[TG2] Tình nhân bí mật của Thái Tử hắc đạo (17+18 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Lầu trên có XB

"Nhưng mà Lâm Mạt này," Tô Lê nếm một ngụm bánh kem, lại nói, "Đại khái cô cũng sẽ không thể gả cho Phong Ngự được đâu."

"Cái, cái gì?" Lâm Mạt có chút mờ mịt mà nhìn cô

"Không môn đăng hộ đối." Tô Lê nâng con ngươi lên, mắt đào hoa xinh đẹp nghiêm túc, "Cha của Phong Ngự sẽ không đồng ý cho cô vào cửa đâu."

"Cô nghĩ quá xa rồi," Lâm Mạt nói, "Tôi hiện tại chỉ muốn khiến cho Phong Ngự biết tình cảm của tôi mà thôi, nếu anh ấy thích tôi, thì với tôi mà nói đây là chuyện tốt nhất."

Tô Lê gật gật đầu, đứng dậy, "Cô nghĩ như vậy cũng không sai, nếu đã hỏi xong vậy tôi đi trước đây, lát nữa tôi có chút việc."

Lâm Mạt gật gật đầu, "Được, trên đường cô chú ý an toàn nha."

Tô Lê cầm lấy đồ ngọt đóng gói, liền đi thẳng ra khỏi cửa hàng. Bởi vì 2333 nhắc nhở cô Phong Ý đã sắp đi xuống dưới, cô đi qua liền tạo tình huống ngẫu nhiên mà gặp được .

Phong Ý bị đoàn người vây quanh đi ra, trong lòng hắn rất không kiên nhẫn, chỉ là những người này đều là tổ chức cao tầng của Huyết Lang, bối phận cũng cực cao, lại muốn cùng hắn đi ăn bữa cơm ăn .

"Ngũ gia tuổi còn mà đã có nhiều thành tựu như vậy, quả nhiên là danh bất hư truyền nha, chúng ta ngày đó trở thành lão xương cốt về sau liền trông cậy vào người trẻ tuổi các ngươi a."

"Đúng vậy đúng vậy, có ngũ gia ở đây, công ty của chúng ta nhất định có thể phát triển mà càng tốt."

Hắn được nghe nguyên một điệu lời nói mà khen tặng, Phong Ý chỉ nhàn nhạt gật đầu, sau đó nói: "Xin các vị dừng bước."

Xe của hắn đã sớm ngừng lại ở trước cửa, Phong Ý đi ra cửa chính của khách sạn, đang muốn lên xe thì mắt lại liếc thấy một hình bóng quen thuộc.

Trên đường lớn đối diện dáng người cao gầy của thiếu nữ trong tay đang cầm một cái túi giấy không chút nào để ý từ lối đi bộ bên kia mà đi tới.

"Lục Thất?" khóe miệng Phong Ý chợt kéo lên nói với người bên cạnh là Lý Mính: "Đem Lục tiểu thư mời tới đây."

Lý Mính sáng sớm đã thấy được cô, thậm chí trong lòng còn dâng lên một tia nghi ngờ, cô không phải là người bên Phong Ngự sao, như thế nào sẽ xuất hiện ở chỗ này? Nhưng Lý Mính chỉ là một trợ lý, ngũ gia đã nói thì chỉ cần nghe và làm theo thôi, hắn ta cũng không phải là Mỹ Lâm, tự cho là trợ lý thì muốn quyết định thay cho Ngũ gia. Cho nên mới nghe nói lúc sau Mỹ Lâm lđã bị cách chức, hắn ta cũng không cảm thấy đây là chuyện ngoài ý muốn, muốn bên cạnh Ngũ gia thì phải học được cách thức thời mới tốt.

"Lục tiểu thư, thật trùng hợp." Lý Mính bước nhanh đi đến bên cạnh Tô Lê, dáng vẻ tiêu chuẩn mỉm cười, nói.

Tô Lê nhìn thấy hắn tựa hồ có chút ngoài ý muốn, sau đó nhìn qua bên trái liền thấy trước cửa khách sạn một đám người đang đứng, đều là nhân viên cao tầng của Huyết Lang, mà nổi bất nhất trong đó chính là Phong Ý.

Cô lễ phép mà nhìn Phong Ý gật đầu, sau đó nhìn Lý Mính nói: "Thật trùng hợp."

Lý Mính thấy biểu tình của cô không giống với đang giả bộ, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm còn nói thêm: "Không biết Lục tiểu thư tới nơi này là vì chuyện gì? Nếu mọi chuyện đã xong xuôi có rảnh cùng đi với ngũ gia của chúng ta không."

Tô Lê khe khẽ thở dài, cười nói: "Ngũ gia đã có lời mời, tự nhiên không dám từ chối."

"Ô? Đây không phải là bảo tiêu bên người của Phong Ngự tiểu tử sao?" Một vị cao tầng nhìn thấy Tô Lê đi phía sau theo Lý Mính chậm rãi mà đến, không cầm có chút kinh ngạc.

"Đúng vậy, ta cũng nhớ rõ đây là bảo tiêu của Phong Ngự, lớn lên xinh đẹp như vậy, muốn quên cũng không dễ dàng." Một vị khác bụng lớn eo viên cao tầng tròng mắt đều dính đến trên người Tô Lê.

"Ta lại sai rồi đây không phải là bảo tiêu gì đâu mà đại khái là hồng nhan tri kỷ của Phong Ngự tiểu tử nha ha ha ha."

Một đám lão nam nhân trung niên đằng sau đầy tiếng cười, mày Phong Ý liền nhăn, trong lòng cảm thấy thật chán ghét. Hắn tiến lên trên vài bước, sau đó liền bắt được cánh tay mảnh khảnh của Tô Lê đem cô ôm vào trong lòng ngực.

Tô Lê:???? Phong Ý lại đang phát cái gì thế!

Phía sau cao tầng nhóm của Huyết Lang :???? Phong Ngũ gia đây là coi trọng tiểu tình nhân của Phong Ngự tiểu tử ?

Hắc, có trò hay để nhìn rồi!

# Chương 44

Gần đây bên trong Huyết Lang đang có một tin đồn bát quái đó là Phong Ngũ gia cùng Phong tiểu Thái Tử đang chiến tranh. Mà này chuyện này là bởi vì một nữ nhân, nữ nhân này thật ra là bảo tiêu của Phong tiểu Thái Tử, hiện tại lại được Phong Ngũ gia theo đuổi.

Từ xưa đến nay, hai nam tranh một nữ đó là đề tài câu chuyện được mọi người yêu thích nhất, nhóm cao tầng Huyết Lang tuy rằng mỗi người đều có tiếng là ác nhân nhưng nhân loại trời sinh tính bát quái lại không có biến mất.

Nghe nói vị này tên là Lục Thất là hồng nhan họa thủy, là một tuyệt sắc giai nhân, khó trách Phong Ngũ gia với loại hình này tâm thanh dục quả đều không cầm giữ được. Đương nhiên, có nhiều người suy đoán, Lục Thất có thể được phong tiểu Thái Tử ra lệnh sử mỹ nhân kế với Phong Ngũ gia. Nếu việc này thật sự, không biết Phong Ngũ gia có tương kế tựu kế hay không, đương nhiên vô luận như thế nào thì Lục Thất mỹ nhân chỉ xem như là vật hi sinh mà thôi.

"Thật là đáng tiếc cho một vị mỹ nhân."

Làm người trung tâm trong tin đồn bát quái, Tô Lê đối với việc này không thèm quan tâm. Dù sao mục đích cuối cùng của chính mình là làm Phong Ngự mất đi quyền kế thừa Huyết Lang mà thôi. Còn về chuyện bát quái này tự nhiên là tùy vào lưu truyền thôi. Cho dù là Phong Ý hay Phong Ngự, bọn họ đều có nội tâm kiên nghị hơn người, không dễ dàng bị người ngoại giới ảnh hưởng.

Cô đổ ra hai ly mới nhất điều chế kem ly trà sữa, đưa một ly cho em trai đang thể hiện khuôn mặt đầy ủ ê.

Ngoan ngoãn tiếp nhận kem ly trà sữa, Lục Kỳ uống một ngụm, lập tức trợn tròn con ngươi. "Chị, uống ngon quá."

Tô Lê xoa nhẹ đầu hắn một phen, "Phía trước có một tiệm bánh ngọt chị có đi theo cửa hàng trưởng học được vài món nghề xem ra hiệu quả thật sự không tồi."

Lục Kỳ gật đầu điên cuồng, có nơi nào là không tồi, rõ ràng tốt đến muống khóc a.


"Hiện tại tâm tình đã thoải mái chưa ?" Tô Lê nhìn hắn cười, hôm nay vừa thấy bộ dáng vẻ mặt buồn bực của Lục Kỳ, cái đầu ngốc của Lục Kỳ như muốn trượt xuống đất liền biết có chuyện .
Lục Kỳ lại bắt đầu ưu thương, liền nói "Chị, gần nhất ở chỗ nào cũng đều có người bát quái nha, em nghe xong liền không thoải mái."

Khóe miệng Tô Lê giương lên, được em trai nhà mình quan tâm liền cảm động một phen, "Chị đều không ngại, em không cần để những chuyện đó ở trong lòng."

"Chính là, chị, chị thật sự muốn cùng Phong Ngũ gia ở bên nhau sao? Em nghe nói hắn là một người rất đáng sợ, tổ chức có rất nhiều người đều rất sợ hắn." Lục Kỳ hạ giọng, hỏi.

Tô Lê đem trà sữa đặt ở trên bàn trà, hướng người lên trên sô pha dựa lưng, thanh âm nghe được có chút mờ ảo "Không có, chị không cùng hắn ở bên nhau. Em đã biết rằng, người chị thích là Phong Ngự mà ."

"Kia,.. vậy vì sao bọn họ đều nói chị cùng Phong Ngũ gia luôn đi gần nhau?" Lục Kỳ nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn không yên tâm.

Tô Lê đứng dậy chậm rãi cười, con ngươi xinh đẹp có chút hơi buồn bã, "Em đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu. Có một số việc chị không thể nói cho em nghe được nhưng chị sẽ bảo vệ tốt cho chính mình."

Lục Kỳ ừ một tiếng, sau đó duỗi tay bắt được tay áo của Tô Lê. Lục Kỳ từ nhỏ đi theo chị cậu lớn lên, ở trong lòng Lục Kỳ, Lục Thất sẽ mãi mãi là chị của cậu, là người thân mà cậu yêu thương nhất, là người quan trọng nhất với cậu trên thế giới này. Nhưng bây giờ cậu vẫn còn quá mức nhỏ yếu, không thể nào bảo hộ được chị của mình, chỉ là cậu thông minh, trong lòng đã bắt đầu tính toán.

Tô Lê không biết ý tưởng của Lục Kỳ, lúc sau để cậu đi tiễn mình xong Tô Lê liền lại trở về Phong gia. Đoạn thời gian gần đây cô tuy rằng cùng với Phong Ý kéo gần khoảng cách nhưng vẫn phải trở lại nhà Phong gia, là nơi có người mà Lục Thất tâm tâm niệm niệm. Vì không OOC*, cô cũng chỉ có thể mỗi ngày bôn ba, ban ngày đi khắp nơi cùng Phong Ý tăng tình cảm, buổi tối trở lại Phong gia bảo vệ cho Phong Ngự. Nhưng mà gần đây Phong Ngự thường xuyên đi đêm không về ngủ.

OOC*:cư xử không giống với tính cách thật của mình

[ Ký chủ, nam chính mang nữ chính đi khách sạn Ninh Mậu. ]2333 nhắc nhở nói.

Tô Lê đang ở uống sữa bò ngọt, nghe được lời này thiếu chút liền phun sữa ra ngay tại chỗ.

?????

Đi khách sạn!

Khai phòng?!

Lợi hại lắm nam chính !

[ Đã beta ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro