Q.2 - C35.1 - NGƯỜI ĐẠI LÝ TỰ TỚI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nga? Không phải là muốn nâng tứ di nương làm quý thiếp sao?" Mặt lão phu nhân tựa hồ kinh ngạc, nhưng khóe mắt cũng không tha cho Niệm Nô, hung hăng liếc nàng một cái

"Tổ mẫu hiểu lầm rồi, Ninh nhi rốt cuộc cũng là sườn phi của vương gia, nếu phân vị của mẹ đẻ quá thấp cũng không tốt! Trước đó vài ngày phụ thân đi ra liền nói với mẫu thân là người đã đáp ứng, tứ di nương là người lâu năm của tướng phủ, nếu không có việc này xảy ra vì sao phụ thân lại nói như vậy!" Nạp Lan Tĩnh cười giữ chặt tay Cung thị, mắt lại mang theo ý đùa cợt, nói trắng ra cũng là phủi sạch trách nhiệm cho Cung thị, miễn cho sau này lão phu nhân lại nói cái gì mà nhìn người không đúng!

Sắc mặt Nạp Lan Diệp Hoa càng khó coi, ý của hắn là muốn nâng Niệm Nô, nhưng Tôn ngự y trong này, hắn tự nhiên khó mà nói được, "Thân thể tổ mẫu ngươi không tốt, Tôn ngự y mới lại đây xem qua, chuyện này nói sau đi!"

"Nạp Lan tướng gia khách khí rồi, quý phủ có thể có chuyện vui đối với bệnh tình lão phu nhân cũng là vô cùng tốt!" Tôn ngự y bên cạnh lắc lắc đầu, ý bảo Nạp Lan Diệp Hoa không cần bận tâm đến hắn mà nên lo tốt chuyện vui đi! Nhưng vì một câu khách sáo của Tôn ngự y càng làm cho Nạp Lan Diệp Hoa cảm thấy khó xử, nếu hắn không đồng ý, có vẻ như hắn có chút keo kiệt, hoặc là làm cho Tôn ngự y nhìn ra manh mối gì đó, nhưng nếu đồng ý, chuyện nâng quý thiếp này lại không có chuẩn bị gì hết!

"Người đâu, mau đem lễ phục của tứ di nương lại đây!" Nạp Lan Tĩnh cũng không chờ Nạp Lan Diệp Hoa mở miệng, liền cho Thu Nguyệt đem lễ phục màu hồng thêu thược dược trình lên! Màu sắc tiên diễm, đường thêu kỹ càng, làm cho lễ phục trên người Niệm Nô trở nên ảm đạm vô cùng!

"Này!" Tứ di nương có chút kinh ngạc, nàng biết nếu đầu quân cho đại tiểu thư tất nhiên có thể có được lợi ích, nhưng không nghĩ đến lợi ích này lại lớn như vậy, hơn nữa còn đến nhanh như vậy, lúc trước nhị di nương được sủng ái như vậy, nhà mẹ đẻ cũng có chút thế lực, nhưng chung quy lại không thể được nâng làm quý thiếp, nàng bất an nhìn Nạp Lan Diệp Hoa, ngầm nhéo tay mình thật mạnh, sợ chuyện này sẽ trong nháy mắt liền biến thành giấc mơ, chạm vào liền tan!

"Di nương, ta biết ngươi là người biết lễ, lo lắng thân mình tổ mẫu, nhưng ngay cả Tôn ngự y đều nói, náo nhiệt này vô cùng tốt với thân thể tổ mẫu mà!" Nạp Lan Tĩnh cười, việc nâng thiếp này vốn một cô nương chưa chồng như nàng không thể nói, nhưng hôm nay Tôn ngự y nói náo nhiệt có thể tốt cho sức khỏe của lão phu nhân, nên nàng tự nhiên nói như vậy cũng không người nào bắt bẻ được!

Nạp Lan Tĩnh bước đến kế bên tứ di nương, dùng âm thanh chỉ có hai người các nàng có thể nghe được nói, "Theo quy định tổ tông, nếu hôm nay ngươi có thể nâng lên làm quý thiếp, tối nay phụ thân liền có thể ngủ tại viện của ngươi!" Tay Nạp Lan Tĩnh tựa hồ như sửa sang lại quần áo cho tứ di nương, trên mặt mang theo ý cười khéo léo, "Bất quá, phụ thân có thể bị Niệm Nô mang đi hay không, còn phải xem vào bản lĩnh của ngươi!"

Tứ di nương ngẩn ra, mắt có chút mị lên, nhìn Niệm Nô một thân phấn y, trong lòng hạ quyết tâm, mặt cũng cười, "Vậy thiếp xin đa tạ ý tốt của lão phu nhân, lão gia, phu nhân!" Tứ di nương phúc phúc, tay không tự giác đặt lên bụng, nếu tương lai mình sinh con trai, có lẽ còn có thể được nâng làm bình thê, mặc dù con mình không thể tôn quý bằng Nạp Lan Hiên, nhưng rốt cuộc cũng là con trai! (My: mơ thấy sợ lun hà)

"Còn không mau chuẩn bị, tứ di nương còn không mau thay quần áo đi!" Nạp Lan Tĩnh cầm quần áo, nhanh chóng đỡ tứ di nương ra cửa, nhìn bóng dáng tứ di nương rời đi, ánh mắt Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng, nếu nàng đoán đúng, nam tử ngày ấy quỳ ngoài cửa lớn là do tứ di nương sai khiến, tứ di nương không phải muốn kết quả này sao, mình liền trợ giúp nàng ta đạt được mục đích, chỉ là hậu quả sau này sợ nàng ta không thể gánh vác nổi thôi!

Nạp Lan Diệp Hoa nhìn kết cục đã định, mặc dù bất mãn hành động của Nạp Lan Tĩnh, nhưng trước mặt Tôn ngự y cũng không thể nói gì, dù sao Nạp Lan Tĩnh không chỉ là đích nữ tướng phủ, nàng còn là quận chúa hoàng thượng thân phong. Cung thị quay đầu phân phó vài câu, lễ nâng quý thiếp tự nhiên phải chuẩn bị tốt, không thể để qua buổi trưa!

Việc này tuy rằng gấp, nhưng cũng không chậm trễ, ban đầu đã chuẩn bị vì Niệm Nô đều tháo xuống toàn bộ, Lý ma ma lại được chỉ thị của Cung thị, mở kho hàng lớn, chọn ra từ bên trong vài món đồ cổ, tặng cho tứ di nương, tăng thêm một chút quý khí, mà cổ kiệu của Niệm Nô cũng đứng ngoài cửa tứ di nương, Cung thị cũng chỉ thị Lý ma ma tăng thêm bốn nha đầu cho tứ di nương, lại thêm vài phong pháo thật dài, tựa hồ vang dội hơn nhiều so với Niệm Nô, chỉ trong chốc lát liền thấy kiệu nhỏ của Tứ di nương đã đứng bên ngoài viện lão phu nhân!

Tứ di nương hạ kiệu, bọn nha đầu nhanh chóng đặt chậu than ngoài cửa, để tứ di nương bước qua chậu than đi vào, từ lúc tứ di nương đi vào viện, từng bước đi liền có người bên cạnh thả lá trà cùng đậu, ngụ ý khai chi tán diệp, con cái thành đàn!

Tứ di nương cười cười, từng bước từng bước đi vào phòng lão phu nhân, Niệm Nô nghe thấy tiếng vang, liền nắm chặt tay, nhìn mình một thân phấn y thật châm chọc làm sao! Lúc trước hoàng hậu mặc dù không được sủng, lại lấy thân phận khắp nơi áp chế mình, rồi sau đó Cung quý phi tiến cung, đoạt vinh sủng của mình, nhìn tứ di nương hôm nay, thật giống như tình hình lúc sắc phong Cung quý phi, mình cũng đứng một bên, chỉ có thể nhìn lễ của người khác, trên người liền lộ ra không cam lòng nồng đậm!

"Tổ mẫu, mẫu thân, tứ di nương vào sân rồi, Tĩnh nhi liền lui xuống trước!" Nạp Lan Tĩnh thấy tứ di nương đi đến, phúc phúc, nhanh chóng lui xuống, nàng tự nhiên không thể ở lại xem lễ, mà Tôn ngự y là ngoại nhân nên cũng liền nhanh chóng đi theo sau Cung thị đi ra buồng trong!

Chờ tứ di nương kính trà cho lão phu nhân cùng Cung thị, khấu đấu cùng Nạp Lan Diệp Hoa, lễ này xem như đã thành!

"Quận chúa, lão phu thấy sắc mặt Nạp Lan tướng gia tựa hồ có chút không ổn!" Hai người vừa đi ra, Tôn ngự y liền chỉ chỉ sân, đó là ám chỉ có chuyện muốn nói cùng Nạp Lan Tĩnh!

"Nga?" Nạp Lan Tĩnh ra sân có chút kinh ngạc nhìn Tôn ngự y, Tôn ngự y đè thấp âm thanh, nhất nhất nói cùng Nạp Lan Tĩnh!

Nạp Lan Tĩnh nghe xong, môi liền không tự giác nở nụ cười, thật là ông trời giúp đỡ, Nạp Lan Diệp Hoa gặp báo ứng rồi, bất quá, sợ là tứ di nương nhất định không có kết cục tốt!

"Đa tạ Tôn ngự y!" Nạp Lan Tĩnh có chút cảm kích đối với Tôn ngự y, nếu không có Tôn ngự y hỗ trợ, sợ là Niệm Nô đã được nâng di nương rồi!

"Quận chúa khách khí!" Tôn ngự y có chút cúi người, hắn tuy rằng là người thái hậu, nhưng Cung phủ từng có ân với hắn, chỉ cần Vận Ninh quận chúa phân phó, hắn tự nhiên sẽ hết sức giúp đỡ, mà giúp Nạp Lan Tĩnh bất quá cũng chỉ là xem bệnh cho lão phu nhân thôi, cái khác, chính mình vẫn chưa nói gì, bất quá cũng đều là Nạp Lan Tĩnh tự mình an bài! Hai người lại hàn huyên một lát, Tôn ngự y liền cáo từ, lúc này sợ là lễ đã xong, Nạp Lan Tĩnh liền vào phòng, Nạp Lan Diệp Hoa vừa nghe Tôn ngự y đã rời đi, sắc mặt liền biến đổi, nhưng kết cục đã định, hắn thực sự buồn bực, nhưng cũng không thể phế đi phân vị quý thiếp của tứ di nương! Dù sao cũng có Tôn ngự y làm nhân chứng!

Lão phu nhân cũng liền không còn bộ dạng đoan trang, "Tiện tỳ ngươi, còn không cút xéo cho ta, hừ! Chờ sau khi Tôn ma ma trở về liền để nàng canh chừng, nếu tiện tỳ này còn dám bước vào phòng này nửa bước, liền cho người đánh gãy chân cho ta!" Lão phu nhân trừng mắt, chữ không vui với Niệm Nô viết ngay trên mặt!

Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, Tôn ma ma đã chết, nhưng xem bộ dạng lão phu nhân chắc còn chưa biết, hắn nhìn nha đầu bên cạnh lão phu nhân, không biết ai thông minh như vậy, cũng tốt, tránh cho lão phu nhân thương tâm, nhưng nhìn Niệm Nô cúi thấp đầu, trong lòng liền áy náy, thấy lão phu nhân không vui liền mang theo Niệm Nô lui xuống!

Việc này nhoáng cái mất hết nửa ngày, cuối cùng cũng xong việc, chân Nạp Lan Tĩnh lại đau như trước, vừa về đến liền để Lưu Thúy đỡ nàng nằm xuống nghỉ ngơi một chút, mà Cung thị bởi vì mụn nước trên tay, sợ bị Nạp Lan Tĩnh phát hiện liền đưa Nạp Lan Tĩnh ra ngoài viện lão phu nhân liền nhanh chóng cùng Lý ma ma trở về!

Đêm mùa đông vốn là mau đến, Nạp Lan Tĩnh không có việc gì liền đọc sách thuốc, tra xét xem độc Nạp Lan Diệp Hoa trúng là độc gì, mắt liền có chút mệt, liền buông sách xuống, nằm ngủ! Đêm tựa hồ thật im lặng, ngay cả gió đông thổi mạnh cả trăm ngày tựa hồ cũng đã ngừng lại!

Chi nha, chi nha! Trong nháy mắt Nạp Lan Tĩnh tỉnh lại, phòng nàng lộ ra ánh trăng, nhìn cửa sổ tựa hồ như đã mở ra, ánh mắt nàng mở thật to, nghĩ Thu Nguyệt đã thả dược lên cửa sổ đó, nên có chút yên lòng, nhẹ nhàng kéo chăn ra, ngay cả giày cũng không mang, nhẹ nhàng di chuyển đến chỗ tối trên giường, lò sưởi trong phòng không ngừng cuồn cuộn tản ra khí nóng, nhưng trên mặt lại vô cùng lạnh!

Bóng người ngoài cửa sổ dường như phát hiện cái gì, cũng có lẽ đã nghe được động tĩnh trong phòng, mạnh mẽ lóe lên liền không còn bóng dáng, Nạp Lan Tĩnh nhanh chóng nắm cổ tay, đêm tĩnh như trước, trong phòng tựa hồ chỉ có âm thanh thở dốc của nàng, nhưng tựa hồ nàng có thể nghe được bên gian ngoài có tiếng bước chân nhẹ nhàng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro