16. Nàng cảm thấy mặt của mình đã đỏ như một con cua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Vào lúc ban đêm, lúc Kim Trân Ni cùng Kim Trí Tú chạy bộ nàng còn không ngừng mà phàn nàn về chuyện này.


"Ai, học tỷ em nói thật, em thật sự chưa bao giờ thấy qua nam sinh nào nói nhiều như cậu ta, chị không biết đâu, lúc ấy em rất muốn đem cây bút thử điện trên tay cắm vào họng cậu ta"

Kim Trân Ni liếc mắt, Kim Trí Tú lại chỉ là trầm thấp cười hai tiếng, mới hỏi: "Muốn chị cùng em học tiết thí nghiệm đó không?"

Kim Trân Ni quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt tươi cười của học tỷ dưới ánh đèn mờ mờ không rõ như ẩn như hiện, nàng có chút khẩn trương, bận bịu quay trở lại nhìn về phía trước đường chạy,

"Không cần a.. . Không muốn quá làm phiền chị."

Sau khi chạy xong một vòng, Kim Trân Ni đang trầm mặc đột nhiên mở miệng: "Học tỷ, em hỏi chị một vấn đề có được hay không? Nhưng mà chị nhất định nhất định phải thành thật trả lời em, tuyệt đối không nên bận tâm cảm thụ của em."

Kim Trí Tú nhíu mày, "Ừm?"


"Đúng vậy, ừm,.. Chị cảm thấy em có đáng ghét không?" Kim Trân Ni giải thích tiếp, "Bởi vì em nghe cậu ta một mực nói nói nói, đơn giản là cảm thấy phiền chết được, sau đó vừa rồi em lại tưởng tượng, em ở trước mặt chị cũng là như vậy nói chuyện á... Còn có nhắn tin làm phiền chị.. Chị không cần quan tâm suy nghĩ của em đâu, nghiêm túc trả lời em, chị có phải hay không cũng không thích em nói nhiều như vậy, chẳng qua là chị lại ngại phải nhắc nhở em..."

Kim Trí Tú không nghĩ tới nàng thế mà lại có loại suy nghĩ này, kinh ngạc nghiêng đầu nhìn về phía nàng, mà Kim Trân Ni biểu lộ đã ủy khuất sắp khóc.


Kim Trí Tú duỗi tay vén hai sợi tóc của nàng, sinh ra một cảm giác muốn thở dài, "Tuyệt đối không có, em nghĩ quá nhiều rồi. Nói chuyện với em chị rất vui vẻ, mà chị lại có chuyện này quên nói với em, cuối tuần sau chị cùng vài người bạn muốn đi leo núi, em có muốn đi cùng không? Đây là chị mời em"

Kim Trân Ni lập tức bị dời đi sự chú ý, con mắt phút chốc lóe lên, "Phía sau núi? Được! Em muốn đi! Cuối tuần sau?"

"Đúng vậy."

"Có cần chuẩn bị gì không?"

"Đến lúc đó đi theo chị là được rồi"

Kim Trân Ni vội vàng hấp tấp rẽ trái rẽ phải, làm sao cũng tìm không thấy phòng thí nghiệm, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.


Ngay lúc nàng không biết đã chạy qua bao lần ngã tư giống nhau, phía trước đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, nàng xem xét bảng số phòng, thở phào một cái, mấy bước tiến lên bước vào cánh cửa

Vị trí trong phòng thí nghiệm cơ hồ đã đầy người, mọi người không có chú ý tới nàng, đồng đều cúi đầu tự mình xử lý thiết bị của bản thân.

Trân Ni biết mình khẳng định đến muộn, đang muốn chạy đến trên vị trí của mình,  giáo viên đang ngồi tại bàn lên tiếng gọi nàng lại

"Này! Ký tên!"

Nàng bận bịu vẻ mặt đau khổ chạy tới thêm vân tay, nhấn nhiều lần, máy vẫn báo sai, giáo viên không kiên nhẫn reo lên,

"Đổi ngón tay khác!"

Kim Trân Ni tranh thủ thời gian một ngón tay một ngón tay thử qua đi, cuối cùng nghiệm chứng rốt cục thông qua được. Giáo viên thí nghiệm hung dữ như cọp cuối cùng cũng phất tay để nàng đi xuống.

Nàng ngồi xuống ghế cao, vừa thở dài một hơi, vừa từ trong bọc móc ra các loại linh kiện linh tinh, thì đã có sinh viên giơ tay báo xong.

Kim Trân Ni trong lòng hơi hồi hộp một chút, không muốn a! Ta vừa tới a!


Nàng tranh thủ thời gian đứng dậy, theo thứ tự đem trên bàn thí nghiệm các loại dụng cụ mở ra, bắt đầu hai tay run rẩy kết nối mạch điện.


Bạn học bên cạnh một người nối một người rời đi, ở trong phòng thí nghiệm chỉ còn lại không tới năm người,  Kim Trân Ni không lo được mình loạn thất bát tao thí nghiệm kết quả, tay kéo giơ lên cao cao, "Cô ơi!"


Mặt mũi tràn đầy nghiêm túc giáo viên nghiêng mắt nhìn nàng một chút, trong tay kẹp lấy một tờ phiếu, chậm rãi bước đi thong thả tới.


"Thí nghiệm báo cáo?" Giáo viên nhìn lướt qua mặt bàn.


Kim Trân Ni lúc này mới nhớ tới mình tựa hồ còn không có chuẩn bị bài lần này thí nghiệm, đành phải vẻ mặt cầu xin lật ra trống không báo cáo, "Cô ơi, em quên viết..."



Cô giáo hung dữ cười lạnh một tiếng, "Số 29 đúng không? Chuẩn bị bài chưa hoàn thành, trừ 10 điểm."


Gặp Kim Trân Ni còn đắm chìm trong ảo não cảm xúc bên trong, giáo viên gõ gõ mặt bàn, "Thất thần làm gì? Còn không tra xét?"


Kim Trân Ni nhanh chóng từ bỏ vị trí, và đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, nàng nhanh chóng đặt một điện trở nhỏ vào hộp kiểm tra.

"Hoạt động trực tiếp, trừ 20 điểm."

! ! ! !





Kim Trân Ni tắt nguồn điện của hộp kiểm tra với khuôn mặt trống rỗng, và sau đó mở rộng dây dẫn thử nghiệm màu đỏ và đen của đồng hồ vạn năng sang nguồn điện DC ...

"Đo điện áp em lại đặt kháng cự!! **! Trừ 30 điểm!"

Kim Trân Ni toàn thân lắc một cái, đơn giản muốn hư thoát ngã xuống đất không dậy nổi.


Hít một hơi thật sâu, Kim Trân Ni đặt đồng hồ vạn năng và bật nguồn điện của hộp kiểm tra, kết quả là bên dưới máy phát ra một tiếng kêu thê lương, Kim Trân Ni không suy nghĩ liền trực tiếp rút phích cắm.

Chip phía trên toát ra một đám khói trắng, lại theo gió tản ra.


Sau một lúc, hộp kiểm tra phát ra một tiếng nổ lớn, Kim Trân Ni bịt tai lại và lùi về một khoảng cách an toàn. Sau đó lại nghe được "Phanh" "Phanh" trầm đục âm thanh liên tiếp, qua thật lâu mới an tĩnh lại, Kim Trân Ni tuyệt vọng mở to mắt, phát hiện bàn thì nghiệm bên trên đã chỉ còn lại một mảnh hỗn độn, giáo viên thí nghiệm nhặt một mảnh tàn vật với sự đau khổ. Nâng ngón trỏ chỉ vào mặt nàng,

"Tôi muốn cho em điểm 0! Điểm 0! Thi cuối kỳ cùng thi lại đều không cho phép thi! Học kỳ sau trực tiếp học lại cho tôi! Cũng không cho phép học lớp của tôi! Nếu không tôi gặp em một lần liền đánh rớt em một lần!"

Kim Trân Ni bị làm tỉnh lại, lấy ra điện thoại di động xem xét thời gian, 7: 08.


Tề Điềm Điềm ở bên dưới đang bôi bôi trét trét quay đầu lại đã thấy nàng ngồi dậy, giật nảy một cái, "Wow, hôm nay làm sao cậu dậy sớm vậy?"

Kim Trân Ni hữu khí vô lực lên tiếng, "Bị ác mộng làm tỉnh lại..." Lại đem điện thoại ra trước mắt nhìn mấy lần

To Ktt: Học tỷ! Hôm nay buổi chiều tiết thứ hai chị đến giúp em đi làm thí nghiệm a T_T van chị đó em rất lo lắng luôn ô ô ô ô


Nàng ở trên giường phát ngốc hai giây, sau đó cảm thấy điện thoại run một cái.

Ktt: Được

Kim Trân Ni yên lòng, sau khi bực bội cùng sợ hãi qua đi, trái tim tràn đầy cảm động, ôi ôi ôi, chính là biết học tỷ là tốt nhất nha.

Buổi chiều tiết đầu tiên vẫn là Điện từ trường, sau khi tan học Kim Trân Ni cùng Kim Trí Tú một trước một sau ra phòng học, cách nhau một khoảng cách không tính là gần cùng hướng về phòng thí nghiệm số 6.


Lớp thí nghiệm mà Kim Trân Ni chọn người trong lớp cơ bản đều là lộn xộn, cho nên nàng không quen biết ai ở lớp này, mỗi lần đều là lẻ loi một người cố gắng chịu đựng sự dày vò. Lần này đem học tỷ vạn năng thân yêu kéo đến, nàng liền cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng, trên đường đi lưng đều ưỡn thẳng thêm một chút.

Kim Trân Ni ngẫu nhiên hơi quay đầu, ánh mắt giả vờ lơ đãng đảo qua Kim Trí Tú đang đi cách một đoạn ở phía sau, lại luôn có thể nhìn thấy ánh mắt ôn hòa của học tỷ đang nhìn nàng. Mấy lần sau đó, Kim Trân Ni cũng không dám lại quay đầu, nàng cảm thấy mặt mình đã đỏ hơn phân nửa rồi.

Bước vào phòng thí nghiệm số 6, Kim Trân Ni đứng tại khúc quanh đợi học tỷ, sau đó dắt lấy tay của chị kéo vào thang máy.

Kim Trí Tú: ? ? ?


Kim Trí Tú không hiểu hỏi: "Làm sao? Tầng lầu rất cao?"


Kim Trân Ni đưa tay nhấn xuống 【3 】, sau đó quay đầu lại nhếch miệng cười một tiếng, "Không cao, chỉ là bên này vừa đi lên chính là phòng thí nghiệm, chúng ta nếu là đi thang lầu còn phải di chuyển một chút, khó chịu." Kỳ thật chính là lười.


Vừa nói xong cũng nghe thấy "Leng keng" một tiếng, cửa thang máy mở ra, Kim Trân Ni lôi kéo Kim Trí Tú mang chị đi vào phòng thí nghiệm, tại trước vị trí của mình dừng lại, "Ầy, chỗ của em là nơi này."


Trước cửa lại có hai người bước vào, Kim Trân Ni kém chút nhảy dựng lên, tiến đến bên tai Kim Trí Tú cắn răng nghiến lợi nói, "Chính là người kia! Cái tên đeo kính chính là Đường Tăng! Hắn thế mà còn dám đến? Học tỷ chị không nên bị vẻ ngoài của hắn lừa, hắn chính là siêu cấp dong dài!"

Kim Trí Tú trấn an Kim Trân Ni đang kích động, bình tĩnh móc ra trong túi một hộp sữa gừng đưa tới cho nàng,  "Chúng ta nhất định không để ý tới hắn, em uống miếng nước trước đi"

Từ khi Kim Trân Ni đã nói rõ rằng nàng muốn ngăn chặn bất luận cái gì khả năng đụng đến thực phẩm có thể gây ra chứng mất trí nhớ, về sau mỗi lần nghỉ giữa giờ học, những thứ mà Kim Trí Tú đưa cho nàng liền biến thành những món đồ uống tự làm, ví dụ như trà nhài thanh đạm, trà hoa hồng trà mật ong trà bưởi các loại, nuôi đến mỗi khi Kim Trân Ni soi gương đều cảm thấy má đỏ ửng lên.

Kim Trân Ni phát ra một cơn giận dữ lớn, Đường Tăng vừa vặn đi đến vị trí kế bên nàng, đang chuẩn bị cùng nàng chào hỏi, đột nhiên lại phát hiện Kim Trí Tú ở bên cạnh, có chút không nghĩ ra, cuối cùng vẫn đối Kim Trân Ni cười cười, "Này ~ "

Kim Trân Ni đem chén nước đặt trên bàn thí nghiệm, "Ừng ực" một tiếng đem chất lỏng bên trong nuốt xuống, mặt không thay đổi nhẹ gật đầu, tính đối nghịch hắn đáp lại.


Nam sinh nhìn nàng dáng vẻ tâm tình không tốt lắm, liền đi tìm bạn học của hắn

Kim Trí Tú sờ lên lưng của nàng, Kim Trân Ni bi phẫn nói: "Em không hiểu được, hắn không thể tìm người khác quấy rối sao? Em xem ra cứ như vậy dễ khi dễ?"


Nàng thở dài và lấy các thành phần thí nghiệm ra khỏi túi, ghé vào bàn thí nghiệm chuẩn bị chọn chip, chọn điện trở. Kim Trí Tú tiếp nhận thí nghiệm báo cáo trong tay nàng, thô sơ giản lược xem một lần, sau đó tại lúc nàng còn đang vụng về sử dụng máy VOM đo trị số điện trở, liền đã thay nàng trực tiếp đem điện trở lựa ra.

Kim Trân Ni : =_=


"Học tỷ, chị làm sao nhanh như vậy! ?"


Kim Trí Tú nhét con chip vào bên trong tấm bánh mì*(chỗ này tớ cũng không biết này là cái gì nữa, tớ ko rành thuật ngữ trong mấy cái môn điện này :'(]

"1K là nâu-đen-đen-nâu, 10K là nâu-đen-đen-đỏ. Em xem em lại không ngoan rồi, giáo viên trong lớp em đã dạy qua nha"

Kim Trân Ni : orz


Trong toàn bộ quá trình kết nối mạch, Đường Tăng vẫn là không sợ làm phiền người khác tới hỏi Kim Trân Ni : "Cậu ngay cả mạch điện thật là không có sao?"

Kim Trân Ni mỗi lần đều ở trong lòng xem thường một cái, trực tiếp coi nhẹ hắn, yên lặng cùng Kim Trí Tú cùng một chỗ làm việc. Sau khi kết nối máy hiện sóng, kết quả thật hoàn hảo, và Kim Trân Ni đã rất phấn khích đến nỗi muốn gặm cắn học tỷ vạn năng tỏa sáng của nàng.

Nên lúc vẽ hình sóng đồ, Kim Trân Ni cảm thấy có lẽ vừa rồi mình nước uống nhiều lắm, hiện tại có cảm giác muốn đi vệ sinh, bây giờ nên vẽ trước hay đi vệ sinh trước đây...

Đường Tăng lại đi tới, "Đồng học, cậu—— "


Nên đi nhà vệ sinh trước!!!

Kim Trân Ni lập tức quay người nói với Kim Trí Tú câu, "Học tỷ! Em đi tới phòng vệ sinh!" Sau đó cũng không quay đầu lại chạy trốn, ngay một khắc khi nàng vừa đi qua cửanàng dư quang tựa hồ nghiêng mắt nhìn đến Kim Trí Tú tại nói với Đường Tăng thứ gì. Nàng nhíu mày, lười nhác lại quay đầu đi xem đến tột cùng.

Đại khái là nhìn lầm đi, nàng nghĩ.

Đợi đến khi nàng quay lại chỗ của mình, Kim Trân Ni nhỏ giọng hỏi Kim Trí Tú, "Đường Tăng không có quấy rối chị chứ?"

Kim Trí Tú chỉ chỉ sau lưng chỗ ngồi rỗng tuếch, "Bọn hắn làm xong thí nghiệm đã đi."


A, đi rồi. Kim Trân Ni đều muốn tại nguyên chỗ hát một bài mà, "Quá tốt rồi, cuối cùng đã đi!"


Lúc đang chờ giáo viên tới kiểm tra kết quả thí nghiệm, Kim Trí Tú nhìn Kim Trân Ni có chút chăm chú, Kim Trân Ni bày ra vẻ mặt ngốc nghếch hỏi chị, "Sao vậy? Nhìn em làm gì?"

Kim Trí Tú lắc đầu, thu hồi ánh mắt, "Không có gì."
—————————

này là chap dự trữ cuối cùng r nè 😂😂 tớ ko hẹn lịch up chap tiếp đâu vì bận chạy deadlines TvT nghỉ học ở nhà bài tập còn nhiều hơn đi học nữa huhu TvT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro