Chap 11 : Một chút khoảng lặng để rồi bình yên quay trở lại (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bình minh ló dạng báo hiệu 1 ngày mới đã bắt đầu. Cô uể oải thức giấc vì ánh sáng của mấy tia nắng. Cô cảm giác hơi đau đầu, người hơi mệt, hơi khó chịu vì tư thế hôm qua Cô k được thoải mái. Nàng thì đã thức giấc được 10 phút, Nàng cảm thấy tâm trạng ổn hơn rồi nên quyết định đi học & đang đánh răng rửa mặt. Vì khó chịu nên Cô k di chuyển được, có cảm giác như bị rút cạn cả sức lực, khuôn mặt Cô bắt đầu tái nhợt. Biểu hiện này là bị trúng gió rồi đây mà. Nàng chuẩn bị sách vở, quần áo, ăn sáng xong xuôi đâu đấy rồi và ra mở cửa. Bất chợt...

[Học Tỷ Phương] : - Cô à, cô k sao chứ ạ ? Cô ơi cô tỉnh lại đi...Em...em xin lỗi...Cô ơi !

Vừa mới mở cửa, Cô như bị mất điểm tựa liền ngã xuống ngất đi. Nàng hốt hoảng vội lao tới ôm Cô vào lòng, vừa lay Cô dậy vừa gọi điện thoại cấp cứu, lòng k ngừng cầu nguyện mong Cô k làm sao. Nếu Cô có chuyện gì chắc Nàng sẽ ân hận suốt đời mất...

*Í o í o* (Xinloi mn tại tôi k biết nên miêu tả tiếng xe cứu thương dư lào nên nghe xong viết bừa á, mong mn thông cảm 🥲)

Nàng lại 1 lần nữa nghỉ học, gọi điện báo tin cho cả lớp về Cô để lớp trưởng xuống báo cáo với thầy Hiệu trưởng. Nàng tức tốc chạy vào viện cùng Cô, đẩy giưởng bệnh cùng các bác sĩ đưa Cô vào phòng Hồi sức, lòng cầu nguyện mong Cô k sao.

"Cô à...cô đừng làm sao cô nhé...em xin cô đấy..." - Nàng nước mắt ngắn dài cầu mong.

~~~~~~~~~~

Sau 30 phút cấp cứu, đợi chờ, cầu nguyện thì cuối cùng bác sĩ cũng đã ra khỏi phòng Hồi sức báo tin cho Nàng.

[Bác sĩ] : - Cô ấy k sao rồi, chỉ là bị trúng gió 1 chút thôi, chắc là hôm qua cô ấy ngủ ở nơi có nhiều gió thổi trực tiếp vào người. Tôi đã sơ cứu qua rồi. Với lại tiện tôi có kiểm tra tổng quát sức khỏe cho cô ấy vì nhìn cô ấy có vẻ k khỏe & đúng là như vậy thật. Sức khỏe của cô ấy k được tốt đâu, nguyên nhân là do bị suy nhược cơ thể, k ăn uống điều độ, hay thức khuya. Gia đình nên chú ý nhé, đây là đơn thuốc tôi kê ra, xíu nữa cô ấy tỉnh, đỡ hơn rồi thì cô đi mua thuốc về cho cô ấy uống. Uống đúng theo liều lượng & đúng giờ nhé, thôi tôi đi đây.

[Học Tỷ Phương] : - Dạ, cảm ơn bác sĩ ạ.

Nàng thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn lo lắng vì nghe tin Cô dạo gần đây bị suy nhược cơ thể. Nàng vội lao vào phòng, ngồi kế bên giường của Cô. Nắm lấy tay Cô & thủ thỉ.

"Cô à, k sao rồi, may rồi cô à..."

Cô vẫn thiếp ngủ ở trên giường bệnh. May thay là sắc mặt đã hồng hào trở lại.

Một lúc sau Cô tỉnh giấc, Nàng đang pha sữa vội quay sang nhắc nhở.

[Học Tỷ Phương] : - Cô từ từ thôi, cô đang là người bệnh đó...May là giờ cô tạm ổn rồi, cô à...nhưng mà cô vẫn cần phải giữ gìn, ăn uống điều độ, nghỉ ngơi đúng giờ nhé ~

[Cô giáo Thư] : - Ừ, cô cảm ơn nhé !

[Học Tỷ Phương] : - Dạ...em xin lỗi chuyện hôm qua...vì đã bỏ mặc cô. May mà cô k sao rồi. Thôi cô uống sữa đi nè ~

Nàng nhẹ nhàng đưa cốc sữa cho Cô, cẩn thận lấy ống hút để Cô hút, tay vẫn k quên đỡ dưới đáy cốc vì vậy cả 2 đều chạm tay.

Cô lặng lẽ nhìn ngắm 2 bàn tay của mình & Nàng nắm lấy nhau. Cô cất lời.

[Cô giáo Thư] : - Chuyện hôm qua...là điều cô thật lòng...em cứ suy nghĩ nhé...k cần phải vội đâu...

[Học Tỷ Phương] : - Cô à...em chưa sẵn sàng nên...cô hãy đợi em nhé...

Nàng vội đáp lời. Một tay nắm lấy tay Cô, tay còn lại để lại cốc sữa trên bàn rồi nhẹ nhàng...vén tóc Cô. Ánh mắt thể hiện rõ sự chân thành...Nàng yêu Cô...cuối cùng Nàng cũng có thể mạnh mẽ bày tỏ sự ngọt ngào với Cô bằng hành động chứ k chỉ là lời nói. Cô nghe Nàng nói xong thì nhìn Nàng mỉm cười khẽ gật đầu, tựa vào vai Nàng. Nàng cũng k ngần ngại vòng tay ôm lấy Cô. Vậy là sau chuyện tối qua, cả 2 đã có thể mỉm cười 1 cách thoải mái, k còn gượng gạo ngượng ngùng nữa mà thể hiện sự quan tâm, ngọt ngào đối với đối phương mạnh mẽ, thoải mái hơn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro