Chap 22 : Cầu hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Khương Tử Nha cùng mọi người cáo biệt Hách Thành quay về Tây Kỳ nói đến Cơ Xương chuyện kết binh, thế nhưng Hách Thành chủ muốn giữ lại bọn hắn, Khương Tử Nha chính là cự tuyệt.

Lúc này Hách Lan nói đến "Cha, không phải người là có chuyện muốn nói với Khương thừa tướng sao?".

Hách Thành chủ bắt đắt dĩ gật gật đầu liền đối Khương Tử Nha nói "Khương thừa tướng, lão phu là có một chuyện muốn hỏi ngài, không biết ý thừa tướng ngài thế nào?".

Khương Tử Nha cười nhạt một cái gật đầu "Hách Thành chủ, cứ nói".

"Tôi đây chỉ có một đứa con gái, tuy rằng có chút ngang bướng, nhưng cũng coi là trí thư đạt lệ, lão phu là muốn...tôi muốn đem tiểu nữ gã cho khương thừa tướng, không biết là ý của thừa tướng thế nào a".

"Hả?" Võ Cát Na Tra mắt trừng to miệng cũng há to.

Khương Tử Nha nghe xong cũng là cười nhạt một cái, sau hướng Hách Thành chủ lạnh nhạt nói "Hách Thành chủ, Tử Nha là đã có thê thất, hảo ý của ngài Tử Nha tâm lĩnh". Đây Hách Thành chủ cùng Tây Kỳ kết binh, không thể đơn giản đắt tội, chỉ có thể uyển chuyển mà cự tuyệt.

"Đã có thê thất? Hách Thành chủ trong lòng cũng không vừa ý, nhưng nhìn qua nhi nữ, cũng bắt đắt dĩ mà nói tiếp.

"Thừa tướng ngài đã có thê thất cũng không sao a, đây sau khi gã về liền Lan nhi làm chính thất, nhượng ngươi phu nhân làm thiếp".

"Cái gì?" Cơ Phát nghe xong cũng nhíu mày liền hướng Hách Thành chủ nói "Hách Thành chủ đây thừa tướng phu nhân thế nhưng cùng thừa tướng là phu thê, thế nào lại nạp thiếp, còn có thừa tướng phu nhân đây còn là Tây Kỳ quân sư, đức cao vọng trọng, thế nào lại ủy khuất làm tiểu?".

Hách Thành chủ nghe Cơ Phát thay Khương Tử Nha cự tuyệt cười nhạt một cái nói "Tây Kỳ quân sư cũng chỉ là nhỏ nhoi chức vị, đây phu nhân có thể dung mạo mỹ miều, trí thư đạt tuệ như Lan nhi nhà ta, nhìn xem Lan nhi dung mạo xuất chúng, cùng Khương thừa tướng đây một cái tương xứng a, thừa tướng ngài nói cảm thấy thế nào?".

"Khương Mỗ đời này duy nhất một thê tử, tuyệt không lấy thêm vợ, hảo ý này của ngài, thứ cho Tử Nha khó mà tòng mệnh". Khương Tử Nha nghe Hách Thành chủ không phải trái, cứ thế đem Tuyết Kỳ ra so sánh, cư nhiên trong lòng hắn không ai có thể sánh bằng nàng, tuy nàng đối hắn lạnh nhạt nhưng hắn một mực đối nàng yêu thương, thì làm sao sẽ lấy thêm vợ.

"Tốt, rất tốt, bất quá là chuyện này không phải do ngươi quyết định mà là Tây Bá Hầu, ta liền ý định cùng Tây Kỳ kết thông gia, ba ngày sau chúng ta liền đến Tây Kỳ cầu hôn" Nói xong liền phất tay áo rời đi.

"Ha...sư thúc chúng ta làm sao bây giờ a".

"Đúng vậy a, sư phụ làm sao bây giờ".

"Thừa tướng, ngài cũng không phải quá mức lo lắng, đây không phải ngài lỗi, mà là Hách Thành chủ muốn cầu mà quá mức ép buộc". Cơ Phát nói đến.

"Nhị công tử, chuyện kết binh không thể dừng lại ở đây, chỉ là Tử Nha ngàn vạn lần không thể cưới Hách Lan tiểu thư".

"Thừa tướng ta là biết rõ, Khương phu nhân là ta Tây Kỳ quân sư thế nào vì kết binh mà chịu loại ủy khuất này". Cơ Phát tức giận nói.

"Không bằng, chúng ta quay về Tây Kỳ, cùng cha ta thương lượng một chút". Cơ Phát nói đến.

"Cũng chỉ có thể tạm thời như vậy" Khương Tử Nha bắt đắt dĩ thở dài một tiếng.

Tây Bá Hầu phủ

Khương Tử Nha Cơ Phát quay về, nói lại sự tình Hách Thành muốn vì kết binh mà muốn đem nhi nữ gã đi, Cơ Xương nghe đến cũng kinh ngạc nói "Hách Thành chủ thế nào như thế ép buộc".

"Hách Thành chủ thế nhưng quá mức trò đùa, lại đem nhi nữ uy hiếp đến chuyện liên minh". Tán nghi sinh cũng không vừa ý nói.

"Hầu gia, đây ba ngày sau Hách Thành chủ sẽ đến Tây Kỳ cầu hôn a" Na Tra bất mãn nói.

Cơ Xương suy tư một lúc liền nói "Tốt, đây Hách Thành chủ cùng Nam Bá Hầu ba ngày sau đến, chúng ta liền nghênh đón thật chu đáo, còn chuyện liên minh nếu họ là cố ý, đây minh chúng ta không kết cũng được, sợ ý làm bậy, không thể để cho thừa tướng cùng quân sư ủy khuất". Cơ Xương nghĩa chính ngôn nói.

Khương Tử Nha không nghĩ tới được Hầu gia lượng giải, thật sự quá tốt, cảm động đối Cơ Xương nói "Hầu gia...Tử Nha tại nơi đây cảm tạ ngài".

"Thừa tướng không phải khách khí a".

Khương Tử Nha nhanh đi về tướng phủ, hôm nay hắn quá là mệt mỏi một ngày dài.., đi đến hoa viên liền gặp Tuyết Kỳ đang tại khảy đàn, hắn nhìn qua nàng mà đau lòng, Mộc Hà từ xa nhìn thấy hắn cũng biết rõ hắn suy nghĩ, khi còn ở Côn Luân hắn đâu là tin vào hai chữ nhân duyên, hôm nay lại vì nữ tử ôm u sầu...Mộc Hà trong lòng nghĩ đến, sau cũng rời đi, Khương Tử Nha nhìn nàng hồi lâu liền nhẹ bước quay về phòng.

Hết thảy ba ngày sau cũng đã trôi qua, Tây Bá Hầu đại sảnh mọi người điều tại, Cơ Xương Thái Tự đứng phía giữ, Khương Tử Nha đứng bên trái, kế là Lôi Chấn Tử Na Tra Nhã Lâm Võ Cát A Mặc Mộc Hà, điều tại nghênh đón Nam Bá Hầu Hách Thành chủ, Tây Bá Hầu bày ra yến hội.

Ngoài cửa lúc này một tiếng hô "Nam Bá Hầu, Hách Thành chủ đã đến".

Nam Bá Hầu Hách Thành phụ tử chậm rãi đi vào đại sảnh, Cơ Xương vui vẻ nói "Hoan nghênh các vị ghé thăm Tây Kỳ a".

"Cơ hầu gia, không cần khách khí a" Nam Bá Hầu nâng dậy Cơ Xương nói, nhìn qua Khương Tử Nha nói "Vị này, hẳn là Khương Tử Nha Khương thừa tướng a".

"Tử Nha, bái kiến hầu gia" Khương Tử Nha chấp tay nói.

Nam Bá Hầu gặp Khương Tử Nha như thế tuấn tú liền nói "Khương thừa tướng quả nhiên tuấn tú lịch sự a, trách không được Hách Lan tiểu thư vừa gặp liền ái mộ người a, tuổi còn trẻ thế mà đã là thừa tướng, haha...".

Khương Tử Nha có chút xấu hổ nói "Hầu gia người quá lời, Tử Nha không dám nhận a".

"Cơ hầu gia, đây tuấn tú thừa tướng, thế nhưng ta nghe qua, quân sư xinh đẹp là người nào a?" Hắn đối Tây Kỳ quân sư tràn ngập tò mò a.

Hách Thành chủ chỉ thấy Khương Tử Nha xuất hiện, liền nhi nữ bị hấp dẫn, cố ý nói ra "Khương thừa tướng thế nào, phu nhân ngươi đến cùng là người nào a ta không có trông thấy, hẳn dung mạo cũng không có gì xuất sắc, thế nào trốn tránh đâu?".

"Ngươi..." Nghe đến Hách Thành chủ cứ như vậy ngôn ngữ đối Tuyết Kỳ bất kính, Na Tra Võ Cát Mộc Hà Nhã Lâm tức giận.

"Hứ...ông nói gì, dung mạo không xuất sắc, ta khinh a, tỷ tỷ ta cư nhiên là tiên nữ hạ phàm, nhìn xem con gái của ngươi, một cái điều không thể xứng" Nhã Lâm bỉu môi nói.

"Ngươi..." Hách Thành chủ không cách phản bác.

"Quân sư cầu kiến" Lúc này nghe đến bên ngoài cửa truyền vào thanh âm

Cơ Xương cười nói "Mau mau cho mời a". Mọi người đưa mắt về phía cửa, điều là mất ngôn ngữ.

Chì thấy một bạch y nữ tử, uyển chuyển đi vào đại sảnh, ống tay áo phất phất vù vù khởi vũ, đợi nàng đi vào, mọi người mới nhìn rõ, nhất thời trước mắt nữ tử thân phận khí phách, tiên nữ rơi phàm trần a, đôi mắt nàng lạnh nhìn qua, những người kia rung thoáng một cái, nữ tử thế nào lạnh lùng a, nhưng dung mạo lại mê người.

"Tuyết Kỳ, bái kiến hầu gia". Nghe thoáng qua thanh âm uyển chuyển linh hoạt, cũng thức tỉnh lại mê say mọi người.

Nữ tử này tiên nữ hạ phàm, dung mạo thế nhưng thần tiên phi tử, cũng không thể so sánh.

Cơ Xương nhìn qua mọi người hết thảy ngây ngẩn, tự hào nói đến "Quân sư, mau miễn lễ a".

"Tạ hầu gia" Tuyết Kỳ nhàn nhạt nói đến, sau liền nghiêm chỉnh đứng một bên.

"Cơ hầu gia, đây...đây là tây kỳ quân sư ư?" Nam Bá Hầu Ngạc Thuận nhìn trước mắt nữ tử khiếp sợ đến, hắn cũng là đã thấy qua Tô Đắc Kỷ dung mạo, nhưng bây giờ nhìn xem sáng ngời nữ tử, dung mạo đem ra cùng Tô Đắc Kỷ so sánh là xinh đẹp hơn mấy phần a.

Cao Mạn Nhã lúc này nói cũng không ra lời, xem trước mắt nữ tử nghĩ đến "Thiên hạ này, thế nào lại có dung mạo nữ tử như vậy a..., xinh đẹp động lòng người, ta...ta...," Gãi gãi đầu lầm bầm lầu bầu nói. "Cao Mạn Nhã ơi Cao Mạn Nhã ngươi như nào a, bình thường ngươi một cái gặp nam nhân tuấn tú liền ưa thích, thế nhưng ngươi xem thừa tướng là tuấn tú nam nhân sau lại không phản ứng, mà ngược lại người ta quân sư nữ tử dung mạo..., ngươi nghĩ cái gì a".

"Là a...Tuyết Kỳ ta Tây Kỳ quân sư a". Cơ Xương vui vẻ nói.

"Tuyết Kỳ...." Khương Tử Nha cũng là ngây ngươi, Tuyết Kỳ hôm nay như nào bộ bạch y như vậy trâm cài trên đỉnh đầu tôn lên vẻ đẹp kiều mỹ, vẻ đẹp hoàn hảo, nhưng nhìn tới nàng cũng không có nhìn hắn...

Hách Thành chủ nhìn đây mọi người lại bị xinh đẹp kinh người quân sư, nhìn đến nhi nữ vẻ mặt không cam lòng cùng tức giận, bắt đắt dĩ lắc lắc đầu.

Hách Lan lúc này đi tới trước mặt Khương Tử Nha nói  "Khương thừa tướng ngài a, thế nào, đây cũng chỉ là quân sư nho nhỏ, nhìn xem ta là thiên kim tiểu thư ở hách thành sau có thể thua một cái nữ tử bình thường này a". Hách Lan giọng điệu mê hoặc.

Lời vừa nói ra mọi người ở đây cùng phán xét nữ tử này thế nào không biết xấu hổ, dám đứng trước mặt nhiều người vậy mà nói ra những lời này, Khương Tử Nha là không để ý tới, mặt lạnh đối Hách Lan.

"Đúng vậy a, Khương thừa tướng, mặc dù thê tử ngươi là quân sư, nhưng cũng chỉ nhỏ nhoi một cái chức vị, có thể hơn được Hách Thành vạn cân ngân lượng sau?, Khương thừa tướng chỉ cần ngươi đồng ý cưới Lan nhi lập tức Tây Kỳ là một kho lúa a". Hách Thành chủ ngạo kiều nói.

"Nè...nè...cái lão già này, ngươi lại như vậy bất kính với tây kỳ quân sư a, còn có cái nữ nhân kia ngươi nói tỷ tỷ của ta là nữ tử bình thường sau, ta nói cho ngươi biết, tỷ tỷ ta là đại đại tiểu thư ở Mã gia, là cành vàng lá ngọc a, còn là Thừa tướng phu nhân, là Tây Kỳ quân sư, thế nào bấy nhiêu đó đủ để ăn đứt ngươi chưa, hứ...ta nhìn xem hách thành chủ con gái ông một góc cũng không bằng tỷ tỷ ta, nhan sắc cũng là bình thường mà đòi xứng với tỷ phu sau, có mà đi nằm mơ a". Nhã Lâm tức giận nói.

"Ngươi...". Hách Lan nghe xong tức giận vung tay định tát đến mặt của Nhã Lâm liền bị một cánh tay khác nắm lấy, bàn tay bóp chặt cánh tay của Hách Lan khiến nàng đau đớn "A...".

"Hách Lan tiểu thư thế nào không biết xấu hổ, lại đứng trước mặt các đại quan nơi đây nói ra những lời này, không sợ người khác khinh bỉ hay sao?". Na Tra tức giận nói, từ nãy đến giờ hai cái phụ tử này đối sư thúc mẫu hắn đem ra mà so sánh, còn có hắn bất cứ ai dám ức hiếp Nhã Lâm hắn điều muốn đánh người a.

"Ngươi cũng chỉ là một tiểu tử dựa vào cái gì nói chuyện với ta". Hách Lan bứt khỏi bàn tay của Na Tra sau liền mắng.

"Khương thừa tướng ngài nghĩ ý kiến của ta như nào?". Hách Thành chủ vẫn ngạo kiều cho là bản thân hơn người trực tiếp hỏi đến.

Tuyết Kỳ ánh mắt lạnh băng quét Hách Thành chủ sau lạnh lùng nói "Hách Thành chủ, lại như vậy không xem ai ra gì, bổn quân sư vẫn là còn ở đây, lại bức bách hắn cưới vợ".

"Khương phu nhân nếu ngươi là Tây Kỳ quân sư, nên suy nghĩ một chút, liền tự giác nhường chính thất vị trị cho Lan nhi."

"Cái lão đầu này thế nào không biết phải trái, bức ép người khác như vậy, muốn tẩu tẩu ta nhượng cô ta sau, ngươi đừng có ảo tưởng quá". Mộc Hà tức giận chỉ vào Hách Thành chủ mắng.

"Chính là..., lại dám đối sư thúc mẫu nói" Lôi Chấn Tử cũng chán ghét nói.

ɴɢᴜчєɴ ʟσαɴ αɴʜ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro