Chap 3.1 : Just entrance exams things*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Chỉ là một số thứ trong kì thi tuyển sinh 

Akutagawa : Hắn , hắn ta , anh

Atsushi : Cậu

Ngôi thứ ba , xưng hô đa phần là tớ - cậu ( một số trường hợp đặc biệt thì xưng mày - tao ; tại hạ - ngươi 

__________

Đó là ngày diễn ra kỳ thi tuyển sinh UA.

Atsushi không biết phải cảm thấy thế nào về phần thể hiện của mình trong phần viết của bài kiểm tra. Tuy nhiên, cậu khá tự tin rằng mình đã vượt qua phần văn học, tất cả chỉ vì các câu hỏi đã hỏi về những cuốn sách xuất hiện trong thời đại của cậu .

(Anh ấy đã phát hiện ra từ Midoriya rằng họ đã ở tương lai 200 năm sau nhưng anh ấy vẫn không thể hiểu nổi sự thật. Mọi thứ vẫn rất giống nhau...)

Lịch sử là... tranh luận. Atsushi không chắc liệu mình có học đủ tốt để đạt điểm cao cho môn Toán và Khoa học hay không, hai môn này thật tệ. Quên việc vượt qua, Atsushi sẽ biết ơn nếu bằng cách nào đó cậu đã kiếm được một hoặc hai điểm.

Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên là câu hỏi về đạo đức được đặt ra ở cuối bài báo.

Những gì công bằng có thể không nhất thiết phải hợp pháp và những gì hợp pháp có thể không nhất thiết phải công bằng. Bàn luận.

Dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ của anh với trại trẻ mồ côi,  Trụ sở thám tử vũ trang , Mafia cảng, thậm chí là địa ngục với lũ Chuột ( biệt danh do Dazai đặt ), Atsushi có một quan điểm ổn. Cậu ấy có thể không phải là người đàn ông hùng hồn nhất nhưng cậu có một kho vũ khí chấn thương và những câu chuyện bi thảm để hỗ trợ .

Môi trường - à không, vũ trụ - Atsushi lớn lên không bao giờ có màu đen và trắng. Liên minh giữa Mafia cảng và Trụ sở thám tử vũ trang  là bằng chứng cho điều đó. Đó chắc chắn không hợp pháp, nhưng đó là điều đúng đắn trong hoàn cảnh đó . Hoặc là họ tuân theo bộ luật được viết cách đây vài thập kỷ và để hàng triệu công dân Yokohama chết một cách đau đớn hoặc họ bẻ cong luật pháp và cứu lấy thành phố. Đó thực sự là 1 thứ không có trí tuệ . 

Điều gì có thể hợp pháp, có thể không công bằng.

Atsushi có ý kiến ​​​​mạnh mẽ về điều này, chủ yếu là vì nó quá gần . Theo luật, Kyouka sẽ bị xử tử vì những tội ác mà em ấy đã gây ra dưới thời Mafia Cảng. Họ không tính đến việc em ấy là trẻ vị thành niên hay việc đó được thực hiện trái với ý muốn của em ấy. Họ chỉ đơn giản coi Kyouka có tội và do đó, nên bị giết. Nếu không phải do Chủ tịch Fukuzawa và Dazai giật dây (mà... có lẽ là không hợp pháp), thì em ấy đã không ở đây mà là ở một chỗ nào đó .

Vũ trụ mà họ lớn lên rất khốc liệt. Nó tàn nhẫn, và không có lòng thương xót. Kẻ mạnh nuốt chửng kẻ yếu. Kẻ yếu chết nhường chỗ cho kẻ mạnh. Nhưng Atsushi không đồng ý. Cậu sẽ trở nên mạnh mẽ để có thể bảo vệ những kẻ yếu.

Hy vọng rằng, niềm tin anh hùng của Atsushi đủ nhiều .

Atsushi lắc đầu, quyết định rằng không có lý do gì để ở lại. Những gì đã làm đã được thực hiện. Nếu họ không thể chấp nhận nó, họ chỉ cần tìm cách khác vào UA.

Sau đó, Atsushi ra khỏi lớp, cậu lấy bài báo của mình và đi đến điểm hẹn được chỉ định của họ.

"Tất cả những gì còn lại là phần thể chất của bài kiểm tra. Xem xét khoảng thời gian chúng ta dành để huấn luyện cho nhóc Midoriya, tại hạ tin rằng nhóc ấy sẽ làm tốt," Akutagawa nhận xét khi đến đó, đã hoàn toàn chuyển từ phần viết.

(Atsushi nói đúng. Akutagawa đúng là có cảm tình với nhóc Midoriya.)

"Ùm . Akutagawa luôn quyết đoán một cách đáng sợ. Bằng cách nào đó anh ấy sẽ tìm ra cách," Atsushi đồng ý, vẫy tay khi anh thấy Midoriya đang đi về phía họ.

"Cậu đã nhận được số trung tâm kiểm tra của cậu chưa?" Midoriya hỏi, khi họ đã ở trong tầm nghe.

Atsushi nhìn vào mảnh giấy mà cậu được đưa ngay sau khi ra khỏi lớp. Có vẻ như tất cả họ đã được chỉ định đến các trung tâm khác nhau.

Không để lãng phí thời gian, họ tiến đến hội trường để họp báo. Họ ngồi theo ngôi trường cấp hai mà họ theo học, Midoriya lo lắng ngồi bên cạnh một cô gái tóc vàng trông có vẻ hơi quen. Atsushi và Akutagawa, những người tuyên bố mình học tại nhà (nhờ tài liệu mà Vũ trụ ban điều ước cung cấp), ngồi xa phía sau.

Nó trôi qua như một vệt mờ. Một trong những giáo viên của UA, Present Mic, đã dành nhiều thời gian để giải thích các quy tắc và những gì họ phải làm. Có một hệ thống điểm dựa trên số lượng và loại rô bốt mà chúng được yêu cầu tiêu diệt, và những ứng viên có đủ điểm sẽ tham gia khóa học Anh hùng. Nó quá đủ đơn giản.

Sau khi cuộc họp giao ban kết thúc, họ được yêu cầu chia ra theo các trung tâm thi được chỉ định. Atsushi chúc Midoriya và Akutagawa may mắn, người trước hét lại cậu và người sau tự tin nói rằng mình không cần.

(Akutagawa có lẽ đúng, điều đó thật quyến rũ ?.)

Atsushi thoáng thấy cô gái tóc vàng quen thuộc ngồi cạnh Midoriya khi cậu đi đến đó, để ý rằng họ ở cùng một nhóm. Atsushi không thể nhớ mình đã nhìn thấy cậu bé ở đâu , hoặc tại sao ngay từ đầu cậu đã không thích cậu ta nhưng điều đó không quan trọng. Cậu có thể sẽ không gặp lại tên đó , tùy thuộc vào kết quả của họ.

Atsushi lắng nghe khi người anh hùng được chỉ định cho họ trình bày tóm tắt lần cuối, đã kích hoạt Dị năng của Atushi  - Mãnh thú dưới trăng - Từ kinh nghiệm cá nhân, Atsushi biết rằng trong cuộc sống thực, thời gian là điều cốt yếu. Chậm một tích tắc là có thể phải trả giá bằng cả mạng sống của mình. Nó không nên áp dụng khác nhau ở đây.

Khi người hùng ngừng nói, tiếng còi vang lên báo hiệu giờ thi bắt đầu. Atsushi, đã đoán trước được điều này, vội vã chạy trước để bỏ mặc các đối thủ của mình.

Atsushi lao về phía trước và chém con robot bằng móng vuốt của mình, không dừng lại để nghỉ ngơi. Cậu chạy, cào và chém nát bất cứ con robot nào đi ngang qua cậu bất kể điểm nào. Atsushi  không có thời gian để suy nghĩ, cậu cũng không có thời gian để tính toán (không phải là cậu có thể, ngay cả khi cậu có thời gian). Tất cả những gì cậu có thể làm là chạy, chém và tìm kiếm thêm điểm .

Điều đó tương đối dễ dàng đối với Atsushi , vì cậu ấy đã dẫn trước trò chơi. Cậu có nhiều đối thủ ở tiền tuyến nên cậu có thể đánh bại họ tùy thích mà không phải lo lắng về việc làm bị thương bất kỳ ai trong quá trình này. Liếc nhanh về phía sau xác nhận rằng không có nhiều người đã đi được xa như vậy, ngoại trừ cô gái tóc vàng cách anh ta vài dãy nhà.

Cậu có thể nhìn thấy dấu vết của sự hủy diệt sau đó, có nghĩa là chắc chắn sẽ có những học sinh bị mắc kẹt trong đống đổ nát đó. Những sinh viên trẻ tuổi có thể bị tổn hại nếu không đủ cẩn thận, hoặc nếu không thể né tránh mọi thứ kịp thời.

Đột nhiên, kỳ thi không còn quan trọng nữa. Atsushi không chắc liệu mình có đủ thời gian để cõng đám nhóc ấy hay không, nhưng cậu không thể để những đứa trẻ này bị thương. Atsushi thậm chí không quan tâm nếu tất cả chỉ là một phần của kỳ thi.

Atsushi ngay lập tức lao về hướng của gã tóc vàng, chém các bộ phận của robot thành những mảnh nhỏ hơn để nó không gây ra nhiều vết thương cho những người khác. Atsushi chém nát nó , lần lượt giải quyết các học sinh để tránh xa con đường nguy hiểm.

Atsushi dừng lại trong giây lát để khảo sát tình hình. Có vẻ như không ai sẵn sàng đi theo con đường của cô gái tóc vàng, vì tất cả các robot phía trước đã được xử lý khi họ đến đó. Đó là một điều tốt, mặc dù. Cậu sẽ không phải lo lắng về việc bảo vệ chúng khỏi những mảnh vỡ bay tới nữa.

Với hầu hết các mối nguy hiểm đã được xử lý, tốt nhất là nên do thám khu vực và xem có học sinh nào bị thương nặng và cần giúp đỡ di chuyển không.

Hầu hết trong số họ trông tương đối ổn, trừ một anh chàng có vẻ đi khập khiễng. Atsushi đến gần học sinh, hỏi xem cậu ấy có cần giúp đi bộ không.

"Còn bài kiểm tra thì sao? Đừng để tôi ngăn cậu vào chỉ vì cậu đã giúp tôi," Người lạ lên tiếng, lo lắng.

Atsushi cảm thấy trái tim mình ấm áp trước tình cảm đó.

"Tôi sẽ không dũng cảm nếu theo đuổi lợi ích của mình mà gây thiệt hại cho người khác. Bên cạnh đó, những điểm đó không quan trọng bằng sức khỏe của bạn. Bây giờ, nhảy lên đi," Anh ấy trả lời một cách nghiêm túc, cúi xuống.

Anh chàng ngập ngừng vài phút trước khi bước lên. Khi đã an toàn, Atsushi đi về phía nơi trông giống như lều sơ cứu.

"Cậu tên là gì?" Anh hỏi cậu bé bị thương.

"Kaminari Denki," Anh ấy trả lời, nghe gần như ngại ngùng.

Atsushi tiếp tục đặt câu hỏi cho Kaminari, đảm bảo rằng cậu ấy không cảm thấy khó chịu hoặc không vô tình làm cậu bị thương trong quá trình này. Kaminari, khi đã bớt lúng túng và ngại ngùng, vui vẻ trả lời từng người một. Họ khá hợp nhau, và Atsushi gần như cảm thấy buồn khi họ phải chia tay khi đã đến lều.

Anh cúi đầu trước Kaminari và người anh hùng được gọi là Recovery Girl, trước khi lao đi tìm kiếm những người cần giúp đỡ.

Vài phút sau với rất ít việc phải làm, Atsushi đang đi lòng vòng trên khu thì nghe thấy một tiếng ầm ầm. Thật trùng hợp, họ chỉ còn vài giây trên đồng hồ.  Atsushi nhớ điều gì đó về con robot 0 điểm được đề cập trong cuộc họp và chỉ có thể kết luận rằng đây chính là thứ được đề cập.

Liếc nhanh xung quanh cậu xác nhận rằng mọi người đang chạy trốn khỏi con rô-bốt, vì nó rất lớn và không có điểm nào được gắn vào nó. Sẽ thật lãng phí thời gian nếu thậm chí cân nhắc việc theo đuổi nó.

Tuy nhiên, Atsushi biết tai ương của sự nhiệt tình tuổi teen nên anh quyết định đi ngược lại dòng thanh thiếu niên đang chạy để kiểm tra xem có ai cần giúp đỡ không. Khi đến gần con robot, anh ta có thể nhìn thấy một học sinh - cũng chính là gã tóc vàng lúc nãy - đang bay về phía thứ đó với ý định phá hủy nó .

Anh ta trông có đủ năng lực, Atsushi không lo lắng về tên đó . Tuy nhiên, điều mà cậu lo lắng là việc gã tóc vàng sẽ tàn phá mọi nơi anh ta đến. Một con robot có kích thước như vậy khi phát nổ sẽ có những mảnh vụn khổng lồ bay khắp nơi . Bất kể mọi người chạy bao xa, họ nhất định sẽ bị trúng ít nhất 1 mảnh vỡ nếu họ vẫn còn trong phạm vi vụ nổ .

Bây giờ, Atsushi có thể đã làm rơi bài báo Khoa học của mình vài giờ trước đó nhưng ngay cả cậu cũng có thể nói rằng mảnh vỡ sẽ trúng ít nhất một số học sinh đang bỏ chạy. Có vẻ như gã  tóc vàng sẽ không dừng lại và khá thẳng thắn, Atsushi không đủ gần để ngăn anh ta nên cậu quyết định lựa chọn thay thế tốt nhất thứ hai của mình; phá hủy các mảnh vụn thành những mảnh nhỏ hơn và giảm động lượng. Ít nhất, nếu nó trúng vào người, nó có thể chỉ gây ra một vết xước hoặc một vết sưng nhỏ.

"Lúc trước bọn họ nói cái gì? Cộng với siêu? Atsushi lầm bầm khi leo lên mái nhà.

Nói một cách thực tế, cậu sẽ không thể ngăn chặn tất cả chúng nhưng cậu phải thử.

Hiệu trưởng sẽ không để Atsushi sống, nếu không.

Về lý thuyết, kế hoạch của cậu rất đơn giản. Chạy nhanh nhất có thể và nhảy từ khối này sang khối đối diện. Trên đường đến đó, Atsushi nên cắt càng nhiều càng tốt và hy vọng điều tốt nhất. Tất cả những gì cậu cần làm là canh đúng thời điểm và độ chính xác gần như hoàn hảo.

Nói luôn luôn dễ hơn làm.

Atsushi lùi lại xa nhất có thể và chạy hết tốc lực ngay khi nghe thấy tiếng nổ. Cậu nhảy lên, mở rộng móng vuốt của mình và chém mọi mảnh vụn mà cậu có thể nhìn thấy. Chỉ trong vài giây đi từ khối nhà này sang khối nhà khác, anh đã xoay sở để xúc xắc tất cả những mảnh vỡ lớn lao qua. Cứ cho là, một số đã đánh trúng cậu trong quá trình này nhưng chúng không đáng kể và cậu có khả năng tái tạo. Atsushi vẫn ổn.

Atsushi đáp xuống phía bên kia một cách nhanh chóng cùng lúc đồng hồ điểm số không. Cậu phủi bụi bám trên quần áo và nhảy khỏi mái nhà, tiếp đất bằng tư thế cúi người. Sau đó, Atsushi đi về phía lều sơ cứu, chỉ để được đáp lại bởi những tràng pháo tay.

"Anh bạn, thật là nam tính," Một cậu bé với mái tóc nhọn màu đỏ nhận xét.

"Cậu đã bay qua mái nhà như không có ," Kaminari nói thêm, kinh ngạc.

"Và cậu thậm chí còn không bị thương! Không một vết xước nào," Một cô gái với mái tóc màu cam lên tiếng.

Atsushi đỏ mặt trước sự chú ý, lắp bắp cảm ơn và cúi đầu. Nhiều học sinh đã tiếp cận Atsushi để cảm ơn cậu vì đã cứu họ, hoặc hộ tống họ trở lại và một số thậm chí còn bình luận về những pha tấn công ấn tượng của anh ấy trong nửa đầu của kỳ thi. 

(tiếp chap sau )

-----------

9:38 p.m-14/3/2023

Ngày đăng : 19/3/2023

#2591

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro