I. Dickle Picks (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Trời, tất nhiên rồi thằng ngu," Bobby bật cười, một chút nghe như đang khó thở. "Mày nghĩ tao gửi mày đám ảnh đó chơi cho vui thôi à? Tao đã mất hàng tháng trời để mày thừa nhận là mày muốn c** tao."

"Cái gì khiến mày nghĩ là tao muốn c** mày?" Cậu hỏi giật giọng để hướng mọi thứ qua phía ngược lại, và để ngăn chính mình tập trung vào sắc đỏ đang lan ra trên má.

"Trời làm ơn đi," Bobby bật cười, "nhóc, mày có thể làm tốt cái này cái nọ, chứ che giấu thì không đời nào,"

"Tao ghét mày," kêu lên đầy thảm thương, Hanbin che cánh tay ngang mắt để ngăn mình khỏi sự xấu hổ. Cậu biết cậu không giỏi che đậy, nhưng đâu thể rõ ràng tới mức một gã đầu toàn đất như Bobby cũng đoán ra được chứ.

"Không, mày không hề," Bobby ừ hử bằng thái độ tự mãn mà Hanbin chỉ muốn mặc hết đồ trở lại và chạy thẳng đến nhà hắn, đấm bay cái nụ cười ngu si đó khỏi mặt hắn. "Giờ thì," Giọng hắn lại trầm xuống, và Hanbin cắn môi, "Chúng ta tới đâu rồi?"

"Tới đoạn mày gọi tao là điếm," Hanbin đùa bằng giọng nghiêm trọng khi nhìn lên trần nhà. "Và tỏ ra nhiễu sự. Như mọi khi."

"Phải, còn mày thì tỏ ra là một con điếm xấu tính, nhớ rồi," Cậu cmn nghe được tiếng cười của hắn. "Vừa định xin lỗi hả?"

"Không hẳn," Hanbin đáp bằng giọng mệt mỏi, nhưng đồng thời không ngăn được chính mình mỉm cười.

"Lúc nào đó tao sẽ bắt mày phải trả giá." Bobby nói, dễ dàng chuyển chủ đề, "Tao biết mày không dễ dãi, nhưng không nghĩ mày lại phản ứng gay gắt với từ điếm đến thế. Dù thế đi nữa, nó vẫn là bản chất của mày, tao cá đấy."

"Ồ vậy sao?" Rất khó để kềm sự phấn khích trong giọng mình, nhưng Hanbin vẫn cố hết sức để tỏ ra không hứng thú.

"Hmm," Bobby lười biếng xác nhận khi mấy tiếng sột soạt của ga giường truyền qua điện thoại. "Tao đoán là khi bị chơi mày sẽ kêu như một con điếm nhỏ thôi. Cá là mông mày cũng chặt đéo tin được."

"Bobby," Hanbin cất giọng đầy khó chịu khi sắc hồng lan ra khắp mặt cậu, lúc này thì giống đỏ hơn là hồng. "Thằng kia, mày đã nghĩ về nó đm bao nhiêu lần thế."

"Nhiều hơn mức xã hội có thể chấp nhận về tư tưởng muốn chịch đứa bạn thân, nhưng sao cũng được," Bobby thản nhiên đáp, "Dù tao muốn xác nhận là mình đúng lắm, nhưng tao không có mặt ở đó nên chúng ta phải tùy cơ ứng biến thôi. Mày có bôi trơn không?"

"Có," Hanbin ừ hử, với người qua hộc tủ cạnh giường để lấy cái chai và chợt nhận ra mình không trữ ba con sói. Bobby không có mặt là điều tốt đấy. Phải ghi chú lại để hồi nào ra ngoài mua mới được, Hanbin trở lại giường với bôi trơn trong tay và hạ thể bán cương dính sát vào phía bụng dưới cậu. Cậu muốn tự chạm lắm rồi đó, nhưng vẫn có thể chịu được.

"Tao muốn mày tự mở rộng* cho tao. Nằm ngửa thì có hơi khó nên chọn tư thế nào khác cũng được. Miễn tao vẫn nghe thấy."

*finger yourself: ý là dùng ngón tay tự đẩy vào ấy...

"Vâng thưa mẹ," Hanbin đáp khi cậu đảo mắt, tựa vai ngang với thành giường và cong người để những ngón tay mình có thể chạm xuống dưới dễ dàng hơn.

"Nếu mày muốn gọi tao là Daddy, mày có thể," Bobby nói không hề câu nệ khiến hàm cậu muốn lăn xuống đất.

"Bobby."

"Thôi được," Bobby thở dài, nghe có chút thất vọng.

"Mày đm biến thái thật đấy," Hanbin kêu lên, che mặt mình bằng tay không giữ điện thoại.

"Câm mồm. Mày có bôi trơn chứ?"

Hanbin lăn cái chai trong tay mình sau khi nhặt nó lên từ chỗ lúc nãy cậu vừa vất. "Đoán là mày muốn tao tự dùng tay?"

(con mẻ chả bảo từ ban nãy còn gì, finger ấy, finger yourself =)))

"Mày nói đúng rồi đó," Bobby đáp bằng giọng tự mãn và Hanbin lẳng lặng thêm một điều vào danh sách trong đầu, cậu phải đá vào mông hắn khi lần tới hai người gặp nhau. "Làm ướt tay mày, rồi mở rộng cho anh đi cưng."

"Mày nghe cứ như một bộ phim sex rẻ tiền ấy," Cậu cười khúc khích, giữ điện thoại giữa vai và má mình khi bật nắp cho một ít vào tay rồi xoa nhè nhẹ để làm ấm chúng.

"Xin lỗi chứ, tao là phim sex đắt tiền nghe chưa. Fuck you."

"Không phải đó là mục đích chúng ta hướng đến từ đầu à?"

"Mày ồn ào quá đấy." Bobby đáp, giọng cười của hắn vang ra từ điện thoại khiến nụ cười trên môi cậu cũng giãn theo. "Chúa ơi, may cho mày là mày đáng yêu đấy nhóc."

"Mày nghĩ tao đáng yêu à?" Đáp lại cùng một cái bĩu môi, Hanbin lờ mờ cho đây không phải thời điểm thích hợp để nhận một lời khen như thế. Khi những ngón tay cậu nhập nhụa bôi trơn và sớm muộn cũng bị đẩy vào bên trong mình.

"Đáng yêu số một nữa là đằng khác," tiếng ừ hử đầy từ tính của hắn làm dạ dày cậu thắt lại. "Giờ tự mở rộng cái mông phẳng bé nhỏ đáng yêu của mày cho tao đi?"

"Mày thật biết cách khiến một thằng đàn ông hiểu nó được khao khát," Hanbin đùa bằng giọng nhạt thếch khi đảo mắt. Cậu rướn người xuống, nhấn ngón tay ướt đẫm vào bên trong với môi dưới bị cắn chặt, tự ngăn một rên bật ra. Thật lâu rồi Hanbin mới chạm tới mặt này của bản thân, đâu hồi lần cuối Bobby gửi cậu hình trym hắn.

Những ký ức của lần đó tràn về như thác lũ. Hanbin chống người rạp xuống giường với những ngón tay chọc vào cửa sau khi cậu bắn ra đầy nệm, mắt vẫn chăm chú với tấm ảnh Bobby xoa nắn cái thứ đang rỉ nước của hắn. Cái đó đm thực sự là một pose xịn. Bật ra một tiếng rên, cậu đẩy vào khoảng một đốt tay. Không nhiều nhặn gì đâu, Hanbin chẳng qua đang muốn làm thật chậm rãi.

"Đang nghĩ gì thế?" Bobby đã bắt đầu thở gấp, khiến Hanbin càng muốn đẩy nhiều ngón hơn vào trong mình.

Phải mất một lúc sau Hanbin mới vượt qua được cơn xấu hổ để đáp lại hắn, song cậu lại rên ra câu trả lời khi ngón tay đầu tiên trượt qua toàn bộ. "Về mày."

"Cái gì về tao." Tiếng cười tự mãn của đứa bạn thân đâu nhất thiết phải quyến rũ thế này.

Một nụ cười tinh quái giãn ra trên môi cậu, Hanbin biết đích xác cậu nên nói cái gì. "C** mày, Daddy." Cậu rên lớn, thái quá và đầy dâm đãng.

Bật cười gần như lập tức sau khi nói thế hẳn sẽ tuột mood dữ lắm, nhưng Bobby sẽ không mất hứng nhanh thế đâu.

"Hẳn rồi," Hắn gầm gừ, trên cả phấn khích, "Muốn Daddy chơi mày ra trò như bản chất đĩ điếm của mày chứ?"

"Thằng kia," Hanbin thở hắt ra, nửa buồn cười mà nửa hứng khởi, "Mày biến thái thật đấy ôi đm Chúa tao." Âm khúc khích chuyển thành những tiếng rên trầm thấp đầy khoái cảm khi ngón tay cậu bắt đầu trượt ra vào.

"Đéo biến thái bằng mày," Bobby bật lại đầy trẻ con, "Tao cá là mày thích mọi trò quái dị trên giường,"

"Cái gì khiến mày nghĩ thế?" Hanbin khẽ cười khi cậu đẩy rồi rút ngón tay khỏi cơ thể. Cậu chưa từng nghĩ bàn luận về sex với đứa bạn khi tự thủ d** bằng ngón tay có thể thoải mái tới mức này.

"Mấy đứa im im toàn thế," một tiếng cười ngắt quãng trượt qua ống nghe, "Đẩy vào mấy ngón rồi?"

"Mới một thôi," Hanbin ừ hử, cố giữ điện thoại đừng trượt khỏi vai khi cậu chộp lấy chai bôi trơn, đổ thêm một mớ lên tay mình.

"Dùng nhiều hơn được không?" Giọng hắn phát ra đầy kiên nhẫn, không giống đang hối thúc cậu chút nào. Nghe rất tử tế.

"Ừ," Cậu thở ra, chậm rãi đẩy thêm một ngón cho đến khi khớp cuối cùng trượt vào bên trong. Run rẩy lấy lại hô hấp, Hanbin điều chỉnh để bản thân quen với chúng, và rên rỉ khi cơ thể mình siết lấy mấy ngón tay. "X-xong ngón thứ hai rồi," Cậu thở gấp, tựa đầu lên thành giường, "Chúa ơi, cũ-cũng phải lâu lắm rồi kể từ lần cuối."

"Chúng ta có thể dừng," Bobby lập tức mở miệng, hẳn là đang trấn an cậu.

"Chắc chắn là đéo nhé," Hanbin gầm nhẹ, móc ngược ngón tay lên và rên rỉ. "N-nó có hơi khó chịu, nhưng mà tao thích. Có thể tiếp tục được mà. Tao muốn."

"Giọng mày nghe thích thế," Bobby ừ hử, âm giọng trầm tĩnh trượt qua điện thoại. "Giá mà tao ở đó bây giờ, cá là mày đang rất đẹp."

Ngọ nguậy cơ thể, Hanbin cắn môi khi hai má cậu càng lúc càng phát nhiệt. "T-tao nghĩ thêm ngón thứ ba được rồi," Cậu thở ra, giọng như run lên với hạ thể dính sát vào bụng dưới, căng chặt, rỉ nước và vô cùng lôi thôi.

"Đừng ép mình quá," Bobby nhắc nhở lần nữa, cậu hiểu hắn đang quan tâm cậu, thực sự, nhưng cậu đang rất muốn.

"Tao chẳng mỏng manh thế đâu," cậu cằn nhằn đầy phẫn uất khi dùng đến ngón thứ ba, và thở gấp lúc đốt đầu tiên được đẩy vào. "ôi ..." Cậu kêu khẽ, cố cắn môi khi tự đẩy vào sâu hơn, và rên rỉ đầy thảm hại khi toàn bộ ba ngón đều nằm gọn bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro