02. Arthur Pendragon/Vortigern Pendragon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Arthur Pendragon/Vortigern Pendragon ( King Arthur: Legend of the sword )

Aviary (ABO)
by alyssazhang

Alpha!Arthur Pendragon - Alpha!Uther Pendragon Omega!Vortigern Pendragon
Cảnh báo: loạn luân anh và em / chú và cháu trai; hành vi cưỡng bức, đề cập đến hành vi quan hệ chưa đủ tuổi vị thành niên; OOC, cực đoan; quan hệ thù ghét

Chương 1: Thượng

1.
Không khí tràn ngập sự êm dịu và ngọt ngào của rượu, rượu không quá nồng nồng mà làm say lòng người, phảng phất vào đó là hương hoa hồng nhưng nồng hơn hương hoa tự nhiên rất nhiều.
Arthur lớn lên trong một nhà chứa nên anh ta có thể ngay lập tức nhận ra đó là thứ gì, đó là pheromone của omega đang động dục.
Kẻ thù của anh, người em trai của hoàng đế Uther quá cố ngã trên thảm lông dày yếu ớt dựa vào bên giường, kiếm trong tay rơi xuống dưới chân. Đôi mắt hắn đỏ hoe, ánh mắt đầy giận dữ và tuyệt vọng.
Arthur là một alpha mạnh mẽ, anh ta đã quen với việc sử dụng pheromone hung hãn và áp chế của mình để giành lợi thế trong các cuộc đối đầu, đánh bại những tên côn đồ khiêu khích hoặc cắt bỏ bộ râu của người Viking tàn bạo.

Chỉ là anh ta không ngờ rằng vị vua của nước Anh thực ra là một omega, hay chính xác hơn là một omega đã bị đánh dấu.
Vừa rồi, hắn lẻn vào phòng ngủ của Vortigern, Vortigern từ trên giường thức dậy, rút ​​một thanh kiếm sắc bén trên giường. Vẻ mặt của hắn rõ ràng là bối rối, nhưng vẫn duy trì khí chất cao quý và uy nghiêm.

"Ngươi hẳn là Arthur." Vortigern nhận ra anh ta bằng thanh kiếm quen thuộc. "Ngươi có đôi mắt xanh băng giá và mái tóc vàng của mẫu thân ngươi."

"Vậy thì ông chắc rằng đã biết tại sao tôi đến đây." Mong muốn trả thù khiến anh trong tiềm thức tiết ra nhiều pheromone hơn. Vortigern liền thay đổi sắc mặt. Đây là sự khởi đầu của mọi thứ.

Arthur biết đây là thời điểm tốt để anh giết Vortigern, thậm chí có thể là cơ hội duy nhất của anh. Nhưng anh không bao giờ tin rằng mình có thể tấn công một omega đang trong kỳ động dục.

Tóm lại, dù sao thì anh cũng không thể ở lại lâu hơn được nữa. Dục vọng đang dần trào lên nhộn nhạo bụng và ngực anh. Người Omega kia gọi tên anh bằng một giọng khàn khàn và dụ dỗ anh bằng pheromone ngọt ngào. Đôi mắt hắn đỏ hơn trước, giống như đang khóc vậy, ham muốn được dày vò bởi người kia làm hắn mất đi tất cả lòng tự trọng và kiêu hãnh vốn có, chỉ còn lại khát vọng được alpha ôm lấy. Arthur phát hiện ra rằng sau khi gỡ bỏ chiếc mặt nạ lạnh lùng và tàn nhẫn, vị vua của anh có một vẻ đẹp tuyệt trần.

Vortigern chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu trắng bạc, lụa mỏng không che được thân thể ửng hồng tràn ra từ đường viền cổ áo hở hang. Arthur không nhận ra chính mình đang nhìn chằm chằm vào cổ của Vortigern, cũng không để ý hai chân mình bí mật phản bội sự tỉnh táo, từng bước đi về phía omega đang nằm trên thảm.

Ngay cả khi có những đường nét rắn chắc, đôi môi của Vortigern vẫn mềm mại và ấm áp, một dấu hiệu cho thấy Arthur được phép giẫm đạp lên chúng một cách tùy ý. Omega khó thở vì nụ hôn, tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng, ngón tay bấu chặt vào ngực Arthur, không biết nên từ chối hay thúc giục. Arthur thả hắn ta ra, tham lam vùi mặt vào nguồn hương thơm vào gáy anh ta. Tạo ra một vết đánh dấu tạm thời. Arthur tiêm pheromone của mình vào Vortigern, người đang uốn éo cơ thể bên dưới anh. Mùi rượu trong không khí càng nồng nặc, đó là mùi pheromone của Arthur, một mùi hương rượu mạnh, giống như mùi của phụ vương anh. Arthur đột nhiên nhớ rằng khi anh còn nhỏ, phụ vương và hoàng thúc của anh sẽ đi săn ở cung điện xa xôi vài tháng một lần, không bao giờ dẫn theo bất kỳ thành viên nữ nào trong gia đình và cũng không bao giờ mang về bất kỳ con mồi nào.

"Thỏa mãn ta đi, cháu trai yêu quý của ta." Vortigern ngắt mạnh suy nghĩ của anh, tay hắn trườn lên bắp chân của Arthur như một con rắn, như thể đã làm điều đó vô số lần.

Arthur bế Vortigern lên giường, có thể thấy một mảng nước sẫm màu trên bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng của hắn ta. Chỉ cần dùng ngón tay chạm vào bờ mông đầy đặn của hắn qua lớp vải ướt đẫm nước là có thể khiến omega phát ra tiếng rên rỉ không thể kiềm chế. Anh vén áo choàng của Vortigern lên, hai cái đùi trắng như tuyết vặn vẹo cọ sát vào nhau, cố gắng giảm bớt dục vọng. Chất lỏng trong suốt từ bên trong rỉ ra khiến toàn bộ phần hông đầy đặn được bao phủ đầy ướt át, cảnh tượng này đủ để khiến bất cứ alpha nào cũng phải mất lý trí.

Arthur mặc một bộ đồ rất dễ di chuyển, khó cởi ra hoàn toàn nhưng để lôi cự vật cứng ngắc dưới đáy quần ra thì quá dễ. Hình ảnh người trước mắt chính là sợi dây ranh giới cuối cùng của dục vọng, khiến anh hoàn toàn bị cuốn vào tấm lưới nhện đan bởi omega và chất pheromone ngọt ngào. Anh vẫn luôn là một người ôn nhu, nhưng lần này anh bỏ qua việc mở rộng người kia mà đi thẳng vào da thịt đỏ thẫm đang sung huyết.

Ngay cả trong một cảnh đáng xấu hổ như vậy, Omega kia vẫn ngẩng cổ lên một cách duyên dáng như một con thiên nga. Sự cao quý của Vortigern được khắc vào trong xương, và hắn không thể bị lay chuyển bởi bất kì sự vấy bẩn nào. Hai người họ rên lên cùng một lúc khi Arthur đâm vào. Cơn đau của sự xâm nhập thô bạo vô cùng khốc liệt, dù bên trong hậu huyệt chảy đủ dịch nhưng cũng quá khó khăn để mở rộng đến độ rộng thích hợp với cự vật to lớn kia. Bức tường bên trong ẩm ướt và mềm mại quấn chặt lấy kẻ xâm nhập, như muốn vắt đi giọt máu và mồ hôi cuối cùng của nó.

Arthur cũng đẫm mồ hôi như Vortigern. Họ đều quá háo hức, thậm chí bắt đầu nhập cuộc mà không điều chỉnh được tư thế thích hợp. Arthur mạnh mẽ như một con sư tử, cơ bắp rắn chắc như sắt không thể lay chuyển. Còn Vortigern thì mềm mại và quyến rũ như một vũng nước, yếu ớt nằm trên giường còn eo bị Arthur siết chặt từ sau lưng - chắc chắn sẽ để lại vết bầm thẫm. Vòng eo của Alpha chuyển động nhịp nhàng, như thể anh ta sắp chọc thủng Vortigern.
Vortigern bắn nhanh, từ đôi mắt chảy ra giọt nước mắt lăn dài, tiếng rên rỉ và thở dốc của hắn đột nhiên biến mất. Arthur chỉ cảm thấy dương vật của mình bị siết chặt hơn, và cậu gầm lên từ cổ họng như một con mèo lớn. Sau khi đạt cực khoái, Vortigern mất toàn bộ sức lực và gần như bị treo trên dương vật của Arthur. Arthur rút dương vật của cậu ra, lật Vortigern nằm trên giường, sau đó nhấc một bên đùi vẫn còn đang co giật của hắn, lộ ra cái hang đỏ đậm với bọt mịn và chất lỏng trong suốt chảy ra. Arthur một lần nữa lại đẩy cự vật của mình vào bên trong.

Một omega trong thời kỳ động dục không bao giờ thỏa mãn. Lỗ thịt khát khao ngậm lấy toàn bộ côn thịt, tham lam không chịu buông ra một chút nào. Vortigern nắm lấy ga trải giường, như thể muốn bóp nát trong tay, tiếng rên khóc của hắn càng lúc càng lớn, theo nhịp điệu khóc lóc đứt quãng. Cuối cùng hắn chỉ có thể mở miệng, nhưng không thể phát ra âm thanh. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, sáng lấp lánh đẹp đẽ nhưng lại mờ nhạt bởi nhục dục.

Arthur biết mình không nên tiến vào khoang sinh dục của Vortigern, nhưng cuối cùng anh đã làm thế. Bản năng của Omega khiến Vortigern xiết đùi mình câu vào lưng Arthur như một con chó cái dẫn dụ anh ta. Arthur biết mình cũng không nên tạo ra một nút kết bên trong Vortigern, nhưng anh ấy đã làm được. Omega bị choáng ngợp bởi dục vọng, không thể làm gì khác ngoài việc tạo ra một âm thanh thỏa mãn tuyệt vời.

Cao trào liên tục và dồn dập vắt kiệt sức lực của Vortigern. Arthur dần dần định thần lại, anh đặt đùi Vortigern xuống, người cậu của anh dang rộng đùi của hắn như một nô lệ tình dục bị hỏng, vô tư phơi bày bộ phận sinh dục bị tra tấn. Áo ngủ vén lên trên ngực, bị xé toạc. Dấu hôn đỏ tươi trên ngực và cổ vẫn chưa phai mờ, dấu tay lộn xộn trên eo và gốc đùi đã bắt đầu chuyển sang màu xanh lam, đùi trong và đường nối hông vẫn còn dính đầy chất lỏng trong suốt và trắng đục. Thứ chất lỏng sền sệt chứa đầy tinh dịch trào ra từ lỗ nhỏ, làm bết dính đám lông chồn của tấm thảm dưới mông hắn với nhau, và toàn bộ cảnh tượng là quá mức dâm dục.

Arthur để hắn trần trụi nằm giữa tấm nệm lông chồn, Vortigern liền ngủ thiếp đi. Bộ lông đỏ thẫm khiến cơ thể người kia trắng như tuyết, nếu không phải đôi môi sưng đỏ, vết bầm cùng tinh dịch ở eo và hông thì hắn gần như thuần khiết, đẹp không lẫn chút phàm trần.

Anh đã làm ô uế Vortigern - Arthur nghĩ. Hoặc bản chất hắn ta chính là một con chó cái.

Anh mặc quần vào, khuỵu gối và hôn lên mu bàn tay Vortigern một cách chân thành.

"Gặp lại sau, hoàng thúc."

2.
Vortigern đã giết tất cả lính canh trong phòng ngủ đêm hôm đó, vì tội không hoàn thành nhiệm vụ. Hắn biết rằng đám đông nổi loạn đã đốt kho rượu, và đó là hành động khiêu khích khó chịu của Arthur đối với hắn. Cơn giận của hắn lên đến đỉnh điểm từ đêm đó, những tên luôn alpha nghĩ rằng trời đất cũng đều sẽ khuất phục dưới bộ phận sinh dục của họ.

Không một alpha nào có thể chiếm hữu Vortigern, Uther không thể và Arthur cũng không thể. Cho dù cái giá phải trả là máu của tình yêu.

3.
Trong tháp cao, không có đồ đạc gì khác ngoại trừ chiếc giường lớn chính giữa, trong phòng không có vật sắc nhọn, tất cả cửa sổ đều được hàn chắc chắn. Dù vậy, chân của tù nhân vẫn bị xích sắt trói chặt xuống đất, sợi xích chỉ vừa đủ có thể đi đến cửa sổ xa nhất.

Tháng Hai ở Anh lạnh đến mức có thể khiến đàn tuần lộc đóng băng, nhưng bên trong căn phòng lại ấm áp như mùa cỏ mọc và chim chích chòe bay. Người tù bước chân trần trên tấm thảm dày - chính là người kia đã ra lệnh cho tầng dưới dùng củi đốt để sưởi ấm trên này cả ngày lẫn đêm. Đây là một thứ xa xỉ mà ngay cả người thống trị sừng sỏ cuối cùng cũng chưa từng có.
Mắt cá chân trắng như ngọc của hắn bị một chiếc vòng sắt nặng nề khóa chặt, cho dù chiếc vòng sắt được bọc trong bằng loại bông mềm nhất và lông thỏ nhưng cũng sẽ để lại vết đỏ nhạt. Vortigern khoác trên mình bộ lông báo tuyết, dưới lớp lông chỉ có một chiếc váy ngủ mỏng manh. Hắn ngồi dựa vào góc phòng, xung quanh là đống sách và giấy da rải rác.

Đọc sách, đây là trò tiêu khiển duy nhất mà các tù nhân trong tòa tháp này có thể làm.

Tuy nhiên, sự đơn độc quý giá này nhanh chóng bị phá vỡ, và Vortigern có thể nhận biết người ngoài kia là ai từ tiếng bước chân phát ra sau cánh cửa gỗ. Tiếp theo là thời gian năm phút để mở khóa. Vortigern cúi đầu, đọc từng chữ một trong quyển truyện dân gian Ireland. Nhưng mỗi khi một chiếc khóa được đánh rơi, trái tim anh lại chùng xuống một chút.

Ổ khóa cuối cùng rơi trên mặt đất, người đàn ông bước tới dưới gió lạnh, tên bảo vệ bên ngoài đóng cửa lại và bắt đầu khóa ổ khóa một cách kính cẩn.

"Ngươi nên mặc ấm hơn, dù sao thân thể cũng không tốt như trước." Người đàn ông tóc vàng to lớn cởi áo choàng tuyết và áo khoác bông. Rõ ràng là nhiệt độ trong phòng quá nóng đối với anh ta. Nhưng khi anh vô tình nắm tay Vortigern, đôi tay lạnh lẽo ấy thật đáng sợ.

Vortigern không cố rút tay lại, hắn biết điều đó là vô ích. Arthur in đôi môi nóng bỏng của mình lên các đốt ngón tay trắng của Vortigern, như thể đang cố gắng làm ấm cơ thể hắn.

Vortigern cảm thấy bối rối trước hành động dịu dàng và bình yên như vậy. Hắn ta đã bị giam cầm suốt nửa năm, hoặc một năm, hoặc chỉ hai tháng. Đúng là cuộc sống trong tù khiến người ta mất cảm giác về thời gian. Khoảnh khắc thanh kiếm xuyên qua cơ thể mình, hắn nghĩ rằng tất cả đã kết thúc. Không may mắn như hắn nghĩ. Vortigern hôn mê nửa tháng, một nữ pháp sư đã cố gắng hết sức để lôi hắn trở lại địa ngục này, đó lại là mệnh lệnh từ chính đứa cháu thân yêu của mình. Nói tóm lại, trong suốt khoảng thời gian này, Arthur ngày nào cũng leo lên tháp, phần lớn thời gian đều là tới để phát sinh quan hệ với hắn, có lúc chỉ ngồi im lặng quan sát người kia.

Vortigern lớn lên trong địa ngục, sự tức giận và thờ ơ đôi khi lại khiến hắn thấy yên tâm, nhưng sự ấm áp lại chỉ có thể đổi lấy sự thờ ơ của hắn, hoặc thậm chí khơi dậy sự tức giận. Gương mặt hắn vẫn như một vũng nước đọng giữa trời đông giá rét, lại rút tay về, gom những tấm da thú treo trên vai.

Arthur kéo xương hàm gầy guộc của Vortigern, và vị vua khôn ngoan cuối cùng cũng lộ ra hàm răng tàn nhẫn của mình. Anh ngậm lấy đôi môi nhợt nhạt, nứt nẻ nhưng mềm mại, căng mọng của Vortigern, giống như một người Viking đang mút một con hàu đầy đặn nhất. Sử dụng lưỡi của mình như một con dao, anh cạy hàm răng đang đóng chặt của Vortigern và phóng thẳng vào cái miệng không hề chuẩn bị của hắn. Hai má Vortigern nhanh chóng ửng hồng bất thường, một nụ hôn ngắn ngủi có thể bóp nát cơ thể yếu ớt của hắn, hắn thở gấp gần như nghẹt thở.

"Ta muốn em, tất cả của em."

Họ không thể đợi được đến giường, ân ái ngay trên đống sách mốc meo tại đó. Arthur ôm lấy chân của Vortigern, và với một cú giật mạnh, mông của hắn đập vào đùi vị hoàng đế kia. Dưới áo ngủ của hắn ta không mặc gì, bởi vì động tác vừa rồi đã trượt về phía sau, lộ ra hai cái đùi đầy đặn. Bờ mông vẫn còn đang run rẩy, và chất lỏng đã bắt đầu chảy ra từ da thịt mềm mại giữa hai vạt áo.

Arthur không khuếch đại hậu huyệt của người kia. Họ chỉ vừa mới làm tình hôm qua, và những vết bầm tím và vết đỏ trên làn da trắng của hắn là bằng chứng cho cuộc mây mưa tối qua hoặc thậm chí sớm hơn. Huyệt đạo của Vortigern vẫn mềm và mở vừa phải, và chúng trở nên ẩm ướt do pheromone của alpha. Arthur ép chặt quy đầu đỏ vào khe hở ở mông và trượt vào trong cái lỗ mềm mại của omega.

Vortigern hầu như không tạo ra một âm thanh nào, và Arthur chỉ nghe thấy một vài tiếng kêu rên rỉ nhỏ như mèo kêu. Anh chán ghét mỗi khi Vortigern thế này, rõ ràng chỉ là một con chó cái dưới thân nam nhân nhưng bộ dáng của hắn lại ngay thẳng như là ngồi ở trên ngai vàng đại sảnh, thay vì ở trên cự vật của anh. Arthur càng dữ tợn, anh quen thuộc với bộ phận sinh dục của Vortigern như cái hầm nhỏ của mình. Anh đánh trúng điểm cực khoái khiến Vortigern phát điên hết lần này đến lần khác. Cho đến khi chiếc mặt nạ trang nghiêm và xinh đẹp của Vortigern cuối cùng bị nứt vỡ, nữ hoàng băng giá đã bị tan chảy bởi đam mê, và những giọt nước mắt từ khóe mắt chảy ra, khiến trái tim sắt đá của nhà vua như nóng lên.

Đùi của Vortigern bị Arthur ôm chặt giữ chặt lấy, nơi giao hợp chảy ra dâm dịch làm ướt một mảnh giấy da mà anh không biết nó rơi từ đâu. Bất chấp sự miễn cưỡng của chủ nhân, bộ phận sinh dục của omega vẫn trung thành phát huy vai trò của mình, dính chặt vào cự vật rực lửa của Arthur. Arthur cúi xuống hôn lên bờ ngực trắng nõn của Vortigern. Núm vú của Vortigern đặc biệt nhạy cảm, không thể cưỡng lại sự kích thích, hắn cố đẩy mạnh cái đầu vàng của Arthur ra sau, một tiếng rên rỉ run rẩy thoát ra từ cổ họng. Nhưng Arthur hiển nhiên không có ý định tha cho hắn, anh nhẹ nhàng dùng răng cắn vào đầu vú mỏng manh rồi kéo qua kéo lại. Omega kêu lên, Arthur cảm thấy lỗ nhỏ dưới thân siết chặt lấy mình điên cuồng, bắp đùi mềm mại trong tay cũng trở nên cứng ngắc.

"Nếu em sinh con, liệu sữa có chảy ra ở đây không?"

Omega hét lên và bắn ra ngoài, có lẽ anh vẫn đang hét "không". Nhưng có ích lợi gì? Anh không thể ngăn Alpha phóng hết tinh dịch bên trong mình. Tù nhân tội nghiệp không thể ngăn cản bất cứ điều gì, thậm chí còn không thể giữ được phẩm giá cuối cùng của mình. Có lẽ hắn nên cảm ơn vì Arthur đã không bắn tinh dịch vào mặt hoặc miệng anh như trước và sau đó buộc anh phải nuốt nó.

Vortigern vẫn đang cố gắng kéo chiếc váy ngủ của mình xuống để che đi phần bụng và đùi lốm đốm của mình, Arthur đã bế hắn lên và đặt lên giường. Người đàn ông trung niên còn đang rưng rưng cuộn mình run rẩy như con tôm nấu chín, Arthur nhét chăn bông cho hắn, từ phía sau ôm lấy, vuốt ve cái bụng vẫn còn ướt của hắn.

"Em sẽ sinh cho tôi một đứa con, Vortigern."

Chương 2 : Trung

4.
Vortigern thức dậy với vẻ thất vọng. Không biết từ khi nào mỗi lần chìm vào giấc ngủ đã biến thành một sự chờ đợi về cái chết đối với hắn, và tỉnh dậy là sự tuyệt vọng trong vô vọng. Hắn thực sự cảm nhận được sự đau nhức và yếu ớt của cơ thể, và sự trống rỗng của tâm hồn.

Thần chết cười chế giễu trong bóng tối, nghe như củi cháy trong lò sưởi.

Bất quá, nhiệt độ của hắn không thấp, có lẽ là bởi vì đứa cháu giống như cái lò nhỏ kia đanh nhốt chặt hắn trong tay, hoặc có lẽ đây là dấu hiệu của việc hắn đang bước vào thời kì động dục.

"Em có nhận ra nơi này không? Vortigern?" Arthur nhanh chóng nhận ra sự thức tỉnh của hắn, và anh ôm lấy người chặt hơn. Vortigern mở mắt và thấy rằng anh đã được chuyển đến một phòng giam mới vào lúc anh đang ngủ. Rộng rãi hơn, lộng lẫy hơn.... và đáng sợ hơn.

"Ta đã làm việc chăm chỉ để làm cho nơi này trông giống hệt như cách đây 15 năm."

Đây quả thực là rất nhiều nỗ lực được bỏ ra. Những hoa văn quen thuộc trên trần nhà đập thẳng vào mắt hắn. Khi cung điện bị chính tay Vortigern đốt cháy, khói lửa gào thét thắp sáng cả bầu trời đêm, những bức tranh tường và chạm khắc tinh xảo, tao nhã của quá khứ đều đã bị thiêu rụi trong làn khói đen năm xưa đó.
Bây giờ, những tác phẩm điêu khắc và bức tranh tường đó đang được treo trên tường, và thậm chí mức độ hao mòn y như lúc đó. Cứ như thể các vị thần đã làm phép đảo ngược thời gian vậy.

Vị hoàng đế trẻ tuổi đạt ý muốn bằng giọng điệu chế nhạo của mình: "Bây giờ, chúng ta hãy xem nơi nào trong căn phòng này không có dấu vết của việc em và Uther ân ái ngày xưa."

Mặc dù chu kỳ kinh nguyệt của Vortigern bị xáo trộn, nhưng Guinevere vẫn cố gắng tìm ra khi nào hắn ta sẽ đến kỳ phát dục tiếp theo. Arthur đã đưa anh ta đến đây đúng giờ, cung điện nơi Vortigern và Uther đã trải qua vô số lần động dục trong quá khứ.

Sự từ chối của Vortigern bị nuốt chửng trong nụ hôn như lửa của Arthur. Chất pheromone có mùi rượu mạnh lướt qua từng tấc da thịt của Vortigern như một cơn sóng thần, và tình cảm trong omega cũng dâng trào đến bờ biển.

Arthur thọc ngón tay vào bộ phận sinh dục ướt át của Vortigern, bóp và xoa thẳng vào nơi quen thuộc. Vortigern cảm thấy lý trí dần dần bị rút lại, và dục vọng xâm chiếm toàn bộ ý thức một cách không thể cưỡng chế. Cự vật của hắn ta là thứ đầu tiên phản bội và cứng lên run rẩy, Arthur véo nó, và buộc người chú của hoàng đế phải hét lên với một kỹ thuật thô bạo.

Arthur nhấp vào bên trong hắn. Theo cách truyền thống nhất, anh mở rộng đùi và giữ hông một cách chậm rãi và chắc chắn. Hoàng thúc của anh đã giảm cân rất nhiều, nhưng mông vẫn đầy đặn và mềm mại. Họ giao hợp cả ngày lẫn đêm, nhưng hậu huyệt vẫn căng và đàn hồi.

Một con chó cái sinh ra để làm tình. Trái tim của Arthur đầy lửa, và anh ta đâm vào một cách tức giận.

"Ngày xưa Uther đụ em như thế này à?" Anh không hiểu cơn tức giận không thể giải thích được này từ đâu ra. Có lẽ anh ghét Vortigern như một con chó cái thực sự. Có lẽ anh ghen tị với việc phụ vương đã chiếm hữu Vortigern từ lâu rồi. Có lẽ anh phẫn uất vì nhớ Vortigern của quá khứ trẻ trung và tươi đẹp, vì tất cả cuộc ân ái đã từng diễn ra trong cung điện này, đầy rẫy những tiếng la hét dâm đãng nhất và những tưởng tượng thô tục nhất.

"Làm ơn, đừng như thế này ..." Hai má Vortigern đỏ bừng, miệng phát ra âm thanh cự tuyệt trong tiềm thức, nhưng đùi lại nhiệt tình kẹp lấy eo kẻ hung hăng kia. Động dục khiến omega mất hết nhân phẩm và lý trí, hoàn toàn khuất phục trước dương vật của Alpha.

Nhìn xem, hắn đúng là một con chó cái quyến rũ, hắn đã từng là hoàng đế hung ác tàn nhẫn, thế nhưng khi ở trên giường lại phát ra dục vọng yếu ớt như vậy, ép buộc Alpha càng phải làm hắn nhiều hơn.

Arthur buông ra, để mông trắng nõn của Vortigern rơi xuống ga trải giường, cơ quan sinh dục của hắn trượt ra khỏi hậu huyệt omega bằng một tiếng nổ, nơi da thịt mềm mại vẫn còn đang mở hấp háy, và nước không ngừng chảy ra.

Vortigern mở đôi mắt đẫm nước, trông bối rối như một thiếu niên vô lực không thể tự chủ, bắp chân vẫn miễn cưỡng xiết lấy eo Arthur, cố gắng đưa anh vào sâu hơn và nhanh hơn.
Vortigern lại bắt đầu cầu nguyện nhẹ nhàng, xen lẫn giữa "làm ơn" và "tôi muốn" với tiếng khóc ngắt quãng. Phần hông ướt đẫm của hắn đang cọ xát với ga trải giường, hai chân anh mở rộng và nâng hông lên cao về phía Alpha. Dương vật của Arthur cao hơn, nhưng anh ta thờ ơ không muốn động.

Vortigern mất kiên nhẫn, lăn lộn, quỳ gối và chu cái mông mập mạp như một vật hy sinh. Hắn dùng ngón tay kéo cái lỗ nhỏ ra rộng hơn, cầu xin chủ nhân thương xót.

Arthur vuốt ve bờ mông dâm mỹ của hắn. "Nói cho tôi biết, em có phải là một con chó cái không?"

Vortigern rùng mình vì cái chạm alpha, giọng run run "Đúng, đúng. Tôi là một con chó cái."

Một cái tát rõ ràng vang lên trong căn phòng trống, tiếp theo là tiếng hét the thé của Vortigern. Anh ta lắc mạnh hơn.

"Ta là một con chó cái! Con chó cái của ngươi!" Hắn khóc và gọi tên của Arthur, hoặc có lẽ là của Uther. Sau đó cự vật của Alpha xâm nhập vào cơ thể hắn ta một cách tàn bạo.

Vortigern không phát ra âm thanh, nhưng toàn bộ cơ thể đang run rẩy. Hắn lên đỉnh ngay lập tức.

Arthur tiếp tục đánh vào lối vào sâu của omega. Sau cao trào, Vortigern vẫn tầm sso ngủ bị xé rách và không ngừng la hét vì tác động của Arthur.

Alpha cuối cùng cũng đập mở khoang sinh dục đang đóng kín và đổ tinh dịch nóng hổi vào trong khoang bụng. Anh đứng thẳng dậy và nâng mông omega lên để đảm bảo rằng không có chất lỏng nào trào ra khỏi cái lỗ đang khép chặt. Nhưng anh không cần phải làm như vậy, khoang sinh dục tham lam đã nuốt trọn từng giọt tinh dịch.

Cơm cao trào tràn ngập tâm trí Vortigern, giống như một cơn ác mộng bị thủy triều bóp nghẹt không biết bao nhiêu lần. Hai mắt hắn trợn trắng, như thể nghe thấy có người gọi mình, âm thanh dường như từ xa xa truyền đến.

————————————
Uther hái một bông hồng hoàn hảo nhất và đặt nó vào một khay có súp và bánh mì. Tóc anh đen như màn đêm, khuôn mặt tuấn tú và tỏa nắng. Vì không có thời gian sửa sang nên trên chiếc cằm nhẵn nhụi đã xuất hiện lấm tấm một vài sợi râu.

Anh mang khay đi qua hành lang và đến phòng ngủ, cung điện trống trải đầy hương vị của rượu mạnh và mùi hoa hồng êm dịu, đó là tình yêu của alpha và omega trong thời kỳ động dục. Tất cả thuộc hạ đều ẩn mình trong bóng tối, tạo ra ảo giác rằng chỉ có hai người trong cung điện này.

Chàng thiếu niên kia đang trần truồng nằm trên tấm ga trải giường, quanh eo chỉ có một lớp vải tuyn. Dáng người mảnh mai, mảnh khảnh, cặp mông dâm đãng đang đối diện với anh ta, còn có dấu tay và dấu hôn ngày hôm qua để lại. Uther đặt khay lên bàn, từ phía sau trèo lên giường, xé lớp vải tuyn, lộ ra một cơ thể màu hồng.

Uther hôn lên đôi môi ửng hồng: "Chào buổi sáng, em trai của anh."

————————————

Mái tóc xoăn màu nâu dính vào vầng trán ướt đẫm mồ hôi của omega, hắn ngẩng đầu lên mở miệng nhưng lại không thể phát ra tiếng, nước mắt không ngừng rơi xuống khóe mắt như hạt vỡ. Người hầu gái trong cung điện đi lên đi xuống với cái chậu đầy máu, thuật sĩ và bà mụ nắm tay bảo hắn cố gắng hít sâu và rặn mạnh ra. Hắn cứ trằn trọc trong đau đớn suốt đêm cho đến khi đứa trẻ nhăn nheo được đưa ra và cất tiếng khóc đầu tiên.

Hai bên thái dương của Uther đã hơi xám xịt, và anh bế cô gái nhuốm máu lên và tiến đến bên Vortigern. Omega mới sinh xong đamg khóc nức nở hấp hối, Uther hôn lên cái trán ướt đẫm mồ hôi của hắn.

Vortigern đặt cô con gái đang khóc của mình quanh ngực mình, đưa núm vú của mình vào miệng cô gái, con bé nhắm mắt và bắt đầu bú.

Uther đã hôn hắn và con gái của họ, nhưng những giọt nước mắt của Vortigern không chỉ vì nỗi đau khi sinh con. Anh dâng hiến cơ thể của mình cho Uther, chấp nhận để anh đánh dấu mình và thậm chí sinh con cho anh, nhưng là người duy nhất có thể nhận được phước lành trong tòa lâu đài này là một người khác. Một Omega nữ tóc vàng. Vortigern hiển nhiên là người thân cận nhất với Uther, nhưng hắn ta chỉ có thể trở thành người tình nửa đêm, một trò tiêu khiển trong cung.

Uther không thể nhìn thấy trái tim đang rỉ máu của Omega mà chỉ nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của hắn.


Chương 3: Hạ

5.
Khi thời tiết ấm dần lên, Arthur đi săn một con nai cho Vortigern. Đó là một con hươu hoa non rất đẹp với bộ lông mềm mượt, óng ả, nhẹ và ấm áp, rất thích hợp cho người đang mang thai ốm yếu.

Ngay cả những bức tường cung điện dày đặc cũng không ngăn được hơi thở của mùa xuân. Hoa trà và hoa hồng được cắm vào chiếc bình sứ từ phương Đông, và những chồi non đang nhú ra từ cành cây chết bên ngoài cửa sổ. Mọi thứ đang mang lại một cuộc sống mới. Vortigern được phép đi dạo trong khu vườn của cung điện, "Điều đó tốt cho ngươi và con của ngươi," Arthur nói. Ngay cả Arthur cũng hạnh phúc hơn rất nhiều, lần đầu tiên sắp làm bố, anh ấy cũng giống hệt như Uther 20 năm trước.

Chỉ có Vortigern là vẫn đang chết mòn. Ngay cả khi hắn nằm trên giường 2/3 thời gian trong ngày, đôi mắt của hắn vẫn có màu xanh xám. Trông hắn hốc hác, sức sống đều dồn xuống tích tụ ở hông và ngực tận tâm cho việc sinh nở và cho con bú.

Arthur ôm Vortigern ngủ như một người chồng tài giỏi, quấn lấy hắn trong lớp pheromone dịu dàng. Khi ngửi thấy mùi hương hoa hồng đã lên men và ăn mòn trong không khí, anh liền làm tình với hắn một cách dịu dàng. Họ như rơi vào im lặng và thấu hiểu nhau lạ lùng. Vortigern biết Arthur thực sự muốn có đứa trẻ, nhưng điều đó là không thể. Hắn đã già và suýt chết một lần nữa. Hơn nữa, một kẻ độc ác như hắn không đáng có thêm một đứa con, và đứa trẻ này rất có thể sẽ chết trong bụng, dù anh ta có muốn hay không.

Những omegas mang thai sẽ không động dục vì chúng luôn ở giai đoạn bán động dục. Một phần áo ngủ và ga trải giường của Vortigern lúc nào cũng ẩm ướt. Khi Arthur trở lại vào buổi tối, Vortigern bị dày vò bởi ham muốn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh. Điều này có khi lại tốt, không cần thiết phải dùng cường bạo ép hắn nữa.

Vortigern nằm nghiêng trên giường, Arthur dựa vào eo anh và tiến vào anh từ phía sau. Vortigern sẽ ôm bụng và thở hổn hển, trông ngoan ngoãn như một người vợ thực sự. Đôi khi dữ dội hơn, Arthur sẽ nâng một bên đùi của Vortigern lên, để lộ toàn bộ phần bụng và bộ phận sinh dục của hắn. Hoặc đơn giản là mở rộng chân hắn và tiếng vào từ phía trước. Bộ ngực của Omega lắc lư lên xuống - hẳn là rất đau, vì Vortigern lần nào cũng khóc và dùng tay bảo vệ bộ ngực trắng như tuyết và mềm mại của mình.

Khi mùa hè bắt đầu sang thu, Vortigern thực sự có sữa, và bộ ngực của hắn lớn hơn trước đến không thể ôm nó bằng một tay. Khi Arthur nhào nặn chúng, phần thịt vú trắng như tuyết sẽ nộn ra khỏi ngón tay, và núm vú không ngừng rỉ ra sữa tanh. Vortigern giống như trái đào chín mọng tan chảy chỉ cần một lần chạm vào ngực cũng có thể khiến hắn hét lên cực khoái.

Dù muốn hay không, đứa trẻ cuối cùng cũng được sinh ra vào tháng 11, một cô bé tóc vàng, và Arthur đặt tên cho cô bé là Ivory. Vortigern không hiểu đây là quả báo hay sự cứu rỗi, nhưng nụ cười và sự quyến luyến vô thức của đứa trẻ với hắn khiến trái tim đã chết của hắn lại gợn lên như cơn sóng trên mặt nước tĩnh lặng.

Arthur nhận thấy Vortigern có vẻ khác hẳn sau khi sinh, khung cảnh đậm tình mẫu tử khi vừa bế con vừa cho con bú khiến Arthur rất xúc động. Anh thường ôm Vortigern từ phía sau khi đặt đứa trẻ đang ngủ trong nôi. Để không đánh thức đứa trẻ, Vortigern có thể sẽ chấp nhận những yêu cầu của Arthur. Hắn thậm chí sẽ đồng ý ngồi lên trên cự vật của Arthur để Arthur có thể chơi với bộ ngực của mình.

Bầu vú vẫn còn rất mẫn cảm sưng lên, trước mắt Arthur có sóng sữa trắng xóa đung đưa, trên đầu núm vú còn dính một tia sữa, toàn bộ bầu vú đều dính một tầng ẩm ướt. Arthur cầm chúng trong tay và nhào nặn chúng một chút, và Vortigern sẽ cắn môi và rên lên một tiếng chán nản. Arthur lại dùng đầu lưỡi liếm lên núm vú đỏ thẫm, Vortigern sẽ kêu lên không ngừng, tự mình nhấp trên dương vật của Arthur nhanh hơn và chính xác hơn, tiếng da thịt va chạm thậm chí lấn át tiếng thở hổn hển. Trong lúc cao trào, Vortigern thậm chí sẽ ôm chặt lấy lưng anh, sự quyến luyến và vẻ ngoài bất lực của hắn cũng đủ làm tan chảy bất cứ trái tim sắt đá alpha nào.

Khi thời tiết trở nên lạnh hơn, Arthur đi săn về cho Vortigern nhiều da thú và đặt một số con thỏ làm áo khoác cho Ivory. Trước mùa đông, họ chuyển trở lại tòa tháp ấm áp, nhưng bốn ổ khóa đã giảm xuống còn một. Người mới làm cha kia rõ ràng không đủ kiên nhẫn để đợi thêm năm phút khi ông muốn gặp con gái mình. Vortigern thì trông đẹp hơn nhiều, tình yêu dành cho con gái của hắn đã khiến hắn như sống lại. Alpha một lần nữa chinh phục được omega cứng đầu bằng tình dục và khả năng sinh sản, và câu chuyện luôn kết thúc hoàn hảo như vậy.

6.
Vortigern đã sống, tham vọng là lẽ sống của hán. Arthur nói đúng, Vortigern là quỷ thật, quỷ sẽ không bao giờ là người tốt. là quỷ chỉ có thể bị tiêu diệt. Ham muốn và sự cảm thông là điểm yếu chết người. Vortigern đã phạm sai lầm như vậy cách đây 15 năm.

Kết thúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#fiction