8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


...

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng.

Mới đây mà bé Bae đã lên lớp 6 rồi, còn nhóc chó con cũng đã tọt tẹt lên đến lớp 3. Mọi chuyện vẫn vậy thôi, bé Bae và nhóc chó con vẫn là hàng xóm nhà đối diện của nhau, vẫn mỗi ngày nhìn thấy nhau dù cho có là ngày đi học hay là ngày nghỉ, vẫn thỉnh thoảng bố mẹ Kang đi công tác không về và nhóc chó con sẽ vui vẻ nhảy chân sáo ôm gối qua nhà của bé Bae xin ngủ ké, bé Bae cũng vẫn vậy, thái độ có phiền hà nhưng không bao giờ để nhóc chó con nằm dưới sàn đến quá nửa đêm.

À, có một điều sẽ khác. Đó là bé Bae đã lên lớp 6 rồi, tức là học cấp 2, mà học cấp 2 thì đương nhiên không còn học chung trường với nhóc chó con được nữa. Đoạn đường đi học cùng nhau của cả hai cũng vì vậy mà chẳng còn vui vẻ như lúc trước, bởi vì trường học của bé Bae ở xa hơn trường của nhóc chó con, cho nên lúc nào cũng là bé Bae phải cất công đi xa hơn trường của nhóc chó con một đoạn. Mà nhóc chó con sau khi đến trường đều cố gắng nán lại thêm một lúc để nhìn bóng của bé Bae đi cho đến khi không nhìn thấy nữa thì mới thôi.

Khó khăn là vậy đó, nhóc chó con chỉ muốn mình có thể mau lớn thật là mau lớn, để nhóc chó con có thể vào lớp 6, có thể được học chung trường với bé Bae.

- "Êii, sao buồn vậy cu."

Moonbyul khoác vai nhóc chó con, cười cười nhìn vào khuôn mặt đang tiu nghỉu đó. Đứa nhóc này kể ra cũng lạ, mấy lần trước nghỉ hè vào học xong nhìn nó hào hứng lắm, sao năm nay vào học một tuần rồi mà mặt mày cứ yểu xìu vậy nhỉ?

Mà nhóc chó con lúc này lại chẳng có tâm trạng cho lắm, nhóc chó con đã quen với việc giờ ra chơi nào cũng xách mông đi tìm chị Joohyun rồi. Bây giờ không được tìm nữa, đương nhiên là buồn chứ sao. Vậy là buồn chán trống vắng thiếu hơi, vậy là không màn nói chuyện, nhóc chó con gỡ tay của Moonbyul đang đặt trên vai mình xuống, chán nản trả lời.

- "Đừng có gọi em là cu mà, em hông có... đâu."

- "Haha, rồi, sao mày buồn, nói chị nghe."

Nhóc chó con nghiêng đầu nhìn Moonbyul, kiểu như lạ lẫm lắm.

- "Sao chị biết?"

- "Con người mày đơn giản lắm, vui buồn gì bưng lên mặt để hết trơn nên chị nhìn phát biết liền."

Nói xong lại gác tay lên vai nhóc chó con tiếp.

- "Sao? Vụ gì mà vô học được 7 ngày là buồn hết 7 ngày rưỡi kể nghe coi."

Nhóc chó con nghĩ nghĩ một chút, mím mím môi một chút, ban đầu nhóc chó con cũng không định kể đâu, nhưng mà ôm buồn trong bụng một mình thì buồn ứ hự...

- "Thì... chị Joohyun của em lên lớp 6 rồi, không học ở đây nữa, không có ai cho em chơi nữa nên em buồn."

Moonbyul tròn mắt nhìn nhóc chó con.

- "Mới nói cái gì đó?"

- "Em buồn."

Moonbyul lắc đầu không chịu.

- "Câu trước."

- "Không có ai cho em chơi nữa."

Moonbyul cốc lên đầu nhóc chó con một cú đau điếng.

- "Con nít quỷ! Mới bây lớn."

- "Ai dzaaa."

Sau đó vành tai nhỏ của nhóc chó con bị Moonbyul xách lên, nhóc chó con lại la lên e é ~

- "Đ-đau em, đ-đau em!! Tự nhiên á!!!!"

Bình thường giọng của nhóc chó con trong veo dễ nghe lắm, chỉ có những khi bị đau thì mới trở nên the thé như này thôi. Vừa chói tai lại vừa lớn, cứ như vậy mà thu hút được sự chú ý của Park Sooyoung đang phe phẩy ăn gà rán ở gần đó. Mà Park Sooyoung cũng trời sinh nghĩa hiệp (chứ không phải nhiều chuyện) nên khi nghe thấy mấy âm thanh the thé đau đớn của nhóc chó con thì liền chạy lại, không biết đúng sai đã xách đùi gà đập lên đầu của Moonbyul.

- "Eii, không được ăn hiếp bạn nha!!"

Moonbyul bị ăn một cái đùi gà lên đầu liền chưng hửng, ơ hơ cuộc đời, lần đầu tiên có đứa dám đánh lên đầu của Moon Byulyi.

- "Ơ..."

- "Hơ..."

- "Aidzaa..."

.

Xin phép lược qua một số đoạn đơ.

.

- "Moonbyul tự nhiên nhéo em đau gần chết."

Nhóc chó con ngồi thù lù một cục, hai tay xoa xoa lỗ tai đang hồng lên của mình, tự nhiên hỏi người ta rồi nhéo người ta.

- "Tại mày đòi chơi con gái nhà lành."

Moonbyul cũng không vừa gì, bản thân nghĩ là nhóc chó con nghĩ bậy nói bậy nên chỉ muốn chỉnh lại thôi, con bé này còn ở trước mặt cô mà la làng la lửa như bị ức hiếp. À, nó còn có đồng minh nữa, con bé mập mạp dám quánh đùi gà lên đầu cô. Moonbyul nghĩ đến cái đùi gà lúc nãy, ngay lập tức mất bình tĩnh mà vừa liếc vừa hét vô mặt Sooyoung.

- "Còn mày, sao dám quánh lên đầu tao."

Sooyoung càng không vừa hơn, nó là ai? Là cục cưng của hiệu trưởng. Nó có bạn, nó không ăn hiếp người ta thì thôi chứ sao có người dám ăn hiếp bạn của nó chứ? Mà Kang Seulgi là bạn của nó, nó nghe thấy tiếng bạn của nó la the thé kêu aidza uidza làm sao nó đành lòng được, vậy là nó ra tay nghĩa hiệp thui. Nó nghĩ nó làm vậy là đúng, nên nó cũng không có sợ mà hất mặt trả lời với Moonbyul.

- "Ai mượn chị quánh chị Seulgi của tui."

- "Tao quánh nó hồi nào?"

Moonbyul gân cổ lên cãi lại.

Ừ đúng.

Nhóc chó con cũng kéo kéo vạt áo của Sooyoung.

- "Chị bị nhéo chứ hông có bị quánh em ơi."

Park Sooyoung lườm nhóc chó con.

- "Ờ, sao nhéo chị Seulgi của tui?"

Moonbyul ưỡn ngực, đương nhiên nó sai thì cô mới nhéo chứ.

- "Nó nói bậy."

Park Sooyoung lấn tới.

- "Bả nói gì mà bậy?"

- "Nó đòi chơi Bae Joohyun."

Nhóc chó con quay qua nhìn Moonbyul.

- "Thì bả muốn chơi thì cho bả chơi."

Nhóc chó con lại quay qua nhìn Park Sooyoung.

- "Mày khùng hả, "chơi" trong câu nó nói lúc nãy là làm chuyện bậy bạ đó!"

Nhóc chó con tiếp tục quay qua nhìn Moonbyul.

Nhóc chó con lại quay lại nhìn Park Sooyoung.

- "Ê Kang Seulgi, bả nói chị đòi làm chuyện bậy kìa."

Nhóc chó con nghe tới đây thì không quay qua nhìn ai nữa mà chuyển qua lắc đầu nguầy nguậy.

Tào lao òiiiii.

Nhóc chó con hông có vậy đâuuuu.

- "Hổng phải, hổng phải đâu!!"

Moonbyul nhìn nhóc chó con kiểu: mày còn dám chối?

Park Sooyoung nhìn nhóc chó con kiểu: giải thích đi đừng để em bênh quê.

- "Chời ơi, "chơi" ở đây là đi chơi á."

Ò hó :">

- "Bình thường em hay đi chơi chung với chị Joohyun. Chị Joohyun chuyển trường rồi nên em hông thường xuyên đi chơi với chị Joohyun được nữa. Em buồn, vậy thôi, chứ..."

Nhóc chó con tự nhiên tiu nghỉu.

- "Chứ... em đâu có dám làm chuyện bậy bạ với chị Joohyun đâu."

Tẽn tò chưa Moon Byulyi.

Đầu óc đen tối rồi suy bậy cho con người ta nha.

Mà tại thời điểm này, "chơi" với làm "chuyện bậy bạ" ở trong đầu của Moonbyul là một loại hành động không trong sáng. Còn với nhóc chó con và Park Sooyoung thì hai từ đó hoàn toàn không như vậy, "chơi" là đi chơi, "làm chuyện bậy bạ" là "những chuyện mà người xấu làm". Nhưng mà một thời gian nữa thôi, khi mà nhà của hai đứa nhóc này cũng được lắp máy tính hịn hịn kết nối mạng như nhà của Moonbyul rồi thì mọi chuyện sẽ khác. Kang Seulgi là một đứa trẻ ham học hỏi và hiếu động, sau ngày hôm nay sẽ ghi khắc hai cụm từ này và dần dần tìm hiểu thôi ~

.

Tan học, nhóc chó con như mọi ngày lại ôm ba lô ở trước cổng đợi bé Bae tan học ở trường cấp 2 về sẽ ghé lại đón nhóc chó con về cùng. Mỗi lần mà như vậy thì nhóc chó con thấy thích lắm lắm luôn. Nhóc chó con thích nhìn thấy dáng người của bé Bae từ phía xa, dáng người của bé Bae vừa bé lại vừa ốm, à thật ra không bé lắm, cao hơn nhóc chó con một cái đầu, đã vậy lúc nào tóc tai cũng gọn gàng xinh xinh, nhóc chó con cũng thích tóc của bé Bae, mùi thơm thơm, mượt mượt, dù thả tóc hay buộc lên hay búi củ tỏi hay là thắt bím đều xinh bá cháy bọ chéttttt. Thêm cả cách bé Bae mang ba lô nữa, nhìn thế nào cũng thấy chỉnh chu xinh xắn hết chứ không có như nhóc chó con, Moonbyul với Park Sooyoung cứ chọc nhóc chó con mang ba lô cứ ngu ngu...

Ah, không dài dòng nữa, sắp tới giờ nhóc chó con được thấy bé Bae rồiii~ Hôm nay nhóc chó con không có lấy tiền uống sữa, nhóc chó con dành tiền lại, đủ mua cho nhóc chó con với bé Bae hai xiên chả cá luôn, hôm trước hai đứa đi ăn nhóc chó con có thấy bé Bae ăn chả cá nhiều hơn mấy món khác, chắc là bé Bae thích món đó, nên hôm nay nhóc chó con sẽ đãi bé Bae ăn, chắc là bé Bae sẽ vui lắm, hihi, nghĩ tới đó là nhóc chó con thấy vui rồi, hihi.

Nhưng mà chắc khó lắm nhóc chó con ơi ~

Tại vì sao ư?

Tại vì nhóc chó con đã thấy bé Bae rồi.

Rồi sao nữa?

Hôm nay bé Bae hổng có đi bộ.

Rồi sao nữa?

Bé Bae đi xe đạp.

Mà xe đạp của ai?

Của anh nào đó cao hơn nhóc chó con cao hơn cả bé Bae nữa, đang đèo bé Bae trên chiếc xe đạp mới cóong bấm kèn tin tin chạy lướt qua nhóc chó con rồi kìa ~

Mà bé Bae cũng không thèm nhìn lại hay ngoảnh lại hay ngó lại để tìm nhóc chó con luôn...

Bé Bae cúi đầu dựa vô lưng của anh nào đó...

Khép mắt, tay ôm bụng...

Xe đạp chạy mất tiu ~

...

Thàn than than thann ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro