11 - 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Tui phản ứng lại, nhanh chóng giải thích, tui nói không phải, tôi đến chạy bộ, tôi chỉ...

Thế nhưng tui không thể giải thích rõ, lại càng không thể lấy Lâm Thông Thông ra làm bia chắn, vừa lúc nhìn thấy trên gáy cậu ta toàn là mồ hôi, tui liền ném bình nước còn một nửa trong tay cho cậu ta, tui nói thôi, cậu uống nước đi, tôi chỉ đang ngồi ở đây nghỉ ngơi một lát vừa vặn nhìn thấy cậu.

Bạn đoán xem kết quả như thế nào? Cậu ta vậy mà không chụp được bình nước.

Hai đứa tui chỉ cách nhau nửa mét, cậu ta vậy mà luống cuống tay chân bắt hụt, lạ lùng chật vật chạy theo bình nước hai bước mới nhặt lên được, sau đó lúng túng ho khan một tiếng, nói cảm ơn. Thằng nhóc này cũng thiệt ngốc quá đi.


12

[Người tận mắt chứng kiến: Lâm Thông Thông ]

Tôi lại đọc lại, đọc lại cái nhật ký trò chuyện kỳ lạ mà Lộ Uyên gửi cho tôi.

Nó với Thẩm Kỳ Phồn sao vậy trời, bình thường Tiểu Thẩm là một người khá hoạt bát mà, sao nói chuyện với nó lại nhạt nhẽo vậy ta, bộ quan hệ của hai đứa này không được tốt à?


13

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Thế nhưng tui lại đột nhiên nhớ ra, hình như Thẩm Kỳ Phồn có tính khiết phích*, bởi vì sinh hoạt của cậu ta đặc biệt sạch sẽ, ngoại trừ chổi, đồ lau nhà và thùng rác của ký túc xá, hai đứa tui cũng chưa từng dùng chung thứ gì khác, thế nên tui nhanh chóng ài một tiếng nói ờ ha, cậu có tính khiết phích mà, hay là thôi đi, vừa tính cầm bình nước kia về.

Kết quả tui còn chưa nói xong, cậu ta đã nhanh như chớp lùi về sau, nói không có không có không có, sau đó vặn nắp uống cái vèo hết nửa bình còn lại.

Thiệt ra tui tính để cho cậu ta nhấp hai ngụm thôi, cũng không bắt cậu ta uống hết...

*Khiết phích: còn gọi là hội chứng sợ bẩn, ám ảnh sạch sẽ (tiếng Anh: mysophobia, verminophobia, germophobia, germaphobia, bacillophobia và bacteriophobia), là một hội chứng sợ ô nhiễm và vi trùng.


14

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Sau khi nghĩ ngợi một hồi, tui giả bộ thuận miệng nói với cậu ta, cho tôi mượn điện thoại của cậu cái.

Tui cho rằng cậu ta sẽ như thường mà ừ một tiếng rồi đưa điện thoại cho tui, nhưng lúc này cậu ta chỉ ơ một tiếng rồi đứng bất động, hỏi tui, chi vậy?

Tui đành thuận miệng bịa chuyện, tui nói tôi muốn kiểm tra coi đơn hàng của mình đến đâu rồi, điện thoại của tôi không có 4G.

Vậy mà cậu ta tin, gật đầu ồ một tiếng, rồi đi tới chỗ bạn cậu ta lấy cặp.

Nhưng mà tui còn chưa kịp mừng thì cậu ta quay lại, móc điện thoại từ trong cặp ra, bấm hai lần, nói, vậy để tôi phát 4G cho cậu.

Hoàn toàn không hề có ý đưa điện thoại cho tui mượn.

Nói với tui, cậu kết nối thử đi, mật khẩu là dãy chữ cái ở hàng thứ ba của bàn phím, từ trái sang phải, viết thường.

Nói xong thì bỏ điện thoại vào cặp.


15

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Tui hết cách nên chỉ có thể tiếp tục nói xạo, tui nói nhưng mà điện thoại của tôi sắp hết pin rồi, sắp tắt nguồn mất tiêu.

Cậu ta cũng tin luôn, rồi lại gật đầu cầm cục sạc dự phòng đưa cho tui.

Ủa cái gì dzẫy chòi, sao thằng cha này đi chơi bóng mà cũng mang theo sạc dự phòng vậy?

Tui hoàn toàn hết kế rồi á, đang định bỏ qua luôn, vừa hay nhìn thấy cái đuôi cắm của cục sạc, nói đại một lý do, tui nói cái đuôi cắm này của cậu không vừa với điện thoại của tôi, tôi không xài được.

Bạn đoán xem kết quả như thế nào? Thiệt luôn, bạn đoán không nổi luôn á.

Cậu ta liếc nhìn lỗ cắm của điện thoại của tui, nói à, đuôi cắm loại này tôi cũng có.

Sau đó lại lấy từ trong cặp ra đưa tui.

Tui bà cha nó, chết lặng luôn.

Thằng cha này ngộ ghê nha?

Bộ cái cặp của thằng chả là túi bảo bối của Doraemon à? Sao cái gì cũng có vậy?

Sao trong cặp lại có dây sạc mà bản thân hoàn toàn không dùng tới vậy?

Cái này cũng quá chu đáo rồi nha?

Có thiệt là cậu ta học tiếng Nga chứ không phải học làm thư ký hông?


16

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Vậy thì tui còn có thể làm gì nữa? Tui ngoại trừ nhận lấy cục sạc, cảm ơn thì còn có thể làm gì?

Sau đó cậu ta còn giống như muốn nói gì đó, tui thấy cậu ta há miệng, còn chưa kịp nói, đồng đội phía sau gọi cậu ta vào trận, cậu ta liền quay đầu nói với bên kia một chút, rồi thả cặp bên cạnh tui, nói cậu tùy ý xài, 4G của tôi không giới hạn.

...Vậy thì tui cũng chỉ có thể tiếp tục lễ phép cảm ơn thôi.

Nhưng mà cậu ta vừa đi được hai bước liền quay đầu lại, do do dự dự mà kêu tui, cái đó...

Tui nói hả?

Biểu tình của cậu ta khá ngượng ngùng, hơi nâng nâng môi dưới kiểu như động tác nuốt nước bọt, tui hông có nói bậy nha, cậu ta thật sự làm như vậy, nói với tui... ủa khoan, tui chú ý tới cái này là tại lúc đó cậu ta trông rất không tự nhiên á, cậu ta nói, nếu cậu khát thì có thể uống nước của tôi... khụ, nếu cậu không ngại.

Nói xong cũng không chờ tui đáp lời đã bỏ chạy vào trận.

Vậy tui tất nhiên là uống chứ, tui có để bụng cái gì đâu.

Ủa mà khoan, sao cậu ta lại ngại ngùng vậy ta? Chắc cậu ta không có suy nghĩ giống mấy bé nữ sinh cấp hai kiểu uống chung một bình nước là hôn gián tiếp đâu ha?

Chắc hông đâu ha?


17

[Người liên quan: Vương Nhạc, nam, 20 tuổi, sinh viên năm ba lớp 3 ngành ngôn ngữ Nga khoa ngoại ngữ đại học C, ở ký túc xá phòng 417 lầu 9]

Bạn khoan hãy nói, nói không chừng cậu ta là có thật.

Lần trước lớp ngữ pháp bọn tôi làm presentation, trước đó một ngày, hai chúng tôi ở trong phòng học rehearsal, cậu ta làm ppt, còn tôi thì thuyết trình, thuyết trình đến khô cổ họng, xin cậu ta uống ngụm nước.

Vậy mà cậu ta không cho tôi.

Tôi cho là chắc lại phải hô mấy câu kiểu "cliché"* trong ký túc xá đồ á, phải kêu ba ba các kiểu, tôi cũng buông bỏ dignity của một người đàn ông mà kêu, kết quả cậu ta vẫn không hề cho tôi, nói thế nào cũng không cho.

Vậy nên tôi cảm thấy cậu ta hẳn là đang trong giai đoạn yêu đương, nhưng mà cũng chưa confirm được, cũng có thể chỉ là cậu ta có bệnh sạch sẽ thôi.

Đúng vậy, tôi học khoa tiếng Nga.

... Nên nếu tôi trộn từ tiếng Nga vào nói bạn nghe cũng không hiểu đâu nhở?

Rõ ràng là rất considerate đúng không?

*Cliché: một lời nhận xét thường gặp trong mọi trường hợp, sáo ngữ, là nhận xét mà đa số mọi người đã quen thuộc với điều đó và nó không có gì mới mẻ. Ở đây có thể hiểu là mấy câu đùa của tụi con trai hay giỡn với nhau.

Ghi chú của editor: Tất cả từ tiếng Anh trong truyện này đều là nguyên văn của tác giả nha.


18

[Người liên quan: Từ Vũ Minh, nữ, 19 tuổi, sinh viên năm hai lớp 2 ngành ngôn ngữ Nhật khoa ngoại ngữ đại học C, ở ký túc xá phòng 108 lầu 11]

À, cậu nói học trưởng Tỉnh* hả?

Chị em của tớ đều rất thích anh ấy nha, ảnh cũng tốt lắm, còn đẹp trai nữa, hơn nữa xưa nay đều không chê cười cách nói chuyện của tớ*, không giống đám bạn cùng phòng đáng ghét kia của tớ.

Trước đó tớ còn từng thầm mến ảnh nữa á, nhưng mà ảnh có người mình thích rồi, vậy thì đành thôi.

Hả? Ảnh nói lúc chơi sự thật hay thử thách á, nhưng mà người ảnh thích có đối tượng rồi, àiz.

A cái này tớ không nên nói ra... xin lỗi xin lỗi.

Anh ấy đặc biệt tinh tế, giống như lão cán bộ ấy, đi đến đâu cũng mang theo ly giữ nhiệt hết, đặc biệt đáng yêu.

*Lão cán bộ: là từ chỉ những người có cuộc sống giản dị, kín đáo, có yêu cầu nghiêm khắc với bản thân...

*Gốc省学长 (Tỉnh học trưởng), từ – shěng (tỉnh) với từ – shěn (thẩm) có cách phát âm gần giống nhau nên mình nghĩ chỗ này chắc là một kiểu đề cập tới nhân vật A nhưng muốn nói lái đi tên thật của A á, cái này mấy bạn có đu idol Trung chắc cũng từng thấy qua nè.

*Câu gốc 从来都不笑话我说话分不亲前后鼻用, cách phát âm của Vũ Minh hoặc là do ngọng hoặc là không được rõ hoặc cũng có thể là do quen nói tiếng địa phương, như trong câu đáng lẽ nên là "分不前后鼻", nên cụm "Tỉnh học trưởng" cũng có thể hiểu là do bạn này bị quen như vậy.


19

[Người trong cuộc: Lộ Uyên]

Tui nói bạn nghe chứ, ghẹo Thẩm Kỳ Phồn vui lắm, lúc trước tui không phát hiện ra, tuy tui từng thấy cái ly giữ nhiệt của cậu ta, lúc nào cậu ta cũng uống trà trong ký túc xá, thế nhưng ai mà ngờ được cậu ta đến sân chơi bóng mà cũng mang theo một ly trà nóng đến nha.

Còn là thiết quan âm* nữa đó, úi trời oi.

Cơ mà thực ra uống cũng khá ngon.

Cơ mà... đợi xíu, Lâm Thông Thông lại gửi tin nhắn cho tui.


20

[Nội dung phía dưới là nhật ký trò chuyện của Lâm Thông Thông và Lộ Uyên]

Lâm Thông Thông: Tao coi rồi, tao cảm thấy hai bây lạ lạ.

Lâm Thông Thông: Quan hệ của hai đứa bây không tốt à?

Lộ Uyên: ? Không có mà, vẫn bình thường nha, chỉ là không thân lắm.

Lâm Thông Thông: Không thân thì cũng không đến nỗi vậy đâu, mày xác định hai đứa mày không cãi cọ các kiểu?

Lộ Uyên: Kiểu gì? Không phải rất bình thường à.

Lộ Uyên: Không có cãi nhau đâu, cậu ta mới rồi còn cho tao mượn sạc dự phòng xài nè, còn phát 4G cho tao nữa.

Lâm Thông Thông: Ủa má chính là cái này.

Lộ Uyên: Gì?

Lâm Thông Thông: Mày nhìn coi mỗi lần mày nhờ nó giúp đỡ nó phản ứng sao.

Lộ Uyên: Đồng ý khá dứt khoát á.

Lâm Thông Thông: Đúng ời, mấy thằng con trai bình thường, lúc được người ta nhờ vả nào có ai đồng ý gọn lẹ giống vậy đâu? Không phải đều bắt kêu ba đồ hả?

Lâm Thông Thông: [hình ảnh]

Lâm Thông Thông: Mày nhìn đi, đây mới là hình thức ở chung bình thường của tụi con trai.

_______________

Chú thích:

Trà thiết quan âm: Trà Thiết Quan Âm còn gọi là trà vàng – loại trà nằm giữa trà xanh và trà đen, đây là một trong những loại trà rất tốt cho sức khỏe thuộc nhóm trà Ô Long. Trà Thiết Quan Âm có hương vị đậm đà, dịu ngọt, mùi thơm tự nhiên, sắc vàng tươi đẹp. Chính nhờ hương vị thơm ngon và đậm đà, nên trà Thiết Quan Âm được mệnh danh "bảy nước còn dư hương" nghĩa là có thể pha 7 lần nước nhưng vẫn còn mùi thơm. Trà Thiết Quan Âm còn được biết đến là một trong "thập đại danh trà" nổi tiếng của Trung Quốc.

- Đọc thêm tại: https://hitavegan.com/tra-thiet-quan-am-la-gi-va-nhung-cong-dung-cua-tra-thiet-quan-am/

Trà thiết quan âm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro