35. More Than Words (Part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"All you have to do is close your eyes and just reach out your hand and touch me. Hold me close, don't ever let me go. More than words is all I ever need you to show. Then you wouldn't have to say that you'd love me cause I'd already know."
- More Than Words by Westlife

Tạm dịch:

"Tất cả những gì em cần làm là nhắm mắt lại và đưa tay ra chạm vào anh. Ôm anh thật chặt, đừng để anh ra đi. Hơn cả những lời nói là tất cả những gì anh cần em thể hiện. Và rồi em không cần nói rằng em yêu anh vì anh hiểu cả mà."
- More Than Words bởi Westlife

•••

Một tờ giấy đặt trước mặt một người đàn ông có đôi mắt to và làn da trắng. Tuy nhiên, anh không trắng như cậu chàng đang ngồi bên cạnh anh. Anh đưa tay ra ký và đưa lại tờ giấy cho Cán bộ dân sự trước mặt. Sau đó, viên chức cho họ xem chứng chỉ và một số tài liệu. Sau khi chúc mừng cặp đôi, viên sĩ quan ra khỏi phòng.

Người đàn ông mắt to mỉm cười nhìn tờ giấy chứng nhận rồi quay sang chàng trai bên cạnh chìa nó ra. "Sinh nhật vui vẻ, Win."

Win nở một nụ cười thật tươi với đôi mắt lấp lánh. "Cảm ơn." Cậu nhận lấy tờ giấy đăng ký kết hôn.

"Từ giờ trở đi, anh sẽ ở bên em và em sẽ ở bên anh. Anh sẽ ở bên em suốt đời," nụ cười rạng rỡ của Win khiến Bright không kiềm chế được suy nghĩ viễn cảnh tương lai của anh và Win, người đang nhìn vào giấy chứng nhận rồi nhìn lên Bright với đôi mắt mở to. "Anh biết anh vẫn còn thiếu nhiều thứ để đối xử tốt với em, nhưng anh sẽ không bao giờ ngừng cố gắng để hiểu em nhiều hơn mỗi ngày. Anh sẽ-"

"Thật nhiều lời hứa," Win cười khúc khích. "Anh chỉ muốn nói rằng anh yêu em phải không, Phi?"

"Ừm." Bright gật đầu.

Win cười lớn. Cậu đặt chứng chỉ lên bàn và dùng hai tay giữ lấy Bright. "Chỉ cần hứa với em rằng chúng ta sẽ không chỉ cùng nhau chia sẻ hạnh phúc mà còn cả gánh nặng nữa. Chia sẻ với em về mọi thứ. Anh đã cố gắng làm điều đó suốt bao năm qua, với em như vậy là đủ. Hãy đặt niềm tin vào em nhiều hơn và nhiều hơn nữa vì P'Bright biết rằng em sẽ trao mọi thứ cho anh mà."

Bright chớp mắt vài lần khi nhìn sâu vào mắt Win. "Em thật tuyệt vời, Win."

"Hả? Ý của anh là? Trên giường?"

Bright trợn tròn mắt sau khi bị Win trêu chọc và quay mặt đi chỗ khác.

Win cười toe toét. Cậu không có ý đùa giỡn nhưng cậu biết Bright đang xúc động. Đây không phải là nơi thích hợp. Nếu Bright đối xử nhẹ nhàng với cậu ngay tại đây, Win sẽ không thể kiềm chế bản thân mà ôm hay hôn người lớn hơn.

"Chồng."

Bright quay mặt về phía Win ngay lập tức khi nghe Win gọi xưng hô hợp pháp của họ.

"Chồng." Win lặp lại nó trong khi môi và mắt cong lên, thể hiện rõ ràng cảm giác của cậu.

Những bông hoa nở bên trong Bright, anh cảm thấy nhột nhột, hơn cả những con bướm bình thường đang bay quanh lồng ngực anh. Anh đưa cánh tay của mình đặt lên má Win và xoa nó một cách dịu dàng.

Win nhìn chằm chằm vào Bright, người đang làm điều tương tự với anh ấy. Không có lời nào từ người lớn hơn và Win kiên nhẫn chờ Bright gọi.

"Chồng."

Cuối cũng Bright cũng nói ra, Win không còn cách nào khác là nhảy lên ôm chặt lấy chồng của mình. Sau khi được Bright yêu và nói với cả thế giới rằng người đàn ông này là bạn trai của mình, giờ đây Bright đã chính thức là của cậu.

"Em sẽ không để anh thất vọng, em sẽ không để anh gục ngã, và em sẽ không để anh đi đâu, P'Bright," Win thì thầm. "P'Bright là của Win."

"Vì vậy, nó là chính thức?"

Bright gật đầu với nhóm bao gồm Tay, Off, Guy, Arm, và hiếm khi xuất hiện, Foei.

"Từ khi nào? Cậu đăng ký khi nào?" Arm hỏi.

"Vào ngày sinh nhật của Win."

"Nong Win làm việc tốt chứ?"

"Ừmm." Bright cập nhật công việc của chồng mình cho nhóm. "Em ấy xử lý mọi thứ mà không có vấn đề gì."

Foei bật cười, "Nói cho tôi biết, tại sao cậu lại đăng ký kết hôn vào ngày sinh nhật của Win? Đó có phải là vì cậu khó nhớ ngày quan trọng?"

"Im đi, P'Foei!" Bright giả vờ doạ nạt trong khi cười vì sự thật.

Tay lắc đầu, "Tôi không thể tin rằng họ không nói với chúng ta về bất cứ điều gì." Anh ta nói với Off. "Chúng ta nên chúc mừng và ăn mừng nó vào ngày hôm đó."

"À, có lý do mà không nói với ai ngoài quản lý." Bright cố gắng tự cứu mình.

Off thở hổn hển, "Đừng nói với tôi rằng tất cả là do P'Day?!"

"Không, không, không phải cô ấy. Đó là Win."

"Huh? Chuyện gì xảy ra?" Lee, người đang chơi guitar, dừng lại và hỏi.

"Bọn em dự định sẽ thông báo điều đó khi có ngày tổ chức tiệc chiêu đãi." Bright giải thích. "Win đã có một kế hoạch. Bọn em sẽ nói với mọi người sau."

Những người khác nhìn nhau với ánh mắt đầy thắc mắc. Bright có thể nhận ra sự rối rắm. Nên anh nói chi tiết hơn. "Win vẫn đang thích nghi với cuộc sống văn phòng của mình. Mặc dù ban giám đốc và các nhà đầu tư đã biết về việc của hai đứa em và họ khá thoải mái nhưng bọn em nghĩ việc đột ngột tổ chức tiệc cưới ngay bây giờ là không phù hợp."

"Thật phức tạp." Lee nhận xét. Anh ta tiếp tục chơi guitar của mình.

Thứ gì đó trên tay Bright khiến Guy chú ý. "Đó là gì?"

"Lá thư."

"Tôi biết đó là một bức thư, tôi không mù, đồ khốn. Đó là bức thư gì vậy?"

Bright nhún vai, "Em chính thức nghỉ vào tuần tới. Nhưng P'Day nói rằng cô ấy đã nghe kế hoạch của em từ Win, nên cô ấy đã lo giấy tờ nghỉ phép cho em."

"Trông cậu có vẻ khó chịu." Tay trả lời sau khi nhìn nét mặt của Bright. "Có vấn đề gì không?"

"Chỉ-"

"Chỉ gì vậy?"

Bright hít một hơi thật sâu, "Không, không sao đâu. Em vẫn thấy phiền về cách Win nói về cô ấy mặc dù em ấy không còn làm việc ở đây nữa."

"Bây giờ, họ đã là bạn bè." Foei trêu chọc Bright, sau đó là tiếng cười của những người khác.

"Hãy vượt qua mối ác cảm của cậu đối với cô ấy. Cô ấy là một người tốt." Off đề nghị trong khi kìm lại tiếng cười của mình.

Tay gật đầu, "Chỉ vì cô ấy đã từng yêu cậu không có nghĩa là cô ấy có ý định xấu. Cậu đang dồn cậu vào chân tường, có vấn đề đấy. Cậu biết điều đó."

"Em biết nhưng em phải suy nghĩ kỹ để không liên quan lại với cô ấy trong mọi trường hợp."

Guy vỗ vai Bright để thể hiện sự đồng cảm. "Bạn làm việc ở đây. Cô ấy sẽ ám ảnh bạn hàng ngày." Bright tặc lưỡi, "Argh, P'Guy! Anh không để em cảm thấy tốt hơn chút nào!"

"Dù sao đi nữa," Foei hỏi. "Tại sao cậu lại nghỉ vào tuần sau?"

"Em sẽ đi nghỉ."

Foei gật đầu, "Ah, đi nghỉ-"

"Nghỉ mát gì chứ!" Guy mắng Bright. "Không phải là tuần trăng mật sao? Cậu vừa kết hôn mà đi nghỉ mát hả. Đó gọi là tuần trăng mật, cậu hiểu chưa? Tuần trăng mật."

Bright nhếch mép. "Mọi người gọi nó như vậy, nhưng bọn em gọi nó là ngày lễ." Bright không bỏ cuộc. "Em phải đi ngay, Phi."

"Ah, tốt. Đi ngay. Đi hưởng tuần trăng mật. Đừng quên trở lại với một em bé." Off nhắn nhủ cho Bright đang sắp đi, nhưng những lời nhắn đó đã ngăn bước chân của Bright.

Mọi người đều quay đầu sang nhìn Off, kể cả Bright Họ mở to mắt, ngạc nhiên vì những gì họ nghe thấy.

Off thở ra một cách nặng nhọc. "Ok, quên nó đi. Tôi sẽ không nói đùa nữa. Khuôn mặt của mấy người kinh hãi dữ rồi. Tôi sợ hãi. Ai Bright, cậu đi đi và trở lại với một tin tốt."

"Win sẽ không có thai."

"ĐÓ LÀ MỘT TRÒ ĐÙA!!" Những người cao niên giả vờ đánh Bright bởi vì đứa trẻ đang tỏ ra vô tội khi anh ấy hiểu rõ ràng Off chỉ đang nói đùa.

Bright cười. Anh xua tay rồi bỏ đi, bỏ lại các đàn anh.

"Cuối cùng thì họ cũng đến được đây." Tay nhận xét sau khi Bright đã đi. "Tôi cảm thấy mình là một bậc cha mẹ đáng tự hào."

Off cười nhẹ, "Họ đang có vấn đề một cách thú vị."

"Họ không biết rằng chúng ta biết họ đã kết hôn." Foei nhếch mép. "Họ có biết là Mix và First rất dễ dàng bị dồn vào đường cùng khi chúng ta hỏi không?"

Lee cười một cách cáu kỉnh tự mãn. Mặc dù anh ta trông như một kẻ ngu dốt, không quan tâm đến Bright và Win, anh ta vẫn lắng nghe tất cả mọi thứ. Anh ta cũng đứng hàng đầu khi thẩm vấn đàn em để cập nhật thông tin về họ, cùng với Singto.

"Chỉ có tiền bối biết."

Một người đàn ông như Win Metawin có thể bận rộn đến mức nào? Cậu đi làm lúc 7 giờ sáng và về nhà sớm nhất vào khoảng 8 giờ tối từ thứ Hai đến thứ Sáu hàng tuần. Tối hôm đó, Win đã về nhà lúc 7 giờ tối và đi thẳng vào nhà tắm.

Bright về nhà sớm hơn Win 2 tiếng. Anh chào người đàn ông trẻ hơn như thường lệ và nụ cười tươi tắn dành cho Bright mặc dù Bright biết hàng ngày Win đã kiệt sức như thế nào.

Win trèo lên giường với chiếc máy tính bảng của mình và hành trình của họ cho chuyến đi đến Maldives. Cậu không nói gì ngoài hai tay cầm bút và bắt đầu viết trên màn hình máy tính bảng.

"Em đang làm gì đấy?"

"Danh sách."

".....?"

Win quay đầu về phía Bright. Đứa lớn đang cau có nên Win phải giải thích thêm. "Chúng ta phải lên danh sách những gì chúng ta nên mang đến đó và bao nhiêu quần áo chúng ta cần."

"Nếu chúng ta cần thêm quần áo, chúng ta có thể mua ngay tại chỗ." Bright giải thích. Đôi khi, Win làm cho một điều dễ dàng giống như một vấn đề lớn và cần được giải quyết.

"Ừ, nếu chúng ta cần thêm quần áo. Nhưng nếu chúng ta mang quá nhiều quần áo, chúng ta phải làm gì? Vứt chúng xuống biển?" Win thách thức người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình.

"Không."

"Đúng vậy."

"Không." Bright lặp lại. "Đừng lên danh sách nữa, Ai Win. Ngày mai chúng ta vẫn có thể làm. Chuyến đi là ngày mốt."

Win nhíu mày. "Anh bị sao vậy, P'Bright? Sẽ không lâu đâu. 15 phút nữa sẽ xong."

"Hôm nay là ngày cuối cùng em làm việc trước khi đến Maldives, phải không?"

"Đúng vậy."

"Vậy thì, em phải tận hưởng thời gian của mình trước khi soạn hành lý vào ngày mai." Bright giật lấy chiếc máy tính bảng từ Win. "Chỉ cần làm những gì anh đã nói với em. Anh biết nó mệt mỏi như thế nào, thích nghi với môi trường và nhiệm vụ mới. Anh cũng biết rằng em sẽ không nói với anh về điều đó."

Win sững sờ. Cậu định mắng Bright vì đã chiếm lấy máy tính bảng của mình, nhưng Bright đã làm dịu cậu trước.

"Anh không có vấn đề gì với việc em quá bận rộn với công việc. Mệt mỏi là hệ quả khi chúng ta đang làm việc. Nhưng, làm ơn, hãy biết giới hạn của mình. Khi em có thời gian để nghỉ ngơi, hãy tận hưởng nó." Bright tiếp tục nói với người đàn ông trẻ hơn.

Win thở ra một cách nặng nhọc, nhưng nụ cười nhẹ nhõm trên khuôn mặt cậu. Cậu ôm lấy cánh tay Bright và ngả đầu vào vai Bright. "Tại sao anh tức giận?"

"Không tức giận."

Win cười khúc khích. Rõ ràng là Bright nổi khùng với Win mà quên mất rằng Bright không thích điều đó nếu Win tự làm tổn thương mình. Sống với Bright nhiều năm, Win hiểu người đàn ông này có thể bảo vệ như thế nào. Chỉ là... đã bao nhiêu lần Win làm Bright khó chịu vì cậu ấy bị thương khi làm bếp? Win sợ rằng Bright sẽ ném con dao, máy gọt rau củ, máy vắt, cả nồi và chảo.

Khi Bright giảm bớt ánh sáng, Win không còn cách nào khác là nằm xuống giường, chuẩn bị đi ngủ. Cậu rất biết ơn vì Bright là người khá tinh ý. Bright, trông giống như người bất cẩn nhưng thực sự anh rất tinh tế. Bright có thể nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt của Win.

"Cảm ơn, P'Bright."

Bright nheo mắt. "Đang nói cái gì vậy? Ngủ đi."

Win nhìn Bright chằm chằm. Người đàn ông lớn tuổi vẫn di chuyển chỗ này chỗ khác trước khi nằm xuống bên cạnh cậu. Một nữ hơn đặt lên trán Win, cuối cùng cậu mới chịu nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Win tỉnh dậy, nằm nghiêng, Bright vẫn ngủ bên cạnh, tay cậu được anh ôm đặt trên bụng. Chậm rãi, cậu rụt tay lại và bí mật dự định tiếp tục liệt kê những thứ từ đêm qua. Mắt cậu lướt qua chiếc bàn cạnh giường ngủ phía bên Bright, nhưng cậu không tìm thấy chiếc máy tính bảng của mình.

Win ngồi dậy. Cậu đặt chân xuống sàn và tìm thấy máy tính bảng của mình trên bàn cạnh giường. Bên trên có một giấy nhớ màu vàng. Sau khi đọc nó, mắt cậu giãn ra. Khi cậu cầm lấy máy tính bảng, màn hình bật sáng và có một danh sách đầy đủ mà lẽ ra cậu phải làm đêm qua. Cậu đọc lại tờ giấy nhớ.

Đã hoàn thành danh sách. Đóng gói xong. Vui lòng chuẩn bị đồ ăn sáng trước khi anh thức dậy.

Win quay mặt về phía Bright, mỉm cười với người đàn ông đang say giấc nồng như một đứa trẻ. Win luôn nghe Bright nói rằng cậu quý giá như thế nào, nhưng...

Win lại leo lên giường. Cậu hôn lên đôi môi xinh đẹp của Bright một cách tinh nghịch, nhiều lần âu yếm nó cho đến khi người đàn ông lớn tuổi tỉnh dậy và phàn nàn.

"Ai Win, em làm gì vậy? Đi đi. Anh buồn ngủ."

"P'Bright, anh là người duy nhất đối tốt với tôi."

Bright lười biếng mở mắt, cố gắng xử lý thông tin những gì Win nói. Anh lại nhắm mắt đẩy Win thêm một cái nữa. "Đi. Đi chuẩn bị bữa sáng cho anh."

"Hôn hôn."

Bright bĩu môi, để Win vuốt ve theo cách mình thích. Bright biết Win đã chơi với mình xong khi đứa trẻ bắt đầu cười khúc khích.

"Đi ngay."

"Khrab"

Sân bay không đông đúc vào ngày Bright và Win đến để đi Maldives. May mắn thay, tháng này không có ngày nghỉ lễ và hôm đó là thứ Hai. Bright nghĩ, anh không cần đeo kính râm để che giấu mình là ai. Win cũng vậy. Tuy nhiên, vào lúc người lớn hơn bước vào phòng chờ, một cô gái gần như hét lên khi phát hiện ra anh.

"Ồ, sh*t!" Bright khẽ lầm bầm, người duy nhất có thể nghe thấy là Win đang đứng bên cạnh.

Khi cô gái đến gần Bright, cô ấy nhận ra Win cũng ở đó, vì vậy cô ấy có vẻ bối rối sau khi nhìn thấy cậu. Win lọt vào tầm ngắm. Cậu lập tức chiếm lấy những tấm vé trên tay Bright và tìm một chiếc ghế gần nhất để ngồi đợi chồng. Với duyên lành, nó chỉ là một người hâm mộ.

Bright xong việc với người hâm mộ và quay trở lại bên Win, thể hiện tâm trạng không tốt của anh ấy. Win cười thật tươi, đưa cho anh một chiếc kính râm. "Đây. Mặc cái này và nở một nụ cười trên môi cho em."

"Anh sẽ không cười đâu. Em không giúp anh sớm hơn," nhưng Bright vẫn nhận lấy chiếc kính râm. "Anh chỉ muốn tận hưởng thời gian của anh với em, nhưng luôn luôn có-"

"Luôn luôn có..." Win cắt đứt Bright. "...những người yêu thương anh ở khắp mọi nơi, P'Bright. Anh được yêu mến."

Bright thở dài. "Đừng nói như thể anh vô ơn với họ."

"Hãy kiên nhẫn. Ở Maldives, không ai có thể làm phiền anh." Từ từ, Win ngả đầu vào vai Bright. "Em cũng thèm những ngày chỉ có thể ở bên anh."

Bright gật đầu. Anh đã bình tĩnh lại. Mùi thơm dễ chịu của Win xoa dịu trái tim anh. Anh để ý thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình, hai người đàn ông đang ở rất gần nhau. "Chúng ta không bị làm phiền bởi những người đang nhìn chúng ta đầy dò xét."

Win ngẩng đầu lên và dùng hai tay ôm lấy má Bright, "Ngoài những người yêu thương chúng ta như hai người, thế giới của chúng ta chỉ có chúng ta. Không có gì khác quan trọng."

Bright nhìn lại Win một lúc. Anh biết lúc này ai nhìn vào cũng phải sửng sốt hoặc xì xào sau lưng, nhưng chồng anh thì lạnh như dưa leo, cư xử như thể cả thế giới là của cậu. Bright gạt tay Win ra khỏi má mình trong khi nhếch mép cười đùa. "Em luôn giỏi ăn nói khi nói đến điều gì đó như thế này."

"Và anh thì luôn luôn không giỏi trong việc này." Win cười, quay lại với Bright.

Bright nhún vai, "Sự thật, điều này được mong đợi vì chúng ta đã thông báo về mối quan hệ của mình."

"Thật."

"Nhưng khi nó thực sự xảy ra ngay trước mặt anh, anh vẫn còn ngạc nhiên."

"Nó bình thường."

Bright quay đầu về phía Win, "Sao em bình tĩnh như vậy?"

"Tại sao anh lại không bình tĩnh?"

"Anh đã nói rằng anh rất ngạc nhiên."

"Anh không nói, để anh có thể bình tĩnh."

"Em tại sao không ngạc nhiên?"

Win lại cười. Thật tuyệt khi Win yêu Bright nếu không Win sẽ không khoan nhượng như thế này. "Em biết rằng mọi người đang nhìn chúng ta, ngay cả trước khi anh đề cập đến nó. Em đã rất ngạc nhiên, em đã không nói với anh. Tuy nhiên, em có anh. Không có gì phải lo lắng."

"Lại là lời nói của em." Bright đảo mắt.

"Anh không thích sao? Lời nói của em."

Bright mỉm cười. Anh khẽ gật đầu, khiến Win chọc vào má và cánh tay anh, kéo áo khoác và tất cả những điều đó khiến Bright khó chịu, không cho anh nghĩ về tình hình xung quanh họ lúc đó.

Lần này là kỳ nghỉ của họ và Win sẽ không để Bright cảm thấy bất hạnh dù chỉ một giây.

•••

https://www.youtube.com/watch?v=aipJ6YTf3Pw

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro