Chapter 69: The perks of getting along with the in-laws (April 12, 2002)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tỉnh dậy, Draco phải mất một lúc để nhận ra rằng anh đã không thức dậy ở bên cạnh Hermione. Anh đã ngủ trong một gian hàng nhỏ ở Youth Hostel, và lẽ ra anh phải biết rằng chiếc giường quá hẹp cho hai người, nhưng giấc ngủ đã khiến anh trằn trọc trong một thời gian. Anh không muốn trở lại căn hộ của mình, nơi anh đã không ở kể từ ngày đó vào tháng 9 khi anh bị bắt. Không có cách nào để nói rằng các thần sáng sẽ để anh trở lại đó. Họ có thể cố gắng đưa ra những bằng chứng khác. Anh cảm thấy an toàn hơn khi ở trong nơi này, ẩn mình một cách kín đáo giữa những du khách thích khám phá London.


Một sự trống trải lớn kéo dài nơi trái tim anh. Anh tự hỏi liệu có tốt hơn không nếu anh đến Azkaban hay không. Vực thẳm của sự đau khổ của anh có thể còn sâu hơn, nhưng mặt khác, anh sẽ không rơi khỏi đỉnh của hạnh phúc tột cùng của mình dễ dàng như vậy. Đập vào chiếc gối và hình dung ra khuôn mặt đầy tàn nhang của Ron Weasley cũng không giúp ích được gì. Trong lòng anh tràn đầy sự hỗn hợp giữa giận dữ, buồn phiền và khao khát Hermione đơn giản đến mức có thể xé nát anh ra từng mảnh, hoặc ít nhất là cảm giác như vậy.


Các thần sáng đã nói với anh rằng anh sẽ không bị giám sát, rằng họ sẽ đảm bảo lệnh cấm liên lạc từ phía Hermione, họ đã giải thích điều đó, sau khi anh từ bỏ cơn thịnh nộ với họ. Dawlish đã giải thích các điều kiện cho anh một cách vòng vo và trịch thượng, điều đó đã khiến Draco phát điên và suýt nữa khiến đã đánh Dawlish. Những người chống lại hiện ra ở căn hộ của Hermione - như thể anh có thể xuất hiện ở căn hộ của cô ấy vậy! - và một thần sáng ở bên cạnh cô ấy trong một khoảng cách thích hợp. Tất cả để đảm bảo rằng Draco sẽ không đến gần cô ấy. Tất cả đều là một sự lãng phí kinh khủng về tiền bạc và thời gian mà anh đã nói với họ. Anh đã nói với họ rằng anh đã không đặt tình dược cho bất kỳ ai, đặc biệt là không phải Hermione. Draco gần như điên lên vì hận thù khi thấy Potter và Weasel đến và đứng bên cạnh khi anh được những người khác giải thích. Hai năm rưỡi. Chính xác là 900 ngày.


Chà, 899 ngày kể từ hôm nay. Có lẽ anh chỉ có thể nhắm mắt lại và thời gian sẽ trôi qua. Nhưng ngồi xung quanh sẽ chỉ làm cho nó thêm khó chịu. Draco quyết định làm những gì anh đã trì hoãn trong tuần trăng mật. Tiền là một vấn đề cấp bách và Malcolm đã hứa sẽ tiếp nhận anh một lần nữa.


Anh quyết định lấy đồ của mình và đi. Ít nhất về mặt đó, các vị thần sáng đã giữ lời. Draco không bị theo dõi. Các thần sáng có thể sẽ xuất hiện trước mặt anh nếu anh đến gần Hermione. Dù sao thì anh cũng muốn thử, chỉ để được nhìn thấy cô từ xa, nhưng anh cũng không muốn mạo hiểm tự do của mình, hoặc cơ hội gặp cô sau khi cuộc chia cách đã tàn. Nên có một cách để tấn công lệnh cấm liên lạc ngu ngốc này bằng cách tranh chấp nó.


Sự chào đón của Malcolm thật nồng nhiệt và chân thành, đồng thời cũng là sự xoa dịu tâm hồn của Draco. Draco nói với ông ấy rằng anh có thể tự do làm việc theo ý muốn và quyết định không kể chi tiết về tình trạng khó khăn của mình. Dù sao thì anh cũng là một người tự do, không bị quản chế. Nếu họ không tìm cách dỡ bỏ lệnh cấm, thì cũng sẽ không cần nhiều thời gian rảnh, một suy nghĩ rất chán nản. Họ nói về một bản hợp đồng và Malcolm đã cho anh một công việc và ân cần cho phép Draco có nhiều thời gian rảnh để tham gia học thêm và lấy bằng lái xe. Nó hào phóng hơn nhiều so với bất kỳ lý do gì mà Draco có thể mong đợi.


Malcolm vỗ vai anh. "Luật sư của cậu có vẻ là một người phụ nữ có năng lực, tôi có cảm giác rằng cô ấy có thể giải quyết vấn đề này cho cậu."


Draco cười ngắn. "Cô ấy thật tuyệt."


Malcolm mỉm cười. "Cậu có thể muốn chuyển đến gần chỗ làm hơn một chút. Người bạn của tôi có một căn hộ nhỏ cách đây hai con phố. Nó không nhiều nhưng cậu sẽ tiết kiệm được thời gian nếu không phải đi làm. "


"Ông còn tốt hơn cả cha của tôi," Draco thốt lên.


Malcolm nháy mắt. "Tôi chỉ muốn cậu thử nghiệm các công thức nấu ăn của chính mình. Bánh sô-cô-la-chanh bán chạy như bánh nướng vậy"


Sau khi đồng ý bắt đầu công việc vào thứ Hai tuần sau, anh vào thành phố và mua hai chiếc nhẫn Ailen Claddagh, trong một hành động bất chấp khiến số tiền ít ỏi của anh càng cạn kiệt. Người thợ kim hoàn nhìn Draco một cách kỳ lạ khi anh đặt một bản khắc trên cả hai chiếc nhẫn.


"Cậu không biết chính xác kích thước chiếc nhẫn của vợ mình nhưng muốn tôi khắc? Điều gì sẽ xảy ra nếu chiếc nhẫn quá lớn?"


"Đừng bận tâm về điều đó," Draco nói. Hermione luôn có thể thu nhỏ chiếc nhẫn một cách kỳ diệu. Họ hứa sẽ thực hiện ngay lập tức và Draco vô định lang thang trên các con phố, vào các hiệu sách. Hai cuốn sách bìa mềm của Jane Austen - 'Thuyết phục' và 'Giác quan và Khả năng nhạy bén' - từ một chiếc bàn lục lọi nằm trong túi của anh, khi anh nhặt nhẫn ba giờ sau đó.


Anh muốn xỏ chiếc nhẫn vào ngón tay mình ngay lập tức nhưng đã dừng lại khi nhìn thấy người thợ kim hoàn có vẻ mặt buồn cười. Draco lấy chiếc nhẫn của dòng tộc Malfoy ra và dự tính sẽ cắt nó chỉ để dằn mặt cha mình, nhưng sau đó anh để nó vào túi và thay nó bằng chiếc nhẫn cưới mới của mình. Anh đã sống sót sau Voldemort, anh sẽ sống sót sau chuyện này. Anh đã không phải trải qua địa ngục và hiện tại là thử thách để không đánh mất vợ mình bây giờ.


Khi anh đến gặp Mayweed Grove và bố mẹ vợ, mọi chuyện đã gần như tan tành, với hy vọng rằng các thần sáng sẽ không quá quan tâm đến họ. Monica kéo anh vào nhà như thể cô sợ rằng anh sẽ bị nhìn thấy.


"Draco," bà nói. "Chúng ta đã rất lo lắng, con đã ở đâu? Hermione chỉ nói với chúng ta từng mảnh nhỏ. Con bé đã ở đây sớm hơn với một trong những thần sáng nào đó. Con bé đang ở một mình. Ta hầu như không hiểu con bé đang nói gì ".


"Con xin lỗi, lẽ ra con nên gọi, nhưng con vẫn chưa xử lý được hết. Con thậm chí không chắc, nếu con có thể đến thăm hai người."


"Miễn là con và Hermione không ở đây cùng lúc, điều đó có thể xảy ra, nếu ta hiểu Hermione một cách chính xác. Con bé đang nói những điều gì đó liên quan đến chia cách, và với một vị thần sáng đang rình rập xung quanh. "


"Cảm ơn Merlin," Draco cảm thấy nhẹ nhõm. Anh  sẽ biết ơn vì những lòng thương xót nhỏ nhoi này.


Draco đưa cho họ chiếc nhẫn, anh đã mua. "Mẹ có thể đưa cái này cho Hermione vào lần tới khi em ấy đến đây không?"


Anh đỏ bừng mặt. "Tụi con đã nói về những chiếc nhẫn, nhưng bằng cách nào đó tụi con đã quên không mua chúng trong tuần trăng mật của mình, nhưng đây là những gì tụi con đã đồng ý."


Wendell nói: "Hermione đã mua một chiếc điện thoại di động." Ông đưa một mảnh giấy cho Draco. Draco chộp lấy nó và gõ số vào danh bạ trên điện thoại di động của mình. Anh nuos sau bức tượng Elizabeth Bennet, đề phòng một vị thần sáng nào đó nhìn vào điện thoại của anh . Anh thở phào nhẹ nhõm và nắm tay lại xung quanh tờ giấy để nhắc nhở bản thân rằng họ có thể giao tiếp. Anh ca ngợi tất cả những kiến ​​thức chuyên môn về công nghệ muggle mà anh có được sau Trận chiến ở Hogwarts. Họ vẫn sẽ phải tìm cách làm thế nào. Các Thần sáng có thể quá ngu ngốc khi nghi ngờ công nghệ của Muggle, nhưng Draco sẽ không tin vào điều đó rằng họ sẽ không nhận ra liệu anh có thực sự nói chuyện với Hermione qua điện thoại hay không.


"Có cả điện thoại cố định tại căn hộ của con bé. Chúng ta có thể gọi cho con bé ngay bây giờ. Con sẽ phải im lặng để đề phòng."


Draco lẽ ra đã ôm mẹ vợ của mình. Anh cảm thấy mắt mình cay xè.


Monica đã làm như đã hứa, và khi bà ấy cầm ống nghe trên tay, bà ấy đã nhấn nút mở loa để tất cả họ có thể nghe.


Khi Hermione bắt máy, giọng nói của cô đã đi sâu vào trái tim của Draco. Anh nắm tay mình thành nắm đấm và áp chúng lên môi. Anh hầu như không nghe thấy Monica hỏi liệu Hermione có thể nói chuyện cởi mở hay không. Rõ ràng, cô không thể, hoặc không chắc chắn.


"Mẹ có đưa số của con cho anh họ John không?" cô ấy hỏi.


"Chắc chán rồi, cậu ấy thực sự đang ở đây." Monica khẳng định.


"Đó là một sự cứu trợ. Nói với anh ấy, đừng gọi cho con" Hermione cảnh báo. "Tốt hơn là anh ấy nên nhắn tin cho con và con sẽ gọi khi có thể." Giọng cô nghe căng thẳng quá.


"Con và Luna đã đấu tranh với nhau cả ngày. Tin hay không thì tùy, con đã quên nói với anh ấy vào sáng nay, cô ấy đã đến ở với con vào sáng nay... Cuộc hôn nhân của con dẫn đến một cuộc nổi loạn của gia tinh."


"Nổi loại của gia tinh?" Monica rõ ràng đã bị thua thiệt.


Draco cố gắng quấn lấy bộ não của mình trước lời giải thích của Hermione. Wendell nhìn anh như thể ông muốn nói rằng Draco lẽ ra phải biết về hiệp ước yêu tinh nhà này. Draco giơ hai tay lên trong một cử chỉ hết sức ngạc nhiên. Anh hết mực tin tưởng tổ tiên Sammael của mình muốn làm gì nhưng cha anh chưa bao giờ nói với anh về điều đó.


"Một người nào đó, có lẽ là Prudy, đã hướng tất cả các yêu tinh tới con với tư cách là người đại diện hợp pháp của họ. Con đang chết chìm trong các yêu cầu. Ít nhất thì con sẽ không chết đói."


Draco hy vọng rằng Prudy sẽ không gặp rắc rối vì chuyện này.


"Con là con gái của chúng ta. Dù sao thì con cũng sẽ không chết trước mặt chúng ta" Monica nói với cô .


"Consẽ cố gắng chống lại lệnh cấm, nhưng sẽ rất khó khăn. Có vẻ như tất cả mọi người và mẹ của họ đều quan tâm đến việc khiến con và Draco phải ly thân. Có những người nghĩ rằng con không nên ở bên anh ấy, bởi vì họ nghĩ anh ấy là tội phạm, sau đó có những người cho rằng anh ấy không nên ở bên con, bởi vì con bị cho là một nỗi ô nhục, và bây giờ chúng ta có tất cả gia đình, những người đang trên bờ vực mất đi các gia tinh của họ. Và sau đó, có Harry và Ron nghĩ rằng con đã bị đánh thuốc mê và rằng tôi đang bị cuồng loạn."


Monica càu nhàu về 'luật phù thủy quanh co' và 'sự tham nhũng'. "Con không thể chỉ sống bên ngoài thế giới của họ được không?"


"Không, với tư cách là một phù thủy, con phải tuân theo luật phù thủy và họ có thể thi hành luật đó, hoặc họ bẻ gãy cây đũa phép của con".


Draco kịch liệt lắc đầu.


"Và con vẫn muốn tạo ra sự khác biệt. Họ sẽ không đánh bại con dễ dàng như vậy". Draco không biết làm thế nào cô có làm điều đó, chiến binh ác liệt của anh là một phù thủy. Nhưng cô sẽ không nhượng bộ và anh cũng vậy.


"Con có thể nhận được một cuộc hẹn với bác sĩ Jameson sau khi con rời đi không?" Wendell hỏi. Vì vậy, Hermione vẫn bị ốm. Draco đang rất lo lắng.


"Đúng vậy, cô ấy đã ép con vì cha. Cô ấy muốn gửi lời chào trân trọng đến hai người".


"Và?" Monica hỏi. Trong một phút dài, bên kia đầu dây im lặng.


"Luna đã đúng. Con đã có...." Hermione tạo ra một số âm thanh vui nhộn nghe như thể cô ấy đang cười và thổn thức cùng một lúc. "Bác sĩ Jameson đã siêu âm và đã có một nhịp tim, một nhịp tim đập rất nhỏ."


Draco cảm thấy như thể mình vừa bị một viên gạch to đè lên. Miệng anh mở ra. "Nhưng..."Wendell ra hiệu cho anh im lặng, và Draco gặp khó khăn để giữ đầu anh không nổ tung. Làm thế nào mà điều đó có thể. Bùa tránh thai đã không thất bại. Anh hầu như không nghe Hermione giải thích về việc suctum của anh phải chịu trách nhiệm như thế nào.


Một đứa trẻ, Hermione đang mang thai. Họ sắp có con. Đầu óc anh quay cuồng. Anh không biết mình đang hạnh phúc hay đang tuyệt vọng. Anh chỉ biết rằng anh muốn ở bên Hermione. Vợ của anh . Vợ anh đang mang bầu.


Hermione bắt đầu hét lên một cách nghiêm túc. Và âm thanh xé nát, xé nát trái tim anh. Anh có thể nghe thấy tiếng Luna Lovegood ở nền trong căn hộ của Hermione, đang cố gắng an ủi Hermione, nói với Hermione rằng cô ấy sẽ giúp. Monica nói với cô qua điện thoại rằng họ sẽ ở đó vì đứa bé. Điều đó cô có thể trông cậy vào ông bà.


Chẳng bao lâu sau, anh cũng bật khóc, và tiếng nức nở của họ hòa vào nhau, trong khi Monica ấn tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro