Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần nhất cô nhi viện tựa hồ náo nhiệt hơn hẳn. Mỗi ngày đều có người mang rau quả hoặc thịt cá đến biếu, dẫn tới hậu quả trong bếp hầu như luôn trong tình trạng thừa thức ăn tươi. Mà hết thảy nguyên nhân của sự việc kì lạ đó là:
Nghe nói, cô nhi viện có thêm hai thầy giáo mới đẹp trai.
Nghe nói, hai thầy giáo đó không chỉ đẹp trai mà còn nhiều tiền.
Nghe nói, bọn họ không những đẹp trai, nhiều tiền, mà còn chưa kết hôn.
Nghe nói...
Nghe nói...
Tóm lại, cứ mỗi buổi chiều là các cô các chị lại tụ tập trước cửa cô nhi viện, có người tới đưa đồ, có người thậm chí còn đưa em đến xin học. Nhưng dù viện cớ là gì, mục đích họ cũng chỉ có một — tiếp cận hai thầy giáo kia.
_Thầy Jungkook , em có chút quà tặng thầy cùng bọn trẻ...
_Vậy cám ơn cô.
Lần đầu tiên được người ta gọi là "thầy", Jungkook thực sự chưa thể thích ứng hoàn toàn. Song bề ngoài anh vẫn không tỏ thái độ nào, chỉ mỉm cười hiền hòa mà xa cách.
_Cái đó... thầy Jungkook , em có chuyện muốn nhờ.
_Cô cứ nói tự nhiên, nếu giúp được thì tôi sẽ giúp. – Còn không giúp được thì... thôi.
Không nhận ra sự khôn khéo trong cách trả lời của anh, cô gái tiếp tục cúi đầu, hai má đỏ hồng, chẳng biết do ngượng ngùng hay do nắng.
—Em trai em học môn Lý hơi kém, thầy có thể cho nó vào lớp thầy được không? – Nói xong tràn ngập mong đợi nhìn anh. Tuy nhiên anh còn chưa đáp lời, một giọng lạnh nhạt khác đã xen vào.
_Xin lỗi, chỗ chúng tôi là cô nhi viện, không phải trường học.
Rõ là cô đang cười, nhưng anh lại sâu sắc cảm nhận được cô đang giận, rất tức giận. Bất giác khóe môi anh nhẹ cong lên.
_Nhưng mà...
_Cô đã nghe rồi đấy, tiếc là tôi không thể giúp được rồi. Có lẽ cô nên cho em cô đi học thêm ở trường.
Tiếc? Hóa ra anh còn thấy đáng tiếc? Nayeon hừ lạnh, quay người bước đi, nhưng mới được một đoạn đã bị anh đuổi kịp. Thấy cô phớt lờ không thèm để ý đến mình, nụ cười bên môi anh càng thêm rõ ràng.
_Em đang ghen? – Là câu hỏi, cũng là khẳng định.
_Không phải. – Gương mặt cô thoáng cứng đờ, lại cắm cúi lao về phía trước.
_Em đang ghen.
_Không phải! – Tốc độ cô biến nhanh hơn, nhưng Jungkook vẫn theo sát không rời, hiển nhiên còn chưa chịu bỏ qua.
_Em rõ ràng đang ghen!
Nayeon đột ngột dừng lại, nheo mắt liếc anh một cái, biểu tình cực giống ai đó làm anh chợt có dự cảm xấu.
_Thật ra nơi này rất tốt, không khí trong lành, không khói bụi, không ô nhiễm, cuộc sống lại đơn giản... Có lẽ định cư ở đây cũng không sai...
_Được rồi, em không ghen, là anh ghen, được chưa?
Trông biểu tính đắc ý của anh, chỗ nào như là đang nhận sai? Nayeon bực bội trừng mắt, thình lình gạt anh sang một bên.
_Hừ, tránh ra!
_Sao thế? Em giận thật à?
_...
_Cùng lắm lần sau dù biết em ghen, anh cũng không nói ra được chưa?
_Anh!...
Bị nghẹn nói không ra lời, mặt cô trướng đến đỏ bừng. Ngược lại tâm tình anh bỗng tốt lên rất nhiều, bộ dạng này của cô thật đáng yêu, đáng yêu đến nỗi anh chỉ muốn cắn một ngụm...
_Cô Nayeon ! – Đột nhiên có bóng dáng nhỏ bé chạy về phía cô. Nayeon thu hồi vẻ tức giận, nhẹ nhàng cúi người hỏi.
_Có chuyện gì vậy Jaebum ?
_Cháu có cái này tặng cô. – Hai tay Jaebum nâng lên, cẩn thận như đang dâng tặng vật quý, đầy mặt hớn hở cùng chờ mong. Giữa lòng bàn tay cậu bé, một viên đá màu trắng trơn nhẵn hình bầu dục với những đường vân hồng nhạt đang lóe sáng lấp lánh dưới ánh nắng.
_Ừm, rất đẹp, cô cám ơn.
Được khen ngợi, Jaebum vui vẻ cười toe toét, chợt kéo áo cô xuống nói nhỏ vào tai cô.
_Thế có đẹp hơn cái nhẫn đá của chú ấy không cô?
_Ừ, đẹp hơn.
Nayeon nhẫn cười, trong khi Jungkook đen mặt, lúc nghe được câu nói kế tiếp của thằng bé thì càng âm trầm hơn.
_Vậy cô lấy cháu được không? Chú ấy vừa đào hoa lại vừa hung dữ, ngoại trừ đẹp mặt ra cũng chẳng có gì...
Cô phì một tiếng bật cười, còn anh không khách khí trực tiếp xách cổ thằng bé lên.
_Nhóc con, không phải chú đã nói rồi sao? Cô ấy là của chú rồi.
_A a a!!! Cô thấy chưa? Chú ấy bạo lực lắm, cô đừng lấy chú ấy nữa!
_Câm miệng! Muốn biết thế nào là bạo lực chân chính không?
_A ui! Chú là đồ quỷ dạ xoa!
_Nhóc con miệng còn hơi sữa!
_Chú mới uống sữa ý! Cháu cai sữa từ mười năm trước rồi!
_#$%^@*&($)@#...
Thấy một lớn một nhỏ chẳng thèm để ý hình tượng cãi nhau, cô không khỏi dở khóc dở cười. Mệt họ còn nhiều sức lực như vậy, cứ đụng đến nhau là gây gổ với nhau, thật không hiểu kiếp trước họ có mối thù không đội trời chung gì?
Mặt trời buông mình sau dãy núi, một màu đỏ rực nhuộm đẫm từ chân trời cho tới những tán cây. Xa xa từng đàn chim sải cánh vội vã bay về nơi làm tổ. Đâu đó văng vẳng tiếng dế kêu kéo dài, não lòng mà ai oán.
Ở một mỏm đá trên sườn núi, Nayeon dang hai tay, tận hưởng cảm giác ánh chiều tà vây quanh mình. Ánh mắt cô sáng rỡ, không thể giấu nổi sự kinh ngạc.
_Thật đẹp!
Jungkook mỉm cười, nhìn cô đầy dịu dàng.
_Thích không? Hôm trước lên núi, anh tình cờ phát hiện ra nơi này.
_Thích.
_Nếu em thích khi nào tuần trăng mật chúng ta sẽ đến đây.
_Anh... – Cô bỗng do dự, một lát sau ngập ngừng hỏi. – Cái đó... Có thể dời đám cưới lại được không?
Cảm nhận cơ thể anh thoáng buộc chặt, cô vội kéo tay anh giải thích.
_Không phải em không muốn, chỉ là em muốn chờ Sana ... Xin lỗi, làm anh không vui... Coi như là em chưa nói gì đi. – Anh đã đợi cô quá lâu, đáng lẽ cô không nên ích kỉ yêu cầu vô lý như thế.
Anh khẽ thở dài, không khỏi thầm mắng tên kia vô dụng, lâu như vậy còn chưa có chút tiến triển nào. Chợt anh cúi xuống ôm cô vào lòng, thật lâu sau mới rầu rĩ trả lời.
_Hai tháng.
_Hả?
_Chỉ hai tháng, sau đó chúng ta lập tức trở về.
Không ngờ rằng Jungkook sẽ đáp ứng, Nayeon hơi ngẩn người, tiếp đó mừng rỡ níu áo anh.
_Thật sự?
_Quà.
Thấy cô còn ngây ngốc, anh không ngại "tốt bụng" nhắc nhở.
_Anh chờ em lâu như vậy, em sẽ không làm gì đền đáp anh?
Mặt cô bất giác đỏ lên, nhìn quanh một lát rồi kiễng mũi chân, nhanh chóng thơm vào má anh.
_Được chưa?
_Em đang dỗ trẻ con à?
_Anh không cần thì thôi! – Cô giận, muốn tránh khỏi vòng tay anh lại bị anh giữ lại, môi anh phút chốc phủ lên môi cô, tận tình thưởng thức hương vị ngọt ngào trong miệng cô.
Ánh nắng bao bọc hai người bọn họ, trên mặt đá trơn nhẵn, bóng anh lồng vào bóng cô, giống như vĩnh viễn không bao giờ chia lìa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#nakook