6.Cảm giác nhất thời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu đi học Haruto đã được cả trường nhắm tới vì vẻ đẹp trai cao ráo của mình không chỉ mấy bạn nữ mà cả những đám con trai cũng mê cậu nhưng cậu không quan tâm với mấy người đó mà chỉ tập trung vô người trước mình.
-"đó lớp cậu đó vô đi tôi đi về lớp đây !"
Junkyu nói với cậu bằng cái biểu cảm ngáp ngủ.
-"Nae! Cảm ơn anh !"
Sau khi nghe câu nói đó anh chạy một mặc lên lớp.Cậu thấy vậy cũng bước vào lớp,bước vào với những tiến hô hào của đám đông ở dưới lớp
-"em giới thiệu với các bạn đi !" Giáo viên trong lớp cất lời
-"Tớ tên Watanabe Haruto là du học sinh đến từ Nhật Bản rất mong mọi người giúp đỡ!"
-"cậu nói tiếng Hàn giỏi ghê vậy"
-"tớ đã từng học tiếng Hàn tại nhật rồi nên có thể nói lưu loát như thế! "
-"Ruto xuống ngồi cùng Jiwon nhé!"
-"Vâng!"
-"Xin chào tớ là Hwang Jiwon có gì cứ hỏi tớ!"
-"Vâng cảm ơn!"
Cậu vẫn rất lạnh lùng với những người xung quanh mình,đến giờ ra chơi anh lại qua lớp cậu để dẫn xuống canteen đang đi dưới sân xuống canteen thì có một người chạy ngang qua đẩy Junkyu một cái thật mạnh làm anh mất chớn té mạnh xuống đất đến nỗi bị trầy khủy tay và bị bong gân chân anh đau đến nỗi mắt đã rưng rưng luôn thì cậu lo lắng lại đỡ anh gương mặt không che nổ sự lo lắng và tức giận đỡ anh dậy,dường như Junkyu chuẩn bị khóc vậy.Thì cậu cõng anh lên đi lên phòng y tế lúc cõng như vậy anh không nói lời nào chỉ cậu lo lắng hỏi
-"Junkyu à anh có đau lắm không"
-"Đừng khóc nhé sắp tới phòng y tế rồi!"
-"đau thì cứ báu vào vai em đi không sao đâu !"
-"đừng khóc nhé!"
Mặc dù nhìn anh mạnh mẽ đanh đá như vậy nhưng anh rất yếu đúi dễ khóc anh cũng chỉ là một em bé trong vòng tay cậu thôi.
Tới phòng y tế đặt cậu ngồi trên giường.
-"em ấy bị trầy nhẹ ở khủy tay nhưng chân thì bị bong gân cần ít vận động và uống thuốc,chăm sóc kĩ là sẽ khỏi nên đừng quá lo lắng!"
-"vâng cảm ơn ạ!
Anh lúc này chóp mũi đỏ đỏ vì khóc vẫn chưa nói gì ngoài im lặng anh mới mở lời
-"tại sao lại giúp tôi ?" anh nhìn cậu với gương mặt hơi mệt vì đau
-"anh không cần biết lí do đâu!cứ nên như vậy đi !" cậu vừa nói vừa nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng và nở nụ cười nhẹ trên môi.
" sao cậu lại tốt với tôi như vậy.Cảm giác trong người tôi nói lạ lắm,không lẽ tôi lại thích cậu ?" hàng trăm câu hỏi trong đầu anh nhưng lại nghĩ cảm giác nhất thời mà mình cho là tình cảm.
........................................................................
Group: Anh em cột chèo
Jaehyuk.k: nghe mấy em khối dưới nói Junkyu bị té bong gân phải không?
Junkyu_kim: 👍
Yedam.dam: chừa tội danh đá
Junghwan.so: mấy Hyung chọc ảnh xíu ảnh báo cho xem
Junkyu_kim : nè nha tao không đến nỗi đó
Jihoon_park: còn đc em nào tên Ruto cõng lên
Yoshinori: rồi còn khóc nữa chứ
Doyoung.kim: em xin phép ko tham gia cuộc trò chuyện này.
HamadaAsahi:👍
Mashiho_:👍
Jeongwoo_oo: rồi mắc gì 👍
Jeongwoo_oo: Junkyu nhà ta khóc kìa
Hyunsuk.choi: rồi có sao không?
Junkyu_kim : đau gần chết trầy tay nữa huhu
Watanabe.Haruto( đã thích tin nhắn)
........................................................................
Junkyu_kim
Watanabe.Haruto:"anh còn đau à?"
Watanabe.Haruto:"ăn gì không?"
Junkyu_kim :"ăn mì ! Mua dùm tôi được không?"
Watanabe.Haruto :"anh đang bệnh mà ăn mì!"
Junkyu_kim :"tôi thích!"
Watanabe.Haruto:"vậy địa chỉ nhà anh ở đâu?"
Junkyu_kim :"cậu có xe đâu mà đi"
Watanabe.Haruto:"đi bộ"
Junkyu_kim :"lẹ đi tôi đang đói!"
Watanabe.Haruto:"vậy anh đợi xíu!"
Junkyu_kim:" nhớ mặc áo khoác vào trời tối lạnh!"
Watanabe.Haruto:"anh lo cho tôi hả ?"
Junkyu_kim:" không cậu bệnh ai mua đồ ăn hầu tôi !"
Watanabe.Haruto:"à!"

Watanabe.Haruto đã đăng bài:

Thương ai đó ❤!
..........
Yoshinori: thằng này lần đầu đăng ảnh nè@ Yedam.dam
Yedam.dam: chắc thương nhớ ai
Doyoung.kim: khỏi nói cũng b :)))
Junghwan.so: Hyung dạo này thích ai mà thương nhớ đồ
Jihoon_park: chắc thương ai đó lắm nhỉ @Watanabe.Haruto
Watanabe.Haruto:💔
Junkyu_kim đã thích bài đăng của bạn
Jiwon.hwang đã thích bài viết của bạn
Hyunsuk.choi đã thích bài viết của bạn,...

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro