Six

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hermione phải thừa nhận có một vài trăn trở suy nghĩ vào phút cuối về kế hoạch trả thù Ron. Pansy và Daphne đã đến thăm Head Dorms sớm để giúp cô ấy sẵn sàng, và để chắc chắn rằng cô ấy trông xinh đẹp nhất, nhưng sau đó cô ấy bị bỏ lại một mình để chờ thời điểm hoàn hảo để vào Đại sảnh. Chính trong thời gian cô đơn, Hermione đã tự hỏi liệu họ có làm sai không, nhưng rồi khi cô nghĩ về những gì Ron đã làm với cô, và cô đã bị tổn thương như thế nào bởi hành động của anh, cô quyết định rằng một chút hoàn vốn sẽ tốt cho anh ta.

Thành thật mà nói, cô vẫn không chắc chắn về kế hoạch khi cô vào Đại sảnh, nhưng một khi cô đã ổn định ở bàn Slytherin và Draco đã thì thầm vài lời khích lệ vào tai cô, cô thấy mình thích thú với hành động đó. Mặc dù nếu trung thực mà nói cô nhận thấy hành động của họ không đơn thuần chỉ là diễn kịch. Cô cũng cảm nhận được vở diễn của họ đã tác động đến Draco như thế nào và cô sẽ nói dối nếu cô nói rằng cô không bị kích thích bởi cách quyến rũ mà Draco đã liếm xi-rô vàng từ ngón tay.

Nhưng trước khi Hermione có thể suy nghĩ quá sâu về tình cảm đang lớn lên của cô dành cho Draco, Ron đã tiếp cận họ và màn kịch thực sự bắt đầu. Cuộc tranh cãi sau đó đã khiến Hermione trút ra được phần nào sự phẫn nộ, và cô cảm thấy mình chiến thắng khi Ron đang nhảy xung quanh nắm chặt vùng hạ bộ của anh ta. Phấn khởi vì chiến thắng đó, Hermione đã phản ứng theo bản năng và hôn Draco. Chỉ đến khi những tiếng reo hò và vỗ tay xâm nhập vào các giác quan của cô, cô mới nhận ra mọi người đang xem drama của họ khá say mê.

"Xin lỗi," cô thì thầm khi vở kịch đã hạ màn.

"Đừng nói xin lỗi," Draco đáp lại với một nụ cười nhẹ.

Đột nhiên cô nhận ra rằng trong khi Ron đã phản ứng gay gắt với màn diễn của cô với Draco, thì Harry lại không nói một lời. Hermione quay lại nơi bạn cô vẫn đang đứng, xem các sự kiện với đôi mắt mở to. Ginny đang đứng bên cạnh Harry và Hermione có thể thấy ngay rằng cô ấy hoàn toàn không ấn tượng với những gì cô đã thấy.

"Bitch," Ginny nhổ nước bọt khi biết mình có sự chú ý của Hermione. "Cô đã cố tình làm điều này để khiến Ron tổn thương"

"Đây không phải là vì Ronald," Hermione nói dối với một cái nhún vai. "Đó là vì tôi muốn tiếp tục với cuộc sống của tôi."

"Cô là một con chó cái khó chịu," Ginny vặn lại. "Tất cả là lỗi của cô. Cô đã ở bên Ron hàng tháng trời và cô giữ anh ấy trong tầm tay, nhưng khi cô ở với Malfoy trong vài ngày cô lại sẵn sàng nhảy thẳng lên giường anh ta."

"Thời gian tôi đã ở bên ai đó không nói lên điều gì cả, cách tôi cảm nhận về họ mới quan trọng," Hermione trả lời. "Tôi chưa sẵn sàng với Ron, nhưng anh ấy sẽ không để chủ đề lắng xuống. Còn Draco chưa bao giờ gây áp lực cho tôi làm bất cứ điều gì khi tôi chưa sẵn sàng."

"Tất nhiên anh ta không phải gây áp lực cho cô vì cô luôn sẵn sàng thả quần lót của mình cho anh ta," Ginny chế giễu.

"Cẩn thận những gì cô nói, Tóc đỏ," Draco cảnh báo với giọng thấp. "Tôi sẽ không đứng ngoài và nghe mọi người xúc phạm bạn gái của tôi đâu."

"Anh nên suy nghĩ lại đi, trước khi cô ta nhảy lên giường một thằng con trai khác" Ginny nhổ. "Cô biết không Hermione, Ron sẽ tốt hơn nhiều khi không có cô. Anh ấy xứng đáng với mười người như cô cộng lại."

"Tôi lại nghĩ rằng Hermione có giá trị bằng mười lần Weasley," Draco cười. "Rốt cuộc, cô ấy không phải là kẻ dối trá, lừa đảo. Anh trai cô chỉ là một con chuột vụng trộm thôi"

"Kệ chúng, Ginny," Ron nói, nắm lấy tay em gái mình khi cô chuẩn bị cãi cọ với Draco. "Chúng không đáng đâu. Anh đã xong với Hẻmione rồi. Anh cũng có một phù thủy thực sự quan tâm đến mình là Lavender. Dù sao thì anh cũng muốn ở bên cô ấy."

"Nhưng cô ấy có muốn ở bên mày không?" Draco cười khúc khích, nhận ra rằng Lavender đã đến gần họ và chứng kiến cuộc cãi vã từ lúc nào.

Không nhận ra Lavender đang ở gần mình, Ron quay ngoắt lại và bị người yêu giận dữ tát vào mặt. Lúng túng trong cơn sốc, anh quay lại nhìn Lavender và cô đánh anh ta lần thứ hai.

"Anh, Ronald Weasley, là dạng cặn bã thấp hèn", cô rít lên giận dữ. "Sao anh dám gọi những gì chúng ta trải qua là một sai lầm chứ. Một lỗi lầm chỉ xảy ra một lần, không phải vài lần trong suốt một tuần. Anh biết chính xác những gì anh đã làm khi leo lên giường của tôi. Và khi anh ở cùng tôi, anh chưa bao giờ nhắc đến Hermione. Tuy nhiên, ở đây anh lại đang bò trở lại với cô ấy khi cô ấy đang hẹn hò với Malfoy."

Hermione nói lặng lẽ. "Cô chỉ ngủ với Ron vì cô chưa bao giờ thích tôi?"

"Tôi xin lỗi, Hermione," Lavender xin lỗi. "Đó không phải là vì tôi không thích cô. Tôi thích Ron, và tôi nghĩ rằng anh ấy cũng thích tôi."

"Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô, nhưng tôi không thể tha thứ cho cô," Hermione nói. "Cô biết những gì cô đang làm, cả hai người đang làm. Cả hai có thể làm những gì mình thích cùng nhau. Tôi không quan tâm."

"Tốt cho bồ," Harry nói, lần đầu tiên nói.

"Harry," Ron rít lên, lườm Harry như thể chính Harry đã làm tan nát trái tim anh.

"Mình xin lỗi Ron, nhưng mình đã cảnh báo bồ về việc làm tổn thương Hermione lần nữa", Harry nói. "Những điều bồ nói với cô ấy, Điều đó thật tàn nhẫn, và bồ không có quyền. Bồ đã phá vỡ mối quan hệ của bồ với Hermione, và đó thực sự không phải là lỗi của cô ấy."

"Ngay cả khi bạn trai mới của cô ta là Malfoy?" Ron rên rỉ, không thể tin Harry chấp thuận mối quan hệ mới của cô.

"Ngay cả Malfoy," Harry xác nhận. "Đây không phải việc của bồ Ron, vì vậy mình khuyên bồ nên để cô ấy yên. Có lẽ đến lúc nào đó Hermione sẽ tha thứ cho bồ, nhưng bây giờ mình nghĩ rằng tốt nhất là hai người nên tránh xa nhau."

"Tôi không thể nói điều đó tốt hơn cho bản thân mình, trò Potter," Albus Dumbledore nhận xét từ phía sau các học sinh.

Xuyên suốt màn kịch rồi cãi vã, họ đã quên mất sự có mặt của các Giáo sư và rõ ràng họ đã chứng kiến ​​tất cả mọi thứ. Thành thật mà nói, không ai trong số họ hoàn toàn thoải mái với tất cả các cuộc nói chuyện về tình dục, nhưng họ nhận thức rõ rằng các học trò lớn đều mười bảy tuổi và không có cách nào cấm họ quan hệ tình dục cả. Họ cũng không ấn tượng với "cặp đôi bạo lực", nhưng không ai trong số họ có thể tranh luận rằng Ron không xứng đáng với sự đối xử mà anh ta nhận được từ bạn gái cũ.

"Trên thực tế, tôi nghĩ tất cả chúng ta nên trở lại làm việc của mình và giả vờ sự cố này không bao giờ xảy ra", Dumbledore tiếp tục. "Vì hoàn cảnh, tôi sẽ bỏ qua vấn đề bạo lực chỉ một lần này. Nhưng nếu bất cứ điều gì như thế này xảy ra lần nữa, tất cả các trò sẽ bị trừng phạt. Các trò có hiểu không?"

"Vâng thưa giáo sư," Hermione trả lời một cách lịch sự.

"Ồ, trò Granger và Malfoy, tôi tin tưởng hai trò với tư cách là Thũ lĩnh có trách nhiệm và làm gương tốt cho các học sinh nhỏ tuổi hơn," Dumbledore nói. "Có lẽ trong tương lai hai trò có thể dành tình cảm của mình cho nhau ở một nơi riêng tư như ký túc xá của trò."

"Vâng thưa ngài," Draco nói với một nụ cười nhếch mép ngụ ý rằng anh không có kế hoạch thay đổi cách anh đối xử với Hermione trước toàn trường.

Khẽ lắc đầu, Dumbledore hối thúc mọi người ăn sáng xong hoặc rời Đại sảnh, trước khi trở lại bàn Giáo sư. Đương nhiên Thầy không đủ ngây thơ để tin rằng các hai Thủ lĩnh sẽ không tiếp tục theo cách yêu thương như vậy. Bởi họ gần như không thể tách rời nhau trong tất cả các ngày lễ, và Thầy nghi ngờ việc các bài học sẽ thực sự bị ảnh hưởng vì thời gian họ dành cho nhau quá nhiều.

Với lệnh của Dumbledore được ban hành, Lavender quay trở lại bàn Gryffindor để gia nhập lại Parvati, trong khi Ron và Ginny rình rập rời khỏi Đại sảnh cùng nhau. Herrmione biết rằng cô sẽ phải nói chuyện với Harry, và hy vọng không nói dối anh quá nhiều, Hermione đề nghị họ đi dạo.

"Một mình?" Harry hỏi, liếc nhìn Draco vẫn đang đứng bên Hermione.

"Một mình," Hermione xác nhận. "Em sẽ theo kịp anh sau khi em nói chuyện với Harry," cô nói với Draco.

Draco gật đầu và trao cho Hermione một nụ hôn ngắn, trước khi tham gia lại những người bạn đang tự mãn ở dãy bàn của Slytherin. Khi chỉ còn một mình với Harry, Hermione khoác tay Harry và cả hai cùng đi quanh các hành lang vắng vẻ của Hogwarts, vô thức tìm đường đến Tháp Thiên văn, nơi có tầm nhìn tốt nhất.

"Bồ có thể hỏi mình bất cứ điều gì?" Hermione hỏi khi họ ngồi xuống mép tháp, chân họ lơ lửng trong không trung.

Mặc dù họ ở trong toà tháp để tránh ra ngoài trời lạnh, nhưng Hermione vẫn cảm thấy như thể mình sắp đóng băng và cô ước có áo khoác và khăn quàng cổ bên mình. Một điều chắc chắn là họ sẽ không ở trong Tháp thiên văn lâu, trừ khi cả hai muốn "mình cùng nhau đóng băng".

"Há?" Harry cuối cùng cũng hỏi. "Đừng hiểu lầm mình, mình biết bồ có quyền được tự do gặp người khác. Có điều nó xảy ra khá nhanh chóng."

"Không, Harry, mình đã lên kế hoạch trả đũa Ron" Hermione nói, quyết định kể cho Harry câu chuyện chính thức về việc cô và Draco đã hợp tác với nhau như thế nào. "Mình đã nghĩ rằng những ngày nghỉ của mình sẽ dành hết thời gian để ờ một mình, nghĩ về Ron, nhưng  Draco và bạn bè của anh ấy đã thay đổi tất cả. Họ đã lên kế hoạch cho một bữa tiệc và mình không muốn sự hiện diện bất ngờ của mình phá hỏng mọi thứ của họ. Vì vậy, mình bảo họ cứ tự nhiên tổ chức tiệc tùng theo kế hoạch. Nhưng thay vì chỉ phớt lờ mình, như mình nghĩ họ sẽ làm, họ cố hết sức để lôi kéo mình hoà nhập. Pansy thậm chí đến phòng ngủ của mình và từ chối rời đi cho đến khi mình cùng họ ăn mừng Giáng sinh. "

"Parkinson thuyết phục bồ tham gia bữa tiệc?" Harry hỏi hoài nghi.

"Cô ấy đã làm vậy," Hermione xác nhận với một cái gật đầu. "Cô ấy thực sự không tệ như cách cô ấy để mọi người nghĩ về mình. Thực tế, cô ấy thực sự rất tốt. Dù sao, mình đã đồng ý tham gia với họ để Pansy ra khỏi phòng của mình. Nhưng sau cùng mình đã có một khoảng thời gian vui vẻ, Draco và mình còn hôn dưới cây tầm gửi... ừm, anh ấy rủ mình đi chơi, ngày hôm sau bọn mình cùng nhau xuống Hogsmeade và cả hai đã ở bên nhau kể từ đó. "

"Và tình dục?" Harry hỏi với một người nhăn nhó, rõ ràng không thoải mái khi hỏi, nhưng lại cần có câu trả lời nhất định. "Ý bồ là những gì bồ nói với Ron, về kế hoạch ngủ với bồ ấy vào dịp lễ?"

"Mình đã nói điều đó để làm tổn thương bồ ấy," Hermione thừa nhận. "Mình muốn Ron nghĩ rằng bồ ấy gần như đã có mình. Nhưng sự thật là, mình chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ ngủ với Ron. Và mình lại càng chưa ngủ với Draco. Thật điên rồ, vì Ron và mình đã ở bên nhau trong nhiều tháng trong khi Draco và mình chỉ mới ở bên nhau được vài tuần. Nhưng mọi thứ lại rất khác với Draco. Mình cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều khi ở bên anh ấy, và mình thấy như thể mình có ý nghĩa với anh ấy vậy. "

"Bồ yêu cậu ấy?" Harry đặt câu hỏi.

"Không, nhưng mình thực sự thích anh ấy," Hermione trả lời, lần này là hoàn toàn trung thực với người bạn thân nhất và bản thân cô. "Nhưng mình nghĩ rằng mình có thể yêu anh ấy."

"Và bồ có thấy hạnh phúc không?" Harry hỏi dò.

"Rất hạnh phúc," Hermione trả lời với một nụ cười, thậm chí không phải suy nghĩ về câu trả lời của mình.

"Nếu vậy thì, mình chấp thuận," Harry nói, mỉm cười với Hermione. "Tất cả những gì mình muốn là cho bồ được hạnh phúc, Hermione. Nhưng hãy cẩn thận. Mình không muốn mối quan hệ này với Malfoy chỉ là một sự thay thế và bồ có thể sẽ bị tổn thương."

"Cám ơn bồ vì đã hiểu cho mình, Harry"

Hermione ảm thấy tốt hơn khi cô không phải nói dối Harry quá nhiều, cô trò chuyện với người bạn thân nhất của mình trong nửa giờ trước khi cái lạnh khiến họ đông cứng và họ phải di chuyển. Harry đã mời cô trở lại Tháp Gryffindor, nhưng hiện tại cô không muốn gặp lại Ron, vì vậy cô đã từ chối lời đề nghị của Harry và quay trở lại Head Dorms để gặp Draco. Hermione nghĩ rằng sẽ thấy hầu hết các Slytherin đang ở đó, nhưng lại chỉ có một mình Draco trong phòng sinh hoạt chung.

"Mọi người đều xuống ăn mừng trong ngục tối," anh nói với cô khi Hermione hỏi những người khác đang ở đâu. "Chúng ta có thể tham gia cùng họ nếu cô thích. Pansy đang say sưa trong kế hoạch xấu xa của cô ấy là đưa hai chúng ta đến với nhau."

"Có lẽ sau này," Hermione trả lời khi cô chuẩn bị tinh thần cho những gì cô sắp làm. Nói chuyện với Harry đã khiến cô nhận ra một số điều, hay chính xác hơn, điều đó đã khiến cô thành thật với chính mình và thừa nhận rằng có nhiều chuyện xảy ra với Draco sau đó mới trả thù Ron.

"Có gì không ổn à?" Draco hỏi trong lo lắng. "Cô đã đấu tranh nói dối với Potter?"

"Tôi thực sự chỉ phải nói với bồ ấy một vài lời nói dối", Hermione thừa nhận. "Nhưng rất nhiều điều tôi nói với Harry là sự thật."

"Như thế nào?" Draco hỏi, tự hỏi liệu sự thật cô nói có nghĩa là kết thúc kế hoạch của họ.

"Giống như thực tế tôi đang hạnh phúc," Hermione thừa nhận. "Tôi thích dành thời gian với cậu, Draco."

"Tôi cũng thích thời gian chúng ta dành cho nhau," Draco nói.

"Harry cũng hỏi tôi có yêu cậu không," Hermione tiếp tục. "Tôi nói với bồ ấy rằng tôi không, nhưng tôi rất có thể sẽ đến với cậu và yêu cậu. Đó cũng là sự thật."

"Cô đang nói gì vậy, Hermione?" Draco lặng lẽ hỏi, không muốn khơi dậy hy vọng. Từ giây phút họ bắt đầu kế hoạch của mình, anh cảm thấy như có một sợi dây liên kết vô hình giữa họ, nhưng anh không muốn để mình hy vọng rằng mình có thể có cơ hội với Hermione.

"Tôi đang nói rằng tôi không chỉ muốn đây là một vở kịch", Hermione thừa nhận một cách ngại ngùng. Cô ấy chưa bao giờ đặt mình vào tình trạng như thế này trước đây và cô ấy đã cầu nguyện rằng cô ấy đã đọc đúng tình huống là Draco thực sự thích cô ấy và cô ấy sẽ không bị bẽ mặt.

"Cô đang yêu cầu tôi ?" Draco trêu chọc, cười toe toét với Hermione.

"Tôi có thể, và anh đang nói có ư?" Hermione vặn lại.

"Nếu cô hỏi, tôi sẽ đồng ý," Draco trả lời.

"Tôi đang hỏi."

"Vậy thì được rồi. Hermione, tiếp thưo chúng ta sẽ làm gì?"

"Nhưng còn kế hoạch của chúng ta?"

"Nó không nên thay đổi kế hoạch của chúng ta," Draco vặn lại với một cái nhún vai. "Chúng ta tiếp tục như bình thường ở nơi công cộng và không ai cần biết rằng đằng sau cánh cửa đóng kín, chúng ta chỉ mới bắt đầu hẹn hò."

"Và tình dục?" Hermione thì thầm, cố hết sức để không đỏ mặt. "Mọi người đều nghĩ chúng tôi đã ngủ với nhau rất nhiều lần rồi"

"Hãy để họ tiếp tục nghĩ về điều đó," Draco nói. "Đó là kế hoạch sau cùng."

"Tôi không nghĩ tôi đã sẵn sàng, Draco," Hermione thừa nhận với giọng thấp. "Không phải là tôi không muốn cậu, bởi vì tôi... Nhưng chúng ta chỉ mới tìm hiểu nhau, chính xác mà nói thì,m chúng ta thậm chí chưa có một cuộc hẹn hò thực sự."

"Cô không phải lo lắng về bất cứ điều gì," Draco ngắt lời, đặt ngón tay lên môi Hermione để ngăn cô bập bẹ. "Chỉ vì mọi người nghĩ rằng chúng tôi đã lên giường với nhau, không có nghĩa là chúng ta phải như vậy. Tôi sẽ không thúc ép cô làm bất cứ điều gì. Chúng ta sẽ làm mọi thứ theo ý của bạn."

"Ngay cả khi phải mất vài tháng trước khi tôi sẵn sàng?" Hermione hỏi lại .

"Tôi không phải Weasley," Draco trấn an cô. "Tôi sẽ không đi tìm nó ở nơi khác. Tôi rất vui khi đợi cô. Tôi muốn cô, Hermione, và tôi không quan tâm tôi phải đợi bao lâu. Chúng ta sẽ thực hiện bước đó khi cô sẵn sàng"

"Cậu khá tuyệt đấy, cậu có biết điều đó không?" Hermione hỏi với một nụ cười.

"Nhiều người đã nói vậy," Draco nói đùa. "Tôi không phản đối cô tâng bốc cái tôi của tôi đâu."

"Nhưng chúng ta sẽ không muốn nó trở nên quá lớn, phải không?" Hermione trêu chọc.

"Lớn là tốt," Draco vặn lại với một cái nháy mắt vô hồn.

"Đồ xấu xa," Hermione cười. "Cậu có chắc chắn cậu sẽ có thể chờ đợi không?"

"Tôi có thể đợi," Draco thề. "Nhưng tôi sẽ không thể ngăn chặn những lời tán tỉnh và trêu ghẹo đâu. Cô thật dễ thương khi đỏ mặt."

"Đồ ngốc," Hermione cười khúc khích, nhận ra rằng những lời của Draco đã khiến cô đỏ mặt. "Bây giờ hãy im lặng và hôn tôi."

"Vâng thật vinh hạnh làm sao," Draco cười toe toét khi anh kéo Hermione vào vòng tay của mình và nhẹ nhàng đặt môi lên môi cô, niêm phong giai đoạn mới trong mối quan hệ của họ và bắt đầu một điều gì đó hy vọng sẽ trở nên đặc biệt như cả hai đều hy vọng.

________________________

T/N: còn một chương nữa là hoàn cả nhà ạ T^T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro