Chương 5. Phân loại và ngủ chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Truyện được edit và đăng duy nhất tại W.attpad VivianLight2904, hãy đọc truyện tại W.attpad chính chủ để ủng hộ cho mình nhé!)

Harry tình cờ gặp cặp song sinh nhà Weasley và Ron khi cậu xuống xe lửa cùng Draco. Cặp song sinh chỉ tỏ ra bình thường khi nhìn thấy họ, trong khi Ron nói: "Này, đây không phải là người nhà Malfoy sao?"

Trong tiềm thức muốn giễu cợt Ron Weasley, nhưng nghĩ đến Harry, mặc dù không có chút cam lòng nào, Draco chỉ lạnh lùng nói ra tên của hắn: "Draco Malfoy."

Harry ngạc nhiên khi thấy Draco chỉ giới thiệu bản thân mà không thốt ra những lời cay nghiệt, nhưng cậu vẫn có thể nhận thấy Draco không ưa Ron.

Mím môi, Harry chủ động kéo tay áo hắn: "Chúng ta đi lên phía trước thôi."

Draco lặng lẽ dẫn Harry đi xuyên qua đám đông phía trước. Harry, cậu đã từ bỏ bạn bè cũ vì tôi phải không? Nhận ra điều này, hắn đột nhiên nắm lấy bàn tay đang buông thõng xuống bên hông của Harry, nhìn về phía trước, giả vờ như không nhìn thấy đôi má đỏ bừng và ngạc nhiên của Harry. Tại sao Harry luôn làm những việc khiến hắn phấn khích đến mức không thể giả vờ được?

Kéo Harry đi tới trước mặt đám học sinh năm nhất, Draco không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của bác Hagrid, còn Harry chỉ chăm chú vào cảm giác truyền tới từ lòng bàn tay nóng ẩm của bọn họ, không còn thời gian để suy nghĩ chuyện khác.

Lâu đài theo phong cách Gothic đứng cạnh Hồ Đen, nơi Harry đã trải qua một phần ba cuộc đời, giờ cậu đã quay trở lại.

Giáo sư McGonagall dẫn các học sinh vào phòng ăn, các học sinh cuối cấp ở hai bên Đại sảnh đường tò mò ngó nghiêng, rất nhiều người trong số họ biết năm nay vị cứu tinh sẽ nhập học nên rất tò mò người đó trông như thế nào.

Trước khi buổi lễ phân loại bắt đầu, cụ Dumbledore đã nói với mọi người về lời mở đầu quen thuộc với Harry và Draco: "Ta sẽ thông báo cho các trò một số biện pháp phòng ngừa cần thiết cho học kỳ mới, các tân sinh năm nhất chú ý, Rừng Cấm tuyệt đối không được phép tiến vào. Ngoài ra..."

Sau đó, giáo sư McGonagall bắt đầu gọi học sinh lên phía trước. Học sinh đầu tiên là Hermione. Harry nhìn qua đám đông và nhìn cô bé bước lên sân khấu. Đó là người bạn thân nhất của cậu trong quá khứ. Bây giờ, và thậm chí trong tương lai, có thể sẽ có không có quá nhiều giao thoa.

Mũ phân loại suy nghĩ vài giây trước khi hét lên: "Ravenclaw!"

Mắt Harry mở to, cậu có nghe nhầm không, Ravenclaw? Sau khi kinh hãi, cậu lại cảm thấy hơi yên tâm, Hermione rất thông minh, Ravenclaw sẽ không vùi lấp tài năng của cô ấy, mối quan hệ của Ravenclaw và Slytherin cũng thoải mái hơn nhiều so với Gryffindor với Slytherin.

Draco ở bên cạnh lặng lẽ nheo mắt, thầm phàn nàn, hắn không ngờ rằng Máu Bùn lại được phân vào nhà khác, quên đi, dù sao thì tốt hơn hết là đừng suốt ngày lảng vảng trước mặt Harry.

"Draco Malfoy."

Sau khi ném cho Harry ánh mắt "Đợi cậu", Draco bước lên sân khấu, giống như kiếp trước, Mũ phân loại đã hét lên: "Slytherin!" trước khi nó kịp chạm vào da đầu của Draco, hắn kiêu ngạo đi về phía bàn dài nhà Slytherin, dòng máu thuần khiết của hắn là điều không thể nghi ngờ.

Sau Ron, giáo sư McGonagall gọi một cách nhẹ nhàng: "Harry Potter."

Sau khi nghe thấy tên của vị cứu tinh, cụ Dumbledore ngồi ở ghế đầu tiên đột nhiên ngồi thẳng lên, xung quanh Harry cũng vang lên những tiếng xì xào, không để ý đến đôi mắt sâu thẳm của ông già râu trắng ẩn sau thấu kính hình bán nguyệt, lần này cậu muốn được sống cuộc sống của riêng mình.Vì cuộc sống, Harry bước tới đội chiếc mũ phân loại một cách bình tĩnh.

"Chà, khó, rất khó, không thiếu can đảm, rất tài năng... ồ, cậu muốn vào Slytherin à? Đúng, ở đó cậu sẽ có được rất nhiều thành tựu. Nhưng Gryffindor cũng sẽ phù hợp với cậu... ồ, chà, ừm, nếu đúng như vậy thì - Slytherin!" Chỉ có học sinh nhà Slytherin, Hufflepuff và Ravenclaw trong Đại sảnh đường vỗ tay, và hầu hết học sinh Gryffindor nhìn nhau với vẻ thật khó tin, con cái của một cặp học sinh nhà Gryffindor lại được phân vào nhà Slytherin xảo quyệt và độc ác.

Cụ Dumbledore nhìn Harry im lặng đi về phía bàn Slytherin, tự hỏi nó đang nghĩ gì. Snape, người đã giao tiếp bằng mắt với giáo sư Quirrell, cũng trầm ngâm nhìn Harry.

Harry ngồi xuống chiếc ghế mà Draco dành riêng cho mình, Draco trịnh trọng khoác tay lên vai cậu và giới thiệu với các học sinh khác: "Harry Potter." Nhìn những học sinh lớn hơn vẫn đang nhìn mình, Draco nói bằng khẩu hình: 'Người của tôi', và mọi người bắt đầu khéo léo bày tỏ sự thân thiện tới Harry.

Harry không phải kẻ ngốc, cậu đương nhiên biết lũ rắn nhỏ không thực sự chấp nhận mình, đó chỉ là vì nể mặt của Draco, nhưng cậu sẽ chứng minh cho Draco thấy sau khi vào Slytherin, cậu cũng là thành viên của Slytherin, vinh nhục có nhau.

Sau đó, giáo sư McGonagall gọi tên người cuối cùng, một cái tên khá thú vị đối với Harry và Draco.

"Bùi Lan.*" Đó là một đứa trẻ phương Đông gầy gò. Đôi mắt to ướt át, trông rất dễ thương và tinh tế. Nhưng Draco và Harry đảm bảo rằng họ chưa bao giờ gặp nhau hoặc thậm chí chưa bao giờ nghe nói về người này.

(*Đây là một bạn trai người Trung Quốc, tác giả thêm vào và bạn này cũng sẽ có tuyến tình cảm riêng, vì là người Trung nên mình để tên bạn ấy thế này nhé.)

Draco nghĩ đây rất có thể là một biến số mới. Harry sau khi bớt kinh ngạc mới chú ý tới đối phương nhiều hơn, cậu cho rằng cuộc sống mới của mình đã bắt đầu rất tốt đẹp, cậu không muốn tiếp tục sợ này sợ nọ như trước.

"Ravenclaw!" Mũ phân loại gọi tên ngôi nhà cuối cùng sau khi ngừng một giây. Buổi lễ phân loại chính thức kết thúc.

Sau bữa ăn, các chủ nhiệm của bốn nhà dẫn học sinh mới đến ký túc xá, lãnh địa của Slytherin nằm ở tầng hầm. Harry từng lẻn vào căn phòng trong suốt dưới đáy hồ cùng với Ron.

Các bức tường được làm bằng đá cẩm thạch đen, trần nhà hình bán nguyệt trong suốt được chạm khắc bằng pha lê, phía trên là Hồ Đen, trong dòng nước gợn sóng thỉnh thoảng có những sinh vật kỳ lạ bơi qua. Các cột tường, lò sưởi và ghế đá của Slytherin hầu như đều được chạm khắc hoa văn tinh xảo, rèm cửa và đèn tường có màu xanh lục đậm nhưng lại phát ra ánh sáng bạc.

Trải qua lễ rửa tội của chiến tranh, Harry không còn có thành kiến nguyên thủy với bất kỳ điều gì chưa biết nữa. Ron từng nói với cậu rằng tất cả những nam nữ phù thủy xấu xa đều đến từ nhà Slytherin, vì vậy lúc đó cậu bắt đầu có sự phủ nhận và nghi ngờ về từng thành viên của Slytherin, nhưng cậu lại nhớ đến kẻ đã phản bội cha mẹ mình là Peter Pettigrew, kẻ phản bội bất ngờ nhất thực ra đều đến từ Gryffindor. Và không phải tất cả những Tử thần Thực tử độc ác đều là Slytherin.

Đi bên cạnh Harry, Draco nhìn thấy sự công nhận chân thành của cậu đối với ngôi nhà, khóe miệng nhếch lên vui vẻ: "Harry, cậu sẽ tìm thấy nhiều lợi thế hơn ở Slytherin. Nào, đi đến ký túc xá của chúng ta."

Harry có chút khó hiểu: "Chờ một chút, không phải Huynh trưởng là người dẫn chúng ta tới đó sao?"

Draco buồn cười ôm vai: "Harry, cậu đang nghĩ cái gì vậy? Slytherin là biểu tượng của thuần huyết, cho nên hầu như hậu duệ của quý tộc thuần huyết đều có ký túc xá dành riêng, chỉ có một số sẽ không bao giờ được sử dụng thôi. Đi thôi, phòng của tôi là đủ lớn để cậu có thể sống cùng tôi."

Phòng của Draco ở gần cuối hầm, phía trước có một cánh cửa ghi "Black", Harry dừng lại quan sát một lúc, cậu nhớ chú Sirius.

Dù biết Harry đang buồn chuyện gì nhưng Draco vẫn giả vờ không hiểu và hỏi: "Harry, cậu đang nhìn gì vậy?"

"Black, ý mình là cha đỡ đầu của mình là người nhà Black và tên ông ấy là Sirius."

"Thật sao?" Lần này Draco cũng thực sự ngạc nhiên, dù sao thì hắn cũng không đủ thân thiết để biết mọi thứ về Harry ở kiếp trước, chẳng hạn như Sirius là cha đỡ đầu của cậu. "Người từng sống ở túc xá này chắc là Regulus Black, là em trai của cha đỡ đầu cậu. Ngoài ra, mẹ tôi, tên ban đầu của bà là Narcissa Black, và bà cũng là chị họ của cha đỡ đầu cậu."

Harry nghiêng đầu và mở to mắt nhìn, mẹ của Draco đã cứu mạng cậu. Mặc dù cũng là vì cậu đã cứu mạng Draco nhưng "Không ngờ giữa bọn họ lại có quan hệ gia đình như vậy."

"Đương nhiên, để đảm bảo huyết thống và quyền lợi được kéo dài, rất nhiều quý tộc thuần huyết đều có quan hệ huyết thống nhất định."

...

Nằm bất an trên chiếc giường giống hệt chiếc giường do gia tinh đã chuẩn bị sẵn cho Draco, Harry nhìn tấm rèm màu xanh đậm được trang trí bằng những mặt dây chuyền pha lê bạc, và chợt không thể tin rằng mọi thứ xung quanh mình đều là thật.

Vào Slytherin, ngủ cùng Draco, cùng với sự dịu dàng và che chở của đối phương, tất cả những điều này đều không thực như một giấc mơ, một giấc mơ.

Quay đầu sang trái, Draco đang ngủ khiến Harry nhận ra rằng tất cả đều là sự thật.

Có một người đang giả vờ ngủ ở giường bên cạnh, ở chung ký túc xá với Harry khiến máu rồng của Draco sôi lên, nhưng cơ thể mười một tuổi lại là một hạn chế đáng tức giận đối với Draco!

Bấm vào ngôi sao nhỏ ⭐ để vote cho mình nhé. Yêu ❤️.

06/9/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro