Khi các nhà thơ dịch thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thơ
Cre: facebook Lê Tiên Long

Có bài thơ tương truyền là của SHAKESPEARE như sau:

You say that you love rain,
But you open your umbrella when it rains.
You say that you love the sun,
But you find a shadow spot when the sun shines.
You say that you love the wind,
But you close your windows when wind blows.
This is why I am afraid,
You say that you love me too.

- Đại ý là:

Em nói em thích mưa
Nhưng lại mở ô khi mưa xuống
Em nói em thích mặt trời
Nhưng lại tìm bóng râm khi nắng lên
Em nói em thích gió
Nhưng lại đóng cửa khi gió thổi
Đây là lý do vì sao anh sợ
Khi em cũng nói em yêu anh.

🌷Trên mạng Đại Việt cổ phong, thấy có người phỏng phong cách HỒ XUÂN HƯƠNG dịch thành:

Chém cha mấy đứa thích trời mưa
Mưa xuống che ô, chẳng chịu vừa
Năm lần bảy lượt mê trời nắng
Lại núp bóng vườn lúc giữa trưa
Thích có gió lên, hiu hiu thổi
Nhưng rồi khép cửa, chẳng khe thưa
Thân này ai nói yêu thương nhớ
Chẳng biết thật không, khéo lại lừa!

🌷Còn với BÀ HUYỆN THANH QUAN là:

Ai ước trời mưa hắt bóng tà
Mưa về xuống chợ, mở ô ra
Bâng khuâng khách trú, mong trời nắng
Nắng sáng trời trong, núp bóng nhà
Nhớ gió chưa về đưa chút chút
Then cài bỏ mặc gió xa xa
Dừng thơ ngẫm lại lời non nước
Biết có thật không, người với ta?

🌷Sang đến NGUYỄN DU, phong cách Truyện Kiều thành:

Trăm năm trong cõi người ta
Yêu mưa yêu nắng khéo là dễ quên
Núp tán dâu lúc nắng lên
Che ô mưa xuống mà thê thảm lòng
Lạ gì kẻ thích gió đông
Những là quen thói gió lồng cài then
Thơ tình lần giở trước đèn
Liệu chàng còn nhớ thề nguyền ngày xưa?

🌷Với TRƯƠNG HÁN SIÊU, theo phong cách Bạch Đằng Giang Phú:

Khách thường nói:
Mưa rơi là hạt ngọc trời,
Nắng thời soi tỏ lòng người yêu đương.
Gió kia dịu mát càng thương,
Mang theo mùi cỏ ngát hương khắp trời.
Khách đi:
Che hạt ngọc trời, che nghiêng bóng mát, trốn ngày nắng to.
Thường khi đóng cửa tránh cho,
Ngày gió thổi đến, ngày lo gió nhiều.
Khách về:
Đừng nói thương yêu,
Khuê phòng dù lạnh lòng không muốn chào.

🌷NGUYỄN TRÃI dịch (Bảo Kính Cảnh Giới bài 43):

Rồi hóng mưa thuở ngày trường,
Lọng tía đùn đùn tán rợp trương.
Vọng nhật lâu còn tràn thức đỏ,
Hoàng đàn hiên đã tịn ánh dương.
Lao xao gió hát thương trong dạ
Vội vã rèm buông tránh tà phong.
Lẽ có ái nương cầu một tiếng,
Thê thiếp đủ khắp đòi phương.

🌷Cụ TRÃI lại dịch theo phong cách Đại Cáo Bình Ngô:

Kính thưa công chúa Kim Cương
Trẫm yêu mưa tự khởi nguồn đến nay
Nhưng mưa có mỏng hay dày
Che ô trẫm bước, đêm ngày dài lâu
Lạc loài nắng đã bấy lâu
Trẫm đành lùi bước che đầu bóng râm
Lời rằng yêu gió băng băng
Cũng là lời nói mộng hằng vu vơ
Yêu nàng, trẫm sẽ làm thơ
Yêu bằng lời nói, bằng tờ giấy thôi!

🌷XUÂN DIỆU dịch:

Có một dạo, em thèm cơn mưa quá,
Hạt rơi là, em vội lấy ô sang
"Em những mong, có một chút nắng vàng!"
Vầng dương lên, em dịu dàng nấp bóng
Em thủ thỉ: "Ước gì... con gió lộng..."
Cơn mùa về, bên cửa đóng, xoa tay
Anh mỉm cười, nhưng bỗng thấy lo ngay
Vì anh sợ, lời yêu em cũng thế...

🌷HÀN MẶC TỬ dịch:

Sao em không còn yêu mưa nữa?
Mà vội xoè ô đợi nắng lên?
Nắng lên gắt quá, em không chịu
Núp bóng râm che, mặt chữ điền
Em thích những ngày mây gió lên
Sao đóng cửa rồi then cài then?
Lời ai ong bướm sao ngon ngọt
Yêu mến thật lòng được mấy phen?

🌷Sang đến Nga, ALEXANDER PUSHKIN - Mặt Trời của thi ca Nga dịch thành:

"Tôi yêu mưa" có ai từng nói vậy
Nhưng mưa rồi mở dù vội che ngay
Cũng có khi anh yêu vầng dương rạng
Nhưng náu mình trong bóng dưới hàng cây
Ai đó nguyện tâm mong đợi gió
Gió ghé ngang, anh lại trốn trong phòng
Nên tôi sợ khi người yêu tôi đó.
Chúa biết rằng người có thật lòng không!

🌷Phong cách của Lê Tiên Long
Ông Long dịch theo phong cách thơ cô giáo TRẦN THỊ LAM:

Đất nước mình lạ quá phải không anh?
Đang nắng thì mưa, che ô thì hết
Nắng chói loá thì kêu rằng rõ mệt
Giá bóng râm có phải thích hơn không.

Đất nước mình kỳ quá phải không anh?
Ai cũng bảo là yêu gió mát
Nhưng mỗi khi gió thổi về bát ngát
Lại với tay đóng cửa sổ lại ngay.

Đất nước mình lo quá phải không anh?
Ai cũng bảo là yêu nhau tha thiết
Nhưng nói thế, tức là em cũng biết
Yêu hay là lời chót lưỡi đầu môi?

🌷Ông Long lại dịch theo phong cách của NGUYỄN BÍNH:

Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Anh bảo yêu mưa suốt cả ngày
Mưa nhẹ, xòe ô che rất khéo
Anh bảo: "Mưa xuân đến là hay".

Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Anh bảo anh yêu ngày nắng xinh
Nắng lên, anh bước vào râm mát
Anh bảo: "nắng này nóng rất kinh".

Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Anh bảo anh yêu lúc gió lên
Em giang tay đón làn gió mát
Nhưng anh lại đóng cửa cài then.

Anh ạ, mùa xuân đã cạn ngày
Anh nói yêu em rất đắm say
Nhưng em dài cổ hoài trông ngóng
Chờ anh bảo rằng: "cưới năm nay!"

🌷Có bạn yêu cầu dịch theo phong cách NGUYỄN KHUYẾN, ông Long xin dựa vào bài Thu điếu dịch:

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Nói bảo yêu mưa, hóa nói điêu
Quý nắng, chạy ngay khi có nắng
Mến phong, đóng cửa lúc gió vèo
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngát
Lòng lạnh tơ vò khách vắng teo
Tựa gối, thẫn thờ bên song cửa
Nhớ lời ai đó nói rằng yêu.

🌷Dịch theo phong cách thơ TỐ HỮU:

Từ ấy, yêu mưa bừng tiếng hát
Mưa thì tôi sẽ chống ô lên
Đời tôi trọn kiếp theo ánh sáng
Nắng thì tôi sẽ bước sang bên.

Tôi đã vốn yêu cơn gió rồi
Gió mạnh thì tôi đóng cửa thôi
Yêu em, tôi nói ngày vạn tiếng
Em đừng nghi ngại, khổ thân tôi!

🌷Bồ cụ Diệu - HUY CẬN dịch:

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp
Mưa giăng đại lộ nước bay bay
Em bảo mưa này sao yêu thế
Vội vã xách quần chạy tuột giầy.

Phất phơ bóng nắng thập thò ra
Em bỗng thốt lên tiếng... ối chà
Nắng lên đúng lúc sao sung sướng
Tán thưởng xong xuôi tót vô nhà.

Chợt nghe tiếng gió hồi liên hồi
Liên tu bất tận thổi không thôi
Em bảo se se thời rõ thích
Sợ cảm thấy bà quá anh ôi!

Lúc lúc nắng mưa thời phát mệt
Yêu yêu ghét ghét khó phân ra
Lòng anh dờn dợn niềm lo lắng
Không biết người yêu có... thật thà.

🌷Nghe đâu cô giáo Thảo dịch như vầy:

Này em cực thấy nắng nơi cô
Rộn rã vui như lửa rộn lò
Không rõ cô đang yêu nắng cực
Hay là cô vẫn thấy hồn lo

Cô dường như lại thấy nơi cô
Mưa rơi thấm ướt cả cửa lò
Mưa sao ướt át thêm thú thú
Nhưng giờ ướt quá cũng... hơi lo

Em lại thấy cô như gió thu
Thổi qua lầu bốn kèm sương mù
Se se rin rít toàn hơi lạnh
Nửa yêu nữa ghét khí âm u

Thật khó để em hiểu được cô
Tâm tư cô đoán khó thấy mồ
Tựa thể lái xe ngoài đại lộ
Bốn làn chật ních những ô tô.

🌷Còn đây là phong cách thơ bút tre:

Bỗng dưng thấy thích trời mưa
Mà hồn lạnh lẽo khi mùa vừa sang
Tự dưng lại thích nắng vàng
Mặt trời ló dạng lại càng thất kinh
Chuyển sang thích gió thình lình
Gió vừa phe phẩy cửa mình đã co
Nghĩ nhiều rồi lại thấy lo
Có người yêu đấy liệu đo hồn lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro