Chap 5.1 :It's only the first day...*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*: Nó mới chỉ là ngày đầu tiên 

Akutagawa : Hắn , hắn ta , anh

Atsushi : Cậu

Ngôi thứ ba , xưng hô đa phần là tớ - cậu ( một số trường hợp đặc biệt thì xưng mày - tao ; tại hạ - ngươi

------------

"Nakajima! Akutagawa!" Midoriya gọi to khi phát hiện ra họ đang đi vào quán ăn tự phục vụ đông đúc.

Họ đi đến chiếc bàn mà Midoriya đang ngồi, phát hiện ra hai người bạn cùng lớp mà họ không thực sự tương tác nhiều.

Atsushi liếc qua Akutagawa, người đang hơi cau mày. Cậu biết rằng gã mafioso không thoải mái khi gặp gỡ những người mới.

Đó là một điều dễ hiểu . Trong công việc của họ, tin tưởng nhầm người có thể khiến họ bị giết.

(Đại loại là lần đó Akutagawa suýt bị giết khi tin tưởng Higuchi nhưng không phải ở đây cũng chẳng phải ở đó.)

"Xin chào. Thật vinh dự khi được làm quen với những người có khả năng như cậu. Tên tôi là Iida Tenya."

Chàng trai tóc xanh nói, không hiểu vì sao lại di chuyển đôi tay của mình như một động tác chặt. Cậu ta định tiếp tục, miệng há ra và tay sẵn sàng nhưng anh ta bị gián đoạn bởi cô nhóc Uraraka đang phấn khích.

"Và tôi là Uraraka Ochaco!" Cô nhóc thốt lên, rạng rỡ.

Họ đã nói chuyện một lần trong quá trình đánh giá nên về mặt kỹ thuật, họ đã được giới thiệu nhưng Atsushi không thể không mỉm cười đáp lại, năng lượng tích cực của cô ấy rất dễ lây lan.

"Tên tôi là Nakajima Atsushi nhưng cậu có thể gọi tôi là Atsushi. Anh chàng gắt gỏng ở đây là Akutagawa Ryuunosuke."

Akutagawa nhướng mày nhưng không bình luận gì nhiều. Hắn gật đầu lịch sự với hai người mới đến, trước khi ngồi xuống cuối bàn. Đương nhiên, Atsushi cũng làm theo.

"Aizawa sensei muốn gì ở các cậu? Có phải là để ca ngợi kỹ năng của bạn? Bởi vì mấy cậu rõ ràng vượt trội so với phần còn lại của chúng tớ . Chết tiệt! Thậm chí có thể là một số học sinh lớp trên của chúng ta! Uraraka ríu rít khi cắn một miếng bánh mì kẹp thịt.

Midoriya nhìn họ đầy mong đợi trong khi Iida giảng giải cho Uraraka về những bất lợi của việc nói chuyện trong khi ăn, cầu xin cô nhóc ấy ít nhất hãy nuốt thức ăn trước khi nói chuyện.

(Chà, Aizawa đã nói rằng kỹ năng của họ vượt xa khả năng của một học sinh năm nhất, nhưng đó là do họ... được nuôi dạy ở một hoàn cảnh không may mắn . Vì vậy, theo một cách nào đó, thầy ấy đã khen ngợi họ. )

Atsushi lắng nghe khi họ thảo luận về bài kiểm tra, hơi đỏ mặt khi họ nói về Năng lực của cậu . Theo Midoriya, có thể chọn bộ phận cơ thể mà Atsushi muốn biến đổi thực sự không phải là điều dễ dàng thực hiện.

Atsushi cố gắng lái cuộc trò chuyện ra khỏi chủ đề về cậu , nhưng những người khác không có nó. Họ tiếp tục thảo luận về kỹ thuật của Atsushi , thậm chí còn lôi kéo cả Akutagawa, người đã im lặng lắng nghe nãy giờ. Gã mafioso trông có vẻ rất thích thú, mặc dù hắn cũng tham gia bày tỏ suy nghĩ của mình về việc Atsushi có thể kiểm soát được kosei* của mình.

( Haru : Dị năng ở đây được gọi là Kosei cho đồng nhất với cách gọi của thế giới này thôi, đừng có hỏi tại sao tớ trans lại kì thế :'> )

Bây giờ họ đã thành một nhóm, không có cách nào cuộc trò chuyện sẽ kết thúc nên Atsushi quyết định tạm thời tránh xa nó. Nghĩ rằng tốt nhất là rời đi bằng cách lấy thức ăn làm cái cớ, Atsushi thông báo rằng cậu sẽ đi lấy một ít.

Đó là kế hoạch, cho đến khi Kaminari trượt vào chiếc ghế bên cạnh Atsushi với Kirishima theo sau. Atsushi không muốn Kaminari cảm thấy bị xúc phạm nếu cậu rời đi ngay khi người ta vừa mới đến nên cậu quyết định nán lại một chút. Hơn nữa, hắn cũng có chút tò mò đối phương dự định làm cái gì.

"Nakajima, cậu không ăn à?" Kaminari hỏi, đẩy một cốc bánh pudding vào tay Atsushi .

Atsushi nhìn chiếc bánh pudding rồi nhìn Kaminari, bối rối. Cậu cũng nhận thấy rằng cuộc trò chuyện trước đó đã kết thúc bằng việc chứng kiến ​​cuộc trao đổi kỳ lạ giữa họ.

(Thành thật mà nói, Atsushi không biết chuyện quái gì đang xảy ra . )

"Thật ra thì tôi đang định đi kiếm đồ ăn — và làm ơn, hãy gọi tôi là Atsushi."

Atsushi đẩy chiếc bánh pudding trở lại tay Kaminari,  sau đó Kaminari lại đẩy nó vào tay Atsushi . Cậu bé chỉ mỉm cười, nói Atsushi hãy nhận cái pudding. Atsushi nhìn sang bên cạnh, thấy Kirishima cũng đang gật đầu nhiệt tình.

Atsushi, không thực sự biết phải làm gì, chấp nhận nó một cách biết ơn dù nó kỳ lạ như thế nào. Kaminari cười toe toét với cậu trước khi rời đi , giơ ngón tay chào cậu .

"Hẹn gặp lại ở lớp, Atsushi!" Anh kêu lên, suýt đụng phải Kirishima khi họ quay trở lại bàn của mình.

Rồi Atsushi nhìn vào món tráng miệng trên tay, càng lúc càng hoang mang.

Átushi rất vui vì có thể làm cho cậu bé hạnh phúc bằng cách nhận món quà của nhóc ấy , nhưng tại sao Kaminari lại muốn làm như vậy ? Chẳng lẽ là cảm tạ cậu ngày trước cứu nhóc ấy ? Vì nếu vậy thì không cần thiết. Atsushi chỉ là.... làm công việc của mình.

Suy nghĩ của anh bị gián đoạn bởi một tiếng hét của Uraraka, người đang lao đến bên cạnh bàn của Atsushi với tốc độ ánh sáng.

(   Atsushi nghĩ cô nhóc ấy có khả năng thao túng trọng lực, một cái gì đó tương tự như của Chuuya .)

Anh nhìn cô, cảnh giác với ánh mắt tinh nghịch trong mắt cô. Anh có cảm giác rằng bất cứ điều gì cô định nói tiếp theo, bằng cách này hay cách khác đều sẽ gây rắc rối cho anh. Anh chuẩn bị tinh thần, hy vọng rằng nó sẽ không tệ đến thế .

"Có vẻ như ai đó phải lòng bạn ~" Cô nhóc ấy hát, nhướng mày gợi ý.

Atsushi há hốc mồm không thể tin nổi, nhìn về phía Akutagawa cầu cứu. Mặt khác, gã mafioso đang bận rộn nhìn theo hướng chung của Kaminari, nhíu mày suy nghĩ.

Nhận ra rằng có lẽ Atsushi sẽ không nhận được sự hỗ trợ từ Akutagawa , sau đó Atsushi quay sang Iida đang lắp bắp, người đang bị giằng xé giữa việc khiển trách Uraraka và bảo vệ Atsushi. Midoriya đang trầm ngâm nhìn chiếc bánh pudding, có lẽ đang nghĩ về điều gì đó cũng kỳ quặc không kém.

Quyết định rằng có lẽ tốt nhất của mình là làm sáng tỏ mọi hiểu lầm có thể phát sinh, Atsushi hắng giọng để thu hút sự chú ý của họ.

"Uh... tôi không nghĩ là như vậy. Bên cạnh đó, Kaminari còn quá trẻ so với tôi."

Iida trông có vẻ bối rối trong khi Uraraka tinh nghịch đảo mắt. Midoriya dường như có vẻ hiểu biết và Akutagawa trông... hài lòng? 

(Haru : Ehee =))) )

Không, không thể nào. Atsushi chắc đã nhìn nhầm nét mặt của Akutagawa

Thành thật mà nói, Atsushi không thể ăn trưa trong hòa bình sao?

"Tôi đi... kiếm chút đồ ăn. Akutagawa, anh có đến không?" Atsushi hỏi, muốn rời khỏi chỗ này  ngay lập tức.

"Chắc chắn rồi," gã Mafia đồng ý, đứng dậy.

Sau đó, họ đi đến cuối hàng, đi ngang qua bàn của Kaminari . Atsushi ngập ngừng mỉm cười khi họ giao tiếp bằng mắt, phớt lờ những tiếng hò hét và hò hét của những người ngồi trong bàn phát ra. Vì lý do nào đó, Kaminari trông có vẻ nhút nhát, hoàn toàn trái ngược với tính cách thường ngày của nhóc ấy.

"Lạ thật đấy," Atsushi nhận xét khi họ cuối cùng cũng đến hàng.

Akutagawa giễu cợt, lắc đầu.

"Không phải nó quá rõ ràng sao, jinko?" Hắn hỏi một cách giễu cợt.

(Rõ ràng là không,  Atsushi vẫn đang vắt óc suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra.)

Gã mafioso từ chối giải thích bất chấp lời cầu xin của Atsushi, kiên quyết phớt lờ cậu khi họ đi lên hàng. Anh ta thậm chí đã sử dụng Rashomon để bịt tai của mình tại một thời điểm, chỉ hoàn tác hành động khi họ đi đến cuối hàng. Atsushi coi đó là dấu hiệu để anh dừng lại, biết rằng anh sẽ chẳng đi đến đâu khi Akutagawa đang ở trong tâm trạng đó.

( Akutagawa : bể bình giấm.jpg

 Không khí : mùi chua.jpg

Atsushi : ngơ ngác.jpg

Haru :cười mất liêm sỉ.jpg )

Họ quay trở lại bàn trong sự im lặng căng thẳng, lần đầu tiên kể từ khi được đưa đến vũ trụ  này . Nhận thấy sự căng thẳng, bộ ba đã khôn ngoan không bình luận gì thêm mà chuyển chủ đề.

Họ thảo luận về những bài học  trong khi Atsushi và Akutagawa ăn trong im lặng và cứ như vậy cho đến khi chuông reo.

Không thực sự có tâm trạng để kết thúc bữa ăn của mình, Atsushi đã ném nó đi, ngoại trừ chiếc bánh pudding mà cậu được cho . Atsushi nhận thấy Akutagawa cũng làm như vậy, thậm chí không thèm liếc nhìn cậu khi anh rời quán ăn tự phục vụ.

Atsushi bối rối.

Làm thế nào mà bầu không khí trở nên chua chát như vậy? Không nghĩ tới mới sáng nay, đối phương đã cùng cậu kể chuyện thời thơ ấu, còn giúp cậu đeo cà vạt... 

( Haru : thì do ghen chứ gì nữa :)) )

Atsushi đi đến chỗ bộ ba, nói với họ rằng Akutagawa đã đi trước. Họ trao đổi ánh mắt với nhau nhưng không nói gì nhiều, để ý thấy nét mặt giận dữ của Atsushi. Sau đó, họ lên đường đến sân Beta, nơi lớp học tiếp theo của họ được tổ chức.

Anh có thể thấy Akutagawa đang đứng một mình ở phía xa bên trái, toát ra một luồng sát khí khiến ngay cả Dark Shadow, kosei của Tokoyami, cũng phải run sợ. Các bạn học khác vốn đã cảnh giác với hắn nên càng đứng xa hơn, khiến hắn càng thêm khó chịu.

Atsushi đảo mắt trước khi tiếp cận người đàn ông bất chấp sự khó chịu ban đầu của hắn ta, nhanh chóng tránh Rashomon khi hắn làm như vậy. Atsushi phớt lờ những tiếng thở hổn hển khó chịu mà những người bạn cùng lớp của họ phát ra, và những cái lườm mà gã hướng về phía cậu . Atsushi đứng chôn chân bên cạnh, giơ ngón tay cái lên khi Midoriya nhìn cậu lo lắng.

"Thật là một kẻ ngốc," Akutagawa càu nhàu, mặc dù Atsushi có thể nghe thấy sự nhẹ nhõm trong giọng điệu của gã mafioso .

Atsushi không quan tâm, quyết định tập trung vào Anh Hùng Số Một đột nhiên xuất hiện.

"Ta ở đây!" All Might kêu lên.

Atsushi nghe Akutagawa chế giễu, khẽ mỉm cười trước phản ứng có thể đoán trước của hắn . Sau đó, Atsushi chuyển sự chú ý của mình sang bất cứ điều gì anh hùng đang nói, thu thập bất kỳ thông tin nào cần thiết.

Rõ ràng, All Might sẽ trở thành giáo viên của họ và lớp học đầu tiên của họ sẽ là trận chiến giữa anh hùng và tội phạm. Đội anh hùng phải bắt giữ đội tội phạm hoặc chạm vào quả bom mà đội tội phạm sẽ bảo vệ. Hai đội sẽ bắt đầu ở những địa điểm khác nhau và các cặp đấu sẽ được quyết định ngẫu nhiên.

Atsushi thật may mắn khi được ghép đôi với Midoriya, mặc dù cậu không thể nói như vậy với Akutagawa.Gã mafioso công khai lườm đối tác của mình , Kaminari, mỗi khi cậu bé cố gắng nói chuyện với hắn. Atsushi cảm thấy một tia cáu kỉnh bùng lên, biết rằng Kaminari không đáng bị đối xử như vậy, nhưng câu không thể làm gì nhiều về điều đó.

 Midoriya bị đóng băng trong hoảng loạn vào thời điểm đội đối thủ được công bố.

Atsushi lo lắng nhìn Midoriya .

Atsushi đã thấy Midoriya khóc, đã thấy cậu nhóc lo lắng, đã thấy cậu nhóc sợ hãi, nhưng chưa bao giờ cậu thấy Midoriya hoảng loạn như thế này. Như thể mọi tiếng chuông cảnh báo đồng loạt vang lên trong đầu Atsushi nhưng cậu không thể làm gì được.

Có điều gì đó không ổn.

"Cậu có ổn không?" Anh ấy hỏi.

Midoriya dường như thoát khỏi trạng thái xuất thần khi nghe điều đó, cuối cùng cũng nhìn Atsushi  và nở một nụ cười. Atsushi có thể cảm thấy nổi da gà, biết rằng đó là giả và Nidoriya đang cố giấu anh điều gì đó.

"Tớ không sao," Midoriya trả lời, giọng vẫn còn hơi run.

Atsushi không tin điều đó nhưng bây giờ cậu đã để Midoriya thoát khỏi tầm kiểm soát. Midoriya có vẻ không muốn nói về điều đó và cậu sẽ không ép buộc nhóc làm vậy. Thay vào đó, Atsushi sẽ giúp đỡ bằng cách cố gắng đánh lạc hướng Midoriya khỏi nó .

"Vậy... kế hoạch của chúng ta là gì?"

Midoriya mất vài phút để suy nghĩ, mặc dù Atsushi có thể nói rằng Midoriya vẫn còn bận tâm về điều gì đó. Atsushi cố gắng lục lại những ký ức của mình trong khi chờ đợi, tự hỏi liệu mình có bỏ sót một hay hai dấu hiệu nào không.

(Midoriya bắt đầu nhìn đi chỗ khác khi đối thủ của họ được công bố, đó là những gì Atsushi nhớ nhưng... đối thủ của họ bị sao vậy? Chỉ có Iida và... Bakugou. Họ là bạn của Iida nên chắc không có vấn đề gì đâu .Vậy chắc nó có liên quan đến Bakugou.

Nhưng tại sao ?)

Suy nghĩ của Atsushi bị gián đoạn khi Midoriya kéo tay áo cậu .

"Tớ biết Kacchan sẽ bám theo tớ. Điều đó có nghĩa là Iida sẽ canh giữ quả bom . Tớ sẽ đánh lạc hướng Kacchan để cậu đi đánh Iida đi."

Giữ lấy.

Kacchan? Midoriya có nghĩa là Bakugou Katsuki?

(Điều đó có nghĩa là nhóc Midoriya đã quen với Bakugou trước đó? Không đời nào họ là bạn, vì người kia đã gọi Midoriya là Deku. )

Atsushi cảm thấy như thể mình sắp nhận ra điều gì đó, nhưng bị chặn lại bởi tiếng cười sảng khoái của All Might khi ông yêu cầu hai đội đầu tiên vào vị trí của họ. Đó là gợi ý  để đi đến vị trí được chỉ định của họ.

Khi họ đi đến đó, Atsushi không thể không cảm thấy có điều gì đó không ổn và nó sẽ dẫn đến một điều gì đó khủng khiếp. Gọi Atsushi là một người bi quan nhưng bản năng của Atsushi không bao giờ làm cậu thất vọng. Atsushi chỉ hy vọng rằng bất cứ điều gì sắp xảy ra sẽ không quá tệ.

Cậu đứng cạnh Midoriya, chờ tín hiệu xuất phát. Ngay khi nó vang lên, Atsushi lập tức sử dụng thính giác của mình để tìm kiếm dấu hiệu của sự sống con người. Cậu có thể nghe thấy tiếng chuyển động từ một vài tầng phía trên , mặc dù cậu không chắc chính xác ở đâu. Atsushi chuyển thông tin cho Midoriya, người khuyên họ nên tách ra .

Tiếng bước đi của Iida khiến Atsushi khó định vị hơn. Có vẻ như cậu bé đang di chuyển khắp nơi, điều đó thật kỳ lạ. Iida phụ trách canh giữ hàng hóa, chắc không cần phải di chuyển nhiều như vậy chứ?

Không nản lòng, Atsushi tiếp tục sử dụng khứu giác để tăng độ chính xác. Mùi dầu động cơ giúp Atsushi xác định chính xác nơi mà Iida đang ở, mặc dù Atsushi cần phải đến gần hơn để xác định chính xác Iida đang ở tầng nào. Atsushi quyết định biến đổi đôi chân của mình để đến đích nhanh hơn, nhận biết được đồng hồ bấm giờ.

Atsushi hít một hơi thật sâu khi đã đến gần vị trí giả định của Iida hơn một chút. Ngay lập tức, cậu nhận thấy mùi dầu và chạy nhanh nhất có thể về phía Iida. Atsushi vòng qua góc và chạy lên một dãy cầu thang, quyết tâm kết thúc trận chiến nhanh nhất có thể khi một tiếng nổ lớn vang lên.

Atsushi dừng bước.

Điều đó có nghĩa là Bakugou đã tìm thấy Midoriya, như nhóc ấy đã dự đoán trước đó. Đó phải là một dấu hiệu tốt, vì mọi thứ đang diễn ra theo kế hoạch nhưng Atsushi đang cảm thấy sợ hãi.

( Mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ nhưng... đó có thực sự là một điều tốt không?

Có phải là một điều tốt khi Midoriya có thể nói rằng Kacchan , người mà nhóc ấy biết từ trước UA, sẽ bám theo nhóc ấy?

Và chẳng phải Midoriya đã nói rằng cậu và Akutagawa là bạn đầu tiên của cậu sau nhiều năm sao? Điều đó nói gì về Kacchan , người đã nhìn thấy cậu bé và gọi cậu là Deku? )

Atsushi nhớ lại khoảng thời gian ở công viên, Midoriya đã nói với họ về những lời chế nhạo, chế nhạo và nhiều năm bị lạm dụng như thế nào. Của hoa loa kèn và những từ thô thiển trên bàn của Midoriya . Của những giấc mơ tan nát và những cuốn sổ cháy thành than.

cháy thành than ! .

Atsushi chợt nhận ra cùng lúc một tiếng nổ lớn hơn nữa vang lên.

Cậu có hai lựa chọn.

Lựa chọn 1: Chiến đấu với Iida và chạm vào hàng hóa. Điều này sẽ kết thúc trận đấu ngay lập tức nên Bakugou sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dừng lại.

Tuy nhiên, điều này phụ thuộc vào khả năng tiếp cận vấn đề nhanh nhất có thể của Atsushi và sự sẵn sàng tuân theo chỉ dẫn của Bakugou. Atsushi sẽ không mất quá nhiều thời gian để vượt qua Iida, vì vậy cậu không lo lắng về điều đó. Đó là Bakugo mà Atsushi lo lắng vì cậu không chắc chắn rằng Bakugo sẽ dừng lại mặc dù trận chiến đã kết thúc, điều này dẫn Atsushi đến lựa chọn thứ hai.

Lựa chọn 2: Đi theo hướng ngược lại và giúp Midoriya hạ gục Bakugou. Sau đó,  chiến đấu với Iida. Đội Atsushi đông hơn nên rất có thể họ sẽ thắng.

Điều này phụ thuộc vào việc họ có thể đánh bại Bakugou và Iida trước khi hết giờ hay không. Họ chỉ còn 10 phút nữa, vì vậy Atsushi sẽ phải làm cho nó nhanh lên.

Thành thật mà nói, lẽ ra họ nên chọn phương án thứ hai ngay từ đầu. Nếu Midoriya biết Bakugou đang đuổi theo mình, tại sao họ không tận dụng cơ hội để phục kích anh ta?

Trừ khi... Midoriya đang cố bảo vệ Atsushi .

Với bản chất hy sinh bản thân của mình, Atsushi không ngạc nhiên nếu đó là trường hợp đúng , điều này chỉ củng cố quyết tâm của Atsushi để thực hiện kế hoạch mà cậu đã chọn.

Atsushi chạy ngược chiều.

Với sự trợ giúp của các giác quan được nâng cao và đôi chân được biến đổi, cậu chỉ mất vài phút để đến hành lang nơi phát ra vụ nổ.

Atsushi dành một chút thời gian để phân tích tình hình, nhận thấy rằng Midoriya bị thương nặng và găng tay của Bakugou đã được kích hoạt. Midoriya đang cố gắng di chuyển, điều này có thể cho thấy cảm giác bất lực.

Điều đó không thể tốt. Những người tuyệt vọng, bị dồn vào đường cùng đã dùng đến các biện pháp nguy hiểm để đánh bại tỷ lệ cược. Đặc biệt nếu người đó là Midoriya, người chưa bao giờ quen với từ tự bảo vệ mình .

Nhận ra thứ sắp rơi xuống trong giây lát tới, Atsushi hét lên một tiếng xung trận lớn khi anh nhảy về phía trước. Anh có thể thấy đôi mắt Midoriya mở to sợ hãi khi cậu nhảy qua Bakugou, trước khi ôm lấy cậu bé để bảo vệ cậu khỏi vụ nổ sắp tới.

Nó bị đốt cháy.

Anh hét lên trong đau đớn, những ký ức về Hiệu trưởng, trại trẻ mồ côi, phòng giam của anh, lướt qua trước khi biến mất hoàn toàn. Anh có thể nghe thấy giọng nói của Midoriya, xa xăm và lộn xộn. Anh không thể hiểu được chúng nhưng điều đó không quan trọng. Anh ta phải đảm bảo rằng Bakugou đã bị bắt đúng cách để anh ta không thể nhúng tay vào người trẻ hơn.

Anh xuống khỏi Midoriya, tai vẫn còn ù đi vì vụ nổ. Anh phớt lờ cơn đau trên lưng và vết máu trên đầu khi anh đập nó xuống đất, biết rằng nó sẽ sớm lành lại. Thay vào đó, anh ta từ từ tìm đường đến Bakugou đang bị sốc.

Anh không thực sự chắc chắn chuyện gì xảy ra tiếp theo. Anh mơ hồ nhớ mình đã đấm cậu bé, làm cậu bất tỉnh và buộc một dải ruy băng quanh cổ tay cậu. Anh mơ hồ nhớ mình đã chạy về phía Iida, giống hổ hơn là người. Anh mơ hồ nhớ mình đã gõ vào hàng hóa, nhưng anh không chắc mình đã làm điều đó như thế nào.

Chắc hẳn đó là chất adrenaline vì ngay khi được thông báo rằng họ đã thắng, anh ta ngay lập tức ngồi sụp xuống, dựa vào hàng hóa.

Anh ta biến trở lại thành người và tự kiểm tra vết thương. Hầu hết chúng đã được chữa lành, nhưng vết bỏng sẽ mất tối đa vài phút nữa.

Anh ấy không thực sự lo lắng về vết thương thể chất của mình. Chính những vấn đề về tinh thần và cảm xúc của anh ấy đã khiến anh ấy sợ hãi. Anh chắc chắn rằng anh đã nhớ lại điều gì đó khó chịu vài phút trước, nhưng sao ?

"Atsushi!" Anh nghe Midoriya hét lên, nước mắt lưng tròng khi cậu chạy về phía anh.

Trước điều đó, Atsushi nở một nụ cười, vui mừng khi thấy anh ta tương đối bình an vô sự. Tuy nhiên, cậu bé lại không cảm thấy như vậy, bằng chứng là cậu đã đánh nhẹ vào cậu ngay khi cậu cúi xuống và họ ngang tầm mắt.

"Tại sao bạn làm vậy? Bạn đã bị tổn thương vì tôi. Bạn nên để nó như vậy. Tôi đã có một kế hoạch!" Anh nói qua nước mắt, những cú đánh không ngừng.

Atsushi bật cười, giơ tay đầu hàng khi cậu lườm anh, mặc dù trông anh giống một chú cún con đang giận dữ hơn. Mặc dù cảm thấy buồn, cậu bé vẫn kiểm tra vết thương của Atsushi, nhẹ nhõm khi không tìm thấy gì.

Trái tim của Midoriya thực sự là tài sản lớn nhất của anh ấy.

"Tôi có thể chữa lành, nhớ không? Và hãy thành thật đi, Midoriya. Kế hoạch của bạn sẽ khiến bạn mất một cánh tay hoặc thứ gì đó. Cái gì? Bạn có nghĩ rằng bạn có thể đấm nó đi? Atsushi trêu chọc, vuốt tóc cậu một cách trìu mến.

Cậu bé thở hổn hển trước khi đứng dậy, thay vào đó chọn giúp Atsushi đứng dậy. Midoriya đưa tay ra và cậu vui vẻ nhận lấy, rồi tự nhấc mình lên. Anh ấy đang định nói lời cảm ơn thì các giác quan của anh ấy hoạt động và anh ấy ngay lập tức nhảy sang bên trái.

Rashomon suýt trượt anh ta vài inch .

"Cái quái gì thế, jinko?" Akutagawa sôi sục, dậm chân về phía Atsushi.

------------

( Akutagawa : lo lắng cho Jinko.jpg )

--------

Đội tôi thắng rồi :)) , Mai vào bán kết <:3

9:17 a.m - 15/3/2023

#4082

Ngày đăng : 22/3/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro