Chương 34: Ma Mị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tấn Lâm hôm nay nhận được lệnh của phụ thân, cùng hắn đi tham gia yến tiệc của Trương Đô Úy. Trong lòng nhớ đến lời hứa với Giang Hiểu Nguyệt không được để bộ dạng say sĩn trước mặt nữ nhân khác, nhưng nàng lại không nói là trước mặt nam nhân thì không được a. Nói vậy, Tấn Lâm cũng không muốn uống nhiều có điều trời không toại lòng người, lần đầu Tấn Phong dẫn nhi tử đi tham gia những yến tiệc này, nên mọi người cũng hào hứng chuốc say tam công tử Tấn gia.

Tấn Phong là đại tướng quan chức cao vọng trọng trong triều đình, đại công tử Tấn Nhân cũng là thống soái ngoài biên cương. Tấn gia đối với triều đình Đại Tống rõ ràng có vài phần ảnh hưởng. Tính tính Tấn Phong lại cương trực, trung thành nên nhiều đại quan trong triều cũng kính trọng. Nay Tấn Phong chủ động dẫn Tấn Lâm đi cùng, mọi người cũng cơ hồ đoán được phần nào, Tấn Phong muốn để Tấn Lâm học hỏi kinh nghiệm, có thể hay không sau này sẽ để Tấn Lâm giữ vị trí của mình.

Khắp kinh thành không ai không biết danh tiếng tam công tử Tấn gia tệ như thế nào. Nhưng cũng không dám đắc tội. Dù gì Tấn Lâm hiện tại cũng là hiền tế của Giang thừa tướng. Phụ thân là đại tướng quân, nhạc phụ lại là thừa tướng. Hai vị trí này đều là tả hữu trong triều. Cũng không ai muốn đắc tội với vị tam công tử Tấn Lâm này.

Ở trong Tấn Phủ, bởi vì Tấn Lâm nói hắn hôm nay cùng phụ thân ra ngoài sẽ về trể, tiểu Mai đang chuẩn bị nước nóng giúp Giang Hiểu Nguyệt rửa mặt chảy đầu. Ở trong phòng tắm, Giang Hiểu Nguyệt trút xuống quần áo, thoải mái ngồi trong thùng gỗ, hưởng thụ độ ấm vừa vặn còn có phủ lên trên là những cánh hoa tươi, chậm rãi lau sát thân thể. Bỗng nhiên, bên tai nghe tiểu Mai kinh hô:

_Ai nha, tiểu thư đai lưng của người không thấy? Nô tì ra ngoài lấy, rất nhanh sẽ trở lại. Nói xong liền nhanh chóng rời khỏi phòng tắm

Tấn Lâm lúc này mới trở lại Tấn phủ, chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi, trên đường đi, đi ngang qua phòng tắm, hắn nghĩ đến chính mình vừa rồi uống không ít rượu, dù sao cũng đi qua phòng tắm, không bằng vô đây tẩy chút. Vì thế, Tấn Lâm đẩy cửa đi vào, đang chuẩn bị một chậu nước rửa sạch, lại đột nhiên nghe thấy tiếng nước mà tiếng nước lại phát ra từ phía sau bình phong. Tấn Lâm nhất thời cảm thấy khiếp sợ, hắn không ngờ trong phòng tắm lại có người, kia cửa phòng không có khóa lại, sẽ không có ai đâu? Vẫn là chính mình nghe nhầm, Tấn Lâm liền tò mò đi lại bình phong.

Đi lại bình phong thời điểm này Tấn Lâm mới phát hiện Giang Hiểu Nguyệt đang ở bên trong. Lúc này, Giang Hiểu Nguyệt vừa vặn bước ra khỏi thùng gỗ chuẩn bị đi lại bình phong lấy khăn tắm, nàng mơ hồ nghe thấy có người đi vào phòng tắm, còn tưởng là tiểu Mai trở lại. Thấy không phải là tiểu Mai mà là Tấn Lâm. Giang Hiểu Nguyệt nhất thời cảm thấy sợ hãi, không biết nên làm sao. Sau đó, thấy ánh mắt Tấn Lâm nhìn chằm chằm lên người nàng, nàng cúi đầu nhìn, phát hiện chính mình không có mảnh vãi che thân, xấu hổ liền lấy tay che lại bộ ngực của chính mình, liền nói:

_Không được nhìn!

Tấn Lâm mới hoàn tỉnh, thấy Giang Hiểu Nguyệt vẻ mặt xấu hổ che lấp bộ ngực, ánh mắt nhìn về phía khăn tắm đang ở bình phong, lập tức lấy khăn tắm, muốn tiến tới phủ trên người Giang Hiểu Nguyệt. Ai ngờ sàn ẩm ướt, Tấn Lâm nóng vội không có lưu ý, một cái liền mất cân bằng ngã về phía Giang Hiểu Nguyệt.

Lúc này, Tấn Lâm ngã về phía Giang Hiểu Nguyệt, hai người đồng thời ngã xuống. Chỉ thấy Giang Hiểu Nguyệt đang nằm ở dưới má Tấn Lâm đang nằm trên người nàng. Nguyên bản, Tấn Lâm muốn đưa khăn tắm cho Giang Hiểu Nguyệt sẳn phủ lên người nàng. Tấn Lâm phát hiện chính mình đang đè nặng Giang Hiểu Nguyệt, nhất thời thẹn thùng dùng ta phải chóng đỡ thân thể, tránh đè nặng Giang Hiểu Nguyệt, lại phát hiện tay trái chính mình đang nằm trên ngực Giang Hiểu Nguyệt.

Tuy rằng có cách lớp khăn tắm nhưng là hai người đều cảm thấy được một cỗ hơi ấm đang từ từ tràn ngập toàn bộ thân thể, nhất là Tấn Lâm. Lúc này, thân thể giống như sinh ra dục vọng sắp khống chế toàn bộ tư tưởng của chính mình.

Tái ngẩng đầu vừa nhìn thấy Giang Hiểu Nguyệt, trong phòng tắm dưới ánh sáng chiếu rọi xuống, trong trắng da thịt lúc này đã nhiễm một tầng đỏ ửng, khiến cho nàng trở nên thật mê người. Tấn Lâm rốt cuộc không kiềm chế được liền hôn nàng.

Tấn Lâm nhẹ nhàng đụng vào cảm thấy ấm áp, áp lên môi anh đào, liền tiến thêm một chút mút vào, sau đó lại càng muốn nhiều hơn một chút, đầu lưỡi bắt đầu muốn xâm nhập vào trong miệng của Giang Hiểu Nguyệt. Tấn Lâm trong lòng nghĩ chính mình đang làm cái gì, cũng có chút rung động do hành vi của chính mình nhưng sâu trong nội tâm một cổ nhiệt khí dâng lên, làm Tấn Lâm không ngừng chịu sự dày vò.

Giang Hiểu Nguyệt thấy Tấn Lâm ngã về phía mình, đến lúc hắn dùng đầu lưỡi xâm nhập vào miệng mình thăm dò, nàng chỉ cảm thấy xấu hổ đến vẻ mặt hồng nhuận không phải là lần đầu cả hai người mới hôn nhau, nhưng tư thế ái muội này làm toàn bộ thân thể nàng không ngừng tăng nhiệt độ nhưng lại cảm thấy ngọt ngào như đang ở trên tầng mây, phiêu diêu.

Cảm giác được Giang Hiểu Nguyệt cùng với chính mình giống nhau, mới đầu ngượng ngùng dần dần buông thả chính mình, giống như ủng hộ việc làm của Tấn Lâm, làm cho hắn càng hôn càng sâu, thẳng cho đến không hít thở không ngừng mới dừng lại nhưng là nội tâm vẫn còn muốn tiếp tục. Vì thế, Tấn Lâm hôn cổ trắng của nàng, tiếp tục thăm dò một tấc da thịt hấp dẫn hắn.

Giang Hiểu Nguyệt cảm thụ được Tấn Lâm đang hôn lên cổ, bả vai, xương quai xanh đều lưu lại dấu vết của hắn, trừ dùng miệng, tay của Tấn Lâm bắt đầu không an phận trên người nàng chạy loạn. Một tay nguyên bản vẫn chưa rời khỏi ngực của nàng, cách một lớp khăn tắm vuốt ve, nhưng là hắn tựa hồ chưa thỏa mãn, liền rút bỏ thứ vướng bận đó đi, làm cho lẫn nhau đều cảm thụ được đối phương.

Bộ ngực của Giang Hiểu Nguyệt hiện ra trước mặt Tấn Lâm, kia hạt hồng đậu trên bộ ngực đã bị xoa nắn mà nhô lên, chỉ thấy Tấn Lâm thật cẩn thận dùng tay phải để lên ngực của Giang Hiểu Nguyệt, lại cúi đầu ngậm lấy tiểu hồng đậu đang nổi lên

Chổ mẫn cảm bị đụng vào, Giang Hiểu Nguyệt cảm thấy như một dòng điện chạy loạn toàn thân, tim dị thường đập mau, hô hấp bắt đầu có chút co quắp, Tấn Lâm lúc này mới đem nụ hoa hoàn toàn trong miệng. Giang Hiểu Nguyệt có thể cảm giác được nhiệt của trong miệng Tấn Lâm, đột nhiên bị lưỡi khiêu khích, khiến cho Giang Hiểu Nguyệt rốt cuộc nhịn không được "Ân" phát ra tiếng rên rỉ.

Tấn Lâm lúc này nghe thấy tiếng rên rỉ càng làm cho hắn tăng thêm lực đạo vuốt ve. Giang Hiểu Nguyệt cảm thấy bị khiêu khích đến tê dại toàn thân, một bên bị vuốt ve có chút đau nhưng lại cảm giác hưng phấn, khiến cho nàng không thở được mà trong lòng nàng không khỏi giật mình, bản thân không thể khống chế được chính mình. Tự nhiên ưỡn ngực gần sát Tấn Lâm, một tay đang trên cánh tay Tấn Lâm, tay kia đặt bên hông thắt lưng, nắm lấy bên hông áo.

Cảm giác được Giang Hiểu Nguyệt không ngừng gần sát chính mình, Tấn Lâm ngược lại ôm lấy nàng, liền hôn lên cổ cùng xương quai xanh, sờ lên da thịt theo bả vai, sau lưng, cánh tay, bộ ngực, phần eo một đường xuống dưới đi vào đùi nàng. Giang Hiểu Nguyệt hai chân giữ chặt, phía trên khăn tắm đã bị lấy ra lộ ra chỗ tư mật của nàng. Giang Hiểu Nguyệt cảm giác được tay của Tấn Lâm có chút run run đang ở trên bụng cùng đùi, chính mình cảm thấy có chút sợ hãi.

Nàng nhớ tới trước khi đại hôn, ngoại tổ mẫu của nàng trước đêm thành thân nói với nàng những chuyện phát sinh sau hôn lễ, bao nhiêu lễ tiết, cả chuyện động phòng phát sinh chuyện gì. Tuy rằng mơ hồ biết kế tiếp xảy ra cái gì nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, đã có thời gian chuẩn bị kể từ khi cả hai mở lòng với nhau, nhưng ngày này sắp đến gần Giang Hiểu Nguyệt cảm thấy có chút e ngại, toàn thân buộc chặt. Tấn Lâm lại vuốt ve bụng của nàng, nàng đột nhiên sợ hãi theo cổ họng phát ra tiếng: -Lâm nhi.

Tấn Lâm nghe thấy âm thanh sợ hãi của Giang Hiểu Nguyệt, kỳ thật chính hắn làm sao không sợ. Hắn ngẩng đầu nhìn Giang Hiểu Nguyệt, thấy trán nàng lộ ra bọt nước, lúc này hai người chỉ thở dốc, gương mặt cả hai đều hồng nhuận. Tấn Lâm thấy Giang Hiểu Nguyệt tóc mềm mại ở phía sau nàng, đã thấy mấy sự không an phận che đi hai má. Vì thế, Tấn Lâm ôn nhu xoa hai má nàng, thay nàng đem tóc đó lấy ra. Hiện ra uyển chuyển gương mặt hiện ra trước mặt, Tấn Lâm cúi đầu thâm tình hôn lên, sau đó ôn nhu nhìn nàng.

Thâm tình hôn cùng ánh mắt ôn nhu nhìn nhau hai người đồng thời thả lỏng một chút, không hề sợ hãi, cũng tựa hồ cho lẫn nhau chuẩn bị tốt tâm lý. Giang Hiểu Nguyệt toàn thân thả lỏng, cũng buông lỏng tay đang cầm lấy bên hông áo. Sau đó thẹn thùng đem tầm mắt nhìn qua một bên, giống như là cho phép Tấn Lâm. Thấy Giang Hiểu Nguyệt tán thành. Tấn Lâm hai tay chậm rãi đem hai chân hơi chút tách ra, thẳng cho đến khi đủ độ rộng, Tấn Lâm liền đem hai chân đặt trong đó.

Tiếp theo, Tấm Lâm tay bắt đầu trượt từ nội sườn đi xuống dưới, bởi vì khăn tắm đang che phủ phía dưới trên chỗ tư mật của Giang Hiểu Nguyệt, Tấn Lâm chỉ có thể bằng cảm giác hướng dưới hoa viên tìm kiếm. Lúc này, Giang Hiểu Nguyệt khẩn trương ngay cả hô hấp cũng ngắt quãng, cũng biết chuyện kế tiếp phát sinh, chỉ cảm thấy có chút lạnh, đột nhiên chỗ mẫn cảm bị đụng vào, toàn thân không khỏi run, thở dốc phát "Ưm" một tiếng, hai chân tự nhiên kẹp lấy chân của Tấn Lâm

Nghe thấy Giang Hiểu Nguyệt phát ra tiếng, Tấn Lâm nhất thời dừng lại một chút, sau đó nhớ tới chuyện kia lại thăm dò bí mật hoa viên hơn nữa có cảm giác nơi đó dần dần ướt. Tấn Lâm ngẩng đầu lên nhìn Giang Hiểu Nguyệt mà đúng lúc Giang Hiểu Nguyệt cũng quay đầu nhìn lại Tấn Lâm. Hai ánh mắt giao nhau, chỉ thấy Giang Hiểu Nguyệt gương mặt đã trở nên đỏ càng đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#bhtt