Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết Văn Hi nghe được lời nói của Mục Tiểu Mạn, mạc danh cảm thấy có chút chua, rõ ràng đều có mình, vì cái gì còn muốn đùa giỡn với Bạch công tử. Tuy nói giống như cảm giác mình cùng mình ghen, có điểm là lạ, chính là Mục Tiểu Mạn cũng không biết Bạch công tử chính là Văn Bân a. Nhìn bộ dáng Mục Tiểu Mạn mời Bạch công tử, Tuyết Văn Hi cảm thấy không có tâm tình, thiêm bán cũng không nghĩ sẽ tiếp tục làm, đứng dậy chuẩn bị rời đi. “Bạch công tử,cây quạt của huynh” Hàn Thục Mẫn thấy Bạch công tử muốn rời đi, nàng còn có vấn đề không hỏi xong,nghĩ chặn hắn lại, cúi đầu lại thấy cây quạt hắn rớt ở, nghĩ qua đi. Tuyết Văn Hi nghe được có người gọi nàng, dừng lại chuẩn bị xoay người. Nhưng Hàn Thục Mẫn bởi vì cúi đầu, trực tiếp đụng phải Bạch công tử đột nhiên dừng lại. Hai người trực tiếp đâm vào nhau ngã ở trên mặt đất. Lúc Tuyết Văn Hi ngã xuống đất theo bản năng kéo Hàn Thục Mẫn xuống. Cho nên thời điểm ngã xuống đất, toàn bộ người Tuyết Văn Hi chống đỡ ở phía trên Hàn Thục Mẫn, mà đông đảo người đều nhìn thấy “A, ta Bạch công tử ~”, “Hảo hâm mộ vị tiểu thư này a”. Chúng nhân tài phản ứng lại đây trước mắt một màn, tư thế Bạch công tử cùng Hàn Thục Mẫn ở trong mắt bọn họ có một phen tình thú, rất nhiều cô nương nhìn thấy này một màn đều hâm mộ nhìn Hàn Thục Mẫn. Tuyết Văn Hi phản ứng lại, mới phát hiện mình ở trên người Hàn Thục Mẫn “Bạch công tử, như vậy không quá tốt. Ta đã có người trong lòng.” Hàn Thục Mẫn vẻ mặt thẹn thùng nhìn Tuyết Văn Hi “Ta…… Xin lỗi a” nói xong Tuyết Văn Hi vội vàng từ từ đứng lên. Tuy nói Tuyết Văn Hi không thích Hàn Thục Mẫn, chính là cái tình huống này thật là quá xấu hổ,lúc xấu hổ mặt nàng cũng sẽ trở nên có chút ửng đỏ. Nhưng là trong mắt mặt người ngoài không phải như vậy đơn giản, rốt cuộc vừa nãy Bạch công tử cùng Hàn tiểu thư thân mật như thế,nhưng tưởng mà biết, mặt Bạch công tử lúc này xác định là xấu hổ. Mục Tiểu Mạn ngồi ở góc tự nhiên cũng là nhìn đến này một màn, vừa mới còn ở mừng thầm Tuyết Văn Hi ngữ khí chua, nhưng hiện tại lại có chút sinh khí. Tuyết Văn Hi cư nhiên trước mặt mọi người đè Hàn Thục Mẫn, trên mặt cư nhiên còn chút đỏ ửng. Tuy nói nàng cũng biết không phải cố ý, nhưng vẫn là cảm thấy trong lòng không phải tư vị. Vì thế liền đứng dậy cùng Vũ Lạc Huyên nói cáo từ rồi rời đi. Tuyết Văn Hi nhìn Mục Tiểu Mạn rời đi, muốn đuổi theo nhưng Vũ Lạc Huyên ngăn hắn lại “Huynh làm gì? Nhân gia Mục cô nương có việc muốn về Mây Tía Cư. Huống hồ,huynh đừng quên huynh hiện tại là Bạch công tử, không phải Văn Bân. Thiêm bán chưa kết thúc đâu. Nghe xong lời nói Vũ Lạc Huyên, Tuyết Văn Hi chỉ phải ngồi xuống tiếp tục hồi đáp những vấn đề của tiểu thư quý tộc. Từ lúc Mục Tiểu Mạn đi, Tuyết Văn Hi liền thất thần, người khác hỏi nàng vấn đề, nàng cũng không chút để ý trả lời, cực đến đều không biết mình trả lời chút gì. Nàng một phương diện ở nghĩ Mục Tiểu Mạn tán rút Bạch công tử, một phương diện khác lại ở lo lắng vừa mới kia một màn là không phải bị Mục Tiểu Mạn nhìn đến, cho nên nàng rời đi là không phải bởi vì…… “Chẳng lẽ là bởi vì ăn dấm Bạch công tử. Bạch công tử quan trọng sao như vậy”,“Bạch công tử huynh nói cái gì?” Tuyết Văn Hi lại tự nói tự lời nói nghĩ bên trong tâm nói ra, lúc này mới phát hiện mình còn ở hiện trường thiêm bán. Tức khắc thật xấu hổ, vội vàng nhìn chung quanh. Quả nhiên mặt khác người đều nhìn chằm chằm nàng. Nàng vội vàng đứng dậy cùng mọi người nói xin lỗi, tuyên bố thiêm bán kết thúc, đi hướng lầu hai thư quán. Vũ Lục Huyên mục đích hôm nay cũng đạt rồi, tổ chức đông đảo đọc giả rời đi, cũng xoay người lên lầu hai. “Văn Bân, hôm nay thiêm bán sẽ còn thành công hơn, bất quá huynh cùng Hàn tiểu thư ngoài ý muốn nhưng thật ra càng thêm ra màu đó, lời này bổn dự định lượng lại thêm hai thành” Tuyết Văn Hi cũng không có để ý tới lời nói Vũ Lạc Huyên, nàng hiện tại tâm tình phi thường không tốt, chính là lại không dám đi tìm Mục Tiểu Mạn. Bất đắc dĩ thu thập đồ vật, liền trở lại Vân Thượng học đường. Mấy ngày sau, liền đến ngày học đường mở cửa .Chợ phố Nam ,mấy ngày qua Mục Tiểu Mạn cũng chưa ra khỏi cửa,liền bị Tiểu Khiết kéo ra tán tâm. Này Mục Tiểu Mạn từ lần trước thiêm bán sẽ kết thúc, thường thường than ngắn thở dài, Tiểu Thanh cùng Tiểu Khiết cũng là sốt ruột. Này không, vừa lúc hôm nay phố Nam có biểu diễn, hơn nữa là ngày Vân Thượng mở cửa, nghĩ không chừng có thể ngẫu nhiên gặp được Văn công tử, như vậy tâm tình tỷ tỷ cũng có thể tốt lên. Bất quá Mục Tiểu Mạn xem tiết mục cũng đều là thất thần, nàng nhớ ngày kia Tuyết Văn Hi cùng nàng nói qua lời nói, còn có chuyện thiêm bán. Nàng nghĩ Tuyết Văn Hi đối với nàng cảm tình không rõ “Tỷ tỷ, phong cảnh như vậy đẹp, diễn hay nữa,tỷ quên mất chuyện không vui vẻ đi“,“Aiya, Văn công tử rốt cuộc vì cái gì lại đối xử với ta như vậy? Ta như thế nào nghĩ không ra“, “Muội nghĩ Văn công tử nhất định là thích tỷ tỷ, huynh ấy nhất định là có nguyên nhân bất đắc dĩ. Tỷ tỷ,tỷ yên tâm, bằng tài mạo của tỷ tỷ, ai lại sẽ không thích đâu“,“Vậy muội nói này rốt cuộc là vì cái gì?”,“Văn công tử không phải nói sao, đường quy thực nghiêm“, “Muội đều tin tưởng. Vậy lúc tỷ tỷ lại nhìn thấy Văn công tử, hỏi rõ ràng liền được,tỷ yên tâm đi. Nhờ vào thông minh tài trí của tỷ, nào có không giải được khấu“, “Muội đó,toàn nói ngọt. Đi thôi, xem diễn đi” một bên khác, Tuyết Văn Hi cùng Phong Thừa Tuấn cũng đã đến ước định chi chỗ. Hàn Thục Mẫn nhìn thấy Phong Thừa Tuấn thực là vui vẻ, nhưng quay đầu thấy Tuyết Văn Hi, nàng liền có chút không vui vẻ. Vì thế Tiểu Thấm bên người chi khai Tuyết Văn Hi, mình tắc kéo Phong Thừa Tuấn đi chỗ cao xem diễn. Phong Thừa Tuấn ở một bên liều mạng đưa mắt ra hiệu, Tuyết Văn Hi giả bộ nhìn không thấy. Nàng thông minh như vậy, đương nhiên biết ý đồ Hàn Thục Mẫn,nghĩ đến nàng cũng không muốn quấy rầy hai người bọn họ, liền theo Tiểu Thấm ở một bên xem diễn. Nhìn một hồi lâu, thấy Phong Thừa Tuấn còn không có xuống dưới, không kiên nhẫn nữa Tuyết Văn Hi đi lầu hai. “Bên này không khí thật tốt,bên trong gió còn mang theo nhàn nhạt hương hoa,huynh nghe đến……” Hàn Thục Mẫn nói liền quay đầu, không có nhìn đến Tuyết Văn Hi, quay đầu thiếu chút nữa hôn nàng, Tuyết Văn Hi lại chớp chớp mắt. “Văn công tử, huynh không phải xem diễn đi sao?”,“Ta xem rồi a, chẳng qua lâu như vậy ta cũng không thấy Phong ca xuồng, Phong viện trưởng tìm chúng ta có việc, chúng ta cáo từ trước” Dứt lời lôi kéo Phong Thừa Tuấn đi xuống lầu. “Bân đệ, không phải đệ nói Phong viện trưởng tìm chúng ta có việc sao?”,“Aiya,ta không phải xem huynh không muốn cùng Hàn tiểu thư ở chỗ đó sao, giải cứu huynh ra, nói đi, như thế nào cảm tạ ta“, “Cảm tạ Nân đệ cứu giúp chi ân, Bân đệ lời nói dối thật là trương khẩu liền tới, lô hỏa thuần thanh” nói xong Phong Thừa Tuấn xoay người liền đi, Tuyết Văn Hi thấy hắn giận vội đi theo, cũng không chú ý người đi tới. Lập tức liền đụng phải một thân ảnh màu xanh đen. Mục Tiểu Mạn ở phía xa liền nghe thấy thanh âm Tuyết Văn Hi, đuổi tới vừa vặn đụng tới nàng, liền vội vàng nghênh thượng, không thành tưởng mới vừa hảo đâm cái đầy cõi lòng. “Cô nương, thật là xin lỗi, tiểu sinh vội vã lên đường”, “Văn công tử, khó được nhàn nhã như cậy, còn ra đây đi dạo phố a” Nghe thấy nhiệt tất thanh âm Tuyết Văn Hi ngẩng đầu lên【Xong rồi sao...sao ở này đụng tới, không được nghĩ biện pháp chạy nhanh】Tiểu Khiết nhìn thấy Tuyết Văn Hi, thực là kích động,tỷ tỷ nhà mình bởi vì hắn mỗi ngày ăn không no ngủ không yên, này định là muốn cho hắn hảo hảo bồi tỷ tỷ. “Ngày thường Văn công tử việc học bận rộn, khó gặp được, hôm nay ở nơi này tương ngộ thật là có duyên,huynh nhất định phải hảo hảo bồi bồi tỷ tỷ.” “Có thể không? Văn công tử.” Tuyết Văn Hi không nghĩ như thế nào đối mặt với Mục Tiểu Mạn,còn chuyện hôm thiêm bán nữa, nàng còn rõ ràng trước mắt, này như thế nào ra cửa liền gặp được đâu. Nàng dùng ánh mắt cầu cứu hướng Phong Thừa Tuấn, mà Mục Tiểu Mạn cũng chú ý đến Phong Thừa Tuấn. “Vị này khí vũ hiên ngang phong độ nhẹ nhàng, nói vậy nhất định chính là đỉnh đỉnh đại dang Phong công tử“,“Đúng là tại hạ” Tuyết Văn Hi vừa nghe Mục Tiểu Mạn khen Phong Thừa Tuấn như vậy, mình lại sinh khí【Huynh ấy nơi nào phong độ nhẹ nhàng, rõ ràng lòng dạ hẹp hòi, hừ!】 “Tiểu nữ Mục Tiểu Mạn, cũng có nghe qua công tử. Ta cùng Văn công tử đã nhiều ngày không gặp, muốn cùng công tử hảo hảo nói chuyện,xin Phong công tử có thể bao dung. Dứt lời xoay người xem hướng Tuyết Văn Hi, chỉ Tuyết Văn Hi cúi đầu, không biết lẩm nhẩm lầm nhầm cái gì “Nếu Bân đệ cùng Mục cô nương đã lâu không gặp, vậy ta không quấy rầy, Mục cô nương xin cứ tự nhiên. Bân đệ, ta đi trước”,“A, Phong ca huynh không thể đi”. Xoay người nói Phong Thừa Tuấn sắp phải rời đi, lập tức bị Tuyết Văn Hi ôm lấy sau eo “Bân đệ, làm gì vậy?”,“Cái kia, Phong viện trưởng nói, nếu về trễ sẽ bị trừ điểm  phẩm cách, ta lần trước mới vừa bị trừ quá nhiều. Huống hồ học trưởng vừa mới cảnh cáo ta, ta không thể lại bị trừ điểm” ,“Được rồi, ta liền bồi bân đệ. Đừng làm cho Mục cô nương thất vọng” Mục Tiểu Mạn tuy rằng muốn cùng Tuyết Văn Hi ở bên nhau, nhưng vừa mới thấy bộ dáng hắn không muốn cùng mình ở bên nhau, để lại Phong Thừa Tuấn ít nhất có thể bồi nàng. Vì thế liền kéo Tuyết Văn Hi đi minh nhân tửu quán.. Nhưng mới vừa vào cửa liền bị Tiểu Nhị ngăn lại “Xin lỗi các vị, tửu quán hôm nay đóng cửa”,“Đóng cửa, minh nhân tửu quán này trước nay không có sớm như vậy đóng cửa, có tiền không kiếm sao?” “Thật sự không được, tửu quán bị bao, mời các vị ngày khác lại tới.”, “Cái gì người bao tửu quán? Là có tiệc rượu sao?”,“Không phải, là một vị tiểu thư nhà giàu”, “Một vị? Này cũng quá ương ngạnh đi” Tuyết Văn Hi vừa nghe nghĩ hôm nay uống rượu không được rồi, vội vàng lôi kéo Phong Thừa Tuấn muốn rời đi, bất quá Phong Thừa Tuấn không có phản ứng lại nàng, ai bảo Tuyết Văn Hi nói dối lừa mình “Hôm nay ta nhất định muốn cho Mục cô nương uống rượu” Dứt lời không màng Tiểu Nhị ngăn cản trực tiếp vào tửu quán. Nghe được lời này, Tuyết Văn Hi đã có thể lại không cao hứng 【Phong ca vì cái gì muốn như vậy nói, chẳng lẽ huynh ấy đối với Tiểu Mạn cũng… A a a, như thế nào một tình địch còn không có cách giải quyết, lại thêm một người nữa a, Hàn Thắng Trí cũng liền tính, Phong ca ta liền càng vô pháp so đo】 mọi người đi vào tửu quán, phát hiện người bao tửu quán cư nhiên là Hàn Thục Mẫn, Hàn Thục Mẫn cũng nhìn đến bọn họ một người đi đường, đứng lên đi đến trước mặt bọn họ “Cái này kêu cái gì tới? Tâm có linh… “Thông minh sắc xảo.” Tuyết Văn Hi tiếp lời nói nàng, lại bị xem thường. “Không hỏi huynh, dù sao chính là mệnh trung chú định.” Vốn dĩ thấy vẻ mặt Tuyết Văn Hi, Mục Tiểu Mạn cảm thấy có chút buồn cười, nhưng Hàn Thục Mẫn cư nhiên dám nói người trong lòng của nàng, không thể buông tha “Hàn tiểu thư sức tưởng tượng thật phong phú, Phong công tử cùng Văn công tử là nhận lời mời Tiểu Mạn mà đến. Nếu nơi này đã bị Hàn tiểu thư bao hết,vậy hai vị công tử, chúng ta đi tìm nơi khác”. Thấy mọi người muốn rời đi, Tiểu Thấm bên người Hàn Thục Mẫn ra chặn “Nguyên lai Phong công tử lấy cớ về học đường, là vì bồi nữ nhân này uống rượu a. Huynh như vậy đối đãi tiểu thư nhà ta sao?” Tuyết Văn Hi vốn dĩ không nghĩ cùng Hàn Thục Mẫn kiến thức giống nhau,nhưng nha đầu cư nhiên nói Mục Tiểu Mạn không đúng, Tuyết Văn Hi nhẫn nhịn không được “Cái gì nữ nhân này a, cô nói rõ ràng cho ta, Mục cô nương như thế nào chính là nữ nhân nà. Nếu như vậy, được, ta ở lại bồi cô uống” Dứt lời lập tức đi đến đối diện Hàn Thục Mẫn ngồi xuống. Thấy Tuyết Văn Hi ngồi xuống, Mục Tiểu Mạn tự nhiên cũng liền ngồi ở bên cạnh nàng. Phong Thừa Tuấn cũng đành phải căng da đầu ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro