*Chương 7*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Nào nào, mọi người , chúng ta có thể hòa thuận với nhau không?'  Pikachu  hỏi với những người bạn đồng hành rực rỡ của mình. Sau khi rời hội quán , họ chạy ra ngoài đến một khu vực vắng vẻ, đầy cỏ và tranh cãi ngoài kia.

'Không,' Lizardon nói, lườm vào đối thủ Lizardon của Alain giận dữ.

'Tôi  muốn giải quyết vấn đề này bằng một trận chiến thay vì lẩn trốn trong bóng tối cố gắng lao vào công việc của  Ash?' Lizardon của Ash khoe răng.

'Tôi không nghĩ rằng cậu  có thể chiến đấu ngay bây giờ .'  Lizardon của  Alain nhếch mép.

'Ngươi nói rằng ta sợ ngươi, cái con thằn lằn chết tiệt này. '

"Ồ không ...'

'Đừng đánh nhau!' Cảm nhận được một cuộc chiến, Pikachu giữ bạn mình lại bằng cách nắm cổ nó và Hawlucha cũng làm như vậy với đối thủ của Lizardon.

Gekkouha ở yên suốt thời gian. Pikachu gửi một cái nhìn nghiêm khắc theo cách của nó.

'Gekkouga! Đừng nghĩ về điều đó! ' Xù lông, nó hờn dỗi sau lưỡi.

"Tôi không làm gì cả ..." nó lầm bầm. Pikachu và Hawlucha gầm gừ.

'NGƯƠI NÓI DỐI!' họ hét lên.

-------‐----

"Tạm biệt, các cậu ! Cảm ơn  đã ghé qua! Và tớ thực sự xin lỗi vì đã làm các cậu bị tổn thương, Alain." Đôi tai của họ kêu lên và chạy trở lại phòng tập thể dục, trốn trong tán lá để tránh xa tầm mắt. Alain lắc đầu.

"Tôi ổn, Shitoron."

"Có tớ đã làm. Đó là lỗi của tớ " Shitoron vẫy tay khi họ bắt đầu bước đi. "Quay lại lần nữa nhé ! Tớ hứa sẽ không có gì bùng nổ!"

"Cảm ơn, Shitoron!" Ash hét lên, vẫy tay chào tạm biệt. Alain mỉm cười, gật đầu tạm biệt Shitoron trước khi họ bước xuống phố.

Ash ngân nga khi họ đi xuống phố, tự hỏi họ sẽ đi ăn tối ở đâu.

"Anh Alain, em đã kéo anh  đi khắp nơi. Làm thế nào để  chọn đi đâu bây giờ?"

Alain chớp mắt.
"Ồ, ?" Đôi mắt anh lang thang khắp nơi. "Anh  đoán chúng ta có thể đến quán cà phê  mà anh  biết."

Là nhà vô địch Kalos, Alain có những đặc quyền như những nhà hàng ưa thích, nhưng anh không phù hợp ở những nơi đó và Ash cũng không.

Ash trông giống như anh thích ý tưởng đó và để Alain dẫn đường. Vỉa hè nhộn nhịp với những người thưởng thức buổi tối. Cảm thấy mạnh dạn hơn, anh đưa tay ra với Ash. Anh mỉm cười duyên dáng.

"Anh không muốn chúng ta lạc nhau," anh thở nhẹ. Ash thậm chí không ngần ngại nắm lấy tay anh. Cái chạm thật tuyệt vời, không bao giờ mất cảm giác khi Alain dẫn cậu đi khắp thành phố.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro