Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy thì chính xác bây giờ cậu đang ở đâu?"

Anh ấy do dự trước. Anh ấy có nên nói với Soohyun ngay lúc này không- không, đó là một quyết định ngu ngốc. "Tớ sẽ nói với cậu sau," anh kết luận đây là lựa chọn tốt nhất.

"Và khi nào chính xác là 'sau này'?" Soohyun hỏi với giọng hoài nghi đến nỗi Gaon gần như muốn dập máy. Nhưng đó sẽ là biện pháp tồi tệ nhất để thực hiện trong trường hợp này.

"... bất cứ khi nào tớ về nhà?" Nó được cho là một lời tuyên bố nhưng giọng nói của anh ấy đã khiến anh ấy thất vọng ở phần cuối bằng cách làm cho nó giống như một câu hỏi.

Soohyun thở dài một tiếng. " Cậu sẽ chết với tớ nếu cậu không có một lời giải thích hợp lý cho tất cả những điều này, Kim Gaon," cô nói trước khi cúp máy.

Oh anh ấy biết lời này có nghĩa là gì, Gaon biết về điều đó; và Soohyun sẽ nhận được một lời giải thích có khi chính anh cũng không tin được.

-

Cuộc nói chuyện 'đó' với Soohyun diễn ra tốt đẹp và yên bình như bạn có thể tưởng tượng (nó không phải vậy); và viên trung úy cảnh sát có thể đã tuyên thệ và có lẽ cô ấy đã đúng 1 phần vì sao Gaon nên dứt khoát, tuyệt đối không tin tưởng cấp trên rất mờ ám của mình. Và anh ấy hiểu chính xác tại sao Soohyun lại nói với anh ấy điều đó, vì anh ấy cũng suy nghĩ như vậy.

Vì vậy, điều đó đưa chúng ta đến vấn đề khác của anh ấy, vì lý do nào đó mà ngày hôm đó không phải là ngày cuối cùng anh ấy nhìn thấy Elijah hoặc thậm chí bước vào gia đình Kang (ồ, Elijah là cháu gái của Kang Yohan, thật điên rồ phải không?). Không, nó khác xa lần trước.

Kể từ ngày đó, Kim Gaon đã bị cả Kang Yohan và Elijah kéo vào những khoảnh khắc gắn kết gia đình kỳ lạ. Gaon nghĩ rằng họ đang làm điều này vì cả hai đều không thể nấu ăn và anh ấy sẵn sàng nấu ăn cho họ nếu Elijah yêu cầu anh ấy làm như vậy - nhưng, đây chắc chắn là lạm dụng quyền lực.

"Elijah muốn xem bộ phim tội phạm mới vào Chủ nhật tới và con bé muốn biết liệu cậu có ổn với phim đó không", Kang Yohan hỏi ngay khi bước vào văn phòng chung của anh ấy với Oh Jin Joo (cảm ơn chúa tể Oh Jin Joo không ở đó). Vấn đề không phải là chánh án xông vào phòng mà không gõ cửa; thực tế là những câu hỏi như vậy thậm chí không làm Gaon băn khoăn nữa.

"Chắc chắn rồi, tôi ổn với nó," anh ấy nói mặc dù anh ấy thậm chí còn không biết họ sẽ xem phim cùng nhau vào chủ nhật tuần này. 

"Tuy nhiên, hãy nói với con bé rằng đừng chọn những thứ quá đẫm máu," anh ấy nói thêm sau khi suy nghĩ kỹ càng. Gaon vẫn có thể nhớ bộ phim tội phạm có thật cuối cùng mà cô gái bé nhỏ đã chọn và cảnh cắt xẻo đó vẫn ám ảnh anh mỗi khi anh ăn xúc xích.

Kang Yohan chế giễu trong khi gõ một cái gì đó trên điện thoại của mình. "Tôi sẽ nói với con bé ấy rằng cậu đang sợ hãi, đừng lo lắng."

Thấy không, đó là một điều khác khiến anh ấy bị tổn thương. Gia đình Kang có hai người luôn luôn thích đùa ác với người khác. "Tại sao không bao giờ đến lượt tôi chọn phim?" Anh ấy chỉ đang nói một mình nhưng Kang Yohan lại nghe thấy.

"Vậy thì tuần sau," chánh án nói trước khi dừng lại và chuẩn bị bước ra cửa. "Nếu cậu không bị chìm trong công việc đến lúc đó, thì được thôi."

Và đó không chỉ là sự tàn nhẫn. Như anh ta nói; mọi người trong số họ (vâng, bao gồm cả cô Ji; cô ấy là một phù thủy, hãy nhớ).

Kang Yohan: " Cậu thích thể loại nào hơn?"

Đó là một điều khác. Gaon đang nhắn tin cho bạn bè, là tên lừa đảo mà anh ấy không biết tên thật. Và thực sự, cuộc sống của Gaon đang diễn ra rất tuyệt vời; hoàn toàn không khó hiểu, bạn đang nói gì vậy?

:"Tôi thích thấy mình là một người theo chủ nghĩa lãng mạn cứng rắn"

tiếp tục nói với bản thân rằng

Mặc dù vậy, phim lãng mạn rất nhàm chán và có thể đoán trước được

Cũng đôi khi

Mọi người như bị mất não

Đặc biệt là trong lĩnh vực giải trí

 mất?

Bạn không cần phim ngu ngốc  đó

Vâng, ban đã không đọc sai điều đó; vâng, tên lừa đảo có thể vừa tán tỉnh anh ta và vâng, đó là một cách tán tỉnh thực sự tồi tệ. Cũng không, đây không phải là lần đầu tiên chuyện này xảy ra và Gaon không tin đây là lần cuối cùng. Đó có thể là một chuyện chắc chắn sẽ xảy ra, vì bạn biết đấy, họ đang nhắn tin trong một ứng dụng hẹn hò? Và giống như, anh ấy không bận tâm nhưng trong suy nghĩ sâu sắc, anh ấy nên ngừng nhắn tin cho tên lừa đảo nhưng Gaon không có nhiều người để nhắn tin, được chứ.

Điểm mấu chốt là, Gaon tuyệt vọng với những người bạn nhắn tin.

"Phó thẩm phán Kim, cậu đây rồi," thẩm phán Oh nói trong khi bước vào và cầm những chồng hồ sơ xếp chồng lên nhau (Gaon cảm thấy sợ hãi bò lên sống lưng). "Chúc mừng, tôi không nghĩ rằng chúng ta sẽ về nhà hôm nay!" Oh Jin Joo nói với vẻ cổ vũ giả tạo trong khi đặt tất cả hồ sơ lên ​​chiếc bàn cà phê nhỏ trong văn phòng của họ.

"...hoan hô."

Gaon sẽ đổ lỗi cho Kang Yohan về điều này.

Chà, công việc tốt hơn như cuộc sống của anh ấy phụ thuộc vào nó, nếu không thì anh ấy sẽ không đến được buổi chiếu phim Chủ nhật. Và nếu anh ta bỏ lỡ một đêm chiếu phim Chủ nhật, Elijah sẽ đánh anh.

-

"Anh trông như quả táo khô ý."

"Anh biết, đừng hỏi về điều đó," Gaon nói với Elijah trong khi ngồi xuống chiếc ghế dài. Anh ấy đã làm được, anh ấy đã xoay sở để làm tất cả những công việc đó và vẫn kịp tham gia ngày xem  phim chủ nhật của nhà họ Kang; vì vậy nếu bạn hỏi Gaon, đó là một chiến thắng cá nhân của chính barn thân anh ấy.

Elijah nhìn anh chằm chằm trong vài giây trước khi nhún vai. "Vậy thì tốt thôi. Hãy giữ bí mật của anh, tôi không bận tâm chút nào," cô gái nói nhưng sự mỉa mai thực sự nhỏ đi từ giọng điệu của cô.

Chết tiệt, có lẽ Gaon đã tức chết mất. Ngay lúc này, một lon nước ngọt lạnh áp vào má anh. Gaon nhìn lên và thấy Kang Yohan, người đang thúc cái lon vào gần anh hơn. "Tôi nghĩ rằng tôi đã tức giận," anh thừa nhận với chủ nhà trong khi nhận lon nước ngọt lạnh.

"Có thể và đừng nhìn tôi như vậy, cậu không được uống bia."

Gaon không bĩu môi được; anh vừa nhếch môi vừa nâng cốc soda lạnh trong tay. "Này, Kkomi," anh ta nói khi con mèo dụi đầu vào chân anh. "Em là lý do duy nhất khiến anh trở lại ngôi nhà này, phải không, Kkomi?"

"Hãy nói điều đó một lần nữa và bạn sẽ không bao giờ được chọn bộ phim mà chúng tôi xem," Elijah nói và chúa ơi, tâm trí anh thực sự nghĩ về những lời nói như một mối đe dọa thực sự. Cuộc sống của anh ta đã được làm bằng gì?

"Xin thương xót tôi, Elijah."

Cô gái chế giễu với nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt, quay đi khỏi anh trong khi Kang Yohan giúp cô ngồi vào ghế dài. Sau đó, họ đang xem phim. Và trời ơi, nó cũng đẫm máu (hoặc thậm chí có thể hơn) như bộ phim cuối cùng mà họ xem.

Anh nhăn mặt khi một ít máu bắn ra màn hình khi kẻ giết người chặt đứt cánh tay của nạn nhân. Rên rỉ, anh ta trùm đầu và ngồi xuống ghế sâu hơn nữa. Nếu anh ấy muốn ăn trong vài ngày tới thì anh ấy cũng có thể ngủ qua phim, ngoài ra công việc rất nhiều và đây có thể là giấc ngủ thực sự đầu tiên anh ấy ngủ ngoài bàn làm việc trong hai ngày qua.

Máy điều hòa không khí tạo cảm giác mát lạnh phả vào làn da của anh ấy và chiếc ghế sofa êm ái thoải mái là quá đủ để ru vị giám khảo phụ vào giấc ngủ.

" Anh ấy ngủ chưa?"

"Để cho cậu ấy, cậu ấy đã có một ngày làm việc vất vả ngày hôm qua."

Là những điều cuối cùng anh ấy nghe được.

-

Gaon đã tỉnh giấc, thu thập xung quanh khi anh mở mắt. Thứ nhất, đó là mấy giờ? Thứ hai, từ khi nào anh ta có đắp chăn trên người? Rõ ràng là khi anh ta nhìn xuống, đó là thấy một tấm chăn bông phủ trên chân và lên đến bụng của anh a. Và để trả lời câu hỏi đầu tiên, bây giờ là hai giờ chiều.

"Cuối cùng thì cậu cũng tỉnh rồi," một giọng nói vang lên từ phía sau anh, khiến Gaon giật mình nhìn về phía sau. Kang Yohan đứng đó, xõa tóc và mặc áo choàng tắm bình thường (nghiêm túc đấy, ai mặc như vậy? Nhưng đó là nhà của anh ấy nên Gaon sẽ không nói thế đâu). "Gấp chăn bông lại nếu bạn đã tỉnh; đặt nó bên giường của tôi."

"Ồ," anh nói. Có lý, phòng của Kang Yohan rốt cuộc là phòng gần nhất. Không có nghĩa là nó không tạo ra bất cứ điều gì kỳ lạ. Khi anh ấy nhìn lên một lần nữa, Kang Yohan bây giờ đang ở gần hơn với một bàn tay giơ lên ​​và đột nhiên, bàn tay đặt trên đầu Gaon.

"Tóc bổ luống của cậu thật tuyệt," Kang Yohan thì thầm bên cạnh trán trong khi anh cả hai tay cố gắng chải tóc để phục tùng.

Được rồi, được rồi. Điều này đang xảy ra.

Trái với suy nghĩ của nhiều người, Gaon không hề ngu ngốc. Anh ấy biết; về chuyện Kkomi, toàn bộ chuyện 'tên lừa đảo' và mối quan hệ kỳ lạ mà họ đang diễn ra. Chỉ là, anh ấy đã phủ nhận, anh ấy không muốn thừa nhận mọi thứ đang thực sự xảy ra bởi vì khi đó, anh ấy cần phải đối mặt với chúng và nói chuyện với Kang Yohan về điều đó.

Gaon không nghĩ rằng anh ấy chính xác đã sẵn sàng cho cuộc trò chuyện đó.

" Cậu đang suy nghĩ lung tung cái gì thế?." Gaon ngước lên nhìn Kang Yohan với nụ cười nhếch mép nhỏ trên khuôn mặt. "Cái gì mà sáng sớm lại khiến cậu tiếp tục suy nghĩ như vậy?"

"Không có gì đâu," anh nói trong khi lắc đầu, đồng thời hất tay vị chánh án ra. "Tôi không muốn nói về nó."

"Vậy cũng được. Hãy dành tất cả thời gian cần thiết, tôi sẽ đợi."

Huh? Gaon bây giờ nhìn lên, cuối cùng cũng nhìn vào mắt Kang Yohan. Vì lý do nào đó, anh ấy cảm thấy giống như Kang Yohan đang nói điều gì đó nhiều hơn ý nghĩa của anh ấy bằng những từ đó.

"...Được chứ." Gaon gật đầu, một nụ cười nhỏ hiện lên khóe miệng. "Cảm ơn," anh nói và Kang Yohan cười đáp lại anh.

Cuộc sống của Kim Gaon hoàn toàn là một trò đùa nhưng không sao cả, vì anh ấy có tất cả thời gian trên thế giới để tìm ra nó. Sẽ ổn nếu anh ấy dành thời gian của mình vì mọi người sẽ vẫn ở đó chờ anh ấy khi anh ấy đưa ra quyết định.

Và Gaon thích ý tưởng đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro