146

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

146
Bên trong thành phố, cục cảnh sát.
Cục trưởng Lý đang chuẩn bị tan làm về nhà làm cơm, cửa phòng làm việc đã bị người gõ vang.

Ông ta nhíu nhíu mày, cái mông vừa mới nhấc lên lại ngồi trở lại.

“Lại làm sao vậy?”

“Cục trưởng, người Tư gia lại tới, nói là mời ông đi tham gia hôn lễ của con gái ông ấy.”

“Lại là Tư gia, còn chưa đủ sao.”

Trong lòng của cục trưởng Lý tràn đầy không kiên nhẫn, rất là chán ghét.

Lúc trước Tư gia ngược lại có đến tìm ông ta muốn đi cửa sau, nhưng ông ta cũng chưa để ở trong lòng.

Sau hai lần từ chối, đối phương cũng không có tới.
Nhưng từ lần trước mình đi tham gia hôn lễ của Chu Thuật Hoài, sau khi gặp được gia đình này trong hôn lễ, liền bắt đầu thường xuyên tìm tới cửa.
Không biết còn tưởng rằng quan hệ của bọn họ rất tốt.

Lúc này lại chạy đến cục cảnh sát mời mình đi tham gia hôn lễ của con gái ông ta, có bệnh không?

Lòng ông ta tràn đầy không kiên nhẫn, nhưng nghĩ đến cái gì, hỏi: “Chuyện lúc trước tiểu Chu nhờ giúp đỡ điều tra có tiến triển gì không?”

Đối phương nói: “Đây là chuyện đội trưởng Lý phụ trách, tôi cũng không rõ lắm.”

Nói xong, đối phương cổ quái nhìn ông ta một cái, con trai nhà ông phụ trách điều tra chuyện này, ông cũng không biết, tôi làm sao biết?

Lúc này cục trưởng Lý mới nhớ tới cái gì đo, vỗ bàn một cái: “Đúng rồi, con trai tôi không phải đang điều tra cái này sao, cậu kêu nó tới một chuyến...”

Cha Tư đợi ở cửa nửa giờ, mặt tái mét, cục trưởng Lý cuối cùng cũng đi ra.

Ông ta lập tức nịnh nọt cười: “Cục trưởng Lý.”
Cục trưởng Lý hút thuốc, tiến lên vỗ vỗ vai của ông ta: “Lão Tư à, được, con gái ông kết hôn loại đại sự này, sao không sớm nói với tôi.”

Nghe giọng nói quen thuộc của ông ta, người xung quanh lập tức nhìn qua đây.

Em gái của Trương Thúy Mai Trương Thúy Vân cũng ở đồng thời nhìn lại đây, trong mắt tràn đầy ghen ghét.

Quả nhiên, từ chuyện lần trước xem ra, Tư gia quả nhiên rất quen thuộc với cục trưởng.

Quan hệ tốt như vậy, mình đã nhiều lần cầu xin bà ta hỗ trợ để cho mình thăng chức, lại còn từ chối, chính là không muốn giúp cô ta đúng không!

Trong lòng Trương Hiểu Vân vừa uất ức vừa ghen tị.

Vốn Lâm Tư Tư muốn kết hôn với thiếu gia Phó Dương, trong lòng cô ta đã khó chịu mấy ngày rồi.

Bây giờ ngay cả cục trưởng cũng muốn tham gia.

Vốn địa vị của chị cô ta ở Trương gia bọn họ không cao, bây giờ quen biết cục trưởng cục cảnh sát, làm thông gia với thủ trưởng Phó, sau này Trương gia sợ là muốn khai cô ta ra.

Cha Tư nghe giọng điệu của ông ta, vừa mới ở chỗ này đợi một giờ oán ý một chút tiêu tán không còn một mảnh.

“Cũng chỉ vừa mới xác định chưa được vài ngày, nghĩ tới cục trưởng Lý và con rể ta quan hệ không tệ, cho nên cố ý tới mời ông cùng đi ăn một bữa cơm, tiểu Chu bọn họ đêm nay cũng sẽ tới.”

Cục trưởng Lý liên tục gật đầu, ánh mắt mang theo vài phần thú vị: “Được, doanh trưởng Tư đã tự mình tới cửa mời tôi, mặt mũi này tôi khẳng định phải cho, tối nay không gặp không về.”

Trong lòng của cha Tư tràn đầy kích động, được một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Đúng rồi, lúc trước tôi nhìn thấy cục trưởng Lý và ông chủ Vương, thủ trưởng Trương bọn họ quan hệ cũng rất tốt, nếu không chê phiền, cục trưởng Lý có thể mời hai người bọn họ đến đây, đêm nay tiệc rượu chuẩn bị đầy đủ, không say không về.”

Khóe miệng cục trưởng Lý giật giật, lão già tham lam.

Hai lão già kia, là ai cũng có thể mời nổi sao?
Trong lòng tuy rằng không nói gì phun tào, nhưng cục trưởng Lý vẫn rất phối hợp.

“Được, tôi hỏi giúp ông một chút."

Chu Thuật Hoài tên kia đều đi, hai lão già này khẳng định cũng vui vẻ đi xem kịch.

Cha Tư nghe được ông ta đồng ý, trở lại quân khu đại viện, sống lưng đều thẳng tắp vài phần.

Tư gia bọn họ lăn lộn khá hơn một chút, nhưng ở quân khu đại viện không có quan hệ gì.

Lúc trước cũng là bởi vì Tư Vân lớn lên đẹp mắt, thành tích học tập tốt, cho nên Tư gia mới có thể nổi danh trong đại viện.

Nhưng Tư Vân đi rồi, bây giờ là Lâm Tư Tư.

Tuy rằng mọi người không trực tiếp nói ra, nhưng vẫn có rất nhiều người âm thầm giễu cợt Tư gia, cho rằng Lâm Tư Tư không xứng với Phó Dương.

Nhược điểm của Tư gia lộ ra, không có hậu thuẫn, xuất thân, không quen biết tên tuổi lớn nên đương nhiên bị coi thường.

Không giống như Phó gia, quân khu đại viện có đầy đủ cấp dưới trực tiếp, người đứng đầu các quận đều quen biết nhau.

Quả thực là ép Tư gia bọn họ không ngẩng đầu lên được.

Hôm nay nếu không có những nhân vật lớn này, phỏng chừng bọn họ Tư gia sẽ bị xem thường.

Nhưng bây giờ không giống nhau, ông ta đã tìm được cục trưởng Lý và ông chủ Vương bọn họ.

Thủ trưởng Trương càng không kém với thủ trưởng Phó bao nhiêu!

Đến lúc đó ông ta muốn nhìn, còn ai dám xem thường ông ta!

Giờ khắc này, khuôn mặt của cha Tư đầy cảnh xuân.
……
Bên kia, Chu Thuật Hoài và Tư Vân cũng đã lên tới thành phố.

Hai người tìm một chỗ dừng xe, trước tiên mang theo đứa nhỏ đi trung tâm thương mại một chuyến.

Dù sao có Chu Thuật Hoài ở đây, Tư Vân mua đồ càng không khách khí.

Quần áo đồ chơi đều mua thêm mấy bộ.

Đến thành phố một chuyến không dễ dàng gì, mua nhiều một chút, đổi quần áo cho mấy đứa nhỏ.

Bây giờ đã vào thu, thời tiết cũng lạnh, còn phải mua áo khoác cho mấy đứa nhỏ.

Trong khoảng thời gian này cô đều phát hiện, những gia đình khác đã bắt đầu xé vải may quần áo cho con.

Làm quần áo Tư Vân chắc chắn sẽ không làm.

Chỉ có thể dùng tiền mua quần áo mùa thu.

Mỗi đứa trẻ chọn hai chiếc áo khoác giày, cô nhìn về phía Chu Thuật Hoài đang ôm đứa nhỏ bên cạnh: “Chu Thuật Hoài, trả tiền.”

Chu Thuật Hoài tiến lên, mặt không chút thay đổi móc ví tiền ra.

Chờ hai người xách túi lớn túi nhỏ rời khỏi trung tâm thương mại, đã là năm giờ rưỡi chiều.

Sáu giờ ăn cơm, hai người lúc này mới chậm rãi đi về phía quân khu đại viện.

Tuy rằng chỉ mời người ta ăn một bữa cơm, không làm lớn, nhưng Phó Dương kết hôn, người tới vẫn tương đối nhiều.

Hai nhà cách nhau không xa lắm, dứt khoát làm ngay tại Tư gia.

Chờ lúc kết hôn lại đến Phó gia làm hôn lễ.

Hai nhà dã cùng nhau bàn bạc như vậy.

Cha Tư vì hôn lễ này, cũng là xuất huyết rất nhiều, đem tiền gửi ngân hàng nhiều năm đều lấy ra mua thuốc lá và rượu.

Tất cả đều là tốt nhất.

Lúc này người Phó gia bên kia tới, ông ta bước lên phía trước chào hỏi: “Mau, thông gia, mời bên này, mời bên này.”

Người nhà Phó gia có chút xem thường Tư gia, lúc này tới đây cũng vô cùng xoi mói.

“Sao lại có ít người như vậy, mặc dù nói không làm lớn, nhưng tốt xấu gì cũng là Phó Dương chúng ta kết hôn.”

“Nhà doanh trưởng Tư xem ra không có bạn bè thân thích gì a.”

Phó Dương tuổi còn trẻ đã biểu hiện nổi bật trong quân, là niềm kiêu ngạo của Phó gia.

Người Phó gia đương nhiên bất mãn.

Trong lòng của cha Tư cũng xấu hổ, mặt cũng hơi đỏ lên.

Thân thích của ông ta không nhiều lắm, hơn nữa trong nhà chỉ có một mình tiền đồ như vậy, thân thích nghèo cũng không mời, sợ mất mặt.

Chưa kể phía bên nhà vợ lại hay nhờ ông ta giúp đỡ, khiến cho ông cảm thấy phiền vô cùng.

Để cho bọn họ đến đây, nhìn thấy mấy nhân vật lớn này, đến lúc đó đi lên nhờ bọn họ đi cửa sau, mặt mũi của mình cũng không còn nữa.

Cho nên không có mời ai cả.

Ông ta mới có thể mặt dày nhiều lần tới cửa tìm cục trưởng Lý, muốn ông ta đến đây, chống đỡ cho mình.

---Chỉ up tại watt và phở bò----

Nghĩ đến cục trưởng Lý, cha Tư vấn có chút tự ti nhất thời biến mất, thẳng sống lưng nói: “Đều chưa tới đây, cục trưởng Lý bọn họ có thể còn hơi bận, phải muộn chút nữa mới tới, mọi người mau ngồi trước đi cũng sắp tới giờ ăn cơm rồi.”

Người của Phó gia bên kia dừng một chút, liếc mắt nhìn nhau, có chút nghi ngờ nói: “Cục trưởng Lý? Cục trưởng Lý nào?”

“Anh quen cục trưởng Lý? Lý Đông Minh?”

Cha Tư cười gật đầu: “Cũng không tính quen thuộc, là khi Vân Vân nhà tôi kết hôn, ông ta và ông chủ Vương công ty bách hóa, thủ trưởng Trương bọn họ đều đi.”

Nghe được lời này, người của Phó gia đều giật mình không thôi.

“Công ty bách hóa ông chủ Vương ông cũng quen?”

“Thủ trưởng Trương, khu Hoa Bắc?”

Ánh mắt mọi người nhìn cha Tư, nháy mắt thay đổi.
Tuy rằng ngoài miệng cha Tư không thân lắm.
Nhưng nếu không quen thuộc, nhân vật như người ta, làm sao có thể đi tham gia hôn lễ của Tư Vân chứ?

Không nghĩ tới này Tư gia, trông rất bình thường, sau lưng còn quen biết nhiều nhân vật lớn như vậy.
Khó trách Phó Dương là người có ánh mắt cáo hơn đỉnh đầu sẽ cưới Lâm Tư Tư.

Những người vừa nãy có chút xem thường nhất thời biến sắc mặt.

“Lúc trước tôi và cục trưởng Lý ăn cơm vài lần, còn hẹn lần sau uống rượu, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có cơ hội.”

“Đúng vậy, nghe nói cục trưởng Lý và thủ trưởng Trương còn có ông chủ Vương là anh em tốt từ nhỏ đến lớn, quan hệ rất tốt, đi đâu cũng cùng nhau, không ngờ là thật.”

“Xem ra hôm nay có rất nhiều nhân vật lớn tới đây.”
“Phó Dương nhà chúng ta đúng là có may mắn, có thể nhìn thấy nhiều nhân vật lớn như vậy.”

“Nhanh, chúng ta đi xem con dâu tương lai của Phó gia chúng ta đi.”

Đại gia thân thiện không thôi.

Lòng của cha Tư tràn đầy vui mừng, vội vàng beod vợ mang con gái ra giới thiệu.

Trương Thúy Mai cũng kích động không thôi.

Bà ta không nghĩ tới chồng bà ta sẽ mời được cục trưởng Lý bọn họ, lại nhiệt tình như vậy!

Trong nháy mắt, bà ta cảm nhận được quyền thế mang đến cảm giác ưu việt.

Giấc mộng mình đi vào hào môn cuối cùng cũng thực hiện được sao!

Lập tức vui mừng dẫn đoàn người đi tìm Lâm Tư Tư.

Cha Tư cũng nếm được ngon ngọt, gặp người liền nói cục trưởng Lý bọn họ sẽ tới.

Lúc cả nhà Phó Dương tới, vừa vặn nghe được lời này.
Cha Phó nhíu mày: “Còn mời Lý Đông Minh?”

Ông và Lý Đông Minh trước kia là đối thủ cạnh tranh, quan hệ hai người không coi là tốt.

Tuy rằng thỉnh thoảng một ít đại tụ hội sẽ mời, nhưng thực ra cũng không tiếp xúc nhiều.

Thật không ngờ cha Tư lại quen thuộc với đối phương như vậy.

Khuôn mặt của cha Tư lộ vẻ bất đắc dĩ: “Vốn tôi cũng không mời, nhưng là cục trưởng Lý bọn họ nghe nói chuyện này, tôi không cho tới cũng không tốt...”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro