GY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Chú báo hồng"

______________________________


Ông Cảnh hôm đó ướt đẫm phân chim. Sau khi rời khỏi Thực nghiệm tỉnh, ông ta lái xe thẳng về nhà, trong thời gian chờ đèn xanh có gửi wechat cho lãnh đạo để xin nghỉ. Lãnh đạo không trả lời, ông Cảnh cũng không quan tâm. Các công ty Internet có bầu không khí cởi mở, giờ làm việc tương đối linh hoạt, thỉnh thoảng nghỉ nửa ngày một ngày cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả công việc.

Chuyến đi Thực nghiệm tỉnh này khiến ông ta mất hết mặt mũi. Thẹn quá hóa giận, ông Cảnh không biết đã bao nhiêu lần mắng Fourth trong lòng, thầm thề rằng chờ sau này khi Fourth đến cầu ông ta, ông ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng nhân nhượng.

Sáng hôm sau, ông Cảnh vẫn đi làm như thường lệ. Không biết chuyện gì đang xảy ra, ông ta luôn cảm thấy những đồng nghiệp xung quanh đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái.

Chẳng lẽ trên người ông ta còn mùi phân chim? Ông Cảnh lén lút cúi đầu hít hà. Không thể nào, ngày hôm qua ông ta tắm cả tiếng đồng hồ, hôm nay lại còn xịt chút nước hoa lên người, Triệu Kim Phượng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.

Ông Cảnh cũng không coi trọng chuyện này, đến quầy cafe lấy một miếng bánh mì, bật máy tính lên, vừa ăn vừa lướt diễn đàn của công ty. Không nhiều người thường đọc diễn đàn công ty, các bài đăng mới trên trang chủ về cơ bản không thay đổi mấy. Phần lớn là để bán lại các phần thưởng của cuộc họp thường niên, hoặc hỏi về chính sách mới của công ty, không có nội dung gì khác.

Ông Cảnh ban đầu định lướt xong rồi tắt đi, nhưng không ngờ liếc mắt trông thấy một bài đăng có số lượng lớn câu trả lời.

[Câu chuyện phiếm chỉ sinh không nuôi trong công ty kia là thật à?]

Chỉ sinh không nuôi? Ông Cảnh cau mày, có những bậc cha mẹ vô trách nhiệm như vậy?

Ông ta nuốt miếng bánh mì xuống miệng và bấm vào bài đăng.

Mặt ông Cảnh đỏ lên từng chút một, đến cuối cùng ngay cả cổ cũng đỏ.

[Nó thật đến không thể thật hơn. Nhân vật chính thuộc bộ phận cloud download. Con trai lớn do vợ cũ sinh ra tên là Fourth, đứa trẻ duy nhất ở tỉnh ta đã vào đội tuyển luyện Toán gì đó, không hiểu lắm, dù sao cũng rất lợi hại. Hai năm trước có hơi phản nghịch, không được hoan nghênh nên thậm chí còn cắt tiền sinh hoạt.]

[Đứa nhóc nhà tôi mới hai tuổi, mỗi lần nghe được chuyện kiểu này là tức giận cực kỳ, ông ta rốt cuộc là thể loại súc sinh gì đây hả!]

[Chúng tôi thường xuyên tiếp xúc với bộ phận cloud download, trước đây có ấn tượng tốt, hoàn toàn không ngờ rằng...]

[Bố tôi thích những đứa trẻ chăm học, nhà tôi hiện tại còn cất giữ mấy tờ báo đăng tin về Fourth. Đứa bé ngoan như thế, rốt cuộc ông ta đã nghĩ gì?]

[Chung văn phòng với tôi, lên nói một chút. Quả thực chưa từng nghe anh ta nhắc tới Fourth, làm đồng nghiệp lâu năm, chúng tôi còn tưởng anh ta chỉ có một đứa con trai.]

[Cảm giác có vẻ giả nhỉ, thật sự có người bố nhẫn tâm thế à? Đứa con nhà tôi nhây đến nỗi hận không thể nhảy lên nóc nhà lật ngói, nhiều lần thi đứng thứ nhất đếm ngược, mà tôi còn không nỡ động đến nó, huống chi là đứa trẻ triển vọng như Fourth, tin đồn lung tung sao?]

[Thật sự không phải tin đồn bậy đâu. Tôi có một đứa trẻ cùng quê học chung lớp với Fourth, kể xưa nay chưa đi họp phụ huynh bao giờ]

... ... ... ...

Ông Cảnh đầu ong ong, ngón tay run rẩy. Thỉnh thoảng ai đó ho hoặc cười một cái, ông ta cũng cảm thấy rằng người đó đang cười nhạo mình. Không chịu nổi nữa, ông ta vơ lấy điện thoại, đứng dậy khỏi ghế, loạng choạng bước ra khỏi phòng làm việc. Mãi đến khi vào căn buồng nhỏ hẹp tối tăm của nhà vệ sinh rồi khóa cửa lại, ông ta mới cảm nhận dễ chịu hơn nhiều. Ông Cảnh vừa hoang mang vừa sợ hãi trong lòng, ông ta không hiểu chuyện này sao có thể lan đến công ty.

Chẳng lẽ là Fourth nói?

Nhưng không thể nào, Fourth sẽ không biết đồng nghiệp của ông ta.

Vậy là xảy ra chuyện gì? Ông Cảnh vắt óc suy nghĩ hồi lâu nhưng không tài nào đoán ra được.

Nếu chuyện này đặt trên người da mặt dày chút, cùng lắm là cười hì hì phủ nhận một câu, xin nghỉ đông ra ngoài, chờ tiếng gió qua đi thì tiếp tục tới làm. Song ông Cảnh lại là người có mặt mũi lớn hơn trời, dù đã chuẩn bị tâm lý vô số lần trong nhà vệ sinh, nhưng khi trở ra, ông ta cũng không thể chịu được ánh mắt kỳ lạ của đồng nghiệp.

Tuy nhiên, đây chỉ là sự khởi đầu, giới xã giao Internet còn nhỏ. Mặc dù có rất nhiều người trẻ tuổi trong ngành, nhưng cũng có rất nhiều người đã trở thành cha mẹ, không nghe nổi loại chuyện này nhất. Một truyền mười, mười truyền trăm, sáng nay giới truyền thông đã thực sự gọi điện để phỏng vấn ông Cảnh.

Ông Cảnh thẹn quá hóa giận, hét lớn một tiếng: "Cút! Không nhận!" Dứt khoát cúp điện thoại.

Cũng do ông Cảnh trước đây chưa từng giao thiệp với phóng viên nên không có kinh nghiệm. Nếu lịch sự từ chối thì không sao, nhưng vừa mở miệng đã mắng người ta, triệt triệt để để đắc tội các phóng viên bằng một câu. Không cần đợi đến ngày hôm sau, trong buổi sáng cùng ngày, các phương tiện truyền thông lớn đã đăng tải thông tin ông ta bạo hành đứa con do vợ cũ sinh ra.

Ông ta không cho các phóng viên mặt mũi, tất nhiên các phóng viên cũng không nương tay với ông ta, họ không chỉ viết tên ông ta trên bản tin, mà thậm chí còn dán ảnh của ông ta.

Với sự nổi tiếng gần đây của Fourth, mức độ phổ biến của các tin tức liên quan đã tăng trở lại.

Sau khi nhìn thấy tin tức, các bạn bè và bạn học cũ của ông Cảnh không thể tin được đó là ông. Nhưng nhờ những bức ảnh, danh tính ngay lập tức được xác nhận, bọn họ bắt đầu thảo luận riêng với người thân và bạn bè.

Lần này, ông Cảnh đã hoàn toàn nổi tiếng.

Tất cả những người ông ta quen hoặc không quen đều biết ông ta là một con sói đội da người. Ngay cả chi phí sinh hoạt của con trai mình cũng có thể cắt đứt, nhân phẩm của ông ta thì có thể được tưởng tượng được rồi. Ai còn dám quen thân với ông ta nữa chứ?

Bạn bè xa lánh, đồng nghiệp xem thường, người lạ chửi rủa...

Trong một ngày, ông Cảnh đã nếm trải mọi thứ.

Gemini còn chưa biết có người ra tay thay mình, năm giờ rưỡi sáng, điện thoại hắn đặt dưới gối bắt đầu rung, đó là đồng hồ báo thức tối qua hắn đặt.

Sợ làm phiền giấc ngủ của Fourth, Gemini mở mắt và tắt đồng hồ báo thức với tốc độ chưa từng có trước đây. Nghiêng đầu nhìn Fourth, thấy cậu không có xu hướng tỉnh giấc, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, nheo mắt lại chậm rãi chờ đại não tỉnh táo.

Còn một năm rưỡi nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, có quá ít thời gian để hắn có thể đuổi kịp Fourth, một phút một giây cũng không muốn bỏ qua.

Sáu giờ, Fourth theo đồng hồ sinh học mở mắt ra đúng giờ.

Tấm rèm cửa nặng nề được kéo kín, căn phòng tối om. Giường dưới thân rất thoải mái và mềm mại, không giống như giường lò xo trong ký túc xá, sẽ rung lên theo một chút cử động.

Fourth mê mang trong vài giây, sau đó mới kịp phản ứng là mình đang ở trong nhà Gemini.

Không phải trước đây bọn họ chưa từng sống chung, nhưng lúc đó bọn họ là bạn bè, mà bây giờ...

Fourth bất giác nở nụ cười, cậu tự vui vẻ một hồi rồi vươn tay đẩy Gemini, khẽ gọi hắn: "Gemini, dậy đi."

Đây là những gì họ đã nói vào tối hôm qua, lịch trình nghỉ lễ phải giống như khi ở trường, không được lơi lỏng.

Đã nửa giờ trôi qua, Gemini đã không còn sự khó chịu sau khi thức giấc, nhưng trong lòng hắn nén ý xấu nên cố tình giả vờ ngủ không lên tiếng.

Fourth gọi hắn thêm mấy lần, thấy hắn vẫn không có phản ứng, đành phải dịch sang phía hắn. Vừa định đẩy hắn một lần thì cổ tay cậu bỗng bị siết chặt, một giây sau bị người kia đè xuống.

Tay chân Gemini thon dài rắn chắc, gần như ôm Fourth trong lòng sát không kẽ hở. Hơi nóng trên người hắn truyền đến cậu qua bộ đồ ngủ mỏng manh, nóng đến nỗi da đầu Fourth có chút tê dại.

Tư thế này thật sự quá mập mờ, Fourth muốn đẩy Gemini ra nhân lúc hắn còn chưa tỉnh táo, nhưng người ban nãy gọi không tỉnh bỗng nhúc nhích một cái rồi đột nhiên nói: "Hai chúng ta đây, là tình huống gì?"

Giọng Gemini có vẻ rất ngạc nhiên: "Không phải chứ bé cưng, em... Đang nghĩ về điều đó à?"

"Em không có!" Fourth xấu hổ giận dữ, rõ ràng bị hắn đè lên còn muốn phản công.

Gemini nhịn cười, tiếp tục trêu chọc Fourth: "Không muốn à?" Đầu gối hắn bỗng huých nhẹ lên trên, ghé sát vào tai Fourth: "Vậy thì chuyện gì đang xảy ra?"

Đầu Fourth nổ tung, mặt nóng sắp bốc cháy. Cậu vô thức cuộn phần thân dưới, lắp bắp: "Buổi, buổi sáng có hiện tượng tự nhiên."

"Ồ, hiện tượng tự nhiên." Gemini gật đầu, thản nhiên nói: "Vậy ý của em là, em không có phản ứng với anh?"

Câu hỏi này thực sự quá khó trả lời, Fourth lựa chọn im lặng.

"Thật không?" Gemini đặt tay lên eo cậu, nửa cười nửa không: "Thế thì hôm nay anh cần kiểm chứng xem sao".

Fourth khựng lại, cuống quít đè bàn tay đang định đi xuống của hắn: "Đừng..."

"Đừng cái gì?"

"Không, không cần kiểm chứng..."

Gemini liếm môi một cái, chẳng biết xấu hổ mà nói: "Nếu không kiểm chứng thì làm sao biết được?" Hắn hơi dừng rồi tiếp tục, "Bạn trai của anh không có phản ứng với anh, chuyện này lớn lắm đấy."

Fourth cụp mắt xuống, mặc dù trong bóng tối không nhìn rõ mặt Gemini lắm, nhưng vẫn thẹn đến cuống lên. Cậu nắm chặt tay, kiềm chế sự ngượng ngùng, nhỏ giọng đáp: "...Có."

"Cái gì?" Gemini nhếch môi hung ác: "Vừa rồi em nói cái gì? Anh nghe không rõ, rốt cuộc là có hay không?"

Fourth hạ quyết tâm: "Có."

Gemini cũng không thể chịu đựng được nữa, vùi đầu vào bên cổ cậu, cười trầm thấp điên cuồng.

Sau khi trêu chọc Fourth một phen, Gemini có tâm trạng tốt, kéo cậu dậy để rửa mặt ăn sáng. Sau đó, theo đúng chương trình giảng dạy của trường, họ bắt đầu làm đề thi.

Sắp giữa trưa, di động của Gemini vang lên và bắt đầu rung, hắn đặt bút xuống và cầm lên xem thì thấy đó là mấy người Winny đang tag hắn.

[Winny không chính xác]: [Liên kết web]

[Winny không chính xác]: @Gemini, đây có phải là nói bố anh Fot không? Mịa, ông ta vẫn là người sao?

[Satang]: Lão súc sinh.

[Pakin là ông lớn]: Chết tiệt, tao sắp không kìm được tính khí của mình! Anh Gem có biết chuyện này không? @Gem @Gem

Gemini nhíu mày, ấn vào đường link Winny vừa gửi.

Xem xong, hắn lập tức ngẩn cả người.

Quả nhiên là kẻ hèn ắt có trời thu à? Hắn còn chưa làm gì đâu, ông Cảnh đã tự sụp đổ trước rồi.

[Gem]: Đã đọc.

[Winny không chính xác]: Khoan đã, sao mày phản ứng bình thản như thế??? Người ngoài như tao còn sắp tức nổ tung rồi đây!!!

[Pakin là ông lớn]: Mày bình tĩnh đã, rõ ràng anh Gem biết từ trước rồi.

[Winny không chính xác]: À.

[Winny không chính xác]: Tao tưởng là mình đã đủ thảm, không ngờ anh Fot còn thảm hơn tao.

[Gem]: Mày thật sự thảm, nhưng Fourth không thảm, em ấy có tao.

[Pakin là ông lớn]: ....Đang nói chính sự, đừng giỡn. Đúng rồi, anh Fot thích ăn buffet không? Gần nhà tao có quán buffet không tệ lắm, mày dẫn cậu ấy tới đi?

Gemini suy nghĩ rồi đồng ý.

[Gem]: Được, gửi địa chỉ cho tao.

Gửi xong một tin, hắn đang định thoát khỏi group chat thì Winny bỗng gọi hắn.

[Winny không chính xác]: Anh Gem, mày khoan đi đã, tao có việc hỏi mày.

[Gem]: ?

[Winny không chính xác]: Cái gì kia, rốt cuộc mày theo đuổi anh Gem kiểu gì? Có thể dạy cho tao không? Hôm nay tao hẹn bạn gái ra ngoài lại thất bại rồi.

[Gem]: Phương pháp của tao không phù hợp với mày.

[Winny không chính xác]: Tại sao??? Cái này còn tùy người nữa??? Không đều là kế hoạch cả à???

[Gem]: Sao lại không tùy người chứ? Mày nhìn gương xem cái mặt mày một cái, rồi lại nhớ đến mặt tao.

[Gem]: Có một số chuyện tao làm sẽ là thả thính, mày làm sẽ thành dấu chấm than cảnh cáo màu đỏ.

[Winny không chính xác]: Cút!!!

Gemini buồn cười, đặt điện thoại xuống, liếc mắt về phía Fourth đang nghiêm túc làm đề. Sau khi cân nhắc một lúc, hắn nhập một cái tên vào khung tìm kiếm wechat, vừa đi ra ban công vừa gõ.

[Gem]: Chú Diêu, bây giờ chú có bận không? Có việc muốn hỏi chú một chút.

Diêu Thụy Thành là luật sư xử lý tài sản cho ông ngoại Gemini lúc trước, cũng là đàn em của ông ngoại Gemini, có mối quan hệ tốt với nhà họ Thời, rất quan tâm đến Gemini.

[Diêu Thụy Thành]: Sao thế Chem Chem?

[Gem]: Chú có thể đừng gọi cháu là Chem chem không?

[Diêu Thụy Thành]: Được, Chem chem.

[Gem]: ....Thôi, cháu muốn hỏi chú xem học sinh chuyển hộ khẩu thì phải làm thế nào?

[Diêu Thụy Thành]: Cháu muốn chuyển à? Muốn chuyển đi đâu?

[Gem]: Không phải cháu, là bạn của cháu.

[Diêu Thụy Thành]: À ra thế. Một là chuyển theo người nhà dòng họ, hai là chuyển đến trường học, còn có một cách khác là có nhà đứng tên, đăng ký hộ khẩu dựa trên bất động sản.

Gemini đọc kỹ tin nhắn của chú, thứ nhất và thứ hai chắc chắn không thể áp dụng cho Fourth, vì vậy chỉ còn lại thứ ba.

[Gem]: Chú Diêu, bây giờ chú có ở tỉnh Đông Hải không? Giúp cháu xử lý việc tặng bất động sản.

[Diêu Thụy Thành]: Tặng bất động sản? Cháu muốn tặng cho ai? Thuế của dạng bất động sản này vô cùng cao, không có lời. Nếu cháu rất muốn cho người kia thì không bằng cho tiền trước, để người đó mua nhà của cháu, thông qua cách này để người đó đứng tên nhà ở.

[Gem]: Không sao, cứ tặng đi, nếu biết thì em ấy chắc chắn sẽ không đồng ý.

[Diêu Thụy Thành]: Em ấy? Rốt cuộc là ai? Tình hình của cháu bây giờ thế nào rồi? Cũng bắt đầu tặng nhà rồi đấy à.

[Gem]: Bạn trai cháu.

Diêu Thụy Thành: "..."

Diêu Thụy Thành gọi thẳng sang luôn: "Gemini, cháu nói thật chứ?"

Gemini dạ một tiếng, xoay người đóng cửa ban công lại.

"Không đúng." Diêu Thụy Thành hít sâu một hơi, miễn cưỡng đè xuống nỗi khiếp sợ trong lòng, khuyên nhủ: "Cháu còn nhỏ, bạn..."

Môi mấp máy mấy lần cũng không nói ra được từ "bạn trai" kia, phải đổi từ rồi tiếp tục: "Đối phương cũng còn nhỏ, hormone làm loạn yêu đương mà thôi, không cần thiết phải làm lớn như thế, cháu..."

"Chú Diêu". Gemini ngắt lời chú, bình tĩnh nói: "Cháu trưởng thành rồi, biết mình đang làm gì, dạo này chú có rảnh không?"

Diêu Thụy Thành hiểu rõ Gemini, biết hắn nói thế tức là không thể thương lượng. Chỉ là bỏ ra một căn nhà mà thôi, xác thực không tính là gì với Gemini, đành thỏa hiệp nói: "Cháu tự nghĩ thông suốt rồi thì tốt, ngày mai chú đi tìm cháu."

"Dạ, làm phiền chú rồi."

Gemini cúp điện thoại, cười một tiếng.

Hormone làm loạn?

Không biết người kia đã ngủ trên giường hắn bao nhiêu lần, hắn cũng không nỡ động một cái. Nhớ lại dáng vẻ Fourth ngồi mím môi trên giường, rõ ràng đỏ mặt cực kỳ còn phải cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh, Gemini cảm thấy ngứa ngáy. Yết hầu hắn giật giật, muốn lấy điếu thuốc ra hút một cây, song nhớ Fourth không thích hắn hút thuốc, đành móc ra một viên kẹo, nhai liên tục mấy viên mới đè được ngọn lửa trong lòng xuống.

Lúc hắn trở về, Fourth vừa làm xong một bài Olympics, đang thay giấy nháp.

"Cho em xem ít thứ." Gemini ấn mở đường link mà Winny gửi, đưa tới trước mặt Fourth.

Fourth nhận lấy, đọc nhanh như gió xong hết, lập tức ngây ra: "Chuyện này... Tại sao ầm ĩ như thế?"

"Quá thiếu đạo đức nên gặp báo ứng đi." Gemini cười giễu, cúi đầu nhìn Fourth: "Sau này không cần lo lắng ông ta tới tìm em nữa, nhưng..."

Gemini nắm chặt tay cậu, nói khẽ: "Người trong trường hẳn là đã biết cả."

Làm thế này quả thực trị được ông Cảnh, nhưng đối với Fourth, cậu rất có thể sẽ phải đối mặt với ánh mắt thương cảm và bàn tán riêng tư của người khác trong một thời gian rất dài sau này.

"Không sao đâu." Fourth mỉm cười. Cậu rất không thích để lộ chuyện riêng tư của mình trước mặt người khác, lần trước chỉ nói với một mình thầy Lưu mà cậu đã thấy khó chịu rồi.

Song nếu có thể thoát khỏi sự dây dưa của ông Cảnh bằng cách này, thì đó cũng đáng giá. Hơn nữa... Không phải là còn có Gemini ở đây sao? Khi không vui thì nhìn hắn, trò chuyện với hắn, sẽ quên hết mọi muộn phiền. Gemini nhìn kỹ khuôn mặt cậu, thấy cậu đúng là đang cười nên cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm.

Hắn lấy đi tờ giấy nháp trên tay Fourth, kéo cậu đứng dậy: "Đi thôi, trưa đi ăn tiệc buffet đi, mấy người Mark cũng ở đó."

Chỉ thế này mà đã vui vẻ vậy rồi? Vậy mấy ngày nữa sẽ để cậu càng vui vẻ hơn. Mark nói tiệm buffet nằm trên tầng hai một khách sạn năm sao, giống hệt các quán buffet khác, không có gì đặc biệt. Ưu điểm duy nhất là ít người, lấy món gì cũng không cần xếp hàng. Khi Fourth và Gemini tới, nhóm Mark đã bày đồ ăn chiếm nửa cái bàn.

Nhìn thấy hai người họ, Mark không khỏi phàn nàn: "Bọn mày cũng quá chậm, trước khi ra ngoài còn phải trang điểm thoa kem chống nắng hay sao?"

Người phục vụ đúng lúc đưa tới hai cái khăn nóng, Gemini chậm rãi lau tay, nói: "Tắc đường."

"Về lý thuyết thì không nên." Mark vô thức phản bác: "Giờ này không phải giờ cao điểm."

Gemini đặt khăn xuống, cười xùy, "Về mặt lý thuyết, đội tuyển bóng đá quốc gia vẫn có thể vô địch World Cup."

Hắn mặc kệ Mark, đứng dậy kéo Fourth đến khu ăn uống: "Đi thôi, lấy đồ ăn đi."

Gemini cúi người lấy hai cái đĩa từ bên dưới, đưa cho Fourth một cái, hỏi cậu: "Cá hồi hay cua hoàng đế?"

Fourth đặt hai con tôm hùm lên đĩa và lắc đầu: "Không muốn."

Gemini cười một tiếng, không ép buộc cậu, chỉ lấy phần của mình. Hắn đã sớm phát hiện Fourth không thích hải sản lắm, tôm cá thì còn thích một chút, căn bản không đụng đến những thứ khác như trai, cua.

Hai người chọn chọn lựa lựa, lấy thêm mấy đĩa thịt và trái cây, nhận nước uống rồi mới ngồi xuống bắt đầu ăn.

Trên bàn ăn, không ai nhắc tới chuyện của ông Cảnh. Winny nhét miếng thịt gà vào miệng, ngẩng đầu nói với Gemini: "Anh Gem, kỳ nghỉ đông này mày vẫn ra ngoài chơi à?"

Đại khái là hồi nhỏ chạy qua chạy lại giữa hai nước Trung Anh đã thành quen, Gemini rất thích du lịch, ngày nghỉ thường xuyên ra ngoài chơi.

"Không đi." Gemini linh hoạt dùng nĩa gắp thịt tôm hùm trong vỏ bỏ vào bát Fourth, không hề ngẩng đầu: "Tao không có thời gian."

Winny không hiểu: "Nghỉ hơn một tháng, mày đang bận cái gì?"

Gemini nhướng môi mỉm cười, với giọng điệu tự hào và khoe khoang: "Yêu đương và học tập."

Winny: "..."

Mark xiên một miếng sườn cừu, vừa trợn mắt nhìn hắn vừa cắn: "Đang ăn cơm ngon lành, có thể đừng cợt nhả không hả?"

Gemini nhướng mắt nhìn y: "Tao có bạn trai rồi, nói hai câu cợt nhả thì làm sao?"

Không thể chịu đựng thêm được nữa, Mark quay sang Fourth: "Anh Fourth, cậu có thể quản anh đại không?"

Vành tai Fourth có hơi đỏ lên, cậu đẩy món cá hồi yêu thích của Gemini đến trước mặt hắn, rũ mắt xuống nói: "Ăn thôi."

"Được, ăn thôi." Gemini lập tức tắt vẻ cợt nhả, gắp một miếng cá hồi, chấm vào chút xì dầu rồi cho vào miệng.

Các món khác trong buffet này chỉ có thể nói là đạt mức trung bình, riêng món sườn cừu nướng là tuyệt nhất. Sườn cừu là loại sườn của Pháp, rất ít mỡ nhưng lại rất hiếm khi không bị ngấy, ăn rất thơm rất mềm. Vì mới quay nên thịt còn nóng, không có mùi hôi của thịt cừu.

Fourth rất thích nên ăn liền hai miếng.

Gemini lặng lẽ ghi nhớ sở thích của cậu, nhân lúc cậu bỏ xương vào thùng rác thì xiên miếng thịt cừu cuối cùng trên đĩa.

Thật trùng hợp, Mark cũng đồng thời làm hành động giống hệt. Mark ấn xuống sườn cừu và cố gắng dùng sức kéo sang phía mình: "Anh Gem, không khoe khoang không dối gạt mày, động tác của tao nhanh hơn mày một giây, cho nên miếng này là của tao."

"Ồ". Gemini thản nhiên nói: "Ăn nhiều thịt như thế, buổi tối mày đi thi sumo à?"

Thừa dịp Mark ngẩn người, hắn dùng sức thành công giành sườn cừu về phía mình, đặt lên đĩa Fourth: "Ăn đi, đừng để ý tới nó."

"Gemini! Đồ khốn nạn!" Mark tức giận bật dậy, giơ cái nữa định lao tới đánh nhau với Gemini: "Mày nói ai đi thi sumo cơ?!"

Cơ thể y to lớn, không quan tâm nhiều như thế, trực tiếp hất rơi đĩa đựng gà nướng rau thơm bên cạnh, miếng gà béo ngậy rơi tạch một cái, sượt qua quần Gemini rớt xuống đất.

Gemini lập tức nhíu mày.

Hắn không có bệnh ưa sạch, nhưng ghét cảm giác đồ ăn dính vào người.

"Tao đi vệ sinh." Hắn nhận khăn giấy Fourth đưa tới chà xát hai lần vẫn cảm thấy khó chịu, nói một câu rồi đứng dậy ra ngoài.

"Không đúng nha, anh Từ. Chỉ với những tật xấu này của anh đại, cậu chịu đựng kiểu gì thế?" Mark còn nhớ thù hận sườn cừu, nhân lúc Gemini không có mặt thì cố gắng nói xấu trước Fourth.

Y giơ từng ngón tay, đếm cho Fourth: "Không cho phép người khác mặc quần áo của mình, không cho phép chạm vào giường của mình, không chịu được mùi dầu mỡ... Nói thật, tớ không thể nào sống cùng anh đại được."

Fourth giật mình: "Không thể chạm vào quần áo và giường của anh ấy sao?"

"Đúng thế." Winny cầm lấy xiên thịt dê trong tay, vừa ăn vừa nói, "Anh Từ, cậu không biết à? Vậy thì anh đại đang làm rất tốt việc che giấu cậu đó."

"Năm ngoái nhỉ, quên là mùa thu hay mùa đông." Winny nhớ lại: "Chúng tớ chơi bóng trên sân thể dục, có nữ sinh thầm mến anh đại lén lút mặc vào áo đồng phục mà anh đại đã cởi ra. Ở trước mặt anh đại không nói gì, sau đó ném quần áo đi luôn."

Satang xen vào: "Anh đại cũng không mặc quần áo của người khác."

Mark gật đầu lia lịa: "Ừ, đúng vậy, chúng tớ đến nhà anh đại chơi cũng không vào phòng ngủ."

Fourth rũ mắt xuống, tiếp tục cầm nĩa, hồi lâu không nhúc nhích.

Cậu sử dụng phòng tắm của Gemini, mặc quần áo của hắn, ngủ trên giường của hắn.

Trước kia cậu luôn cho rằng đây là chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn. Không ngờ chúng lại là những đặc quyền mà Gemini chỉ dành cho cậu.

Ngực Fourth nóng bừng.

Hóa ra đối với Gemini, mình thật đặc biệt. Từ trước khi xác định mối quan hệ đến giờ vẫn luôn như thế.

Trong khoảng thời gian sau đó, Gemini luôn cảm thấy ánh mắt Fourth có phần là lạ, nhưng cụ thể là lạ ở chỗ nào thì hắn không miêu tả được. Song bị cậu nhìn như thế này thôi đã khiến hắn rất muốn hôn cậu rồi. Gemini nghĩ ngợi hồi lâu mà vẫn không hiểu ra sao, cuối cùng cho rằng nguyên nhân là do ăn quá nhiều hàu sống khiến dương khí trong cơ thể ngưng tụ lại không tiêu tan.

Sau khi ăn xong, Mark và những người khác đến nhà của Gemini ở Sầm Nguyệt Vịnh để chơi game. Gemini từ chối lời mời của họ, chuẩn bị về nhà làm bài tập với Fourth.

Vốn dĩ hắn muốn bắt taxi trở về như lúc đến, nhưng lần này Fourth không nghe hắn.

"Chúng ta không vội nữa, đi tàu điện ngầm về đi." Fourth lấy điện thoại ra cho Gemini xem: "Lối vào tàu điện ngầm ở phía bên thành cổ, rất gần."

Hai người đi tàu điện ngầm thì chưa đến mười tệ, nhưng đi taxi thì tốn hơn ba mươi tệ.

"Được." Gemini gật đầu, "Anh đi theo em."

Cả hai tiến vào thành cổ theo sự chỉ dẫn của bản đồ.

Nói là thành cổ nhưng thật ra là một khu phố thương mại. Đã qua giờ cơm trưa, nhân viên văn phòng đã trở về đi ngủ, bên trong yên tĩnh không có mấy người.

Fourth và Gemini băng qua đường chính, đang định rẽ phải thì một tiếng cười nhạo thình lình vang lên sau lưng họ: "Nhìn xem, đây là ai thế này? Đang đi đâu đấy?"

Bod tiến tới từ đằng sau với năm sáu người, liếc mắt nhìn Gemini: "Sao bây giờ lại đen đủi thế nhỉ, vừa ra khỏi cửa là bẩn mắt."

Gemini bước lên một bước, che Fourth ra sau, giễu cợt: "Bẩn thì đào ra."

Hắn nhíu mày nhìn Bob: "À, không đúng, máu trên người anh cũng bẩn, phải đến lò hỏa táng chạy một vòng mới được."

"Mày!" Bob bị Gemini quấy nhiễu việc đính hôn, vốn luôn kiềm chế nhẫn nhịn, lúc này lại bị ngầm châm chọc chuyện thân thế, lửa giận chợt bốc lên.

Anh ta hừ lạnh một tiếng, ác độc nói: "Chỉ mày không bẩn! Vậy thì sao chứ, còn không phải là không thể quay về nhà."

Chuyện lúc trước Gemini chủ động chuyển ra ngoài chỉ có một mình ba Gem biết. Bob và Diệp Lỵ Lỵ đều tưởng hắn bị ông đuổi ra, thường xuyên trào phúng việc này.

Gemini vốn không thèm để ý đến anh ta, một tay đút túi, biếng nhác nói: "Cho nên anh rất đắc ý vì ở trong hố phân mỗi ngày?"

Bob nhất thời nghẹn một búng máu ở cổ, nghẹn đến đỏ cả mặt.

"Con mẹ nó mày nói lại thử xem?' Một tên tóc đỏ giơ tay chỉ Gemini, hằn học nói: "Ngu xuẩn, hôm nay cho mày đứng thẳng ra ngoài, nằm ngang trở về."

Bob nhìn Gemini đầy ác ý, tiến lên một bước theo tóc đỏ.

Một mình anh ta đương nhiên không dám đối đầu Gemini, nhưng bây giờ bọn họ có sáu bảy người. Ngược lại, phe Gemini chỉ có hai người, một trong đó còn là một tên mặt trắng gầy yếu, trông đã biết vô dụng. Luận việc đánh nhau, Gemini không sợ ai bao giờ, hắn chỉ sợ liên lụy Fourth.

"Em tìm một cửa hàng tránh trước đi." Gemini nghiêng đầu nhìn Fourth, nhẹ giọng nói: "Xong việc anh sẽ tìm em."

Thấy cậu không nhúc nhích, Gemini lại nói: "Nghe lời, anh sẽ bị phân tâm khi em ở đây."

Fourth ngước mắt liếc nhìn nhóm Bob, gật đầu, đi thẳng về phía một nhà hàng không dừng lại.

Gemini nhìn cậu bước vào trong rồi mới thu hồi tầm mắt.

Bob hoàn toàn không quan tâm đến Fourth. Điều anh ta muốn là trị Gemini, anh ta vẫn đang lo lắng không biết làm cách nào để gặp Gemini, ai ngờ lại tình cờ gặp ở đây. Không đánh hắn một trận xả cơn giận thì sẽ có lỗi với sự bất công của ông trời.

Một tên mặc đồ đen đi tới, đánh giá Gemini từ trên xuống dưới, hỏi Bob: "Nó chính là cái đứa em trai có mẹ chết của mày?"

Bob "ừ" một tiếng.

Ánh mắt Gemini chậm rãi chuyển sang gã, trong mắt hắn lập tức nhiễm lệ khí. Hắn bước tới không nói một lời, giơ chân lên dùng sức đá vào bụng của tên áo đen.

Tên áo đen còn chưa kịp chuẩn bị đã bị Gemini đột nhiên động thủ, la hét thảm thiết rồi nặng nề ngã xuống đất. Bob và nhóm của anh ta thấy bạn của mình bị đánh, hùng hùng hổ hổ xông lên bao vây Gemini. Đúng lúc này, một mảng lớn chất lỏng màu vàng nhạt sền sệt từ trên trời rơi xuống, che kín khuôn mặt của họ.

Fourth xách một thùng dầu lạc lớn trong tay, vẻ mặt không cảm xúc đứng chắn trước Gemini, tạt lên người họ với góc độ chính xác và xảo quyệt.

"Con mẹ mày!" Dầu trên cằm Bob chảy xuống không ngừng, hai hàng mi dán chặt vào nhau, hai mắt suýt nữa không mở ra được. Anh ta đưa tay lau mặt, nhổ phì phì hai lần, toàn thân nổi da gà. Anh ta nghiến răng và quay sang Fourth: "Mày muốn chết à?"

Anh ta giơ tay muốn xông tới đánh Fourth, nhưng vừa bước được một bước thì dưới chân đột nhiên trượt một cái, va mạnh vào tóc đỏ. Mặt đất đầy dầu trơn trượt, chân kẻ tóc đỏ không thể phát lực được, bị Bob va một cái như thế, căn bản không thể ổn định cơ thể, chật vật ngã xuống đất cùng Bob.

Hai người bọn họ như thể vừa bị ngâm trong chảo, cả người đều ngập trong dầu.

Vài kẻ khác cũng bị Fourth tạt ra lửa, ồn ào đỏ mắt nghiến răng đi về phía cậu: "Mẹ nó mày không muốn có tay nữa đúng không?"

Vẻ mặt của Fourth vẫn không thay đổi, cậu đặt thùng dầu rỗng xuống, từ trong túi lấy ra một chiếc bật lửa, lạnh lùng nói: "Các anh tới đây thì tôi sẽ châm lửa."

Một người trong số họ bật cười: "Mày hù dọa ai vậy? Tao không tin..."

Chưa kịp nói hết câu, gã đã thấy Fourth bất ngờ mở nắp bật lửa và châm lửa.

Ngọn lửa màu vàng nhạt bao lấy màu xanh lam, nhảy múa một cách quỷ dị trong không khí, trông thật ớn lạnh.

Fourth cầm bật lửa tiến lên hai bước, giọng nói đều đều không dao động: "Cùng lắm thì cùng chết."

Ngang tàng sợ lỗ mãng, lỗ mãng sợ liều mạng.

Mấy người đó bị dọa sợ liên tục rút lui, ngay cả Bob và tóc đỏ nằm dưới đất cũng dùng tay chân lồm cồm bò dậy, chen lấn xô đẩy chạy về phía sau.

Chết tiệt, bọn họ chỉ muốn đánh một trận thôi, ai ngờ lại đụng phải kẻ điên! Bob quả nhiên nói không sai, em trai anh ta mắc bệnh thần kinh, bạn bè bên cạnh cũng bị thần kinh!

Gần như trong chớp mắt, nhóm Doanh Thắng Quân biến mất trong thành cổ, chỉ để lại một chuỗi dấu chân đầy dầu.

Bấy giờ Fourth mới thở phào nhẹ nhõm, đặt bật lửa xuống.

Gemini nhìn cậu với ánh mắt phức tạp: "Em không cần phải làm thế, anh có thể xử lý họ."

Hắn có năng khiếu chiến đấu từ khi còn là một đứa trẻ, càng xuất sắc hơn sau khi tham gia trại quân sự. Lúc trước xung đột với người khác toàn là hắn ngăn trước mặt những người khác, bạn bè hắn đã quen rồi. Dẫu sao hắn cũng rất lợi hại.

Đây là lần đầu tiên có người bảo vệ hắn trước.

Fourth của hắn, rõ ràng không biết đánh nhau, rõ ràng ghét động thủ, nhưng khi có người khiêu khích thì vẫn lao tới trước mặt hắn chẳng chút do dự.

"Vậy cũng không được." Fourth mím môi, cúi người nhặt thùng dầu lên: "Anh đánh thắng bọn họ là một chuyện, bọn họ ra tay với anh trước mặt em lại là chuyện khác..."

Đối với cậu, Gemini cũng đặc biệt, không ai có thể đánh vào đầu cậu, cũng không ai có thể đánh Gemini.

Cậu không thể trơ mắt nhìn Gemini bị thương, dù chỉ là một vết xước, một dấu ấn cũng không được.

Sợ Gemini cảm thấy mình độc ác, Fourth bước tới và nhỏ giọng giải thích với hắn: "Dầu thực vật không phải xăng, nhiệt độ bốc cháy rất cao. Ngọn lửa nhỏ như vậy, giờ lại là mùa đông, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. "

Cậu ngượng ngùng nhìn Gemini, hai má ửng đỏ: "Em... Em chỉ muốn dọa bọn họ, nhưng không ngờ bọn họ tin thật. Thoạt nhìn bọn họ học Hóa không giỏi lắm."

Gemini hít một hơi thật sâu, cưỡng lại sự kích động mãnh liệt muốn hôn cậu, giơ tay kéo cậu vào lòng.

Người ta nói yêu nhau thì dễ nhưng ở được với nhau mới khó, vì càng ở bên nhau lâu thì những khuyết điểm của nhau càng lộ rõ.

Nhưng mà Fourth giống như một kho báu nhỏ, lần nào hắn cũng có thể đào ra một bảo vật khác biệt, đến mức mỗi ngày đều yêu cậu hơn ngày hôm qua.

Trong lòng Gemini dịu dàng vô hạn, Fourth đột nhiên vươn tay ra đẩy hắn: "Gemini."

"Có chuyện gì thế bé cưng?"

Fourth nói nhỏ: "Chúng ta đi mượn đồ lau dầu trên mặt đất đi?"

Gemini: "..."

"Nếu không sẽ làm phiền người khác quá."

Gemini cười một tiếng trầm thấp, đúng vậy, Fourth chính là như thế.

Lúc ăn cơm tuyệt đối không chen ngang, mùa đông muốn uống nước nóng nhất định phải chờ nữ sinh lấy xong rồi mới đi, nợ ân tình của người khác nhất định phải trả lại...

Sao cậu có thể tốt đến thế chứ.

Gemini cúi đầu hôn nhẹ lên tóc cậu, dịu dàng nói: "Được."

"Hơn nữa.... Em lấy dầu quá vội vàng, chưa trả tiền..."

"Được, anh đi trả."

"Cũng phải trả cả bật lửa cho người ta."

"Ừm, giờ đi trả."

"Lần sau... Lần sau người đó tới gây chuyện, anh gọi cả em nữa, anh ta về sau chắc chắn vô cùng sợ em."

"Được, tất cả đều nghe em."

______________________________________

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro