Chapter 89: Homecoming

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Cảnh báo H

Hermione và Bellatrix xuất hiện trong phòng khách của Hermione với một tiếng bốp. Và nhìn chằm chằm vào nhau.

Nó im lặng. Tối. Đèn tắt, lửa không sáng.

"Lumos," Bellatrix thì thầm.

Tất cả các đèn nhấp nháy trên. Bellatrix tiếp tục nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Hermione mỉm cười. "Xin chào."

Bellatrix cười dịu dàng. "Xin chào. Hermione Granger. Tôi đang đứng trong phòng khách của em."

Hermione nhìn xung quanh. Nhìn lại Bellatrix. "Chuyện này...lạ hơn em tưởng. Giấc mơ tới hiện thực."

Bellatrix lùi lại. Tạo dáng ấn tượng, cằm ngẩng cao. "Tôi có phải là giấc mơ không?"

Hermione giả vờ xem xét điều này rất cẩn thận.

Và rồi Crookshanks dụi vào chân Bellatrix, bắt chước ả và khiến ả nhảy dựng lên. Nó loại hủy hoại khoảnh khắc. "Mẹ kiếp! Ồ. Ồ, đó là con mèo xấu xí ngu ngốc của em."

Hermione thở hổn hển. "Ngu? Xấu xí? Nó bắt được—"

Bellatrix đón Crookshanks với một tiếng thở dài. "Đuôi Trùn, tôi biết, tôi đùa! Để tôi nhìn nó một cái."

Ả nâng Crookshanks lên ngang tầm mắt. Nó chỉ treo ở đó. Nhìn lại với vẻ mặt chán nản.

Bellatrix chun mũi. "Nó có làm gì không? Tôi chưa bao giờ thấy nó có ích lợi gì khi có người thân...ow! A ha! Nó thật nhanh! Nhìn kìa!"

Crookshanks đã chiến đấu để giành được tự do, lẻn vào bếp, và Bellatrix đang giơ tay đắc thắng. Nó đang chảy máu. Một vài vết trầy xước. Ôi. Nó chích một chút.

Hermione kéo Bellatrix ngồi xuống ghế sofa. "Episkey! (chữa trị) Chị đang cười như thế để làm gì, Bella? Nó đã làm tổn thương chị."

Bellatrix nhún vai. "Nó đã chiến đấu với tôi và giành chiến thắng. Điều đó đáng được tôn trọng. Không có nhiều người đã quản lý được điều đó."

Hừm. Chà, điều đó không có nghĩa là—

Bellatrix đã được sao lưu. Nhay xung quanh. Nhìn vào khung ảnh trên tường. Tại—

Bellatrix đứng giữa phòng và bắt đầu chỉ ra những đồ vật ngẫu nhiên. "Tivi. Máy nghe đĩa CD. Cái bút. Điều khiển từ xa. Điện thoại cố định. Sổ tay. Light...oh, tôi biết điều này! Nút...đèn? Điều đó không đúng. Chớp sáng?"

Đồ Muggle. Chị ấy đang học...

Hermione bước tới chỗ ả. Hôn lên má ả. Công tắc. Công tắc đèn. Một trăm điểm cho Slytherin

Bellatrix vòng tay quanh cổ. Một trăm? Em đang làm hỏng tôi. Gryffindor sẽ mất cúp nhà với tốc độ này

Hermione hôn lên má ả lần nữa. Và sau đó là hàm của ả. Và sau đó là đôi môi của ả. Cổ của ả. Sau đó, chúng em mất. Slytherin xứng đáng giành chiến thắng. Chị xứng đáng giành chiến thắng. Hãy để em làm hỏng chị. Em sẽ cung cấp cho chị tất cả các điểm. Em sẽ cung cấp cho chị tất cả mọi thứ

Cô cắn cổ Bellatrix. Không khó. Chỉ cần sượt qua răng của cô ấy. Kéo phù thủy chống lại cô ấy. Lắng nghe tiếng thút thít của ả.

Đầu của Bellatrix ngã ra sau. Hai tay nắm lấy vai Hermione. Em không thể— Tôi muốn chạm vào em. Tôi cần hiểu cảm giác của em. Đây không phải là—giường. Hiện tại. Đưa chúng ta đến đó, Hermione

Đúng. Đó là nó. Đó chính xác là những gì Hermione muốn. Nói cho cô ấy biết phải làm gì. Cô ấy phải làm lành với Bella.

Cô ấy đặt họ thẳng lên giường của mình. Chị muốn chạm vào em ở đâu? Nói với em

Bellatrix lăn trên người cô ấy. "Mọi nơi. Tôi sẽ chạm vào em ở khắp mọi nơi. Tôi thậm chí..."

Ả cười một mình. Cúi xuống áp mặt vào ngực Hermione. Tôi đã bỏ lỡ em. Đó có kì dị không? Họ có mùi giống như em. Tôi nhớ em có mùi như thế nào. Và làm thế nào hương vị của em . Và giọng nói của em, và mái tóc của em, và đôi mắt của em, và bàn tay của em, và—

Hermione cố gắng thở và vặn vẹo khi một cái miệng nóng bỏng di chuyển trên cổ cô. Cô ấy quá nóng. Bella có thể thích áo len của cô ấy, nhưng—

Cô biến mất nó. Và phía trên bên dưới. Cảm thấy miệng tạm dừng.

Và Bella ngước nhìn cô ấy.

Hermione cắn môi. Em có thể cởi quần áo của chị?

Bellatrix chống khuỷu tay lên. Nhìn xuống chính mình. "Tôi có lẽ có mùi giống như một cái hồ. Và một bệnh viện. Lẽ ra tôi nên đi tắm."

Hermione rướn người về phía trước. Mùi tóc của Bellatrix, ngay sau tai ả. Không. Chị chỉ có mùi như chị thôi. Chị đã không ở trong hồ trong một thời gian dài. Và em chắc rằng Narcissa đã giữ cho chị... trong sạch. Điều đó nghe có vẻ kỳ lạ. Em không thể tin rằng chị đã hôn mê trong nhiều năm

Bellatrix quay đầu lại và hôn cô ấy, đôi môi mềm mại và ấm áp. Tôi cũng không. Nhưng thật kỳ lạ khi được... còn sống. Mạnh khoẻ

Ả bỏ đi. Ghim Hermione xuống giường bằng cổ tay của mình. Đôi mắt ả lấp lánh. "Tôi có rất nhiều năng lượng. Tôi quên mất cảm giác này như thế nào. Giống như...tôi có thể chạy cả đêm. Làm tất cả phép thuật tôi muốn. Em có cảm nhận được nó không? Phép thuật của tôi? Tôi có thể cảm nhận được nó."

Hermione nhắm mắt lại. Cô ấy có thể cảm thấy Bella, đang ngồi trên người cô ấy. Có thể cảm thấy tay ả. Một cái nắm chặt. Có thể cảm thấy...

Cô rùng mình. "Đúng. Em cảm nhận được điều đó. Chị cảm thấy...tuyệt vời."

Bellatrix rên rỉ. Thay đổi hông của ả. Chúa ơi, đừng nói thế. Mẹ kiếp. Do...vì vậy em muốn tôi cởi quần áo của tôi?

Đôi mắt của Hermione bật mở. Đúng. Và em cũng vậy. Em muốn cảm thấy chị chống lại em

Bellatrix nhướn mày. Có thật không? Tiếp tục đi. Biến mất quần áo của chúng ta

Tay của Hermione vẫn bị kẹp chặt. Cây đũa phép của cô ấy...ở đâu đó. Có lẽ ở tầng dưới.

Nhưng điều đó không quan trọng. Cô ấy không cần đũa phép.

Cô ngước nhìn Bellatrix. Hình ảnh quần áo của họ. Tưởng tượng chúng biến mất. Evanesco. (biến mất đồ vật)

Và làn da ấm áp gặp làn da ấm áp.

Bellatrix ngay lập tức nằm đè lên cô ấy. Hãy đi của cổ tay của cô ấy. Chỉ cần ép chiều dài cơ thể của chúng lại với nhau, càng gần càng tốt. Em ở đây. Em thực sự ở đây

Ồ.

Cô ấy đang run rẩy.

Hermione đắp chăn lên cho cả hai. Điều chỉnh một chút để cô ấy có thể thở. Giữ Bellatrix chống lại cô ấy. Vâng em đây. Chị có cảm thấy em thở không, Bella? Chị có cảm nhận được trái tim của em không? Em có thể cảm thấy của chị

Những tiếng thở dài run rẩy của Bellatrix trên cổ cô. Tôi sợ mất ngủ đêm nay. Nếu tôi không thức dậy thì sao? Hoặc nếu tôi làm...và tất cả chỉ là một giấc mơ thì sao?

Tim cô đập rất nhanh. Vì vậy, ả sợ hãi. Ôi, Bella, đừng sợ.

Hermione đá ả. Chà, em không chắc làm thế nào để chứng minh điều đó. Em có thể... véo chị? Nhưng em không muốn làm chị tổn thương, nên...

Bellatrix đột nhiên ngồi dậy. Gật đầu. "Làm tôi kinh ngạc. Và sau đó đánh thức tôi dậy. Vượt qua nó đi."

Hermione cười vì sốc. Gì?

Vì vậy, tôi sẽ bất tỉnh một lần nữa. Tôi cần biết rằng tôi có thể thức dậy

Hermione bực bội ngồi dậy, Bellatrix trong lòng. "Đó là điều lố bịch nhất mà em từng—"

"Làm ơn?"

Ồ, tốt thôi! Ở đâu...

Bellatrix đưa cho cô ấy cây đũa phép của chính mình. "Nơi đây. Em để quên của mình ở tầng dưới."

Hermione nhận lấy. Và sau đó tạm dừng. "Làm thế nào... làm thế nào để chị có cây đũa phép của mình? Đây là cây đũa phép của chị . Người cuối cùng có nó là..."

"Em."

Hermione gật đầu. "Em. Khi em lấy nó từ chị tại Trang viên Malfoy. Làm thế nào để chị có cái này?"

Bellatrix nhún vai. "Chà, em nói cho tôi biết. Em đã làm gì với nó?"

Hermione cau mày. "Em..."

Và rồi rên rỉ. "Em đã đưa nó cho Narcissa. Đó là— nó xảy ra ngay sau chiến tranh! Em không biết phải làm gì với nó. Em ghét cây đũa phép của chị, thậm chí không thể nhìn vào nó, nhưng để phá hủy nó? Em - em không bao giờ có thể huỷ đũa phép. Và rồi Narcissa bất ngờ liên lạc với em. Nói rằng— rằng cô ấy muốn chôn nó cùng với chị."

Bellatrix gật đầu. "Chà, điều đó có ý nghĩa. Cissy— Tôi là một con lợn!" ả la.

Gì?

Bellatrix có điên hơn cô ấy nhớ không?

Bellatrix chỉ cười khúc khích. Hôn lên trán Hermione. Quan điểm khác nhau. Em sẽ tìm ra đủ sớm. Tôi có vô số câu chuyện để nói với em. Nào. Đánh tôi ra. Cây đũa phép của tôi thích em, nó sẽ hoạt động

Thích cô ấy? Nó đang châm chích tay cô ấy! Rung động. Đó là... cây đũa phép có vui khi gặp cô ấy không?

Harry nói rằng cậu ấy không thể chịu được khi ở quanh cây đũa phép của Bellatrix. Rằng nó khiến cậu ta muốn chụp nó hơn là sử dụng nó.

Kiên cường. không uốn cong. Trung thành. Và Hermione đã sử dụng nó trong nhiều tháng? Ngay cả trong Trận chiến Hogwarts?

Chà, đó đáng lẽ phải là một đầu mối, trong nhận thức muộn màng.

Cô ngập ngừng chĩa cây đũa phép vào chủ nhân của nó. "Chị tin em?"

Bellatrix nhắm mắt lại. "Đúng. Vâng, hoàn toàn. Tiếp tục."

Hermione nắm chặt cây đũa phép hơn. "Stupefy."

Đèn đỏ đánh trúng mục tiêu của nó. Bellatrix gục xuống bất tỉnh.

bất tỉnh. Ồ, Bellatrix nói đúng. Nỗi sợ hãi vẫn còn đó. Xa nhau là điều quá sai lầm. Thật kinh khủng. Đó là— "Rennervate!"

Đôi mắt của Bellatrix chớp mở. Em vẫn còn ở đây?

Hermione nghiêng người qua ả. Vẫn ở đây. Đó là khoảng ba giây

Bellatrix ngả người ra sau và nhắm mắt lại. Thở phào nhẹ nhõm. "Em quay trở lại rồi. Tôi thực sự...và cơn đau đã biến mất. Tôi không cần phải sợ hãi. Tôi đã có em."

Hermione nằm xuống với ả. Tựa đầu vào ngực Bellatrix và lắng nghe trái tim ả. Bây giờ nó bình tĩnh hơn. Vững chắc. Không còn đau nữa. Bây giờ dù chuyện gì xảy ra, chúng ta có nhau. Em...em xin lỗi vì chị đã mất rất nhiều năm một lần nữa

Bellatrix hôn lên đầu cô. Tôi đã ngủ. Thậm chí không nhận thấy. Và...ừm, trông tôi cũng vậy, phải không? Tôi cảm thấy như vậy. Ma thuật

Hermione mỉm cười. Lướt môi qua ngực Bellatrix. Hừm. Có lẽ em nên kiểm tra. Rằng chị trông giống hệt nhau

Tay cô cũng bắt đầu khám phá. Lập bản đồ ra một cơ thể quen thuộc. Rất quen thuộc. Cô ấy gần như chắc chắn rằng Bellatrix vẫn giống hệt như vài ngày trước. 8 năm trước.

Bellatrix cười khúc khích trong cổ họng. Kéo dài ra bên dưới cô ấy. Vì vậy, em nghe thấy tôi? Vào năm mới?

Hermione trườn xuống hôn lên bụng ả. Đúng. Em đến đây. Đã lắng nghe chị. Đã làm những gì chị nói với em để làm. Chạm vào chính mình và tưởng tượng chị. Em có thể nghe thấy chị thở. rên rỉ. Em đã tạo ra tiếng ồn cho chị

Bellatrix rên rỉ. "Tôi nhớ nó! Tôi - tôi phải lắng nghe chính mình. Điều đó không công bằng. Tôi - ồ chạm vào tôi. Tiếp tục chạm vào tôi."

Hermione lướt ngón tay trên da. Hừm. Đó là một sự khác biệt. Không có dấu hiệu. Không có hình xăm Azkaban. Chắc hẳn Bellatrix đã biến chúng đi rồi, giờ chị ấy không cần cho họ xem.

Dù vậy, trên cơ thể ả vẫn còn những vết sẹo. Ở đây và ở đó. Hermione đi theo một đường bằng lưỡi của mình. Đưa tay lên và ôm lấy một bên vú rồi đến bên kia. Chị...chị đã không thực sự bỏ lỡ nó. Chị— tăng gấp đôi cực khoái. Chị cảm thấy nó. Đến trong tình trạng hôn mê

Bellatrix khịt mũi. Ngồi dậy. "Em đã đến? Chúng ta đã đến? Xuyên thời gian và không gian! Hà!"

Ả đưa tay xuống và kéo Hermione về phía mình. Hôn cô ấy và cuộn chúng lại. Cho tôi xem. Ký ức, cho tôi thấy

Ả cắn môi dưới của Hermione lần cuối và lùi lại. Nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy.

Hermione cười toe toét. "Chị vẫn muốn điều đó tay ba với chính mình, phải không?"

Bellatrix cúi xuống gần hơn, mũi chạm mũi. "Bốn? phải không? Em trong quá khứ, tôi trong quá khứ, và chúng ta."

Hermione đảo mắt. Hoặc, thay vì xem, chị có thể làm tất cả những điều đó với em bây giờ

Bellatrix tạm dừng.

Và ngồi dậy. Chậm rãi lắc đầu. "Không. Ở lại... ở ngay đó. TÔI..."

Và ả chỉ nhìn chằm chằm. Ánh mắt của ả lướt qua toàn bộ cơ thể của Hermione.

Hermione ở lại. Ảnh tĩnh. Hầu như không thở. Cô ấy đã không để mắt đến Bellatrix, toàn bộ sự chú ý của cô ấy, quá lâu rồi. Cô ấy quên mất làm thế nào cô ấy gần như có thể... cảm thấy nó. Những đôi mắt.

Bellatrix cúi xuống gần hơn. Luôn luôn nhẹ nhàng lướt những ngón tay của ả từ ngay bên dưới quai hàm của Hermione... xuống cổ... trên ngực cô ấy. Ả mỉm cười khi Hermione rùng mình. Điểm dừng.

Em có nhớ tôi không?

Hermione run rẩy gật đầu. "Nhiều hơn em từng nhớ bất cứ ai."

Bellatrix cười dịu dàng. Lướt mu bàn tay qua xương hông của Hermione. "Tôi cũng thế. Tôi nghĩ về em mỗi ngày. Không thể dừng lại. Tôi nghĩ mọi người hẳn đã chán ngấy với việc tôi tuôn ra về em rồi."

Hermione mỉm cười. Nắm lấy cổ tay của Bellatrix và vuốt ve ngón tay cái của ả trên đó. "Em...em đã nói về chị không ngừng trong vài ngày qua. Tới Narcissa. Andy. Draco. Em...em thậm chí đã nói với Harry và Ginny về chị."

Bellatrix hít một hơi thật sâu. "Em... họ... Em nói với họ à?"

Hermione giật mạnh cổ tay. Kéo Bellatrix xuống trên người cô ấy. Nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen. "Em đã nói với họ rằng em yêu chị. Em nói với họ về cách ta gặp nhau. Chúng ta đã yêu nhau như thế nào. Họ là gia đình của em, Bella. Em đã phải nói với họ tất cả về chị. Về việc em yêu chị nhiều như thế nào. Vì em đã làm. En yêu chị. Em sẽ yêu chị mãi mãi."

Cô ấy rướn người lên và áp môi mình vào Bellatrix. Ả không hôn lại. Đông cứng vì sốc.

Họ... họ đã nói gì?

Hermione thở dài. Họ yêu em. Họ đã thấy em buồn như thế nào về chị. Lo lắng cho chị. Họ đã lắng nghe câu chuyện của em. Đến câu chuyện của chúng ta. Họ đã hứa sẽ giữ bí mật của chúng ta. Vì họ muốn em được hạnh phúc. Em hạnh phúc với chị

Cô lại hôn Bellatrix. Chắc chắn hơn. Cố gắng nói với ả rằng cô ấy yêu ả nhiều như thế nào. Cô ấy tiếc làm sao khi ả ra đi. Cô ấy quấn chân quanh phù thủy. Những canh tay của ả. Luồn một tay vào tóc ả.

Bellatrix cuối cùng cũng hôn lại cô ấy. Tan chảy trong vòng tay cô ấy.

Và sau đó bắt đầu kiểm soát. Nụ hôn ngày càng mãnh liệt. Hermione cố gắng thở. Không có tạm dừng. Chỉ là một cái lưỡi, và những chiếc răng, và—

Cô ấy ngoác miệng ra với một tiếng cười hổn hển. "Em cần thở, Bella. Chị - ồ."

Một bàn tay trượt giữa họ. Giữa hai chân Hermione. Vuốt ve cô ấy.

Cô thút thít.

Bellatrix lại hôn cô ấy. Tất cả các răng khi ả cười toe toét. Em có chắc là em muốn thở không? Tôi khá thích em khó thở ả thì thầm.

Nhưng sau đó không phá vỡ đôi môi của mình. Kéo trở lại. Làm mềm cảm ứng của cô ấy. Chỉ cần đầu ngón tay của mình. "Em có thích điều đó không? Tôi cảm thây rât tôt. Thật ấm áp. Tôi thích chạm vào em. Tôi muốn... nhìn tôi này, Hermione. Trước mắt tôi."

Hermione làm theo lời ả. Nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen. Nhìn chúng lấp lánh, và thở hổn hển khi những ngón tay lướt trên người cô.

Cô chuyển xuống giường. Gần hơn. Gần hơn nữa.

Và những ngón tay thưởng cho cô ấy. Nhấn vào cô ấy mạnh mẽ hơn. "Đó là nó. Vì vậy, tốt để làm như em đang nói. Làm chính xác những gì tôi muốn. Và em sẽ gây ra nhiều tiếng ồn hơn cho tôi, phải không? Em sẽ cho tôi biết những gì em thích. Tôi không thể quên được..." Bellatrix nhẹ nhàng nói. Thay đổi và di chuyển với Hermione. Môi cô hé mở khi những ngón tay khám phá. Phù hợp với biểu hiện của Hermione. Một cái gương. Có lẽ cô ấy cũng cảm nhận được.

Hermione chỉ nhìn chằm chằm khi hơi nóng tăng lên. Tại mụ phù thủy xinh đẹp này. Phù thủy mạnh mẽ này, chạm vào cô ấy thật cẩn thận. Muốn lấy lòng cô ấy. Vẫn nhìn chằm chằm vào Hermione trong sự sợ hãi.

Cô dang hai chân ra. Bella

Bellatrix nhấn vào bên trong cô ấy. Xoa gót lòng bàn tay vào người cô. Em có muốn cái này không? Hiện tại? Tôi có thể đi chậm hơn. Tôi đã chờ đợi nhiều năm để gặp em. Tôi có thể dành nhiều ngày để chạm vào em. Thực ra, tôi muốn...

Bàn tay biến mất. Sau đó nắm lấy hông Hermione, ướt át và nhớp nháp. Tay kia cũng nắm lấy. Kéo Hermione xuống giường, và một cái miệng nóng bỏng bao lấy núm vú của cô và mút—

Một niềm vui rạo rực. Bella! Ôi— làm ơn— giữ lại—

Hông cô cong, hai chân dang rộng. Đang tìm kiếm— áp lực. Cô ấy rất cần thêm áp lực. Quay lại. Chạm vào em một lần nữa. Em hài lòng

Bellatrix rên rỉ, và những rung động khiến Hermione rùng mình. Được. Chuẩn rồi. Đi chậm là một ý tưởng tồi. Tôi— chết tiệt, tốt hơn là em nên đụ tôi tiếp theo. TÔI-

Tay đã trở lại. Những ngón tay. Đúng. Phải, cô ấy— nhưng cũng— Bella, nhìn tôi này. Đến đây. Gần hơn. Em muốn cảm thấy chị trên em. Em cần phải giữ chị

Bàn tay dừng lại trong giây lát khi Bellatrix di chuyển, điều chỉnh. Đặt bàn tay trái của ả cạnh đầu Hermione và nghiêng người qua cô ấy, mái tóc của ả làm cù vào vai cô ấy.

Em muốn tôi nằm trên người em à? Tôi sẽ không thể di chuyển bàn tay của tôi

Hermione cúi xuống và đẩy những ngón tay của Bellatrix vào bên trong cô, chống lại cô, rồi kéo mạnh mụ phù thủy lên trên cô. Em không quan tâm, em chỉ muốn chị. Em - vâng chỉ - di chuyển càng nhiều càng tốt. Em chỉ muốn cảm thấy chị đêm nay. Tất cả. Em-

Cô ấy cũng đến giữa họ. Ép tay cô xuống giữa bụng họ và thấp hơn, giữa hai chân Bellatrix, tay họ chạm vào nhau khi cô phát hiện...

Bellatrix đẩy hông và rên rỉ. Vâng, tôi sẽ không cần nhiều. Em đúng. Chạm vào tôi. Chỉ-

Hermione luồn những ngón tay xuống thấp hơn, và Bellatrix đổ người xuống và bắt đầu đung đưa. Luồn tay kia vào tóc Hermione và kéo môi họ chạm vào nhau. Chạm vào tôi, chạm vào tôi - oh. Ôi, vâng, chúa ơi, lâu quá rồi— Salazar—

Hermione không thể tưởng tượng nổi. Bao lâu? Nếu không có cái này? Cô ấy cảm thấy như mình mới ngủ với Bella vài đêm trước, và điều này vẫn đang tạo ra những ngôi sao sau mí mắt cô ấy.

Cô đánh mất chính mình để cảm giác. Mọi thứ đều nóng và mờ. Cô ấy có thể cảm thấy...cô ấy nghĩ đó là niềm vui của cả hai. Cô ấy nghĩ-

Cô ấy phá vỡ miệng của mình và rên rỉ. "Bella, chị có cảm nhận được không? Cả hai chúng ta. Cả hai— ôi, nhanh hơn!"

Họ đang bám lấy nhau. Chiếc giường rung chuyển. Mọi thứ ẩm ướt, ướt át, trượt và biến thành mong muốn. Cô ấy chỉ muốn được gần gũi với Bella. Để được ở bên trong ả. Cắn—

Cô cắn vào cổ Bellatrix và cảm thấy một niềm vui thích thú khi mụ phù thủy giật mình, tay dừng lại lắp bắp vì ngạc nhiên và— niềm vui đó là của ai? Cả hai? Ở đâu-

Hermione. Tôi— tôi thực sự cần em đụ tôi. Tôi muốn— tôi cần nhiều hơn nữa—

Hermione lật họ lại. Ghim Bellatrix xuống. Phép thuật của cô ấy đang ù.

Phép thuật của cô ấy?

Phép thuật. Phép thuật của họ. Căn phòng. Các-

Bellatrix đỏ bừng mặt và vặn vẹo. Trải mình ra và bám vào tấm trải giường, cong xương sống. Hermione, làm ơn!

Có có có. Ồ, Bella, vâng.

Bàn tay của Hermione nhớ chính xác phải làm gì. Nó cần phải ở đâu. Cô ấy có thể ngồi trên đầu gối của mình và thậm chí không suy nghĩ. Chỉ cần nhìn trong mơ khi Bellatrix giật mình và rên rỉ.

Chị trông thật xinh đẹp, Bella. Tuyệt vời. Chị rất tốt, Bella

Dòng nước chảy xuống ngực Bellatrix. Ả đưa một cánh tay qua đầu, thở hổn hển. Tôi ổn? Em nghĩ rằng tôi là tốt?

Hermione cúi xuống hôn một cái đùi. Đúng. Và chẳng mấy chốc cả thế giới sẽ biết chị tốt như thế nào. Em yêu chị rất nhiều, và em sẽ nói với mọi người. Chị là phù thủy tuyệt vời nhất mà em từng gặp. Chị mạnh mẽ, dũng cảm, thông minh, hài hước và xinh đẹp. Tâm hồn chị tỏa sáng. Em có thể thấy nó. Hãy cảm nhận nó—ồ!

Hermione rên rỉ. Điều đó cảm thấy rất tốt. Vì vậy— chết tiệt, cô ấy sẽ—

Bellatrix với tay lên và kéo cô ấy lại gần bằng vai. Mạnh hơn. Đó là nó. Hermione— Hermione nhìn tôi. Giữ— vâng—

Hermione thút thít. Cô ấy rất gần. Cô ấy có thể cảm thấy nó. Tay cô ấy đang run rẩy. Cô ấy không chắc liệu cô ấy—

"Bella," cô ấy quần. "Em – chị - vâng! Vâng, đó là—"

Chết tiệt, Hermione. Mẹ kiếp, tôi—

Và nó đập vào giữa hai chân cô ấy. Cô ấy đang siết chặt. Bellatrix đang cong người bên dưới cô ấy, đầu ngửa ra sau và miệng há rộng.

Và rồi tầm nhìn của cô ấy biến mất. Niềm vui rung động trong cô.

Ồ - ồ vâng. Phải, cô ấy - cô ấy cảm thấy -

Nhiệt. Nhưng nó chưa kết thúc. Cô ấy cần nhiều hơn nữa. Đó không phải là cô ấy. Cơ thể cô ấy cần—

Cô mở mắt ra. Thấy mình đang nằm trên Bella, tóc bết vào mặt. Cô ấy... Bella...

Một đùi trượt giữa cô ấy. Một bàn tay. Đầu ngón tay áp vào cô.

Hơi thở nóng hổi phả vào tai cô. Cắn răng. Lại.

Những ngón tay chà xát mạnh. Nhanh. Hơi thở bên tai cô đứt quãng. Một lần nữa, cục cưng. Hãy đến với tôi một lần nữa. Và nói tên tôi

Hermione nằm đó, bất lực, cơ bắp như nhũn ra. Tuyệt vọng đuổi theo cảm giác của tòa nhà khi giọng nói thì thầm bên tai cô, một chiếc mũi cọ vào má cô. "Đúng— Bella. Bellatrix. Ôi Bella. Bella của em. Bellatrix, làm ơn."

Một cánh tay vòng qua người cô. Ôm cô ấy thật chặt. Mặt khác tiếp tục di chuyển. Tôi đã có em. Phù thủy của tôi. Phù thủy tuyệt vời của tôi. Tôi muốn em cảm thấy như thế này mãi mãi. Em sẽ hạnh phúc bên tôi mãi mãi phải không?

Hermione thở hổn hển. Đầu óc mơ hồ khi cô tìm kiếm đôi môi của Bellatrix một cách mù quáng. Mãi mãi. Bella— nó cảm thấy— nó sẽ—

Tôi biết. Tôi cũng có thể cảm nhận được. Mẹ kiếp. Chúng ta thật may mắn. Cảm giác này—ah

Niềm vui vỡ òa. Rửa sạch họ, và Hermione gần như khóc khi nắm lấy Bellatrix. Kẹp quanh những ngón tay của ả và rùng mình, một tiếng rên nhỏ lọt vào tai cô.

Nó giống như đang trôi dạt trên biển. Cô ấy không thở được. Cô ấy kiệt sức. Chỉ có Bellatrix để bám vào. Để giữ cô ấy đứng vững khi sóng vỗ.

Và cô chìm vào giấc ngủ. Cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro