Phiên ngoại 3.1 Nhầm lẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lãng. Có phải ngươi không thích nơi này?"

Một gã nam tử khẩn trương hỏi tĩnh nữ tử ngồi ở phía đối diện đang yên lặng. Nghe tới Lãng nguyện ý cùng hắn cùng nhau đi ăn cơm, hắn lúc đó gọi điện thoại đặt chỗ chỉ sợ hơi có chậm trễ, nguyên tưởng rằng nàng sẽ vui mừng, nhưng cho đến hiện tại cũng chưa thấy nàng tỏ thái độ gì.

"Không, nơi này tốt lắm."

Nhìn mắt bốn phía, quả thật tốt lắm. Phục vụ hạng nhất, hoàn cảnh tuyệt đẹp, khẩu vị độc đáo, vô luận mặt nào cũng không thể chê bai, hoàn toàn xứng với danh hiệu đệ nhất. Nếu muốn nói không được hoàn mỹ , hẳn là người cùng nàng ăn chung không phải người trong suy nghĩ của nàng, bất quá đây là nàng tự thân muốn đi cùng hắn, trách không được nhà hàng này.

"Như vậy...."

"Thật có lỗi, quấy rầy ."

Nói chuyện là một bồi bàn. Bị người khác nói xen vào làm cho Lâ Tường bất khoái. Ngược lại với Hạ Lãng , nàng đối với người này tới rất là hoan nghênh, so với Lê Tường kia nói chuyện tao lao nàng tình nguyện nghe người phục vụ nói còn hơn. Khóe miệng hơi cười nhạt chỉ gật đầu ý bảo vị bồi bàn nói đi.

Hạ Lãng ngẩng đầu , miệng tươi cười, thời khắc đó thật xuất thần, nguyên lai ngẩng đầu cười cùng ngoái đầu nhìn lại cười thật có lực sát thương cao à. Vội vàng trấn định tâm thần, giống ngày xưa hay bưng đồ ăn, bồi bàn trẻ tuổi nói

"Thật ngại quá, đây là phần ăn của hai vị, thịt bò cùng cá ngừ Nhật Bản và salad trộn"

"Chúng ta không có gọi mấy món này"

Nhìn trên bàn phần đồ ăn, Hạ Lãng cũng thực nghi hoặc, theo đạo lý nhà hàng rất ít khi bưng sai loại đồ ăn, tuy nói Cá ngừ và salad luôn luôn là món nàng yêu nhất, nhưng hôm nay cũng không có gọi à.

 "A? Nhưng là đây là.."

Vừa mới nói nửa câu. Nửa câu sau cũng nuốt xuống, làm một cái bồi bàn ưu tú chính là coi khách hàng chính là thượng đế. Cảm thấy thật khó khăn,không lẽ bị thượng đế chơi xấu, vị tiên sinh tuấn tú  có lẽ có khả năng trêu đùa bồi bàn, nhưng tiểu thư xinh đẹp này thấy thế nào cũng không giống ác ý, vậy đồ ăn này.. Xem ra cũng chỉ có thể rút về . Đang định dọn đồ ăn trên bàn, đột nhiên giống như nhớ lại cái gì hướng Lê Tường nhìn kĩ

"Nam ?!"

Nói xong chạy nhanh ngẩng đầu nhìn khắp nơi, tầm mắt rốt cục dừng lại, tiếp theo lại cúi đầu nhìn nhìn Hạ Lãng . Hành vi thất lễ như vậy hiển nhiên là không cho phép , ngay tại lúc Lê Tường chuẩn bị kêu quản lí bồi bàn kia đã mở miệng

"Thật sự là thật có lỗi, đều là bởi vì ta sơ sẩy làm cho hai vị không thể dùng cơm, thỉnh chờ một lát, rất nhanh sẽ dọn đồ ăn của hai vị ra."  

Lập tức liền rất nhanh đem cơm rời đi.

"Thật là, lại phạm sai lầm cơ bản như vậy." Lê Tường uống một ngụm nước oán hận.

Hạ Lãng cũng không có nói tiếp, nàng luôn luôn không phải người hiếu kì, có lẽ bồi bàn kia có  hành động như vậy đã gợi lên lòng hiếu kỳ của nàng, theo phương hướng mà bồi bàn lúc nãy nhìn lại, này vừa thấy, nguyên bản đang quấy cà phê tay rõ ràng cứng lại. Người kia là.... Tỷ tỷ.

Giờ phút này Hạ Lãng nói không nên lời cảm giác trong lòng, nhìn thấy tỷ tỷ không thể nghi ngờ là cao hứng, chẳng qua nàng không thể nhẹ lòng xuống. Người nữ kia cùng tỷ tỷ ngồi đối diện không biết ở nói cái gì, mỗi lần nói chuyện đều đem thân mình hướng tiến đến, mà tỷ tỷ cũng phối hợp nàng đem thân mình dựa vào gần, giống như bộ dáng thân mật làm Hạ Lãng trong lòng một trận run rẩy. Là vì nàng ta cho nên mới không tiếp điện thoại sao? Cho nên tùy ý khiến ta lo lắng? Đến cuối cùng, não đều bị ý tưởng xám xịt này bao phủ. Ngay cả lê Tường kêu nửa ngày cũng chưa phản ứng.

Hai nữ tử như ở chỗ không người, nhỏ giọng nói cười, tựa như một cảnh sinh động mang tới quanh mình ánh mắt si mê ngưỡng mộ của người xung quanh, bất quá chuyện này cũng không đủ để cho Hạ Tình mất đi tâm tình vui vẻ, bộ dáng dương dương tự đắc rất khó làm cho người ta liên tưởng đến nàng là một trạch nữ chính hiệu (Trạch nữ là mấy bạn gái chỉ thích ở nhà, không muốn ra đường á).

Cảm nhận được một tầm mắt nóng bỏng Hạ Tình quay đầu sau liền phát hiện cái nhìn thâm tình của nàng, nàng vừa vặn quay đầu lại, và gặp ngay... vẻ mặt cô đơn của người đó.

"Không nghĩ tới hôm nay có thể gặp Lê tiên sinh mà, hân hạnh."

"Làm sao ta cũng không nghĩ tới chủ biên của nhà xuất bản là một nữ sĩ trẻ tuổi mỹ mạo như vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro