2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️gây mê, liếm huyệt, yjh vẫn điên, nhưng nhìn chung thì còn ổn.


●☆●☆●


Nói một cách chính xác, khi tên cộng sự xấu tính siết chặt những ngón tay quanh cổ, tôi mới tỉnh lại. So với những viên thuốc ngủ thông thường mà Jung Heewon thêm vào, gói câu chuyện của tôi dường như đã được trộn lẫn với đạo cụ từ một chòm sao muốn thấy tôi bị mất mặt, đây mới là nguyên nhân chính khiến tôi không cách nào tỉnh dậy.

Tóm lại, khi tỉnh dậy sau cơn đau do thiếu oxy, tôi nhận ra rằng mình không nằm yên trên giường mà bước vào giai đoạn thứ ba của [Góc nhìn toàn trí của độc giả] - cơ thể tôi vẫn đang say giấc dưới ảnh hưởng của thuốc mê, và linh hồn của tôi bị ép ra ngoài. Trạng thái này không xa lạ, chỉ có điều lúc nhìn thấy một người khác ngồi bên giường, tôi vẫn cứ thở dài.

Thành thật mà nói, tôi thực sự không thể cảm nhận chính xác được sự tra tấn thể xác trong trạng thái này, bởi vì thể xác và tinh thần của tôi hoàn toàn tách biệt. Nhưng suy cho cùng, nhìn cơ thể mình bị cấu véo như con sâu trong tay người khác là một việc rất đáng giận, mặc dù tôi biết Yoo Joonghyuk sẽ không thực sự giết tôi - nhưng anh ta muốn tôi phải thống khổ đến mức tồi tệ. Tôi cảm thấy hơi xấu hổ khi nhìn nét mặt của mình dần dần suy sụp vì thiếu oxy.

Thảo nào người ta hay nói rằng xác chết khi treo cổ là xấu nhất. Thằng ranh này, lẽ nào xem tôi quằn quại mới khiến anh cảm thấy thoải mái hả?

Không thể phủ nhận rằng tôi thực sự có thể hiểu được nỗi đau mà mình đã gây ra cho người khác, và cảm giác tội lỗi này cho phép tôi tha thứ cho những việc họ đã làm, chẳng hạn như nhắm mắt làm ngơ trước việc trộn thuốc mê vào trong gói truyện, hay chứng kiến ​​​​một con chó điên giữa đêm phát bệnh đến gặm cổ mình, tôi cũng chỉ cảm thấy có chút bất lực và phiền muộn.

Nếu đêm nay Yoo Joonghyuk chỉ đến để bóp cổ tôi, đấm tôi vài cú hoặc tát vào gáy tôi, tôi sẽ bình thản chấp nhận, im lặng quan sát và cuối cùng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng thực tế thay vào đó, tôi trơ mắt quan sát những ngón tay lẽ ra sẽ huơ vào mặt mình lại di chuyển xuống cổ áo của tôi, và lột quần tôi ra nhân lúc tôi hoàn toàn không kịp phản ứng.

Tôi không ngờ rằng cốt truyện sau đó lại phát triển theo hướng phim cấp ba.

...Tôi phải về nhanh lên, chết tiệt, con cá mặt trăng đó đang lên cơn động dục cái kiểu gì vào lúc nửa đêm vậy? Tôi thẫn thờ nhìn những dấu hôn khó mà nhìn vào được in trên cơ thể trần truồng của mình, những vết tích ái muội chói lóa cả mắt trải dài từ cổ xuống tận đùi, tôi không thể tìm được từ ngữ nào để diễn tả sự hoang mang và bối rối trong lòng mình lúc này.

Quan trọng nhất là trong tình trạng linh hồn bị tách ra khỏi người, lẽ ra tôi không cảm nhận được bất kỳ cảm giác nào từ cơ thể, nhưng chỉ việc nhìn vào "thằng nhóc" của "Kim Dokja" đang vô cùng thành thật chào cờ dưới sự vuốt ve của Yoo Joonghyuk, tôi tuyệt vọng phát hiện ra rằng phần thân dưới của mình cũng cương cứng không kiểm soát được. Lẽ nào tôi là một tên cuồng dâm có thể phấn khích đến như vậy khi xem cảnh nhân vật chính thủ dâm cho mình à?

Không thể xem tiếp được nữa. Tôi nhìn nhân vật chính yêu dấu của mình vừa liếm vừa cắn vào ngực tôi, và khi nhìn thấy bộ phận cơ thể vốn không nên có bất kỳ phản ứng không mong muốn nào đang rỉ nước cương cứng trong không khí, tôi chỉ cảm thấy máu trong toàn bộ cơ thể mình đang chia thành hai nửa, một phần là hơi nóng bốc lên khiến mặt tôi đỏ bừng, và nửa còn lại hướng xuống... một cơ quan nào đó lẽ ra không nên phản ứng. Tôi thậm chí còn cảm thấy ngực mình hơi ngứa do mặc quần áo.

Mẹ kiếp, cái quái gì đang xảy ra vậy? Yoo Joonghyuk có phải là chó không? Anh ta vẫn chưa thoát khỏi thời kỳ bú sữa mẹ à?

[Bị ảnh hưởng bởi đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp", cơ thể hóa thân rơi vào trạng thái giấc ngủ cưỡng chế. Vẫn còn 12 phút 51 giây cho đến khi đạo cụ hết hiệu lực.]

Không cần nghĩ cũng biết, Dionysus đã tham gia vào trò chơi giam cầm và giải cứu Quỷ vương này. Tên khốn Dionysus, hắn sẽ không bao giờ biết rằng ý thích bất chợt của hắn đã gây ra cho tôi bao nhiêu rắc rối vào lúc này. Tôi thề ngày mai tôi sẽ khiến hắn ta phải trả giá cực lớn cho sự trêu chọc thiếu suy nghĩ của mình.

Tất nhiên Yoo Joonghyuk không biết bây giờ tôi đang xấu hổ buồn bực như thế nào, anh đã thúc đẩy sự phát triển của toàn bộ quá trình làm tình đâu ra đấy - những ngón tay của anh chạm vào một nơi mà tôi chưa bao giờ tưởng tượng được. Tại sao anh rất thành thạo trong việc sử dụng các cơ quan trong việc lên giường với đàn ông như vậy?

Làm tình. Đúng vậy, sự việc đã đến nước này, lừa mình dối người rõ ràng là một cách làm ngu xuẩn. Tất nhiên tôi có thể thấy tên khốn Yoo Joonghyuk đó đang cố làm cái mẹ gì với tôi khi tôi đang ngủ.

Thật khó để diễn tả cú sốc trong lòng khi biết rằng nhân vật chính yêu thích của bản thân sắp cầm súng và đụ mình. Tôi phát hiện ra rằng sự thật này khiến thế giới quan sụp đổ và không thể tin được hơn là ghê tởm. Rốt cuộc, từ trước đến nay tôi luôn coi mối quan hệ giữa chúng tôi là tình đồng chí thuần khiết - cho đến hôm nay, tôi đoán mình hẳn là có thể mặt dày vô sỉ để tự phong như vậy - cộng sự rõ ràng trở thành danh hiệu tốt nhất để chúng tôi thân cận với nhau, tôi khá hưởng thụ viêc dừng tại bước làm bạn này, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Yoo Joonghyuk sẽ có ham muốn tình dục với mình.

Đương nhiên, đàn ông có ham muốn tình dục là chuyện hết sức bình thường, giải tỏa ham muốn cũng là một biện pháp hữu hiệu để giải tỏa căng thẳng tinh thần. Tôi đã cố gắng hết sức tìm một lý do hợp lý để giải thích câu chuyện khiêu dâm xảy ra tối nay: anh vẫn chưa xác nhận mối quan hệ với Lee Seohwa vào lúc này, và rõ ràng là không có người nào khác trong công ty có thể thỏa mãn anh, vì vậy đối tượng tốt nhất đương nhiên là tôi - một người đàn ông, đồng lứa trưởng thành, chưa kể lúc này tôi còn đang ngủ, đương nhiên là đối tượng phát tiết dục vọng tốt nhất. Ừm, nó giống như đạo cụ được tạo ra vào thời kỳ tận thế để mọi người vui vẻ, phải không?

Đầu óc tôi rối bời, nửa đốt ngón tay của Yoo Joonghyuk đã cắm sâu vào chỗ đó dưới thân tôi, nhưng cơ thể nằm trên giường lại vô cùng thành thật, khoảnh khắc đốt ngón tay tiến vào lập tức siết chặt, hơn nữa miệng tôi lại vô thức phát ra vài tiếng rên rỉ. Tôi không biết bây giờ Yoo Joonghyuk cảm thấy thế nào, chỉ cảm thấy nỗi xấu hổ gần như nuốt chửng lấy mình, tôi chỉ biết cắn chặt răng mới có thể miễn cưỡng chịu đựng cú sốc tinh thần khi nghe thấy những tiếng rên rỉ lên cao xuống thấp.

Việc đã đến nước này, bây giờ điều duy nhất khiến tôi nhẹ nhõm là linh hồn tôi tách biệt với cảm thụ của cơ thể - đứng ngoài quan sát thôi mà thấy hỏng bét rồi, tôi không có gan để chịu đựng, việc này chắc chắn là rất đau.

Biểu cảm của Yoo Joonghyuk trông cũng không hề thoải mái, lông mày anh cau chặt như thể gặp phải một con quái vật cấp 4 khó khuất phục, tôi thậm chí có thể nhìn thấy một giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trán anh - con mẹ nó, vẻ mặt của anh lúc này nhìn rất gợi cảm, lời này là nói thật.

Đương nhiên, so với mồ hôi đầm đìa trên người tôi, coi như anh đã thuận lợi rồi.

Hai người trên giường dường như cũng không vui vẻ gì, hóa ra làm tình cũng là một việc vất vả. Tôi bắt đầu cảm thấy cũng không có gì tiếc nuối về trinh tiết 28 năm của mình.

Thí nghiệm của Yoo Joonghyuk đã thất bại, dù sao tôi cũng là một thằng đực rựa trưởng thành chưa từng có trải nghiệm tình dục, nếu không có bất kỳ dụng cụ bôi trơn nào, tất nhiên việc khuếch trương sẽ không diễn ra suôn sẻ.

Tôi thực sự nhẹ nhõm thở dài một hơi - có lẽ anh nên bỏ cuộc, nếu anh giúp tôi mặc quần áo và rời đi ngay bây giờ, tôi sẽ tri kỷ mà giúp anh giữ bí mật về đêm nay.

Bỏ đi thôi, Yoo Joonghyuk, dừng lại ở đây, và tôi sẽ rộng lượng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi cầu nguyện trong lòng. Nhưng tất nhiên Yoo Joonghyuk là một người sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, và tôi nên hiểu rõ nhất về điểm này của anh. Chỉ là tôi không ngờ anh lại kiên trì trong việc làm tình như vậy, càng không ngờ anh ấy lại sẵn sàng hy sinh xa như vậy trong chuyện này.

Tôi kinh ngạc nhìn anh sau vài giây trầm ngâm, cúi đầu rồi đưa lưỡi...

Tôi cảm thấy như cả thế giới đang sụp đổ.

Bây giờ tôi đang mơ sao? Tôi có điên không? Anh ta đang lên cơn à? Anh đang làm gì? Con mẹ nó, Yoo Joonghyuk đang làm cái quái gì vậy? ? ?

Tôi gần như phát điên, nhưng tôi không thể nhận ra những việc điên rồ hơn sắp diễn ra.

Trước khi tôi có thể hoàn hồn sau cú sốc khi Yoo Joonghyuk liếm chỗ đó của mình, một khung thông báo chết tiệt đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi.

[Bị ảnh hưởng bởi đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp", cơ thể hóa thân rơi vào trạng thái giấc ngủ cưỡng chế. Vẫn còn 10 phút 00 giây trước khi đạo cụ hết hiệu lực. ]

[Ảnh hưởng của đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp" bị suy yếu, kết nối giác quan giữa hóa thân và cơ thể được tăng cường! ]

Đợi đã, ngay lúc này sao lại ...? !

Mọi chuyện đêm nay dường như diễn ra chỉ để xem trò hề của tôi. Trước khi có thể phản ứng, tôi nhận ra một cái gì đó trơn và nóng đang liếm phần thân dưới của tôi. Cảm giác này thật kỳ lạ và đáng sợ đến mức đầu óc tôi gần như trống rỗng ngay khi nó được truyền tải. Theo bản năng, tôi cố gắng trốn thoát, nhưng tôi tuyệt vọng nhớ lại cơ thể không có khả năng tự vệ của mình, và thực tế là tôi không thể thoát khỏi cái loại xúc cảm này cho dù có chạy đi đâu.

Tôi cảm thấy cơ thể mình đang run lên, đầu lưỡi của Yoo Jonghyuk - nghĩ đến thứ đang liếm mông tôi là lưỡi của Yoo Joonghyuk khiến da đầu tôi ngứa ran, nhưng hơn thế nữa, tôi cảm thấy rất sợ hãi và vô lý. Cho dù có nhắm mắt lại và ngừng xem cảnh tượng dâm đãng trên giường kia, tôi cũng không thể bỏ qua cảm giác kỳ lạ trong cơ thể mình.

Đầu tiên cái thứ kia cẩn thận liếm một vòng xung quanh lối vào, sau đó thăm dò thọc vào hai lần, rồi đâm vào không chút do dự, giống như đang khám phá một lãnh thổ không xác định nào đó, hung hăng xông vào bức tường bên trong, tôi thậm chí có thể cảm thấy rõ ràng thành ruột của mình đang vô thức thắt siết lại - đậu má, cảm giác này rốt cuộc là gì? Tôi thực sự sắp phát điên mất!

Tôi sắp bị nuốt chửng bởi sự xấu hổ, hai chân của tôi gần như không thể dựng thẳng khi đầu anh chôn sâu như vậy. Gần như quỳ xuống bên chân Yoo Joonghyuk, tôi run rẩy cố gắng dùng tay đẩy đầu anh ra - không làm được, tất nhiên là không thể làm được, mọi thứ trong linh hồn tôi đều bình yên vô sự, nhưng tôi gần như bị khoái cảm liên tiếp bức đến không chịu được.

"Ức...Lấy nó ra...Yoo Joonghyuk..." Tôi cảm thấy từng âm tiết mình nói ra đều đang run rẩy, "Làm ơn..."

Tất nhiên Yoo Joonghyuk sẽ không nghe thấy. Anh chỉ tiếp tục công việc đang dang dở.

[Bị ảnh hưởng bởi đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp", cơ thể hóa thân rơi vào trạng thái giấc ngủ cưỡng chế. Còn 7 phút 27 giây cho đến khi đạo cụ hết hiệu lực. ]

[Ảnh hưởng của đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp" bị suy yếu, kết nối giác quan giữa hóa thân và cơ thể được tăng cường! ]

...Mới trôi qua có ba phút thôi sao? Tôi cảm thấy như mình sắp bị suy nhược thần kinh, chẳng lẽ Yoo Joonghyuk thực sự cho rằng tôi đang ngủ, vì vậy anh không cảm nhận bất cứ điều gì sao? Cho nên anh mới dám, dám... làm ra việc như vậy? !

Phần thân dưới của tôi lầy lội không chịu được, nước bọt trộn lẫn với dịch cơ thể khiến tôi có cảm giác méo mó kinh khủng - linh hồn của tôi rõ ràng là ăn mặc chỉnh tề, nhưng toàn thân tôi nóng như lửa đốt, thân dưới thì vừa ướt vừa dính. Cảm giác này khiến tôi phát điên lên, tôi không thể làm gì, thậm chí không có biện pháp nào mà vùng vẫy, chỉ biết chịu đựng.

Vì vậy, tôi bắt đầu cởi quần, nếu không thể thay đổi được gì, việc duy trì liên hệ giữa linh hồn và thể xác trong mức độ nhất định ít nhất có thể khiến tôi bớt ảo tưởng hơn một chút.

Mẹ kiếp, Yoo Joonghyuk, đồ khốn, đồ khốn, đồ khốn. Tôi vừa chửi rủa vừa cởi chiếc quần pyjama ra, cảm giác kỳ lạ ở phần dưới cơ thể gần như rút hết sức lực của tôi, tôi nhận ra tay mình đang run lên khó có thể tập trung vào hàng cúc áo. Khi nào thì sự tra tấn này cuối cùng mới kết thúc?

Đầu lưỡi của Yoo Joonghyuk nhanh nhẹn ấn vào thành ruột, nước bọt của anh hoạt động như một chất bôi trơn tốt, hay chính xác hơn, lưỡi của anh đã kích thích thành ruột đến mức chúng cũng bắt đầu đồng loạt tiết ra một luồng dịch, như thể đang mở một bữa tiệc chào mừng sôi động nào đó. Càng đáng sợ hơn chính là, tôi cảm thấy có thứ chất lỏng nhớp nháp chảy xuống giữa hai đùi mình.

Đây thực sự là cơ thể của mình sao? Tôi muốn chết quách đi cho xong.

Vô thức kẹp đùi lại, nhưng cảm giác ẩm ướt vẫn còn đọng lại giữa hai chân, dù tôi có đưa tay ra lau cũng không ích gì.

Thà rằng cứ dứt khoát cắm thẳng vào, có đau thì cũng tốt hơn bây giờ... cứ việc làm tôi ngất đi vì đau. Tôi tuyệt vọng nghĩ.

Điều đáng xấu hổ hơn nữa là Yoo Joonghyuk cũng nhận thấy những thay đổi trên cơ thể tôi, anh tỏ vẻ tự hào về kiệt tác của mình và thậm chí còn dừng lại quan sát cái miệng nhỏ bị liếm đến khép mở một lúc khiến tôi càng xấu hổ. Sau đó, anh lại chọc ngón tay vào một lần nữa mà không do dự, lần này sự chứng kiến ​​​​của tôi không còn đơn giản là người ngoài cuộc nữa, tôi đã tự mình cảm nhận được độ dày và độ dài của ngón tay nhân vật chính, cũng như lực moi móc không ngừng của đối phương.

Tôi thề rằng ngay cả khi tôi nắm chặt tay anh để tuyên bố thành lập Công ty Kim Dokja, tôi chưa bao giờ cảm nhận được bàn tay từ trong ra ngoài rõ ràng và trực quan hơn lần này.

Ngón tay của Yoo Joonghyuk dài hơn lưỡi của anh, cứng hơn và thô ráp hơn, thậm chí còn có vết sẹo lồi lõm và vết chai do kiếm, khiến cho hậu huyệt sau một vòng mở rộng càng nhạy cảm hơn. Ngón tay anh thọc sâu hơn vào bên trong, tôi còn chưa kịp phản ứng thì anh đã nhẫn tâm thêm vào ngón tay thứ hai. Sau đó là ngón thứ ba.

Tôi sắp điên rồi. Tôi cảm thấy tầm nhìn của mình bị mờ đi, Yoo Joonghyuk dường như có thể phát hiện ra điều gì đó từ phản ứng đặc biệt của cơ thể đang ngủ trên giường, vì vậy ngón tay anh luôn cố ý hoặc vô tình xoa chọc một nơi nào đó bên trong. Tôi ghét phải thừa nhận rằng sự kích khích của nơi đó thật tuyệt vọng.

[Bị ảnh hưởng bởi đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp", cơ thể hóa thân rơi vào trạng thái giấc ngủ cưỡng chế. Vẫn còn 1 phút 36 giây cho đến khi đạo cụ hết hiệu lực. ]

Tôi chỉ cảm thấy có vô số mảnh truyện bay vụt qua trước mắt, tầm nhìn bị nước mắt sinh lý làm mờ đi, tôi khó có thể nhìn thấy rõ chữ nào trong khung thông báo trước mặt, chỉ có thể mơ hồ phân biệt được thời gian, 1 phút 36 giây, 1 phút 35 giây, 1 phút...

Chín mươi giây dài đằng đẵng có thể gọi là tra tấn, trong khi đang chịu đựng khoái cảm bị ba ngón tay thọc vào và nghiến qua nghiến lại ở sau mông, mặt khác tôi lại khiếp sợ cảnh mở đầu của bộ phim - phần phình ra dưới cơ thể của Yoo Joonghyuk lớn đến mức khó có thể nhìn thẳng vào nó. Tôi phải kiểm soát cơ thể của mình và thử trốn thoát trước khi thứ đó lao vào. Thật đấy, cái đồ vật này không vào được đâu, nó sẽ giết tôi mất.

[Bị ảnh hưởng bởi đạo cụ "Rượu dệt mộng đẹp", cơ thể hóa thân rơi vào trạng thái giấc ngủ cưỡng chế. Còn 53 giây cho đến khi đạo cụ hết hiệu lực. ]

Yoo Joonghyuk rút ngón tay ra. Tôi nghe thấy tiếng kéo khóa quần của anh được kéo xuống, động tác uyển chuyển cởi ra, tiếp theo là quần lót. Sau đó, cái thứ đồ kia bật ra.

Tôi nhận ra rằng mình đã theo dõi toàn bộ quá trì mà không hề chớp mắt, hơn nữa còn nuốt nước bọt một cách vô thức.

Tác giả xây dựng nam chính của cô rất hoàn hảo, Yoo Joonghyuk có khuôn mặt đẹp trai, giọng nói trầm ấm, thân hình cân đối, thực lực cường đại, vốn liếng giống đực đáng tự hào và chức năng tình dục bất khả chiến bại. Thực sự trên thế giới này có người có thể nuôi thứ dưới đó lớn như vậy sao? tls123 có thực sự quy định qua kích thước này không?

Yoo Joonghyuk dùng một tay đỡ thứ bên dưới, nó đã cương cứng hết cỡ, kích thước to khủng khiếp, phía trên còn tiết ra dịch nhờn, thật khó tưởng tượng vừa rồi một vật giống như quái vật như vậy lại được nhét trong quần anh lâu đến thế.

Tay còn lại của Yoo Joonghyuk đang đặt ở bên mông của tôi và tách nó ra một cách không thương tiếc, rồi chĩa cái họng súng kia nhắm vào tôi như là hành quân. Tôi tuyệt vọng phát hiện thời gian nắm giữ quyền sở hữu cơ thể của chính mình còn có 24 giây, nhưng Joonghyuk trông có vẻ sẵn sàng vận sức chờ động.

Chết tiệt. Tôi không khỏi siết chặt ga giường. Mọi thứ dường như không thể sửa chữa được nữa. Tôi nhìn "Kim Dokja" đang ngủ ngon lành trên giường mà chợt thấy nực cười.

Liệu Yoo Joonghyuk có thực sự nghĩ rằng tôi có thể ngủ đến chết như thế này không?

Nhưng sự hoang mang của tôi đã được giải đáp ngay lập tức. Như là đang chờ đợi điều gì đó, dương vật của Yoo Joonghyuk chọc liên tục vào thân dưới của tôi, không ngừng mà lướt qua điểm nào đó ở dưới, nhưng trước sau cũng không có chuyển động gì thêm. Tôi bị tra tấn thống khổ đến phát điên, hoảng hốt ngước mắt lên thì thấy đôi mắt hơi nheo lại của Yoo Joonghyuk - anh đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của "Kim Dokja" trong giấc ngủ, như thể đang im lặng chờ đợi điều gì.

Giống như một con thú ngủ đông thận trọng, nó đang chờ đợi thời điểm khi con mồi của nó bắt đầu chạy trốn.

Tôi chợt nhận ra rằng anh đang đợi "tôi" tỉnh lại.

[Đạo cụ " Rượu dệt mộng đẹp" đã hết hiệu lực, hóa thân đã lấy lại quyền sử dụng thân thể.]

Lẽ ra tôi phải biết từ lâu rằng Yoo Joonghyuk là một tên khốn điên rồ như vậy.




Còn tiếp--->

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro