Chương 50: Ngủ lại nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 50: Ngủ lại nhà

"Thật là, tới chậm một bước rồi..."

Reborn đúng lúc này xuất hiện ở trên máy bán nước di động, ánh mắt nhìn Sawada Tsunayoshi bộ dáng.

"Tsuna, nhận lấy." Reborn quăng găng tay qua cho Sawada Tsunayoshi.

Sawada Tsunayoshi như phản ứng lại, thì trong lòng đã có thêm một đôi găng tay quen thuộc, hắn hé môi, bất tri bất giác khàn khàn giọng: "Reborn..."

Toruzen vừa lúc tránh thoát khỏi một nhát đâm hiểm nguy từ Squalo, như có cảm giác mà quay đầu lại, đối diện mắt đậu đậu đen láy của Reborn.

Reborn ánh mắt truyền đạt tin tức: Khổ cực rồi, Tou chan, kế tiếp hãy để Tsuna làm đi.

Toruzen nhận được tin tức, hồi đáp lại ánh mắt: Tốt, Reborn.

Toruzen thu hồi tầm mắt, công kích đột nhiên tăng mạnh, hắn đánh một quyền vào bụng dưới Squalo, sau đó né người tránh thoát nhát kiếm sắc bén.

Hắn lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách, Toruzen chạy lại chỗ của Tsuna còn đang ngốc ngốc.

Toruzen vỗ vỗ vai Sawada Tsunayoshi, nhẹ giọng nói: "Còn lại nhờ ngươi, Tsuna."

Sawada Tsunayoshi: "A... A..."

Toruzen không chú ý tới Sawada Tsunayoshi phản ứng kỳ lạ, mà là dựa vào máy bán nước di động, đúng lúc đối diện tầm mắt với Bansil.

Mắt mèo đảo qua thiếu niên đang duy trì ngọn lửa Dying Will, trong mắt lạnh băng thu hồi, quay trở lại ôn hòa không có sức công kích.

Toruzen đối Bansil cười bất đắc dĩ.

Bansil ngơ ngác nhìn Toruzen, thấy hắn cười, liền kinh ngạc, giống như Squalo lúc nãy, tựa hồ không nghĩ Toruzen sẽ nở nụ cười...

"Reborn."

Toruzen nhìn Reborn từ trên máy bán nước nhảy xuống bên cạnh, an tĩnh kiểm tra vết thương của hắn.

"Đau quá..."

Thiếu niên tóc đen thấp giọng lầm bầm, tựa như đang làm nũng.

Reborn thân mình khựng lại, cúi đầu làm người không nhìn rõ mặt, nhưng trên tay kiểm tra lại cẩn thận nhẹ nhàng.

"Thật sự đau..." Toruzen lẩm bẩm, nhìn Sawada Tsunayoshi lấy lại tinh thần đeo găng tay vào tấn công Squalo.

Reborn dừng lại, sau đó bàn tay trẻ con câu lấy ngón tay của thiếu niên, thanh âm manh manh nói: "Ta biết, chịu đựng đi."

"Ngô..." Toruzen không nhịn được cười, "Reborn, ngươi quan tâm ta sao? Thật sự khiến ta vui vẻ đâu."

Reborn mặt vô biểu tình nói: "Ta chỉ lo ngươi mất máu chết thì phải đi đâu tìm trợ thủ đắc lực cho ngu ngốc Tsuna."

Toruzen bất đắc dĩ cười: "Tốt đi..."

Reborn nhìn nhìn vết thương bên hông của Toruzen, thanh âm manh manh làm người không phân rõ cảm xúc: "Vết thương như vậy, sẽ mất nhiều thời gian để dưỡng thương... Coi như, tháng này huấn luyện khoá không cần phải làm tiếp."

Toruzen mắt mèo mở to ra: "Còn có chuyện may mắn như vậy nữa sao?!"

Tê! Nếu hắn mỗi lần bị thương như vậy, có phải hay không sẽ được Reborn tha tội không cần phải huấn luyện?!

Reborn tựa hồ biết được Toruzen đang nghĩ gì, trên người không biết có phải ảo giác hay không dâng lên một sợi hắc khí...

"Nghĩ cũng đừng nghĩ, ngươi nếu dám tùy tiện bị thương, ta càng sẽ đem ngươi huấn luyện xếp vào thứ bảy chủ nhật."

"A! Reborn ngươi không thể làm thế a QAQ..."

"Nếu không muốn, thì mau xoá ngay ý định nguy hiểm đó."

"Tốt tốt, đừng tức giận..."

"Ta không tức giận."

"Ân, ân, ngươi không tức giận."

"....."

.

“Oa ô! Toruzen ngươi tỉnh! Ngươi không sao chứ! Cảm giác như thế nào!”

Toruzen mở to mắt, nháy mắt thấy một bên Sawada Tsunayoshi vui sướng tiến lên, đang ở lo lắng nhìn hắn.

"Bác sĩ nói ngươi mất máu hôn mê hai ngày…… Ngao!!”

Còn chưa nói xong, Sawada Tsunayoshi đã bị không biết nơi nào tới Reborn bay lên một chân cấp đá tới rồi một bên, Reborn một cái xoay người dừng ở đầu giường ngăn tủ trên, giơ tay đỡ đỡ vành nón, hướng về Toruzen chào hỏi.

“Ngươi tỉnh, không cần để ý tới Tsuna, nhìn dáng vẻ ngươi thương đã tốt hẳn, cảm giác thế nào?”

Toruzen mê mang chớp mắt, giây sau nói: "Ta cảm thấy không có việc gì, Varia bọn họ..."

"Đã kết thúc." Reborn nói: "Khi Dino tới, ngươi cũng đã ngất rồi..."

Là vậy sao?

Toruzen ngón tay xoa nhẹ thái dương, mắt mèo trầm tĩnh mà ôn nhu nhìn về phía Reborn: "Reborn, ta ngất bao lâu rồi?"

Reborn: "Hai ngày."

Toruzen: "Ta hiểu được."

"Tou chan..."

Không chờ Reborn nói cái gì, Sawada Tsunayoshi kinh hách nâng lên thanh âm, trong mắt là một trận thật sâu nghĩ mà sợ, hắn đột nhiên lẻn đến mép giường có chút do dự nhìn Toruzen.

“Toruzen……”

Hắn biểu tình dần dần trở nên kiên định lên.

“Sẽ không lại phát sinh loại chuyện này.”

Sawada Tsunayoshi nghiêm túc nhìn Toruzen đôi mắt, cứ việc ở gặp được Reborn lúc sau hắn đang ở một chút một chút hướng về càng tốt bộ dáng đi thay đổi, nhưng đại để là ngày thường hắn cho người ta cảm giác quá mức với ôn nhu đến yếu đuối, giờ phút này, hắn đột nhiên nghiêm túc lên bộ dáng lại cho người ta một loại làm bất luận kẻ nào đều không thể xem nhẹ hắn loá mắt.

Kỳ quái……

Toruzen trong ánh mắt mang theo một chút nghi hoặc.

Tsuna hắn cũng không có bậc lửa tử khí chi hỏa a?

Bị mây sở che lấp thái dương rốt cuộc xuyên thấu qua nó bao trùm, kim sắc dương quang từ ngoài cửa sổ chạy về phía phòng trong, liền như vậy bám vào Sawada Tsunayoshi trên người, trong mắt hắn phảng phất có cái gì ở thiêu đốt.

Trong nháy mắt kia, Toruzen phảng phất ở hắn trên người thấy một cái xa lạ cảm giác.

Kiên định, thành thục.

Cứ việc chính hắn khả năng không có cảm giác, nhưng hắn đã bắt đầu hướng về càng ưu tú chính mình bán ra bước chân a, kia thân ảnh đã có một tia tương lai bộ dáng.

Đắm chìm trong kim sắc vầng sáng trong Sawada Tsunayoshi nghiêm túc kiên định bộ dáng phảng phất lại mang theo một tia thành kính, hắn nâng lên đôi tay phủng ở Tprruzen một bàn tay, ưng thuận hắn giờ phút này nghiêm túc không thể lại nghiêm túc hứa hẹn.

“Ta bảo đảm!”

Nhi tử nhà hắn... Rốt cuộc cũng có một chút thay đổi.

Toruzen trong đầu thầm nghĩ, tay giơ lên xoa đầu Sawada Tsunayoshi, mắt mèo bao dung nhìn thiếu niên tóc nâu: "Ân... Ta đã biết."

Ta đã biết.

Tsuna, ta thật chờ mong ngươi trưởng thành.

Hài tử trong lòng ta.

.

Từ lần trước Varia tập kích, không, cũng không thể nói là tập kích được, Toruzen bị Tsuna bọn họ không cho phép ra cửa, mà là phải đãi ở nhà dưỡng thương.

Khi biết Toruzen bị Squalo thọc thương lâm vào hôn mê, tính ra Toruzen bị thương so với Gokudera Hayato và Yamamoto Takeshi nặng hơn rất nhiều.

Chí ít, bọn họ không có bị thọc một nhát bên hông....

Nhưng cũng vì vậy mà Toruzen bị bắt nghỉ ở nhà dưỡng thương, ngay cả việc học với đi chợ cũng không được...

"Cho nên... Các ngươi tính toán ngủ lại nhà ta??"

Toruzen vẻ mặt bình tĩnh nhất thời nứt ra, nhìn Reborn, Sawada Tsunayoshi, Gokudera Hayato và Yamamoto Takeshi đông đủ ngồi ở ghế sô pha.

Sawada Tsunayoshi ngượng ngùng nói: "Đúng, bởi vì chúng ta có chút lo lắng với việc Toruzen bị thương như vậy... Cho nên nghĩ muốn chăm sóc ngươi."

"Lúc đầu, chỉ có ta mà thôi... Nhưng Gokudera và Yamamoto bọn họ..."

Nói tới đây, Sawada Tsunayoshi thật sự không dám nhìn thẳng vào Toruzen nữa.

Gokudera Hayato ngồi ở bên cạnh Sawada Tsunayoshi, khoanh tay lại, hừ lạnh nói: "Làm sao ta có thể để Đệ Thập làm những chuyện chăm sóc này được chứ!"

Yamamoto Takeshi vẻ mặt thiên nhiên cười ha hả: "Ta đã nói với lão ba là thời gian sắp tới sẽ chăm sóc Tou chan, cho nên không cần lo lắng ha ha ha."

Toruzen: "..."

Tsuna thì tính, Gokudera và Takeshi ngươi chạy tới chung vui làm cái quỷ gì?

Hơn nữa, Takeshi? Thực tốt, ngay cả việc xin phép trưởng bối cũng đều làm, đây là tính ở nhà hắn thật sao?!

Toruzen khoé mắt co giật, hắn không nhịn được nhìn qua bao đồ ở phía sau bọn họ, rồi nhìn cái nhà của mình cũng chỉ có một phòng ngủ, một gian bếp, một phòng khách, một khu vườn, một ban công, hai phòng vệ sinh...

Đến lúc ngủ lại, thì phải sắp xếp như thế nào cho bọn họ đây?

Toruzen nghĩ tới trong phòng cái giường cũng chỉ đủ cho hai người nằm, rồi nhìn số lượng tới ngủ...

Toruzen lần nữa che mặt lại, tâm mệt mỏi.

"A, quên nói cho ngươi, Lambo, Ipin và Fuuta cũng sẽ tới." Reborn bình tĩnh nhấp ngụm trà, không chút lương tâm thọc một đao.

Toruzen: ".... Các ngươi! Tính..."

Một người hai người đều muốn, giờ thêm ba đứa hài tử vào ở... Nhà hắn cũng đâu phải giống nhà của Tsuna?!

Không thể phân đủ phòng cho bọn họ ở được a!

"Được rồi..." Toruzen xem như nhận mệnh, hắn vò đầu nhìn trong phòng khách rộng rãi, đối bọn họ nói: "Các ngươi có thể ở lại đây, nhưng buổi tối có lẽ chỗ ngủ sẽ hơi chật chội, các ngươi sẽ không ngại chứ?"

Ba người lắc lắc đầu: "Không ngại."

Toruzen thở dài: "Như vậy quyết định, các ngươi trước muốn đi tham quan nhà ta một chút sao? Dù gì các ngươi cũng chưa từng tới chỗ này."

Tính tính thời gian, Toruzen rất hay tới nhà của Tsuna, nhưng dù là Tsuna hay Gokudera và Takeshi thì cũng chưa từng tới nhà hắn.

Nga, trừ Reborn ở ngoài.

Sau khi quyết định sẽ ngủ lại, Toruzen nhận việc đi trải chăn đệm cho bọn họ, tối nay không chỉ có ba người, còn có ba cái hài tử...

Buổi tối muốn ngủ cũng khó mà ngủ yên được...

"Tou chan! Ngươi tính nấu ăn sao?" Yamamoto Takeshi nằm dài ở trên bàn, chống cằm nhìn thiếu niên tóc đen mặc vào tạp dề chuẩn bị vào phòng ăn.

Toruzen hơi khựng lại, nghĩ nghĩ nói: "Đúng vậy, nhưng tay nghề của ta không tốt lắm, nếu không ta đi gọi Nana a di tới nấu?"

Toruzen nghĩ tới kiếp trước mình nấu ăn cho các bằng hữu thân nhân...

Mặc dù, Toruzen ăn vào thì chẳng có cảm tưởng gì, nhưng mà đời trước các bằng hữu đều tránh như tránh tà với thức ăn của hắn, thậm chí còn có một lần ăn vào liền ngất tại chỗ....

Làm Toruzen không thể không hoài nghi tay nghề nấu ăn của mình chính là hắc ám liệu lý....

"Ngô, Nana a di lúc này đang nghỉ ngơi, ngươi chắc chắn muốn làm phiền sao?" Yamamoto Takeshi đứng dậy, hứng thú bừng bừng nói: "Ta thực ra muốn ăn thử đồ ăn do Tou chan làm rồi! Cho nên, Tou chan ta muốn ngươi nấu ăn a!"

Toruzen do dự, muốn nói lại thôi: "Cái kia, ta tưởng....."

"Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?" Đúng lúc này, Sawada Tsunayoshi cùng Gokudera Hayato vừa tham quan nhà xong, tiến vào trong.

"Thật là, chỗ ở này cũng quá trống trải đi?" Gokudera Hayato tay đút vào túi quần, nhìn Toruzen nói: "Ngươi tron nhà nội thất cũng chỉ có đủ để sinh hoạt hằng ngày cần thiết, còn những cái khác đều không có."

"Là vậy sao? Ta còn chưa đi tham quan nhà của Tou chan." Yamamoto Takeshi nói.

Sawada Tsunayoshi ngồi xuống bên cạnh Yamamoto Takeshi, hơi ấp úng hỏi: "Cái kia... Toruzen."

"Hả?" Toruzen đi vào nhà bếp, nghe hắn gọi liền ngẩng đầu.

Sawada Tsunayoshi mím môi, tựa hồ cảm thấy việc mình muốn hỏi có liên quan tới việc tư nhân, nhưng trong lòng hiếu kỳ thật sự làm hắn muốn biết nhiều hơn về Tou chan...

Muốn hiểu biết thêm về bằng hữu của mình....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro