Chapter 72: An untimely discovery-Phát hiện không đúng lúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi quà sinh nhật cho con gái Luna bắt đầu được bóc, Harry nảy ra một ý tưởng và Colin phát hiện ra điều đó không phù hợp với kế hoạch của Harry.

------------------------------------------------------------------------

Blaise không thể kìm được nụ cười toe toét trên khuôn mặt khi Rina mở chiếc túi trong bếp. Những đứa trẻ nhà Malfoy đã mang đến hai chiếc bánh chanh sô-cô-la của Draco. Rina muốn rời đi một lần nữa, nhưng Blaise đã thuyết phục cô bé ở lại chỉ để nhìn mặt các Weasley khi họ vô tình ăn bánh của Draco. Có một tia nhìn tinh nghịch trong mắt Rina, và họ thề rằng tất cả bọn trẻ đều phải giữ bí mật. Luna lắc đầu, nhưng Blaise biết cô ấy sẽ không từ bỏ trò đùa nhỏ của anh, ít nhất là họ không cố ý.

Colin hỏi Tatki, gia tinh của nhà Blaise, nhưng nó đã nghỉ về thăm gia đình. Colin rất thất vọng nhưng khi Rachel đến, họ nhanh chóng say mê trò chuyện. Hai người này luôn có những chủ đề đặc biệt nhất. Lần này họ nói về những câu thần chú dựa trên các từ tiếng Latinh và những câu thần chú dựa trên các từ tiếng Anh, và cả các ngôn ngữ của câu thần chú là dấu hiệu về thời điểm phát minh ra câu thần chú.

Đó không phải là điều Blaise từng nghĩ đến. Colin đã tranh luận rằng các câu thần chú tiếng Latinh hẳn nên cổ sưa hơn vì tiếng Latinh đã là ngôn ngữ của những người học giỏi vào thế kỷ 16. Rachel phản bác rằng những phép thuật mới cũng có thể là tiếng Latinh, giống như bùa chú. Và sau đó cả hai thảo luận xem Severus Snape đã phát minh ra bùa chú hay liệu ông ta có thể đã phát minh lại nó hoặc đã tìm ra nó. Luna can ngăn và lập luận rằng mặc dù suctum là từ tiêu chuẩn trong tiếng Latinh để chỉ một chiếc khiên, tuy nhiên tác dụng của bùa chú chưa được mô tả trước khi tạo ra nó Severus Snape. Meg sau đó hỏi liệu ý nghĩa của các từ chỉ câu thần chú có liên quan đến tác dụng của câu thần chú hay không và điều đó sẽ đi đôi với ma thuật phi ngôn ngữ và ma thuật tình cờ như thế nào.

"Tại sao chúng ta thậm chí cần một từ cho một câu thần chú. Liệu phép thuật của chúng ta có thể làm bất cứ điều gì mình muốn không? " Meg hỏi.

"Cô nghĩ, đó là một câu hỏi trọng tâm" Luna trầm ngâm. "Nó chỉ dễ dàng hơn khi có thêm các câu thần chú, cũng như nó dễ dàng hơn nếu có thên một cây đũa phép. Và cô nghĩ mọi người thường sử dụng tiếng Latinh, bởi vì nó được coi là một ngôn ngữ có tiềm năng hơn". Có những khoảnh khắc như thế này khi Blaise hiểu tại sao vợ mình lại bị xếp vào nhà Ravenclaw.

"Và chúng ta đều biết, pháp sư và phù thủy về cơ bản là những người rất lười biếng," Blaise nói đùa. "Vậy, cháu và Rina có thể làm ơn lấy đũa phép và phép thuật của mấy đứa để sử dụng tốt và giúp ta sắp xếp bàn được không? Không cần phải phát minh ra những câu thần chú mới cho điều đó đâu."

Penny rất phấn khích, bởi vì bây giờ là thời điểm cô bé có thể mở gói quà. Mọi người tập trung lại và họ đứng hoặc ngồi tùy thích, và đó chỉ là cách Blaise thích. Thảo luận sôi nổi và đùa giỡn và các con gái của cậu và vợ cậu hạnh phúc. Luna luôn nhấn mạnh rằng mỗi gia đình chỉ được mang một món quà, để Penny không bị hư và bị tiêm nhiễm điều đó, như cách gọi của Luna, về cơ bản có nghĩa là quá phấn khích vì quá nhiều quà.

Penny nhận được thứ gì đó từ chiếc khò khè phù thủy của cửa hàng Weasleys từ Ron và George, điều này không có gì ngạc nhiên và một trong những cuốn sách dành cho trẻ em của Theo Nott từ nhà Potters. Neville đã mua một cái chậu nhỏ với một cái cây vừa vặn với ngôi nhà búp bê của Penny. Đó là một cây mimbletonia thực thụ, và Blaise tự hỏi làm cách nào mà Neville có thể khiến nó nhỏ như vậy.

Penny cầm quà của Malfoy lên. Blaise biết tại sao. Cô con gái nhỏ của cậu thích kéo dài sự mong đợi của mọi người. Món quà có hình dạng giống quả trứng nhỏ với ánh bạc, và Blaise thích thú nhìn thấy sự phấn kích của tất cả lũ trẻ nhà Malfoy khi xem Penny cầm nó. Penny đặt quả trứng bạc vào tay cô bé và kêu lên thích thú, khi quả trứng mở ra trong tầm tay cô bé đó là một bức tượng occamy nhỏ bé cùng những chiếc lông vũ óng ánh xanh. Bức tượng nhỏ đầy mê hoặc uốn lượn quanh các ngón tay của Penny và ánh sáng gợn sóng trên lông của nó như thể đó là một con occamy thực sự. Khi Penny đặt nó lên bàn, nó ngừng di chuyển và sống lại khi cô bé chạm vào nó một lần nữa.

Tất cả bọn trẻ đều muốn nhảy cẫn lên và la lê trong thích thú. Nhưng bức tượng occamy nhỏ chỉ chuyển động trong tay Penny. George đang nhìn chằm chằm vào bức tượng như thể anh ấy muốn đặt biệt hiệu cho nó, tạo ra hàng tá bản sao và bán nó trong cửa hàng trò đùa của mình.

"Vì vậy, Hermione đã hòa hợp điều này với chữ ký kỳ diệu của Penny sao?" Neville hỏi. "Thật gọn gàng!"

"Mẹ và cháu đã làm điều này cùng nhau," Rina trả lời. "Cháu rất vui vì nó đã hoạt động. Đó là lần đầu tiên cháu sao chép được một chữ ký ma thuật."

Cô ấy cau có với George Weasley. "Ngài Weasley, ngài sẽ không đặt ý tưởng này cho cửa hàng trò chơi của mình đâu. Hoặc nếu ngài làm vậy, ngài sẽ phải chia phần trăm cho chúng tôi, nếu không mẹ tôi sẽ kiện ngài về tội trộm cắp tài sản trí tuệ".

George đưa tay lên, như thể anh ấy muốn từ chối sự quan tâm của mình, và điều đó khiến Blaise cười khúc khích.

Occomy nhỏ bé nằm lại trong tay Penny và cô bé để nó di chuyển giữa hai bàn tay của mình. Thật hấp dẫn khi xem nó, và Penny không phải là người duy nhất bị mê hoặc.

Luna ở bên cạnh cô bé. Blaise có thể đã thề rằng cô ấy hầu như không kiềm chế việc vỗ tay của mình. Nếu Hermione muốn vượt qua tất cả những món quà khác, thì cô ấy đã thành công. Blaise sẽ không loại trừ nó. Hermione quả là có một lòng thù hận lớn. Và Blaise nghi ngờ rằng cô ấy không lạc quan về việc Ron sẽ 'bắt đầu' theo cách của cậu ấy để nhận được lời mời như Luna tin tưởng.

"Nó thậm chí còn có sắc cầu vồng trên đuôi," Luna quan sát. "Rina, khi cháu đã hoàn thành NEWTs của mình, cháu nên đi du lịch với chúng ta đến Ấn Độ để xem những con occamy thực sự. Chúng là một cảnh tượng đáng yêu trong môi trường sống tự nhiên của chúng. Chúng sống trong các thuộc địa và Blaise và cô đã nhìn thấy một nhóm khoảng 300 con occamy".

Cô ấy cười rạng rỡ với Blaise và Blaise đáp lại nụ cười của cô ấy. Cuộc hành trình đó thật đáng giá nếu chỉ vì sự phấn khích của Luna.

"Chúng ta đã phải rất cẩn thận, vì chúng tạo ra mối liên hệ giữa các tổ của chúng. Chúng sử dụng bông cho việc đó. Có vẻ như ai đó đã làm một mạng lưới khổng lồ phức tạp bằng những sợi ren tốt nhất và luồn nó vào giữa những cái cây."

Luna bất ngờ chớp mắt và giọng nói của cô ấy nhỏ lại, miệng cô ấy mở ra, và cô ấy có cái nhìn như vậy khi một ý nghĩ ập đến.

Các con của George chưa biết rõ câu truyện của Luna nên đã giục cô tiếp tục, nhưng cô không nghe thấy, chìm đắm trong suy nghĩ. Blaise làm họ im lặng.

"Penny," Harry cúi xuống Penny và nói với giọng trầm. "Chú có thể có một cái nhìn ngắn gọn về occamy của cháu được không?"

Đôi mắt cậu sáng rực. "Ai đó có thể cho chú một tờ giấy không?" Cậu ấy không hỏi ai cụ thể.

Ginny thúc cùi chỏ. "Đây có phải là về một vụ án không, Harry? Thật xấu hổ cho anh" Nhưng cô ấy lấy giấy ra từ túi của mình và giơ nó lên cho Harry.

Penny nhìn vào thần sáng đứng đầu, và đưa bức tượng của vợ anh ấy, một bóng tối nghi ngờ trên khuôn mặt của cô ấy.

Harry lơ đãng mỉm cười, nhưng với sự ấm áp thực sự. "Cảm ơn, Penny," cậu nói, mắt cậu đã tập trung vào bức tượng nhỏ.

Cậu ấy đặt nó vào tay trái và rút đũa phép của mình. Blaise không thể hiểu được những câu thần chú mà cậu ta thì thầm, nhưng anh ta nhìn thấy những sợi chỉ màu vàng sáng nối cây đũa phép của Harry với bức tượng. Anh chân thành hy vọng rằng bất cứ điều gì Harry làm sẽ không làm xáo trộn món quà của Penny.

Harry rút những sợi chỉ ra và vung chúng vào tờ giấy Ginny cầm. Họ tự sắp xếp theo một mô hình phức tạp trông giống như một chòm sao, nhưng không ai nào biết đó là gì.

Bóng của một nụ cười kéo dài trên khóe miệng Harry, cậu trả lại bức tượng nho nhỏ cho Penny. Penny cau mày, nhưng đồ chơi của cô bé vẫn hoạt động như trước.

Ginny đảo mắt. "Bây giờ nó đã ra khỏi hệ thống của anh chưa, Harry?"

Luna chớp mắt và mắt cô ấy đột nhiên tìm thấy ánh mắt của Blaise. "Tình yêu, anh có thể vui lòng nhắc em rằng em phải nói với Hermione một điều rất quan trọng về nơi chúng ta có thể tìm kiếm lua occomy được không?"

"Cho anh một gợi ý đi, tình yêu," Blaise nói với cô ấy.

"Lace," vợ anh trả lời.

Blaise gật đầu. "Lace, hiểu rồi." Anh không biết cô ấy đang nói về cái gì.

Trà không ngon, ngoài việc nhà Weasley khen chiếc bánh ngon mà không rõ nguồn gốc xuất xứ của nó, và Blaise cho Rina cái nháy mắt, trong khi Lizzie giấu mình cười khúc khích sau tách trà. Neville nhướng mày nhìn Blaise, nhưng im lặng, trong khi Ginny nói thẳng với anh em của cô rằng đây là chiếc bánh đã được phục vụ trong đám cưới của Neville và Pansy. Blaise thích điều đó về Ginny. Cô ấy luôn tham gia vào các trò đùa vô hại.

Blaise hỏi con gái đỡ đầu của mình là Lizzie và Rina rằng chuyến thăm của họ đến nhà Notts diễn ra như thế nào.

"Đó là một thảm họa." Lizzie nói với anh bằng một giọng thì thầm. "Cặp song sinh thì ổn. Cháu đoán vậy, nhưng mọi thứ khác.... "

"Daphne Antoinott." Rina thêm vào. Những đứa trẻ nhà Malfoy đều cười. Blaise không nhận thêm được thông tin gì, nhưng Harry, người tình cờ nghe thấy họ, cố nén một nụ cười. Nó có lẽ là một cái gì đó khó hiểu. Nó bao gồm một trong những câu chuyện cười của Draco, dí dỏm và có một chút ác ý.

"Các cây gia đình đều đã chết." Rina tâm sự với Blaise. "Cha đã cố gắng để bình tĩnh về điều đó, nhưng chúng con có thể cần phải thử vận ​​may của mình ở Pháp."

Đôi mắt cô ấy nhìn về phía Ginny. Ginny, người đã lắng nghe, đi tới.

"Nói với mẹ cháu, thứ duy nhất cô tìm thấy cho đến nay ở Hang Sóc là một căn hầm bỏ hoang, nơi mà một trong những tổ tiên của cô đã cất giữ bộ sưu tập khổng lồ gồm những chú gấu bông muggle đằng sau những cánh cửa được ngăn nắp nặng nề, tụi cô đã mất hai giờ để kéo nó xuống. Nhưng cô sẽ tiếp tục xem xét ".

"Cảm ơn cô Potter," Lizzie nói, cô bé thật là một cô gái biết cách cư xử.

Sau khi uống trà, hầu hết bọ họ đã bay lượn trở lại. Rina nhặt một cây chổi và được chọn làm người tìm kiếm cho một trong các đội, trong khi James bay cho đội kia. Blaise hy vọng nó sẽ không thành công. Luna có một cái cau mày hơi lo lắng trên khuôn mặt của cô ấy.

Harry không tham gia. Cậu ngồi bệt xuống đất và nhìn chằm chằm vào tờ giấy đó. Ginny đã cố gắng thuyết phục cậu tham gia nhưng đã từ bỏ và gán ghép suy nghĩ cho cậu là 'Sẽ không lâu nữa đâu trước khi tôi đột phá trong một vụ án.'

Luna ngồi ở bên cạnh Blaise và Blaise nắm lấy tay cô ấy. Trước khi gặp Luna, anh ấy đã muốn tham gia vào bất kỳ cuộc vui nào nhưng bây giờ anh ấy thích chỉ ngồi một cách lười biếng trong ánh nắng mùa xuân mà không có bất kỳ áp lực nào để trở thành một chàng trai nổi tiếng. Dù sao thì anh ta cũng không giỏi bay. Tất cả những gì anh ta cần là những tiếng la hét phấn khích của những người bay lượn trên kia. Các cô con gái của anh đã ở cùng một đội với Rina và khuyến khích cô bé.

Harry vẫy đũa phép, mê hoặc những viên sỏi nhỏ, thì thầm trong hơi thở. Bây giờ, cậu đã điền vào một số tờ giấy với những hoa văn phức tạp. Cậu yêu cầu Blaise và Luna yểm bùa một số viên sỏi và lặp lại quá trình với những viên sỏi khác. Các trạng thái trông khác nhau.

Neville đứng ở bên cạnh tờ rơi, trên tay là một chiếc điện thoại muggle và nếu Blaise không nhầm thì đang bận chụp ảnh.

Colin, đứa trẻ duy nhất chưa cầm chổi, tiến lại gần họ, trên tay là một cuốn sách. "Cô có thể nhìn vào cái này được không? Cháu đang cố gắng tìm hiểu xem đây là ngôn ngữ gì".

Luna cầm lấy cuốn sách. "Hừ. 'Phong tục và quy ước của các gia tinh'. Tại sao cháu lại muốn tìm hiểu nó?"

Cô ấy lướt qua cuốn sách một cách ngắn gọn. "Xin lỗi, Colin, đây không phải là ngôn ngữ cô biết."

Cô đóng cuốn sách lại và chuẩn bị trả lại cho Colin. Cô dừng lại khi nhìn thấy khuôn mặt của Colin sa sầm, ánh mắt cô đột nhiên trở nên tập trung.

"Colin," cô ấy nói. "Hãy nói cho cô biết, tại sao cuốn sách này lại quan trọng như vậy!"Colin giải thích điều gì đó về yêu tinh của thù thủy và yêu tinh của văn học Muggle và Luna chăm chú lắng nghe cậu bé, mỉm cười khích lệ. Cô gật đầu theo lời cậu nói và rút đũa phép. Với một cử động đột ngột, cô ấy chỉ đũa phép của mình vào cuốn sách, thì thầm câu thần chú và thốt lên "Got you" lớn đến mức Harry, Colin và Blaise phải giật mình.

"Em xin lỗi," Luna giải thích. "Cuốn sách có câu thần chú 'Đừng để ý đến tôi' rất mạnh.

"Harry tiếp tục nghiên cứu các giấy tờ của mình và Luna cầm cuốn sách lên một lần nữa. "Cháu đã hỏi bao nhiêu người về điều này, Colin? Và có bao nhiêu người đã khiến cháu chán nản hoặc mất hứng thú?"

"Khá nhiều," Colin thừa nhận. "Ngay cả mẹ cũng sẽ không nhìn nó lâu lắm."

Luna chăm chú xem xét các trang. "Cô khá xin lỗi, Colin. Cô không nghĩ cuốn sách này nói về yêu tinh. Nếu nó là về yêu tinh, cháu sẽ làm mất nó hoặc quên nó. Đó quả là một thứ bùa mê 'Đừng để ý đến tôi'."

Blaise nhìn qua vai vợ mình. Chữ viết tay là một thứ kịch bản rối rắm.

"Có vẻ như nó có thể được mã hóa."

"Đó là những gì mẹ nói." Colin cùng họ xem cuốn sách ở phía bên kia của Luna.

"Chữ viết tay là một cơn ác mộng."

"Nhìn như một bức vẽ!" - Luna thốt lên. Cô nghiên cứu thứ rõ ràng là bản phác thảo chuyển động của cây đũa phép.

Blaise thở gấp trong phổi.

"Luna, chúng ta biết phong cách vẽ này, phải không?"

Luna gõ nhẹ vào môi mình bằng đũa phép. "Đây là hình ảnh về cách yểm suctum được đặt trên một vật thể."

Blaise giật lấy cuốn sách trên tay một cách khá thô lỗ, điều mà bình thường anh sẽ không làm.

"Harry, nhìn này. Đây là điều mà người đứng đầu thần sáng nên nhìn thấy".

Harry giật thót mình. "Gì cơ?"

"Nhìn này! Cậu có nhận ra phong cách vẽ này không? Tôi thì có đaya! Nhưng tôi muốn cậu xác nhận nó!"

Harry nhìn vào cuốn sách và Blaise có thể thấy chính xác thời điểm mà cậu ấy hiểu ra. Mắt Harry mở to và tay cậu ta run lên, chỉ một chút thôi.

"Merlin. Trong tất cả các thời điểm, điều này phải xuất hiện ngay bây giờ sao!" Harry nhắm mắt lại.

"Cháu tìm thấy cái này ở đâu, Colin?"

Colin bối rối về vụ náo động. "Trong thư viện ở Hogwarts."

"Chú đã xem qua thư viện hàng chục lần, và chú chưa bao giờ tìm thấy nó." Harry đã bị chấn động, vô cùng chấn động. Blaise không thể giúp mình. Anh cảm thấy tự mãn. Colin của tất cả mọi người đã tìm thấy nó!

"Công bằng mà nói, Harry, câu thần chú' Đừng để ý đến tôi 'trong cuốn sách rất mạnh," Luna cố gắng an ủi cậu."Hãy nói với Colin, đây là cái gì" Blaise nói.

Harry vẫy đũa phép, thì thầm. Chữ spidery đã tự sử dụng và trở thành một dạng chữ viết tay có trật tự  tỉ mỉ và đầy quen thuộc.

Bây giờ, Colin chộp lấy cuốn sách. "Đó là chữ viết tay của cha. Chữ viết tay của cha hồi đó trông như thế nào?"

Colin run rẩy và Blaise đề nghị một chiếc ghế để cậu có thể ngồi xuốnh. Cậu bé tái đi. "Vẫn còn một số câu thần chú, hoặc... không, nó chỉ là mã, phải không?"

Harry thở ra một hơi dài. "Cha của cháu đã viết mã, ngụy trang chữ viết tay của mình, đặt một lá bùa 'Đừng để ý đến tôi' trên cái này, điều đó sẽ ngăn không cho bất kỳ ai tìm thấy nó, những người đã tìm kiếm những ghi chú cụ thể này, và giấu nó trong khu vực của thư viện, điều đó gần như không bao giờ được sử dụng. Và rồi cậu ấy cất giữ ký ức của chính mình đi"

"Cháu có thể tranh luận rằng cha cháu đã quá liều." Blaise bật cười. "Mặt khác, cậu ấy lo sợ cho tính mạng của mình. Thậm chí ngày nay một số người có thể sẵn sàng giết người vì bí mật của Phoenix Potion."

"Colin, cháu không thể cho ai biết về điều này!" Harry hướng ánh mắt của mình về phía cậu bé.

Khuôn mặt tái nhợt của Colin, đột nhiên đỏ bừng, đôi mắt lóe lên sự tức giận mà Blaise chưa từng thấy ở cậu bé thường ngày cư xử tốt. Cậu bé thậm chí còn cuộm nắm đấm với bàn tay không cầm cuốn sách.

"Đây là chìa khóa để cha cháu được tha tội. Tại sao cháu phải giữ bí mật chuyện này!" Colin rít lên. "Chúng cháu đã bị chế giễu vì đã tin cha cháu trong nhiều năm. Chúng cháu nhận được chế diễu do vì tuyên bố rằng cuốn sách này tồn tại."

Harry nao núng trước sự bộc phát của cậu bé.

"Cháu biết đấy, Colin, sẽ rất nguy hiểm nếu để đây là kiến ​​thức phổ thông, trước khi nó được giải mã." Luna cố gắng giải thích với cậu bé, cố gắng hết sức như mọi khi để giải tỏa căng thẳng.

Blaise nghi ngờ rằng đây là lý do khiến Harry lo lắng.

"Làm ơn, hãy nghe chú nói," giọng của Harry có vẻ căng thẳng. Cậu đưa tay vuốt mái tóc rối bù của mình.

Colin giữ chặt cuốn sách bằng những đốt ngón tay trắng. Cậu bé mím môi lại, căng thẳng như một sợi dây cung được kéo ra.

"Đây có phải là thời điểm mà chú nhận được sự ủng hộ của mình không, chú Potter?" Colin trầm giọng nhưng kiên quyết.

"Thu lợi từ sự ủng hộ của cháu?" Harry hỏi.

"Chú đã đưa chiếc điện thoại đó cho bà cháu. Bà ấy gọi cho cha, và cha... "

Colin dừng lại như thể cậu không muốn nói thêm. Nếu Narcissa gọi cho Draco, chắc chắn nó sẽ rất xúc động.

Colin nhìn Harry với vẻ nghi ngờ. "Mẹ cháu nói rằng chú muốn trả một khoản nợ hoặc chú có thể muốn một cái gì đó từ gia đình cháu để đáp lại. Điều đó khiến chú sẽ thu được từ đặc ân này sao"

"Tại sao cháu nghi ngờ nó là vé sau?"

"Bởi vì cháu không tin tưởng chú."

Harry thở dài. "Chú khó có thể đổ lỗi cho cháu về điều đó."

Bàn tay của Luna trong tay Blaise đã trở nên chai sạn và lạnh lẽo. Đôi mắt cô ấy đã mở to. Blaise nắm lấy bàn tay của cô và xoa nắn nó và vẽ những vòng tròn nhỏ vào lòng bàn tay để trấn an cô. Anh biết cô sợ rằng thỏa thuận đình chiến không dễ dàng và sự phớt lờ lẫn nhau của họ đã đạt được trong năm năm qua, trong khi Ron ở lại Hoa Kỳ, sẽ bị phá hủy thành từng mảnh.

Harry lấy ra một tờ giấy dài từ trong túi của mình.

"Hãy nhìn cái này, Colin, đừng nhìn vào những cái tên, hãy nhìn xem có bao nhiêu cái tên."

Đôi mắt nâu của Colin thoáng qua trong danh sách nhưng mặt khác vẫn tập trung vào khuôn mặt của Harry.

"Đây là danh sách những người mà chú nghi ngờ có liên quan đến rửa tiền, tấn công trẻ em muggleborn, giết người và nhiều kế hoạch có thể xảy ra mà chú chỉ có một ý tưởng mơ hồ về nó."

Cậucất danh sách đi và lấy một tờ giấy nhỏ từ trong quần.

"Và đây là danh sách những người trong bộ phận của chú mà chú tin tưởng sẽ không tham gia vào việc này."

Luna rùng mình, và Blaise tuyệt vọng ước rằng đây chỉ là một cơn ác mộng, rằng anh sẽ thức dậy, hạnh phúc, có vợ ở bên, nỗi lo duy nhất của anh là những kẻ buôn lậu đang rình rập. Anh thậm chí còn ghét nghe về công việc của Harry, chưa kể có liên quan.

"Đây là một danh sách ngắn một cách kỳ cục." Blaise nói. Anh ấy không thực sự có tâm trạng để nói đùa nhưng cũng không thể giúp được bản thân.

"Vâng, thật không may." Harry thở dài.

Colin cau mày. "Cháu không hiểu điều này có liên quan như thế nào đến sự tha tội của cha cháu." Môi cậu vẫn áp vào nhau. Cậu bé không dễ bị ấn tượng bởi các thần sáng.

Harry chỉ vào những ghi chú trên Phoenix Potion. "Nếu châu công khai điều đó, nó sẽ giống như một quả bom vào hội đồng phéo thuật hoặc một nỗ lực nhằm vào bộ trưởng pháp thuật. Sự náo động sẽ chôn vùi tất cả những khách hàng tiềm năng mà chú có. Hãy cho chú thời gian để phá bỏ âm mưu này. Dù sao thì hiệu ứng cũng sẽ tốt hơn nếu cháu giải mã được nó vào thời điểm cháu công khai."

Colin nheo mắt. "Chú nhận ra rằng một chiếc điện thoại cho bà cháu là gần như không đủ."

Blaise sẽ cười nếu Luna không căng thẳng và quẫn trí như vậy.

Harry quan sát Colin qua vành kính của cậu ấy. "Chà, chú không mong đợi những ghi chú của cha cháu sẽ tái hiện lại, vì vậy chú đoán điều đó là đủ công bằng."

Colin nới lỏng tay cầm cuốn sách, để các khớp ngón tay trở lại màu sắc bình thường.

"Chú sẽ nói chuyện với anh rể của chú, người ở Gringotts. Cha cháu sẽ được đối xử giống hệt như bất kỳ khách hàng nào khác muốn đổi bảng Anh sang galleons được chứ".

Blaise không biết rằng đây là một vấn đề, nhưng anh không ngạc nhiên. Harry cũng vậy, nếu cậu ấy đọc đúng câu nói của mình.

"Chúng cháu sẽ nhận được một mức giá hợp lý tại ngân hành Ollivander và tất cả các cửa hàng khác, nơi chúng châu phải mua thiết bị học tập". Một lần nữa, không hẳn là bất ngờ, cũng không phải ngạc nhiên khi Draco cũng chưa bao giờ đề cập đến điều này.

Blaise khẽ lắc đầu. Draco có thể hỏi, tên ngốc cứng đầu ngu ngốc aya. Đôi mắt mở to của Luna cho Blaise thấy rằng cô ấy rất ngạc nhiên. Luna không phải là người có mối hận thù, và cô ấy không bao giờ hiểu điều đó khi người khác làm vậy. Vợ anh cho rằng cuộc đời quá ngắn ngủi cho những mối hận thù.

"Có cơ hội nào mà chú với tư cách là người thừa kế của nhà Black có thể tuyên bố với tư cách là người thừa kế của nhà Malfoy và có thể hủy bỏ lời nguyền loại bỏ trên cha cháu. không?" Colin muốn biết.

"Chú e là không. Chú có lý do chính đáng để nghi ngờ rằng thái ấp thực sự ghét mình. Trong điều này, có vẻ như không liên quan đến việc chú là người thừa kế của Sirius."

Colin cắn môi. Blaise tự hỏi mình sẽ yêu cầu gì tiếp theo.

"Châu muốn mượn áo choàng tàng hình của chú."

"Để làm gì?"

"Châu sẽ không kể. Không có gì bất hợp pháp cả"

"Một tháng, chứ không phải một ngày đúng chứ."

Colin cau mày, như thể cậu ta đang tính toán trong đầu. "Một tháng."

"Vì vậy, châu sẽ giữ bí mật điều này?"

Colin nhếch mép, cậu bé nhếch mép, điều mà Blaise chưa bao giờ thấy Colin làm trước đây và đột nhiên anh ta có thể nhìn thấy Draco trong khuôn mặt của Colin, người thường có rất nhiều Hermione trong mình hơn.

"Cháu đã không hứa điều đó. Cháu không phải quyết định phải làm gì với những ghi chú này. Điều duy nhất cháu có thể và sẽ hứa là.... "

Cậu đột nhiên cười toe toét. "Cháu hứa với chú, chú Potter, rằng cha cháu sẽ nghe về điều này."

Blaise cười thành tiếng, khi Harry đeo kính trở lại sống mũi cố giữ bình tĩnh. Có một tia sáng trong mắt cậu, cậu nhận ra trò đùa.

"Hãy nói với cậu ấy cho chú thời gian cho đến tháng sáu."

"Chú sẽ phải nói chuyện với cả cha và mẹ cháu. Có thể họ sẽ đồng ý. Có lẽ họ sẽ muốn thêm vàu điều kiện vào danh sách nhỏ của cháu nữa"

Luna thả lỏng một chút trong vòng tay của Blaise. Cô ấn vào tay anh.

Colin nhìn Harry khó chịu trong một thời gian dài, nhưng chắc chắn rằng Harry không quay đi chỗ khác. Cuối cùng, cả hai đều gật đầu. Blaise quay đầu lại và thấy Rina đang hạ xuống đất cùng với quả cầu nhỏ màu vàng trên tay, sáng bừng và rạng rỡ.

Neville chạy đến chỗ họ, không để ý đến tâm trạng căng thẳng, hét lên đầy phấn khích. "Tôi đã có một bức ảnh hoàn hảo!"

Cậu ấy đưa điện thoại muggle của mình cho Blaise và Luna. Bằng cách nào đó mà Neville đã nắm bắt được thời điểm chính xác, khi Rina nắm lấy quả snitch, khuôn mặt háo hức và tập trung, một nụ cười trên môi trong khoảnh khắc chiến thắng.

Neville dùng ngón tay lau khắp điện thoại, rủa thầm trong hơi thở này, nhưng cuối cùng anh cũng đã làm được những gì mình muốn.

"Tôi vừa gửi bức ảnh này cho Draco, ít nhất thì tôi hy vọng là tôi đã làm được điều đó."

Blaise ghi chú thêm một điều nữa vào danh sách ngày càng nhiều những điều cần nói với Draco và Hermione. 'Lace', 'Phoenix Potion', 'Narcissa Malfoy' và 'điện thoại'. Anh ấy chắc chắn sẽ hỏi về điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro