Chapter 24: A day in a lawyer's office

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng cố gắng quá nhiều." Hermione gần như có thể nghe thấy giọng nói của Draco. Terry Boots đang ngồi trước bàn làm việc của cô và ông ta chính xác là kẻ lộn xộn nhất mà Hermione mong đợi.

"Natasha thực sự không nên nuôi dạy cho con trai chúng tôi có những định kiến ​​như vậy, không phải trong thời buổi này. Tại sao cô ấy không thể thấy rằng cô ấy đã làm hại thằng bé? Ý tôi là điều này không chỉ về việc tôi cảnh báo thằng bé về việc có thành kiến ​​với những muggle, mà còn là việc thằng bé sẽ không tiến xa trong xã hội của chúng ta nếu nó có quan điểm như vậy ".

Hermione không thể giúp mình. "Terry, định kiến chống muggle vẫn còn khá phổ biến. Nhiều người vẫn rất cẩn thận khi sử dụng thuật ngữ muggleborn và vẫn nghĩ rằng muggle và squibs là thấp hơn. Tôi nghi ngờ về việc sẽ có ai đó sẽ để mắt tới nếu Andrei nếu thằng không thích muggles chỉ một chút xíu. Nó chắc chắn sẽ không cản trở bất kỳ sự nghiệp nào." Đối với tất cả sự thương hại của mình, cô chế giễu. "Chà, trừ khi thằng bé đã biết mình muốn tham gia Bộ phận kết nối muggle ở ​​Bộ khi mới 9 tuổi."

"Làm thế nào cô có thể lạc quan về điều đó như vậy cơ chứ?" Terry hỏi.

"Ông đã ký một thỏa thuận, Terry," Hermione trả lời. "Ông có thể tác động để thằng bé học về Muggle ở ​​Hogwarts, ông có thể đợi cho đến khi thằng bé mười bốn tuổi và có tiếng nói riêng về việc muốn đi cùng cha mình hay không. Bây giờ, luật sư của Natasha sẽ làm hạn chế các ảnh hưởng của ông lên thằng bé và tôi không thể làm gì nhiều hơn được cho ông "

"Tôi không nghĩ Natasha lại nghiêm túc về chuyện đó," Terry thì thầm. "Cô ấy chưa bao giờ nói về chủ nghĩa biệt lập trong khi chúng tôi kết hôn. Tôi nghĩ đó là gia đình của cô ấy, cô biết đấy. Cha của cô bắt Andrei phải đeo chiếc nhẫn có chữ ký của gia đình mọi lúc. Natasha đã tức giận trong một lần chúng tôi để quên chiếc nhẫn ở căn hộ của tôi khi tôi mang Andrei đến chỗ cô ấy. Ý tôi là nó chỉ là một chiếc nhẫn".

Hermione cố gắng không để sự khó chịu của mình lộ ra. Chỉ là một chiếc nhẫn. Cô ấy cũng sẽ nổi cơn thịnh nộ, nếu Rina, Lizzie và Meg không đeo vòng tay của tụi nhỏ, hoặc nếu Colin không đeo nhẫn của mình, khi tụi nhỏ ở bên ngoài nhà. Dù sao thì nó cũng cần cho trường hợp khẩn cấp. Một cách để gọi cô nếu bọn nhỏ gặp nguy hiểm.

"Cô ấy có thể đã yểm bùa bảo vệ vào chiếc nhẫn, Terry," cô lập luận. "Ít nhất hãy cố gắng hiểu cho cô ấy. Nó sẽ giúp mọi thứ trở nên suôn sẻ hơn ".

"Không có gì là suôn sẻ với Natasha cả." Terry nghe có vẻ cay đắng.

Hermione có xu hướng đồng ý nhưng không tán thành với Terry. Cô hứa với ông là sẽ cố gắng giải quyết mọi chuyện với luật sư của Natasha, nhưng cô nghi ngờ việc mình có thể tránh được một khoảng thời gian bị hạn chế tiếp cận với con trai ông ta.

Hermione cảm thấy nhẹ nhõm khi thư ký của cô nói với cô rằng một khách hàng khác muốn gặp cô. Đó là một cái cớ tốt để đẩy Terry đi sau khi ông ta đã hứa trả tiền một lần nữa. Hermione nghi ngờ rằng cô sẽ có thể nhìn thấy bất kỳ galleon nào từ ông ta. Cô sẽ phải nhận thêm vụ mời để có đủ tiền trả cho thư ký của mình. Và cô ghét việc mời mọc một cách nghĩa vụ, cô thích chọn những vụ án thú vị thay vì bênh vực những người mà cô biết là có tội. Có lẽ Draco đã đúng, và cô ấy nên khăng khăng đòi một phần trăm cho chứng chỉ sử dụng các sinh vật huyền bí có trách nhiệm.

Khách hàng tiếp theo của cô là Gnorlin, một yêu tinh mà đảm nhận một vị trí tại St Mungo's. Anh ta không cảm thấy việc đòi hỏi về tài chính hay tiền bạc, mà Hermione đã lập luận rằng không cho phép anh ta theo nghề y, sẽ là một sự phân biệt đối xử. Gnorlin là người chữa bệnh cho Goblin đầu tiên từ, và anh ta khá thành công, nhưng anh ta vẫn cảm thấy bị phân biệt đối xử. Hầu hết mọi lần anh ấy đều đúng, và Hermione đã viết vài lời cảnh cáo nghiêm khắc cho hội đồng quản trị của St Mungo's. Mặc dù Gnorlin là một khách hàng thường xuyên và bất chấp lý do xứng đáng của mình, anh ta không phải là một trong những người yêu thích của Hermione.

Và cô ấy cảm thấy tội lỗi về điều đó. Kể từ khi yêu tinh Griphook cố gắng lừa Harry, Ron và cô khi họ đột nhập vào Gringotts, cô ấy đã không tin tưởng vào yêu tinh, và cái thái độ của các yêu tinh ở Gringotts khi không cho phép cô vào trong tòa nhà, trong khi họ hoàn toàn đối xử rất tốt với việc Harry và Ron có hầm ở đó vì tiền của họ, khiến cô càng thêm phẫn nộ với lũ yêu tinh. Cô biết rằng không gì trong số này là lỗi của Gnorlin, nhưng cô vẫn đấu tranh trước sự hiện diện của anh ta.

Draco đã nói với cô rằng một phần lòng nhiệt thành của cô muốn thắng vụ án của Gnorlin là muốn quay lại với những con yêu tinh có thành kiến ​​để trả đũa, và cho Gnorlin thấy rằng bản thân cô ấy đã vượt lên trên những thành kiến ​​đó. Đôi khi anh biết cô quá rõ. Cô cẩn thận chuẩn bị một lá thư khác gửi cho St Mungo's và nói với họ rằng hoàn toàn không có lý do gì mà các gia đình thuần chủng lại từ chối một yêu tinh chữa bệnh, người có trình độ như những người khác. Ít nhất thì Gnorlin không bao giờ thất bại trong việc trả tiền. Và nếu cô ấy có thể nhận được jibe tại Sloanes như một khoản lợi thế chấp, cô ấy sẽ không phàn nàn.

Trong giờ nghỉ trưa, Astoria Greengrass đã đến hỏi cô về việc cuộn giấy của trường bị hỏng. Hermione khá ngạc nhiên khi Astoria đến, mặc dù Draco đã nói với cô rằng cô ấy có thể sẽ đến. Trong nhận thức cuối cùng, điều khá buồn cười là cả cô và Draco đều ghen tị về Astoria. Hermione đã để mắt đến những cuộc nói chuyện của Astoria với Draco về cuốn sách của cô ấy và Draco đã lo sợ những cuộc nói chuyện dài và muộn của cô ấy với khách hàng của mình về trường hợp của Astoria chống lại cha cô ấy, bởi vì bằng cách nào đó anh ấy đã tiếp thu sở thích của Astoria sớm hơn rất nhiều. Mặc dù nhìn cuộc khủng hoảng hôn nhân sau khi giải quyết là điều đáng để mỉm cười, nhưng nó vẫn khiến Hermione cảm thấy hơi khó xử về Astoria.

Nếu Draco nói đúng về việc Astoria có phải lòng cô thì cô sẽ không bao giờ biết, và chắc chắn cô sẽ không hỏi. Sau khi giải quyết xong cơn ghen, Draco đã nói với cô rằng anh khó có thể trách việc Astoria cũng phải kính sợ người phụ nữ anh yêu. Sự hòa giải của họ vẫn có thể khiến cô mỉm cười.

Astoria có vẻ đủ hạnh phúc. Cô ấy nói với Hermione rằng cô ấy có một người bạn cùng phòng là muggle và họ sống ở Muggle London.

"Chúng tôi che dấu mọi người xung quanh sự thật rằng cô ấy không thể nói với ai rằng tôi là phù thủy, và tôi không thể nói với ai rằng cô ấy là..." Astoria dừng lại.

Hermione gợi ý: "Có lẽ nhiều hơn một người bạn cùng phòng? Tôi sẽ không nói với bất kỳ ai nếu cô muốn giữ bí mật."

"Tôi đã nói với Neville" Astoria nói. "Nhưng tôi muốn đưa ra các điều khoản của riêng mình."

Cô nhăn mặt. "Tôi không muốn mất việc vì nó. Tôi đã bị một số phụ huynh nhìn với vẻ nghi ngờ. "

Astoria đã lấy ra cuộn giấy để Hermione xem nó, nhưng Hermione rất mất tinh thần, thậm chí sau khi yểm vài câu thần chú trên cuộn giấy, họ vẫn không tìm ra bất kỳ lỗi nào với nó. Đối với Hermione, nó vẫn trông giống như công việc thần chú phức tạp đang hoạt động tốt như ngày nó được tạo ra vậy.

"Tôi phải thừa nhận rằng tôi đã kết thúc sự thông minh của mình" cuối cùng Hermione thừa nhận. "Tôi tự hỏi liệu thay vì sửa chữa nó, cô và Hiệu trưởng Flitwick có thể tạo một cuộn giấy mới không."

Astoria nhăn mặt. "Tôi không biết liệu mình có thể hay không. Việc làm sáng tỏ các lớp phép thuật khác nhau để kiểm tra nó là đủ khó rồi. Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ cần ít nhất bốn pháp sư và phù thủy tầm cỡ như những người sáng lập. Đây là một nhiệm vụ khó khăn".

"Cô đã kiểm tra các gia đình phù thủy mà con của họ không có tên trong cuận giấy chưa?"

"Vâng, tuy nhiên không phải tất cả. Tôi đã tìm thấy ba gia đình cho đến nay, đó là ngoại trừ Matilda Fawley, người đã vào Hogwarts năm ngoái, cô bé là trường hợp khiến chúng tôi nghi ngờ cuộn giấy bị lỗi. Có Andrei Boots, Rosa Prewett, Wilfried Sloane. "

"Andrei Boots?"

"Cô có biết thằng bé không?"

"Cha thằng bé là một trong những khách hàng của tôi. Thật kỳ lạ. Mẹ thằng bé đến từ Nga. Có lẽ đó là lý do tại sao nó không có tên trên cuộn giấy ".

"Nhưng thằng bé sinh ra ở Anh."

Hermione cau mày. "Cô nên kiểm tra những đứa trẻ muggle."

"Đó cũng là những gì Draco đã nói. Nhưng nếu bất kỳ ai không có tên trên cuộn giấy này, đó sẽ là một cơn ác mộng nếu muốn tìm thấy chúng. Những đứa trẻ chỉ có đầy đủ thông tin vào sinh nhật thứ 11 của mình".

"Theo ý kiến ​​của tôi, điều này mang đến cho trẻ muggle một bất lợi." Hermione cắn môi. "Hãy hỏi Pansy xem cô ấy có thể tìm được thông tin xung quanh bộ phận Thần sáng hay không. Rất có thể họ đã bắt gặp bất kỳ hoạt động phép thuật bất thường nào đó."

"Cô ấy sẽ làm điều đó chứ?"

"Cô ấy sẽ kiểm tra với sếp của cô ấy, nhưng tôi không hiểu tại sao nếu cô ấy không làm điều đó." Cô tránh tên ông chủ của Pansy.

"Điều đó có nghĩa là chúng tôi công khai về việc cuộn giấy bị hỏng," Astoria nhăn mặt.

"Theo kinh nghiệm của tôi, giấu giếm không giúp ích gì cho việc giải quyết vấn đề."

***

Cuộc hẹn cuối cùng của Hẻmione trong ngày, nếu có thể gọi là như vậy, đã thoải mái hơn nhiều. Cô đã uống trà với Luna trong văn phòng của mình. Họ nói về hành trình đến Ấn Độ của Zabinis và sự quan tâm của Hermione đã được khơi dậy bởi ấn bản mới về tác phẩm kinh điển của Newt Scamander của Luna. Cô không vui khi nghe về sự nghi ngờ của Luna rằng có một cái gì đó giống như một mạng lưới ngầm để buôn lậu các sinh vật huyền bí hoang dã.

"Chị đã làm việc trong nhiều năm để có được cái luật chết tiệt đó thông qua Wizenagamot," cô nói. "Sao họ dám!"

Luna chớp mắt với cô ấy. "Hermione, chị có nhận ra rằng có những người thực sự vi phạm pháp luật không là ai không? Và rằng họ không quan tâm chị đã nỗ lực như thế nào để đạt được chứng chỉ đó? "

Hermione phải cười bất chấp. "Đúng vậy, Luna, chị biết sự một thật rằng lũ tội phạm có tồn tại. Chị đã phải bảo vệ họ, ít nhất một lần, và kiếm tiền từ việc đó."

"Tất nhiên là có" Luna gật đầu. "Tuy nhiên, em hy vọng rằng chị cũng sẽ không bảo vệ những kẻ buôn lậu các sinh vật huyền bí."

"Chị sẽ không làm vậy với em. Có ý kiến ​​gì không, tại sao lại là các Occamies? "

Luna nhún vai. "Em cho rằng họ muốn có những quả trứng của loài này. Rốt cuộc, vỏ trứng là bạc, ngay cả khi chị không thể bán những quả trứng với các đặc tính ma thuật của chúng còn nguyên vẹn trên thị trường thông thường, với hạn chế mới của hành động 'sử dụng có trách nhiệm', những quả trứng như vậy vẫn có giá trị đủ để tạo ra lợi nhuận."

Trong giây lát, ánh mắt Luna lơ đãng, và cô nhìn ra ngoài cửa sổ. "Nếu họ thực sự quản lý để chúng sinh sản trong điều kiện nuôi nhốt.... Nó chắc chắn sẽ rất đáng giá. "

"Những Occamies không hoạt động tốt trong điều kiện nuôi nhốt."

"Không, nhưng ngay cả khi chị xoay sở khoảng ba đợt đẻ trứng thì cũng có nghĩa là đủ tiền xứng đáng với công sức bỏ ra, thậm chí chỉ bằng bạc, chưa kể chị có thể kiếm được một ít trên thị trường chợ đen nếu thu hoạch được trứng trước khi nở. "

"Điều này sẽ mâu thuẫn với việc lai tạo."

"Đây là lý do tại sao họ cần những Occamies tươi mới."

Hermione chuẩn bị tinh thần cho một kết luận hiển nhiên. "Em nên cảnh báo cho Harry. Chợ đen ở ngay trong ngõ ngách của cậu ta ". Cô cố gắng để giọng nói của mình nghe bình thường nhất có thể. Không khó để nói tên của Harry. Rốt cuộc, đó là hành động tự nhiên. Nhưng nó vẫn đau.

Luna lại tập trung vào cô ấy. "Ồ, em đã đến thăm Harry rồi."

Hermione gật đầu. Cô cố nén nhăn mặt. Cô sẽ tốt hơn trong chuyện này, nếu tuần này không mở ra quá nhiều những vết thương cũ như vậy.

"Em chỉ yêu cầu chị khắc phục những sơ hở trong chứng chỉ," Luna nói

Hermione cau mày và định trả lời một cách gay gắt cho lời bóng gió vô cùng xúc phạm đó, nhưng khi Luna nở nụ cười đáng mến nửa vời, Hermione cắn lại câu trả lời đã đang trên đầu lưỡi cô.

"Gần đây em đã nhận được một khoản quyên góp lớn để sử dụng vì lợi ích của các sinh vật huyền bí."

Luna dừng lại như thể chờ Hermione hiểu phần còn lại. Hermione nhướng mày thắc mắc.

"Nhà tài trợ giao cho em quyền quyết định về cách chi tiền nhưng đã có những đề xuất rất mạnh mẽ về thực tế là không nên bỏ qua các khía cạnh pháp lý".

"Vì vậy, về cơ bản, em đề nghị trả tiền cho chị để tìm kiếm những kẽ hở không tồn tại trong luật mà chị đã chuẩn bị trong nhiều năm từ nguồn kinh phí của.... nhà tài trợ."

Luna hào hứng gật đầu. "Nếu chị tìm thấy bất cứ điều gì có thể giúp ích cho việc buôn lậu, tất nhiên sẽ được hoan nghênh."

"Luna, ngay cả khi chị tính theo từng phút, chị cũng không thể lập hóa đơn cho em nhiều hơn giả sử một tuần làm việc."

"Thật là xấu hổ là, Hermione, để đảm bảo số tiền quyên góp này, em đã đặt chân đến một ngôi nhà mà em thề sẽ không bao giờ đến thăm nữa. "

Hermione nhìn chằm chằm. "Nó giống một thái ấp hơn là một ngôi nhà, phải không?", Cuối cùng cô nói.

Khi Luna gật đầu, cô hỏi lại Luna. "Chính xác thì chúng ta đang nói bao nhiêu tiền."

Luna nói với cô, và Hermione cảm thấy không khí rời khỏi phổi của mình. Cô im lặng một lúc, những con số quay cuồng trong đầu. Narcissa Malfoy đã chết nghiêm trọng về việc moi tiền của gia đình để làm suy yếu lời nguyền.

"Em biết chị ghét bảo vệ tội phạm nếu chị không bị thuyết phục về sự vô tội của họ hoặc ít nhất là các tình tiết giảm nhẹ. Chị sẽ không cần phải làm việc với họ trong khoảng.... một thập kỷ, em đoán vậy? "

Hermione vẫn không tìm thấy lời nào.

Luna cười. "Em nghĩ rằng em sẽ chứng kiến ​​khoảnh khắc Hermione Granger-Malfoy không có khả năng nói."

Hermione bật dậy và gọi thư ký của mình. Alice bước vào.

"Alice, cô được tăng 10%, từ đầu tháng 7 năm ngoái. Và viết thư cho Bộ, rằng họ sẽ phải tìm một người khác cho vụ của Rowle ".

Cô ấy lại quay sang Luna. "Rowle 100% có tội và chị coi thường con chuột đó, và Pansy đã bắt được anh ta, điều đó có nghĩa là vụ án chống lại anh ta dù sao cũng kín tiếng."

-----------------------------------------

Một chiếc oneshort đọc cho đỡ khô khan nhé. Oneshort rất cute mình mới dịch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro