2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Author: jensooffs

Translator: JinviTr

Thông thường ba người bạn cùng phòng của Jisoo sẽ có mặt nhưng tối nay họ bí mật tham gia một bữa tiệc mà Jisoo không thể tham dự vì cô đang bị cấm túc. Ngay cả người bạn cùng phòng siêng năng của cô cũng bị kéo đi. Đó là lý do tại sao cô và Jennie có phòng 207 cho riêng mình trong một đêm.

"Cậu có chắc là cậu không muốn mặc đồ ngủ?" Jisoo hỏi lại mèo con.

'Mèo luôn khoả thân, đó là chuyện bình thường.' Jennie đảo mắt.

Nàng nghi ngờ rằng Jisoo cũng không nghĩ khác, cô chỉ muốn nhìn thấy con mèo con mặc quần áo nhỏ xíu và chụp ảnh nó. Cô thậm chí có thể có một thư mục hình ảnh những chú mèo.

"Muốn đánh răng không?" Jisoo vò gối sau khi chuẩn bị đi ngủ.

'Một lần nữa, tôi là một con mèo.' Jennie gắt gỏng nhắc lại.

"Tôi có thể giúp cậu." Mặt Jisoo sáng bừng lên như thể đó là điều mà cô đã định làm bấy lâu nay. Cô mở ngăn kéo và lấy ra một chiếc bàn chải đánh răng mới.

Cô đi vào phòng tắm với Jennie theo sau và giúp Jennie đánh răng trong khi mèo con ngồi trên bồn rửa mặt.

Mèo con nhổ ra và súc miệng trước khi nhảy xuống và đi thẳng đến giường, nằm xuống chiếc gối bông và rên rỉ và vươn vai.

Jisoo nhìn nàng đầy yêu thương và đến bên cạnh nàng trước khi tắt đèn.

'Đợi đã.' Mèo con quay mặt về phía cô.

"Lumos." Jisoo dùng bùa thắp sáng đầu đũa phép khi Jennie ra hiệu muốn nói điều gì đó.

'Tôi nghĩ chúng ta nên vẽ một đường thẳng.' Jennie kêu lên và chỉ cho cô rằng cô nên nằm trên nửa giường của mình.

"Được rồi."

Jisoo lại tắt đèn bằng bùa Nox và nhắm mắt lại.

Có vẻ hơi kỳ lạ khi con mèo nhỏ có cả nửa chiếc giường cho riêng mình mặc dù nó chỉ sử dụng một khoảng nhỏ nhưng Jisoo không đề cập đến điều đó. Cô dễ dàng đồng ý với nàng.

•••••

Ngày hôm sau, Jisoo giấu Jennie một lần nữa trong ba lô của cô và đặt nó lên đùi khi cô đang ăn ở bàn Ravenclaw, trong Đại sảnh đường.

Thỉnh thoảng khi không có ai để ý, cô nhét xúc xích, trứng luộc và bánh mì nướng với bơ vào ba lô để mèo con có thể ăn sáng.

Thật khó để cho cả cốc trà vào đó nên cô đã giữ nó xuống và đợi cho đến khi Jennie liếm gần hết.

Tay cô hơi ướt nhưng trái lại cô đã xoay sở để làm điều đó mà không ai nhận ra, hoặc cô hy vọng như vậy.

Mặc dù học sinh ở Hogwarts được phép mang theo động vật, nhưng đó là một điều xa xỉ và những người bạn cùng nhà của Jisoo biết rằng cô không nuôi một con mèo nào. Nó sẽ thu hút quá nhiều sự chú ý.

"Của em đây, một hộp cá ngừ và một chai sữa để mang đi." Bạn cùng nhà Ravenclaw của cô, Jeongmin đã giúp cô khi cô yêu cầu.

"Cảm ơn." Jisoo cất nó trong ba lô để lát nữa phòng khi Jennie đói.

"Tớ vẫn không thể tin rằng ả phù thủy Slytherin lại tố cáo cậu ... Cậu thậm chí không thể mua thức ăn nữa ..." Seolhee bĩu môi.

"Không lâu đâu." Jisoo trấn an và vỗ vai cô ấy.

"Nếu cậu muốn, chúng ta sẽ cho cô ta lãnh đủ." Hyeryeong chế giễu, hất tung mái tóc của mình.

Mèo con trong ba lô kêu quá to nên Jisoo phải luồn tay vào xoa đầu để nàng bình tĩnh lại.

"Tớ ổn mà các cậu! Bên cạnh đó, chúng ta biết tốt hơn là không nên bắt đầu một vòng tròn nhỏ mọn phải không?" Jisoo hỏi một cách sắc bén.

"Jisoo nói đúng." Jeongmin đồng ý, đóng sách lại. "Thật vô nghĩa khi chiến đấu với một Slytherin. Họ không bao giờ lùi bước."

"Điều đó thật tệ..." Seolhee nhăn mặt kinh hãi.

"Hãy tự mình quyết định nếu cậu muốn bỏ qua những mối đe dọa đó nhưng nếu cô ta đến tìm tớ, cô ta sẽ hối hận." Hyeryeong nhún vai và cho một quả cà chua bi vào miệng, mím môi mỉm cười. "Dù sao đi nữa!"

"Cậu nói là sẽ đi Rừng Cấm?" Hyeryeong vừa nhớ đến vừa hỏi Jisoo.

"Tớ cần nguyên liệu cho một loại thuốc mới." Jisoo hào hứng nói với họ, khiến họ đồng loạt rên rỉ.

"Nó được gọi là Rừng Cấm là có lý do đó!" Seolhee bật thốt lên.

"Suỵt!" Jeongmin lấy tay bịt miệng Seolhee. "Đừng lớn tiếng như vậy, giáo sư có thể nghe thấy..."

"Bây giờ đến lượt tớ đặt câu hỏi." Jisoo nói chệch hướng khỏi chính mình. "Bữa tiệc thế nào?"

"Kinh khủng." Jeongmin đùa.

"Đừng nghe chị ấy, chị ấy không bao giờ vui vẻ." Hyereong đảo mắt.

"Chị có nhiều việc quan trọng hơn phải làm." Jeongmin phớt lờ cô ấy và tiếp tục đọc sách.

"Như cái gì? Học môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám à?" Hyeryeong cười khúc khích.

"Tớ trượt môn đó..." Seolhee buồn bã nói.

"Đó là lý do tại sao em nên lắng nghe chị và học hành đi. Hyeryeong có thể đi tán tỉnh các pháp sư một mình." Jeongmin nói với cô ấy.

"Em không tán tỉnh các pháp sư! Các pháp sư đó tự tìm đến em chứ bộ." Hyeryeong chế giễu.

"Cuộc trò chuyện này thật thú vị," Jisoo ngắt lời họ giữa chừng, khiến họ liếc nhìn cô. "Nhưng tớ thực sự cần phải vào rừng ngay bây giờ..." Cô thì thầm. "Làm ơn đánh lạc hướng mọi người và đảm bảo không ai phát hiện ra tớ đã biến mất. Làm ơn!" Cô nhắm mắt van xin.

"Ahh, chúng ta sẽ gặp rắc rối mất..." Seolhee rên rỉ.

"Phải không? Cậu không cần đi đâu. Chúng ta đã bị bắt hai lần lẻn vào rừng rồi." Hyeryeong đồng ý.

"Ý em là, em bị bắt nhưng tất cả chúng ta đều gặp rắc rối." Jeongmin đính chính. "Cho nên công bằng mà nói, lần này chúng ta giúp Jisoo ra ngoài. Hơn nữa em ấy muốn đến đó nhất định phải có lý do nghiêm túc."

"Jeongmin!" Jisoo có vẻ biết ơn khi cô ôm người bạn lớn tuổi của mình.

"Ít nhất chúng ta biết cậu ấy sẽ không có lý do giống như Hyeryeong, đó là gặp gỡ các pháp sư muốn tặng quà cho cậu ấy..." Seolhee lầm bầm.

"Seolhee!" Jisoo tiến tới ôm cô ấy và hôn má cô ấy thật to. Đột nhiên ba lô của cô ấy nhảy lên và các cô gái giật mình.

"Đó là cái gì?" Hyeryeong cau mày.

"Không có gì." Jisoo chộp lấy chiếc ba lô và đeo nó lên lưng. "Vì vậy, giúp tớ nhé, làm ơn?"

"Được rồi." Hyeryeong lẩm bẩm khi Jisoo ôm cô ấy và ré lên.

•••••

'Bạn bè của cậu là ... một cái gì đó. Chỉ một trong số họ có vẻ giống Ravenclaw.' Jennie nhận xét khi họ bước ra khỏi cổng Hogwarts.

"Jeongmin phải không? Chị ấy là phù thủy thông minh nhất trong độ tuổi của chị ấy. Hyeryeong cũng có thể khôn ngoan và Seolhee.... ít nhất thì cậu ấy cũng dễ thương." Jisoo nhún vai.

'Cậu phải lòng cô ấy hay sao?' Jennie đảo mắt.

"Không! Họ như là chị em của tôi vậy!" Jisoo vui vẻ nói với nàng.

Vì lý do nào đó, Jennie cảm thấy nhẹ nhõm và nàng từ chối ý nghĩ rằng mình đã thích cô nàng Ravenclaw này. Được rồi, phải thừa nhận rằng cô không tệ đến thế. Cô đã mua sữa cho nàng, vì vậy đó là một điểm cộng.

"Cẩn thận." Jisoo ôm Jennie vào lòng và bế nàng lên trước khi nàng có thể bước vào gốc cây.

Jennie đỏ mặt vì hành động nhẹ nhàng và rúc vào vòng tay của cô nàng Ravenclaw.

Nàng cho phép cô bế mình. Cuối cùng, cô đặt nàng lên vai và thu thập các nguyên liệu họ cần. Cô cất chúng trong ba lô và nhờ những người bạn cùng phòng mà cô đã quay trở lại mà không bị chú ý.

Khi ở trong tòa nhà, họ sử dụng áo choàng tàng hình và đến phòng 207, nơi Jisoo sẽ pha chế thuốc.

'Đeo nó cho tôi.' Đuôi của Jennie rung rinh một cách thích thú như thể nàng là một chú chó vậy. Nàng gừ gừ khi Jisoo đặt lọ thuốc vào bát và bảo Jennie uống hết.

"Chờ đã, của cậu đây." Jisoo khoác một chiếc áo khoác lớn cho mèo con khi nàng uống thuốc.

"Bởi vì cậu sẽ khỏa thân..."

Jennie nhổ thuốc ra ngoài.

"Không được, cậu cần phải uống hết!" Jisoo cười khúc khích.

'Tôi sẽ khỏa thân! Trong phòng của cậu, trên cả bốn chân!' -Jennie hét lên

"Cậu không cần phải nói như thế..." Jisoo đỏ mặt. "Hơn nữa, tôi khoác áo khoác cho cậu cũng vì lý do đó."

'Cảm ơn...' Jennie nhăn mặt và tiếp tục uống.

Nàng hẳn đã rất phấn khích khi được trở lại làm người đến nỗi không nghĩ đến việc Jisoo sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy con người thật của mình.

"Đợi đã, Jennie...?"

————

outfit hnay cháy vl huhu 🥺🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro