Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phổ nhị xá ban đêm

Tuyết Văn Hi nằm ở trên giường, lẳng lặng tự hỏi những chuyện phát sinh gần đây, sư huynh tuy rằng lời nói rất khó nghe, nhưng là có một việc hắn nói không sai. Đó chính là mình xác thật bị Mục Tiểu Mạn mê hoặc thần hồn điên đảo.

Phong Thừa Tuấn nhìn về phía Văn Bân, phát hiện hắn trợn tròn mắt, nghĩ sự tình gì, liền mở miệng dò hỏi :

“Bân đệ,đệ ngủ không được sao?”

Chuyên tâm tự hỏi sự tình Tuyết Văn Hi nghe được Phong Thừa Tuấn hỏi chuyện, hoảng sợ.

“Phong ca,huynh làm ta sợ muốn chết. Cũng không phải ngủ không được, suy nghĩ sự tình một chút?”

“Là suy nghĩ chuyện của Mục cô nương sao? Ta cũng rất tò mò đệ đối với Mục cô nương rốt cuộc là nghĩ như thế nào a? Đệ tiếp tú cầu của cô ấy”

“Ta…… Ta cũng không biết. Nói thật ngày đó thời điểm tiếp tú cầu ta đầu óc chính là ngốc,tú cầu liền như vậy bay tới, ta nếu không tiếp được, Mục cô nương như thế nào xuống sân khấu được, như thế nào ở Mây Tía Cư ngẩng đầu”

“Bân đệ, cho nên đệ đây là anh hùng cứu mỹ nhân”

“Nếu đổi thành huynh,huynh làm như thế nào, không phải cũng là không có biện pháp sao”

“Vậy đệ hiện tại làm sao bây giờ? Đệ hiện tại bỏ cô ấy xuống, cùng đem cô ấy ném ở trên sân khấu có cái gì khác nhau. Nếu đệ không thích, thì trực tiếp cùng cô ấy nói rõ ràng, như vậy đệ cũng sẽ không khó xử,cô ấy cũng có thể tiếp tục tìm kiếm hạnh phúc của mình”

“Ta như thế nào cùng cô ấy nói rõ ràng, này còn không phải là cự tuyệt sao, ta…… Ta……”

“Nếu khó mở miệng, Bân đệ, đệ kỳ thật vẫn là để ý Mục cô nương. Như thế, phải hảo hảo quý trọng, nhân tâm sẽ lãnh, nếu đệ không bắt lấy hạnh phúc trước mắt, về sau mất đi ngày đó đệ sẽ hối hận”

“……”

Tuyết Văn Hi tự hỏi Phong Thừa Tuấn nói, tuy rằng nàng hiện tại cũng không hiểu rõ ràng mình đối với Mục Tiểu Mạn đến tột cùng cảm tình ra sao, nhưng nếu là làm nàng cự tuyệt, mình là làm không được. Nhưng thân phận mình……

Nói tới nói lui vẫn là thân phận này, nếu không liền cùng Mục Tiểu Mạn nói thẳng thắn, như vậy mình cũng bớt đi không ít phiền toái.

“Aiya, hảo phiền a.”

Tuyết Văn Hi lăn qua lộn lại như thế nào cũng ngủ không được, mãn đầu óc đều là chuyện nàng cùng Mục Tiểu Mạn nên như thế nào giải quyết.

Thẳng đến giờ Dần mới hoảng hốt ngủ, chính là giờ Thìn liền bị tiếng đập cửa đánh thức.

Nàng đứng dậy đi mở cửa, Vũ Lạc Huyên đứng ở cửa.

“Văn Bân, huynh như thế nào còn ngủ, hôm nay hội ký tên đó. Huynh chạy nhanh thay quần áo cùng ta đi chuẩn bị”

“Cái gì hội ký tên…… A! Hội ký tên, ta quên rồi”

Dứt lời Tuyết Văn Hi vội vàng trở về phòng trong,thay quần áo, theo Vũ Lạc Huyên ra cửa.

Mây Tía Cư

Từ hôm qua biết được thân phận Văn Bân là nữ tử, Mục Tiểu Mạn đêm qua cũng không có nghỉ ngơi tốt.

Ấn lẽ thường tới nói, mình biết thân phận Văn công tử nhất định là không hề chấp nhất với nàng, nhưng mình cố tình càng ngày càng muốn gặp nàng, càng ngày càng nhớ thương nàng.

Lúc này mới nửa ngày tả hữu, thế nhưng cảm giác như đã qua một năm như vậy rất lâu

Mục Tiểu Mạn nghĩ nghĩ, ngay cả Tiểu Thanh cùng Tiểu Khiết tiến vào nàng cũng chưa phát hiện.

“Tỷ tỷ lại đang ngẩn người, có phải hay không suy nghĩ Văn công tử a.”

“Ta cảm thấy cũng đúng, từ ngày tỷ tỷ vứt tú cầu,mỗi ngày phát ngốc. Văn công tử chúng ta mị lực là thật sự không nhỏ”

Nghe thấy hai người các nàng trêu chọc, Mục Tiểu Mạn cũng không giận. Các nàng nói chính xác là lời nói thật, từ khi gặp được Văn công tử, nàng liền mãn tâm mãn nhãn đều là nàng. Cho dù đã biết nàng là nữ tử.

“Tỷ tỷ, chúng ta chuẩn bị ra cửa đi”

Thấy các nàng hai người hứng thú bừng bừng, Mục Tiểu Mạn hỏi :

“2 muội vui vẻ như vậy, có phải hay không có chuyện tốt? Ra cửa làm gì a?”

“Đi hội ký tên Bạch công tử a, hôm qua không biết như thế nào Bạch công tử không có tới, ngay cả tỷ tỷ đều không có đi,tụi muội đều rất thất vọng.”

“Chính là hôm nay, Bạch công tử muốn tổ chức hội ký tên, chúng ta chạy nhanh đi nhìn một cái.”

Nói đến hội ký tên, Mục Tiểu Mạn mới nhớ tới, hôm qua vì chiếu cố Văn Bân sinh bệnh,mình cũng không có trình diện, cũng không biết Bạch công tử có thể hay không giận, nhưng Bạch công tử này hôm qua như thế nào cũng không tới .

Mục Tiểu Mạn xác thật cũng rất tò mò thân phận vị công tử này, liền theo 2 người các nàng ra cửa.

Mộ thư quán

Tuyết Văn Hi theo Vũ Lạc Huyên đi vào hiện trường hội ký tên, vốn tưởng rằng hôm qua thả bồ câu, hôm nay sẽ không có nhiều người tiến đến, không nghĩ tới người nhiều đến cư nhiên đem Mộ thư quán vây đến chật như nêm cối. Này là thật làm nàng rất là kinh ngạc.

“Lạc Huyên Quân, nhiều người như vậy, ta như vậy đi gặp người đọc a sẽ không bị phát hiện thân phận sao?”

“Đương nhiên không phải, ta muốn cải trang cho huynh một chút”

Dứt lời cho Tuyết Văn Hi dính một cái ria mép,huynh đừng nói ria mép này dính lên còn rất giống.

“Lạc Huyên Quân, như vậy có thể được không?

“Yên tâm, hiện tại bộ dáng này của huyng ta đều nhận không ra. Huynh ở đây chờ ta, ta trước đi xuống ứng phó một chút, một hồi đi lên kêu huynh”

Tuyết Văn Hi nhìn dưới lầu biển người Mộ thư quán, có chút khẩn trương, trước nay chưa thấy qua lớn như vậy trận trượng, quả nhiên vẫn là nữ tử đông đảo.

Dưới lầu

“Ta nhìn xem có phải hay không Bạch công tử tới?”

“Bạch công tử tới sao?”

“Aiya nha, đừng gấp”

Dưới lầu ồn ào không ngừng, Vũ Lạc Huyên tổ chức hiện trường không khí một chút

Lúc này Hàn Thục Mẫn đi đến, nhìn đến Vũ Lạc Huyên, vội vàng tiến lên.

“Vũ công tử”

Hàn Thục Mẫn kích động tiến lên muốn hỏi chút gì đó

“Tiểu thư người có chút rụt rè”

Nha đầu bên người nhắc nhở Hàn Thục Mẫn mới phát hiện mình thất thố, vội vàng đứng thẳng, hướng Vũ Lạc Huyên hành lễ.

“Hôm nay Bạch công tử thật sự tới sao?”

“Hôm nay là hội ký tên cho mọi người, bản tôn đương nhiên tới. Hơn nữa ta cùng huynh rất thân”

“Thật tốt quá, ta sùng bái huynh ấy nhất. Vậy huyng có thể hay không giúp ta muốn một thẻ ký tên”

“Đương nhiên……”

Nói Vũ Lạc Huyên vươn tay.

Nha đầu bên người Hàn Thục Mẫn vội vàng hiểu ngầm ,đem ngân lượng đưa cho Vũ Lạc Huyên

“Có thể. Ta đây hiện tại liền mời Bạch công tử ra”

Nói xong Vũ Lạc Huyên vừa định rời đi, xoay người liền thấy Mục Tiểu Mạn đi đến.

“Mục cô nương,cô đã đến rồi,việc ngày hôm qua thật là xin lỗi”

“Vũ công tử khách khí rồi. Nhưng thật ra Tiểu Mạn hẳn là xin lỗi, không có tham dự,mong Vũ công tử cùng Bạch công tử chớ trách.”

Mục Tiểu Mạn vừa nói vừa nhìn khắp nơi kiếm thân ảnh Văn Bân. Vũ Lạc Huyên tự nhiên biết nàng tìm ai.

“Mục cô nương, Văn Bân hôm nay ở Vân Thượng tu dưỡng, không tiện tới, mời cô nương ngồi xuống, hội ký tên chúng ta sắp bắt đầu rồi”

“Hảo.”

Hôm nay tới tham gia hội ký tên Bạch công tử, cũng là muốn nhìn Văn công tử một chút có thể hay không tới hỗ trợ. Bất quá nghe Vũ Lạc Huyên nói, nghĩ nàng thân thể khả năng điều không tốt, hôm nay không tới cũng nói được đi.

Huống hồ chính mình cũng đúng là tò mò kia Bạch công tử thân phận, văn công tử không ở, chính mình cũng thả lỏng điểm, có thể chính đại quang minh nhìn xem kia Bạch công tử là người ra sao.

(Tác giả: Là lão công cô, là lão công cô đó)

Vũ Lạc Huyên lên lầu kêu Tuyết Văn Hi xuống dưới.

“Bạch công tử tới”

Triều lão bản gian nan nhường ra một đường cho Tuyết Văn Hi cùng Vũ Lạc Huyên thông qua.

Tuyết Văn Hi ngồi xuống, lập tức đã bị rất nhiều nữ tử vây kín mít. Các nàng bắt đầu si mê bộ dạng Tuyết Văn Hi

“Râu công tử hảo mê người a”

“Đúng vậy, có râu đều soái như vậy”

Tuyết Văn Hi chỉ phải xấu hổ mỉm cười gật gật đầu.

Từ lúc Bạch công tử xuất hiện, Mục Tiểu Mạn liền chú ý tới hắn. Nàng hiện tại biết vì cái gì Văn Bân không có tới. Tuy nói hắn dán râu, ngụy trang, nhưng Mục Tiểu Mạn vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra hắn.

Mục Tiểu Mạn như thế nào cũng không nghĩ tới, làm toàn bộ nữ tử Vân Quốc vì thoại bản này điên cuồng mê luyến, lại là xuất tay từ người trong lòng mình. Nhưng thật ra mình coi thường nàng.

Bất quá nhìn hắn bị đông đảo nữ tử “đùa giỡn” Mục Tiểu Mạn trong lòng cũng không phải tư vị.

Cũng không biết Văn công tử thấy mình không, nếu là nhìn thấy mình, nàng thật ra rất muốn biết Văn công tử sẽ lộ ra cái vẻ mặt gì

“Bạch công tử đã đến, hội ký tên chúng ta chính thức bắt đầu. Hôm qua, bởi vì thân thể Bạch công tử không tốt lắm, cho nên không có kịp thời tới. Hôm nay vì xin lỗi,nếu là mua tùy ý 3 sách thoại bản, liền đưa Bạch công tử ký tên”

Những cái cô nương đó nghe có thể được Bạch công tử ký tên, chỉ chốc lát thoại bản liền bán hết. Bắt được ký tên tư cách đắc chí, không bắt được thập phần mất mát.

Vũ Lạc Huyên thấy thoại bản đã bán xong, nghĩ nếu là hội ký tên, tự nhiên muốn cùng người đọc gần gũi câu thông, như vậy tự nhiên doanh số thoại bản tiếp theo sẽ càng cao.

“Hôm nay cơ hội khó được, các vị có cái vấn đề gì cứ việc đặt câu hỏi, Bạch công tử chúng ta sẽ nhất nhất giải đáp.”

Nghe thế, rất nhiều nữ tử phía sau tiếp trước nhấc tay, muốn cùng Bạch công tử tiếp xúc gần gũi.

Vũ Lạc Huyên thấy Hàn Thục Mẫn cũng giơ tay, hắn lại thu tiền, tự nhiên muốn xử lý chút việc.

“Hàn tiểu thư xin hỏi đi”

“Xin hỏi Bạch công tử, thích nữ tử dạng gì a?”

Vấn đề này là thật hỏi có điểm đột nhiên, Tuyết Văn Hi vốn chính là một nữ tử, vấn đề này nên như thế nào trả lời.

Chính tự hỏi như thế nào trả lời Tuyết Văn Hi ngẩng đầu nhìn phía bốn góc, lại thấy Mục Tiểu Mạn tuy ngồi ở góc rất khó làm người không chú ý đến

Thấy Mục Tiểu Mạn mỉm cười nhìn mình, nàng vội vàng thu hồi tầm mắt, cúi đầu. Nàng dần dần đã quên vấn đề Hàn Thục Mẫn, tất cả trong đầu óc đều là bộ dáng Mục Tiểu Mạn, trực tiếp mở miệng nói :

“Ta cảm thấy nữ tử các có các tốt đẹp, cá nhân cảm thấy, đã nhã lại diễm, xuất trần tuyệt tục, thông minh thiện lương, như vậy là tốt nhất”

Nói xong Tuyết Văn Hi giương mắt nhìn nhìn Mục Tiểu Mạn, chỉ thấy nàng che mặt mà cười, bộ dáng cực kỳ xinh đẹp. Nàng lại không biết cố gắng lại đỏ mặt.

Một bên Tiểu Khiết nghe thấy Bạch công tử trả lời, cười nhìn về phía Mục Tiểu Mạn.

“Tỷ tỷ, Bạch công tử này nói người giống như chính là tỷ”

“Đúng vậy, huynh ấy vừa mới nãy còn nhìn lén tỷ tỷ, mị lực tỷ tỷ mười phần”

Mục Tiểu Mạn cười cười không nói lời nào, nàng đương nhiên biết Văn công tử nói chính là mình, xem nàng kia trộm đạo nhìn phía ánh mắt mình, còn có mặt đỏ ửng, nàng đều biết.

Thấy Văn công tử có chút thẹn thùng , Mục Tiểu Mạn nhịn không được muốn chọc chọc nàng.

“Bạch công tử, Tiểu Mạn có vấn đề muốn thỉnh giáo công tử?”

Tuyết Văn Hi thấy Mục Tiểu Mạn mở miệng, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía nàng.

“Mục cô nương mời nói.”

“Không biết công tử sau khi hội ký tên kết thúc, nếu có nhàn rỗi, Tiểu Mạn muốn mời công tử đi minh nhân tửu quán cùng nhau ăn cơm, không biết công tử có đáp ứng hay không”

Mặt khác nữ tử nghe thấy Mục Tiểu Mạn nói như vậy, tức khắc cảm thấy mình không có cơ hội tiếp xúc gần gũi với Bạch công tử, rốt cuộc luận bộ dạng tài tình,tại đây Vân Quốc tiểu thư nhà nào cũng là đối thủ của Mục Tiểu Mạn.

Tuyết Văn Hi nghe thấy vấn đề của Mục Tiểu Mạn tức khắc có chút sinh khí. Tuy nói nàng mời chính là mình, nhưng hiện tại nàng không phải Văn Bân, là Bạch công tử. Mấy ngày hôm trước còn ném tú cầu cho chính mình, hôm nay liền thay đổi tâm, thích Bạch công tử. Không được, mình nhất định phải cự tuyệt nàng, ai bảo nàng thấy công tử xinh đẹp liền lang.

“Mục cô nương nâng đỡ, cảm tạ lời mời của cô nương. Nhưng tiểu sinh hôm nay có một số việc, liền không tiện bồi cô nương, đúng là xin lỗi”

Nói xong, Tuyết Văn Hi nổi giận đùng đùng nhìn Mục Tiểu Mạn.

Mục Tiểu Mạn nghe Văn Bân mang theo tức giận hồi đáp, trong lòng sớm đã nở hoa, nguyên lai nàng là sẽ ghen. Bất quá cư nhiên ăn dấm của mình

Nhưng mặt ngoài, nàng còn muốn làm bộ bộ dáng rất thất vọng .

“Thật là quá đáng tiếc, Tiểu Mạn rất ngưỡng mộ tài hoa công tử, cảm thấy cùng công tử chỉ hận gặp nhau quá muộn, chúng ta đây về sau có cơ hội lại gặp đi”

Tuyết Văn Hi vốn định làm Mục Tiểu Mạn thể hội một chút bị cự tuyệt tư vị, nghĩ nàng cư nhiên không màng chính mình, ra đùa giỡn với Bạch công tử.

Nhưng Mục Tiểu Mạn cư nhiên còn nghĩ cùng Bạch công tử gặp lần sau. Tuyết Văn Hi tức khắc thực khí.

“Mục cô nương, tiểu sinh nghe nói, mấy ngày trước đây Mục cô nương phương sinh vứt tú cầu cho Vân Thượng bốn kiệt chi nhất Văn Bân. Hôm nay, nếu tiểu sinh đáp ứng thỉnh cầu cô nương, bồi cô nương đi minh nhân tửu quán, người trong lòng cô nương biết sẽ không sinh khí sao? Mục cô nương vẫn là không cần khó xử tiểu sinh.”

Mục Tiểu Mạn nghe thấy nàng lời nói chua lòm, tức khắc cảm thấy có điểm buồn cười,mình ăn của dấm mình,còn cùng nàng và mình bực bội, thật là đáng yêu cực kỳ.

Nghe Mục Tiểu Mạn nói xong,Tuyết Văn Hi cũng không có tâm tư tiếp tục mở hội ký tên. Đứng dậy muốn đi.

Thấy tiểu công tử có chút sinh khí, Mục Tiểu Mạn biết mình khả năng vui đùa khai quá mức, vừa định gọi hắn lại, giây tiếp theo Mục Tiểu Mạn đã bị một màn trước mắt xem đến sinh khí rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro