CHƯƠNG 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chị không thấy có gì thú vị ở đây." Wednesday vừa nói vừa bế con gái nhỏ của mình trong một chiếc dây nịt em bé buộc ở phía trước. Wednesay và con gái của cô có cùng một biểu hiện khó chịu khô khan khi họ lườm Pugsley. Họ trông giống hệt nhau trừ mái tóc, Pugsley cố gắng hết sức để giữ vẻ mặt nghiêm túc.

"À không! Chị nói đúng." Cậu vừa nói vừa ngoảnh mặt đi.

"Đây là một cách rất thuận tiện và hiệu quả để mang-" Wednesday bắt đầu.

"Không không, không phải vậy-" Pugsley bắt đầu và nở một nụ cười rồi lắc đầu. "Đừng bận tâm."

"Chị có." Wednesday nói, nheo mắt lại.

" Mon beau chat noir! " Enid nói khi lao vào phòng khách với bộ dây nịt phù hợp khi bế cậu con trai nhỏ của họ.

" Mon amor... " Wednesday nói trong một lời thì thầm xấu hổ, Pugsley quay đi để giấu nụ cười nhếch mép của mình.

"Tới lúc rồi!" Cô vui vẻ nói khi kéo cậu nhỏ của mình ra và đưa cho Pugsley. Pugsley tái mặt, cậu liếc nhìn Wednesday đang lườm cậu như dao găm. Cậu không muốn xen vào giữa chị gái mình và con của cô ấy nhưng cậu vẫn đưa tay đón bé con.

"Nếu em đánh rơi con chị..." Wednesday nói một cách u ám khi em kéo con gái mình ra khỏi dây nịt của Wednesday.

Pugsley kêu lên và ôm cậu nhóc chặt hơn, Wednesday sải bước chậm rãi và đưa tay về phía con trai mình. Pugsley cẩn thận trao lại đứa trẻ, cậu định chạy trốn khi con trai của Wednesday đã an toàn trong vòng tay của cô nhưng em đã ngăn cậu lại.

"Em có thể giúp chị làm cái nay đươc không?" Em vui vẻ hỏi.

"Tôi có thể giúp em." Wednesday nói rồi bước tới, em vẫy tay cười.

"Tớ không thể nhờ cậu giúp khi đó là quà Giáng sinh của cậu được, ngốc ạ." Em nháy mắt nói.

Wednesday đột nhiên cảm thấy nóng vô cùng còn Pugsley liếc nhìn giữa họ.

"Uh..." Cậu nói trống rỗng trong khi em đã nắm lấy tay cậu.

"Chị chắc rằng em sẽ có rất nhiều gợi ý tuyệt vời." Em cười rạng rỡ khi kéo cậu đi, Wednesday nhìn theo họ cau mày.

"Thing." Cô nói khi ông lướt qua.

" Giúp tôi tìm thứ gì đó để tặng cho Enid." Thing vội vã đến và bắt đầu háo hức ký vào danh sách các đề xuất.

Wednesday cau mày. "Tôi từ chối tham gia vào chủ nghĩa tiêu dùng tràn lan."

Cô vừa nói vừa cúi xuống để Thing leo lên. "Chúng ta sẽ tặng cô ấy một thứ gì đó đặc biệt làm thủ công thật độc đáo."

Cậu bé của cô đưa tay chạm vào Thing và Wednesday nhướng mày. Cô nhún vai và để con trai cầm lấy Thing khi cô đi lên lầu. Thing co giật và vặn vẹo khi cậu bé bắt đầu gặm một ngón tay và làm ông luống cuống ra hiệu.

"Đừng tỏ ra thái quá như vậy, nó còn chưa mọc răng." Ông lại ra dấu lần nữa.

"Không. Ông sẽ không thể nói với Enid, ông có biết tại sao không?" Cô nhìn xuống ông và hôn lên đỉnh đầu con trai mình.

"Ông nghĩ em ấy sẽ cảm thấy thế nào nếu ông phàn nàn về con trai của chúng tôi ?" Thing uốn ngón tay không ngừng nghỉ, Wednesday thở dài và kéo ông ra khỏi đứa con trai đang bắt đầu quấy khóc của cô.

"Con có thể chơi với ông ta theo những gì con muốn sau này nhưng bây giờ ta cần sự giúp đỡ của ông ấy."

Wednesday nói nhẹ nhàng vỗ về con trai mình, cô đi xuống hành lang và có thể nghe thấy tiếng cửa trước mở ra rồi đóng lại, có vẻ như Enid và Pugsley đang tiến vào thị trấn. Wednesday đến cuối hành lang và gõ cửa.

"Chú Fester?" Cô ấy gọi.

Cánh cửa mở ra ngay lập tức và Fester cười rạng rỡ với cô.

"Ôi, cháu gái yêu quý của ta và..." Ông tò mò nhìn con trai cô.

"Lowell." Wednesday nói một cách đơn giản. "Lowell Edgar Addams."

"Lowell." Ông nói thích thú. "Con sói nhỏ sao? cháu có nghĩ vậy không Weds ?" Ông nói ra suy nghĩ của mình.

"Có vẻ... hợp với thằng bé." Wednesday nói khi cô nhìn con trai mình đang cố nhai dây nịt. "Hơn nữa em ấy không tán thành những cái tên mà cháu đã chọn."

"Machiavelli, Sartre, Neichze..." Chú Fester lên tiếng.

Wednesday gật đầu và Fester tặc lưỡi trong khi lắc đầu. "Thật xấu hổ làm sao."

"Đúng ạ." Cô đồng ý.

"Cuối cùng thì cháu đặt tên cho bé gái là gì?" Ông vừa hỏi vừa chìa một ngón tay về phía cậu nhỏ của cô, nó phát ra các tia điện. Lowell ngừng gặm dây nịt để tò mò nhìn và bắt đầu với lấy nó.

"Alcina Larissa Addams." Wednesday nói với một nụ cười nhỏ.

Fester gật đầu hiểu ý, ông vỗ tay vào nhau và dường như chúng phát ra tia lửa nhỏ.

"Vậy, chú có thể giúp gì cho cháu?" Ông háo hức nói.

"Cháu cần tìm một món quà cho Enid." Cô nói và hơi cau mày. "Nó cần phải là một cái gì đó đặc biệt."

" Yule?" Fester tò mò hỏi.

"Rõ ràng là giáng sinh." Wednesdaynói với sự ghê tởm.

"Như nhau." Fester xua tay miễn cưỡng.

"Chắc em ấy đã hiểu nhầm đồ trang trí Yule là đồ trang trí Giáng sinh." Cô vừa nói vừa nhìn những cây nấm hương ruồi treo đầy nhà để phơi. Những nhánh tầm gửi và hạt thông treo trên cửa và một con dê bằng rơm được đặt trong phòng khách.

"Hừm." Fester gãi cằm. "Hoặc là một cái gì đó thực tế hoặc rất không thực tế."

"Như là...?" Wednesday hỏi.

"Kiếm, dao, dao găm, thuốc độc, tất cả những món quà thiết thực." Ông nhún vai. "Bây giờ nếu cháu thực sự muốn thứ gì đó đặc biệt, cháu sẽ chọn thứ gì đó không thực tế như uranium cấp thấp." Wednesday cắn môi, cô thích tất cả những ý tưởng này nhưng cô biết rằng Enid sẽ không thích.

"Có lẽ một cái gì đó nhiều hơn một chút..." Cô ra hiệu một cách mơ hồ. "Nhạt nhẽo hơn à?" Fester nhăn mặt khi cố gắng nghĩ ra điều gì đó.

"Chán... Chán..." Ông lẩm bẩm một mình khi nghĩ. "Búp bê ma ám?"

"Không, còn chán hơn thế nữa." Wednesday nói, khoanh tay trước mặt con trai. "Một cái gì đó nhàm chán nhưng đặc biệt."

"Hàng trộm thì sao?" Ông nói thêm một cách hữu ích.

"Không." Wednesday thở dài.

"Chú không có ích với cháu rồi nhóc con." Ông nói, lắc đầu. "Có lẽ hãy hỏi bố mẹ cháu, họ có thể có nhiều ý tưởng hơn. Nhiều khả năng là những ý tưởng lãng mạn nhưng vẫn là ý tưởng."

"Kinh tởm." Wednesday nói thẳng thừng. "Nhưng có lẽ chú nói đúng."

"Hãy cho chú biết nếu cháu đổi ý, chú có thể có hoặc không có một số mặt hàng mà chú đã đề xuất." Ông nói với một nụ cười ranh mãnh trước khi đóng cửa lại.

"Đã đến lúc tìm abuelos rồi. " Wednesday thở dài khi nhẹ nhàng xoa đầu Lowell.

"Ý tưởng quà tặng hả?" Gomez vừa nói vừa vuốt ria mép khi quan sát đoàn tàu của mình đi vòng quanh bức tranh tầm sâu nhỏ. Mắt ông sáng lên khi tàu tiến đến đầu cây cầu, ông ấn xuống kíp nổ làm cây cầu nhỏ phát nổ và đoàn tàu trật bánh, ông cười rạng rỡ với niềm vui sau đó quay trở lại nhìn Wednesdy.

"Chà, hai con muốn đi đâu?" Wednesday nhướn mày và Gomez tiếp tục. "Ta thấy rằng tạo ra những kỷ niệm là một trong những món quà tuyệt vời nhất mà con có thể tặng cho ai đó."

"Bọn con muốn đi đâu à..." Cô cân nhắc, trầm ngâm suy nghĩ.

"Tại sao không chứ, ta nhớ khi mẹ ta và ta đến Tam giác quỷ Bermuda." Gomez bắt đầu thích thú. "Cuộc phiêu lưu, âm mưu, đam mê-"

"Con sẽ kết thúc cuộc trò chuyện này tại đây." Wednesday vừa nói vừa quay gót rời khỏi phòng.

"Ta hy vọng điều đó đã giúp con, đám mây bão bé nhỏ!" Gomez gọi với theo cô. "Hãy trân trọng thời gian bên cô bé."
.
.
.
.
.
.
"Quà lễ Yule?" Morticia nói đều đều khi cô ấy chăm sóc cây cối của mình.

"Nhiều hơn hoặc ít hơn." Wednesday nói liếc nhìn xung quanh nhà kính.

"Và con biết gì về Yule?" Morticia nhắc khi bà ấy thu hoạch cây tầm gửi từ một trong những cây của mình.

"Đó là một trong những lễ kỷ niệm mùa đông lâu đời nhất trên thế giới. Nó xảy ra vào ngày đông chí, đó là thời gian của sự suy tư và tái sinh." Wednesday liệt kê ra.

"Và nó được tổ chức như thế nào?" Morticia hỏi khi bà buộc những bụi tầm gửi lại với nhau.

"Trưng bày hệ thực vật phát triển mạnh trong cái lạnh khắc nghiệt và không thể tha thứ của mùa đông." Wednesday cho biết khi nhìn xung quanh . "Và hiến tế động vật theo nghi thức."

"Ý nghĩa đằng sau những cây chúng ta trưng bày là gì?" Morticia nhướn mày nói.

"Mẹ có muốn con liệt kê tất cả chúng ra hay đi thẳng vào câu trả lời mà con đoán là mẹ không dẫn con đến kết quả?" Wednesday hỏi một cách nghiêm túc.

Morticia không trả lời mà tiếp tục tỉa cây của mình.

Wednesday lườm cây tầm gửi và đảo mắt. "Cây tầm gửi, một loại cây hemiparasite có thể lây lan qua phân chim." Cô cau có khi nhìn mẹ cô khéo léo ngắt nhánh tầm gửi cuối cùng khỏi cây của mình.

"Mọi người nghĩ rằng nó đặc biệt để đơm hoa kết trái vào mùa đông khi tất cả những thứ khác dường như đã chết. Họ coi đó là biểu tượng của tình yêu, khả năng sinh sản mạnh mẽ và sức sống mãnh liệt." Có một khoảng im lặng kéo dài.

"Và câu đố tiếp theo của mẹ con đã trả lời rồi?"

"Willa yêu quý." Morticia vừa nói vừa nở một nụ cười trên môi. "Tình yêu có nhiều ngôn ngữ. Cách mà con thể hiện nó có thể coi là một món quà."

Wedneaday nhíu mày khi nghe bà nói. Cô tự hỏi 'ngôn ngữ thể hiện tình yêu của em là gì? Đụng chạm cơ thể? chắc chắn là như thế.' Wednesday cứ suy nghĩ miên man. 'Em đã thể hiện tình cảm của mình như thế nào?' Em đã cố gắng hết sức để ưu tiên những thứ mà cô để ý, luôn dành thời gian cho cô thậm chí còn tặng quà cho cô và nói những lời động viên khích lệ với cô.

" Merde. " Wednesday rủa thầm.

Em dường như đã quá hoàn hảo trong mọi ngôn ngữ tình yêu mà cô có thể nghĩ ra. Làm thế nào mà cô có thể tìm hoặc tạo ra một món quà bất ngờ cho em.

"Ta chắc rằng con sẽ suy nghĩ về một cái gì đó." Morticia nói khi bà quay lại chăm sóc xong cây cối của mình.

Wednesday xoa xoa thái dương và nhắm mắt trầm tư. Cô cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình. Cô mở mắt ra lần nữa và thấy mẹ cô đang nhìn xuống cô.

"Chúng ta sẽ đến thăm hai đứa cháu vào buổi tối." Wednesday nheo mắt lại.

Morticia cười nhẹ và nhướn mày. "Con giống Gomez nhiều hơn là giống ta. Mẹ chắc chắn là con sẽ tìm ra thôi."

"Con sẽ không đi theo cách của bố mẹ đâu " Wednesday nói một cách phòng thủ mặc dù trong thâm tâm thừa nhận rằng mẹ cô hoàn toàn có lý khi nói vậy.

"Tất nhiên là không rồi, con yêu. " Morticia không thể không cười toe toét.

"Con đang theo đuổi một cô bé đầy năng động với năng lượng tỏa ra như một cầu vồng sau mưa." Wednesday nhìn đi chỗ khác, mặt hơi xấu hổ. Morticia quay lại và chộp lấy một bụi tầm gửi sau đó bà dúi vào tay cô.

"Chúng ta sẽ đón lũ trẻ sau." Wednesday khoanh tay gật đầu.

" Mon chat! Mon chat! Mon beau chat noir! " Em vui vẻ gọi khi cô bước qua cửa trước.

Trái tim của Wednesday lỗi nhịp khi cô nhìn thấy em vẫy tay một cách tự hào khi khuôn mặt và bàn tay chảy đầy máu. Wednesday lao nhanh xuống cầu thang còn Pugsley lê bước trông có vẻ mệt mỏi. Anh ấy đã đeo dây nịt trẻ em và Alcina đang vẫy tay một cách hào hứng, cô nắm lấy mặt em và kéo vào một nụ hôn dài. Em đỏ mặt trước nụ hôn say đắm bất ngờ.

"Mon loup... " Wednesday thở ra khi cô lùi lại.

Em đang nhìn cô thèm thuồng.

"Đó là món quà Giáng sinh của tôi à?" Cô nói, liếc qua vai em để thấy con nai chết trước hiên nhà.

Mắt em sáng lên và gật đầu liên tục.

"Hoặc có thể là Yule?" Em nói và đưa tay gãi cằm.

"Pugsley đã giải thích cho tớ một số điều hữu ích." Đôi mắt của Wednesday lướt qua anh.

Anh ấy đang lau mồ hôi trên trán và âu yếm nhìn xuống Alcina khi anh làm xù mái tóc nhỏ của cô ấy, Wednesday quay lại với em.

"Tớ đã hy vọng có thể tổ chức một ngày đặc biệt cho chúng ta nhưng tớ cũng không biết nữa, kiểu như một bữa tối lãng mạn hay gì đó kiểu vậy." Em nói, ấn trán vào trán cô.

"Điều đó nghe có vẻ hoàn hảo." Wednesday thở phào. "Và sau đó tôi có thể tặng món quà mà tôi đã chuẩn bị cho em."

"Ohhh!" Em thở hổn hển khi Wednesday bắt đầu hôn dần xuống cổ.

"M-mon chat noir... " Em bắt đầu cảm thấy hơi nóng quanh cổ áo.

Pugsley rên rỉ nhìn thoáng cô.

"Cậu đoán chúng ta sẽ đi tìm anh trai của con bây giờ thôi." Pugsley nói với Alcina khi họ rời khỏi phòng.

"Wednesday..." Em thút thít khi cô luồn một tay vào trong vuốt ve bầu ngực em trong khi tay kia nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ.

"Wednesday..." Em cầu xin trong khi rên rỉ và bắt đầu đáp lại cô điên cuồng.

"Bạn đời của tớ sẽ thỏa mãn tớ chứ?" Em thở hổn hển với đôi mắt khép hờ.

"Và nếu tôi làm thế thì sao?" Wednesday gầm gừ khi mò mẫm em.

"Wednesday!" Em hét lên vì xấu hổ, mặc dù ý nghĩ đó đã khiến em thích thú.

"Đừng lo lắng. Tôi sẽ không làm vậy, mon petit chiot. " Wednesday thì thầm vào tai em.


"Em có thể đưa quà của tôi cho tôi và tôi sẽ đáp lại món quà của em." Những ngón tay của cô đang luẩn quẩn ngay bên ngoài lối vào của Enid khiến em thút thít và vặn vẹo. Wednesday cười khẩy và từ từ bắt đầu rút tay lại. Enid ngay lập tức nắm lấy nó và kéo lại.

"Cậu không thể trêu chọc tớ như vậy rồi dừng lại được." Em phẫn nộ thút thít khi cọ mình vào tay của Wednesday.

"Cậu bắt nạt mình đấy à?" Enid rên rỉ khi đẩy những ngón tay của Wednesday vào trong, em phát ra một tiếng rên nhẹ.

Wednesday bắt đầu đẩy ngón tay của mình vào và ra từ từ.

"Tôi không phải là một kẻ bắt nạt." Wednesday cười khẩy khi véo một bên núm vú của em.

"Tôi chỉ đơn giản là votre chat noir. " Cô hôn lên má Enid và ép mình lại gần Wednesday trong khi bắt đầu chà xát vào tay em.

"Tớ vừa mới có những chú chó con và bây giờ cậu đang muốn khiến tớ mang thai trở lại sao." Em thút thít và cắn vào cổ cô một cách trách móc.

"Cậu thật đê tiện." Em thở hổn hển và đẩy những ngón tay của Wednesday vào sâu hơn. "Tớ muốn dương vật của cậu lấp đầy bên trong tớ nhiều hơn..."

" Mon doux petit chiot có muốn mang thai nữa không?" Wednesday trêu chọc khi hôn nhẹ em.

Enid rên rỉ và cắn cô mạnh hơn.

" Mon chiot thật dâm đãng ." Em ấy rừ rừ đáp lại.

"Wednesday!" Enid giận dữ đột ngột nắm lấy đũng quần của Wednesday.

" Mon chiot. " Wednesday thở mạnh xin lỗi. " S'il vous plait, xin lỗi-moi. "

"Hoặc là đưa tớ lên đỉnh ngay bây giờ hoặc ngừng trêu chọc tớ." Em gầm gừ trong khi cô nhún vai hài hước.

"Được rồi, được rồi." Wednesday nói một cách nhượng bộ.

Cô không muốn vợ mình dỗi đâu.

"Enid?" Em đang hôn cổ cô ấy và bắt đầu đẩy cô về phía bức tường phía xa.

"Enid?" Wednesday hỏi khi em nhìn nhanh xung quanh và phát hiện ra một cánh cửa.

Đôi mắt của em lấp lánh, vội vàng đóng sầm cửa lại và vật Wednesday xuống sàn. Em thở dốc khi cởi bỏ quần áo và leo lên một chân của Wednesday làm cô cảm thấy bối rối và em bắt đầu lắc nó một cách điên cuồng.

"Wednesday..." Enid rên rỉ khi em xoa cái âm hộ đang rỉ nước của mình lên cái chân lộ ra của Wednesday.

Wednesday có thể cảm thấy mình ngày càng ẩm ướt hơn khi nước của Enid tràn ra khắp người cô.

"Wednesday!" Em kêu lên khi bắt đầu tăng tốc, bộ ngực nặng trĩu của em đung đưa khi em áp vào người cô.

"Enid-" Wednesday hổn hển nói.

Đuôi của em đang vẫy dữ dội và núm vú bắt đầu nảy lên từng đợt.

"-Tôi sẽ ngừng trêu chọc em lại." Cô yếu ớt nói.

"Cậu nói chuyện thật ngốc noir." Enid giận dữ nói.

"Cậu đã khiến mọi chuyện đi xa rồi." Cô rên rỉ và thút thít.

Em bắt đầu liếm cổ Wednesday, em muốn nếm thử người bạn đời của mình, ôm chặt lấy cô và hít hà mùi hương.

"Wednesday!" Em thở hổn hển khi cọ sát âm vật sưng tấy đau đớn của mình vào chân cô.

"Tôi sẽ xuất tinh vào trong!" Cô rên rỉ chớp nhẹ mắt và nắm lấy hông em.

"Hãy cho tôi mon loup. Cum mon beau loup fort. " Wednesday nói, nắm chặt lấy em và kéo hông của em vào sát chân mình.

Em hú lên và lên đỉnh ngay lập tức, tinh dịch nóng hổi tuôn ra từ âm hộ phấn khích của Enid khi em cưỡi trên chân người bạn đời của mình. Em thọc móng vuốt vào quần áo của Wednesday và cắn mạnh vào cổ cô hết mức có thể, trái tim của Wednesday đập bùm bụp khi cô nhìn chằm chằm vào người vợ đáng yêu của mình. Cô tận hưởng cảm giác bị những chiếc răng nanh dài chết chóc kẹp lấy cổ và những móng vuốt sắc nhọn đẫm máu đâm vào quần áo của cô. Ngực của Wednesday phồng lên và xẹp xuống nhanh chóng khi em tiếp tục cọ xát cái âm hộ đang ướt sũng của em dọc theo chân cô.

" Mon Dieu. " Enid thở ra, em đã cực kỳ vất vả sau cuộc làm tình.

"Bạn đời của tớ." Enid rên rỉ nặng nề, em từ từ rút móng vuốt của mình và lùi lại, Wednesday nhìn chằm chằm vào em trong sự sợ hãi. Đôi mắt của Enid lấp lánh trong ánh sáng yếu ớt, em bắt đầu tỉnh táo sau cơn cực khoái và nhìn xuống thì thấy quần áo của Wednesday tả tơi và dính đầy máu.

"Xin lỗi về quần áo của cậu." Em cười lo lắng.

"Tôi có mang ít đồ để thay."

Wednesday vừa thở vừa kéo Enid vào một nụ hôn say đắm, thút thít vui vẻ và vẫy đuôi nhanh chóng khi cô tiếp tục ôm em.

"Tôi yêu em, nữ thần của tôi. " Wednesday thì thầm tận tụy.

"Wednesday!" Enid rên rỉ vì xấu hổ.

"Tôi không phải là-" Wednesday ấn mạnh chân hơn vào đũng quần của Enid làm em rên rỉ và bắt đầu chảy nước dãi.

"Em là một món tráng miệng ngon như là mon doux petit chiot. " Wednesday đảm bảo khi cô âu yếm vuốt ve vợ mình.

"Wednesday..." Em kêu lên khi tuyệt vọng bám lấy cô để thỏa mãn bản thân.

"Đ-đút dương vật của cậu vào trong tớ." Em thút thít.

"Vẫn còn quá sớm, mon chiot. " Wednesday nói, nhẹ nhàng hôn em.

"Nó không thể chịu nổi nữa." Em rên rỉ một cách đáng thương.

"Chúng ta đã đợi đủ lâu rồi." Em rúc vào Wednesday và đánh hơi.

"Làm ơn đi tình yêu của tớ." Em háo hức xoa bóp chỗ phình ra của Wednesday.

"Hãy đưa nó vào người bạn đời của cậu một lần nữa."

Wednesday rên rỉ, cô không thể chống cự nữa và xé quần áo của mình ra. Em vui mừng kêu lên ngay khi nhìn thấy người bạn đời run rẩy một chút. Họ đã ngừng quan hệ tình dục trong hơn một tháng, Wednesday muốn chắc chắn rằng em đã hoàn toàn bình phục sau khi sinh những chú chó con của họ. Em rùng mình chờ đợi khi tự cọ mình vào dương vật của cô, em đưa tay ra sau và hướng nó đến lối vào của mình.

"Đi vào chậm thôi tình yêu. " Wednesday nghiêm túc nói khi em bắt đầu đẩy mình cố nuốt hết chiều dài của cô.

Em kêu lên một tiếng rên rỉ và nao núng khi đi được nửa đường.

"Enid!" Wednesday thốt lên với sự quan tâm, em lùi lại một chút.

"Còn quá sớm, tôi biết mà." Wednesday nói khi cô cố gắng từ từ đẩy Enid ra, em nghiến răng và lắc đầu.

"Không! Tớ cần nó." Enid thở hổn hển và thử lại, em đẩy người xuống và hét lên.

"Tớ làm được, không sao đâu." Enid cố điều chỉnh hông và đẩy xuống sâu hơn, em rú lên một tiếng đau đớn và vùng dậy, Wednesday cau mày khi nhận ra em nhăn mặt và vặn vẹo cơ thể.

"Tớ chỉ muốn cảm thấy người bạn đời của mình bên trong tớ một lần nữa." Enid khẽ kêu lên, em gỡ tay khỏi miệng Wednesday và vùi mặt vào vai cô.

"Enid, không sao đâu. Tôi có thể chịu đựng được thêm một thời gian nữa." Wednesday xoa dịu, em gầm gừ rên rỉ và lắc đầu.

"Không thể." Em đáp trả và di chuyển một cách khó chịu. " Nó đau quá."

"Tôi biết-"

"Nó không đau nữa."

"Enid tôi-"

"Tớ muốn làm tình lần nữa."

" Mon amor chúng ta-"

"Tớ muốn cảm thấy dương vật của người bạn đời của mình bên trong tớ một lần nữa." Enid sụt sịt khi em từ từ cưỡi lên xuống nửa dương vật của Wednesday trong khi nhăn mặt. "Tớ muốn hạt giống ấm áp của cậu trong tử cung của tớ."

"Enid dừng lại." Wednesday nói, nắm lấy hông và ngăn em ấy lại.

"Vẫn còn quá sớm, em sẽ làm tổn thương chính mình và tôi từ chối tham gia vào việc có thể làm hại đến bản thân em.

"Lúc đó cậu không nên chọc ghẹo tớ." Enid nói và nhẹ nhàng húc đầu vào vai cô.

"Tôi không nên như vậy." Wednesday thừa nhận, cô định rút ra nhưng em đã ngăn cô lại.

"Cậu có thể để nó ở bên trong lâu hơn một chút được không?" Em hỏi khi ôm cô.

"Tớ nhớ cảm giác của người bạn đời bên trong tớ." Wednesday gật đầu và ôm lấy em, cô luồn một tay qua mái tóc vàng óng và vuốt ve em nhẹ nhàng.

"Tôi cũng đã bỏ lỡ điều này." Wednesday thở khi cô hôn em nhẹ nhàng, họ dụi mũi vào nhau.

"Ôi chúa ơi, tớ trông thật nhếch nhác." Em rên rỉ khi nhớ đến hiện tại.

"Em chỉ đơn giản là tuyệt vời thôi." Wednesday tuyên xưng với tấm lòng chân thành, em khịt mũi nhưng cũng vui vẻ vẫy đuôi.

Wednesday vuốt ve má em và nhìn xuống khi từ từ rút ra, em rít qua kẽ răng và kêu lên, Wednesday chống người dậy và kéo em vào một nụ hôn nhẹ nhàng. Họ áp trán vào nhau.

"Hãy để tôi tắm rửa sạch sẽ cho em, mon chiot. "

Wednesday kéo em trở lại phòng của họ khi màn đêm buông xuống, Wednesday cố nén một nụ cười toe toét và cô từ từ đẩy cửa ra. Em khẽ thở hổn hển, căn phòng được thắp sáng lờ mờ bởi vài ngọn nến và thoang thoảng mùi hoa oải hương, Wednesday dẫn em vào trong và nhẹ nhàng đẩy em lên giường.

"Cởi quần áo ra." Wednesday nhẹ nhàng ra lệnh và em nhìn quanh làm theo.

"Đây là quà của tớ sao?" Em hỏi khi trút bỏ quần áo.

"Chúng ta sẽ kết đôi chứ?"

"Suỵt." Wednesday nói và đặt một ngón tay lên môi.

"Nằm sấp lại đi." Em nghiêng đầu sang một bên nhưng làm như vậy không chút do dự.

Wednesday cũng bắt đầu lột đồ và trèo lên giường, cô ngồi trên eo Enid và đặt tay lên lưng em. Enid đang thở chậm rãi và đều đặn, em tò mò không biết người bạn đời của mình đã lên kế hoạch gì, Wednesday với lấy một cái chai và bắt đầu nhỏ giọt dầu dọc theo lưng Enid, em để lại một tiếng thở dài mãn nguyện khi Wednesday bắt đầu cọ xát nó.

"Wednesday..." Em nhẹ nhàng rên rỉ khi nhắm mắt lại, Wednesday hôn vào giữa cổ và vai em khi cô tiếp tục xoa bóp cho em.

"Điều này thật tuyệt vời."

"Em cảm thấy như vậy là tốt rồi." Wednesday thì thầm khi tay cô lướt dọc cơ thể em.

Cô thích cảm nhận từng đường cong mềm mại của vợ mình dưới những đầu ngón tay, khẽ cau mày khi sờ thấy những vết sẹo dày cộm như dây thừng chạy dài trên lưng em, cô cúi xuống hôn nó.

"Wednesday." Em thở dài.

"Còn đau không?" Wednesday hỏi khi cô từ từ hôn nó.

"Đó là chuyện nhiều năm trước rồi." Enid cười yếu ớt.

Em nhớ là mình nhận những vết sẹo đó là khi bảo vệ Wednesday khi cô mới bắt đầu tham gia học viện. Đó tình cờ là một trong những tai nạn mà họ đã gặp phải sau này cùng nhau. Sau nhiều lần trốn thoát đầy đau đớn và nguy hiểm đến tính mạng em đã bị sốc khi Wednesday quay trở lại học viện ở cấp đại học.

"Tôi chưa bao giờ nói với em rằng tôi đánh giá rất cao những gì em đã làm cho tôi." Wednesday vừa nói vừa quay lại xoa bóp nhẹ nhàng cho em, hai tay cô lướt lên vai và trở xuống phần eo nhỏ của em.

"Tôi nên tập trung vào đâu đây?"

"Bất kỳ nơi đâu cũng được." Em rên rỉ và Wednesday cong môi.

" Mon chiot có thích cái này không?" Cô khẽ rên rỉ và em vội vàng gật đầu.

" Mon chat noir rất giỏi với đôi tay này đấy." Em nói và nhắm mắt lại, Wednesday cười nhẹ không ngừng xoa bóp âu yếm cho em.

"Tôi đang cố nghĩ ra món quà hoàn hảo cho mon chiot," Cô hôn vào cổ.

"Mon amoureux, " Cô hôn giữa hai bả vai của em.

"mon amor, " Cô hôn xuống lưng làm em bắt đầu run rẩy, "bạn đời của tôi," sau đó nâng hông em lên và dang rộng hai chân, em phát ra một tiếng thút thít nhẹ nhàng đầy phấn khích.

"Ma déesse. " Wednesday thì thầm khi cô hôn âm hộ của em một cách tôn kính.

"Wednesday." Enid rên rỉ, cô ấy quá giỏi với cái lưỡi của mình, em bắt đầu vặn vẹo khi Wednesday thăm dò âm đạo của em một cách háo hức.

"Wednesday!" Em phàn nàn khi đẩy mình vào miệng của Wednesday.

" Mon paurve chiot đang nhỏ giọt." Wednesday thở rồi lùi lại một chút.

Cô liếm âm hộ em thật lâu và dịu dàng và Enid kêu lên.

"Ta chatte est Magnifique. " Wednesday rừ rừ khi cô tách nó ra một cách tinh tế.

Em bắt đầu thở hổn hển và đổ mồ hôi khi cô liếm một cách có chủ ý và trìu mến trong từng nếp gấp. Rất nhiều nước chảy ra từ âm hộ của em đến nỗi cô nghĩ rằng mình sẽ lên cơn động dục ngay lập tức. Cô lùi lại để chiêm ngưỡng âm hộ của em một lần nữa.

"Đ-đừng dừng lại!" Em cầu xin trong khi Wednesday mỉm cười và hôn.

"Tôi sẽ không dừng lại..." Cô hôn nó một lần nữa và đưa tay nới rộng hơn.

"Tôi yêu cô bé dưới này của em." Cô đưa lưỡi vào trong âm đạo của em và làm tình với nó một cách say mê.

"WEDNESDAY!! " Em kêu lên sung sướng và nắm chặt ga trải giường.

"Biết vì sao tôi thích không?" Wednesday hỏi trước khi đi xuống dưới.

"W-wwednesday..."

"Bởi vì cơ quan quý giá này đã sinh cho tôi những chú cún con dễ thương mà tôi chưa bao giờ mơ tới." Cô nói giữa những nụ hôn dài đầy yêu thương.

"Ôi Chúa ơi..."

"Tôi đang đưa lưỡi vào sâu bên trong em."

"...Wednesday..."

"Để tôi cho em thấy cách mà một Addam thể hiện tình yêu như thế nào."

"V-Vângg..."

"Em cho phép tôi bắn hạt giống vào trong chứ?."

"...Wwwmm." Em đang rên rỉ và quằn quại khi Wednesday chuyển sang làm tình với âm hộ của em bằng miệng, cô kéo hông em lại gần.

"W-wednesdayyy! Willaa dừng lại! Làm ơn!" Em hét lớn khi lên đỉnh.

"Weds!" Em hú lên khi âm hộ của mình được cô đưa lưỡi vào trong, âm vật co thắt như thế bao bọc lấy người đang hành sự bên dưới.

"Wednesdayyy!" Em hú to hơn khi tinh dịch phun vào cái miệng thèm thuồng của Wednesday, em bám vào giường khi đạt cực khoái còn cô vẫn nhiệt tình hôn và liếm bên dưới của em.

"Wednesday , Willaaa ...-" Em lảm nhảm không mạch lạc.

Wednesday lùi lại với vẻ hài lòng và em gục xuống, cô cảm thấy mình đã chạm vào một thứ gì đó ấm ấm và nhớp nháp trên giường. Sau khi mất một phút để lấy lại bình tĩnh, cô lăn sang một bên và nhìn xuống. Tinh dịch Wednesday dính trên âm hộ, bụng và ga trải giường của em.

" Mon amor. " Wednesday nói rồi đưa tay đẩy Enid nằm ngửa và trèo lên người em.

Em nhắm mắt lại khi cuộc làm tình dừng lại, em chưa bảo giờ cảm thấy cuộc sống của mình sẽ hoàn hảo như vậy. Hoàn hảo đến mức em nghĩ rằng mình đang nằm mơ.

"Tớ yêu cậu Weds..." Em cố gắng thở hổn hển một cách đáng thương.

"Tôi cũng yêu em, mon chiot. "

Wednesday hỏi. "Em thích món quà này chứ?"

"Tớ đã nghĩ là mình sẽ chết trên giường đấy Willa.." Em kêu một cách yếu ớt còn Wednesday thì nhe răng cười.

"Vậy tôi đưa em tới la petite mort? "

" La grande mort. " Em cười vui vẻ.

Wednesday hôn em nhẹ nhàng.

"Cậu có thể thụ tinh cho tớ nhiều hơn nếu muốn~"

"Hai đứa đã khiến tôi hài lòng rồi Enid." Wednesday cười nhẹ khi cô vén tóc ra khỏi mặt em.

"Có thể ôm tớ chứ?" Em yêu cầu đầy hy vọng làm cô khịt mũi.

"Em không cần phải hỏi như thế...." Cô nằm xuống và kéo em lại gần còn em ôm cô một cách vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro