Chapter 22: Preparing observations

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry đã đến văn phòng sớm, mặc dù trường học sẽ bắt đầu sau vài ngày nữa và anh thường cố gắng tận dụng tối đa thời gian ở nhà cùng của bọn trẻ. Nhưng Ron đang có một tâm trạng chua chát đến mức anh ta đã cố trốn tránh khỏi nó. Rằng anh đã đụng độ phải Malfoy-của-mọi-người. Ginny đã nghĩ rằng đó là một ý kiến ​​hay khi gửi anh đến chỗ George cùng bọn trẻ.

Pansy nghiến răng khi Harry hỏi về chuyện chính xác gì đã xảy ra và cô lẩm bẩm điều gì đó về "những người đàn ông cư xử như họ vẫn còn là những đứa nhóc trong sân chơi." Tuy nhiên, cô đã cho Harry biết ý chính của nó. Đó là điều đã được nhắc đến trên Nhật báo ngày hôm nay. "Cậu có phải là một người đàn ông hạnh phúc không?" là tiêu đề của Nhật báo Tiên tri, cùng với phong cách ghép ảnh cho thấy Malfoy nằm trên sàn và Ron mặt rất đỏ. Tất cả bất di bất dịch. Chà sẽ chẳng có ích gì khi một bức ảnh phù thủy bị thiếu một trong những đối tượng chính của câu chuyện phiếm thú vị này.

"Tôi nghĩ rằng họ như nhau" Pansy tóm tắt. "Ron đã có một cú đấm khá tốt, và Draco sẽ có một khuôn mặt được băng lại trong một tuần, nhưng cú đấm của Draco khá đúng vị trí."

"Cậu ấy chắc chắn không đánh mất sở trường về những sự thật xấu xa." Harry nhận xét. Ron không phải là một người đàn ông hạnh phúc, điều đó đúng. Harry tự hỏi liệu đó thật sự là ý của Malfoy, với scutum của anh ta, hay anh ta chỉ tuyên bố điều đó để chọc tức Ron.

Họ thảo luận về các báo cáo về các cuộc tấn công trẻ muggleborn sau đó. Họ vẫn đang thảo luận về cách các phép thuật đã được áp dụng. Bản thân những câu thần chú này khá vô hại, những câu thần chú giống như một câu thần chú kéo dài vĩnh viễn, một câu thần chú cười khúc khích và một câu thần chú dễ bầm tím hơn một chút, nhưng Harry chia sẻ với Pansy về sự không thoải mái của nó. Nếu các phép thuật có thể được áp dụng mà không có hoạt động của phù thủy nào được phát hiện, thì không có gì nói rằng nó sẽ tự giới hạn mình ở những phép thuật tương đối vô hại vào lần sau. Và các phép thuật cũng rất khó để loại bỏ. Họ hoàn thiện lý thuyết hoạt động của mình rằng các phép thuật đã được áp dụng với một thiết bị muggle được thay đổi một cách kỳ diệu.

"Muggles gọi chúng là máy bay không người lái," Pansy nói với anh ta. "Chúng không lớn lắm, và cậu có thể điều khiển chúng bằng điện thoại thông minh của muggle. Nếu cậu ngụy trang chúng thành một con chim một bằng phép thuật thì sẽ khá dễ dàng để chúng thả những đồ vật bị nguyền rủa vào một đứa trẻ, đó là sự tò mò về một con chim dường như đáng tin cậy."

Vì vậy, Pansy đã làm thử nó và hỏi Draco Malfoy về công nghệ Muggle. Có lẽ là khi cô đi cùng anh ấy đến chỗ các bác sĩ Muggle. Rốt cuộc thì cô ấy là một cộng sự rất hiệu quả.

"Nhưng chúng ta không tìm thấy bất kỳ tàn tích nào của các vật phẩm bị nguyền rủa."

"Điều gì sẽ xảy ra nếu các câu thần chú được trộn với một loại độc dược, một số độc dược lâu dài hoặc độc dược vĩnh viễn?"

Harry cau mày. "Phép thuật không thể trộn cùng với độc dược. Tất nhiên chúng ta vẫn có thể tìm kiếm các lọ độc dược ấy hoặc mảnh vỡ của lọ."

"Ruột của tôi nói với tôi rằng điều này rất nghiêm trọng. Hãy tưởng tượng nếu ai đó yểm một scutum lâu dài trên mỗi đứa trẻ muggleborn thử coi."

Harry rùng mình. "Nó không thể được."

Pansy nhướng mày. "Có một trường hợp có scutum vĩnh viễn"

"Và Severus Snape là một phù thủy đặc biệt. Chúng ta vẫn không thể tái tạo một số phép thuật của ông ấy. Và chúng ta vẫn chưa biết bằng cách nào mà ông ấy có thể yểm một scutum vĩnh viễn lên người sống ". Anh nhăn nhó. "Tất nhiên là sau cái chết của chính ông ấy, hãy lưu ý điều đó nhất"

"Đối với yểm nó...," Pansy nói.

Harry sốt ruột vẫy tay. "Đúng vậy, tôi biết gia tinh đã yểm vào bất cứ thứ gì Snape chọn làm vật chứa. Gia tinh ấy đã được thẩm vấn kỹ lưỡng về điều đó. Cô ấy không biết nó là gì vào thời điểm đó, và tôi nghi ngờ về việc cô ấy có thêm hiểu biết vào lúc này đâu".

"Điều gì sẽ xảy ra nếu họ phát hiện ra hay đúng hơn là phát hiện lại vật chứa? Và đó là lý do tại sao chúng ta gặp khó khăn khi gỡ bỏ các bùa chú ".

"Điều đó là quá nhiều so với suy nghĩ của tôi," Harry thừa nhận. "Cô có một trí tưởng tượng rất sống động. Tôi cho rằng cô không muốn nói bóng gió rằng Draco Malfoy đứng sau việc này đúng chứ. Rốt cuộc thì các vụ tấn công đã xảy ra ở Wiltshire."

Pansy trợn mắt khó chịu và chế giễu. "Cậu biết là anh ta không nhớ về nó. Thật đáng tiếc khi ký ức của Severus Snape về Draco không bao giờ được phục hồi."

Harry nhìn vào tay mình và nghiền ngẫm chúng. "Ngay cả khi có, ông ấy có thể đã không đưa ra những thông tin cụ thể này," cuối cùng anh nói.

"Vì vậy, tôi đoán, tôi sẽ xem xét nếu tôi tìm thấy bất kỳ dư lượng nào của những thứ có thể là vật chứa".

Harry vui vẻ giao công việc hiện trường cho Pansy và cố gắng làm một số hồ sơ. Ngoài vấn đề về các muggleborn, đã có một số người nhìn thấy lũ Giám Ngục lượn lờ ngoài kia. Harry đã lập một kế hoạch tuần tra cho các Thần sáng trẻ tuổi. Các Giám Ngục không thể bị tiêu diệt, chỉ có thể xua đuổi bọn nó đi. Harry quyết tâm đuổi chúng đi càng xa càng tốt. Harry chắc chắn rằng quyết định loại bỏ lũ Giám Ngục Azkaban là một quyết định đúng đắn, nhưng vì không được nuốt những cảm xúc trong một môi trường khép kín, lũ Giám Ngục đã trở nên rất bất hợp tác. Harry ước rằng mình biết cách loại bỏ chúng vĩnh viễn.

Buổi chiều, Luna đến thăm anh. Việc buôn lậu các Occamy hoang dã không nằm trong danh sách ưu tiên của Harry, nhưng anh bắt buộc phải giúp Luna và hứa với cô ấy sẽ xem xét nó. Anh đã tự hỏi liệu cô ấy có đang khiến anh kết nối lại với Hermione về một vấn đề chuyên môn hay không. Nhờ vào Luna, anh nhận được một phiên bản khác của những gì đã xảy ra ngày hôm qua. Luna đổ lỗi cho nó là do một cuộc xâm lược quá nhiều của lũ wrackspurts đã vào quán cà phê cùng lúc với Malfoy.

"Chúng hẳn đã nán lại cửa," cô nói. "Trước đây Ron không bị lũ wrackspurts ấy quấn quýt như vậy."

Harry đã phản đối bình luận về những wrackspurts vì nó có thể kéo lời nguyền lên Malfoy và vì cái lưỡi đáng ghét của anh không hề mất đi chút lợi thế nào trong suốt nhiều năm.

"Wrackspurt?", Thay vào đó anh ấy hỏi.

"Nghĩ thử coi, Lucretia vừa rời khỏi anh ấy và em đã mong đợi sẽ có nhiều wrackspurts hơn, nhưng em nghĩ anh ấy có thể cảm thấy nhẹ nhõm một cách kín đáo. Hoặc không hẳn là kín đáo như vậy," cô trầm ngâm.

"Thành thật mà nói, Luna, tất cả chúng ta đều cảm thấy nhẹ nhõm." Trong tất cả những người vợ của Ron, cô ấy chắc chắn là sự lựa chọn tồi tệ nhất, một người có vẻ ngoài choáng váng, nhưng lưỡi của cô ấy có thể sánh ngang với Malfoy. Và vào những ngày đẹp trời hơn, Harry có thể thừa nhận rằng ít nhất Malfoy đôi khi cũng hài hước. Bài hát mà anh ấy đã viết cho đám cưới của Neville và Pansy rất vui nhộn, mang hơi hướng mỉa mai, nhưng rất vui nhộn.

Vào đầu giờ tối, mà Harry gọi là một ngày, khi Thần hộ mệnh của Percy, một con cáo, đến gặp anh. Harry hứa với anh ấy sẽ ghé qua trên đường về nhà.

Penelope, vợ của Percy ra mở cửa, Harry mỉm cười và nói với cô rằng anh chỉ cần gặp Percy một vài giây thôi. Percy nói với anh rằng anh ta sẽ cho anh xem một thứ gì đó trong vườn, đó là một cái cớ rất vô dụng, nhưng Penelope không thắc mắc về điều đó.

Khi họ ở trong vườn, Percy lấy ra một danh sách và đưa nó cho Harry. "Anh đã quản lý để gài galleon quan sát vào một số gia đình được coi là nghi phạm rửa tiền, nhưng người điều tra vẫn sẽ phải ký tên trước khi em có thể kích hoạt quan sát."

Harry đã xem qua danh sách và suýt chút nữa đã dánh rơi nó khi đọc hai cái tên cuối cùng.

Anh chỉ vào họ. "Anh có nhận ra rằng hai người cuối cùng không phải là nghi phạm chính rửa tiền không?"

Percy nhăn mặt. "Anh biết mà. Cả hai tình cờ đến ngân hàng ngày hôm qua, và anh chỉ muốn tường tận thôi. Anh biết rằng Astoria Greengrass đã tuyệt giao với gia đình và lương của cô ấy tại Hogwarts là tất cả những gì cô ấy có. Và các con của anh nói cô ấy là một giáo viên tốt. Nhưng tất cả có thể chỉ là một mưu mẹo".

Anh cau có. "Ai đó đã thấy cô ấy nói chuyện với Malfoy ngay trước khi cô ấy đến. Và cô ấy đã gửi một khoản tiền đáng kể từ kho tiền Malfoy vào kho tiền của trường với chữ ký xác minh của Narcissa Malfoy. Một số tiền rất đáng kể. Nó dường như quá trùng hợp. "

Harry gãi cằm. "Hmm".

Nó sẽ là một sự phá vỡ gọn gàng của lời nguyền loại bỏ. Hay là anh quá tin tưởng bà, chỉ vì anh mắc nợ Narcissa cả đời và bà đã rất hợp tác trong nhiều năm, luôn giúp đỡ anh tìm những Đồ vật Hắc ám hay trả lời anh những câu hỏi về Lời nguyền Hắc ám?

"Em sẽ xem xét nó," anh nói. "Nếu đó là một khoản quyên góp thực sự, hiệu trưởng Flitwick sẽ biết về nó."

"Anh đã nói rồi, anh muốn mọi việc được tường tận," Percy tự bào chữa.

"Vậy, Malfoy đã ở Gringotts?" Harry hỏi. Điều đó sẽ giải thích cho những việc đã xảy ra, anh nghĩ. Hẳn người đàn ông đó khó có thể hòa mình vào những khách hàng bình thường ở Gringotts.

"Nó đủ kín đáo," Percy thừa nhận. "Cậu ấy tuyên bố con trai mình cần một cây đũa phép mới, và điều đó không như thể cậu ấy đã trao đổi quá nhiều tiền, chắc chắn không đủ để rửa tiền trên quy mô lớn."

Percy trông có vẻ khó chịu và Harry tự hỏi về điều đó. "Anh đã ước tính những gì Ollivander có thể sẽ yêu cầu, và cho cậu ta nhiều hơn một chút. Sau khi anh đảm bảo rằng cậu ta sẽ không nói dối" Percy tiếp tục.

Percy thở dài. "Anh cố gắng lấy số tiền muggle mà cậu ấy giao cho anh và chuẩn bị sẵn số tiền đó để có thể dùng cho việc quan sát. Bây giờ nó đang nằm trong tay Fawley. "

"Đó là suy nghĩ rất nhanh nhẹn, Percy, cảm ơn anh."

"Không lang mang đâu! Anh sợ ai đó sẽ nhận ra. Anh không được hợp với loại công việc gián điệp này, Harry."

"Hy vọng rằng chúng ta sẽ sớm nhận được kết quả và anh sẽ không phải làm điều đó nữa."

"Anh sẽ sớm không đối đầu với Malfoy nữa. Nỗ lực của một người đàn ông, thực sự. Cậu ấy hỏi anh về lập trường của Gringott về những người theo chủ nghĩa tối cao về các dòng máu!"

"Sao lại thế?", Harry bối rối hỏi.

"Cậu ấy nhìn thấy thứ gì đó trên cánh tay của Fawley, các chữ số Latinh 4 và 7. Cậu ấy ám chỉ rằng nó có thể tượng trưng cho số 28 thiêng liêng"

"Chà, ngày 28 thiêng liêng... Nghe có vẻ hơi hợp lý," Harry lập luận. "Và chúng ta nghi ngờ Fawley có những thông lý do định."

"Điều đó không làm cho nó tốt hơn!", Percy thốt lên. "Việc nghe điều đó từ Malfoy-của-mọi-người."

Harry bật cười. "Vì vậy anh đang tức giận vì Malfoy thực sự đã cung cấp cho anh bằng chứng cho thấy những nghi ngờ của chúng ta có thể đúng?"

"Em phải thừa nhận rằng cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nếu những người mà chúng ta không thể chịu đựng được luôn sai lầm. Và nó cũng không có nghĩ gì nếu em ưa cậu ta. Không ai thích người đàn ông đó cả" Percy càu nhàu.

Harry lắc đầu. "Chà, chỉ một số thôi. Hermione có vẻ rất thích cậu ta, nếu năm đứa trẻ không phải là bất kỳ dấu hiệu nào của điều ấy. Dù sao thì tốt nhất em nên ghi chú lại điều đó, nếu Fawley thực sự có liên quan đến việc rửa tiền. Chúng ta có thể cần cậu ấy làm chứng".

Anh nhìn thấy vẻ mặt cau có của Percy. "Điều đó không có nghĩa là anh cũng sẽ dừng theo dõi Malfoy đâu."

Trên đường về nhà, Harry đã đi bộ. Nó đã giúp anh suy nghĩ thấu đáo hơn. Anh tự hỏi, ai đó muốn anh nghi ngờ Malfoy chứ. Thực tế là các sự cố với Muggleborn tập trung ở Wiltshire không phù hợp với cậu ấy. Có lẽ anh nên quan sát Malfoy và đảm bảo rằng thông tin đã bị rò rỉ. Tuy nhiên, không phải với Pansy. Pansy sẽ chết lặng, nếu biết anh đang quan sát Malfoy. Có lẽ nên là ai đó từ bên ngoài? Nó sẽ khá phức tạp đây, nhưng nó giúp ích cho lâu dài. Nếu mọi người nghi ngờ anh nhìn sai hướng, chỉ vì những hiềm khích cũ, anh có thể sẽ lại phải che đậy những vết xe đổ khác. Cuối cùng anh cũng có thể tìm ra chỗ rò rỉ mà anh đang nghi ngờ là trong chính bộ phận của anh. Nó cũng có nghĩa là anh ta sẽ tung hứng và khai thác bạn bè của mình.

Khi anh về đến nhà, anh ấy đi ngang qua bức chân dung của Phineas Nigellus. Anh hiếm khi dừng lại để trò chuyện với ông ấy, nhưng hôm nay anh đã làm.

"Lần tới khi ông ở Hogwarts, hãy gửi lời chào của tôi tới Giáo sư Dumbledore. Tôi nghĩ ông ấy sẽ tự hào về tôi lắm". Anh ước gì lời mình nói đã không nghe cay đắng như vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro