☆Chương 13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆ Chương 13: Brothers Conflict 11.

Edit: Tiểu Nhiên & Shoorin Yumi

Beta: Shoorin Yumi

Lần trước chỉ đơn giản là đụng vào, lần này thực sự là một nụ hôn, miệng lưỡi giao triền nhau, hôn môi từ thiển nhập thâm, khiến cho hai người đều quên mất địa điểm cùng thân phận hiện tại. lynzmix.wordpress.com Nguyên bản Asahina Yusuke muốn đẩy đối phương ra nhưng suy nghĩ đó đã sớm không thấy tăm hơi, thậm chí còn chủ động ôm lấy Takuya kéo đối phương về phía mình. Cậu rõ ràng biết hiện tại mình đang làm cái gì, nhưng lại vô pháp đem người trong ngực đẩy ra, tất cả suy nghĩ của cậu cơ hồ cũng đã bị đối phương chiếm cứ, căn bản vô pháp làm ra phản ứng khác.

Hai người hôn môi thời gian rất dài, đến khi tách ra thì cũng không khỏi thở hổn hển, phản ứng trên thân thể càng là bởi vì tứ chi tiếp xúc đều truyền đạt cho đối phương. Như vậy hôn môi, không có khả năng cho rằng là vui đùa, huống chi. . .

"Không nghĩ tới Yusuke học nhanh như vậy." Nhìn Asahina Yusuke hai má đỏ bừng nằm sấp trên người mình, Okumura cười khẽ một tiếng, lynzmix.wordpress.com trong mắt ý tứ hàm xúc không rõ, "Không chỉ là nụ hôn đầu tiên, nụ hôn thứ hai cũng là của anh, còn có. . ." Okumura chen chân vào giữa hai chân đối phương cọ xát một chút, ái muội nói nhỏ, "Đối với anh trai của mình đều sẽ nổi lên phản ứng sao?"

Asahina Yusuke vội vàng đứng lên, hai chân mất tự nhiên khép lại, lui về phía sau vài bước mới cảm thấy trái tim không có nhảy ra ngoài, "Em. . . thực xin lỗi! Anh Takuya." Lúc này, cậu chỉ có thể cúi người nói lời xin lỗi, căn bản không mặt mũi đối mặt với người anh trai này. Rõ ràng chỉ là một nụ hôn, sao sẽ có phản ứng lớn như vậy chứ, khiến cho cậu hoàn toàn xấu hổ không biết nên làm cái gì bây giờ.

"Ha ha, Yusuke thật đúng là ngây thơ, trách không được Tsubaki lại thích trêu em như vậy." Không nằm ở trên sàn nhà lạnh như băng nữa, vỗ vỗ phủi bụi trên người đứng lên, Okumura Takuya hơi hơi nhướng mày, "Rõ ràng là anh chủ động mà, phải là anh xin lỗi mới đúng chứ. Xin lỗi Yusuke, anh có chút nhịn không được, em sẽ không trách anh chứ?"

Asahina Yusuke lắc đầu, nhanh chóng trả lời: "Em, sao em có thể trách anh Takuya được, là lỗi của em." lynzmix.wordpress.com Cho dù ngay từ đầu là Takuya chủ động, sau lại chính cậu đều phóng túng, đồng thời phản ứng trên thân thể là không lừa được người. Cậu, Asahina Yusuke, liền ngay tại nụ hôn vừa rồi, quả thực đối với Takuya sinh ra dục vọng. Tuy rằng cậu chưa từng tiếp xúc với những chuyện như thế này, nhưng nên biết vẫn là biết, nhớ tới lần trước hai người một chỗ thì vấn đề mà Takuya hỏi cậu, cậu liền không tự chủ có chút thất thần. Hai người đàn ông, thật sự không được sao?

"Có lẽ lúc này Louis thật sự ghét anh rồi, hẳn là anh không nên nói gì, không thèm để ý gì mới đúng." Nhìn bộ dáng Yusuke có chút xuất thần, Okumura bắt đầu tự thuật, "Chỉ là nghe Louis khen Ema, anh liền có chút chịu không nổi, lại nói tiếp, hoàn toàn là anh tự tìm mất mặt. Em gái đáng yêu như vậy, đương nhiên ai cũng thích, anh cũng thực thích Ema, thế nhưng. . . Tại sao khi nhìn thấy Louis quan tâm Ema như vậy, anh liền nhẫn nại không được, đều là anh sai."

"Không phải lỗi của anh Takuya." lynzmix.wordpress.com Không biết như thế nào, Asahina Yusuke hoàn toàn không hy vọng nghe được Takuya nhắc lại đề tài có liên quan tới Louis, nhưng mà sau đó, lại không thể không khuyên giải người anh này, "Anh Louis nhất định sẽ tiếp thu anh, có lẽ anh ấy chỉ là quá hoảng hốt. Đúng, nguyên nhân là do hoảng hốt mà thôi!"

Ngay từ đầu Okumura Takuya chỉ là nhỏ giọng cười, nghe xong những lời này của Yusuke, tiếng cười dần dần lớn hơn, lynzmix.wordpress.com "Em trai ngốc, sao em lại cho rằng Louis sẽ nhận anh chứ, cho dù là bảo em nhận anh, cũng không có khả năng đi."

Asahina Yusuke ngập ngừng nói không ra lời, đến tột cùng cậu thích ai, chính mình cũng vô pháp nhận rõ ràng. Chính mình trở nên kỳ quái như vậy, mới là người có vấn đề nhất. Bởi vì Takuya đối với cậu, tuyệt đối không có tình cảm nào khác ngoài tình anh em.

"Được rồi, không trêu em nữa." Okumura vươn tay sờ sờ mấy sợi tóc đỏ vểnh lên của Yusuke, "Đi tìm Ema đi, nếu là người mà Yusuke thích, anh nhất định sẽ giúp Yusuke, xem như bồi lễ của người anh trai này."

Nói xong câu này, Okumura Takuya quyết đoán xoay người rời đi, có một số việc, làm quá nhanh cũng không tốt. lynzmix.wordpress.com Kỳ thực dựa theo cách thực hiện trước kia của anh, sẽ không cần phiền toái như vậy, bất quá đối mặt với mấy anh em đáng yêu này, ít nhiều vẫn thu liễm một chút.

Asahina Yusuke nhìn theo bóng dáng đối phương rời đi, nguyên bản tâm tình muốn đi nhìn Ema đã sớm tiêu tán không còn một mảnh. Khi nhìn thấy Asahina Masaomi từ trong phòng Ema đi ra liền thuận miệng hỏi tình huống của Ema. Nghe Ema đã khỏe rồi liền mang theo tâm tình không hiểu sao tự nhiên lại suy sụp trở lại gian phòng của mình.

Vì chúc mừng em gái đã đến, cũng giống lần trước tặng lễ vật cho Takuya, lần này mấy anh em mỗi một người về nhà cũng chuẩn bị một phần lễ vật làm lễ gặp mặt cho Asahina Ema. lynzmix.wordpress.com Trong tay Okumura Takuya thật đúng là không có thứ gì có thể tặng cho em gái, bất quá công ty khai phá ra phần mềm chơi thử trò chơi, không biết Ema có cảm thấy hứng thú hay không.

Buổi tối, Asahina Kaname đẩy xe đẩy chở lễ vật của mấy anh em đưa đến phòng của Ema, Okumura Takuya nhanh chóng đi theo. Muốn nói cho tới nay người khiến anh lo lắng nhất, không có ai ngoài Asahina Kaname. Vẫn luôn nói những lời ái muội với Ema, còn cố ý làm ra hành động thân mật với em gái, không canh chừng người này thật sự không thể yên tâm.

"Trễ thế này rồi mà Takuya vẫn chưa đi nghỉ ngơi sao?" Asahina Kaname hai tay đẩy xe đẩy đựng đồ đi về phía trước, quay đầu đánh giá người em trai này. lynzmix.wordpress.com Mặc dù hắn không biết Takuya cùng Louis đến tột cùng nói những lời gì, nhưng nhìn đến bây giờ môi của đối phương vẫn còn có chút sưng đỏ thủy nhuận, trong lòng phân kia phỏng đoán đã xác thực. Trong tất cả anh em, hắn hẳn là người hiểu biết nhiều nhất về phương diện này, dù sao trong ngày thường chiêu đãi không ít khách nhân, việc này nghe nói không ít. Takuya chú ý tới Louis cũng không phải là chuyện một ngày hai ngày, sẽ xuất hiện loại tình huống này cũng không tính kỳ quái.

Okumura sẽ không bị đuổi đi dễ dàng như vậy, "Mới mười giờ mà, còn không phải thời gian nghỉ ngơi của em."

"Lúc này không nghỉ ngơi, còn muốn chờ tới khi nào?" Asahina Kaname cong lên khóe miệng, không tự chủ được mà bắt đầu trêu đùa, "Chẳng lẽ là buổi tối còn có việc?"

Okumura nghiêng đầu, đối với ông anh hòa thượng thoạt nhìn hoàn toàn không đứng đắn này cười cười, "Anh Kaname cảm thấy buổi tối còn có thể làm cái gì?"

Asahina Kaname cảm thấy người em trai này thật sự rất thú vị, hiện tại ngay cả hắn đều có chút không xác định, lynzmix.wordpress.com Takuya đến tột cùng là thật sự ngây thơ hoặc là giả ngây thơ. Nếu như là giả, vậy Takuya đối với Louis không có khả năng toàn tâm toàn ý như vậy thẳng đến đêm nay mới bùng nổ; nếu như là thật sự, làm một người thành niên, lại hỏi ra lời này luôn cảm thấy khiến cho người ta muốn loạn tưởng?

Nhìn biểu tình nghi hoặc của Takuya, cuối cùng Asahina Kaname vẫn là chuyển đề tài, "Từ khi em gái nhỏ đến đây, anh phát hiện Takuya rõ ràng thực quan tâm em ấy."

"Nếu là anh Kaname nói như vậy, không phải anh cũng giống như vậy sao?" Okumura liếc Asahina Kaname một cái, người kia còn muốn phiền toái hơn tưởng tượng của anh, nhưng không thể phủ nhận đối phương là một người anh trai vô cùng ôn nhu. lynzmix.wordpress.com Đã lâu không gặp được người có tính khiêu chiến như vậy, khác xa với những người hoa tâm đã gặp trước kia, Asahina Kaname đến tột cùng là. . .

Hai người trong lòng tự hỏi vấn đề bất đồng, không bao lâu liền đi tới cửa phòng của Asahina Ema. Thấy đèn trong phòng đều tắt, Okumura cùng Kaname liếc mắt nhìn nhau, nhẹ nhàng đem xe đẩy đựng đồ đặt ở trước cửa chuẩn bị rời đi. Bất quá vào giờ này, có lẽ cũng không có bao nhiêu người buồn ngủ, nghe được tiếng Ema mở cửa, hai người tự động dừng bước lại, xoay người chào hỏi với em gái đã mở cửa đi ra.

"Đây là lễ vật mọi người tặng em, hy vọng Ema sẽ sớm khoẻ lại." lynzmix.wordpress.com Okumura Takuya nói như vậy, Asahina Kaname đã đẩy xe đẩy đựng đồ đi vào phòng Ema.

"Cám ơn, Kaname – san còn có anh Takuya." Asahina Ema nhìn hai người, buổi tối còn cố ý lại đây tặng đồ cho cô, khiến cô rất xúc động.

Asahina Kaname ngừng lại, nghiêng đầu có chút nghi hoặc hỏi: "Sao em kêu Takuya là anh, lại xưng hô với anh khách sáo như vậy ?"

"A. . ." Asahina Ema cũng không hiểu sao mình lại xưng hô hai người anh khác nhau như vậy, Takuya cho cô cảm giác giống như là anh trai, kêu lên xưng hô này không hề thấy ngượng ngùng, ngược lại với. . .

"Xem ra anh Kaname không giống như bộ dáng của một anh trai bình thường." Okumura Takuya tiếp nhận xe đẩy đựng đồ, đem nó đặt ở bên trong gian phòng. Nhìn thấy chú sóc nhỏ phơi bụng ngủ ở trên gối đầu, lynzmix.wordpress.com bỗng nhiên liền nghĩ tới buổi tối anh xem nhẹ một sự kiện. Chú sóc tên gọi Juli này gọi Ema là 'Chii', khi Louis gặp Ema thì cũng dùng xưng hô này. Hoặc là giữa hai người có quen biết, hoặc là Louis cũng giống anh, có thể nghe hiểu lời con sóc này nói.

Tiếng nói chuyện ở bên ngoài khiến Okumura đang chìm đắm trong tự hỏi lấy lại tinh thần. Nghĩ nghĩ này bất quá chỉ là một con sóc, liền không để ý nữa.

"Phải giống như kêu Takuya vậy, gọi anh là anh trai nha." lynzmix.wordpress.com

"A, anh. . ."

"Ừm, ngoan, kêu một lần nữa xem nào."

"Anh."

"Buồn ngủ lắm sao?"

"Có một chút ạ."

"Có cần anh ngủ cùng với em không?"

". . . Không cần."

Okumura Takuya khẽ hừ một tiếng, hai tay ôm ngực dựa vào bên tường, "Anh Kaname đây là đang trêu đùa em gái đáng yêu của chúng ta sao?" Chỉ là trong chốc lát không thấy liền nói ra lời như thế, quả nhiên không thể thả lỏng cảnh giác với Asahina Kaname. lynzmix.wordpress.com Đồng thời không thể không nói, cô em gái nhỏ đáng yêu này thật sự là khiến cho tất cả anh trai đều rất quan tâm cô. Nếu anh không đến thế giới này ngăn cản, mấy tên này có phải sẽ thật sự muốn xuống tay với Ema hay không? Hiện tại anh đã có chút hiểu ý tứ của đội trưởng, em gái đơn thuần không thể giao vào tay những người này được.

"Anh trêu đùa bao giờ?" Asahina Kaname gợi lên khóe miệng, liếc về phía Takuya đang đứng, "Anh đây là quan tâm em gái mà." Nói xong nhìn thẳng Asahina Ema, chậm rãi nói: "Cần cái gì cứ nói với anh nhé."

"Dạ, cám ơn anh." Asahina Ema đỏ mặt, nói cám ơn Asahina Kaname .

"Như vậy, chúc em ngủ ngon." Asahina Kaname vươn tay, nhẹ nhàng nâng lên cằm Ema, cúi đầu liền hôn lên má em gái.

Okumura Takuya đứng ở bên cạnh nhìn cau mày, Kaname người kia thật có thể xưng được là không chỗ nào cố kỵ. lynzmix.wordpress.com Anh bước nhanh tới, hôn lên bên má Ema vừa bị Asahina Kaname hôn. Ngẩng đầu, liền thấy được biểu tình cười như không cười của Asahina Kaname.

"Xin đừng trêu em nữa." Ema nhìn hai người anh trai, lui về phía sau hai bước, sắc mặt đỏ đến mức nóng lên, "Anh Takuya và anh Kaname đều rất ôn nhu, làm như vậy. . ."

"Vậy hôm nay dừng ở đây, nếu khiến em sốt cao hơn thì phiền toái rồi." Asahina Kaname đầu tiên đi ra ngoài, thấy Takuya gắt gao đi theo sau lưng hắn, lynzmix.wordpress.com độ cong ở khóe miệng lại cao hơn vài phần, "Chờ em khỏi bệnh rồi, ừm. . . anh sẽ tặng em nụ hôn càng nóng bỏng nha."

Asahina Ema hoàn toàn không có ngôn ngữ, thẳng đến hai anh trai đều rời đi mới chậm rãi thở ra một hơi. Thấy chú sóc từ trong phòng đi ra, không khỏi hỏi: "Juli, này đến tột cùng là. . ."

"Dù sao Chii cứ làm theo lời em là được, ngàn vạn lần không cần tiếp cận nam nhân nhà Asahina!" Chú sóc buộc nơ con bướm màu đỏ to đùng, trong mắt như là hiện lên cái gì, ngữ khí kiên quyết nói: "Bất luận người nào đều không được."

Shoorin Yumi: định hem post bộ ni nữa, vì đây là bộ ta thích nhất, nếu post lên sẽ lại bị chôm chỉa   (━┳━ _ ━┳━) mà hem post thì những readers chân chính bị dính miểng oan, tâm mệt quạ (つ ﹏╰) zị nên cứ tùy duyên đi ha, có lẽ 1 ngày nào đó ta sẽ post hết ^ ^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro