Mistress

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 程烨

https://chengyeyeshixiaohuangtao.lofter.com/post/31e55cfd_1cc1fe8f2

_____________________________
Góc nhìn của Viên Nhất Kỳ

"Thẩm Mộng Dao, tôi muốn bao dưỡng chị."

Tôi cầm cà phê lên, nhấp nhẹ một ngụm, ra vẻ bình tĩnh nói hết những lời này.

Quả nhiên, nữ nhân ngồi ở đối diện tôi mở to hai mắt nhìn, chẳng qua ngay lập tức lại khôi phục trạng thái ưu nhã: "Bạn nhỏ, hôm nay là ngày 21 tháng 5, ngày Cá tháng Tư đã sớm qua rồi."

Nàng là tình nhân mà baba tôi mới bao dưỡng, vừa bao dưỡng không quá hai ngày đã bị mama của tôi phát hiện, đến thăm để cho nàng rời đi lại bị cự tuyệt. Vì vậy mama của tôi gấp hừng hực mà chạy đến trường học của tôi, để cho tôi ra giá cao đi bao dưỡng nàng. Tôi nghe thấy yêu cầu như thế sự khiếp sợ không thua kém gì phản ứng vừa nãy của nàng.

"Tôi không nói đùa."

Nhân cơ hội này tôi cẩn thận đánh giá nàng, mái tóc đen dài uốn xoăn nhẹ xõa xuống bên vai, lộ ra chút mệt mỏi, lông mi cong vút vụt sáng, trong đôi mắt phát ra sự quyến rũ.

Nàng dường như cũng đang nhìn tôi, tôi giả vờ như không để ý dời ánh mắt đi, khục, chẳng thể trách lại có khả năng hấp dẫn được baba tôi, nữ nhân này quả thật có chút xinh đẹp, phảng phất nghe thấy được tin tức tố hương Tuyết Liên Hoa cũng là vị mà tôi yêu thích. Chỉ là tôi không nghĩ ra tại sao sinh viên vừa mới tốt nghiệp lại phải đi trên con đường này, hơn nữa sẽ vừa ý baba tôi là Beta.

"Mặc dù em đã phân hoá thành Alpha, nhưng suy cho cùng em vẫn chưa trưởng thành." Lý do như vậy ai cũng có thể hiểu được, chỉ có mama của tôi là không hiểu.

"Ra cái giá đi." Tôi có chút không kiên nhẫn, chỉ muốn nhanh nhanh hoàn thành nhiệm vụ mà mama đã giao cho tôi.

"Baba của em nói mỗi tháng sẽ cho tôi mười vạn, hơn nữa sang năm sẽ đem căn nhà này chuyển tới dưới danh nghĩa của tôi." Nàng nhẹ nhàng cười mà nhìn ta.

Baba thật là hào phóng, căn nhà này giá trị không nhỏ nha.

"Mỗi tháng hai mươi vạn, một năm sau sẽ cho chị một căn nhà có giá thị trường không thua kém căn nhà này mà chị đang ở." Tôi hào khí mà mở miệng, dù sao cũng không phải tiền của tôi, hiện tại quan trọng là có thể trở về báo cáo kết quả công tác với mama.

Tôi thừa thắng xông lên, không đợi nàng lên tiếng, đem một tấm chi phiếu hai mươi vạn mà mama cho tôi đưa tới trước mặt nàng; "Đây là hai mươi vạn của tháng đầu tiên."

Nàng cầm lấy chi phiếu, lộ ra một nụ cười quyến rũ: "Thành giao."

"Tôi hy vọng chị có thể tuân thủ tốt các quy tắc trong thời gian này, tính chiếm hữu của tôi rất mạnh, tôi không hy vọng chị và những người khác có liên lạc." Ý của tôi nàng hẳn là hiểu được: không nên lại cùng baba tôi có liên lạc.

"Tôi sẽ làm một tình nhân có đạo đức nghề nghiệp," Nói xong, nàng đứng lên, "Đi thôi."

"Đi đâu? "

"Đương nhiên là đến chỗ của em rồi, tiểu kim chủ của tôi."

"Đồ đạc của chị đâu?"

"Đây chính là tất cả đồ của tôi." Nàng bước vào phòng đẩy ra một cái vali lớn, sau đó lấy điện thoại ra gửi đi mấy cái tin nhắn, "Tôi đã cùng kim chủ tiền nhiệm nói bye bye, Viên Nhất Kỳ, hiện tại tôi là của em."



Tôi thuê một căn hộ nhỏ ở đối diện trường học để thuận tiện cho việc học.

Tôi đưa nàng tới căn hộ, thu xếp phòng cho tốt, đưa chìa khóa cho nàng, sau khi dặn dò một chút hạng mục công việc cần chú ý xong liền vội vàng đi học, bởi vì ta chỉ xin nghỉ nửa ngày.

Tôi hiện tại là năm hai cao trung (lớp 11), sắp lên năm ba cao trung (lớp 12), việc học nặng nề để cho tôi không có thời gian để ý tới nàng, hoặc là nói, tôi đã hoàn toàn quên mất trong nhà của mình có nhiều hơn một sinh mạng.

Khi tôi cho rằng cuộc sống như vậy sẽ tiếp tục mà đều dùng loại trạng thái không can thiệp lẫn nhau này, nữ nhân này bắt đầu không an phận.

Có một sáng sớm, đồng hồ báo thức còn chưa vang lên, tôi đang ngủ say lại đột nhiên cảm thấy trên cơ thể có một loại cảm giác áp bức.

Tôi không tình nguyện mà mở mắt ra, đã nhìn thấy nàng xinh đẹp mà nằm ở bên cạnh tôi, tay và chân đè ở trên người của tôi.

"Chị đang làm gì vậy?"

"Làm những chuyện mà một tình nhân nên làm a~" Nói xong nàng muốn đem chăn của tôi xốc lên, tôi dốc sức liều mạng giữ chặt, nhẫn nhịn cả buổi mới nhả ra một câu: "Phát sinh quan hệ với trẻ vị thành niên là trái pháp luật."

Nàng bật cười một tiếng: "Thế nhưng em đã tốn tiền nhiều bao dưỡng tôi như vậy, chỉ đặt ở trong nhà làm đồ trang trí, không phải là rất lãng phí sao?"

Tôi nhìn nụ cười của nàng, cảm giác mặt đang nóng lên: "Ngoại trừ trên giường, chị không biết làm việc gì khác sao?"

"Em hy vọng tôi sẽ làm những chuyện khác là gì vậy?" Nàng giống như con mèo nhỏ mà đến gần tôi, đầu tựa ở trên vai của tôi.

"Như thế nào cũng được, chỉ cần đừng đến làm phiền tôi là được." Tôi nhắm mắt lại, không để ý tới nữa, định ngủ thêm một chút.

Trên môi đột nhiên có một loại xúc cảm ướt át, tôi khiếp sợ mở mắt ra, chỉ nhìn thấy bóng lưng của một bé mèo nhỏ thành công trộm chuồn ra khỏi cửa phòng.

Nữ nhân này! Đây chính là nụ hôn đầu của tôi!

Tôi lập tức đứng dậy mặc quần áo tử tế, nổi giận đùng đùng mà chuẩn bị đi tìm nàng để tính sổ, cuối cùng ở trong phòng bếp thấy được bóng dáng bận rộn của nàng.

Chưa kịp kinh ngạc quá lâu, tôi đã bị nàng bắt đi đánh răng rửa mặt, sau đó ngoan ngoãn ngồi ở trước bàn ăn ăn xong bữa sáng.



Sau một đoạn thời gian sống chung với nhau, tôi phát hiện, nàng là một Omega ôn nhu, hiểu được sự thú vị trong sinh hoạt, càng biết cách chăm sóc mọi người, nàng rất nhanh đã có thể nhận ra được những cảm xúc nhỏ của tôi hơn nữa còn cho tôi cái ôm ấm áp, chẳng qua, nếu như nàng có thể ngừng lại việc mỗi sáng sớm đúng giờ tới quấy rối tôi mà nói, vậy thì càng tốt hơn. Tình huống có chút không ổn, tôi vậy mà lại có một chút cảm giác động tâm.

Cuối cùng đã tới thời gian nghỉ ngơi nửa tháng một lần.

Tôi lười biếng mà nằm dài ở trên ghế salon xem tivi, nàng lại giống như bé mèo nhỏ chui vào trong lòng tôi.

"Tiểu Kỳ Kỳ, thời tiết đẹp như vậy, tại sao lại không đi hẹn hò?"

"Không thể yêu sớm."

"Cái tuổi này không đi nói chuyện yêu đương, sẽ tiếc nuối."

"Tại sao chứ?"

"Bởi vì đã qua cái tuổi này rồi tình yêu sẽ rất thực tế, căn bản không giống tình yêu. "

"Chị hiểu rõ như vậy, chị đã yêu ai chưa?"

"Không phải đã yêu qua, là vẫn luôn yêu tiểu kim chủ của chị a~" Nàng nhẹ nhàng hôn lên môi tôi, những ngày chung đụng này, để cho tôi đối với sự quấy rối như vậy đã sớm trở thành thói quen.

Đối với lời nói của nàng, tôi bán tín bán nghi, đúng lúc trên TV truyền bá về phim truyền hình, tôi học theo lời thoại của phim truyền hình thuận miệng hỏi một câu: "Thẩm Mộng Dao, nếu như tôi không có tiền, chị còn yêu tôi không? "

Nàng nhẹ nhàng vuốt ve má tôi bằng những ngón tay thon dài của nàng: "Nếu em không có tiền, tôi hiện tại sẽ không ở trong lòng em."

Không biết tại sao lại có một cơn lửa giận trào dâng lên trong lòng tôi, tôi không biết nàng nói vậy là có ý gì, tôi cũng không muốn suy nghĩ.

Tôi bóp cằm nàng, cúi đầu hung hăng hôn nàng, tay còn lại chạm vào gáy nàng  xé toạc miếng dán ức chế.

Đúng, nên là như vậy, Tuyết Liên Hoa nên nở rộ ở bên trong nước suối.

Đây là lần đầu tiên tôi chủ động, tôi tận lực làm cho mình thoạt nhìn không phải là một đứa trẻ, không nghĩ tới phản ứng của nàng so với tôi còn không biết phải làm sao hơn, so với tôi còn ngượng ngùng hơn, tôi có chút ngạc nhiên lại có chút kinh hỉ, sự thỏa mãn trong lần đầu trải nghiệm khiến cho tôi cảm nhận được một chút hương vị, càng không ngừng quấn quít lấy nàng cùng nhau trèo lên đỉnh phong của khoái cảm.

Nhìn dáng vẻ nàng ở bên cạnh tôi ôm tôi yên tĩnh chìm vào giấc ngủ, đột nhiên cảm thấy ấm áp trong lòng.


Bất tri bất giác hơn một năm đã trôi qua, sau kỳ thi tuyển sinh Đại học, tôi đã đến công ty của gia đình, viết một tấm chi phiếu hai trăm sáu mươi vạn, đem mấy cửa hàng mới mở rộng chuyển đến dưới tên của nàng.

Hợp đồng đến kỳ hạn.

Tôi đặt chi phiếu cùng văn kiện chuyển nhượng tới trước mặt nàng.

Nàng cầm lấy chi phiếu và văn kiện giống như một năm trước, lộ ra một nụ cười quyến rũ: "Cám ơn tiểu kim chủ của chị."

Tôi đã trầm mặc một lúc, mới lên tiếng nói: "Mặc dù tôi không có đủ tư cách nói thế này, nhưng không nên tiếp tục làm tình nhân của người khác nữa, dùng mấy cửa hàng này làm chút việc buôn bán nhỏ đi."

Nàng dừng lại một chút, cười cười, sau đó ưu nhã đứng dậy, không quay đầu lại.



Sau khi nàng rời đi, tôi mới phát hiện chính mình cơ hồ là không kiềm chế được việc nhớ nhung nàng. Tôi nhìn ảnh đại diện của nàng trong danh sách, lại phát hiện chính mình không có lý do gì để liên lạc với nàng.

Một ngày nào đó, tôi không cẩn thận gọi điện thoại cho nàng, sau khi phát hiện, tôi lập tức dập máy, tôi sợ nàng sẽ không tiếp, càng sợ nàng tiếp.

Trong lúc tôi đang phiền muộn, tiếng chuông reo lên, sau một âm thanh lại dập máy.

Tôi xem điện thoại, là nàng.

Lần ngoài ý muốn ăn ý này đã trở thành ám hiệu giữa chúng tôi, mỗi khi tôi nhớ nàng, tôi sẽ gọi cho nàng sau đó cúp máy, nàng ngẫu nhiên cũng sẽ như vậy, tôi nghĩ có lẽ là nàng cũng đang nghĩ đến tôi.


Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi trở lại thành phố này, vào trong công ty của gia đình, bắt đầu làm từ cơ bản lên.

Nghe nói mấy cửa hàng mà tôi đưa cho nàng đã mở quán bar, tên là "Mistress", bà chủ là một mỹ nhân lãnh diễm, người theo đuổi vô số nhưng không ai có thể đến gần một chút.

Lại là ngày 21 tháng 5, ngày hôm sau là cuối tuần, sau khi tan làm tôi quyết định đến chỗ đó nhìn xem.

Đẩy cửa quán bar ra, đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đứng ở trước quầy bar.

Gần như là cùng một lúc, nàng cũng nhìn thấy tôi, khóe miệng hiện lên nụ cười mỉm quen thuộc.

"Tiểu kim chủ trưởng thành rồi?" Tôi rất thích việc nàng dùng giọng nói trầm thấp  nói ra những lời tán tỉnh như vậy.

Tôi lưu manh cười: "Đã đến tuổi có thể bao dưỡng tình nhân được rồi."

"Em là đến bao dưỡng tôi sao?"

"Đúng."

"Tiểu kim chủ ra cái giá đi ~"

"Mỗi tháng tiền lương nộp lên một nửa, sau một năm hãy ký tên của chị lên trên cột bạn đời của em."

"Thành giao."

Vừa dứt lời, nàng liền không thể chờ được mà lao tới ôm chầm lấy tôi, hôn lên môi tôi, tôi cũng nhiệt tình đáp lại nàng.

Lúc này tôi mới biết được chính mình đã nhớ nàng đến nhường nào.

Mặc kệ tương lai thế nào, chỉ cần có nàng ở bên cạnh tôi, nơi nào tôi cũng nguyện ý đi.



Góc nhìn của Thẩm Mộng Dao.

"Thẩm Mộng Dao, tôi muốn bao dưỡng chị."

Cô gái ngồi ở đối diện tôi cầm cà phê lên, nhấp nhẹ một ngụm, sau khi mặt không đổi sắc nói xong câu đó, tôi thiếu chút nữa đã bị sặc, vội vàng khôi phục sự ưu nhã của mình: "Bạn nhỏ, hôm nay là ngày 21 tháng 5, ngày Cá tháng Tư đã sớm qua rồi."

Ngày hôm qua, phu nhân của người mà tôi gọi là "Kim chủ" đến nhà hỏi thăm, yêu cầu tôi rời đi. Tôi dở khóc dở cười, không biết tin tức nói tôi bị bao dưỡng là từ chỗ nào ra. Bởi vì gia tộc xí nghiệp đấu tranh, vì bảo toàn an nguy của mình, tôi cùng "Kim chủ" - cũng chính là baba của Viên Nhất Kỳ, đã ký kết một bản hợp đồng: tôi chuyển nhượng cổ phần của mình cho ông ta, và ông ta sẽ đưa cho tôi số tiền tương ứng, cũng tạm thời cung cấp phòng ở cho tôi, để tôi có thể né tránh cuộc hôn nhân do gia tộc sắp đặt.

Trước khi tôi chưa tìm được nơi ở thích hợp, tôi sẽ không rời đi, nhưng tôi cũng không có thể nói ra tình hình thực tế của mình, bởi vậy tôi đã dùng giọng điệu không biết xấu hổ để cự tuyệt.

Tôi biết rõ đối phương sẽ không bỏ cuộc, nhưng tôi không nghĩ tới ngày hôm sau bà ấy lại để cho con gái mình đến bao dưỡng tôi.

"Tôi không nói đùa"

Tôi nhìn cô gái đối diện mình, khuôn mặt trắng nõn, lộ ra góc cạnh rõ ràng lãnh tuấn, lông mày rậm hơi nhướng lên một cách phản nghịch, đôi mắt trong veo như sương mai, sống mũi cao, mọi điều đều toát lên vẻ cao quý cùng ưu nhã.

Em dường như cũng đang đánh giá tôi, mặt đột nhiên ửng đỏ mà dời ánh mắt đi. Ta cười trộm một tiếng, đây vẫn còn là một tiểu Alpha vừa mới phân hoá không lâu a, mơ hồ nghe thấy được tin tức tố vị nước suối, rất mát lạnh, tôi rất thích.

"Mặc dù em đã phân hoá thành alpha, nhưng suy cho cùng em vẫn chưa trưởng thành." Tôi không rõ tiểu Alpha này đã bị thuyết phục như thế nào.

"Ra cái giá đi." Em có chút không kiên nhẫn được nữa, quả nhiên vẫn còn là một đứa nhỏ.

"Baba của em nói mỗi tháng sẽ cho tôi mười vạn, hơn nữa sang năm sẽ đem căn nhà này chuyển tới dưới danh nghĩa của tôi." Tôi tùy tiện bịa ra điều kiện muốn dọa em chạy đi.

"Mỗi tháng hai mươi vạn, một năm sau sẽ cho chị một căn nhà có giá thị trường không thua kém căn nhà này mà chị đang ở." Em mặt không đổi sắc mà mở miệng, có chút khốc, vẻ mặt như vậy khiến cho nai con trong lòng tôi có chút chạy loạn.

Không đợi lên tiếng, em đã đem một tấm chi phiếu đặt tới trước mặt tôi: "Đây là hai mươi vạn của tháng đầu tiên."

Có lẽ, bị tiểu Alpha này "bao dưỡng", cùng em ở chung, cũng không phải là một chuyện xấu.

Tôi cầm lấy chi phiếu, lộ ra một nụ cười quyến rũ: "Thành giao."

Em thở nhẹ một hơi: "Tôi hy vọng chị có thể tuân thủ tốt các quy tắc trong thời gian này, tính chiếm hữu của tôi rất mạnh, tôi không hy vọng chị và những người khác có liên lạc."

Ý của em tôi có thể hiểu được: không nên lại cùng baba của em có liên lạc.

"Tôi sẽ làm một tình nhân có đạo đức nghề nghiệp," Tôi đứng lên, "Đi thôi."

"Đi đâu?"

Nhìn vào đôi mắt vừa ngây thơ vừa khó hiểu giống một tiểu cẩu của em, thật đáng yêu, tôi kiềm chế ý cười: "Đương nhiên là đến chỗ của em rồi, tiểu kim chủ của tôi."

"Đồ đạc của chị đâu?"

"Đây chính là tất cả đồ của tôi." Tôi bước vào phòng đẩy ra một cái vali lớn, sau đó lấy điện thoại ra gửi cho cho baba của em mấy cái tin tức.

Baba của em chẳng biết tại sao mà không chỉ có thể hiểu được hành động như vậy, còn thỉnh cầu tôi chiếu cố thật tốt Viên Nhất Kỳ con gái của ông ta.

Tôi đáp ứng thỉnh cầu của thúc thúc, rất nhanh nhớ kỹ tên của em, ngẩng đầu nhìn em dịu dàng cười.

"Tôi đã cùng kim chủ tiền nhiệm nói bye bye, Viên Nhất Kỳ, hiện tại tôi là của em."

Em đưa tôi đến một căn hộ nhỏ mà em đang thuê.

Em để tôi ở tại trong phòng dành cho khách, đưa cho ta một chùm chìa khóa, sau khi dặn dò một chút hạng mục công việc cần chú ý xong liền vội vàng ra cửa, tôi nhìn em cố gắng chạy về phía trường học, hẳn là trở về đi học a.

Em hiện tại là năm hai cao trung (lớp 11), sắp lên năm ba cao trung (lớp 12), việc học nặng nề khiến cho em phải đi sớm về muộn.

Ngày thứ hai sau khi chuyển đến tôi đã phát hiện, em có thói quen ngủ nướng. Mỗi ngày đồng hồ báo thức của em vang lên trước 30 phút trước khi phải đến trường, sau đó lại vang lên không ngừng. 20 phút sau, em mới nhảy dựng lên, lao vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, sau đó băng qua đường rồi lao vào trường học, ngay cả bữa sáng cũng không ăn.

Tôi dường như đã biết lý do mà em thuê căn hộ này.

Mặc dù không đi học muộn, nhưng không ăn bữa sáng cũng không phải là một thói quen tốt.

Có một buổi sáng sớm, tôi rón ra rón rén đi đến trước cửa phòng em, phát hiện cửa phòng rõ ràng không khóa trái.

Trong lúc ngủ lông mày của em vẫn là nhăn chặt lại với nhau, toàn thân tản ra khí tức đáng yêu đã bị em che dấu, tôi đột nhiên muốn chơi đùa quá trớn, nhẹ nhàng nằm bên cạnh em, đặt tay và chân ở trên người của em.

Em mông lung mở mắt ra, thoáng nhìn qua tôi.

"Chị đang làm gì vậy?"

"Làm những chuyện mà một tình nhân nên làm a~" Nói xong tôi muốn đem chăn của em xốc lên, em dốc sức liều mạng giữ chặt, nhẫn nhịn cả buổi mới nhả ra một câu: "Phát sinh quan hệ với trẻ vị thành niên là trái pháp luật."

Tôi không nhịn được cười ra tiếng: "Thế nhưng em đã tốn tiền nhiều bao dưỡng tôi như vậy, chỉ đặt ở trong nhà làm đồ trang trí, không phải là rất lãng phí sao?"

Mặt em từ từ đỏ lên: "Ngoại trừ trên giường, chị không biết làm việc gì khác sao?"

"Em hy vọng tôi sẽ làm những chuyện khác là gì vậy?" Tôi như một con mèo nhỏ đến gần em, đầu tựa ở trên vai của em.

"Như thế nào cũng được, chỉ cần đừng đến làm phiền tôi là được." Em nhắm mắt lại.

Tôi đột nhiên nghĩ ra một biện pháp tốt để đánh thức em dậy.

Tôi vụng trộm hôn lên môi em, em lập tức ngạc nhiên mở hai mắt ra.

Tôi vụng trộm cười, phản ứng này, sẽ không phải là nụ hôn đầu của em chứ?

Trước khi em kịp phản ứng tôi đã nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.

Mấy phút sau, em nổi giận hừng hực mà đi đến trước mặt tôi, lại chứng kiến tôi đang chuẩn bị bữa sáng mà ngây ngẩn cả người.

Tôi bảo em nhanh đi đánh răng rửa mặt, sau đó nhìn em ngoan ngoãn ngồi trước bàn ăn ăn xong bữa sáng.

Sau một đoạn thời gian sống chung, tôi phát hiện, em là một tiểu Alpha ngoài lạnh trong nóng, ngoài miệng nói ghét bỏ xong lại âm thầm quan tâm tôi, rõ ràng rất đáng yêu lại luôn giả bộ lạnh lùng, không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, nhìn một chút liền dễ dàng đỏ mặt, cho nên, tôi càng thích việc mỗi sáng sớm đúng giờ tới quấy rối em. Tình huống có chút không ổn, tôi thậm chí có một chút cảm giác động tâm.

Hôm nay là ngày nghỉ ngơi nửa tháng một lần lần của em.

Em nằm dài ở trên ghế salon xem tivi, tôi giống như bé mèo nhỏ chui vào trong lòng em.

"Tiểu Kỳ Kỳ, thời tiết đẹp như vậy, tại sao lại không đi hẹn hò?"

"Không thể yêu sớm."

"Cái tuổi này không đi nói chuyện yêu đương, sẽ tiếc nuối."

"Tại sao chứ?"

"Bởi vì đã qua cái tuổi này rồi tình yêu sẽ rất thực tế, căn bản không giống tình yêu. "

"Chị hiểu rõ như vậy, chị đã yêu ai chưa?"

"Không phải đã yêu qua, là vẫn luôn yêu tiểu kim chủ của chị a~" Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi em, những ngày chung đụng này, em tựa hồ đối với sự quấy rối như vậy của tôi đã sớm thành thói quen.

Em tùy ý mở miệng: "Thẩm Mộng Dao, nếu như tôi không có tiền, chị còn yêu tôi không?"

Tay tôi chỉ nhẹ nhàng vuốt ve má em: "Nếu em không có tiền, tôi hiện tại sẽ không ở trong lòng em."

Cho dù em không bao dưỡng tôi, tôi tin rằng duyên phận vẫn sẽ để cho tôi gặp được em, yêu em.

Em thoạt nhìn dường như có chút mất hứng, cúi đầu hung hăng hôn tôi, tay còn lại chạm vào gáy tôi xé toạc miếng dán ức chế, mùi Tuyết Liên Hoa bao phủ toàn bộ căn phòng.

Em không chịu yếu thế mà phóng ra tin tức tố của mình.

Đúng, nên là như vậy, Tuyết Liên Hoa nên nở rộ ở bên trong nước suối.

Đây là lần đầu tiên em chủ động, cũng là lần đầu tiên của tôi. Tôi tận lực làm cho chính mình lộ ra dáng vẻ có nhiều kinh nghiệm, nhưng ở dưới người em lại không ngừng ngượng ngùng, tùy ý để mặc em dẫn dắt. Tiểu Alpha hẳn là lần đầu tiên nếm được vị ngọt, quấn tôi rất lâu, cuối cùng tôi thật sự không thể chịu nổi với cơ thể đau nhức, gối lên cánh tay của em ngủ thiếp đi.

Sáng sớm ngày thứ hai tỉnh lại, phát hiện em ôm chặt tôi, hô hấp phả vào trán của tôi, ngứa, trong lòng lại ấm áp.

Cùng vị thành niên phát sinh quan hệ là trái pháp luật, tôi sẽ không bởi vậy mà phải tù chứ.

Bất tri bất giác hơn một năm đã trôi qua,
đợi em sau kỳ thi tuyển sinh Đại Học, hợp đồng cũng đến kỳ hạn.

Em đặt chi phiếu cùng văn kiện chuyển nhượng tới trước mặt tôi.

Tôi cầm lấy chi phiếu và văn kiện giống như một năm trước, lộ ra một nụ cười quyến rũ: "Cám ơn tiểu kim chủ của chị."

Em đã trầm mặc một lúc, mới lên tiếng nói: "Mặc dù tôi không có đủ tư cách nói thế này, nhưng không nên tiếp tục làm tình nhân của người khác nữa, dùng mấy cửa hàng này làm chút việc buôn bán nhỏ đi."

Tôi dừng lại một chút, cười cười, không có giải thích, sau đó ưu nhã đứng dậy, không quay đầu lại.



Về sau, tôi mới phát hiện chính mình cơ hồ là không kiềm chế được việc nhớ nhung em. Tôi nhìn ảnh đại diện của em trong danh sách lại phát hiện chính mình không có lý do gì để liên lạc với em.

Một ngày nào đó, điện thoại vang lên, sau một âm thanh lại dập máy.

Tôi xem điện thoại, là em.

Là gọi nhầm số, hay là em muốn cùng tôi nói điều gì đó?

Ta vô thức gọi lại, sau khi đả thông mới hoàn toàn tỉnh ngộ, cuống quít dập máy.

Lần ngoài ý muốn ăn ý này đã trở thành ám hiệu giữa chúng tôi, mỗi khi tôi nhớ em, tôi sẽ gọi cho em sau đó cúp máy, em ngẫu nhiên cũng sẽ như vậy, tôi nghĩ có lẽ là em cũng đang nghĩ đến tôi.

Tôi đã mở quán bar, tên là "Mistress", ngay tại mấy cửa hàng mà em tặng cho tôi.

Mấy năm qua này, người theo đuổi tôi cũng không ít, nhưng tôi đều cảm thấy không đáng yêu bằng em, không xinh đẹp bằng em.

Tôi nghe nói em tốt nghiệp đại học, lại trở về thành phố này, vào trong công ty của gia đình.

Tôi chờ mong em sẽ đến nơi đây nhìn xem, cho nên mỗi ngày đều ở trước quầy bar, như vậy, em vào cửa là có thể nhìn thấy tôi.

Lại là ngày 21 tháng 5, em lại một lần nữa mà xuất hiện ở trước mặt tôi.

Gần như là cùng một lúc, em cũng nhìn thấy tôi, khóe miệng hiện lên nụ cười mỉm quen thuộc.

"Tiểu kim chủ trưởng thành rồi?" Tôi cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng, trêu chọc em giống như lúc trước.

Em lưu manh cười: "Đã đến tuổi có thể bao dưỡng tình nhân được rồi."

"Em là đến bao dưỡng tôi sao?"

"Đúng."

"Tiểu kim chủ ra cái giá đi ~"

"Mỗi tháng tiền lương nộp lên một nửa, sau một năm hãy ký tên của chị lên trên cột bạn đời của em."

"Thành giao."

Vừa dứt lời, tôi liền không thể chờ đợi được mà lao tới ôm lấy em, hôn lên môi em, em cũng nhiệt tình đáp lại tôi.

Lúc này tôi mới biết được chính mình đã nhớ em đến nhường nào.

Mặc kệ tương lai thế nào, chỉ cần có em ở bên cạnh tôi, chính là nơi đẹp nhất.

                   『END』

___________________

Mọi người ngủ ngon 💙💜

P/s: lễ tình nhân vui vẻ nha mn 💙💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro