901-905: Một cuộc giao dịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào buổi trưa...... Cái kia, tôi làm sao vậy?" Hạ Úc Huân rốt cuộc hỏi ra điều mình thắc mắc.

"Tiểu thư, ngài đừng giả vờ a, hiện tại công ty từ trên xuống dưới tất cả đều đã biết! Buổi sáng Lãnh tổng phái Lương trợ lý đem hợp đồng Lãnh tổng đã ký đưa lại đây!

Ngài không biết đâu, vào buổi sang, Hùng đổng thấy ngài còn chưa tới, vốn dĩ đang châm chọc mỉa mai, kết quả, châm chọc mới được một nửa, Lương trợ lý liền tới rồi, trước mặt mọi người bày ra một hợp đồng, nói Lãnh tổng sau khi cùng cô thương nghị, đã ký xong. Lúc ấy sắc mặt kia của Hùng đổng, quá xuất sắc!

Tiểu thư ngài thật sự rất lợi hại, trước đó lúc nói trong vòng 3 ngày nghĩ biện pháp, tôi còn thay gài đổ mồ hôi hột, kết quả không nghĩ tới tất cả lo lắng của tôi đều vô ích, ngài cư nhiên chưa đến một ngày đã đem vấn đề nan giải như vậy giải quyết xong!"

Nhờ thư ký tiểu Triệu lải nhải, Hạ Úc Huân cuối cùng biết chân tướng sự việc, có chút kinh ngạc mà lẩm bẩm nói: "Nhanh như vậy...... Tôi cho rằng còn phải đợi mấy ngày a......"

Không nghĩ tới Lãnh Tư Thần tên kia tuy rằng gian thương, nhưng làm việc rất có hiệu suất, buổi sang cô còn đang trong giấc mộng, anh cư nhiên cũng đã phái Lương Khiêm đem hợp đồng đã ký đưa đến công ty.

Ai, nếu nói như vậy, còn hai lần kia có thể coi như là ngân phiếu khống hay không?

Hạ Úc Huân nghiêm túc suy xét một chút tính khả thi khi làm như vậy, cuối cùng quyết định vẫn là đừng tìm đường chết.

"Tiểu Huân, tới rồi sao!" Lương đổng đang từ trong văn phòng đi ra vừa thấy cô thì mặt mày hớn hở, trong ánh mắt tràn đầy tán thưởng.

"Chú Lương!"

"Không tồi, làm không tồi! Thật là hậu sinh khả uý!" Lương đổng vui mừng mà vỗ vỗ bả vai cô, nói: "Vốn dĩ chú còn luôn lo lắng con không chịu nổi áp lực, thậm chí sợ con cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, không nghĩ tới lão già như chú thật là quá xem nhẹ con rồi!"

"Chú Lương, ngài quá khen, con bất quá cũng là vận khí tốt, đuổi kịp Lãnh tổng tâm tình tốt, hơn nữa anh ta bất quá cũng là nể mặt ba con cả thôi......"

"Ai, cũng không thể nói như vậy, vận khí tốt cũng là một phần thực lực! Lại nói tranh đấu giành thiên hạ dễ dàng, giữ giang sơn mới khó, nhiệm vụ của con chính là một chút đều không thoải mái a!"

Hạ Úc Huân tiếp tục cười ha ha, có lệ ứng đối vài câu, sau đó trốn vào văn phòng mình.

Cô còn không phải là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng sao? Chú Lương thật sự nói đúng mà......

Rốt cuộc đây là cô lần đầu tiên dùng phương thức này đạt được mục đích, nói không có chướng ngại tâm lý là không có khả năng.

Bất quá, cô lại không hối hận.

Ai làm người đó gánh, dù sao so với việc nhiều người bị cô liên lụy còn tốt hơn!

Chẳng được bao lâu, thịch thịch thịch tiếng gõ cửa vang lên.

"Tiến vào."

Hạ Úc Huân ngẩng đầu, phát hiện tiến vào chính là Nghiêm Tử Hoa.

"Nghiêm Phó tổng, có việc sao?" Chuyện tối hôm qua cô còn có một ít ký ức, nhớ lại mình lúc đó uống say phát điên như thế nào, giờ phút này nhìn thấy anh, cô thật sự có chút xấu hổ.

Hình tượng của cô trước mặt cấp dưới thật là không còn sót lại chút gì......

Vẻ mặt Nghiêm Tử Hoa phức tạp mà nhìn cô, nói: "Tiểu thư, dự án phía Đông kia đã ký."

"A, tôi đã biết, tiểu Triệu mới vừa nói với tôi rồi." Hạ Úc Huân trả lời.

Nghiêm Tử Hoa trầm mặc một lát, biểu cảm trên mặt tựa hồ có chút giãy giụa, hơn nửa ngày sau mới mở miệng: "Ngài tối hôm qua......"

Thôi đi, cái gì tới cũng sẽ tới, Nghiêm Tử Hoa quả nhiên vẫn hỏi.

"À......" Hạ Úc Huân mười ngón đan vào nhau đặt trên quai hàm, hoài niệm sâu xa một phen sau đó mở miệng nói: "Nếu nói tôi và Lãnh Tư Thần trắng đêm dài nói chuyện, sau đó thuyết phục anh ta, anh tin không?"

"À......" Hạ Úc Huân mười ngón đan vào nhau đặt trên quai hàm, hoài niệm sâu xa một phen sau đó mở miệng nói: "Nếu nói tôi và Lãnh Tư Thần trắng đêm dài nói chuyện, sau đó thuyết phục anh ta, anh tin không?"

Nghiêm Tử Hoa môi mỏng nhếch, không nói chuyện.

Hạ Úc Huân cúi xuống, thỏa hiệp giang tay: "Thôi được, bản thân tôi cũng còn không tin. Dù sao, chính là như anh nghĩ."

Nghiêm Tử Hoa nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.

Nhìn phản ứng của anh, Hạ Úc Huân đau đầu nói: "Này, đừng là biểu cảm này được không? Trước đó tôi tìm tiểu thịt tươi anh cũng chưa nói cái gì, tối hôm qua còn giúp tôi chọn một tá đàn ông, hiện tại lại......"

"Vậy không giống nhau." Nghiêm Tử Hoa lập tức nói.

Hạ Úc Huân đồng ý gật gật đầu, đáp: "Xác thật không giống nhau, lúc này đây tôi chính là kiếm lời lớn!"

"Tiểu thư......" Nghiêm Tử Hoa thở dài một tiếng sau đó ngẩng đầu nhìn cô, nói: "Tôi có thể hỏi ngài một vấn đề chứ?"

"Anh hỏi đi."

"Ngài và Lãnh Tư Thần...... Rốt cuộc là quan hệ gì?"

Vừa nghe đề tài này Hạ Úc Huân liền rối rắm, đáp:"A...... Cái kia...... Mặc kệ trước kia là quan hệ gì, dù sao rất nhanh liền sẽ không có quan hệ!"

"Là tôi hơi quá rồi." Nhìn ra Hạ Úc Huân xác thật không muốn nói, Nghiêm Tử Hoa đành phải từ bỏ, vẻ mặt nặng nề gật gật đầu, ngay sau đó chuyển đề tài: "Đúng rồi, còn có một việc......"

"Chuyện gì?"

"Kỳ thật trong khoảng thời gian này tôi có chú ý thương nhân hợp tác mới, biết được MC quốc tế ở Hương Thành có ý muốn tiến vào thị trường đại lục, nếu có thể lấy được hạng mục của bọn họ ở đại lục... Hiện tại xem ra, tựa hồ không cần......"

Hạ Úc Huân ánh mắt sáng lên, lập tức kích động nói: "Cần chứ! Sao lại không cần!"

Cô không muốn cả đời bị Lãnh Tư Thần khống chế!

"Nhưng, ngài không phải......"

Hạ Úc Huân thở dài, nói:"Tôi chỉ là thu phục một dự án phía Đông này, lỡ như về sau lại xuất hiện loại tình huống như vậy nữa tôi không nắm chắc vẫn có thể thu phục!"

Dù sao tên Lãnh Tư Thần kia âm tình bất định, tâm tư khó lường, phong cách thay đổi quá nhanh...... Cô thật sự là hold không được......

Nghiêm Tử Hoa gật gật đầu, đáp:"Nếu ngài xác định phải thử một chút mà nói, như vậy muộn nhất ba ngày sau chúng ta liền phải xuất phát đi Hương Thành, hiện tại rất nhiều người dòm ngó hạng mục này."

Hạ Úc Huân sắc mặt nghiêm túc gật gật đầu: "Tôi xác định, bất quá chỉ là lại phải phiền anh, mang theo tôi cái vật cản này......"

"Tiểu thư ngài nói quá lời, đay vốn dĩ chính là trách nhiệm của tôi. Trước mắt tình hình công ty ngài cũng gần như quen thuộc rồi, kỳ thật cho dù không có chuyện lần này, bước tiếp theo của tôi và chủ tịch tính toán cũng là hy vọng ngài có thể đơn độc bàn bạc thành công một hợp đồng, ổn định địa vị trong công ty, lần này xem như ngài bước ra bước đâu tiên của Thiên Lâm, nhưng ngài cũng không cần có áp lực quá lớn, cho dù lần này thất bại cũng không sao, coi như là tích lũy kinh nghiệm."

Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, đáp:"Đã biết, tôi sẽ cố gắng!"

......

Buổi chiều, phòng họp.

Hôm nay bầu không khí họp hội đồng quản trị so với ngày hôm qua quả thực một trời một vực. Tâm tình hai phái nhân mã tất nhiên cũng khác nhau như trời với đất.

"Hiện tại sự việc đã được giải quyết ổn thỏa, nói vậy Hùng đổng cùng chư vị cổ đông cũng có thể an tâm!" Lương đổng giờ phút này là tâm tình thoải mái, xóa tan ngột ngạt ngày hôm qua.

Hùng đổng đen mặt, thô thanh thô khí nói: "Vốn dĩ chính là ván đã đóng thuyền, còn có thể nháo ra tin tức lớn như vậy, ai biết chuyện như vậy lần sau còn có thể lại xảy ra nữa hay không? Chỉ là, có một chút tôi thật sự rất hiếu kì, không biết đại tiểu thư rốt cuộc là như thế nào thuyết phục Lãnh tổng, chỉ một đêm mà thôi, Lãnh tổng liền đồng ý ký hợp đồng...... Hy vọng đại tiểu thư không cần làm ra thêm sự việc gì khiến công ty hổ thẹn đó chứ......"

Hùng đổng một phen ngấm ngầm hại người nói ra những lời khiến người phía dưới nhìn Hạ Úc Huân bằng ánh mắt có chút không thích hợp, bất quá thương nhân trọng lợi, cho dù cô ta thực sự dùng phương pháp bẩn thỉu nào đó để có được hợp đồng này, bọn họ cũng không cảm thấy có gì, trong vòng này đều phổ biến, nhiều lắm chỉ lén bàn tán vài câu mà thôi.

Lúc này, Nghiêm Tử Hoa nhịn không được mở miệng nói: "Hùng đổng lời này sai rồi, sau khi biết được Lãnh tổng có dấu hiệu do dự, tiểu thư mấy cuối tuần trước đã bắt đầu bôn ba vì dự án, thẳng đến tối hôm qua mới thuyết phục được Lãnh tổng."

"Ai biết cậu nói là thật hay giả chứ!" Hùng đổng tự nhủ nói thầm, sau đó lại không cam lòng mà nói: "Ngày hôm qua Thẩm phu nhân đều nháo đến cửa công ty tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy chứ? Đây không phải là vấn đề tác phong cá nhân, mà là vấn đề có liên quan đến hình tượng toàn công ty chúng ta!"

"Hùng đổng yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt vấn đề riêng tư của tôi."

"Hừ, tốt nhất là như vậy!"

"Mặt khác, tôi và Nghiêm Phó tổng có thương lượng một chút, chuẩn bị ba ngày sau đi Hương Thành cùng MC bàn bạc hạng mục mới, công ty bên này còn nhờ hai vị phó đổng sự có thể trông coi nhiều hơn."

Hùng đổng không cam lòng vừa mới chuẩn bị dùng câu "Tới công ty lâu như vậy không chút thành tựu" tới tiếp tục gây khó dễ cô, liền nghe được những lời này của Hạ Úc Huân, không khỏi sắc mặt càng thêm khó coi.

Đáng chết! Nếu lần này hạng mục MC bị cô ta bàn bạc thành công, vậy công ty này còn có thể có đất cho hắn nói chuyện sao?

-

Cùng lúc đó, biệt thự cao cấp ngoại ô nào đó.

Người phụ nữ mặt âm vụ mà đem điện thoại đập bể nát, quát: "Phế vật! Tất cả đều là phế vật!"

Người đàn ông dạo bước qua nhẹ nhàng ôm chặt cô, nói: "Ai, bảo bối, đừng tức giận như vậy, tức giận sẽ sinh ra nếp nhăn!"

"Anh bảo em sao có thể không tức giận? Từ lúc ả tiện nhân kia xuất hiện bắt đầu đã bao lâu? Kết quả nhiều lần như vậy đều bị cô ta tránh thoát! Hiện tại vẫn hô mưa gọi gió, sống tiêu dao tự tại!" Người phụ nữ cuồng loạn mà gào rống.

Người đàn ông hôn khóe môi cô ta, ôn nhu nói: "5 năm đều chờ được, chẳng lẽ em còn để ý mấy ngày này sao? Nóng vội ăn không hết được đậu hủ nóng a!"

Lồng ngực cô ta kịch liệt phập phồng, con ngươi hiện lên một tia rét lạnh, nói: "Thôi! Không cần trốn trốn tránh tránh dựa vào mấy tên phế vật vô dụng này nữa, lần này em sẽ đích thân động thủ! Đích thân đem cô ta lạc vào cát bụi! Cho dù cô ta biết em làm thì như thế nào?"

"Được được được, bảo bối em nói cái gì đều được, cứ dựa theo em nói mà làm! Em nói không sai, với thế lực ngầm của chúng ta hiện tại, cho dù bọn họ đã biết cũng không có gì......" Nói tới đây, ngữ khí người đàn ông dừng một chút, ánh mắt hơi trầm xuống mà nhìn cô: "Chỉ là, em yêu à, em làm như vậy tựa hồ có chút không công bằng! Cho tới nay, em tựa hồ chỉ nhằm vào cô gái kia...... Còn Lãnh Tư Thần thì sao?"

"Năm đó nếu không phải bởi vì cô ta, Lãnh Tư Thần cũng sẽ không vội vã rời khỏi tổ chức, sẽ không trở mặt với nhà chúng ta, càng không đối xử với em như vậy......" Người phụ nữ vội vàng nói.

"Em yêu, em hẳn không phải là đến bây giờ còn chưa từ bỏ ý định với Lãnh Tư Thần chứ? Không có cô gái kia, hiện tại em chính là phu nhân tổng tài tập đoàn Thiên Úc, đệ nhất phu nhân thành phố A, phải không?" Thanh âm người đàn ông lập tức lạnh xuống.

"Sao có thể! Anh đừng suy nghĩ vớ vẩn! Người hiện tại em yêu là anh! Người ta đều đã gả cho anh, anh còn không yên tâm? Cái gì phu nhân tổng tài tập đoàn Thiên Úc, em mới không thèm!" Người phụ nữ lập tức như chim nhỏ nép vào người ôm lấy người đàn ông dỗ dành.

Sắc mặt người đàn ông hơi hoãn, nói: "Tốt nhất là như vậy...... Em yêu, cũng đừng trách anh không nhắc nhở em, kế hoạch mấy ngày nay của chúng ta sở dĩ lần lượt thất bại, Lãnh Tư Thần cũng góp phần không ít!"

"Sao có thể? Hai người bọn họ không phải đã bởi vì cái chết của Hạ Mạt Lâm mà hoàn toàn đoạn tuyệt rồi sao? Cô gái kia sau khi có quyền thế không trả thù anh ta đã là không tồi...... Với cá tính của Lãnh Tư Thần vĩnh viễn đem ích lợi đặt lên hang đầu, cho dù có thích, sao có thể đem một cô gái bất cứ khi nào cũng có thể gây bất lợi cho mình ở bên cạnh được?

Năm đó lúc em và cô ta đồng thời bị bắt cóc, anh ta còn không chút do dự vì những chứng cứ đó lựa chọn cứu em! Sau khi cô ta giả chết, anh ta không phải cũng là không đợi mấy năm liền thiếu chút nữa cùng người khác liên hôn, ngay cả con riêng cũng đều xuất hiện rồi......"

Nghe xong cô gái trong lòng ngực nói nhiều như vậy, người đàn ông chỉ lắc lắc đầu, khẽ cười một tiếng nói: "A, em yêu à, em thật sự không hiểu đàn ông rồi......"

Năm đó Lãnh Tư Thần là yêu giang sơn lại càng yêu mĩ nhân, cho nên vì mỹ nhân từ bỏ đế quốc Dạ Lang.

Mà hiện giờ Lãnh Tư Thần, e là ninh phụ giang sơn cũng không phụ khanh(*) rồi......

(*): Thà phụ giang sơn cũng không phụ mĩ nhân.

Về phần cô gái kia, người phụ nữ nào có thể kháng cự được tình yêu của một người đàn ông như vậy? Huống chi cô gái kia vốn dĩ liền đối với hắn tình cảm sâu sắc vô cùng.

Không tha thứ, cũng tuyệt đối sẽ không thương tổn, huống chi giữa bọn họ còn có một đứa con riêng.

Hắn đã sớm hoài nghi đứa con riêng này chính là cùng một người.

Chỉ là, những điều này hắn cho dù nói với cô gái đang trong lòng kia, cô cũng tuyệt đối sẽ không nguyện ý tin tưởng.

Vừa lúc, thừa dịp để cô nhìn rõ ràng cũng tốt! Để cô hoàn toàn hết hy vọng với Lãnh Tư Thần!

......

-

Một ngày trước khi đi Hương Thành.

Hạ Úc Huân tan ca sớm hai tiếng, đầu tiên là đến trường học đón Tiểu Bạch về nhà, sau đó đích thân làm cơm chiều.

Gần đây thời gian cô bên cạnh Tiểu Bạch quá ít, thật sự là thẹn trong lòng.

"Các bảo bối, còn thiếu một món cuối cùng nữa là ăn được rồi, mau đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm nào!"

Niếp Niếp ở phòng khách vui sướng mà đáp lời: "Dạ được dì Hoa! Vừa lúc con làm xong bài tập rồi! Con đi giúp dì bày chén! Tiểu Bạch, em là trẻ con, em đi lấy đũa đi! Đũa tương đối nhẹ!"

Tiểu Bạch: "......"

"Thật ngoan! Từ từ thôi nha!" Hạ Úc Huân cười ha ha mà nhìn hai đứa bé, trong lòng ấm áp, tức khắc toàn bộ mỏi mệt đều trở thành hư không.

"Mẹ......" Tiểu Bạch trong tay cầm đũa, muốn nói gì lại thôi mà ngửa đầu nhỏ nhìn mẹ đang xào rau.

Hạ Úc Huân lập tức chú ý tới cậu nhóc, giảm nhỏ lửa, quan tâm hỏi: "Sao vậy? Có chuyện gì muốn nói với mẹ sao?"

Tiểu Bạch do dự một chút, rốt cuộc mở miệng nói: "Ba tuần trước lúc mẹ đi công tác, con có vấn đề không hiểu, liền gọi điện thoại cho Tương Nhu hỏi chú ấy, nghe giọng chú ấy tựa hồ không quá thích hợp, cũng không biết có phải sinh bệnh không, con hỏi, chú ấy lại nói không có việc gì......"

"Không thích hợp? Không thích hợp chỗ nào?" Hạ Úc Huân mày nhíu lại hỏi. Ba tuần trước, hình như là ngày cô hộc máu nằm viện sau đó gạt Tiểu Bạch nói mình đi công tác.

"Chính là...... Chính là buồn bã ỉu xìu, còn thất thần, ngay cả vấn đề của con cũng trả lời sai......" Tiểu Bạch trả lời.

Hạ Úc Huân nghĩ nghĩ, lập tức nói: "Như vậy sao, chú ấy hẳn chỉ là làm việc mệt mỏi. Đừng lo lắng, mẹ hôm kia mới vừa gặp, vẫn khỏe! Tung tăng nhảy nhót!" Không chỉ có như thế, còn đem cô giày vò đến chết khiếp!

Tiểu Bạch nghe vậy lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cầm đũa xoay người đi mất.

Hạ Úc Huân vẫn thở dài, ai, cậu nhóc khẳng định là đã sớm bắt đầu lo lắng, nhưng sợ mình nghĩ nhiều, hoặc là thấy cô bận, mới luôn chịu đựng không đề cập đến.

"Dì Hoaì! Chén đũa đã dọn xong!"

"Được, bên này dì cũng sắp xong, đi ra sân bảo mẹ con đừng làm thuốc nữa, chuẩn bị ăn cơm!"

Hạ Úc Huân đang xào món sườn heo chua ngọt cuối cùng, di động trong túi đột nhiên vang lên.

Lấy điện thoại ra, vừa thấy tên hiển thị trên màn hình, dọa cô sợ tới mức thiếu chút nữa đem điện thoại ném vào trong nồi cùng xào.

Lãnh Tư Thần?

Anh ta lúc này gọi điện thoại cho cô là chuyện gì? Chẳng lẽ là vì sự việc kia?

Ngày đó sau khi rời khỏi vân gian thủy trang, Lãnh Tư Thần vẫn luôn không liên lạc với mình, cô còn trông cậy vào việc anh ta quên đi hai lần thiếu nợ kia!

"Alo......" Hạ Úc Huân nơm nớp lo sợ mà nghe máy.

"Ở đâu?" Di động bên kia truyền đến thanh âm lạnh lùng trầm thấp trước sau như một của Lãnh Tư Thần.

"Ở nhà a." Hạ Úc Huân trả lời.

"Đang làm cái gì?" Lãnh Tư Thần thuận miệng hỏi một câu.

"Nấu ăn......"

"Lát nữ anh qua."

Hạ Úc Huân tức khắc bừng tỉnh: "A? Anh qua đâys làm gì?"

"Đòi nợ."

Hai chữ, Hạ Úc Huân tức khắc lung túng đến phi thiên độn địa, khó xử mà lẩm bẩm nói: "Một hai phải hôm nay sao? Ngày mai tôi liền phải đi Hương Thành công tác, hôm nay muốn ở bên cạnh Tiểu Bạch!"

"Em cũng biết em ngày mai phải đi Hương Thành, lại còn không biết phải đi bao lâu, anh cho rằng, trước khi em đi công tác nên trả nợ anh một lần là hợp tình hợp lý."

Liền biết nói không lại anh, Hạ Úc Huân rơi vào đường cùng chỉ đành mở miệng nói: "Vậy anh đừng tới đây, lát nữa chúng ta đi khách sạn......"

"Hạ, úc, huân!"

Hạ Úc Huân nhắm mắt lại đem điện thoại để cách xa chút, bất mãn mà lẩm bẩm nói: "Đừng đột nhiên lớn tiếng như vậy được không? Làm gì mà quát tôi? Tôi cảm thấy đề nghị này của tôi cũng là hợp tình hợp lý a!"

"Là em nợ anh, quyền chủ động ở anh, thời gian và địa điểm tất nhiên cũng do anh quyết định." Lãnh Tư Thần ngữ khí cương quyết, đè nén lửa giận. Đi khách sạn, lời này cô gái này cũng nói được!

Hạ Úc Huân âm thầm cắn chặt răng: "Vậy anh không thể ga lăng một chút first lady được à?"

"Chờ em ở trước mặt anh lúc nào có thể giống một cô gái, lúc đó hãy nói đến yêu cầu này với anh."

"......" Mẹ kiếp! Cô khi nào không giống phụ nữ? Không phải chỉ đạp anh ta một đạp thôi sao? Cần ghi hận đến bây giờ sao?

Không phải đều nói nợ tiền mới là đại gia sao? Vì sao đjai gia vẫn là anh ta?

......

Cuối cùng, Lãnh đại ma vương vẫn nghênh ngang tới nhà.

"Tương Nhu!" Nhìn thấy Lãnh Tư Thần rất lâu không gặp, Tiểu Bạch có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng mẹ vì mình lo lắng cho Tương Nhu, cho nên cố ý gọi Tương Nhu tới, vì thế nhìn Hạ Úc Huân bằng ánh mắt tràn đầy cảm động cùng bất an.

Ánh mắt con trai khiến Hạ Úc Huân cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, chỉ có thể căng da đầu mời anh tiến vào cùng nhau ăn cơm.

Trên bàn cơm.

Hạ Úc Huân nhìn món cuối cùng bưng lên mặt đầy áy náy: "Niếp Niếp bảo bối a, thật sự xin lỗi, dì Hoa không cẩn thận đem món sườn heo chua ngọt con thích nhất làm cháy rồi!"

"Ô ô ô...... Vì cái gì mỗi lần bị thương luôn là sườn heo chua ngọt của con!" Tiểu nha đầu vô cùng đau đớn.

Hạ Úc Huân lau mồ hôi, sau đó trừng mắt nhìn đầu sỏ gây tội làm hại cô phân tâm một cái.

Mà người nào đó thong thả ung dung ăn cơm, không có nửa điểm áy náy.

"Hôm nay Âu Minh Hiên không có tới?" Lãnh Tư Thần thuận miệng hỏi một câu.

"Công ty có việc, trước đó gọi điện thoại tới nói hôm nay không đến được." Tần Mộng Oanh trả lời, thần sắc hơi có vài phần bất đắc dĩ, xem ra ngay cả Lãnh Tư Thần đều biết Âu Minh Hiên mỗi ngày đều ở bên này.

"Cậu ta hiện tại ở bên này?" Lãnh Tư Thần nhìn thoáng qua sô pha trong phòng khách, phía trên đặt một chiếc áo đàn ông, vừa thấy phong cách kia chính là của Âu Minh Hiên, vừa rồi lúc vào cửa cũng nhìn thấy một đôi giày Âu Minh Hiên từng đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro