Chapter 23: Potions and Dark Arts (March 26-27, 1998)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ký ức của Draco Malfoy (được truy xuất vào ngày 8 tháng 8 năm 2020)

Những suy nghĩ của Draco về các muggles đã dần thay đổi trong những tuần trước. Chuẩn bị nguyên liệu cho loại thuốc có thể tái tạo scutum là một cơn ác mộng. Rốt cuộc thì linh cảm của anh về việc cắt, thái và rút hết mọi thứ thông qua các phương pháp Muggle là đúng. Tuy nhiên, anh đã làm hỏng một số lô thuốc khi anh làm không đủ tỉ mỉ. Hóa ra, các thành phần phải được cắt rất nhỏ và phải thật đều, một công việc vừa nhàm chán vừa mệt mỏi. Cắt một cách vội vàng không phải là một ý kiến ​​hay. Prudy tội nghiệp đã bị ốm một lần và cô ấy đã bỏ đi, điều mà Draco chưa bao giờ thấy một gia tinh nào dám làm. Anh cảm thấy phải rất xin lỗi cho gia tinh nhỏ vì đã không ngừng sử dụng cô cho các thí nghiệm của mình.

Đó là đêm thứ năm. Ngày mai anh sẽ rời trường Hogwarts để đến Manor nghỉ lễ Phục sinh. Anh chắc chắn không mong đợi vào nó chút nào cả. Nhưng anh cần phải làm điều đó. Anh ấy đã vô vét các nguyên liệu quý hiếm của giáo sư Slughorn một cách vô liêm sỉ, nhưng chỗ của Slughorn đã hết sạch nguyên liệu, và Draco đã viết thư cho mẹ anh về việc tìm các nguyên liệu làm thuốc. Nếu ai đó có thể mua bột sừng Erumpent và trứng Bowtruckle thì đó chính là bà ấy.

Khi giáo sư Slughorn bắt quả tang anh đang ăn cắp nguyên liệu của mình, Draco đã lạnh lùng thông báo cho ông ta biết rằng anh đang làm theo lệnh. Anh không nói rõ mệnh lệnh của ai nhưng chỉ dùng tay phải vòng qua cẳng tay trái và xoa vào đó, chỉnh sửa tay áo, anh tin tưởng rằng Slughorn đã nghe về dấu ấn của anh. Đó là một gợi ý đủ để Slughorn lùi bước. Thật không may, Antony Goldstein từ Ravenclaw đã bắt gặp họ. Draco đã nghĩ rằng danh tiếng của mình không thể tồi tệ hơn, nhưng rõ ràng vẫn có một số người không biết về dấu ấn của anh. Goldstein rõ ràng đã nói với những người khác và Draco đã có một tai tiếng lớn hơn bình thương. Anh cho rằng điều đó có phần nực cười khi nhà Carrows tiếp tục chế giễu những lời nguyền rủa trẻ con của anh, ít nhất là nếu họ chưa bắt thóp được anh.

Vừa rồi, Prudy và anh đang thử lọ dược. Hóa ra, lọ dược đã bắt đầu có tác dụng với các sinh vật sống, ít nhất là nó có tác dụng với gia tinh. Anh ta đã sử dụng nó lên Prudy với một lượng khá lớn, và anh ta đã thử tất cả các loại phép thuật lên nó. Prudy đã nao núng mỗi khi anh thử một Lời nguyền không thể tha thứ. Nhưng ý muốn thực sự làm tổn thương Prudy của anh ta không tồn tại hoặc lọ thuốc thực sự tốt như nó nên. Prudy không cảm thấy gì, mặc dù nó đã than vãn khá nhiều.

Draco cố gắng giải thích với nó. "Mày biết đấy, đây là một bí mật lớn và tao không thể thử điều này với bất kỳ ai khác."

Anh hơi bực bội. Loại được này chỉ làm được một nửa những gì nó phải làm. Chiếc khiên hoạt động đủ tốt và chỉ điều đó thôi cũng đủ để biến nó trở thành một loại thuốc tiên tiến và hữu dụng, nhưng Prudy vẫn có thể sử dụng phép thuật. Điều đó có nghĩa là như mọi thứ hiện tại, lọ thuốc sẽ không thể khống chế Chúa tể Hắc ám.

Draco tiếp tục bắn những câu thần chú tương đối vô hại vào con yêu tinh sau mỗi năm phút để kiểm tra tác dụng của lọ thuốc sẽ giữ được bao lâu. Hóa ra là sáu giờ, thực sự cần bao nhiêu linh dược nữa thì còn phải chờ một đợt thử nghiệm sau. Sau sáu giờ, lọ dược này hết tác dụng và khi Prudy bất lực mở miệng bật cười, khi câu thần chú nhột đánh trúng nó, Draco nảy ra một ý tưởng. Anh hình dung ra cách con gia tinh nhắm mắt và ngậm miệng lại khi anh dùng lọ dược, mặc dù bằng cách nào đó lọ dược bốc hơi ngay lập tức và không để lại một chút ẩm ướt nào.

"Tao nghĩ chúng ta nên thử xem điều gì sẽ xảy ra, nếu mày nuốt phải lọ thuốc."

Con yêu tinh rên rỉ, và Draco cảm thấy xót xa cho sinh vật nhỏ bé.

"Được thôi, tao sẽ làm nó," anh nói. Anh khó có thể yêu cầu Severus làm điều đó. Và sau cùng thì anh vẫn phải sẽ phải thử nghiệm điều này trên một con người.

Anh ấy đã cố gắng uống nó ba lần, nhưng lần nào cũng nhổ nó ra lại. Cuối cùng anh ra lệnh cho Prudy ép anh nuốt loại độc dược ấy xuống. Yêu tinh nhỏ rất không hài lòng về mệnh lệnh này, vì yêu tinh không được phép làm bất cứ điều gì mạo hiểm đến phép thuật của chủ nhân. Chỉ sau khi Draco đe dọa tự do cho Prudy, nó mới làm theo lời anh. Draco đã cố nuốt nó xuống khi con yêu tinh anh uống và Prudy ngay lập tức tự trừng phạt mình.

Nó có vị dễ chịu của bạc hà, gừng và chanh, vị tươi, không quá chua. Thật kỳ lạ khi không có thành phần nào trong số này thực sự có trong lọ dược. Draco sốt ruột bảo Prudy dừng việc tự trừng phạt bản thân và vẫy đũa phép. Không có chuyện gì xảy ra.

Anh nên cảm thấy chiến thắng, nhưng thay vào đó anh ta cảm thấy một sự sợ hãi lạnh lẽo. Anh cảm thấy rất dễ bị tổn thương và hối hận vì quyết định thử nghiệm lọ thuốc của mình. Lẽ ra anh ta nên thử nghiệm điều này trên một Hufflepuff không nghi ngờ gì, thật là bí mật. Những giờ tiếp theo cứ kéo dài, trong khi Draco cố gắng làm phép 5 phút một lần. Prudy nhìn anh và nhăn mặt mỗi khi cây đũa phép của anh ta không có gì xảy ra. Cuối cùng khi anh ấy có thể làm phép lại, anh đã khóc vì nhẹ nhõm. Prudy cũng khóc, và nó cuối cùng đã ngừng cố gắng làm tổn thương bản thân.

Draco và Prudy vội vàng cất lọ dược vào những chiếc lọ tiện dụng. Họ rời khỏi Phòng Yêu cầu và đi ra ngoài ba lần, nóng lòng chờ phòng đổi thành Phòng Ẩn dấu. Draco đặt những chiếc lọ vào một chiếc tủ có cánh cửa màu xanh lá cây và đặt cuốn sổ của mình đằng sau một bức ảnh cũ về trận Quidditch đầu tiên. Anh ta bỏ túi một lọ dược với hy vọng mang được đến Severus. Trước khi họ rời đi và anh ta đuổi Prudy đi, Draco đã làm theo thói quen thông thường là rút ra ký ức của mình. Anh ta cất giấu chúng, ngoại trừ những thứ cần thiết trần trụi như cái tủ có cánh cửa màu xanh lá cây, trận đấu Quidditch, lọ thuốc có tác dụng, mùi vị của lọ thuốc.

Khi anh lẻn ra lần thứ hai, trời đã bắt đầu sáng, và giờ học có lẽ sẽ bắt đầu trong ít phút nữa. Draco tự hỏi liệu mình có thể gặp được Severus không. Anh nóng lòng lên kế hoạch. Anh sẽ sớm để Chúa tể bóng tối nuốt lọ dược đó, nhưng anh biết rằng điều này sẽ cần sự chuẩn bị tỉ mỉ. Rốt cuộc thì họ chỉ có một cơ hội duy nhất.

Nếu anh không quá mệt mỏi như vậy, anh có lẽ đã có thể tránh được anh em nhà Carrow. Họ đang đi tuần trước Đại sảnh đường để trừng phạt những đứa đi ăn sáng muộn. Đây là một cuộc tra tấn ngẫu nhiên khác của họ. Đôi khi họ trừng phạt lũ trẻ chỉ để đợi bữa sáng của họ. Draco chạm mặt họ cùng với một cô gái nhỏ của nhà Ravenclaw. Draco lờ mờ nhớ rằng mình đã từng nhận đũa phép ít nhất một lần.

Draco cảm thấy chiến thắng và hy vọng vụt tắt trong vài giây. Cô gái bắt đầu khóc. Anh em nhà Carrows nói với cô rằng cô thật may mắn khi họ đã chọn Draco để trừng phạt cô. Draco chỉ có vài giây để quyết định, và anh để chiếc lọ lọt vào tay mình, tóm lấy cô gái theo cách mà lũ Carrows chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt sợ hãi của cô. Anh làm vỡ lọ để lọ thuốc để chảy xuống cơ thể cô gái và nó bốc hơi ngay lập tức.

"Đừng quên hét lên," anh thì thầm vào tai cô và đẩy cô ra. Dù gì cô ấy cũng là một Ravenclaw, cô nên thông minh.

Cô ấy hét lên, và khóc nức nở cho đến khi an hem Carrow cười và nói với Draco rằng anh dường như đã nắm được cách thực hiện Lời nguyền Tra tấn. Họ bỏ đi, khi cuối cùng đã chán môn thể thao của mình, cô gái nhỏ đã tự đứng dậy nhanh một cách đáng kinh ngạc. Đôi mắt cô ấy trừng lớn vào khuôn mặt anh, và cô tìm kiếm câu trả lời trong cái nhìn của Draco. Có vẻ như lọ thuốc đã hoạt động. Draco chỉ giữ một ngón tay trên môi, mặc dù anh đã muốn tự tát mình. Severus sẽ tức giận, rằng anh đã mạo hiểm bí mật chỉ vì anh muốn một lần giải thoát cho một cô gái nhỏ.

(lời khai của Helena Winters, phiên tòa Malfoy, tháng 2 năm 2002)

[nhân chứng] "Anh em nhà Carrow đã bảo anh ta Tra tấn tôi, và anh ta tóm lấy tôi và dùng một thứ gì đó. Anh ta làm phép lên tôi, nhưng tôi không cảm thấy gì, không có gì cả. Tuy nhiên, tôi đã hét lên như anh ta đã nói với tôi, vì vậy nhà Carrow sẽ không nghi ngờ".

[truy tố] "Cô có chắc không, cô Winters? Năm học 1997/98 liên tục là một nỗi kinh hoàng đối với tất cả các học sinh. Cô thậm chí có nhớ bất kỳ một lần cụ thể nào mà câu thần chú Tra tấn bị thất bại không? "

[nhân chứng] "Ông Sloane, chính xác là vì tôi thực sự biết cảm giác của Lời nguyền Tra tấn là như thế nào, tôi biết rằng bất cứ điều gì Malfoy làm với tôi đều hiệu quả. Tôi không cảm thấy nó. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro