Five

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ron trở về Hogwarts sau kì nghỉ lễ và cảm thấy khá xấu hổ về bản thân. Trong những ngày nghỉ, anh phải chịu đựng những phản ứng gay gắt của gia đình về những gì đã xảy ra ngay trước khi kết thúc học kỳ trước. Không cần phải nói, gia đình anh đã vô cùng chán ghét hành động của Ron và chỉ ra rằng anh đã sai lầm đến mức nào. Anh cũng đã nhận ra Hermione có ý nghĩa như thế nào với anh, và anh trở lại trường với quyết tâm sửa đổi và giành lại cô.

Nhưng nói thì luôn dễ hơn làm! Ron đã sớm quay trở lại Hogwarts sau đó và Lavender nói rằng cô ấy đã sẵn sàng tiếp tục mối quan hệ của họ. Mặc dù Ron có tình cảm với Hermione nhưng Ron phải thừa nhận anh bị cám dỗ bởi lời đề nghị của Lavender cũng như khi ở bên cô, anh có thể có tất cả những thứ anh muốn. Và thành thật mà nói, chính tình dục đã đưa anh vào vòng tay của Lavender ngay từ đầu. Không phải Ron đã yêu cô, chỉ là cô đã tặng anh thứ gì đó mà Hermione không thể.

"Dừng lại đi, Ron," Harry khuyên khi Ron tâm sự với Harry rằng anh đã cự tuyệt lời đề nghị của Lavender như thế nào. "Mình thậm chí không biết liệu bồ có thể làm mọi thứ vì Hermione hay không, nhưng chắc chắn bồ sẽ chẳng thể làm được nếu bồ còn nghĩ đến việc nhảy trở lại giường với Lavender. Và bây giờ mình đang cảnh báo bồ, nếu bồ làm tổn thương Hermione một lần nữa, mình sẽ giết bồ. "

"Điều gì đã khiến bồ ở thế trung lập mà không đứng về phía một trong hai bọn mình?" Ron bĩu môi. Harry giữ lập trường trung lập và anh từ chối bị giằng xé giữa hai người bạn thân nhất của mình.

"Mình sẽ không theo phe của ai cả! Nhưng chỉ khi bồ biết cách cư xử," Harry trả lời. "Mình cũng sẽ như vậy nếu Hermione là người bị bắt gặp đang lên giường với người khác. Cả hai đều là bạn thân của mình, Ron, và tôi không muốn thấy một trong hai bồ bị tổn thương."

"Mình sẽ không làm tổn thương cô ấy một lần nữa," Ron thề. "Trên thực tế, một khi mình đã giành lại cô ấy, mình sẽ đảm bảo cô ấy là phù thủy hạnh phúc nhất trong trường. Mình sẽ làm mọi cách để điều đó trở thành sự thật."

"Chỉ cần nhớ rằng bồ có thể sẽ phải rất kiên nhẫn," Harry khuyên. "Hermione bị tổn thương bởi những gì đã xảy ra, cô ấy sẽ không tha thứ cho bồ dễ dàng đâu."

"Bồ có nghĩ đó là lý do tại sao cô ấy không ăn tối qua?" Ron hỏi. Anh đã hy vọng được gặp Hermione vào ngày họ trở về, nhưng cô đã không đến ăn tối và khi Harry đi gặp cô, cô được cho là bị bệnh.

"Malfoy nói cô ấy bị ốm, và mình không hiểu tại sao cậu ta lại nói dối," Harry trả lời với một cái nhún vai. "Nhưng mình đoán chúng ta sẽ tìm ra lý do vào ngày hôm nay. Nếu cô ấy không xuất hiện vào bữa sáng thì chúng ta biết rằng có một điều gì đó đang diễn ra."

"Bồ có nghĩ rằng một lời xin lỗi công khai sẽ khiến cô ấy tha thứ cho mình không?" Ron hỏi khi các chàng trai đi xuống phòng sinh hoạt chung, nơi họ dự định gặp Ginny và cùng đi xuống ăn sáng.

"Mình không biết, nó có thể thu hút sự chú ý nhiều hơn đến hai người," Harry trả lời. "Mình biết mọi người đều biết chuyện gì đã xảy ra và mình nghi ngờ việc Hermione sẽ đánh giá cao lời xin lỗi công khai ấy. Hãy thử đặt mình vào vị trí của cô ấy, Ron"

Ron cảm ơn Harry vì lời khuyên của anh ấy, cùng với người bạn thân nhất và em gái của anh ấy xuống ăn sáng. Ngày đầu tiên trở lại trường học, Đại sảnh đường đã chật cứng các học sinh tụ tập với bạn bè và chia sẻ những câu chuyện về kỳ nghỉ Giáng sinh của họ.

"Mình không thấy Hermione," Ron nói khi anh, Harry và Ginny ngồi xuống dãy bàn Gryffindor.

Ron thoáng tự hỏi liệu anh có nên đi và hỏi Head Boy xem Hermione thế nào không, nhưng anh không muốn đi đến dãy bàn Slytherin. Draco đã ở trên bàn của Slytherin, vui vẻ trò chuyện với nhóm bạn của anh, và chỉ cần nhìn thấy những người Slytherin nói điều đó với mọi người đã khiến Ron phát bệnh. Bên cạnh đó, Ron và Draco chưa bao giờ thích nhau và Ron sẽ không bao giờ để tên phù thủy tóc vàng có cơ hội khiến anh trông như một kẻ ngốc trước mặt mọi người.

"Chỉ cần ăn sáng thôi, Ron," Ginny khuyên. Cá nhân cô không nghĩ rằng Ron đang làm điều đúng đắn khi cố gắng giành lại Hermione vì theo ý kiến ​​của cô thì họ không phù hợp lắm. Nhưng đây không phải là nơi để cô có thể nói bất cứ điều gì nên cô chọn giữ im lặng.

Khi Ron bắt đầu chất đống đĩa thức ăn của mình, Lavender đến ăn sáng cùng với người bạn thân nhất của cô, Parvati Patil và hai người họ ngồi xuống đối diện với Ron, Harry và Ginny. Bất chấp lời khuyên của Harry, Ron không thể khiến mình mỉm cười lại với Lavender khi cô chào đón anh nồng nhiệt. Tuy nhiên, sự chú ý của Ron đã nhanh chóng bthu hút bởi vẻ ngoài của người bạn gái cũ.

"Wow," Ron thì thầm với chính mình, không thể rời mắt khỏi Hermione.

Ron đã hình dung một Hermione tiều tuỵ vì những tổn thương nhưng trước mắt anh đang là một phù thủy rạng ngời, tràn đầy sức sống. Mái tóc nâu dài của Hermione buông nhẹ quanh vai và được uốn những lọn tóc xoăn nhẹ nhàng. Cô mặc một chiếc quần dài màu đen vừa vặn và một chiếc áo màu tím hở vai. Quan trọng hơn, cô ấy trông không giống một phù thủy mất ngủ vì người bạn trai đã làm tan nát trái tim cô.

Ron tự hỏi liệu có phải Hermione chỉ đang thể hiện một khuôn mặt dũng cảm trước mọi người hay không. Nhưng trước khi anh có cơ hội thì thầm với Harry, anh nhận ra rằng Hermione đang không đi về phía họ. Thay vì đi thẳng xuống sảnh đến nơi đặt bàn Gryffindor, cô quay sang bên phải và đi đến cái bàn ở phía xa Đại sảnh - bàn Slytherin.

Ron càng bối rối hơn khi nhận ra rằng cô đang tiến về phía đầu bàn, nơi mà Head Boy đang tụ tập với bạn bè. Khi Hermione đến chỗ Draco, Ron không thể rời mắt khỏi bạn gái cũ của mình, và miệng anh ta há hốc vì sốc khi Hermione ngồi gọn gàng trên Draco. Khi cánh tay Draco ôm lấy eo Hermione, Ron bắt đầu lúng túng.

"Cái quái gì...? Làm thế nào..." Ron thở hổn hển, không thể nói một câu hoàn chỉnh.

Tuy nhiên, chẳng có ai đáp lại Ron cả vì mọi người xung quanh đều dán mắt vào cảnh Hermione ngồi trong lòng Draco Malfoy như thể đó là chuyện thường ngày. Kỳ lạ là vậy, nhưng không ai trong số các Slytherin có vẻ bối rối trước sự hiện diện của Hermione trên bàn ăn Slytherin.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Ginny trầm ngâm khi Draco vén tóc của Hermione sang một bên, để lộ bờ vai quyến rũ của cô.

Vài giây sau, mọi chuyện trở nên rõ ràng tại sao Draco lại vén mái tóc của cô khi anh bắt đầu rải lên vai và cổ cô những nụ hôn. Một vài lần đôi môi anh thậm chí di chuyển lên tai cô và thì thầm điều gì đó khiến Hermione đỏ mặt và mỉm cười. Hơn một lần cô thậm chí còn quay đầu lại và cặp đôi chia sẻ một cái nhìn đắm đuối.

"Điều này không thể xảy ra," Ron lẩm bẩm, nhắm mắt lại với hy vọng rằng anh đang mơ và chuyện này không thực sự xảy ra.

Đáng buồn thay cho Ron, điều đó đã xảy ra và khi anh mở mắt ra, Hermione vẫn ngồi yên trên đùi Draco khi cặp đôi thưởng thức bữa sáng cùng bạn bè. Vẫn không thể tin vào mắt mình, Ron nhìn quanh Đại sảnh và thấy hầu như mọi người đều bị mê hoặc bởi cảnh tượng lãng mạn đó. Tuy nhiên, có một vài người xung quanh dường như không chú ý về những gì đang diễn ra trên bàn Slytherin. Hai trong số những người đó là phù thuỷ năm thứ năm ngồi cách bàn Gryffindor một chút.

"Này," Ron rít lên gọi họ. "Tại sao điều này không làm phiền hai người?" anh hỏi, hất đầu về phía bàn Slytherin.

"Chuyện này xưa như diễm rồi," một trong những phù huỷ nói với một cái nhún vai, hầu như không liếc nhìn các hai thủ lĩnh.

"Tin cũ?" Ron lặp lại với một cái nhíu mày. "Ý bồ là gì, đó là tin cũ ư?"

"Chúng tôi đã ở lại Hogwarts trong những ngày lễ," cậu bé thứ hai nói với Ron. "Họ đã ở bên nhau lúc đó. Họ đã không rời nhau nửa bước trong tất cả các ngày lễ."

"Có tin đồn rằng họ thậm chí đã ăn mừng năm mới ở Hogsmeade với các Slytherin khác," phù thuỷ đầu tiên nói thêm.

"Bồ nói rằng Hermione đang hẹn hò với Draco Malfoy?" Harry hỏi lại trong khi bên cạnh anh Ron trở nên tái nhợt đến nỗi anh lo lắng rằng người bạn thân nhất của mình có thể ngất đi vì sốc.

"Không rõ ràng à?" Cậu bé thứ hai cười. "Chỉ cần nhìn họ. Họ không thể rời tay nhau."

Theo lời của các phù thuỷ trẻ tuổi, Harry
và Ron chuyển sự chú ý của họ trở lại bàn Slytherin ngay khi thấy Draco đút cho Hermione ăn một lát dâu tây. Có một cái gì đó rất thân mật về cách anh ấy tiếp tục cho cô ăn những miếng trái cây, và Harry quay đi, cảm thấy hơi ngượng một chút. Tuy nhiên, Ron không thể quay đi như thể cuộc sống của anh phụ thuộc vào nó. Mặc dù thật đau đớn khi xem Hermione với Draco tình tứ nhưng anh lại không thể rời mắt khỏi những học sinh đứng đầu.

Mặc dù khoảnh khắc sau đó, Ron ước rằng mình đã có thể quay đi trước đó. Sau khi được Draco cho ăn, Hermione quyết định đáp trả lại ân huệ đó. Thay vì cho Draco ăn trái cây, cô nhặt một mẩu bánh kếp, nhỏ giọt bằng xi-rô vàng. Khi cô cho Draco ăn bánh kếp, lưỡi anh hư hỏng liếm xi-rô từ ngón tay cô và ngậm nó trong vài giây. Đôi mắt xám của anh xoáy vào Hermione, và cặp đôi trông như lạc vào một thế giới riêng. Khi cô lặp lại quá trình đó, một lần nữa lưỡi Draco liếm vào ngón tay Hẻmione và Ron bị phân tâm bởi một tiếng rên nhẹ từ Parvati.

"Aaa, tôi nghĩ đó có thể là điều nóng bỏng nhất tôi từng thấy", Parvati thú nhận

"Chả bóng bỏng gì, kinh tởm thì có," Lavender khịt mũi. "Thôi nào, họ thật trơ trẽn. Việc đó nên diễn ra ở phòng ngủ, không phải tại bàn ăn sáng."

Khi nhắc đến một phòng ngủ, Ron cảm thấy tim mình co thắt và khi nhìn Hermione nghiêng người về phía Draco liếm một chút xi-rô từ khóe miệng anh. Mặc dù tất cả mọi thứ anh chứng kiến ​​trước đó đã đủ để cảnh báo anh về những gì đang xảy ra, nhưng chính hành động cuối cùng này đã khiến Ron bừng tỉnh. Đột nhiên rõ ràng như ban ngày anh có thể thấy Hermione và Draco đã ngủ cùng nhau. Mặc dù Ron ở giữa Đại sảnh đường nhưng anh ta có thể cảm thấy ngọn lửa tình dục đang sôi trào trong huyết quản họ.

"Mẹ kiếp," Ron chửi thề, nhảy ra khỏi bàn. "Này Malfoy," anh hét lên, xông thẳng về phía bàn Slytherin. "Bỏ tay mày ra khỏi bạn gái của tao."

"Xin lỗi?" Draco nhíu mày nhìn Ron khi anh chàng tóc đỏ lao về phía họ.

"Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày ra khỏi Hermione," Ron rít lên, mơ hồ không nhận ra rằng Ginny và Harry đã đuổi theo mình và Harry đang cố gắng trấn tĩnh anh.

"Điều này không liên quan gì đến anh Ron," Hermione nói một cách bình tĩnh, không di chuyển ra khỏi lòng Draco. "Biến đi."

"Tôi sẽ không đi đâu hết," Ron nhổ. "Đây có phải là một hình thức trả đũa không? Tôi đã phạm sai lầm, vì vậy cô đã cố tình trả thù tôi?"

"Hãy cẩn thận những gì mày nói, Weasley," Draco cảnh báo Ron bằng giọng đe dọa.

"Em có thể xử lý việc này, Draco," Hermione nói khi cô đứng dậy từ lòng Draco và đối mặt với Ron. "Nói cho tôi biết Ronald, chuyện này có liên quan gì đến anh không? Anh không còn là bạn trai của tôi nữa."

"Có đấy," Ron lập luận. "Tôi đã phạm lỗi với Lavender. Tôi không có ý ngủ với cô ấy."

"Làm thế nào anh có thể nói rằng mình không có ý ngủ với ai đó?" Hermione chế giễu. "Có phải anh đã vô tình làm mất quần áo của mình, cả cô ấy cũng vậy? Và rồi chuyện gì đã xảy ra, anh đã ngã và vô tình rơi vào giường lăn lộn với cô ấy à? Hãy là một người đàn ông, Ron, và thừa nhận sự thật. Anh đã lừa dối tôi vì tôi đã không đáp ứng nhu cầu sinh lý của anh"

"Và rồi cô ngủ với thằng đó ư?," Ron nhổ. "Tôi yêu cô Hermione, nhưng Malfoy thì không. Có lẽ Malfoy chỉ coi cô là một cuộc chinh phục thôi. Tôi cá là khi quay lưng lại, anh ta sẽ khoe khoang với tất cả bạn bè mình về cách anh ta làm tan chảy trái tim nữ hoàng băng giá Gryffindor."

Với một tiếng gầm nhẹ, Draco xuất hiện phía sau Hermione và trước khi bất cứ ai có thể phản ứng, anh đưa nắm đấm của mình trực tiếp đấm vào mũi Ron. Ron loạng choạng rên rỉ, và nhoè có phản xạ nhanh của Harry Ron mới giữ được thăng bằng. Đẩy mình ra khỏi Harry, Ron lao tới Draco nhưng Slytherin đã sẵn sàng đứng ra bảo vệ cho anh. Và trước khi Ron có thể hạ một cú đấm, anh thấy mặt mình gặp lại nắm đấm của Draco lần thứ hai. Lần này, Harry không thể cứu Ron và anh nằm dài ra sàn nhà.

"Nói như thế về Hermione một lần nữa, tao sẽ không chỉ cho mày chảy máu mũi đâu," Draco thề.

"Đồ quái vật hung bạo," Ron nhổ nước bọt, loạng choạng bước đi, máu anh chảy ra từ mũi. "Và đây là người cô lựa chọn trao thân à?" anh nhếch mép hỏi Hermione.

"Tôi thích một người trung thành và không bao giờ lừa dối tôi," Hermione trả lời. "Anh đã có cơ hội của mình, Ron, và anh đã thổi bay nó. Tôi đã lên kế hoạch tặng anh một món quà Giáng sinh bất ngờ trong năm nay. Tôi sẽ trao thân cho anh."

"Và thay vào đó, cô đã lên giường với Malfoy," Ron nhổ. "Nói về việc gần gũi. Tất cả thời gian chúng ta ở bên nhau, cô hầu như không để tôi chạm vào cô. Tuy nhiên, cô lại không thấy phiền khi Malfoy đụng chạm vào cô trước mặt tất cả mọi người. Nói cho cô hay, Hermione. Cô là một kẻ vô vỉ và nhạt nhẽo. Thật tốt khi tôi không còn dính dáng gì đến loại người như cô nữa"

"Và anh, Ronald Weasley là một kẻ lừa đảo phản bội, vô đạo đức", Hermione rít lên khi rút đũa phép ra. "Và chẳng có phù thủy tự trọng nào cần một người như anh trong cuộc sống của họ. Tôi muốn cảm ơn anh vì đã lừa dối tôi và cho tôi thấy bản chất thực sự của anh. Và tôi có một món quà nhỏ cho anh đấy."

Với một nụ cười ngọt ngào, Hermione giơ đũa phép lên và gửi một hình lục giác vào "viên ngọc quý" của Ron. Nắm chặt vùng hạ bộ của mình, Ron bắt đầu nhảy từ chân này sang chân kia, khóc trong đau đớn. Khi anh làm vậy, tiếng cười bắt đầu vang lên khắp Đại sảnh, và một vài cô gái hét lên tán thành cách đối xử của Hermione với Ron.

Khi Ron vẫn đang hú lên đau đớn và cố gắng xoa dịu vết chích trong quần, Hermione quay sang Draco và mỉm cười rạng rỡ với anh, cô vòng tay ôm lấy Draco và hôn anh. Khi Draco nồng nhiệt đáp lại nụ hôn, bạn bè của anh bắt đầu hú lên thích thú. Hầu hết tất cả học sinh cũng đang vui vẻ cổ vũ tán thành các học sinh đứng đầu. Đó là một buổi sáng giải trí triệt để và mọi người đều cho rằng Ron xứng đáng nhận lấy sự trùng phạt với những gì anh đã làm. Sự trả thù thật ngọt ngào, và Hermione đã chỉ ra rằng thật tốt khi nắm lấy mặt Slytherin bên trong bạn hết lần này đến lần khác.

(Còn tiếp...)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro