Q.2 - C25.1 - CUNG THỊ TỨC GIẬN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nương, người không cần lo lắng, chắc tổ mẫu đã ăn gì đó không sạch sẽ thôi, đại phu đã tới rồi chắc cũng không có gì trở ngại đâu!" Nạp Lan Tĩnh nhích lại gần Cung thị, xem vẻ mặt lo lắng của Cung thị, trong lòng nàng liền không thoải mái, lão phu nhân là người hồ đồ, làm nhiều chuyện sai như vậy, dựa vào cái gì còn làm cho Cung thị lo lắng cho bà ta!

"Ai, thân thể tổ mẫu ngươi vốn không tốt, nay, ai, trời lạnh như vậy còn ăn cái gì không tốt nữa!" Quan tâm của Cung thị thật sự xuất phát từ nội tâm, lông mi nhíu chặt, trong lòng lo lắng thay cho lão phu nhân!

"Nương, người cứ yên tâm đi! Phụ thân không biết sao, vì sao không thấy phụ thân lại đây!" Nạp Lan Tĩnh không muốn đàm luận về lão phu nhân cùng Cung thị, nói thật, trong lòng nàng không có nửa phần tình cảm đối với người tổ mẫu này, không thể thân cận nổi! Có đôi khi nàng thậm chí hi vọng không cần qua đây, cho nên, vội vàng chuyển đề tài, nàng sợ càng nói tiếp, nàng không nhịn được oán giận trong lòng, chọc cho Cung thị mất hứng!

"Hắn?" Cung thị hừ lạnh một câu, nhắc tới Nạp Lan Diệp Hoa, sắc mặt nàng chuyển lạnh đi nhiều, "Chắc ở chỗ Niệm Nô, đã cho người đi tìm rồi!" Cung thi ngừng chút rồi nói, "Con nếu đã đến đây, liền đi vào nhìn tổ mẫu một cái đi!"

Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, theo Cung thị vào phòng trong, vào phòng, Nạp Lan Tĩnh liền ngửi thấy một hương vị bất thường, nhìn đại phu nhíu mày, kéo tơ hồng trong tay, mặt lão phu nhân có chút trắng, nửa nằm trên tháp, miệng ai u ai u, hừ hừ!

Qua thật lâu sau, đại phu mới sai người dọn tơ hồng kia, Cung thị nhanh chóng hỏi, "Đại phu, thân thể mẫu thân ta có gì trở ngại không?"

"Hồi phu nhân, lão phu cấp khai dược cho lão phu nhân, uống vào liền không sao!" Đại phu một bên thu dọn, một bên đáp lời Cung thị, người cầm văn chương lên, viết phương thuốc giao cho Tôn ma ma, Tôn ma ma nhanh chóng cho người đi lấy thuốc!

"Ai u, Tĩnh nhi đến đây, mau đến trước mặt tổ mẫu, tổ mẫu nhìn một cái!" Lão phu nhân giương mắt, nâng tay lên, kéo Nạp Lan Tĩnh ngồi xuống trước mặt.

"Tổ mẫu, thân thể ngài sao rồi?" Nạp Lan Tĩnh cưỡng chế phiền chán dưới đáy lòng, thời điểm trước kia cả ngày cho Nạp Lan Khuynh đi theo bên người, nay thấy mẫu thân nàng mới có thể tin được, liền bắt đầu hiền lành đối với nàng sao, người này chuyển biến nhanh thật!

"Ai u, người già rồi, càng già càng vô dụng, thân mình ngày càng không bằng trước, ai, ta già rồi, vô dụng rồi, ngươi nhìn xem, ta bị bệnh phụ thân ngươi ngay cả liếc mắt cũng không đến nhìn ta, cũng là mẫu thân ngươi hiền lành, lại đi cầu túi phúc cho ta!" Thanh âm lão phu nhân trầm thấp, có vẻ như hữu khí vô lực, "Túi phúc của ta đâu, túi phúc của ta đâu!" Lão phu nhân nhíu mày, tay sờ sờ dưới gối, rốt cuộc cũng đụng đến, mặt mang theo ý cười, "Xem, đây là mẫu thân ngươi thương ta!" Lão phu nhân cầm túi phúc trong tay, đưa vật quý trong tay cho Nạp Lan Tĩnh xem.

"Chỉ cần tổ mẫu khỏe là chúng ta có phúc khí!" Nạp Lan Tĩnh cười cười, đáy mắt hiện lên tia lạnh như băng, thật sự là quá khéo, hương liệu đốt trong phòng này thật là có chủ ý a! Đời trước Nạp Lan Tĩnh ở trong hoàng cung, đối với hương liệu này cũng coi như tinh thông, vừa vào phòng đã ngửi ra hương vị không tầm thường này, xem ra có người hữu tâm cố ý đốt loại hương liệu này trong phòng lão phu nhân

"Túi phúc này thật tinh xảo, lão phu nhân cho phép lão phu coi trộm một chút hay không?" Quả nhiên đại phu cũng ngửi ra được bất thường, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào túi phúc trên tay lão phu nhân

"Tất nhiên có thể rồi! Tôn ma ma đưa đại phu coi qua một chút đi!" Lão phu nhân gật gật đầu, đem túi phúc giao vào tay Tôn ma ma

Đại phu lấy túi phúc, đặt trên mũi ngửi, nhíu nhíu mày, mở túi phúc ra, lại xem rồi mới mở miệng, "Không biết túi phúc này được cầu ở đâu?"

"Là hôm nay cầu được trên Táo vương sơn, nhưng có cái gì không ổn sao?" Cung thị cũng không nghĩ nhiều, nhìn đại phu cầm túi phúc trong tay thuận miệng hỏi một câu, sau khi nàng cầu được túi phúc này, liền vẫn để trên người, sau đó đặt dưới gối lão phu nhân, không người động tới, chắc rằng sẽ không có đường rẽ gì!

Tâm Nạp Lan Tĩnh trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhìn vẻ mặt ngưng trọng của lão phu nhân, tựa hồ bụng cũng không đau như vừa rồi, nàng nhìn Cung thị, đó là nàng hiếu thuận với lão phu nhân, nhưng nhìn người ta xem, người ta có từng tin qua nàng chưa!

"Cũng không có gì không ổn, chỉ là hương thảo trong túi này cùng với hương liệu đốt trong phòng lão phu nhân tương khắc nhau, nếu hai loại mùi này trộn lẫn vào nhau, sẽ làm cho người ta váng đầu hoa mắt, cả người mệt mỏi!" Đại phu có chút cau mày, hắn vốn không muốn nói, nhưng y giả nếu biết được bên cạnh bệnh nhân có gì đó nguy hiểm mà không báo, vậy thì y đức ở đâu?

"Cái gì?" Cung thị cả kinh, không nghĩ hương thảo lại còn có tác dụng này, một mảnh hảo tâm của mình lại nổi lên chỗ hỏng như vậy!

"Ta nói  Cung thị ngươi như thế nào lại hảo tâm như vậy, tốt, tốt, tốt. Các ngươi đều ước gì lão già ta chết sớm phải không?" Âm thanh lão phu nhân đột nhiên tăng cao, thực sự kích động, nay bà ta nhiều lần bị hại, trong lòng có oán khí không chỗ phát tác, nay nhìn thấy mặt Cung thị càng thấy chướng mắt, không chút suy nghĩ, cầm gối kê đầu trước mặt ném về hướng Cung thị!

Nạp Lan Tĩnh căng thẳng, nàng là muốn làm cho Cung thị thấy rõ ràng bộ mặt thật của lão phu nhân, nhưng cũng không muốn lão phu nhân làm Cung thị thương tổn, tay nhanh chóng đưa ra ngăn đón, nhưng rốt cuộc cũng chậm một bước, ba một tiếng, Cung thị né theo bản năng, liền đánh trúng vào lưng Cung thị, làm Cung thị liên tục lùi về phía sau hai bước, gối kê rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang nặng nề, vỡ nát!

"Nương!" Nạp Lan Tĩnh nhanh chóng đứng lên đỡ Cung thị, "Nương, người sao rồi, khó chịu sao?" Nạp Lan Tĩnh nói xong liền nhanh chóng đỡ Cung thị ngồi xuống!

Cung thị tựa hồ có chút không dám tin, nàng nghĩ  rằng lão phu nhân đã suy nghĩ cẩn thận, mấy ngày nay nàng thật tâm hầu hạ bên cạnh, đều là giả, đều là giả! Một khi đã xảy ra chuyện mới nhìn thấy tâm tư lão phu nhân, đúng là vẫn giống trước kia, ngay cả cơ hội biện hộ cũng không cho nàng, tâm Cung thị cuối cùng lạnh thấu!

"Ta thấy bụng tổ mẫu là rất tốt a!" Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nhìn lão phu nhân, mắt nguy hiểm mị mị, nếu bà lại như vậy, đừng trách ta ngoan tâm!

"Hừ, độc phụ, độc phụ!" Lão phu nhân nhìn ánh mắt Nạp Lan Tĩnh, trong lòng ngẩn ra, rốt cuộc cũng đã ăn không ít mệt trước mặt Nạp Lan Tĩnh, nộ khí lão phu nhân dần dần hạ xuống, không còn kiêu ngạo như vừa rồi, miệng thì thào nói hai câu lại cảm thấy bụng mình đau lợi hại như trước!

Tôn ma ma thấy các vị chủ tử lại ầm ỹ, cũng không dám đi lên khuyên bảo, cấp cho nha đầu bên cạnh một ánh mắt, làm cho người khác nhanh chóng thu thập mảnh vỡ!

"Đừng làm ra vẻ! Ai dám động vào!" Cung thị lạnh giọng, nhìn nha đầu thu thập mảnh vỡ, trong lòng Cung thị như có lửa giận thiêu đốt, "Đều nghe hết rồi phải không, bất luận là ai, nếu dám thu dọn các mảnh vỡ này, ai cũng không được cầu tình, ta nhất sẽ đem người đó bán ra ngoài!" Cung thị mạnh mẽ vỗ bàn, lạnh mắt quét mọi người liếc một cái, đây là lần đầu tiên nàng tận hiển uy nghiêm đương gia chủ mẫu trong phòng lão phu nhân

"Phản, phản, đều phản rồi!" Lão phu nhân tức lợi hại, nhưng bụng càng phát ra đau đớn làm cho bà ta càng cảm thấy khó chịu

"Lão phu nhân bớt giận, ngài đã hiểu lầm rồi!" Trán đại phu không tự giác toát mồ hôi lạnh, hắn vốn là hảo ý nhắc nhở mọi người, không ngờ lại đưa đến phong ba lớn như vậy, ai cũng biết tướng gia phu nhân này chính là đích nữ tướng quân phủ, Cung phủ kia tay nắm binh quyền, quyền khuynh một cõi, hắn không nghĩ tới lão phu nhân này nói động thủ liền động thủ, không chút bận tâm đến thể diện Cung thị! Đại phu kiên trì nói tiếp, "Hương thảo trong túi phúc chỉ là hương thảo cực kỳ bình thường, phần lớn túi phúc trong dân gian này đều chứa loại hương thảo này, cho nên lão phu nhìn thấy liền mới muốn cẩn thận xác thực một chút mà thôi!"

Nay việc đã sáng tỏ, không phải túi phúc Cung thị đưa có vấn đề, mà là hương liệu đốt trong phòng lão phu nhân có vấn đề, "Hừ, trong phòng này của ta ngày ngày đều đốt loại hương liệu này, Cung thị ngươi cũng không phải ngày thứ nhất biết được, rõ ràng là cố ý!" Lão phu nhân nghe được chỉ hừ lạnh một tiếng, không buông tha như cũ, nay bà ta ai cũng không dám tin!

Nạp Lan Tĩnh liếc lão phu nhân, quả thật càn quấy, người bình thường ai có thể hiểu được hai loại nguyên liệu này tương khắc nhau, hơn nữa nếu thật sự là Cung thị, làm sao có thể lưu lại chứng cứ trọng yếu chính xác như vậy để người khác tra ra chứ!

Đại phu lắc lắc đầu, rốt cuộc cũng là chuyện nhà người ta, hắn là ngoại nhân thì quan tâm làm gì, chung quy là cũng không có cơ hội mở miệng nói, hơn nữa, con dâu nhà người nào lại không bị bà mẫu gây khó chịu, ngẫm lại cũng là chuyện bình thường!

"Không biết lão phu nhân chúng ta vì sao mà lại đau bụng như vậy?" Tôn ma ma nói, tựa hồ lơ đãng nghi vấn, lại làm cho đại phu có chút ngượng nghịu

"Nhưng mà, nhưng mà mạng ta còn dài không?" Lão phu nhân nhìn bộ dáng khó xử của đại phu, trong lòng bỗng dưng sợ hãi, đừng nói là bệnh khó chữa gì đó mới khiến đại phu khó xử như vậy

"Nga, cũng không có chuyện gì, lão phu nhân thả lỏng tâm tư đi!" Đại phu nhanh chóng khoát tay áo, "Thân thể lão phu nhân kỳ thật cũng không đáng lo, tựa hồ như là ăn nhầm một loại Hắc Hoa Đậu gì đó, mới có thể đau bụng khó chịu, lão phu nhân không cần lo lắng, chỉ cần uống xong dược, không quá một canh giờ sẽ không còn gì đáng lo!" Đại phu nghĩ nghĩ, đúng là vẫn nên nói ra

"Cái gì? Không đâu, canh giờ dùng bữa tối vừa qua, sau khi lão phu nhân dùng ngọ thiện xong liền không dùng qua gì nữa!" Tôn ma ma nhíu mày, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc, "Chớ không phải ngọ thiện...." Tôn ma ma há miệng thở dốc, nhìn sắc mặt mọi người, không dám nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro