71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Tư Vân tiểu tiện nhân, cô cút ra đây cho tôi!”

“Thối không biết xấu hổ đồ vật, câu dẫn con trai tôi, lại còn đem hắn đánh vào bệnh viện, còn có hay không thiên lý!”

“Hôm nay nếu không cho tôi một lời giải thích, tôi sẽ không bỏ qua cho cô.”

Bên ngoài ồn ào tiếng mắng cùng tiếng la hét thoáng cái làm cho mẹ Lâm và Lâm Tiêu thay đổi sắc mặt.

Bên ngoài Đại Hoàng cũng bị ầm ĩ phát ra tiếng tru.
Nhưng mà người Lý gia trong cơn giận dữ, giờ phút này ỷ vào người mình nhiều, cũng không sợ hãi.

Tư Vân nghĩ đến Lý gia sẽ tìm tới cửa, dù sao Lý Minh Quân cũng bị Chu Thuật Hoài đánh một trận.
Chuyện này nhất định phải xử lý.

Chỉ là không ngờ lại vào lúc này.

Cô nhìn mấy đứa trẻ có chút kinh hãi và sắc mặt thay đổi của mẹ Lâm và anh trai.

Rất bình tĩnh nói: “Tiểu Đông tiểu Hàn dẫn em gái vào phòng trước đi.”

Nghe âm thanh kia, bên ngoài sợ là tới không ít người..
Động tĩnh lớn như vậy, người trong thôn nhất định sẽ bị hấp dẫn.

Chính mình là tránh cũng không thể tránh.
Nếu cô không đi ra ngoài, ngược lại lộ ra vẻ chột dạ.

Chu Việt Đông, Chu Việt Hàn nhìn nhau, lo lắng nhìn cô, lúc này mới dẫn em gái lên lầu.

Mẹ Lâm lo lắng gặp chuyện không may vội đứng dậy nói: “Vân Vân, mẹ đi cùng con.”

Lâm Tiêu tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ trong âm thanh nhục mạ khó nghe của những người này, có thể đoán được, đám người này là nhằm vào em gái của mình mà đến.

Anh ta cũng nghiêm mặt, đi theo đi ra ngoài.

Lúc này, trước cửa Chu gia vây quanh một đám người.

Ngoại trừ người phụ nữ trung niên đi đầu chửi bậy, còn có Chu Đình Đình mà Tư Vân đã gặp mặt.

Phía sau là một đám đàn ông khí thế hung hăng tới bới móc, rõ ràng là người Lý gia mang tới vì Lý Minh quân đòi lại công đạo.

Xung quanh còn có không ít hàng xóm vây quanh, là bị âm thanh kinh động tới.

Lúc này, thấy Chu Đình Đình mang theo người Lý gia tìm tới cửa, nhao nhao kinh ngạc không thôi.
“Đình Đình à, đây, đây là làm sao vậy?”

Chu Đình Đình đen mặt, mang theo nhà chồng đến nhà mẹ đẻ tìm phiền toái loại chuyện này, như thế nào đều là không dễ nghe.

Nhưng lần này, đại ca thật sự là làm quá đáng rồi.
Vậy mà đánh em chồng của cô ta bị thương thành như vậy, nguyên bản bọn họ còn tưởng rằng là em chồng uống rượu đánh nhau với người khác, cho nên mới không muốn nói.

Sau đó, khi nhà họ Lưu gọi điện cho cô ta, cô ta vừa vặn được mẹ chồng đến đón, lúc này cô ta mới biết đó là anh trai mình đánh.

Cô ta vội tra xét một chút, thì ra lại là bởi vì Tư Vân gây nên!

Người phụ nữ này, lần đầu tiên nhìn cô ta đã biết không phải thứ tốt lành gì!

Quả nhiên, mới vào cửa đã đuổi thím Lưu đi, còn hủy hoại tình cảm của họ hàng duy nhất Chu gia.
Bây giờ thậm chí còn  đuổi em chồng cô ta ra khỏi trại của chính mình.

Cô ta tra được là Lâm gia có một đứa con trai, hình như là ở trên trấn giúp người kéo hàng, học lái xe, đoán chừng nhất định là Tư Vân muốn đưa đại ca nhà mình vào, cho nên mới lợi dụng phương thức vô sỉ như vậy, để đại ca đuổi đi em chồng đi!

Người phụ nữ này thật sự là quỷ kế đa đoan.

Nhưng cái này cũng không phải đáng sợ nhất, đáng sợ chính là luôn luôn ổn trọng đại ca, lại đánh nhau vì một người phụ nữ!

Chuyện như vậy, chưa từng nghe thấy.
Chuyện lần trước của thím Lưu, bà bị bóp méo, không dễ gây chuyện.

Hơn nữa Tư Vân không cho chính mình đi vào, nàng lại đây cũng là tìm khí chịu, vẫn luôn chịu đựng.

Nhưng lần này thì khác, mẹ chồng đem em chồng xem như tâm can bảo bối, lại bị đánh gãy xương, bác sĩ nói, không tu dưỡng nửa năm phỏng chừng là không xuống giường được.

Em chồng cũng lớn tuổi, chính mình bình thường đều là có bao nhiêu tiền tiêu bao nhiêu, lúc này xảy ra chuyện, còn phải lấy tiền từ bọn họ bên này.
Chu Đình Đình cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên là không vui.

Mẹ chồng biết được chuyện này là do đại ca ra tay, cũng trước tiên tìm cô gấy chuyện.

Vốn chuyện lần trước của thím Lưu, đã bị cô đắc tội rồi.

Lúc này chuyện càng nặng thêm, muốn cô ta dẫn bọn họ tới đây tìm công đạo.

Chu Đình Đình tức giận ở trong lòng, nhưng ngẫm lại chuyện này đều là bởi vì Tư Vân mà lên, coi như là kiếm chuyện cũng là Tư Vân kiếm chuyện, cũng liền vui sướng khi người gặp họa, rất phối hợp dẫn người tới đây.

Một đám người đông nghịt, khí thế hung hăng.
Nhìn Tư Vân đi ra, bên cạnh lại còn có hai người mình không quen biết, vừa nhìn liền biết hẳn là Lâm gia.

Quả nhiên cùng chính mình nghĩ giống nhau, Chu Đình Đình cười lạnh nói: “Tốt a Tư Vân, vừa rồi tôi đuổi em chồng của tôi đi, cô nóng lòng muốn mang cả nhà mẹ cô đến Chu gia của chúng tôi. Cô thật sự cho rằng đây là nhà của cô phải không??”

Khi những người xung quanh nghe thấy điều này, đầy mặt thổn thức.

Chuyện này mọi người đã sớm biết.

Nhưng Chu Thuật Hoài không để người trong sân lan truyền tin đồn ra ngoài, mọi người cũng không biết tình hình cụ thể, họ chỉ biết rằng cho tới bây giờ Lý Minh Quân không còn tới đây nữa.

Lúc này nghe nói như thế mới phản ứng lại, thì ra là bị Tư Vân đuổi đi?

Ánh mắt một số người nhìn Tư Vân đều thay đổi.
Thậm chí có người trước đây không thích Tư Vân nói: “Lúc trước tôi thấy anh Lý đến đưa thịt cho cô ta, lúc đó cô ta chỉ quấn một mảnh vải, không ngừng nói chuyện với anh Lý, anh Lý đầy vẻ bất đắc dĩ tôi còn tưởng rằng mình suy nghĩ lung tung, không ngờ lại là sự thật...”

Mẹ chồng Chu Đình Đình nghe nói như thế, lúc này trợn mắt nhìn, con trai bà ta tìm được công việc như vậy, làm rất tốt, bà ta liền ngóng trông nó kết hôn sinh con trai, cuộc sống đã viên mãn.

Ai biết cư nhiên bị người ta chen ngang một cước, còn đánh thành như vậy.

“Cô chính là kêu Tư Vân gì đó, đồ đê tiện câu dẫn con trai tôi!”

Ánh mắt sắc bén của bà ta như kim đâm vào người Tư Vân đánh giá từ trên xuống dưới.

Thấy cô quả thực vô cùng xinh đẹp, bà ta lập tức khẳng định người phụ nữ này đã dụ dỗ con trai mình..

Thời đại này tất cả mọi người chú ý bộ dạng đoan chính ngoan ngoãn.

Lớn lên xinh đẹp một chút cũng bị người ta nói xấu.

Chớ nói chi Tư Vân xinh đẹp động lòng người như vậy, dáng người đầy đặn, ánh mắt mang theo móc câu.

Mẹ Lâm thấy con gái mình bị người ta nhục mạ như vậy, tức giận đến đỏ cả mắt: “Bà làm gì mắng chửi người, đừng quá đáng!”

Tư Vân giữ chặt mẹ Lâm, lầm này Chu Đình Đình và mẹ chồng cô ta rõ ràng đã có chuẩn bị trước, mang theo bốn năm người đàn ông cao lớn.

Cho dù là có Đại Hoàng ở đây, cũng không nhất định có thể bảo đảm an toàn.

Cửa sắt không khóa, đẩy ra liền mở, đoàn người chặn ở cửa.

Bọn họ cứng đối cứng căn bản không có khả năng.
Cô chỉ cố gắng kiềm chế sự lạnh lùng của mình, nhẹ nhàng nói: “Bác gái bà đang nói cái gì a, tôi câu dẫn con trai của bà lúc nào? Con trai bà là ai?”

“Mày còn giả bộ cái gì, con trai tao là vì mày mà bị đánh! Đồ khốn kiếp, mày còn nhỏ như vậy đã không biết xấu hổ, còn không chịu thừa nhận là mày dụ dỗ con trai tao!”

Mẹ Vương chỉ có hai đứa con trai, con trai út từ nhỏ đã nuông chiều, chính mình cũng luyến tiếc chạm vào một chút.

Bây giờ bị người ta đánh gãy xương, bà ta sắp điên rồi.

Một chút cũng không để ý đến thân phận của mình, chỉ hận không thể bóp chết người phụ nữ trước mắt hại con trai mình.

Tư Vân một chút cũng không bởi vì tiếng nhục mạ của cô mà tức giận, ngược lại chớp chớp mắt nhìn, bừng tỉnh đại ngộ nói: “A, bà nói chính là tài xế giao hàng cho chồng tôi a?”

Làm như thật gật gật đầu nói: “Ấn tượng của tôi đối với anh ta rất sâu sắc, khoảng thời gian trước luôn chạy đến nhà tôi, nói Chu Thuật Hoài bảo anh ta tới đưa thịt, tôi cảm thấy anh ta vất vả, liền nói cho Chu Thuật Hoài, bảo anh ta đừng tới nữa. Kết quả mới biết được không phải Chu Thuật Hoài bảo anh ta tới, cô nói xem anh ta còn rất tốt, chồng tôi cũng không bảo anh ta tới đưa thịt cho chúng tôi, còn cả ngày tới đưa...”
95
Sau khi nghe điều này, những người xung quanh đồng loạt há hốc mồm.

Bọn họ cũng quả thật nhìn thấy mấy ngày đó, Lý Minh Quân chạy về phía này.

Lúc ấy còn tưởng rằng Chu lão đại có việc bảo gã ta tới, Tư Vân câu dẫn gã ta.

Không nghĩ tới Chu lão đại cư nhiên không biết?
Vậy Chu lão đại không cho gã ta tới, vì sao gã ta phải chạy sang bên này?

Huống chi Chu lão đại cũng không có kêu gã ta đưa những loại thịt này, gã ta lấy đâu ra nhiều thịt ngon như vậy?

Nghĩ đến khả năng nào đó, sắc mặt mọi người bỗng nhiên thay đổi.

Trước đây có thím Lưu trộm thịt của Chu Thuật Hoài mang về nhà cho con.

Lý Minh Quân làm tài xế xe tải, nếu muốn từ trong đó lấy đi đồ đạc, đây chẳng phải là dễ dàng hơn sao?

Nghe được lời này, mẹ Vương lập tức trầm mặt: “Cô đánh rắm, con tôi mới không phải người như vậy. Nó nói, là cô câu dẫn nó, nó căn bản là vô tội.”

“Tôi câu dẫn anh ta?” Tư Vân hoảng sợ trừng to mắt: “Tôi có bệnh nên đi dụ dỗ một người hầu làm việc cho nhà mình sao? Bác gái không phải tôi nói bà, chính mình bộ dạng cũng được bao nhiêu? Chính mình đều xấu như vậy, con trai bà có thể đẹp ở chỗ nào, tôi coi như là mắt mù cũng sẽ không coi trọng anh ta a.”

Mẹ Vương: “...”

Người của Lý gia: “...”

Người xung quanh nghe vậy, thiếu chút nữa bị sặc
.
Mặc dù nói Lý Minh Quân kia đúng là không đẹp như vậy, nhưng cũng không đến mức xấu đi.

Tư Vân người trông ngoan ngoãn lễ phép, nói chuyện lại độc như vậy.

Không chỉ mắng Lý Minh Quân, ngay cả mẹ gã ta cô cũng mắng.

Mẹ Vương tức giận giậm chân: “Cô đánh rắm, con trai tôi xấu chỗ nào!"

Tư Vân sợ hãi lùi lại hai bước, Lâm Tiêu lập tức đứng ra bảo vệ em gái nhu nhược đáng thương lại bất lực của mình, đôi mắt trừng như sói, gắt gao nhìn chằm chằm đoàn người mẹ Vương.

Tư Vân từ phía sau đại ca nhà mình vươn đầu ra, làm ra biểu tình khoa trương: “Trời ạ, không có gương còn không có nước tiểu sao, bác gái sao bác lại tự kỷ như vậy a! Bộ dạng con xinh đẹp như vậy, cho dù là muốn câu dẫn người, cũng không tới phiên con trai bác, anh ta một lớn lên xấu xí, hai lại nghèo rớt mồng tơi, giữa mùa hè mặc áo da che kín người đầy mùi hôi thối, con tới gần một chút con cũng bị thối hôn mê, làm sao có thể xuống tay với anh ta được.”

Nói xong, cô còn giơ tay vẫy vẫy mũi như thật, vẻ mặt rất ghê tởm.

“Con biết, con của bác bác đương nhiên sẽ không cảm thấy vừa bẩn vừa thối, dù sao là bác sinh ra, con có thể hiểu được, nhưng bác không thể ép người khác cũng hiểu a!”

Mọi người nghe được lời này, khóe miệng điên cuồng run rẩy.

Nhưng nhìn khuôn mặt Tư Vân, đúng là cũng cảm thấy rất có đạo lý.

Bộ dạng cô giống như tiên nữ, không giống với người nông thôn, Lý Minh Quân có thể trong mắt bọn họ coi như nổi tiếng, nhưng người thành phố người ta kiến thức rộng rãi, trai đẹp gì mà chưa từng thấy qua.

Có thể để mắt tới gã ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro