Chương 101. Thưởng mai yến (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng chỉ có thể che lại lương tâm nói: "Cũng không tệ lắm."

Từ từ!

Thục Phi luôn bắt bẻ cũng nếm một chút, theo như tính tình của nàng ta, nhất định sẽ oán giận, nhưng hiện tại cũng không thấy nàng ta phản ứng gì.

Gia Ý có chút ngốc, nàng đã dùng qua tránh độc hoàn, cho nên vô cùng mẫn cảm với mùi vị của đồ ăn.

Đồ ăn trong miệng nàng hiện tại khó ăn như vậy, chẳng lẽ là có vấn đề?

Như là khẳng định suy nghĩ trong lòng nàng, thanh âm nhắc nhở vang lên trong đầu.

[ Đinh! Nhiệm vụ che giấu 'Luôn có tiện tì muốn hại ta' đã đạt số lần tiêu chuẩn tiếp xúc với dược vật, chúc mừng ký chủ! ]

Hả? Số lần đạt tiêu chuẩn vì sao vẫn chưa có nhắc nhở đã hoàn thành nhiệm vụ?

Thục Phi cười nhạo một tiếng, chói lọi mà trào phúng nàng, "Nếu ăn ngon thì ngươi ăn nhiều một chút nha Gia Lương nghi!"

Gia Ý:.....

Thời tiết lạnh, thức ăn nguội nhanh, nên thực mau đã đem thức ăn xuống.

Mọi người nhìn hoa, thật sự là cảm thấy nhàm chán, thực mau liền rời đi lực chú ý.

Không biết có phải vì đồ ăn vừa nãy, Gia Ý cảm thấy lồng ngực dâng lên vị tanh cùng mùi cá xông thẳng lên cổ họng, vô cùng khó chịu, sắc mặt nàng cũng khó coi hơn rất nhiều,

Hơn nữa trời lạnh, bụng nhỏ dâng lên từng đợt lạnh lẽo cùng quặn đau, trong lòng nàng vội kêu không tốt, vội vàng đứng dậy cáo từ.

"Sắc mặt Gia Lương nghi không tố lắm, chẳng lẽ là bị lạnh?" Đoạn Chiêu nghi đứng dậy đi về phía nàng.

Gia Ý miễn cưỡng cười nói: "Đa tạ Chiêu nghi quan tâm, tần thiếp có chút khó chịu."

Vân Phi âm thầm cười lạnh một tiếng, cũng yên lặng đứng lên.

"Nếu đã như vậy thì muội mau trở về đi, sau khi về nhớ uống thuốc khư phong tán hàn, dù sao sức khỏe cũng rất quan trọng." Đoạn Chiêu nghi đỡ nàng đứng lên, nhìn thoáng qua xung quanh, nói: "Hôm nay là ta chiêu đãi không chu toàn, đầu xuân nhất định sẽ tới bồi tội với các vị tỷ muội."

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người sôi nổi dứng lên đi về phía cửa, vẻ mặt Thục Phi ghét bỏ đi tới, "Lần sau cũng đừng đi với Đoạn Chiêu nghi, đã không có bản lĩnh thì cũng đừng lăn lộn mọi người, chuyện tốn công vô ích một lần là đủ rồi."

Sắc mẳ Đoạn Chiêu nghi khó coi, nhưng Gia Ý đã không muốn lại trộn lẫn với bọn họ, rút lại tay đang bị Đoạn Chiêu nghi nắm, hành lễ xoay người muốn xuống lầu rời đi.

Biến cố lại phát sinh vào lúc này.

Mọi người nhìn thấy nửa người trên Gia Lương nghi như là bị ai đẩy ra, đột nhiên hướng ra phía ngoài, cả người lung lay sắp đổ, trong nháy mắt, cả người nàng không chịu khống chế mà rơi xuống!

Mọi người kinh hô một tiếng, cũng không biết là ai đem Hàm Chi bỏ lại phía sau. 

Chuyện xảy ra đột ngột, chỉ có một mình Phương Thảo ở bên người Gia Ý, biến cố phát sinh nhanh đến mức Phương Thảo căn bản không kịp bắt lấy nàng!

Phương Thảo nhanh chóng quyết định, thả người nhảy xuống ôm lấy Gia Ý.

Cung nữ của Gia Lương nghi vậy mà biết võ công? Mọi người còn chưa kịp kinh ngạc cảm thán liền trơ mắt mà nhìn hai người lăn xuống từ đỉnh thang lầu.

Gia Bích Sa cùng tỳ nữ tới đây tản bộ, nghe thấy tiếng động ầm ĩ bên Thái Thanh Trì, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Hoảng hốt nghe thấy có cung nhân nói có người bị ngã, Gia Bích Sa cũng muốn đi tới xem náo nhiệt, lại không ngờ tới vừa mới bước vào liền thấy Gia Ý cùng với thị nữ của nàng nằm trên mặt đất.

Sơn quỷ: !! Ta là tới xem náo nhiệt, sao ngươi lại là người nằm ở đó???

Cả quá trình Phương Thảo đều che chở cho Gia Ý, theo lý mà nói hẳn là sẽ không bị thương nghiêm trọng, nhưng mà lúc này nàng ôm bụng, sắc mặt trắng bệch như là vô cùng đau đớn.

Phương Thảo hoảng sợ, cũng không dám động vào nàng, "Nương nương, nương nương, người đau chỗ nào..... Người nói cho nô tỳ....."

Tiểu Xuân Tử vẫn luôn chờ ở dưới lầu cũng bị một màn này dọa cho hoảng loạn, sau đó thấy Hàm Chi với sắc mặt trắng bệch hoang mang rối loạn chạy tới, vội vàng đi thỉnh thái y.

Trên Thanh Phong lâu, Thục Phi sau khi kinh hoảng, liền mở miệng châm chọc, "Nàng ta có thể có chuyện gì, người có chuyện chỉ sợ là Đoạn Chiêu nghi ngươi!"

"..... Mong Thục Phi nương nương ăn nói cẩn thận!" Đoạn Chiêu nghi nhấp môi khẩn trương nói.

Thục Phi liếc nhìn nàng ta một cái, vui sướng khi người gặp họa nói: "Làm sao? Dám làm không dám nhận? Vừa rồi rõ ràng Gia Lương nghi là bị ngươi đẩy xuống, bổn cung chính mắt nhìn thấy là ngươi."

Huệ Phi không biết là nhìn thấy cái gì, sắc mặt biến đổi, lạnh lùng nói: "Được rồi, đừng nói nữa! Gia Lương nghi nhìn..... có vẻ không tốt lắm, chuyện xảy ra hôm nay mọi người đều không ai thoát được quan hệ."

Không cần tỳ nữ đỡ, Huệ Phi vội vàng đi xuống, vẻ mặt ngưng trọng dặn dò, "Nhanh đi mời thái y, cho người đi bẩm báo Hoàng Thượng....."

Lời còn chưa nói xong, liền thấy một thân ảnh hoàng sắc.

Trong lòng Huệ Phi thở dài, chuyện hôm nay sợ là không đơn giản, véo véo lòng bàn tay, mạnh mẽ đánh lên tinh thần đi ứng đối.

Thục Phi không để bụng, chỉ vào phía dưới nói: "Có người che chở còn có thể xảy ra chuyện gì? Ngươi xem nàng ta không phải vẫn còn tốt....."

Thanh âm ngừng lại.

Phi tần theo tay Thục Phi mà nhìn qua, trong lòng đều cả kinh.

Trên váy dài cùng áo choàng tuyết nhung đã nhuộm màu máu đỏ tươi.

Đoạn Chiêu nghi nhìn thấy, hai mắt tối sầm lại.

Xong rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro