Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến tự mình mở công ty thiết kế, nhìn bản phác thảo đầy bàn, có chút đau đầu, hôm nay vị bên A này phá lệ khó chơi, liên tiếp bao nhiêu lần bản thảo thiết kế gửi đi đều không thỏa mãn, liên tục gọi lại bảo làm lại, Tiêu Chiến đã sẵn sàng tư thế bỏ kèo này không làm nữa, nhưng cũng chỉ là ở trong lòng suy nghĩ một chút, dù sao cũng đã quá quen rồi.

Lập tức đã ba rưỡi chiều, Tiêu Tư Điềm còn ở nhà trẻ, Tiêu Chiến suy nghĩ tìm người giúp anh đón con gái, càng nghĩ cũng không tìm được người nào phù hợp, cuối cùng gọi điện thoại cho Lâm Thước Dương: "Cậu có rảnh không, đi đón giúp tôi Điềm Điềm một chút, bản thảo thiết kế hôm nay tôi còn chưa làm xong, bên A quá khó chơi, không kịp đi đón Điềm Điềm."

Lâm Thước Dương rất có ý nghĩ muốn giết Tiêu Chiến: "Cậu nói con mẹ nó cậu không thiếu nợ, con gái của cậu và Vương Nhất Bác, để tôi đi đón sao? Cậu chính là bóp chết ảo mộng của tôi cũng không cần phải trực tiếp như vậy a!"

Lâm Thước Dương là bạn của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác, hắn thích Tiêu Chiến, chuyện này cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đều biết. Nhưng Tiêu Chiến thực tế không có cách nào đáp lại tình cảm của Lâm Thước Dương, việc này Lâm Thước Dương cũng hiểu. Cho nên hai người bọn họ quan hệ vẫn ở vào một loại vị trí lúng ta lúng túng, loại quan hệ xoắn xuýt này cũng coi là không nói lời hảo hữu.

"Bớt nói nhảm, mau cút đi đón con bé về cho lão tử."

"Sao cậu không để Vương Nhất Bác giúp cậu đi đón a?" Lâm Thước Dương rõ ràng không muốn bỏ qua cho Tiêu Chiến.

Đúng vậy a, vì cái gì đây.

Buổi sáng hôm nay, Tiêu Chiến đánh thức Tư Điềm ra khỏi giường, mặc quần áo tử tế cho con gái, trên lưng là cặp sách nhỏ, dự định đưa con gái đi nhà trẻ, cũng không biết trong đầu Vương Nhất Bác có dây thần kinh nào đặt sai chỗ không, đột nhiên liền nói muốn giúp anh đưa đi.

Tiêu Chiến lúc ấy sững sờ, trong lòng suy nghĩ Vương Nhất Bác lại không biết trường học của Tiêu Tư Điềm ở đâu, đưa cái gì đưa a, thế là quả quyết cự tuyệt yêu cầu của Vương Nhất Bác, đồng thời không nhìn thấy Vương Nhất Bác đen mặt, điên mà đưa Tư Điềm đi nhà trẻ.

Lúc này Tiêu Chiến không rảnh đi đón Tư Điềm, đột nhiên lại gọi Vương Nhất Bác đi đón giúp anh, Tiêu Chiến thực tế là có chút xấu hổ.

Kết quả Lâm Thước Dương là người không đáng tin cậy, đón xong Tư Điềm liền đem cô bé đến công ty Vương Nhất Bác, còn tiền trảm hậu tấu cho Tiêu Chiến, lúc Tiêu Chiến nhận được thông báo từ Lâm Thước Dương, hận không thể cầm đao chặt tên đại cẩu Lâm Thước Dương này.

Lâm Thước Dương trên bản chất là muốn cho Tiêu Chiến hạnh phúc, cho nên khi biết Tiêu Chiến thích Vương Nhất Bác, hắn liền hết sức chế tạo cơ hội chung đụng cho hai người bọn họ, mình không có cơ hội ôm mỹ nhân về thì nhìn mỹ nhân hạnh phúc là được rồi.

Tiêu Chiến sau khi tan việc, hơi có chút bất đắc dĩ đi đến công ty Vương Nhất Bác.

Công ty Vương Nhất Bác ở trung tâm thành phố, là một tòa cao ốc rất cao và độc lập, anh đi vào công ty, còn bị nhân viên tiếp tân ngăn lại, chỉ có thể im lặng gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác: "Vương Nhất Bác, nhân viên tiếp tân của cậu không để tôi lên lầu."

Nói xong cũng đem điện thoại đưa cho tiếp tân, không biết Vương Nhất Bác cùng tiếp tân nói gì, sau đó ánh mắt của nhân viên tiếp tân nhìn Tiêu Chiến trở nên phi thường cung kính, còn đặc biệt chỉ đường cho anh.

Tiêu Chiến bước vào thang máy, bên trong đã có mấy nhân viên, anh nhìn thấy chỗ tầng cao nhất của Vương Nhất Bác cũng có người đi lên, liền trực tiếp bước vào thang máy chờ thang máy đi đến tầng đó.

Các nhân viên trong thang dần dần đều lục đục kéo nhau ra, thời điểm gần đến tầng cao nhất, chỉ còn lại Tiêu Chiến và một nữ nhân là không đi ra.

"Anh là ai a, anh cũng đến tìm Nhất Bác sao?" Nữ nhân kia chủ động nói chuyện.

Tiêu Chiến nhíu mày, nhẹ gật đầu trả lời: "Vâng, tôi là tới tìm cậu ấy, cô là...? " Nhất Bác sao? Xưng hô thân mật đấy.

"Ừm, tôi là con gái đối tác mà anh ấy hợp tác, cũng sẽ là bạn gái tương lai của Nhất Bác." Nữ nhân kia tựa hồ rất đắc ý.

Tiêu Chiến: ...... Khó trách có thể đi vào công ty như vậy, nhưng bạn gái tương lai là cái quái gì?

Tiêu Chiến nuốt xuống nỗi nghi hoặc trong lòng, hỏi: "Theo tôi được biết, Vương Nhất Bác hình như có gia đình rồi thì phải?"

"Ai biết anh ấy có gia đình là thật hay giả a, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy vợ anh ấy lộ diện, tôi thích Vương Nhất Bác, tôi sẽ truy anh ấy." Nữ nhân kia không có chút nào tự giác đi quấy rầy người khác gia đình người ta.

Tiêu Chiến: ...... Xem ra là cảm giác tồn tại của mình quá thấp.

"Ai, anh là ai a." Nữ nhân kia lại hỏi.

"Tôi là... Tôi là designer." Tiêu Chiến trả lời.

"Anh có biết Vương Nhất Bác thích gì không, tôi muốn tặng cho anh ấy một món quà, lại không biết nên tặng cái gì."

Tiêu Chiến còn chưa kịp trả lời, thang máy đã đến tầng cao nhất, thế là anh dứt khoát không trả lời, dẫn đầu đi ra thang máy.

Vừa định đẩy cửa văn phòng của Vương Nhất Bác ra, liền bị nữ nhân kia ngăn lại: "Này này này! Anh có hay lịch sự hay không a, cửa phòng anh ấy anh thích thì có thể trực tiếp đẩy sao? Sẽ không gõ cửa sao! Tránh ra, để tôi."

Tiêu Chiến có chút im lặng, cũng không nói nhảm với nữ nhân, ôm lấy tay chờ nữ nhân kia gõ cửa.

"Cốc cốc cốc " Nữ nhân đưa tay gõ cửa, bên cạnh gõ vừa nói: "Nhất Bác, là em a, em có thể vào không?"

"Không thể." Vương Nhất Bác gọn gàng dứt khoát trả lời.

Tiêu Chiến nghe được câu trả lời này, nhìn sắc mặt nữ nhân kia lúc thì đỏ lúc trắng kém chút không có cười ra tiếng, liếc cô ta một chút, đưa tay đẩy cửa ra.

"Không phải nói không thể à, đừng đến làm phiền tôi." Vương Nhất Bác lạnh lùng, ngay cả đầu không có ngẩng lên mà nói.

Tiêu Chiến đi vào văn phòng: "Tôi cũng không thể sao?"

Vương Nhất Bác nghe được thanh âm của anh liền ngẩng đầu, hơi kinh ngạc: "Tại sao anh đi cùng cô ta?" Nói xong hất cằm lên chỉ một chút nữ nhân có chút lúng túng đang đứng bên cạnh.

"Không có, vừa vặn ở trong thang máy gặp mà thôi, cô ấy nói cô ấy là bạn gái tương lai của cậu đấy." Tiêu Chiến nói.

". . . . . . Không có chuyện đó." Vương Nhất Bác cũng không bận tâm mặt mũi của nữ nhân kia, ngay thẳng nói: "Lưu tiểu thư, tôi và cha cô hợp tác đã kết thúc, hi vọng cô đừng tới quấy rầy cuộc sống của tôi nữa, cảm ơn."

Tiêu Chiến nhìn nữ nhân kia, thình lình nói một câu: "Cô vừa không phải hỏi tôi cậu ấy thích gì sao, hiện tại tôi nói cho cô biết, cậu ấy thích tôi."

Nữ nhân kia tức giận dậm chân một cái, quay người chạy đi.

Vương Nhất Bác tùy theo Tiêu Chiến hồ nháo, cũng không mở miệng ngăn cản anh.

Tiêu Chiến khoanh tay lại, có chút buồn cười nói: "Vương tổng của chúng ta có mị lực thật to lớn, chỉ hợp tác công việc thôi là có thể khiến con gái nhà người ta chết tâm sập địa mà.

"Không có, anh mới lợi hại, kết hôn không bao lâu liền chạy ra nước ngoài, còn sinh một đứa bé trở về." Vương Nhất Bác chế giễu lại.

Tiêu Chiến có chút im lặng trầm mặc một chút, hỏi: "... Tư Điềm đâu."

"Con bé đi ra ngoài uống nước rồi, tí nữa quay lại." Vương Nhất Bác cúi đầu xuống, tiếp lấy làm công việc.

"Cậu không sợ con bé bị bỏng sao?" Tiêu Chiến có chút không cao hứng.

"Sẽ không, tất cả máy lọc nước tôi đặt ở đây đều là nước ấm." Vương Nhất Bác cũng không ngẩng đầu.

Tiêu Chiến vô cùng tức giận, quay đầu bước đi, cũng không tiếp tục tranh cãi với Vương Nhất Bác.

"Ba ba! Ba ba đến lúc nào vậy ạ!" Tư Điềm vừa đi uống nước xong, trở về liền thấy Tiêu Chiến đến, có chút kinh hỉ.

"Ba ba vừa tới, hôm nay Điềm Điềm có ngoan hay không a?" Tiêu Chiến ngồi xổm xuống ôm lấy con gái.

"Có ạ! Hôm nay con rất ngoan ngoãn!" Tư Điềm tự hào nói.

Tiêu Chiến khen cô bé: "Điềm Điềm của chúng ta thật ngoan!"

"Được rồi, đưa con bé về nhà nhanh lên, đừng ở chỗ của tôi nhao nhao." Vương Nhất Bác nghe hai cha con đối thoại, hơi không kiên nhẫn.

Tiêu Chiến nghe lời này vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Ồ, tôi hỏi một chút, buổi sáng hôm nay, muốn đưa Điềm Điềm đi học là ai a? Tôi có chút không nhớ ra được."

". . . . . . " Vương Nhất Bác trầm mặc.

"Không thèm nói nhiều với cậu, tôi đi." Tiêu Chiến "Hừ" một tiếng, ôm Tư Điềm quay người ra khỏi văn phòng làm việc của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm bóng lưng Tiêu Chiến, cho đến khi anh bước vào thang máy thì ngừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro