hai mươi lăm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đến khách sạn.

bảo không muốn đi đâu, chỉ ở trong phòng viết tiếp verse 2. thế anh thì đến show rehearsal nhưng vẫn dặn nhân viên chuẩn bị phần ăn trưa cho bảo. suốt chặng đường em đã viết được kha khá câu ưng ý. chỉ vì nhớ lại mấy chuyện cũ của mối tình đầu, và những ký ức thoắt ẩn thoắt hiện không rõ, bảo đã viết được gần như trọn vẹn verse 2 mà những ngày trước khi ở nhà anh hiếu vẫn còn bị tắt văn. thế là cứ như vậy dòng suối văn chương trôi chảy, viết miệt mài quên béng cả thời gian.

"anh, nghĩ về quá khứ không tính chuyện tương lai
em không bên anh hiện tại, nhưng vẫn thấy em thường ngày
những thước phim, những lời nhạc cấu xé
những câu chuyện chỉ buồn cười khi ta kể nhau nghe"

không biết có phải thần giao cách cảm hay không, mà 4 câu rap này lại giống với hoàn cảnh của thế anh hiện tại. rõ ràng là thanh bảo đang bên cạnh thế anh, cùng đi show với nhau, đối đãi như người thân, vậy mà người đó không phải là bạn nhỏ thường ngày của gã. người đó không nhớ gì về anh, dường như mọi trí nhớ về anh trở nên trống rỗng. bảo không viết cho chính mình mà giống như đang viết cho một người khác mà chính em không hề biết điều đó. em chỉ nghĩ lại mối tình cũ rồi lấy cảm xúc mà viết, hoàn toàn không hay biết về tình cảnh của andree bây giờ.

những bản nhạc demo chưa tung ra vẫn đang được phát đều đặn.

nhớ hoài ngày làm vội verse 1 rồi gửi cho các anh nghe.

nhớ hoài ngày công khai lên mainstream bị khán giả phản đối dữ dội.

nhớ hoài ngày quyết định tiếp tục làm việc ở công ty mặc cho hai anh phản đối.

vậy mà những ngày bình yên bên thế anh lại tan biến không chút dấu vết. cố gắng nhớ, đầu thêm đau. bây giờ em như đứng giữa ngã ba đường, hoàn toàn rối trí trước quá nhiều sự lựa chọn. cũng phải, vì tổn thương quá lớn dẫn đến mất trí nhớ, đâu có gì là lạ. chỉ là... đau cho andree, tội cho thanh bảo.

khi những câu chuyện vui,
chỉ còn là nỗi đau cho hai người ở hiện tại.

12 giờ trưa, nhân viên đem đồ ăn lên.

- oh i don't order that food? (ơ mình không có gọi đồ ăn?)

- ah your friend ordered them for you (à cái này bạn cùng phòng của anh đã kêu ạ)

- oh really, thank you (oh vậy hả mình cảm ơn nha)

lại là thế anh. bảo có một chút khó chịu vì gã ta luôn đối xử quá đặc biệt với em, không có lý nào lại nhiệt tình như vậy. quen nhau còn chưa được 1 tuần nữa là! nhưng trông mấy món này có vẻ ngon, không ngần ngại ngồi ăn ngon lành vì đang đói. suy xét lại thì người này không đến nỗi xấu xa, chưa từng có người đối đãi tốt với em như thế nên chắc chắn phải có sự dè chừng nhất định, những người khi gặp tổn thương thường có xu hướng thu mình lại và khó mở lòng với người khác.

ăn xong thì làm gì, chùn da mắt chứ làm sao!

bảo đã ngủ một mạch đến tận 5 giờ chiều. gần đây em ngủ nhiều dù không thường thức khuya, không biết có phải trí nhớ đã khiến em phải mê man nhiều như thế không, nhưng như vậy vẫn tốt hơn là thức dậy rồi lại suy nghĩ vẩn vơ. thế anh đã duyệt show và về khách sạn lúc 3 giờ chiều, thấy bạn nhỏ vẫn đang ngủ say thì không làm phiền, ngồi vào bàn và làm việc cùng chiếc laptop thân thuộc.

những bản viết tay dang dở, dòng chữ nguệch ngoạc trên trang giấy.

thế anh đã đọc hết, nhưng như thường lệ, gã không biểu lộ cảm xúc, vẫn một gương mặt và tiếp tục công việc. gã quen rồi.

cuối tuần là họp báo mv mới, andree vẫn đang tất bật cho kế hoạch chưa hoàn thiện. thiệp mời nghệ sỹ cũng đã làm xong và đến giai đoạn gửi lời mời đến họ. đôi tay làm việc không ngơi nghỉ, cố gắng lục lại hết những người bạn đồng nghiệp để không bỏ sót ai. và chắc chắn binz hay karik sẽ có mặt.

hội đã có chủ

andreerighthand
mấy anh zai
mời mấy anh đến với buổi họp báo của em nhá
tks

binzpoet
no tks

rhymastic
+1

justatee
+2

andreerighthand
ơ kìa
các cậu hứa rồi kia mà

justatee
hổng có rảnh
deadline dí tới chết

rhymastic
mới xong vòng 3 mệt rã rời đây
muốn tụi này đi họp báo đâu có dễ

andreerighthand
các cậu lại tính làm khó tớ đấy à?

binzpoet
không dám bạn ơi
giỡn thôi
mà bảo sao rồi?

andreerighthand
chưa nhớ được gì hết
nhưng mà chịu ở chung với mình nên cũng dễ dàng tiếp cận

justatee
đừng làm bậy í nha

rhymastic
mà sao em ấy bị mất trí nhớ gì kì vậy
có phải anh lầm lỗi gì với người ta ko?

andreerighthand
anh chả biết
từ lúc gặp bố mẹ anh xong là đã vậy rồi
khó khăn mới gặp được

binzpoet
thì như mình nói đó
bố mẹ bạn đã nói gì với em ấy nên mới như vậy
kêu hỏi rõ mà không chịu

andreerighthand
tụi bây cũng biết t đó giờ đâu có hay nói chuyện với bố mẹ đâu
boy ít nói

justatee
dù sao thì cũng phải rõ ràng anh ơi
cặp của anh xứng đáng là couple gian truân nhất thế kỷ

andreerighthand
thôi đừng có bàn ra nữa
cuối tuần này về gặp đấy
không gặp không về!!

rhymastic
dẫn bảo về đi anh

justatee
em muốn gặp "bạn thân" tới vậy à 🤭

rhymastic
thì tò mò xíu thoai 🙄

andreerighthand
có đưa về
nhưng em ấy không đến đâu, sợ truyền thông bắt gặp
em ấy không chịu nên anh không thể ép

binzpoet
đúng r
thằng bé đang bị vậy nữa
lỡ chuyện bể mánh là con đường debut xem như gặp nạn

đó là vấn đề đáng phải bận tâm. không thể vì bản thân mà ảnh hưởng đến bảo được, em ấy đồng ý theo thế anh về việt nam đã là điều may mắn rồi.

huống hồ gì, bảo vẫn chưa nhớ ra.

"cơn mưa rào, có một chàng trai đang đứng ở cây cầu bên cạnh cao ốc. chàng ta đang ngắm nhìn thành phố vẫn đang chuyển động cùng chiếc dù vàng. mưa rơi tầm tã như thế mà vẫn đứng ở đó, không bước đi. có một luồng cảm xúc chạy dọc cơ thể, nỗi đau ngày nào lại trồi lên. một hình bóng của ai đó đang xuất hiện trong đầu. người đó hào hoa phong nhã, lúc nào cũng bên cạnh và yêu thương chàng ta vô điều kiện. nhưng vì một sự kiện nào đó, cả hai chia xa. giờ đây chỉ còn lại cậu bạn trẻ nơi cây cầu thân thuộc nhưng lẻ loi. cảnh vật vẫn vậy, con người vẫn thế, nhưng người bên cạnh đã đi mất.

- hôm nay thấy mưa rơi, lòng chỉ muốn lịm đi!

đôi mắt to tròn như viên bi giống như sắp khóc. ai cũng nói cậu bạn có đôi mắt đẹp, đủ khiến người ta động lòng. vậy mà cuộc đời của chàng trai lại ẩn chứa nhiều đau khổ, đau đến mức không còn đường lui"

- ưmmmm!!

- bảo tỉnh rồi à?

- ủa anh về rồi hả? trời ơi tính chợp mắt có tí mà 5 giờ rồi, chán thiệt.

- em đã đói chưa, xuống dưới ăn nha!

- hồi nãy ăn rồi nên giờ không đói, mà anh đặt đồ ăn cho tui hả?

- ừ sợ em làm việc đói nên anh đã dặn người ta làm.

- haiz lúc nào cũng làm phiền anh như vậy thật là ngại, mà tui lại không làm gì cho anh hết.

- không sao đâu, em đừng khách sáo, cứ tự nhiên.

- khi nào anh đi show vậy?

- tối nay, em muốn đến xem không?

- à thôi không không, tui ở đây được rồi. à công việc tuần này tui đã sắp xếp lịch cho anh cả rồi đấy, để gửi qua.

nói là công việc thì không đúng lắm, nhàn hạ như thế mà hẳn 10 củ em cũng không tin, chắc chắn có việc gì đó. chỉ là rảnh rỗi thì phụ giúp một tay để đáp lại phần nào sự chăm lo của andree. ăn nhờ ở đậu nhà người ta thì phải cư xử sao cho đúng phép.

tối đến, andree bỏ qua những nỗi lo, tập trung trình diễn.

giống như mọi ngày gã đi show, không muốn khán giả mất hứng nên lúc nào cũng một phong cách và luôn giữ sự tập trung. không lúc nào khán giả thấy sự lơ là của thế anh, vẫn làm tốt vai trò, thế nên show mới đều đặn. gã tin là trời sẽ sáng, bảo sẽ sớm khỏi bệnh. không hấp tấp, không đốt cháy giai đoạn, phải thật bình tĩnh và cẩn thận.

andreerighthand ---> yunbray110

andreerighthand
*đã gửi 10 hình ảnh*

yunbray110
???

andreerighthand
ảnh show tối nay đấy
lựa 1 tấm đăng page giúp anh đi nhé

yunbray110
à vậy hả hú hồn

andreerighthand
bình thường anh cũng gửi hình cho bé mà

yunbray110
gì mà bé chứ???
đừng có thấy hiền rồi làm tới nha
ủa sao lọt vô tấm chu mỏ vậy
tấm này hồi sáng chụp cho anh mà

andreerighthand à chắc lọt vô không để ý
mà dễ thương không?

yunbray110
đéo nhé, thấy mà ghê!!
vậy lấy tấm này đăng page cho bõ ghét!!

nói là làm, bảo lấy tấm ảnh mà mình chụp đem đi đăng page trên instagram. công nhận làm nhiếp ảnh gia không tệ. nhưng có một điều gì đó từ bản thân mà bây giờ em mới phát hiện. từ lúc gặp andree đến bây giờ thì đây là lần đầu em đanh đá với thế anh đến vậy. không biết có phải bị ai nhập không, dường như mọi thứ đã được em từ từ nhớ ra rồi, mặc dù không nhiều lắm!!

binzpoet, wxrdie102 20.718 người thích

andreerighthand 😗

username1 anh iu chu mỏ với em hả 😘

username2 boy lạnh lùng hôm nay cute thiaaaa

username3 sắp ra nhạc mới phải không anh?

binzpoet nay trẻ trâu quá không quen

-> rhymastic @binzpoet chứ gì nữa, chắc ai đăng r đấy 🤭

-> justatee @rhymastic người mà ai cũng biết là ai đó

-> karik.konik @binzpoet

-> binzpoet @karik.konik 🥹 anh nào nói gì

viết nốt cho xong, em đã gần đi đến đoạn kết. xem ra chuyến này phải qua thăm anh hiếu rồi, vì nếu không sẽ còn lâu lắm mới gặp lại ảnh, vì bảo đang dự định về việt nam hẳn mà không quay lại. thật là nhớ cảnh làm nhạc cùng masew và tấn đạt.

bài nhạc này ra mắt sẽ là cú hít đây, em tin là vậy!!

nhớ lại giấc mơ hồi chiều, em chợt nhìn thấy cây dù trên bàn. trùng hợp là màu vàng, em đã nằm mơ thấy y chang như thế. bản thân đang đứng trên cây cầu cạnh cao ốc nơi em làm việc. mọi thứ đều là những cảnh tượng quen thuộc mỗi khi đi làm về. dòng người tấp nập, vẫn là con hẻm đó, quán xá đó, con đường đó. mọi thứ quen thuộc chạy về như một thước phim cũ, hệt như những gì em đã viết. và hình bóng của người đặc biệt dần hiện lên, nhìn thấy tấm hình mà mình đã chụp cho andree, gần như nhớ ra được điều gì...

một điều vẫn còn nằm trong hồi ức,
chưa thể khám phá.

nói đến cây dù vàng, bảo đã có ý tưởng cho hình tượng của bài nhạc mới. dường như cây dù này có kỉ niệm sâu đậm với bảo, gắn liền qua những bản demo hay mấy bài nhạc cũ hồi xa xưa kia trên soundcloud. một lần nữa không hẹn mà gặp, cây dù tiếp tục xuất hiện trong bài nhạc mới.

khi cơn mưa xối xả không ngừng,
vẫn còn một ai đó đang đứng trầm ngẫm,
nghĩ ngợi suy tư.

có phải là người đó không? người đã từng cùng em dạo quanh phố đi bộ, người đã từng mua cho em đồ ăn, nấu nhiều món ngon cho em. người đã từng đòi lại công bằng cho em khi bị bắt nạt ở công sở. người đã từng vỗ về em khi cơn trầm cảm tái phát.

nhưng điều quan trọng nhất là gương mặt của người đó,
hoàn toàn mơ hồ.

- anh hiếu ơi, em đau đầu quá!

- có sao không, em đang ở đâu?

- em đau vì nhớ ra!!

- nhớ andree là ai rồi hả?

- không, nhớ lại ngày xưa, nhưng người bên cạnh thì không!

mập mờ không rõ,
tại sao lại khó khăn đến vậy?

"andree là người thương của em đó, bảo..."

-------------------

càng đến hồi kết rồi, à ý là kết thúc giai đoạn andree bị ngược lên ngược xuống á =))) một cú twist đang chờ mọi người :> thứ 7 này mình có việc nên off một hôm nhé, thứ 3 tuần sau sẽ đăng tiếp phần mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro