Chapter 11: Getting galleons

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rina đã đi theo con yêu tinh và bố cô với một cảm giác nhộn nhạo trong bụng. Họ được dẫn đến một khu vực khác để đến quầy, nơi đó rõ ràng là dành cho việc làm các khách hàng nhục nhã. Rina một tay giữ chặt túi xách và tay kia nắm chặt đũa phép.

Phía sau quầy là một người đàn ông tóc đỏ trạc tuổi trung niên, có thể lớn hơn bố một chút. Ông ta có lẽ đã trở nên dễ nhìn hơn nếu không có câu chuyện kể về một nhân viên siêng năng, một người đáp ứng kỳ vọng của cấp trên với tính đúng giờ.

Cái nhìn mà ông ấy dành cho họ là không mấy thiện cảm. "Cậu thật khinh xuất, Malfoy, đến đây hôm nay thay vì tất cả các ngày khác trong tuần."

Khuôn mặt của bố không còn chút gì khiến Rina sợ hãi. Ông ấy không giống bố chút nào. "Ông Weasley. Tôi muốn đổi bảng Anh thành galleon. Tôi có quyền của mình. Lần cuối cùng, tôi đã kiểm tra rằng không có ngày nào không thích hợp cho nỗ lực này, miễn là ngân hàng mở cửa. "

Ông Weasley ném một tờ giấy lên quầy. Đó là một ấn bản bổ sung vào buổi chiều của Nhật báo Tiên tiên tri hàng ngày.

Dòng tiêu đề "Mọi chuyện không thành công" và bên dưới là bức ảnh thủ môn quidditch nổi tiếng của Anh và một phù thủy xinh đẹp với những lọn tóc đen. Họ có vẻ cau có với nhau.

Rina cố nén tiếng rên rỉ. Cô không gặp khó khăn gì khi nhận ra đó là Ron - "Weasley-vua-của-mọi-người, anh ấy không bao giờ để quaffle lọt lưới". Có vẻ như anh ấy có 'những khác biệt không thể hòa giải'.

"Tôi không thấy làm thế nào một mẩu chuyện phiếm trong Nhật báo Tiên tri có liên quan gì đến mong muốn đổi bảng Anh qua galleon của tôi cả." Miệng của bố trở thành một đường mỏng, gần như không nhìn thấy.

"Phải không?"

Ông Weasley mỉm cười, nhưng nó không qua được mắt ông. "Nó chắc chắn không ảnh hưởng đến quyền giao dịch của cậu. Tôi không thể đảm bảo về thời gian thương lượng hoặc tỷ giá hối đoái. Tôi đề nghị cậu quay lại vào một ngày khác, khi tôi có tâm trạng hơn ".

"Tôi muốn mua galleon ngày hôm nay."

"Tôi đoán, lúc đó cậu sẽ phải cầu xin, Malfoy. Hoặc cậu luôn có thể thương lượng với ông Fawley, nếu cậu muốn điều đó. "

Bố cô nhe răng. "Cảm ơn ông Weasley về lời đề nghị. Tôi chọn cách cầu xin, thay vì phương pháp thương lượng của Fawley. Chúng ta sẽ tiếp tục chứ ông Weasley? Tôi muốn có một biên nhận chính thức cho số bảng Anh và sau đó tôi sẽ làm tất cả những gì ông muốn"

"Cho tôi xem, những gì cậu mang theo." Ông Weasley có vẻ không vui trước sự khăng khăng của bố.

Bố mở túi của cô lấy bọc tiền ra và bắt đầu đếm số cân trên quầy.

"... 800." Việc đếm đã hoàn thành.

"800, đã lưu ý". Ông Weasley đã ghi chép. Khoảnh khắc nhận lấy chúng, sắc mặt ông bỗng trở nên đen hơn.

"Cậu đang chơi gì vậy, Malfoy? Đây là thứ nhựa muggle chết tiệt. "

"Tiền giấy dần dần được đổi lấy tiền nhựa trong hai năm nay. Đây là tiền Muggle hợp lệ. Ông nên hỏi ai đó biết về điều này ".

Trái tim Rina đập loạn xạ. Sự bất công khiến cô thấy đỏ mặt. Cô chuyển động trơn tru cây đũa phép của mình, nhưng bùa chú mà cô ném ra đã rơi vào tay của bố cô, người đã nhanh hơn cô, đúng dự đoán cô ấy. Nó bay đi, vô hại, nhưng bắn ra những tia lửa nhỏ.

"Tôi sẽ giả vờ như tôi không nhìn thấy điều đó," ông Weasley nói, trong khi bố nắm chặt cánh tay cô và lắc đầu kịch liệt.

"Con gái của cậu liệu có đủ tuổi chưa? Hay tôi vừa chứng kiến ​​cô ấy vi phạm pháp luật ".

"Tôi là một người trưởng thành," Rina phản đối, máu dồn trên mặt.

"Đáng buồn thay, tôi phải nói rằng cô đang thiếu sự giáo dục và cách cư xử đàng hoàng. Nhưng chúng ta mong đợi điều gì ở con gái của một Tử thần Thực tử cơ chứ."

"Cha tôi đã được tuyên bố trắng án. Ông được trắng án. Và đó là chuyện của hai mươi năm trước." Rina kẹp chặt hai hàm răng vào nhau.

"Bố cô đã được tuyên bố trắng án vì nghi ngờ là có lợi, cô Malfoy."

"Đó là bà Granger- Malfoy, chắc chắn ông sẽ không quên mẹ tôi là ai." Cô nheo mắt. "Ông biết đấy, phù thủy mà nếu không có cô ấy thì Harry Potter sẽ chết hàng nghìn lần."

"Ta khá chắc chắn, Rina, rằng ông Weasley không cần nhắc nhở về danh tính của mẹ con." Khuôn mặt của bố vẫn không có biểu cảm, nhưng đôi mắt của ông rõ ràng bảo cô hãy im lặng.

Ông Weasley cau có với cô ấy. "Mẹ cô cũng là phù thủy đã phá vỡ xã hội phù thủy và lật đổ một bộ trưởng pháp thuật hoàn hảo, tất cả chỉ vì bà ta liên kết với một kẻ giết người."

Rina mở miệng, nhưng bàn tay của bố cô giữ chắt tay cô và ấn nó thật mạnh.

"Tôi có ý kiến ​​khác. Đầu tiên, tôi muốn nói rằng vợ tôi không lật đổ cha anh. Cô ấy chỉ nhắc nhở ông ta một cách công khai về thực tế rằng ngay cả bộ trưởng bộ pháp thuật cũng phải tuân thủ luật pháp. Thứ hai, tôi không giết ai cả ".

"Điều đó chưa bao giờ được chứng minh, Malfoy. Có rất nhiều người nghi ngờ điều đó ".

Rina cảm thấy mắt mình trào ra nước mắt, nhưng cố gắng kìm nén nó lại. Tất cả đều quá bất công.

Bố cô nhún vai. "Hãy cứ như vậy đi, dù sao thì bất kỳ tội phạm nào cũng sẽ bị giới hạn sau hai thập kỷ."

"Cậu thực sự có gan đó Malfoy. Có lẽ tôi chỉ nên đưa cậu xuống hầm Malfoy để lấy một số galleon và xem chuyện gì sẽ xảy ra. "

"Tôi nghi ngờ ngay cả một Weasley cũng có thể là một điều ngu ngốc như vậy. Một cuộc đụng độ giữa bảo vệ trên kho tiền và Scutum của tôi có thể làm nổ tung nơi này. Vì vậy, chúng ta sẽ tiến hành đàm phán chứ? Tại sao ông không kiểm tra xem tiền có phải là thật không? "

Ông Weasley nheo mắt. Ông ta vẫy tay với một yêu tinh và yêu cầu nó đi tìm ông Fawley. Rồi ông ta lấy một tờ giấy, một cây bút lông, và ngồi xuống.

"Cậu cần galleon để làm gì?"

Bố cau mày. "Đó không phải là việc của ông, ông Weasley"

Mặt Weasley xuất hiện một màu đỏ xấu xí. "Hôm nay cậu thật khó khăn, Malfoy. Đó là quy định mới của Bộ về chống rửa tiền. "

"Điều đó chắc chắn chống lại mục 32 của luật squib về bảo vệ quyền riêng tư."

Ông Weasley mỉm cười. "Nhưng cậu không phải là một squib phải không? Vì vậy... cậu có nghĩa vụ phải nói với tôi, miễn là vợ cậu không tiếp tay cho một trong những hành động tái phạm của cô ấy đối với luật phù thủy. "

Ông đặt bút lông xuống. "Đó là, nếu cậu muốn thực hiện một cuộc trao đổi. Tôi đã nói với cậu rồi, rằng tốt hơn là nên quay lại vào một ngày khác. "

Bố mím môi lại và im lặng trong giây lát. Rina tự hỏi liệu bố có bị cám dỗ để rời đi không.

Bố hít một hơi thật sâu. "Tôi cần các galleon cho cùng một mục đích như thường lệ. Đồ dùng trường học cho con tôi. "

Bút lông của ông Weasley vẫn lơ lửng trên tờ giấy da. "Trường học bắt đầu vào tháng Chín và bây giờ là tháng giêng."

"Con trai tôi cần một cây đũa phép mới."

Cây bút lông viết nguệch ngoạc trên giấy da.

"Vì vậy, cậu sẽ cần khoảng bảy galleon? Với mức giá thông thường tại Ollivander? Tôi rất ngạc nhiên, Malfoy, cậu thực sự đã mang đủ bảng Anh để có được số tiền mà cậu cần duy nhất một lần."

Rina không thể ngăn mình lại. "Tỷ giá đối hoàn đó chính thức là năm ăn một," cô phản đối. Ollivander sẽ không bao giờ bán cho họ một cây đũa phép với giá bảy galleon.

Bố cô cau có với cô.

"Cô nói khá đúng, cô Malfoy, nhưng điều đó chỉ dành cho những muggles cần mua ở hẻm Diagon cho những đứa trẻ phù thủy họ. Đây không phải là sự trao đổi mà chúng tôi đặt ra cho người khác. Galleon một phần là vàng, đề phòng trường hợp cô không biết và chúng tôi không thể để mọi người lấy galleon, nấu chảy chúng và kiếm tiền từ chúng trong thế giới Muggle. "

"Điều đó sẽ là bất hợp pháp."

"Đó là lý do tại sao chúng ta phải ngăn chặn nó xảy ra."

"Rina, ta muốn con đợi bên ngoài trong khi ta thảo luận điều này với ông Weasley." Đôi mắt của bố nói rõ với cô rằng cô không cải thiện được tình hình.

Rina cố nén nước mắt và gật đầu. Cô nắm chặt túi và đũa phép của mình và quay lại.

"Cách cư xử của con ở đâu?" cô nghe thấy sau lưng mình.

Cô cảm thấy máu dồn lên mặt mình.

"Tạm biệt, ông Weasley, chúc một buổi tối vui vẻ" cô nhấn mạnh.

Cô cố gắng bước ra ngoài với tư thế ngẩng cao đầu và nước mắt cố kìm nén. Khi đã tới cửa, cô đánh liều nhìn lại và há hốc mồm khi thấy cha mình đang quỳ gối.

Cô loạng choạng bước ra ngoài, ngồi trên cầu thang dẫn đến lối vào lớn của ngân hàng. "Cầu xin, Malfoy" ông ấy đã nói. Có vẻ như ông Weasley đã đúng với lời nói của mình. Cô không còn quan tâm đến những người xung quanh và gục xuống khóc. 

-----------------------------------------------

Đọc xong chap này thật sự muốn chửi thề luôn ấy :'(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro