Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ryujin là người đến đầu tiên. Tiếp theo là Yeji – người được bạn trai đưa đến.

Cô cố gắng hết sức để không nhìn nhưng sự tò mò đã chiếm lấy và cô nhìn thấy một việc mà cô không thể tránh. Họ hôn nhau.

'Không giống như đó là lần đầu tiên.' Cô nghĩ thầm, nắm tay khép lại khi cô cảm thấy mình đang tức giận.

Cố gắng hết sức để bình tĩnh, Ryujin hít thở sâu vài hơi khi Yeji đi đến chỗ cô, gần cửa trước của ngôi nhà.

Bạn trai của cô ấy đã lái xe đi vài giây sau đó, để họ một mình với đoàn làm phim. Tất cả đều đang bận rộn để hoàn thành việc thiết lập mọi thứ. Ngoại trừ cài đặt micrô của Yeji.

"Không thể tin rằng họ đã làm điều này." Ryujin thốt lên, một nụ cười thường trực trên khuôn mặt cô kể từ khi cô đến.

"Họ đã tránh mặt chị kể từ lúc đó."

'Tất nhiên, họ sẽ như vậy.'

Một lúc sau, cô phát hiện những cô gái khác, tất cả đều đến cùng nhau. Không nghi ngờ gì nữa, để không ai trong số họ sẽ phải đối mặt với cô và Yeji một mình.

Lúc đó, cả cô và Yeji đều đã được phát micro, sẵn sàng để bắt đầu quay. Họ đứng cạnh nhau, quan sát các nhân viên cũng làm như vậy với những người khác.

"Chúng tôi sẽ phổ biến những gì mà mọi người cần biết." Có người thông báo. Tất cả các cô gái lập tức chú ý. Ba người kia bước tới từ cửa trước.

"Bạn không được phép ra khỏi nhà khi chưa được phép."

Ryujin càu nhàu.

"Mỗi lần bạn đến cửa hàng, bạn sẽ có một số tiền giới hạn. Chúng tôi sẽ không cho bạn thêm cũng như không trợ giúp nếu bạn hết tiền, vì vậy hãy tiêu xài thông minh."

"Thật quá đáng." Chaeryeong dường như là người nói, khiến Lia thúc cô ấy.

"Giờ quay phim sẽ từ 10 giờ sáng đến 10 giờ tối. Sau đó, máy quay sẽ được tắt. Sẽ không có bất kỳ người nào của đoàn quay phim ở trong, chỉ có khi bạn ở bên ngoài. Giống như lúc này."

"Hãy nhịn đánh rắm cho đến sau 10 giờ." Yuna nói đùa, khiến Lia bật cười nhưng vẫn cố thúc vào người cô ấy.

"Có thể sẽ có lúc bạn được giao nhiệm vụ ngẫu nhiên. Chúng tôi sẽ thông báo cho bạn về điều đó. Có các thiết bị liên lạc bên trong nên nếu bạn nghe thấy một giọng nói yêu cầu bạn làm điều gì đó, bạn sẽ biết đó là gì." Người đàn ông tiếp tục giải thích.

"Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, bạn cùng phòng. Điều này sẽ được quyết định một cách ngẫu nhiên. Khi vào trong nhà các bạn sẽ thấy cách chọn bạn cùng phòng. Một trong số các bạn sẽ có phòng riêng. Bạn sẽ được phép đổi phòng ở một số thời điểm trong thời gian ở đây."

"Được rồi, vậy thôi. Hãy bắt đầu ngay bây giờ. Mọi người đã sẵn sàng chưa?" Anh ấy nhìn xung quanh. Đột nhiên mọi người lao ra khỏi khung hình. Chỉ để lại năm người họ.

"Action."

Ryujin quay sang các cô gái khác, cảm thấy thực sự khó xử về tình huống này. Cô đã không gặp họ trong nhiều năm. Và bây giờ khi gặp lại thì họ lại bị quay hình. Cô phải cư xử thế nào đây.

May mắn thay, cô không cần phải nghĩ xem phải nói gì vì đã có người khác phá vỡ sự im lặng.

"Abu!" Yuna hét lên, nhảy vào người Ryujin – người đang không hề nghĩ việc này sẽ xảy ra.

(Abu là tên con khỉ trong phim Aladdin :)) )

Cô đang mong đợi một điều gì đó giống như một lời chào ngại ngùng. Không phải một Yuna cao lớn đè bẹp cô bằng một cái ôm thật chặt.

"Abu? Thật sao?" Cô hỏi, vẫn bị cái ôm của người kia đè lên. Khuôn mặt của cô lộ rõ ​​vẻ khó chịu.

Không có cái nào là thật.

Ryujin có lẽ cũng nhớ Yuna.

Có lẽ.

"Sorry, bây giờ chị có thể là 1 ngôi sao lớn nhưng chị vẫn là Abu của bọn này." Yuna phản bác, cuối cùng cũng buông cô ra.

Cô liếc nhìn những cô gái khác mong được giúp đỡ. Mặc dù không ai trong số họ còn thân thiết với cô nữa. Chaeryeong nhún vai đáp lại. Lia nở một nụ cười và Yeji đang cố gắng nín cười.

"Chưa gì tôi đã bị bắt nạt rồi à?"

"Cậu sẽ sớm quen thôi." Chaeryeong nói, kéo Yuna lại và ôm lấy cô. Nụ cười ngây thơ đặc trưng của cô ấy hiện lên.

'Là họ diễn giỏi hay là do họ không ghét mình?'

Ryujin thực sự bối rối và cô chắc chắn rằng điều đó có thể thấy rõ đối với bất kỳ ai có thể nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt của cô.

"Tôi thậm chí có quyền lựa chọn?"

"Không hẳn." Lia là người đáp lại, thay thế Chaeryeong và ôm lấy cô.

Khi rời ra, Lia đã nở một nụ cười với đôi mắt híp lại. Cô ấy luôn cười đáng yêu như vậy.

'Có lẽ họ không ghét mình?'

'Trông thật kỳ lạ nếu mình và Yeji không ôm nhau?'

"Hai người không định ôm nhau sao? Mọi người có thể nghĩ rằng hai người ghét nhau." Yuna lên tiếng, thúc Yeji về phía cô.

'Đừng.' Cô hét lên trong đầu, nhìn Yeji ngập ngừng đi về phía mình.

'Chị dám làm vậy sao.'

"Cả 2 gặp nhau mỗi ngày. Không cần phải ôm nhau đâu". Ryujin cố gắng cứu vãn tình hình, hy vọng những người khác sẽ bỏ qua.

"Camera, bạn có thấy những unnie này không? Có phải họ thật kỳ lạ? " Yuna nói một lần nữa, chỉ về phía họ khi cô ấy nhìn chằm chằm vào một trong các máy quay.

Rõ ràng là cô ấy đang dồn họ vào chân tường. Làm cho nó trở thành một vấn đề lớn để họ không thể thoát khỏi việc không ôm nhau.

Ryujin trợn mắt, chỉ có một cách để ngăn chuyện này lại.

Điều tiếp theo cô biết, cô đang ôm bạn gái cũ của cô - người đã trở thành quản lý và nó thật khó xử như cô đã tưởng tượng. Và có lẽ ấm hơn cô nghĩ nhiều. Nhưng cô đã gạt bỏ suy nghĩ phía sau.

Cô có thể nhận ra Yuna đang nở một nụ cười tự mãn, một nụ cười hơi quá tự mãn.

'Họ sẽ chết với mình.' Ryujin nghĩ, tách ra khỏi Yeji.

"Đến lúc xem nhà rồi." Lia thông báo, trước khi họ mở cửa và bước vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro