Glass child

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cha tôi là một người kiệm lời.

Nói đúng hơn là, ông chỉ kiệm lời với tôi. Với những người khác, ông thậm chí còn có thể đọc một bài diễn văn thật dài.

Thỉnh thoảng, cha sẽ nói về tôi với người khác. "Sao con không ngoan ngoãn, im lặng được như Matthew vậy?", kiểu thế. Những đứa con khác của ông không thích tôi là vì vậy.

Thỉnh thoảng, cha không nhận ra tôi là ai, hoặc nhầm tôi với người khác.

Thỉnh thoảng, cha sẽ nhìn tôi.

Không, cũng không hẳn là nhìn tôi. Cha nhìn xuyên qua tôi. Cha đi về phía tôi, và lách qua tôi như lách qua một tấm kính để lấy một thứ gì đó đằng sau tôi, hoặc gặp một ai đó đang bị tôi chắn trước mặt.

Trong quá trình trưởng thành của tôi, cha tôi chẳng mấy khi có mặt bên cạnh để hướng dẫn cho tôi. Tôi đăng ký nhiều khóa học, tôi làm nhiều dự án, nhưng lúc nào cũng bỏ cuộc giữa chừng. Biết được điều đó, cha trách tôi:

"Matt, sao con chẳng bao giờ theo điều gì đến cùng vậy?"

"Con không làm được..."

"Sao con lại nghĩ rằng con không làm được? Con phải tin vào chính mình chứ?"

"Con..."

"Ta không hiểu nổi, rốt cuộc tại sao hai đứa lớn lên cùng nhau, mà con lại khác xa anh trai con đến vậy? Ta không hiểu thói tự ti của con là từ đâu mà ra?"

Từ đâu mà ra à...

Con cũng không biết nữa. Có lẽ là do bản chất con bẩm sinh đã như vậy, là một con cừu đen trong gia đình mình.

---------------------

Author's note:

Note dài hơn fic đây.

Viết xong shortfic này mình nhận ra là nếu Matt có bị bắt nạt thì với thái độ đối xử như vậy Arthur cũng không nhận ra con mình đang gặp nguy hiểm luôn ấy.

Lý do mình viết shortfic này là vì mình nhận thấy hầu hết mọi người trong fd (mà mình từng tiếp xúc) đều dường như không để ý một vấn đề của nhân vật Matthew đấy là việc từ official cho đến fanmade works đều xây dựng Matthew như là glass child trong mắt Arthur. Mà nếu không biến Matt thành glass child thì người ta cũng viết về thằng nhỏ như kiểu không có chính kiến riêng, không có nhân dạng, không có tính cách nổi trội luôn. Sau khi biến Matthew thành glass child thì tất cả mọi người đều lướt qua cái trauma glass child đó như một thứ gì đó không đáng để tâm và tiếp tục để Matt sống vô tri như cây cỏ không chút đau khổ day dứt gì vì mình là glass child trong nhà :| 

Tui không phải fan England nhưng mà thực sự ngay cả khi tui không phải fan E thì khi viết fic tui vẫn để E đối xử công bằng với cả 2 đứa chứ không phải bên trọng bên khinh vậy. Mỗi khi đọc fic về FACE mà thấy cái vấn đề glass child này nổi lên mà không hề được đả động, không hề được giải quyết thì dù có HE vẫn cho tui cảm giác chua chát vl.

Cơ mà đúng là Matthew glass child từ cả trong official ra đến cả fandom ha ha ha 🫠 thậm chí trong fanmade works người ta còn không thèm focus vào cái vấn đề nổi cộm đó nữa, người ta "nhìn xuyên" qua Matthew theo đúng nghĩa đen luôn ấy. Chắc do Matthew là con của Francis hay sao đó mà cảm xúc của hai char này luôn bị fandom bỏ lơ, hắt đi không thương tiếc. Cái lý do mình không join nổi vào fandom là vì cái sự bỏ lơ, take it for granted này của fd. Ừ thì mình biết là đèn nhà ai người nấy rạng, mỗi người tự xây dựng headcanon riêng theo ý thích của họ thôi, bản thân mình cũng có nhiều thiết lập mà mình biết là người khác nhìn vào cũng thấy chướng mắt, nên cũng chỉ tự xây ổ thôi. Có điều, mình muốn rằng ít nhất cũng có một vài fic đề cập đến vấn đề glass child này. 

Nốt cái shortfic này thôi rồi mình quay lại viết FACE family trong đó Arthur là cha mẹ tốt và Matthew không phải là glass child trong nhà (nói vậy chứ không biết sau này ức chế quá thì có ra thêm fic nào không).



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro