CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wednesday nhăn nhó khi nhìn ra cửa sổ lớn, bố mẹ của cô sẽ đến đón họ vào cuối tuần. Em vẫy tay vui vẻ khi rúc vào cổ cô, mưa bắt đầu rơi bên ngoài và Wednesday thở dài.

"Đó là thời tiết yêu thích của cậu." Em vừa nói vừa ôm cô vào lòng, Wednesday không thể không cười toe toét.

"Còn cậu ghét mưa." Wednesday trêu chọc.

"Tớ không ghét" Em nói khi bị xúc phạm.

Em thở dài và nhìn đi chỗ khác. "Tớ ghét việc cậu phàn nàn về việc tớ có mùi như thế nào khi trời mưa."

"Tôi đã quen với nó." Wednesday nói khi hôn em.

"Tớ không ghét mưa." Em vẫn kiên trì. "Cậu có biết tại sao không?"

"Tại sao?" Wednesday hài hước hỏi.

"Bởi vì sau cơn mưa thường có cầu vồng." Em rạng rỡ nói.

Wednesday quay lại và em vào một nụ hôn bất ngờ, em ré lên hào hứng ngả người vào đó. Đuôi của em bắt đầu vẫy điên cuồng, họ kết thúc nụ hôn và Wednesday vùi mặt vào vai em khi ôm em thật chặt.

"Cậu chính là cầu vồng ngu ngốc của tôi." Cô khẽ lầm bầm.

Em đỏ mặt và giả vờ như không nghe thấy để tránh cho Wednesday bối rối, em hôn lên trán cô ấy và họ tách ra.

"Sẳn sàng rồi chứ?"

Em hỏi khi nhìn thẳng vào cô. Em đã điều chỉnh để che đi vô số vết cắn mà mình đã để lại trên cổ Wednesday khi em liên tục thống trị việc làm tình. Wednesday lặng lẽ gật đầu khi quay lại và lấy túi của mình.

"Ít nhất cũng chỉ có ba ngày cuối tuần." Wednesday lặp đi lặp lại với chính mình để trấn an khi họ rời khỏi ký túc xá.

"Nào." Em nói, huých mũi cô ấy. "Sẽ rất vui đấy."

"Niềm vui?" Wednesday nói, nhướn mày ngán ngẩm.

"Tôi thà dành phần lớn số tiền đó để đi khám bác sĩ." Cô dừng lại.

Công bằng mà nói, điều đó nghe có vẻ tốt hơn là dành cả ngày cuối tuần ở nhà với gia đình quá tình cảm mình. Cô cắn môi, thành thật mà nói thì cô ấy cũng không mong đợi các cuộc thăm khám của bác sĩ. Không phải cô ấy không muốn mà cô chỉ không muốn phải dựa vào người khác ngoài bố mẹ. Em siết chặt tay cô khi họ ra khỏi cổng chính của trường.

" Mi hijas! " Gomez kêu lên ngay khi nhìn thấy họ, Wednesday nhanh chóng quay đầu và trở nên câm điếc khi bước lại cánh cổng. Em nhíu mày nắm lấy tay Wednesday và kéo cô ra ngoài. Gomez dang rộng vòng tay, em lo lắng vẫy tay còn Wednesday thở dài. Họ đến gần và Gomez kéo cả hai vào một cái ôm thật chặt, em suýt bật khóc trước sự ấm áp chân thành mà ông ấy gửi gắm vào đó.

"Thế là quá đủ rồi." Wednesday nói một cách bực tức khi cả bố lẫn vợ của cô đều như sắp khóc.

Gomez lùi lại để nhìn em . "Hoặc có lẽ là arc en ciel? "

Ông trầm ngâm khi nhìn thấy mái tóc, quần áo và móng tay sáng màu của em.

"Đừng như vậy." Wednesday nói một cách u ám khi cô kéo em ra khỏi ông.

" Ç'est notre fille? " Họ nghe thấy một giọng nói khác và Wednesday nổi giận.

Đó là mẹ của cô.

"Wednesday." Morticia nhẹ nhàng nói.

"Mẹ." Wednesday nói một cách vô cảm, em siết chặt tay cô để trấn an trong khi Wednesday nhìn đi chỗ khác. Tiếp theo, Morticia để mắt đến em.

"Và cháu là-" Morticia hỏi.

"Enid." Wednesday cắt đứt, Morticia nhìn vào cô và nhướng mày khi bà liếc nhìn lại em. Rõ ràng là con gái bà đã hình thành khả năng chịu đựng những màu sắc pastel.

" Mija. " Gomez tế nhị nói khi anh đặt tay lên vai Morticia

Wednesday mở cửa xe, chui vào trong và kéo em theo, em lúng túng vẫy tay chào Morticia trước khi Wednesday vươn tay đóng sầm cửa lại. Gomez thở dài khi vỗ nhẹ vào tay Mỏticia an ủi.

"Ít nhất con bé cũng chịu về nhà." Morticia vừa nói vừa trao cho ông một nụ hôn vội vàng.

Không khí trong xe không thoải mái khi Wednesday nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ vì cô từ chối nhìn bất cứ ai. Cô nắm chặt tay em và em nhích lại một cách nhất có thể. Em khẽ rên rỉ và Wednesday vòng tay qua eo để kéo em gần hơn. Gomez nhướng mày nhưng không nói gì, ông nhắm mắt và lắc đầu. Ông nhìn em với một nụ cười.

" Mi neuva hija. " Ông bắt đầu nói và Wednesday căng thẳng.

"Đừng gọi cậu ấy như vậy." Wednesday nói, nheo mắt khi tiếp tục nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

"Con không định cưới cô bé sao?" Gomez hỏi, vuốt ria mép.

"Tất nhiên là con định-" Wednesday nói khi cuối cùng cô cũng quay mặt vào trong, Gomez nhướng mày khiến Wednesday giận dữ.

" Mija. " Ông  dịu dàng nói với cô. "Con đã yêu cầu sự giúp đỡ của chúng ta....."

"Con biết điều đó." Wednesday nhìn xuống chân cô. " Lo siento."

"Làm ơn đừng giận cậu ấy." Em nói nhanh khi nắm lấy tay kia của Wednesday.

"Ta biết." Gomez nói, giơ một tay lên. "Chúng ta không đổ lỗi cho hai con vì lo lắng hay căng thẳng."

Ông cau mày khi em tiếp tục cựa quậy một cách khó chịu.

"Chúng ta không tức giận, ta hứa đấy." Ông nói với một khuôn mặt dịu dàng, em rụt rè vẫy tay nhìn Morticia - người cũng lặng lẽ gật đầu.

"Hai con không cần lo lắng." Morticia nói, phá vỡ sự im lặng khi siết chặt tay Gomez.

"Chúng ta đã tìm thấy một bác sĩ sản khoa là người sói được giới chuyên môn đánh giá cao." Đuôi của em bắt đầu vẫy nhiều hơn.

"Có thật không ạ?" Em hỏi đầy hy vọng. "Cháu—" Em nhìn vào Wednesday - người đang siết chặt tay em.

"Cảm ơn cô rất nhiều." Em bắt đầu rơi nước mắt. "Điều này thực sự có ý nghĩa rất lớn. Hai người không cần phải-"

"Không được!" Gomez nói khi mắt ông  cũng bắt đầu ngấn nước.

"Chúng ta muốn đảm bảo rằng con dâu cùng những đứa cháu của ta được chăm sóc chu đáo." Wedneaday lườm ông.

"Ông nội..." Em mấp máy miệng.

"Đó không phải là cách gọi đúng sao?" Gomez hỏi với vẻ lo lắng rằng mình đã vô tình nói điều gì đó xúc phạm, em nhanh chóng lắc đầu.

"Dạ không, đó là từ đúng." Em mỉm cười trấn an.

"Chúng ta sắp trở thành abuelos. " Gomez vui vẻ thì thầm với Morticia còn Morticia cười toe toét và hôn lên má anh.

"Em biết điều đó,  tình yêu của em. " Bà ấy nói nhẹ nhàng và vuốt ve ông.

Em chớp mắt còn Wednesday che mặt. Bố mẹ cô có cần phải thể hiện tình cảm một cách quá mức khi cô còn đang ngồi đây? Mặt em bắt đầu ửng hồng khi bắt đầu nhận ra một số cách cư xử của Wednesday bắt nguồn từ đâu.

"Hai người có thể kiềm chế bản thân ít nhất cho đến khi chúng ta về đến nhà và hai người ở trong phòng ngủ của mình." Wednesday nói một cách đen tối.

"Tất nhiên là được rồi đám mây bão bé nhỏ của ta."

Gomez vừa nói vừa áp trán vào trán Morticia, ông hôn tay bà ấy và không thể hiện tình cảm ra bên ngoài nữa. Chiếc xe dừng ngay bên ngoài trang viên của họ, Wednesday và em định ra ngoài nhưng Morticia đã ngăn lại.

"Hai con sẽ ở lại. Chúng ta đã sắp xếp cuộc hẹn khám thai đầu tiên cho Enid và Lurch sẽ đưa con đến đó." Morticia nhẹ nhàng nói.

"Đừng lo lắng về túi đồ của con." Bà ấy nói khi Gomez kéo đồ ra khỏi cốp xe.

"Chúng ta sẽ gặp lại hai con sau."

"Cháu cảm ơn ạ." Em nói khi liếc nhìn giữa Morticia và Wednesday.

"Hy vọng sẽ nhận được tin tốt khi hai con trở lại." Morticia nói khi bà lùi lại.

Wednesday đóng cửa lại và nhìn thẳng về phía trước, Lurch nhìn cô qua gương chiếu hậu và gật đầu trước khi lái xe đi. Khi cha mẹ cô và trang viên đã khuất khỏi tầm mắt, Wednesday ngay lập tức kéo em lại gần vùi mặt vào cổ em và bắt đầu hôn nó.

"W—Wednesday.." Em ré lên khi cô đột ngột bùng nổ tình cảm.

"Suỵt." Wedneaday thì thầm. "Tôi chỉ muốn có một khoảnh khắc riêng với em, nơi bố mẹ tôi không nhìn thấy chúng ta."

Lurch nén một tiếng thở dài bực bội, họ sẽ trở nên giống như phu nhân và quý ngài Addams. Vào thời điểm hai người đến văn phòng bác sĩ,  Wednesday và em đang trong trạng thái quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù. Em nhanh chóng chỉnh lại quần áo của em và Wednesday trước khi họ ra ngoài.

Vị bác sĩ gõ móng vuốt dài vào bìa kẹp hồ sơ của em và nhìn lên. Wednesday nắm tay khi em ngồi trên bàn khám trong bộ đồ bệnh nhân mỏng manh.

"Chu kỳ gần nhất của bạn là...?" Cô hỏi, kiểm tra lại các ghi chú của mình.

"Cách đây hai tháng." Em vừa nói vừa bồn chồn.

"Bạn đã hết ốm nghén chưa?" Cô ấy hỏi khi bắt đầu kiểm tra, em gật đầu.

"Bạn có biết thực phẩm nào bạn có thể và không thể ăn trong thời gian này không?"

Em nhún vai. "Cho đến nay tôi chỉ có thể ăn những thứ mà cả người và sói đều có thể ăn được."

"Hoặc chó." Bác sĩ nói thêm một cách hữu ích, em nghiêng đầu sang một bên.

"Vào thời điểm này, chúng ta gần như có nhiều điểm chung với chó hơn là những con sói truyền thống." Cô cười khúc khích. "Dù sao thì điều đó sẽ mở rộng chế độ ăn uống của bạn thêm một chút."

"Đó là một điều tốt." Em rít lên từ khóe miệng và Wednesday nhếch mép nhưng không nói gì.

"Bạn và bạn đời của bạn có tiếp tục giao cấu không?" Cô ấy hỏi, xem lại clipboard của mình. Em đỏ mặt và Wednesday nheo mắt lại, bác sĩ nhìn lên. "Việc bạn tình tiếp tục thân mật trong suốt thai kỳ là điều rất bình thường và lành mạnh."

"Tôi không phải là người sói." Wednesday xen vào.

Bác sĩ đột nhiên gật đầu và đặt tập hồ sơ của cô xuống.

"Tôi hiểu rồi." Cô ấy nói khi nhìn họ một cách thông cảm.

"Đó là lý do tại sao bạn lại không đi cùng bầy của mình." Em xấu hổ gật đầu.

"Không sao đâu. Ngày nay nó phổ biến hơn bạn nghĩ, tuy rằng vẫn chưa được chấp nhận hoàn toàn nhưng đã có tiến bộ hơn ngày trước."

Cô quay lại và mở một trong những chiếc tủ của mình.

"Nếu đàn của bạn đã trục xuất bạn thì có lẽ bạn đang thiếu thông tin chính xác về việc mang thai của người sói."

Cô lấy ra một tập sách nhỏ. "Cầm lấy."

Cô đưa nó cho em và Wedneaday, em cầm lấy và lướt qua. "Nó sẽ cung cấp cho bạn một hướng dẫn khá kỹ lưỡng về những gì sẽ xảy ra trong thời gian đó."

Em chuyển nó cho Wedneaday, người đã nhận nó và cau mày.

"Tại sao đây không phải là kiến ​​​​thức phổ biến?" Wedneaday hỏi khi cô ấy nhìn qua nó một cách nghiêm túc.

"Luật của người sói." Bác sĩ nghiêm túc nói khi cô ấy lắc đầu làm Wedneaday cau mày.

"Người sói đã ghi chép lại những thói quen, sinh lý độc quyền và riêng tư khi họ bước vào từng thời kỳ của mình."

"Điều đó có vẻ ngu ngốc một cách nguy hiểm khi giữ lại những thông tin như vậy." Wednesday nhăn mặt khi cô lật qua tập sách. Một trang nào đó thu hút sự chú ý của cô khiến nhiệt độ của cô tăng lên khi đọc nó và nhanh chóng gấp cuốn sách lại. Em tò mò nhìn cô.

"Tôi đồng ý điều này." Bác sĩ nghiêm túc nói. "Loại thông tin này có thể cứu sống hoặc giết chết một người sói." Cô nói chỉ vào nó.

"Dù sao thì, hãy xem qua nó và nếu bạn có thêm bất kỳ câu hỏi nào, bạn có thể gọi cho tôi hoặc thảo luận về chúng trong lần ghé thăm tiếp theo."

"Tôi đã có một số câu hỏi tôi muốn hỏi trong chuyến thăm này." Wednesday vừa nói vừa lôi ra một danh sách.

"Chà, hãy xem tôi có thể trả lời hết được chúng không." Bác sĩ nói với một nụ cười ấm áp.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Buổi tối đã buông xuống vào thời điểm Wednesday và em trở về nhà. Chuyến khám thai không lâu như vậy nhưng Wednesday đã ở lại để hỏi kỹ hơn những điều cô cần biết. Em đã rất vui mừng khi Wedneaday đưa em đi khám vào một ngày đẹp trời. Ngay khi họ quay lại, Wednesday đã kéo em vào phòng của cô và khóa cửa lại. Họ nằm dài thoải mái trên chiếc giường của cô, em nằm cuộn tròn đầu trên đùi của Wedneaday khi cô đọc đi đọc lại từ đầu đến cuối cuốn sách. Em giơ tay lên.

"Tớ có thể đọc nó không?" Em hỏi, Wednesday do dự nhưng vẫn chuyển nó cho em.

"Nó có thông tin thích hợp nhưng cũng có một số..." Cô nhìn đi chỗ khác. "Những điều mà tôi sẽ xem như muối bỏ bể."

Đôi tai của em vểnh lên và bắt đầu lật quyển sách một cách chậm rãi. Wednesday lơ đãng vuốt tóc em khi cô mải mê suy nghĩ nhìn ra ngoài cửa sổ. Vài phút sau, đuôi của em xù lên khi em cho rằng mình đã tìm thấy trang mà Wednesday đã đề cập đến. Đó là một trang gợi ý về một số hoạt động bằng miệng giữa những người bạn tình trong thời kỳ mang thai.

"Wednesday." Em nói, ngước nhìn cô với đôi mắt lấp lánh khi đuôi bắt đầu vẫy. Wednesday rên rỉ khi liếc xuống phần mà cô không muốn em tìm thấy nhất.

"Wednesday." Em nói, háo hức ngồi dậy khi cô gõ vào trang sách, đuôi em vẫy nhanh hơn.

"Ở đây nói rằng việc nuốt tinh trùng của bạn đời là một điều bình thường và lành mạnh trong quá trình mang thai của người sói."

Em đọc lại nó trong khi đuôi vẫy dữ dội. "Nó có thể giúp ngăn ngừa các biến chứng khi mang thai như tiền sản giật."

Wednesday nhăn mặt khi em trở nên phấn khích.

"Tôi không-" Wednesday bắt đầu phản đối khi em đè cô xuống và bắt đầu hôn cô.

"Nó nói rằng đó là một phần của giao phối truyền thống của người sói khi mang thai." Em thở khi hôn xuống cổ cô. "Vậy có nghĩa là chúng ta có lẽ nên làm điều đó nhiều hơn."

"Điều đó không có nghĩa là-"

"Và tất cả những lợi ích sức khỏe đã, đang và sẽ được hỗ trợ bởi viện nghiên cứu." Em tiếp tục khi hôn xuống xương quai xanh của cô và cởi khuy áo sơ mi.

Wedneaday thở hổn hển khi em mở áo ra và hôn xuống ngực cô. Em nhanh chóng cởi áo lót của Wednesday và nghịch ngợm bóp vú trước khi liếm chúng một cách thèm thuồng. Wednesday nhăn mặt và kéo em lại gần, em ngọ nguậy một cách vui vẻ khi bắt đầu bú một bên núm vú của cô. Wednesday rên rỉ khi cô bắt đầu thở khó khăn hơn, đôi mắt của em lấp lánh tinh nghịch khi bắt đầu kéo quần của Wednesday xuống.

"Enid..." Wednesday gọi nhỏ.

Em tạm dừng để cô khỏa thân hoàn toàn và tiếp tục hôn xuống cơ thể của Wednesday một cách háo hức, em kéo quần của Wednesday xuống khi bắt đầu hôn dọc xuống rốn. Khi em chạm vào con ciu của cô, em cười toe toét với Wednesday.

"Không được!" Wednesday cau mày.

Hơi thở của cô nghẹn lại trong cổ họng khi em bắt đầu hôn nó, Wednesday bắt đầu nghiến răng khi cậu bé co giậy một cách rộn ràng.

"Không!" Wednesday nói một cách chắc chắn và đẩy em ra ngay khi em chuẩn bị mút đầu dương vật. Em giận dữ và lườm cô.

"Tôi đã bảo nó không thuộc về miệng của em." Wednesday vuốt ve khuôn mặt của em.

"Tại sao không lại không?" Em nhìn cô thách thức.

"Enid..." Wednesday yếu ớt nói. "Nó rất bẩn."

"Không, nó không bẩn." Em lập luận khi lẻn nhanh liếm cậu bé làm Wednesday rùng mình và đẩy đầu em ra. Cô xấu hổ nhắm mắt lại khi tinh dịch chảy, em mở to mắt và thèm thuồng liếm môi.

"Enid." Wedneaday thở dài ngao ngán.

"Cậu không muốn tớ nuốt cái nào?" Em nói khi khoanh tay nhìn cô.

"Liếm dương vật của bạn đời hay nuốt hạt giống của cô ấy?"

"Cả hai." Wednesday yếu ớt nói. "Enid, em không cần phải liếm cái đó."

"Nhưng tớ muốn." Em nói, bĩu môi khi ngước đôi mắt to tròn nhìn cô, Wednesday khẽ rên rỉ khi đuôi em không ngừng vẫy.

"Nhưng tại sao?" Wednesday hỏi một cách cầu xin.

"Bởi vì tớ thích cảm giác con ciu to khỏe của người bạn đời bên trong tớ." Em cười rạng rỡ. "Và tớ cũng thích cảm giác hạt giống ấm áp của cậu lấp đầy tớ."

Em nghiêng đầu sang một bên. "Cậu không thích lấp đầy tớ với hạt giống trắng đục của cậu?"

"Tôi thích điều đó nhưng hãy để nó lấp đầy nơi nó thuộc về, và đó không phải là miệng của em." Wednesday nói khi cô đan các ngón tay của mình vào tay em. Cô trao cho tay em một nụ hôn dịu dàng, em thút thít và rúc vào háng của Wednesday, cô rùng mình và cố nén một tiếng rên rỉ.

"Hãy để tớ nuốt những giọt tinh dịch của cậu, mon chat noir. " Em hôn nó và nói. " Votre chiot cần nó."

"Em không cần dương vật của tôi trong miệng." Wednesday nói khi cậu bé của cô co giật háo hức.

"Làm sao tớ có thể nuốt những hạt giống của cậu nếu dương vật của cậu không ở trong miệng tớ?" Em hỏi khi bắt đầu từ từ liếm lên xuống nó.

"Enid, tôi sẽ không-" Wednesday yếu ớt nói khi nhắm mắt lại.

Cảm giác thật tuyệt khi được em chơi đùa với con ciu của cô bằng miệng, em đột ngột dừng lại khi nảy ra một ý tưởng. Em lại chộp lấy tập sách và lật sang trang tiếp theo, gõ nhẹ vào nó và giơ ra cho cô xem. Wednesday nhìn nó và cau mày.

"Cậu sẽ không cảm thấy tồi tệ khi tớ liếm cậu bởi vì cậu cũng có thể liếm tớ."

Em  nói khi nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế của mình, Wednesday cảm thấy vô cùng bối rối khi cô đột nhiên đối mặt với âm hộ của em.

"Enid..." Wednesday thở ra khi cô ấy nhìn chằm chằm vào nó, trong khi em đã liếm lên xuống con ciu của cô một cách nhiệt tình.

"Cậu không cần phải liếm khi cậu không thích nó.." Em bắt đầu, đột nhiên rùng mình và rên rỉ khi cảm thấy Wednesday nắm lấy hông bắt đầu liếm nhẹ nhàng âm hộ của em "C-Wednesday??"

" Mon chiot. " Wednesday gừ gừ và kéo em lại gần hơn khi cô bắt đầu liếm em một cách say mê, em rên rỉ vặn vẹo. Lưỡi của cô làm em cảm thấy thật lạ thường khi nó chơi đùa và khám phá bên trong. Em đẩy hông thấp xuông, em muốn cô khám phá nó một cách sâu nhất. Wednesday xoa đùi của em và bắt đầu cho em những đợt liếm dài thân mật.

" Mon chat noir. " Em thở hổn hển và nhìn lại âm hộ đang run rẩy của mình.

Cô ngấu nghiến ngấu nghiến nó khi ngậm vào miệng và bắt đầu bú mút điên cuồng. Wednesday rên rỉ và ưỡn hông, em đỏ mặt và thút thít phục tùng, em bắt đầu nhấp nhô đầu lên xuống một cách nhanh chóng. Wednesday rên rỉ và đưa lưỡi vào sâu bên trong âm hộ mềm mại, ấm áp đầy mời gọi khiến em rùng mình khi điều chỉnh lại nhịp thở, Wednesday đã cố gắng kiểm soát bản thân. Cảm giác thật tuyệt vời nhưng cô cần thêm sự kích thích, cô rên rỉ tội lỗi khi bắt đầu đẩy dương vật vào miệng em sâu hơn.

"Enid..." Wednesday rên rỉ khi liếm em.

"Miệng của em thật tuyệt." Cô nói trước khi tiếp tục khám phá bên trong âm hộ bằng lưỡi của mình.

Em bắt đầu run lên vì sung sướng tột độ, Wednesday đột nhiên nắm chặt hông em hơn và ăn ngấu nghiến. Em cố gắng hú lên nhưng nó bị nghẹt lại khi con ciu của Wednesday liên tục ra trong miệng em. Em rùng mình chờ đợi khi Wednesday tăng tốc và con ciu của cô bắt đầu co giật. Em sắp được nếm thử hạt giống của người bạn đời, Wednesday vùi mình vào âm hộ của em khi bắt đầu xuất tinh vào trong miệng của em. Em phát ra một tiếng kêu bóp nghẹt khi nó phun sâu vào cổ họng, em nhanh chóng nuốt nó xuống, Wednesday kéo ra để phần còn lại của tinh dịch chỉ lấp đầy miệng của em.

Em nhắm mắt lại thưởng thức hương vị hạt giống của người bạn đời khi nó bắn vào. Em khẽ thút thít và Wednesday cảm thấy tội lỗi khi cô tiếp tục bơm ngày càng nhiều vào miệng em, cô bắt đầu liếm càng nhiều nước của em càng tốt để bù đắp cho lượng tinh dịch của cô đã tràn vào miệng em.

Cơ thể em cảm nhận được người bạn đời đã xuất tinh, em vui vẻ rên rỉ và nhanh chóng lắc đầu lên xuống trên trụ của Wednesday nhằm cố gắng lấy thêm nhiều tinh dịch từ cậu bé khi cô đạt cực khoái. Wednesday giữ môi cô áp chặt lối vào của em khi cô hôn nó say đắm, cô thích hương vị ấm áp ngọt ngào của em khi nó phun vào miệng cô.

Em rùng mình khi đưa tay hứng tinh dịch của Wednesday chảy quanh miệng. Nó mặn và đắng nhưng có một chút ngọt ngào. Nó có vị mà em nghĩ đến, em thích cách nó bám vào bên trong miệng. Một lúc sau, em nuốt nước bọt và thở dài thỏa mãn, tiếp tục bú mút dương vật của Wednesday trong khi mỉm cười mãn nguyện.

" Mon amor. " Wednesday thở ra khi cuối cùng cô cũng lùi lại, nước tình của em rất ngon và cô liếm môi thích thú.

Cô vỗ đùi. "Tôi ra mon chiot. Votre chat noir không còn hạt giống nào cho em nữa." Cô lại hôn vào âm hộ em.

Em liếm thêm vài lần nữa và lùi lại, em rùng mình khi nhận ra mình vừa nuốt tinh trùng của bạn đời. Trái tim em rung động, em muốn làm điều đó một lần và một lần nữa~

" Mon chat noir. " Em thì thầm. "Tớ vẫn muốn tiếp tục nuốt hạt giống của cậu."

"Tôi muốn em tiếp tục nuốt nó xuống." Wednesday thừa nhận yếu kém, cô nghiêng người về phía trước và liếm phần còn lại của âm hộ khiến em rên rỉ vặn vẹo.

Em thở hổn hển, Wednesday liếm thêm vài cái nữa và kéo em ra sau với vẻ hài lòng.

"Tôi muốn được làm điều này nhiều hơn." Wednesday thở khi cô nhìn vào âm hộ của em một cách âu yếm. Cô lại hôn nó và em thút thít một cách đáng thương, cô vỗ vào đùi em và em quay lại nhìn.

" Mon chat noir. " Em đỏ mặt nói.

" Mon chiot. " Wednesday nói khi vuốt ve khuôn mặt em.

Họ nhìn nhau trìu mến, áp môi vào nhau trong một nụ hôn nhẹ nhàng và ấm áp. Em cuộn tròn và rúc vào người cô. Wednesday vòng tay quanh người em và ôm vào lòng, cô thích khoảnh khắc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro