33. Thank You for Still Loving Me

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"If you're not holding my hand since yesterday, all those beautiful moments are meaningless. I'll say this one to you from the bottom of my heart for your love in return, telling you and keep reminding you, thank you for still loving me."
- ขอบคุณที่ยังรักกัน (Thank You for Still Loving Me) by TAE TEE

Tạm dịch:

"Nếu như em không còn nắm tay anh giống như ngày hôm qua, thì tất cả những hồi ức tươi đẹp đó đều là vô nghĩa. Anh sẽ đáp lại tình yêu của em bằng một lời từ tận sâu thẳm trong trái tim này, nói cho anh để cho anh nghe, cảm ơn em vì vẫn còn yêu anh."
- ขอบคุณที่ยังรักกัน (Thank You for Still Loving Me) bởi TAE TEE

•••

Vài năm sau...

Tiếng mở khóa cửa căn hộ do ai đó mở ra làm xao nhãng Bright đang ngồi tựa lưng vào đầu giường đọc sách. Dù đang đeo kính nhưng anh vẫn phải nheo mắt nhìn cánh cửa phòng ngủ đang mở toang. Anh hơi nghiêng đầu vì tò mò nhưng lười trèo xuống giường.

Mãi cho đến khi bạn trai của anh ấy ló đầu ra cửa phòng ngủ.

"Xin chào, P'Bright." Cậu cười thật tươi nhe răng chào Bright.

Bright thở dài. Anh ấy đã 32 tuổi kể từ tháng trước và tháng tới anh sẽ có một người bạn trai 31 tuổi nhưng vẫn thích vui đùa kiểu con nít như thế này. "Chào mừng trở lại."

"Anh ăn tối chưa?"

"Anh ăn rồi, còn em thì sao?"

"Em cũng ăn rồi."

"Vậy tại sao em giấu cơ thể của em sau bức tường?"

"Em đang chơi trốn tìm với anh."

"Cái gì? Em lại mua cho anh cái gì à?"

"Sao anh biết? Em mua bánh ngọt cho anh á."

"Đương nhiên là biết rồi. Thôi chơi ngay, anh thắng. Mang bánh lại đây, ăn đi để còn đi tắm rửa một chút."

Win bước vào phòng với một chiếc hộp đựng 3 chiếc bánh với nhiều màu sắc và hương vị khác nhau. Tất cả chúng đến từ cửa hàng bánh của chị em cậu cùng mở ra.

"Hương vị mới?"

"Ừm," Win nói. "P'Ming ghé qua trước lúc em về luôn để đưa cái này cho em với anh."

"Với anh?"

"Ừm," Win gật đầu.

"Tại sao? Anh luôn đến đó để mua sản phẩm mới mỗi khi Souri thông báo về nó, mà" Bright bối rối. "Những hương vị này vẫn chưa công bố trên phương tiện truyền thông xã hội."

"Em đã xin chị ấy làm nó đặc biệt cho anh đó," Win thú nhận. "Đây là hối lộ, để ann sẽ ngày càng yêu em nhiều hơn." Cậu cười toe toét.

Bright liếc nhìn Win, rồi liếc nhìn những chiếc bánh một lần nữa. Mỗi chiếc bánh, anh cắn một miếng. Và sau đó, anh nhìn chằm chằm vào Win. Đầu anh gật gù. "Ok, anh sẽ yêu em nhiều hơn và nhiều hơn mỗi ngày."

Chơi cùng với Win thực sự rất vui và Bright học cách tận hưởng điều đó. Đó là cách bạn trai khiến anh cười thường xuyên hơn mỗi ngày.

"Bây giờ, để bánh này vào tủ lạnh, sau đó đi tắm. Không nói chuyện phiếm nữa. Đi!"

Win nhấc mông xuống giường. Cậu chạy vào phòng tắm trước khi Bright mắng cậu lần nữa. Theo sau cậu là Bright, người phải đi đánh răng lại và quay trở vào phòng ngủ.

Nói về việc tắm rửa, Win luôn dành thời gian ở trong đó rất lâu mỗi khi tắm một mình. Cậu vừa tắm vừa hát hết mình. Tất nhiên, một người khác trong phòng ngủ rất vui khi nghe 30 phút hòa nhạc miễn phí. Mỗi lần Win quên lời bài hát, Bright sẽ tham gia hát cho đến khi Win nhớ lại đoạn nhạc. Cũng giống như trò đùa của Win, mọi thói quen của Win đều là báu vật đối với Bright. Tất cả đều khiến Bright hạnh phúc hơn.

Win lại xuất hiện trong phòng ngủ. Cậu mặc quần đùi và áo phông quá khổ. Cậu bò lên giường và ngồi bên cạnh Bright trong im lặng.

Bright bỏ một tay qua để nắm lấy tay Win. Đứa nhỏ nhìn thấy thì cười và chộp ngay.

Không ai nói chuyện. Bright đang đọc sách và Win bắt đầu ngủ gật.

Bright kiểm tra bạn trai khi anh cảm thấy bàn tay nắm chặt tay anh lúc nãy lỏng ra. Anh thấy Win vẫn mở được mắt nhưng mí mắt của cậu đã không còn trụ được nữa.

"Anh bật mờ đèn nhé," Bright nói. "Em nằm xuống đi."

Đột nhiên mắt Win mở sáng lên khi Bright đang ôm cậu nằm xuống giường. "Nhưng chúng ta vẫn chưa nói chuyện."

"Nhưng em đang buồn ngủ và mệt mỏi rồi."

"Em không mệt mỏi."

"Ừ, nhưng buồn ngủ."

"P'Bright, em muốn nói chuyện phiếm trước đã." Win cầu xin. Đôi mắt cậu lấp lánh, như một đứa trẻ sắp khóc. Tay cậu lắc lư tay Bright qua lại.

Win mỉm cười. Cậu gục đầu vào bờ vai rộng của Bright.

"Ngày hôm nay của em thế nào?" Bright hỏi.

"Tuyệt vời."

"Buổi diễn tập cho fanmeeting chia tay của em vào ngày mai luôn à?"

"Ừm, mọi thứ diễn ra tốt đẹp." Win trả lời chắc chắn. "Vào tuần tới, hợp đồng với công ty sẽ kết thúc. Cuối cùng em sẽ phải kế thừa công việc kinh doanh của gia đình mình. Đã đến lúc dành cả cuộc đời để điều hành công việc giúp gia đình em tồn tại suốt những năm qua."

Bright gật đầu. Mười năm kể từ lần đầu tiên Bright gặp Win. Họ thực sự đã ở bên nhau cho đến tận cùng. Trái tim của Bright thật sự cảm động. Tay anh đưa ra vuốt nhẹ tóc Win. "Tháng sau, em sẽ 31 tuổi. Muốn gì không?"

Win cười khúc khích, "Em sẽ rất bận rộn để thích nghi với cuộc sống văn phòng của mình. Em sợ rằng em không thể ăn mừng sinh nhật với anh năm nay."

"Đừng bận tâm," Bright nhắc nhở đứa trẻ. "Không phải lúc nào chúng ta cũng tổ chức lễ kỷ niệm cùng nhau. Chúng ta sẽ luôn tìm một thời điểm thích hợp để tổ chức lễ kỷ niệm sau này nếu chúng ta không thể gặp nhau vào ngày sinh nhật của em."

Win thở ra một cách nặng nhọc. "Em muốn ăn mừng với Phi. Em buồn."

"Vậy thì anh sẽ tìm cách nhé. Đừng buồn." Bright chấm dứt nỗi buồn ngay lập tức.

Cả hai chỉ tập trung vào việc chơi với những ngón tay đan vào nhau cho đến khi Win quay lại cuộc trò chuyện chính của họ.

"Em nghĩ," Win bắt đầu. "Nhiệm vụ thông báo về mối quan hệ của chúng ta sẽ bắt đầu từ ngày mai."

"Ừm," Bright đồng ý. "Nếu có cơ hội, anh sẽ thông báo. Hoặc có lẽ chúng ta chỉ nên xuất hiện ở đâu đó, ở nơi công cộng, nắm tay nhau. Dù sao thì tuần sau anh cũng sẽ không tham gia làng giải trí nữa."

"Ồ!" Đôi mắt Win chợt lấp lánh. "Điều đó rất tuyệt vời! Hãy làm điều đó, Phi!"

Bright nhếch mép cười, "Phải xem mặt em bây giờ mới thấy nhiệt tình. Anh ghét em, Ai Win." Anh lắc đầu kinh ngạc.

"Nếu anh nghĩ về nó, chúng ta đã trải qua rất nhiều trở ngại, bao gồm cả những tin đồn, những lời đàm tiếu, bất cứ điều gì anh gọi chúng, tất cả đều là dối trá. Em mệt mỏi phải dọn dẹp chúng rồi," Win thút thít. "Hãy để em cảm thấy niềm hạnh phúc khi nói đồng ý với một trong những tin tức nóng hổi về em." Cậu nhìn Bright bằng đôi mắt cún con.

"Ah, ok, hãy làm điều đó khi em hoàn thành fanmeeting."

Dễ như ăn bánh. Bright sẽ mềm lòng với Win gấp ngàn lần mặc dù người khác gọi anh ấy ngầu như vua, nhưng đối với Win, Bright dễ thương như một chú mèo.

Vài năm hẹn hò, chỉ có một điều mà Win-lúc đầu-luôn hỏi, nhưng chưa thực hiện được. Thường xuyên bị từ chối, Win quyết định không ngỏ lời với Bright nữa. Và tối nay, bởi vì tâm trạng Phi của cậu đang rất tốt...

"Vì ngày mai sẽ là fanmeeting chia tay, nên anh có ở đó không?"

Bright liếc nhìn Win. Tất nhiên, anh ta-bình thường-sẽ không đến nơi mà sự hiện diện của anh được coi là một chuyện rùng rợn. Sau một thời gian dài không được hỏi, bây giờ câu hỏi lại quay trở lại. "Nếu anh ở đó, người hâm mộ của em sẽ rời khỏi. Họ sẽ nói lời tạm biệt ngay cả trước khi em nói điều đó."

"Điều đó vẫn sẽ xảy đến thôi," Win thừa nhận. "Đừng lo lắng. Hầu hết trong số họ là trung lập, họ sẽ ở lại cho đến khi sự kiện kết thúc. Có thể... 3 hoặc 4 người?"

Bright rít lên và phản ứng này khiến Win bật cười, nằm co quắp trên giường và đập tay liên hồi vào gối. Bright thực sự nghĩ rằng đó sẽ là một cuộc trò chuyện nghiêm túc. Rõ ràng, Win đang trêu chọc anh. Và Bright hết biết nói gì.

"Hfffftttt," Win cố gắng bình tĩnh lại. Cậu cười thật tươi. "Em nói đùa thôi. Nghiêm túc mà nói, Phi, người hâm mộ địa phương của em không quá khích. Hầu hết người hâm mộ của em đều trung lập. Họ rất vui nếu thấy em cư xử dễ thương khi ở bên cạnh anh."

"Em thực sự nói rằng em 'cư xử dễ thương khi xung quanh' anh à," Bright cười khúc khích.

"Em không phải sao?"

"....."

"Những người ghét anh, em đã ước họ rời đi từ lâu nhưng họ không làm thế. Em không muốn tên của em gắn liền với họ mỗi khi họ cố gắng mắng chửi anh," Win nói. "Vì vậy, nếu sự hiện diện của anh lọc fanclub của em, đó là một dịch vụ miễn phí từ bạn trai của em, phải không? Em không phải trả tiền."

Bright thở dài, "Em thật dẻo miệng. Anh kiệt sức rồi, Win."

"Hả tại sao?" Win bối rối. "Sao anh kiệt sức vậy Phi?"

Bright nhíu mày, rồi nhún vai. Anh nở một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt của mình và thay đổi nó thành một nụ cười nhẹ nhàng. "Em có muốn anh hát một bản tình ca không?"

"Không, em vẫn là-" Win dừng lại khi nhận ra rằng Bright đang trả lời câu hỏi của mình và môi anh tự động cong lên.

Bright gật đầu, mặc dù anh lầm bầm rằng Win phản xạ quá chậm để hiểu được ý của anh.

"Vì thế...?"

"Được thôi, anh sẽ tham dự buổi fanmeeting của em. Sẽ có gia đình của em và một số bạn diễn nữa." Bright đồng ý.

Win muốn nhảy lên đùi Bright nhưng trước khi làm điều đó, Bright đã nói một điều khiến Win choáng váng. "Ngoài ra, anh nghe nói em mời mẹ và chú của anh đến. Anh tự hỏi tại sao ann không nghe trực tiếp từ hiện trường mà phải nghe họ kể lại chứ."

"Cái đó..." Win kêu trong lòng. Cậu quên nói với bạn trai của mình về điều đó. "Họ nói rằng họ không thể đến vì họ sẽ không ở Bangkok cho đến ngày mốt."

"Họ đã xin lỗi em chưa?"

"Ừm," Win gật đầu. P'Bright không tức giận
?! Cậu thấy ngạc nhiên.

"Em ổn chứ?"

"Ừm," Win lại gật đầu. "Mae sẽ mang cho em nhiều đồ lưu niệm, bà ấy nói."

"Được rồi. Ngày mai anh sẽ đến đó."

"Hứa nhé?"

Thấy Win đưa ngón út cho mình, Bright nhíu mày. "Tại sao em lại bất an như vậy?"

"Tại sao anh cho rằng em bất an, hả, Phi?" Win hỏi ngược lại. "Bị từ chối nhiều lần không đếm xuể vì điều tương tự và cuối cùng anh, CUỐI CÙNG, đã nói đồng ý! Em đã làm điều tử tế gì trong kiếp trước? Em phải đi nhà thờ vào ngày mai trước khi sự kiện diễn ra, phải không?"

Bright đánh vào đầu Win một cách nhẹ nhàng, nhưng đủ cứng cho người trẻ cảm thấy lực. "Em tên khốn khoa trương!" Trong một giây, Bright đã thay đổi thái độ của anh ngay lập tức khi Win với đôi mắt cầu xin hiếm khi xảy ra. "Đó là fanmeeting cuối cùng của em. Anh sẽ ở đó vì em. Anh biết em sẽ rơi nước mắt. Em cần một bờ vai để khóc."

Win nhếch mép cười, "Anh đang thể hiện một khuôn mặt ngây thơ sao? Lúc này hả, Phi? Anh có muốn em tin anh không?" Win tố cáo anh ngay lập tức. "Điều gì xảy ra nếu, hóa ra, fanmeeting không phải là lần cuối của em? Điều gì sẽ xảy ra nếu trong một hoặc hai năm, em sẽ tiếp tục hoạt động?"

"Nếu đó không phải là lần cuối cùng của em, thì nó sẽ là lần cuối cùng của anh."

Win cười một lúc nhưng đột nhiên cậu im lặng.

Bright, người để bạn trai ngón út ra nãy giờ, nhướn mày. "Cái gì vậy?"

Win tiếp tục giơ cao ngón tay hồng hào của mình một lần nữa. "Lời hứa đầu tiên."

"Sự tin tưởng của em dành cho anh ở đâu?"

"Đây," Win đưa một cốc cà rốt 80cm cho Bright.

"Tại sao là cà rốt?"

"Bởi vì em biết nó sẽ tồn tại lâu dài, anh sẽ giữ nó. Anh sẽ không ăn nó", Win đáp lại một cách dễ dàng. "P'Bright là bạn trai mèo của em, không phải một chú thỏ."

"À, được rồi," Bright cầm cốc chỉ để chuyển nó sang một phía khác của giường, như thể đó là một cuộc giao dịch. Vào lúc anh ấy đặt cốc bên mình, Bright nghe thấy Win cười khúc khích. Anh quay lại ngay lập tức nhưng Win nhanh chóng thay đổi nét mặt của mình thành nghiêm túc.

"Khrab?" Win vô tội.

"Tại sao em lại tạo ra âm thanh đó?"

"Âm thanh gì?"

"Âm thanh đó," Bright phớt lờ câu hỏi thực sự. "Em đã 30 rồi mà vẫn cười khúc khích như vậy".

"Chính xác là như thế nào?"

"Như vậy."

Win lặp lại tiếng cười khúc khích của mình trong một giây và dừng lại. "Như vậy?"

"Đừng làm vậy nữa. Tại sao em luôn làm như vậy?"

"Em không phải lúc nào cũng làm như vậy."

"Đừng làm vậy nữa."

"Nói cho em biết nguyên nhân tại sao, mới chịu nghe anh cơ."

Bright tặc lưỡi. Anh liếc nhìn Win một cách sắc bén. Anh tự hỏi liệu mình có chậm chạp đến mức này không khi Win đang cho anh thấy tình yêu của cậu trước khi họ đến với nhau như bây giờ? Bright hít một hơi thật sâu vì đúng vậy, có lẽ anh ấy đã làm điều gì đó mất thời gian của Win trong quá khứ.

Bright mỉm cười, "Bởi vì bây giờ, nó vẫn còn rất dễ thương." Giọng nói khác của anh ấy, chỉ dành cho Win, trong đó chỉ có sự chiều chuộng dành cho hoàng tử bé.

Win, người đang có tâm trạng vui vẻ trước đó bị lời nói của Bright làm cho kêu lên.

"Ok, ngủ đi."

"Ah." Win vội vàng dùng hai tay bắt lấy cánh tay của Bright. Cậu giữ Bright không cho anh di chuyển.

Bright quay đầu nhìn Win một giây, sau đó tiếp tục làm mờ đèn, kéo chăn của họ lên, không làm nhiều động tác. Chỉ có cánh tay rảnh rỗi của anh hoàn thành những công việc đó. Anh quay lại, Win vẫn đang dựa lưng vào giường mặc dù nửa người đã được đắp chăn. Cánh tay còn lại của anh nắm lấy Win.

Không cần Win nói gì, Bright hiểu nhu cầu của người trẻ. "Không phải đêm nay na. Nếu không em sẽ mệt, ngày mai chúng ta sẽ làm. Ngủ ngon?" Bright vừa nói vừa từ từ đẩy Win nằm xuống. Anh trao cho Win một nụ hôn lên trán, rồi xuống hai má, và họ kết thúc bằng một nụ hôn nhẹ trên môi.

"Phòng thay đồ ở đâu?"

Nhóm gà nhà GTV vừa đến địa điểm đã bị đám đông làm cho bối rối. Và với tư cách là một đàn anh trong nhóm, Off chủ động hỏi ý kiến của mọi người. Họ làm theo hướng dẫn và đến phòng thay đồ.

"Nong Wiiiiiiiiiinnnnn~ bọn anh đến đây mang cho em một bó hoa lớn khaaaaa!!!" Off hét lên ngay khi anh ta bước vào phòng.

Phía sau Off có Tay, Mook, Toy, Arm, Guy và một số người khác. Off thừa nhận rằng anh ta đã mang theo gần như tất cả mọi người trong công ty đến khiến Win bật cười lẫn ngạc nhiên.

"Ah, suýt nữa quên!" Off dang tay ra phía sau và kéo một người ra khỏi vòng tròn. "Bọn anh cũng mang một người đến cho em nữa. Một đứa trẻ thất lạc đang cầu xin có người dẫn đến đây."

Win cười khúc khích khi Off ném Bright về phía mình. Cậu bắt được Bright ngay lập tức khi anh ấy mất thăng bằng sau khi bị Off kéo và đẩy.

Win cười lớn. "Em đã bảo anh đến cùng với em mà, Phi. Em biết anh sẽ như thế này," Win nói khi đang sửa lại tóc và cổ áo sơ mi của Bright vì nó bị tay Off làm nhăn nhúm. "Oiy... lộn xộn đáng yêu quá, nghiêm túc như một đứa trẻ lạc đường." Win cười hạnh phúc. Cậu đã rất lo lắng vì Bright không liên lạc với cậu để nói anh đang ở đâu.

Nhìn hai con chim yêu nhau, những người lẽ ra không phải là những con chim tình yêu nữa khi xét về độ dài mối quan hệ của họ, những người đó đã lùi bước, nhưng Win không cho họ chuồng.

"P'Tay, P'Off. Các anh đi đâu vậy? Đừng để P'Bright một mình. Hãy đợi anh ấy." Win gọi hai tiền bối.

Off và Tay phải ở lại, đợi Win nói chuyện xong với bạn trai.

"Gia đình em đã có mặt trong phòng rồi. Bạn bè của em từ trung học và sinh viên cũng vậy. Nah sẽ ở đó để theo dõi em, phải không?" Win hỏi.

Bright gật đầu.

"Ok, chỗ ngồi của anh là bên cạnh P'Ming. Bây giờ, anh có thể đi." Win đẩy Bright cho Tay và Off.

Bright vừa vẫy tay vừa nói lời chúc may mắn với Win. Anh bước vào hội trường cùng với cả nhóm đàn anh. Vì họ phải đi qua trước chỗ ngồi dành cho gia đình của Win, Bright nhìn họ và thì thầm điều gì đó với Ming trước khi đến ngồi bên cạnh Off và Tay cùng những người còn lại trong nhóm.

Đúng, anh không ngồi ở nơi mà anh được chỉ định. Lý do quá rõ ràng. Những người hâm mộ. Buổi fanmeeting bắt đầu với việc Win vừa hát vừa chơi piano cho các fan. Các fan đã hát theo. Sau đó, MC tiến hành trò chơi dành cho các người hâm mộ được lựa chọn từ bốc thăm may mắn. Ở gần cuối, Win đã trình diễn một ca khúc lần nữa dành tặng cho những người hâm mộ vẫn bên cạnh cậu từ ngày đầu tiên cho đến tận bây giờ.

Khi đến phần phát biểu kết thúc của Win, màn hình lớn phát một đoạn video do người hâm mộ của cậu làm. Nước mắt cậu tuôn rơi. Cậu không thể nói chuyện.

"Anh biết rồi." Bright lầm bầm.

"Huh?" Tay nghĩ rằng anh ta đã nghe thấy điều gì đó, yêu cầu Bright lặp lại những gì anh ấy đã nói. "Có phải cậu đã nói gì không?"

"Em biết em ấy sẽ khóc." Bright trả lời. "Em đã trêu chọc em ấy về nó đêm qua."

Off tặc lưỡi. "Chết tiệt! Bởi vậy tôi ghét hai người ghê. Tôi đã đến tuổi không còn lãng mạn như vậy nữa. Và Gun cũng không có ở đây, vì vậy dừng lại dùm."

Trên sân khấu, Win nhìn những người hâm mộ của mình, mỉm cười. Cậu hít thở sâu trước khi bắt đầu bài phát biểu bế mạc. Cậu lấy khăn giấy lau nước mắt và cố gắng thể hiện niềm hạnh phúc của mình bằng cách cười. "Win phải xin lỗi vì hôm nay là một đứa bé hay khóc na khrab," cậu bắt đầu nói.

"Hôm nay," Win nói. "Hôm nay là fanmeeting cuối cùng của chúng ta. Lần sau sẽ không tổ chức fanmeeting nữa, có lẽ chúng ta chỉ gặp nhau trên đường phố, trung tâm thương mại hay công viên thôi. Chào Win na khrab. Win sẽ rất vui."

"Đã bao nhiêu năm rồi? 10? 11? Dù đã bao lâu rồi, tại sự kiện này, Win muốn truyền tải tất cả những cảm xúc mà Win có trong suốt những năm qua." Win dừng lại và xoay người về phía chỗ ngồi của gia đình mình.

"Đầu tiên là cho gia đình em. Mama, Papa, người đã kiên nhẫn nhìn Win gây dựng sự nghiệp cho bản thân trước khi trở thành người thừa kế chính thức công việc kinh doanh của gia đình chúng ta. Đã đến lúc con phải trả lại tất cả sự ưu ái của Mama và Papa. Cảm ơn mẹ đã dành cho Win một cơ hội để nếm trải cuộc đấu tranh kiếm tiền trong 10 năm."

"Đối với các anh chị em của Win, P'Ming, P'Ice và Mick. Cảm ơn mọi người đã hợp tác với em với các công việc kinh doanh mà chúng ta có hiện tại. Em sẽ không có thời gian sau này. Tất cả mọi người sẽ tự chăm sóc chúng na ja."

Âm thanh tiếng cười từ những người hâm mộ đã vang lên, làm rộn ràng cả hội trường.

"Đối với những người trong GTV. P'Tha, cảm ơn chị đã tìm thấy em. Thực sự. Nếu không có P'Tha, Win sẽ không ở đây hiện tại. Sự nghiệp này sẽ không bao giờ bắt đầu. Em thực sự biết ơn. P'Day, người không thực sự kiên nhẫn hướng dẫn Win vượt qua mọi vấn đề trong cuộc sống, và đôi khi bí mật giải quyết nó sau lưng em, Win thực sự trân trọng P'Day, người luôn suy nghĩ về mọi thứ một cách cẩn thận. P'Day đã cứu Win nhiều lần không đếm xuể."

"Tiếp theo là các bạn, Snowball Power."

Win dừng lại. Cậu nức nở. Những người hâm mộ cũng đã khóc. Họ hét tên Win, yêu cầu Win đừng khóc.

"Cảm ơn các bạn đã ở đây với Win kể từ ngày đầu tiên, và cũng là những người đã biết Win khi Win đã được biết đến và thấy Win xứng đáng với tình yêu và thời gian của các bạn. Cảm ơn các bạn rất nhiều. Win sẽ không bao giờ quên tất cả các bạn."

Win thở ra một cách nặng nhọc. Cậu dành thời gian để ổn định hơi thở và tiếp tục với bài phát biểu của mình.

"Những người bạn của tôi từ trung học và đại học. Cảm ơn các bạn đã đến đây. Tôi đánh giá cao sự ủng hộ của các bạn bằng cách mắng tôi mỗi khi bạn nhìn thấy mặt tôi trên đường phố hoặc trung tâm mua sắm hoặc BTS. Từ giờ, các bạn phải gọi điện cho tôi xem mặt nếu các bạn nhớ tôi đấy nhé," Win nói. Khi một người bạn của cậu hét lên rằng cậu sẽ đến thăm Win, Win đã trả lời, "Không, tôi không rảnh. Tôi bận." Cậu giả vờ chơi khó.

Khán giả lại bật cười sau màn tình cảm.

"Đối với các tiền bối và bạn bè của em từ GTV, những người đã dành thời gian tham gia buổi fanmeeting này ngay bây giờ, đó là 10 năm vui vẻ khi chơi với tất cả mọi người. Cảm ơn mọi người đã không biến khoảng cách tuổi tác thành một thử thách-"

"Đừng đề cập đến khoảng cách tuổi tác, em có thể làm chứ?" Kay hét lên từ chỗ ngồi, cắt lời Win.

Một lần nữa, hội trường lại rộn rã tiếng cười.

"Ok, vậy là 10 năm vui vẻ. Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ Win mọi thứ. Em không giỏi bắt chuyện khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, và một số trong tất cả đã tiếp cận để nói chuyện với em, khiến em cảm thấy mình được chấp nhận rất nhiều. Chúng ta vẫn có thể đi chơi với nhau sau này. Xin đừng quên em có trong nhóm na. Cảm ơn mọi người khrab."

"Woohooo, Nong Wiiiiiinnn!!!" Off đã dành cho Win những tràng pháo tay vang dội, theo sau là tất cả khán giả trong khi những người còn lại trong nhóm cố gắng kéo Off trở lại chỗ ngồi của mình. Sau khi Off vỗ tay xong, anh ta xin lỗi. "Tôi xin lỗi. Tôi chỉ không thể chịu đựng được nỗi buồn."

"Bình tĩnh, Phi. Em vẫn chưa kết thúc." Win cười toe toét.

"Ừmm, anh có nghĩ rằng em sẽ quên anh à, một trong những người ship couple? Vâng, BrightWin. Tất cả mọi người cũng là một phần trong cuộc hành trình của em. Em biết và tôn trọng mặc dù em không còn làm việc với P'Bright nữa. Trong suốt thời gian này, em vẫn luôn nhớ mọi người. Hẹn gặp lại các bạn vào một ngày nào đó không xa. Cảm ơn các bạn rất nhiều. Các bạn thật sự rất bền lâu. Các bạn đã tốt nghiệp đại học rồi phải không? Hay đã kết hôn và sinh con rồi? Các bạn đã ở đó ngay từ đầu. Từ giờ tiếp tục ủng hộ Phi nhé na."

Sau đó, Win thở dài. "Đó là một bài phát biểu dài nhưng nó vẫn chưa kết thúc. Cố lên." Win quay lại uống rượu. Cậu thở ra một cách ồn ào, khiến khán giả thích thú.

"Mọi người ở đây đã biết rằng em có bạn trai, phải không?"

"Yeeeeeeeessssss~"

"Hmm," Win gật đầu. "Bọn em bên nhau mấy năm rồi, anh ấy chưa một lần tham dự fanmeeting của em. Nhưng hôm nay, anh ấy dũng cảm đến vì em đó."

"Đối với bạn trai của em, em sẽ không nói lời tạm biệt anh ấy vì hành trình của bọn em vẫn còn dài. Chỉ cần em tưởng tượng, bọn em không có hồi kết. Phải làm sao?" Win gãi đầu trong khi mỉm cười thật tươi trước sự hoan nghênh của khán giả. "Nhưng mà... em yêu bạn trai của em rất nhiều, hợ tiểu tuyết xíu. Xin hãy hiểu na."

"Khaaaaa~~"

"Anh ấy đã ở đó vào ngày đầu tiên em chính thức bước chân vào làng giải trí..."

Các fan bắt đầu ồn ào, xì xào bàn tán, nhìn vào hàng ghế trên để đoán xem bạn trai là ai.

"..và anh ấy vẫn luôn ở đó cho đến tận bây giờ."

Các fan không thể kiềm chế được sự tò mò của mình nữa. Họ không muốn nghe Win nói dài dòng nữa nhưng Win vẫn tiếp tục nói.

"Anh ấy đã trải qua dày vò một mình nên em quyết định không để anh ấy một mình nữa. Và khi bọn em đến được với nhau, mọi thứ không suôn sẻ như ý muốn. Con đường gập ghềnh, luôn gập ghềnh và càng ngày càng chông chênh. Ngoài ra, mở lòng với nhau còn khó hơn bất cứ điều gì. Tuy nhiên, em rất trân trọng anh ấy như một người bạn trai, một người anh đi trước, một người bạn lâu năm. Anh ấy là người thích ở một mình nhưng luôn nói rằng anh ấy hạnh phúc bên em hơn là ở một mình. Suốt những năm qua, em là người hạnh phúc nhất trên trái đất vì có anh ấy." Win nói. Cậu nhìn những người hâm mộ. Nụ cười không rời trên khuôn mặt cậu. Cậu chuyển hướng mắt sang một nơi. Rõ ràng tất cả mọi người đều quay đầu lại để nhìn vào cùng một người.

"Cảm ơn vì- cuối cùng cũng- đã đến đây, P'Bright."

Tiếng hò hét và la hét của người hâm mộ bắt đầu ầm ầm khắp hội trường. Họ đã dành những tràng pháo tay cho Bright, người đã luôn nhìn trong khi lắng nghe Win cho đến khi tên của anh ấy được gọi.

Bright không thấy Win ngay khi nhìn lên. Có những người hâm mộ đã rời khỏi hội trường sau khi họ biết bạn trai của Win là ai. Tuy nhiên, anh ấy đã bị phân tâm bởi những bình luận của người hâm mộ xung quanh.

"Cái quái gì với những người hâm mộ đó? Thật độc hại."

"Người hâm mộ nước ngoài hay người hâm mộ địa phương? Thật xấu hổ."

"Nhìn nụ cười của Nong khi em ấy nói về P'Bright, aaaaaaa~"

Bright nhìn xung quanh. Những người hâm mộ đã rời đi không tạo ra sự khác biệt đáng kể. Hội trường vẫn đông đúc. Sau đó, anh ấy nhìn Win trên sân khấu. Người trẻ không bận tâm về những người đã bỏ mình. Đôi mắt cậu tập trung vào Bright và cậu mỉm cười với đôi mắt lấp lánh.

Bright không thể không cười đáp lại cậu, Win yêu anh ấy thật không thể tưởng tượng nổi. Anh nghĩ về mọi thứ. Bright không thể kiềm chế được bản thân bị xúc động bởi Win, anh ấy thốt lên "Cảm ơn," và Win chỉ cười vì không nghe được từ sân khấu. Bright có thể cảm thấy nước bắt đầu tràn ra từ mắt mình, nhưng nỗi u sầu đã bị phá hỏng bởi đứa trẻ.

"Bây giờ, bây giờ, P'Bright," Win gọi Bright bằng mic. Tay cậu đang vẫy với người lớn hơn. "Đã đến lúc anh ngồi vào chỗ của mình rồi, làm ơn đi. Em là người có hệ thống. Đừng làm hỏng việc đó. Hãy ngồi bên cạnh P'Ming khrab."

Off và Tay đã giúp Win bằng cách đẩy Bright ra xa cho đến khi anh ấy cuối cùng bước đến ngồi vào chỗ với gia đình của Win.

"Em cảm thấy thế nào bây giờ kha?" Ming hỏi Bright ngay khi Bright cuối cùng cũng ngồi bên cạnh cô.

Bright lắc đầu, "Tất cả cảm xúc tích cực lẫn lộn, em-"

"Em ấy đã yêu em suốt thời gian qua. Cảm ơn em đã yêu em ấy na kha."

Bright đứng lên. Thật sự thì ai nên cảm ơn ai?

Bright quan sát bóng lưng của bạn trai mình. Cả hai đang đi bộ từ bãi đậu xe đến phòng chung cư của họ. Anh chàng cao hơn đang đi trước Bright một bước. Bước chân của cậu dài hơn bình thường một cách bất thường. Hạnh phúc của cậu làm không khí xung quanh cậu như bừng lên.

Đột nhiên, Bright nhớ ra rằng anh vẫn chưa kiểm tra mạng xã hội và Win dường như không quan tâm đến điều đó. Đúng như mong đợi từ một người sẽ sớm rời khỏi ngành.

Điểm thu hút sự chú ý của Bright khi anh mở khóa điện thoại là lượng thông báo. Rất nhiều cuộc gọi nhỡ và cuộc trò chuyện LINE. Bright vừa đọc một trong số chúng, thì điện thoại của anh ấy rung lên. Có một cuộc gọi đến.

Win tiếp tục mở cửa căn hộ của Bright trong khi Bright vẫn còn đang lưỡng lự trong việc bắt máy.

"Hãy trả lời ngay khi anh vào phòng," Win nhắc nhở khi mở cửa cho người lớn tuổi vào trước.

Bright nhấc máy ngay lập tức nhưng anh cũng nhanh chóng đưa điện thoại ra xa tai.

"Chuyện gì thế?" Win cười khúc khích khi thấy Bright khó chịu vì cuộc gọi. Cậu tiếp nhận và bật loa ngoài. "Sawasdee khrab, P'Tay."

"Oh, hắn đang nghe máy, cái kẻ gây rối!"

Tay là người gọi điện, nhưng có quá nhiều tiếng ồn xung quanh anh ta từ cả nhóm.

"Ai Win, em là tên khốn! Sao em lại rời địa điểm ngay lập tức thế hả?! Bọn này là nạn nhân! Bọn này bị các phóng viên giữ lại. Họ đã hỏi về mối quan hệ của hai người! Bây giờ bọn này mới trả lời xong." Off gào lên. Anh ta mắng Win từ tận đáy lòng.

"Nhưng fanmeeting đã kết thúc, vì vậy em đã về nhà. Em vừa mới đến." Win bình tĩnh trả lời. Cậu từ từ đặt điện thoại xuống bàn ăn khi vòng tay của Bright ôm lấy eo cậu.

"Lạnh quá!" Arm bình luận. "Vui lòng xem lại cuộc phỏng vấn sau na. Có vẻ như em đang có tâm trạng tốt và muốn dành nhiều thời gian hơn với Ai Bright."

Âm thanh tiếp theo vang lên là Win cười khúc khích trước nụ hôn đang lướt trên cổ của mình từ Bright, "Nhột quá..." Win thì thầm.

"Sssshhhh..."

"Ah, được rồi. Chúng tôi từ bỏ. Chúng tôi không muốn nghe thấy hai đứa mày hôn nhau ngay lúc này. Hãy kết thúc cuộc gọi đi, khốn nạn!" Off hét trước khi ngắt cuộc gọi.

"Oh? Họ cúp rồi!"

"Ừm," Bright gật đầu, siết chặt eo Win. Anh vùi mặt vào vai Win. "Anh... anh xin lỗi, anh không giỏi ăn nói, Ai Win."

"Anh đang nói dối."

"Anh nói thật đấy. Anh muốn nói anh yêu em dễ dàng như cách mà em vẫn luôn truyền đạt cho anh. Cảm giác đó thật tuyệt," Giọng của Bright run rẩy nhưng vòng tay anh không buông lỏng cái ôm.

"Anh vừa nói đó. Anh vừa nói rằng anh yêu em", Win trấn an bạn trai. "Điều gì khiến anh như thế này, hả, Phi? Em chưa bao giờ phàn nàn và ạn đột nhiên lại suy nghĩ đến việc này."

Bright thở ra một hơi dài. "Sự thôi thúc muốn làm điều gì đó cho em, để em thấy tình cảm của anh dành cho em lớn như thế nào, nó luôn sắp bùng nổ."

"Đừng nói vậy, Phi. Em sợ lắm," Win cười khúc khích. "Không có gì về anh, em muốn thay đổi hết. Hãy giữ nguyên con người của anh. Em là người hạnh phúc nhất, em đã nói với anh và em sẽ nói với anh nhiều lần."

Bright bỏ Win ra, xoay người cậu lại. Anh ôm hai má bạn trai. "Em yêu anh lâu như vậy rồi, Ai Win. Em không mệt và chán anh sao?"

"Anh có muốn em ngừng yêu anh bây giờ không?"

"Nếu anh yêu cầu, em sẽ làm à?"

"Là ai ra lệnh cho em ngừng yêu anh? Ngay cả bản thân em cũng không thể làm được điều đó. Trái tim này đang làm những gì nó muốn," Win nhún vai, kéo Bright vào lòng. "Em yêu anh, P'Bright. Em ước gì bây giờ anh có thể thấy rằng em đã luôn yêu điên cuồng-mmmhhh..."

Đã đến lúc Win ngừng nói. Bright có thể dễ dàng ngấu nghiến đôi môi trề ra của Win và luồn lưỡi vào trong.

Một cái lướt nhẹ của chiếc lưỡi mềm mại trong vòm miệng của Win, và đó là ngày tàn của cậu.

•••

https://www.youtube.com/watch?v=CiD3EzbfZeE

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro