10. Phiên Ngoại Cuộc Sống Về Sau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Thật đau đít! (Cảnh báo cảnh 18+)

"Ư... chậm thôi... a... nhẹ chút mà đi mà, hức..." Charles rên rĩ, cả cơ thể run lên bần bật, hai tay chống lên thành của bồn tắm, hậu huyệt phía bên dưới không ngừng co rút, tham lam nuốt trọn cự vật to lớn kia.

Mỗi một cú thúc như đánh úp tới điểm G bí mật của cậu, khiến Charles không nhịn được mà cả cơ thể mềm nhũn, đầu óc trở nên mơ hồ, cảm giác chỉ có thể dùng từ "sướng" để hình dung. 

Abraxas hai tay giữ lấy hông của bạn đời của mình, cử chỉ thập phần thô bạo và mạnh mẽ, không ngừng ra vào, thúc thật mạnh, thật sâu vào bên trong hậu huyệt ấm nóng của người nọ. Dẫu cho Charles có khóc lóc van xin chậm lại, y vẫn nhắm mắt làm ngơ, tiếp tục ra vào hết sức mạnh mẽ, dứt khoác.

Vài phút nữa trôi qua, Abraxas lúc này không nhịn được nữa mà thúc thêm vài chục cái nữa, cố đè nén bạch dịch đang dồn lên đến đỉnh cự vật của mình, cuối cùng liền bắn hết tất cả vào trong tiểu huyệt mê người kia, cự vật của Charles lúc này cũng bắn ra không ít bạch dịch, dính lên cả tường đối diện.

Y rút cự vật lớn của mình ra khỏi tiểu huyệt ấm nóng mê người kia, tinh dịch trắng đục bởi quá nhiều mà tràn ra không ít khỏi tiểu huyệt, trượt xuống, dính lên bắp đùi non mềm trắng nõn của mỹ thiếu niên. Hậu huyệt sau một hồi bị dày vò sưng đỏ cả lên, mở rộng ra không tài nào khép lại được.

Abraxas khẽ cười đầy thỏa mãn rồi cúi người xuống hôn lên tấm lưng trần sớm đã chi chít những vết đỏ hồng đầy ái muội của đối phương.

"Anh xin lỗi, em ổn chứ, Charles? Lần sau anh nhất định sẽ nhẹ nhàng hơn." Nói rồi, y lật người đối phương lại, bốn mắt nhìn nhau. 

Sau một trận kích tình, Charles không tài nào tránh khỏi việc mệt mỏi và đau nhức. Cổ họng cậu trở nên đau rát vì rên la quá nhiều, nhưng điều đó không tài nào cản trở được việc cậu cục súc mà cố lớn giọng mắng trách đối phương: "Con mẹ nó! Anh còn dám nói được những lời đó à? Anh làm tôi những bảy lần, lần nào cũng kêu chỉ một lần nữa thôi rồi dừng, vậy mà... mẹ khiếp!"

Abraxas cười tươi, ngọt giọng dỗ dành bạn đời của mình: "Anh xin lỗi, hứa sẽ không có lần sau đâu mà."

"Khốn khiếp! Thật đau đít mà!"


2. Anh điên rồi!

"Albus, mau mặc vào đi mà, anh muốn xem em mặc bộ đồ này~"

Gellert Grindelwald - Chúa tể Hắc ám đời I - đang ở trong phòng ngủ, cố gắng dụ "vợ" mình mặc bộ đồ hầu gái với đuôi và tai mèo.

Hiển nhiên, người "vợ" xinh đẹp nào đó nhất quyết không chịu.

"Vớ vẩn, không bao giờ tôi mặc nó cả!"

Gellert nhất quyết không từ bỏ, vẫn ngọt giọng dỗ dành: "Nhưng anh thật sự muốn thấy em mặc mà cục cưng." 

"Anh tự đi mà mặc ấy, ai rảnh." Giáo sư Dumbledore - phiên bản đẹp trai, trẻ tuổi nhờ uống thuốc hồi xuân mà trông trẻ đẹp như trai đôi mươi dù đã hơn trăm tuổi cho hay.

Chúa tể Hắc ám đời I nào đó cảm thấy tổn thương cùng cực vì "vợ" mình nhất quyết không chịu nghe lời mình làm cái này, làm cái kia. Trong khi đó, Tom Riddle - hậu bối của hắn lại có được cậu vợ không những vừa xinh đẹp còn dịu dàng, cực kì chiều chồng của mình nữa. Hồi trước lúc cả hai họp mặt bàn chuyện chính trị liền khoe thành tích cùng vợ của mình ra, đấu đá một hồi thì phần thắng nghiêng về Tom.

Không, Gellert Grindelwald hắn không thể thua một thằng nhãi ranh vắt mũi chưa sạch đòi làm Chúa tể Hắc ám đó được, nhất quyết không thể thua.

Nghĩ gì là làm nấy, hắn bổ nhào về phía Dumbledore, trên tay vẫn là bộ đồ hầu gái kèm tai và đuôi mèo đó.

"EM PHẢI MẶC NÓ!!!!!"

"ANH ĐIÊN RỒI!!!"


THE END

Tác giả: Rồi, hết rồi á. Kể từ giờ mình sẽ dời nhà sang wordpress, khi nào có nhà mới hẳn hoi liền gửi link cho mấy bạn ha, yêu yêu:33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro